Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 2122: “Bảo chủ trở lại rồi!”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Không có bảo chủ, mọi người như rồng không đầu, hơn nữa khi nãy tám cao thủ cảnh giới Dương Huyền còn bị Lâm Nhất đả thương. Nếu bang Huyết Lang thật sự kéo đến, e rằng bọn họ không thể nào ngăn cản, nghĩ đến thảm án diệt môn thi thoảng xảy ra ở quận Kỳ Liêm, mọi người đều thấy không rét mà run.“Không phải sợ!”Nét mặt người trung niên áo tím thay đổi, một lát sau, ông ta cố ép mình bình tĩnh lại, cất lời: “Đến thì sao chứ, Tam Ưng Bảo ta sừng sững nhiều năm như thế, sao có thể không có chút năng lực nào được. Người của bang Huyết Lang đến từ xa, chắc chắn không thể phá đi linh trận trong bảo trong khoảng thời gian ngắn. Truyền lệnh xuống, canh gác cẩn thận, phong toả cửa ra, không cho bất cứ một ai ra vào”.AdvertisementLâm Nhất thầm thấy ngạc nhiên, chuyện này ngày càng thú vị rồi đây.Ba bảo chủ trùng hợp không có ở đây, tinh nhuệ của bang Huyết Lang cũng chính thức xuất phát, tấn công Tam Ưng Bảo, thời gian thật khéo quá.Lâm Nhất có thể nhìn ra người trung niên áo tím đang cố giữ bình tĩnh.AdvertisementKhông có cường giả cảnh giới Âm Dương trấn giữ, bị đánh bại chỉ là chuyện sớm muộn, lúc đó Tam Ưng Bảo chắc chắn sẽ bị tàn sát.Lâm Nhất không muốn nhúng tay vào chuyện này, ung dung đi dạo trong bảo, tất cả mọi người trong Tam Ưng Bảo rộng lớn đều tỏ vẻ hoang mang.Đứng trên tường thành, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy người của bang Huyết Lang đang tập trung xung quanh, bao vây toàn bộ Tam Ưng Bảo. Lâm Nhất định tìm một cơ hội rời đi không khỏi nhíu mày.Nếu hắn rời đi, chắc chắn sẽ bị người của bang Huyết Lang chặn lại, đến lúc đó sẽ gặp phiền phức.Bang Huyết Lang kia tinh nhuệ đông đảo, có không ít cường giả cảnh giới Dương Huyền, nghe nói bang chủ còn là cao thủ Âm Dương đại thành. Nếu đánh nhau, e rằng Lâm Nhất cũng không chiếm được lợi thế.Cách tốt nhất là chờ lúc hai bên chém giết, thừa dịp hỗn loạn rời đi.Có điều hắn thấy hơi nghi ngờ, không biết bang Huyết Lang này rốt cuộc có mưu đồ gì?Vụt!Lúc này, ba bóng người mang theo khí thế mạnh mẽ xuất hiện trong màn đêm.“Bảo chủ trở lại rồi!”Trong Tam Ưng Bảo lập tức vang lên tiếng hoan hô mừng rỡ.Ồ?Lâm Nhất nhìn về phía đó, nhìn thấy một ông lão áo đen nét mặt lạnh lùng xuất hiện trên thành bảo, trên người tràn đầy khí thế chân nguyên khá hùng hậu, mơ hồ còn đáng sợ hơn đại trưởng lão ngoại môn của lầu Huyết Vũ rất nhiều.Nếu đoán không lầm thì đây chính là phụ thân của Lãnh Hương Vân, bảo chủ của Tam Ưng Bảo.Lạ thật.
Không có bảo chủ, mọi người như rồng không đầu, hơn nữa khi nãy tám cao thủ cảnh giới Dương Huyền còn bị Lâm Nhất đả thương. Nếu bang Huyết Lang thật sự kéo đến, e rằng bọn họ không thể nào ngăn cản, nghĩ đến thảm án diệt môn thi thoảng xảy ra ở quận Kỳ Liêm, mọi người đều thấy không rét mà run.
“Không phải sợ!”
Nét mặt người trung niên áo tím thay đổi, một lát sau, ông ta cố ép mình bình tĩnh lại, cất lời: “Đến thì sao chứ, Tam Ưng Bảo ta sừng sững nhiều năm như thế, sao có thể không có chút năng lực nào được. Người của bang Huyết Lang đến từ xa, chắc chắn không thể phá đi linh trận trong bảo trong khoảng thời gian ngắn. Truyền lệnh xuống, canh gác cẩn thận, phong toả cửa ra, không cho bất cứ một ai ra vào”.
Advertisement
Lâm Nhất thầm thấy ngạc nhiên, chuyện này ngày càng thú vị rồi đây.
Ba bảo chủ trùng hợp không có ở đây, tinh nhuệ của bang Huyết Lang cũng chính thức xuất phát, tấn công Tam Ưng Bảo, thời gian thật khéo quá.
Lâm Nhất có thể nhìn ra người trung niên áo tím đang cố giữ bình tĩnh.
Advertisement
Không có cường giả cảnh giới Âm Dương trấn giữ, bị đánh bại chỉ là chuyện sớm muộn, lúc đó Tam Ưng Bảo chắc chắn sẽ bị tàn sát.
Lâm Nhất không muốn nhúng tay vào chuyện này, ung dung đi dạo trong bảo, tất cả mọi người trong Tam Ưng Bảo rộng lớn đều tỏ vẻ hoang mang.
Đứng trên tường thành, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy người của bang Huyết Lang đang tập trung xung quanh, bao vây toàn bộ Tam Ưng Bảo. Lâm Nhất định tìm một cơ hội rời đi không khỏi nhíu mày.
Nếu hắn rời đi, chắc chắn sẽ bị người của bang Huyết Lang chặn lại, đến lúc đó sẽ gặp phiền phức.
Bang Huyết Lang kia tinh nhuệ đông đảo, có không ít cường giả cảnh giới Dương Huyền, nghe nói bang chủ còn là cao thủ Âm Dương đại thành. Nếu đánh nhau, e rằng Lâm Nhất cũng không chiếm được lợi thế.
Cách tốt nhất là chờ lúc hai bên chém giết, thừa dịp hỗn loạn rời đi.
Có điều hắn thấy hơi nghi ngờ, không biết bang Huyết Lang này rốt cuộc có mưu đồ gì?
Vụt!
Lúc này, ba bóng người mang theo khí thế mạnh mẽ xuất hiện trong màn đêm.
“Bảo chủ trở lại rồi!”
Trong Tam Ưng Bảo lập tức vang lên tiếng hoan hô mừng rỡ.
Ồ?
Lâm Nhất nhìn về phía đó, nhìn thấy một ông lão áo đen nét mặt lạnh lùng xuất hiện trên thành bảo, trên người tràn đầy khí thế chân nguyên khá hùng hậu, mơ hồ còn đáng sợ hơn đại trưởng lão ngoại môn của lầu Huyết Vũ rất nhiều.
Nếu đoán không lầm thì đây chính là phụ thân của Lãnh Hương Vân, bảo chủ của Tam Ưng Bảo.
Lạ thật.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Không có bảo chủ, mọi người như rồng không đầu, hơn nữa khi nãy tám cao thủ cảnh giới Dương Huyền còn bị Lâm Nhất đả thương. Nếu bang Huyết Lang thật sự kéo đến, e rằng bọn họ không thể nào ngăn cản, nghĩ đến thảm án diệt môn thi thoảng xảy ra ở quận Kỳ Liêm, mọi người đều thấy không rét mà run.“Không phải sợ!”Nét mặt người trung niên áo tím thay đổi, một lát sau, ông ta cố ép mình bình tĩnh lại, cất lời: “Đến thì sao chứ, Tam Ưng Bảo ta sừng sững nhiều năm như thế, sao có thể không có chút năng lực nào được. Người của bang Huyết Lang đến từ xa, chắc chắn không thể phá đi linh trận trong bảo trong khoảng thời gian ngắn. Truyền lệnh xuống, canh gác cẩn thận, phong toả cửa ra, không cho bất cứ một ai ra vào”.AdvertisementLâm Nhất thầm thấy ngạc nhiên, chuyện này ngày càng thú vị rồi đây.Ba bảo chủ trùng hợp không có ở đây, tinh nhuệ của bang Huyết Lang cũng chính thức xuất phát, tấn công Tam Ưng Bảo, thời gian thật khéo quá.Lâm Nhất có thể nhìn ra người trung niên áo tím đang cố giữ bình tĩnh.AdvertisementKhông có cường giả cảnh giới Âm Dương trấn giữ, bị đánh bại chỉ là chuyện sớm muộn, lúc đó Tam Ưng Bảo chắc chắn sẽ bị tàn sát.Lâm Nhất không muốn nhúng tay vào chuyện này, ung dung đi dạo trong bảo, tất cả mọi người trong Tam Ưng Bảo rộng lớn đều tỏ vẻ hoang mang.Đứng trên tường thành, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy người của bang Huyết Lang đang tập trung xung quanh, bao vây toàn bộ Tam Ưng Bảo. Lâm Nhất định tìm một cơ hội rời đi không khỏi nhíu mày.Nếu hắn rời đi, chắc chắn sẽ bị người của bang Huyết Lang chặn lại, đến lúc đó sẽ gặp phiền phức.Bang Huyết Lang kia tinh nhuệ đông đảo, có không ít cường giả cảnh giới Dương Huyền, nghe nói bang chủ còn là cao thủ Âm Dương đại thành. Nếu đánh nhau, e rằng Lâm Nhất cũng không chiếm được lợi thế.Cách tốt nhất là chờ lúc hai bên chém giết, thừa dịp hỗn loạn rời đi.Có điều hắn thấy hơi nghi ngờ, không biết bang Huyết Lang này rốt cuộc có mưu đồ gì?Vụt!Lúc này, ba bóng người mang theo khí thế mạnh mẽ xuất hiện trong màn đêm.“Bảo chủ trở lại rồi!”Trong Tam Ưng Bảo lập tức vang lên tiếng hoan hô mừng rỡ.Ồ?Lâm Nhất nhìn về phía đó, nhìn thấy một ông lão áo đen nét mặt lạnh lùng xuất hiện trên thành bảo, trên người tràn đầy khí thế chân nguyên khá hùng hậu, mơ hồ còn đáng sợ hơn đại trưởng lão ngoại môn của lầu Huyết Vũ rất nhiều.Nếu đoán không lầm thì đây chính là phụ thân của Lãnh Hương Vân, bảo chủ của Tam Ưng Bảo.Lạ thật.