Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 2785: Sao lúc trước không phát hiện ra nhỉ”.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Vô số ánh mắt nhìn tới, những người bình thường luôn thích sự dõi theo của người khác đều cúi đầu không dám nhìn thẳng.Lâm Nhất trên khán đài nhìn Nguyệt Vi Vi rời khỏi đài thi đấu, thầm nói, nữ nhân này đúng là một yêu tinh.Không thể động vào, không thể động vào.AdvertisementLần này Khuynh Nhược U thật sự gặp phải kẻ khó chơi rồi, Tô Hàm Nguyệt chỉ tát nàng ta hai bạt tai, còn Nguyệt Vi Vi lại khiến nàng ta suýt cởi sạch trước mặt mọi người.Với tính cách kiêu căng ngạo mạn của nàng ta, chắc chắn việc này còn khiến nàng ta khó chịu hơn là bị giết.Dù trận chiến của Nguyệt Vi Vi và Khuynh Nhược U đã kết thúc, nhưng lời bàn tán liên quan đến nó vẫn chưa dừng lại.AdvertisementTrận chiến này thật sự quá “đặc sắc”, hoàn toàn vượt khỏi dự đoán của mọi người.Nếu nói thẳng thì nó còn khiến người xem kích động hơn việc Lâm Nhất giết chết Lâm Đào nhiều.Khuynh Nhược U là một người thế nào, tiểu công chúa của Tử Nguyệt Động Thiên, tính cách kiêu căng, thân phận cao quý, có biết bao người theo đuổi ở Lôi Châu. Dù không phải người của Lôi Châu cũng từng nghe nói nàng ta kiêu ngạo đến mức nào.Bình thường rất nhiều người đều xem việc có thể gặp nàng ta một lần là vinh dự, vì một lời khen của nàng ta mà lao vào nơi dầu sôi lửa bỏng.Lúc ở thành Thiên Lăng, Lâm Nhất đã cảm nhận sâu sắc chuyện này, chỉ vì một câu nói của nàng ta. Không, thậm chí nàng ta còn chưa nói một câu đã khiến thất tú Thiên Lăng đuổi cùng giết tận hắn, gần như ép hắn đến bước đường cùng, đến bây giờ ngựa Huyết Long vẫn còn không rõ sống chết.Giờ nghĩ lại, Tô Hàm Nguyệt tát nàng ta hai bạt tai vẫn còn nhẹ lắm.Thủ đoạn của Nguyệt Vi Vi mới thật sự là trừng phạt, vạch trần mặt nạ dối trá của nàng ta một cách vô tình. Không phải nàng ta thích ra vẻ ngạo mạn lắm sao, vậy thì để người của toàn bộ cổ vực Nam Hoa nhìn thấy dáng vẻ xấu xí của nàng ta, khiến nàng ta không chốn dung thân, mất sạch thể diện.“Nguyệt Vi Vi này đúng là yêu tinh, thủ đoạn quá đáng sợ”.“Trông có vẻ ngây thơ vô hại, nhưng nếu thật sự ra tay sẽ khiến người ta phải lạnh sống lưng”.“Đúng thế, bây giờ nghĩ lại, từ khi Khuynh Nhược U mắng nàng thì có lẽ nàng đã lên kế hoạch rồi. Trong lòng có biết bao nhiêu kế hoạch xấu xa, nhưng vẫn còn cười đẹp như thế, gọi tỷ tỷ vô cùng dễ nghe, bây giờ có lẽ Khuynh Nhược U muốn chết đi cho xong”.“Khuynh Nhược U có hối hận đến mấy cũng vô dụng, Nguyệt Vi Vi này đâu phải người dễ ức hiếp, tuyệt đối đừng để vẻ ngoài của nàng ta lừa”.“Sao các ngươi lại nói Nguyệt Vi Vi như thế, không phát hiện điệu múa của Khuynh Nhược U khi nãy cũng đẹp lắm sao. Không nhờ Nguyệt Vi Vi, các ngươi có thể thấy dáng vẻ đó của Khuynh Nhược U à. Chậc chậc, ta thấy khi nãy các ngươi xem say mê lắm mà”.“Khà khà, nói mới thấy Khuynh Nhược U này đúng là khá quyến rũ đấy, sao lúc trước không phát hiện ra nhỉ”.“Ha ha ha ha, nói nhỏ thôi, đừng tưởng người của Tử Nguyệt Động Thiên không nghe thấy. Tu vi của người ta đều rất uyên thâm, e rằng gió thổi cỏ lay cách đó mười dặm người ta cũng nghe thấy rõ ràng”.Võ giả trên khán đài đều đến từ cổ vực Nam Hoa, loại người gì cũng có, có vài đề tài đệ tử chính phái không dám hùa theo, còn tán tu và các tông môn xa xôi thì lại không hề kiêng dè, tiếng cười vừa chói tai vừa thô tục.
Vô số ánh mắt nhìn tới, những người bình thường luôn thích sự dõi theo của người khác đều cúi đầu không dám nhìn thẳng.
Lâm Nhất trên khán đài nhìn Nguyệt Vi Vi rời khỏi đài thi đấu, thầm nói, nữ nhân này đúng là một yêu tinh.
Không thể động vào, không thể động vào.
Advertisement
Lần này Khuynh Nhược U thật sự gặp phải kẻ khó chơi rồi, Tô Hàm Nguyệt chỉ tát nàng ta hai bạt tai, còn Nguyệt Vi Vi lại khiến nàng ta suýt cởi sạch trước mặt mọi người.
Với tính cách kiêu căng ngạo mạn của nàng ta, chắc chắn việc này còn khiến nàng ta khó chịu hơn là bị giết.
Dù trận chiến của Nguyệt Vi Vi và Khuynh Nhược U đã kết thúc, nhưng lời bàn tán liên quan đến nó vẫn chưa dừng lại.
Advertisement
Trận chiến này thật sự quá “đặc sắc”, hoàn toàn vượt khỏi dự đoán của mọi người.
Nếu nói thẳng thì nó còn khiến người xem kích động hơn việc Lâm Nhất giết chết Lâm Đào nhiều.
Khuynh Nhược U là một người thế nào, tiểu công chúa của Tử Nguyệt Động Thiên, tính cách kiêu căng, thân phận cao quý, có biết bao người theo đuổi ở Lôi Châu. Dù không phải người của Lôi Châu cũng từng nghe nói nàng ta kiêu ngạo đến mức nào.
Bình thường rất nhiều người đều xem việc có thể gặp nàng ta một lần là vinh dự, vì một lời khen của nàng ta mà lao vào nơi dầu sôi lửa bỏng.
Lúc ở thành Thiên Lăng, Lâm Nhất đã cảm nhận sâu sắc chuyện này, chỉ vì một câu nói của nàng ta. Không, thậm chí nàng ta còn chưa nói một câu đã khiến thất tú Thiên Lăng đuổi cùng giết tận hắn, gần như ép hắn đến bước đường cùng, đến bây giờ ngựa Huyết Long vẫn còn không rõ sống chết.
Giờ nghĩ lại, Tô Hàm Nguyệt tát nàng ta hai bạt tai vẫn còn nhẹ lắm.
Thủ đoạn của Nguyệt Vi Vi mới thật sự là trừng phạt, vạch trần mặt nạ dối trá của nàng ta một cách vô tình. Không phải nàng ta thích ra vẻ ngạo mạn lắm sao, vậy thì để người của toàn bộ cổ vực Nam Hoa nhìn thấy dáng vẻ xấu xí của nàng ta, khiến nàng ta không chốn dung thân, mất sạch thể diện.
“Nguyệt Vi Vi này đúng là yêu tinh, thủ đoạn quá đáng sợ”.
“Trông có vẻ ngây thơ vô hại, nhưng nếu thật sự ra tay sẽ khiến người ta phải lạnh sống lưng”.
“Đúng thế, bây giờ nghĩ lại, từ khi Khuynh Nhược U mắng nàng thì có lẽ nàng đã lên kế hoạch rồi. Trong lòng có biết bao nhiêu kế hoạch xấu xa, nhưng vẫn còn cười đẹp như thế, gọi tỷ tỷ vô cùng dễ nghe, bây giờ có lẽ Khuynh Nhược U muốn chết đi cho xong”.
“Khuynh Nhược U có hối hận đến mấy cũng vô dụng, Nguyệt Vi Vi này đâu phải người dễ ức hiếp, tuyệt đối đừng để vẻ ngoài của nàng ta lừa”.
“Sao các ngươi lại nói Nguyệt Vi Vi như thế, không phát hiện điệu múa của Khuynh Nhược U khi nãy cũng đẹp lắm sao. Không nhờ Nguyệt Vi Vi, các ngươi có thể thấy dáng vẻ đó của Khuynh Nhược U à. Chậc chậc, ta thấy khi nãy các ngươi xem say mê lắm mà”.
“Khà khà, nói mới thấy Khuynh Nhược U này đúng là khá quyến rũ đấy, sao lúc trước không phát hiện ra nhỉ”.
“Ha ha ha ha, nói nhỏ thôi, đừng tưởng người của Tử Nguyệt Động Thiên không nghe thấy. Tu vi của người ta đều rất uyên thâm, e rằng gió thổi cỏ lay cách đó mười dặm người ta cũng nghe thấy rõ ràng”.
Võ giả trên khán đài đều đến từ cổ vực Nam Hoa, loại người gì cũng có, có vài đề tài đệ tử chính phái không dám hùa theo, còn tán tu và các tông môn xa xôi thì lại không hề kiêng dè, tiếng cười vừa chói tai vừa thô tục.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Vô số ánh mắt nhìn tới, những người bình thường luôn thích sự dõi theo của người khác đều cúi đầu không dám nhìn thẳng.Lâm Nhất trên khán đài nhìn Nguyệt Vi Vi rời khỏi đài thi đấu, thầm nói, nữ nhân này đúng là một yêu tinh.Không thể động vào, không thể động vào.AdvertisementLần này Khuynh Nhược U thật sự gặp phải kẻ khó chơi rồi, Tô Hàm Nguyệt chỉ tát nàng ta hai bạt tai, còn Nguyệt Vi Vi lại khiến nàng ta suýt cởi sạch trước mặt mọi người.Với tính cách kiêu căng ngạo mạn của nàng ta, chắc chắn việc này còn khiến nàng ta khó chịu hơn là bị giết.Dù trận chiến của Nguyệt Vi Vi và Khuynh Nhược U đã kết thúc, nhưng lời bàn tán liên quan đến nó vẫn chưa dừng lại.AdvertisementTrận chiến này thật sự quá “đặc sắc”, hoàn toàn vượt khỏi dự đoán của mọi người.Nếu nói thẳng thì nó còn khiến người xem kích động hơn việc Lâm Nhất giết chết Lâm Đào nhiều.Khuynh Nhược U là một người thế nào, tiểu công chúa của Tử Nguyệt Động Thiên, tính cách kiêu căng, thân phận cao quý, có biết bao người theo đuổi ở Lôi Châu. Dù không phải người của Lôi Châu cũng từng nghe nói nàng ta kiêu ngạo đến mức nào.Bình thường rất nhiều người đều xem việc có thể gặp nàng ta một lần là vinh dự, vì một lời khen của nàng ta mà lao vào nơi dầu sôi lửa bỏng.Lúc ở thành Thiên Lăng, Lâm Nhất đã cảm nhận sâu sắc chuyện này, chỉ vì một câu nói của nàng ta. Không, thậm chí nàng ta còn chưa nói một câu đã khiến thất tú Thiên Lăng đuổi cùng giết tận hắn, gần như ép hắn đến bước đường cùng, đến bây giờ ngựa Huyết Long vẫn còn không rõ sống chết.Giờ nghĩ lại, Tô Hàm Nguyệt tát nàng ta hai bạt tai vẫn còn nhẹ lắm.Thủ đoạn của Nguyệt Vi Vi mới thật sự là trừng phạt, vạch trần mặt nạ dối trá của nàng ta một cách vô tình. Không phải nàng ta thích ra vẻ ngạo mạn lắm sao, vậy thì để người của toàn bộ cổ vực Nam Hoa nhìn thấy dáng vẻ xấu xí của nàng ta, khiến nàng ta không chốn dung thân, mất sạch thể diện.“Nguyệt Vi Vi này đúng là yêu tinh, thủ đoạn quá đáng sợ”.“Trông có vẻ ngây thơ vô hại, nhưng nếu thật sự ra tay sẽ khiến người ta phải lạnh sống lưng”.“Đúng thế, bây giờ nghĩ lại, từ khi Khuynh Nhược U mắng nàng thì có lẽ nàng đã lên kế hoạch rồi. Trong lòng có biết bao nhiêu kế hoạch xấu xa, nhưng vẫn còn cười đẹp như thế, gọi tỷ tỷ vô cùng dễ nghe, bây giờ có lẽ Khuynh Nhược U muốn chết đi cho xong”.“Khuynh Nhược U có hối hận đến mấy cũng vô dụng, Nguyệt Vi Vi này đâu phải người dễ ức hiếp, tuyệt đối đừng để vẻ ngoài của nàng ta lừa”.“Sao các ngươi lại nói Nguyệt Vi Vi như thế, không phát hiện điệu múa của Khuynh Nhược U khi nãy cũng đẹp lắm sao. Không nhờ Nguyệt Vi Vi, các ngươi có thể thấy dáng vẻ đó của Khuynh Nhược U à. Chậc chậc, ta thấy khi nãy các ngươi xem say mê lắm mà”.“Khà khà, nói mới thấy Khuynh Nhược U này đúng là khá quyến rũ đấy, sao lúc trước không phát hiện ra nhỉ”.“Ha ha ha ha, nói nhỏ thôi, đừng tưởng người của Tử Nguyệt Động Thiên không nghe thấy. Tu vi của người ta đều rất uyên thâm, e rằng gió thổi cỏ lay cách đó mười dặm người ta cũng nghe thấy rõ ràng”.Võ giả trên khán đài đều đến từ cổ vực Nam Hoa, loại người gì cũng có, có vài đề tài đệ tử chính phái không dám hùa theo, còn tán tu và các tông môn xa xôi thì lại không hề kiêng dè, tiếng cười vừa chói tai vừa thô tục.