Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 103

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 105Ầm!Một âm thanh lớn vang lên.Mặt đất khẽ rung lên.Kha Nguyên Lượng đã trợn trắng hai mắt, nằm trên đất, bất tỉnh nhân sự.Lâm Tiêu vỗ vỗ tay.Vẫn là chiêu ném qua vai thô bạo này là hiệu quả nhất.Đám người xung quanh trợn mắt, há mồm, kinh hãi.Ngô Tông Thừa nhìn Lâm Tiêu với vẻ kinh ngạc và hoài nghi, bất giác hỏi: “Lâm Tiêu sư đệ, đệ chuyển qua thể tu rồi à???”“Đâu có, huynh không cảm thấy như vậy trông ngầu lòi hơn à?” Lâm Tiêu cười đáp.Ngô Tông Thừa:….Ngầu???Thế thì có tác dụng gì.“Lâm Tiêu sư đệ, kiếm tu chúng ta vẫn nên một lòng hướng về kiếm, không được phép phân tâm đâu.” Ngô Tông Thừa nói nhỏ khuyên một câu.Hắn ngay cả luyện kiếm, ngộ kiếm còn cảm thấy không đủ thời gian.Làm gì còn thời gian mà đi luyện thể chứ.“Đa tạ Ngô sư huynh quan tâm, kiếm tu đệ cũng không lơ là đâu. Đi thôi, tiếp theo là vị trí số 20 trên bảng tinh anh.” Lâm Tiêu nói.Thật ra thì hắn muốn nói, khi ngộ tính của huynh đủ cao thì tự khắc huynh sẽ hiểu.“Lâm Tiêu sư đệ, đệ dự định khiêu chiến tới hạng bao nhiêu vậy?” Ngô Tông Thừa tò mò hỏi.“Đặt ra mục tiêu nhỏ, tạm khiêu chiến tới hạng 10 xem sao.” Lâm Tiêu đáp.Hắn không để ý tới thứ tự trước hay sau. Chỉ là hạng 10 có thể lấy được danh ngạch đi tới di tích Vô Cực.Tạm chốt được vụ này rồi tính tiếp.Ta còn tưởng là Lâm Tiêu sư đệ dự định quét sạch bảng tinh anh luôn đấy.” Ngô Tông Thừa thở phào một hơi.Trong 50 hạng đầu của bảng tinh anh, đã không có người có tu vi Tụ Linh Cảnh rồi.Lâm Tiêu sư đệ hiện tại xếp hạng 40, đã là độc nhất vô nhị rồi.Đặc biệt là 10 hạng đầu của bảng tinh anh, đó đều là những đệ tử thiên tài thật sự, thực lực phi phàm.Lâm Tiêu sư đệ quả thực rất mạnh, nhưng tu vi còn thấp.Nếu đợi Lâm Tiêu sư đệ tu luyện thêm vài năm nữa, nhất định có thể nhẹ nhàng chiến thắng bọn họ.“Quét sạch bảng tinh anh? Thế thì chưa chắc đã không được!” Lâm Tiêu tự tin, nhẹ nhàng nói.“Lâm Tiêu sư đệ, lời này không thể nói bừa đâu, chúng ta cứ khiêm tốn một chút thì tốt hơn.” Ngô Tông Thừa vội vàng nhắc nhở.Đây là Thiên Sơn Phong đó, nếu là ở Xích Viêm Phong, thế thì nói bừa cái gì cũng được.“Haha, quét sạch bảng tinh anh??? Thật sự cho rằng đánh bại mấy tên phế vật thì chính là vô địch rồi à???” Một giọng nói âm trầm từ bên cạnh vang lên.Ngô Tông Thừa quay đầu nhìn, trên mặt lộ vẻ kiêng dè.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 105Ầm!Một âm thanh lớn vang lên.Mặt đất khẽ rung lên.Kha Nguyên Lượng đã trợn trắng hai mắt, nằm trên đất, bất tỉnh nhân sự.Lâm Tiêu vỗ vỗ tay.Vẫn là chiêu ném qua vai thô bạo này là hiệu quả nhất.Đám người xung quanh trợn mắt, há mồm, kinh hãi.Ngô Tông Thừa nhìn Lâm Tiêu với vẻ kinh ngạc và hoài nghi, bất giác hỏi: “Lâm Tiêu sư đệ, đệ chuyển qua thể tu rồi à???”“Đâu có, huynh không cảm thấy như vậy trông ngầu lòi hơn à?” Lâm Tiêu cười đáp.Ngô Tông Thừa:….Ngầu???Thế thì có tác dụng gì.“Lâm Tiêu sư đệ, kiếm tu chúng ta vẫn nên một lòng hướng về kiếm, không được phép phân tâm đâu.” Ngô Tông Thừa nói nhỏ khuyên một câu.Hắn ngay cả luyện kiếm, ngộ kiếm còn cảm thấy không đủ thời gian.Làm gì còn thời gian mà đi luyện thể chứ.“Đa tạ Ngô sư huynh quan tâm, kiếm tu đệ cũng không lơ là đâu. Đi thôi, tiếp theo là vị trí số 20 trên bảng tinh anh.” Lâm Tiêu nói.Thật ra thì hắn muốn nói, khi ngộ tính của huynh đủ cao thì tự khắc huynh sẽ hiểu.“Lâm Tiêu sư đệ, đệ dự định khiêu chiến tới hạng bao nhiêu vậy?” Ngô Tông Thừa tò mò hỏi.“Đặt ra mục tiêu nhỏ, tạm khiêu chiến tới hạng 10 xem sao.” Lâm Tiêu đáp.Hắn không để ý tới thứ tự trước hay sau. Chỉ là hạng 10 có thể lấy được danh ngạch đi tới di tích Vô Cực.Tạm chốt được vụ này rồi tính tiếp.Ta còn tưởng là Lâm Tiêu sư đệ dự định quét sạch bảng tinh anh luôn đấy.” Ngô Tông Thừa thở phào một hơi.Trong 50 hạng đầu của bảng tinh anh, đã không có người có tu vi Tụ Linh Cảnh rồi.Lâm Tiêu sư đệ hiện tại xếp hạng 40, đã là độc nhất vô nhị rồi.Đặc biệt là 10 hạng đầu của bảng tinh anh, đó đều là những đệ tử thiên tài thật sự, thực lực phi phàm.Lâm Tiêu sư đệ quả thực rất mạnh, nhưng tu vi còn thấp.Nếu đợi Lâm Tiêu sư đệ tu luyện thêm vài năm nữa, nhất định có thể nhẹ nhàng chiến thắng bọn họ.“Quét sạch bảng tinh anh? Thế thì chưa chắc đã không được!” Lâm Tiêu tự tin, nhẹ nhàng nói.“Lâm Tiêu sư đệ, lời này không thể nói bừa đâu, chúng ta cứ khiêm tốn một chút thì tốt hơn.” Ngô Tông Thừa vội vàng nhắc nhở.Đây là Thiên Sơn Phong đó, nếu là ở Xích Viêm Phong, thế thì nói bừa cái gì cũng được.“Haha, quét sạch bảng tinh anh??? Thật sự cho rằng đánh bại mấy tên phế vật thì chính là vô địch rồi à???” Một giọng nói âm trầm từ bên cạnh vang lên.Ngô Tông Thừa quay đầu nhìn, trên mặt lộ vẻ kiêng dè.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 105Ầm!Một âm thanh lớn vang lên.Mặt đất khẽ rung lên.Kha Nguyên Lượng đã trợn trắng hai mắt, nằm trên đất, bất tỉnh nhân sự.Lâm Tiêu vỗ vỗ tay.Vẫn là chiêu ném qua vai thô bạo này là hiệu quả nhất.Đám người xung quanh trợn mắt, há mồm, kinh hãi.Ngô Tông Thừa nhìn Lâm Tiêu với vẻ kinh ngạc và hoài nghi, bất giác hỏi: “Lâm Tiêu sư đệ, đệ chuyển qua thể tu rồi à???”“Đâu có, huynh không cảm thấy như vậy trông ngầu lòi hơn à?” Lâm Tiêu cười đáp.Ngô Tông Thừa:….Ngầu???Thế thì có tác dụng gì.“Lâm Tiêu sư đệ, kiếm tu chúng ta vẫn nên một lòng hướng về kiếm, không được phép phân tâm đâu.” Ngô Tông Thừa nói nhỏ khuyên một câu.Hắn ngay cả luyện kiếm, ngộ kiếm còn cảm thấy không đủ thời gian.Làm gì còn thời gian mà đi luyện thể chứ.“Đa tạ Ngô sư huynh quan tâm, kiếm tu đệ cũng không lơ là đâu. Đi thôi, tiếp theo là vị trí số 20 trên bảng tinh anh.” Lâm Tiêu nói.Thật ra thì hắn muốn nói, khi ngộ tính của huynh đủ cao thì tự khắc huynh sẽ hiểu.“Lâm Tiêu sư đệ, đệ dự định khiêu chiến tới hạng bao nhiêu vậy?” Ngô Tông Thừa tò mò hỏi.“Đặt ra mục tiêu nhỏ, tạm khiêu chiến tới hạng 10 xem sao.” Lâm Tiêu đáp.Hắn không để ý tới thứ tự trước hay sau. Chỉ là hạng 10 có thể lấy được danh ngạch đi tới di tích Vô Cực.Tạm chốt được vụ này rồi tính tiếp.Ta còn tưởng là Lâm Tiêu sư đệ dự định quét sạch bảng tinh anh luôn đấy.” Ngô Tông Thừa thở phào một hơi.Trong 50 hạng đầu của bảng tinh anh, đã không có người có tu vi Tụ Linh Cảnh rồi.Lâm Tiêu sư đệ hiện tại xếp hạng 40, đã là độc nhất vô nhị rồi.Đặc biệt là 10 hạng đầu của bảng tinh anh, đó đều là những đệ tử thiên tài thật sự, thực lực phi phàm.Lâm Tiêu sư đệ quả thực rất mạnh, nhưng tu vi còn thấp.Nếu đợi Lâm Tiêu sư đệ tu luyện thêm vài năm nữa, nhất định có thể nhẹ nhàng chiến thắng bọn họ.“Quét sạch bảng tinh anh? Thế thì chưa chắc đã không được!” Lâm Tiêu tự tin, nhẹ nhàng nói.“Lâm Tiêu sư đệ, lời này không thể nói bừa đâu, chúng ta cứ khiêm tốn một chút thì tốt hơn.” Ngô Tông Thừa vội vàng nhắc nhở.Đây là Thiên Sơn Phong đó, nếu là ở Xích Viêm Phong, thế thì nói bừa cái gì cũng được.“Haha, quét sạch bảng tinh anh??? Thật sự cho rằng đánh bại mấy tên phế vật thì chính là vô địch rồi à???” Một giọng nói âm trầm từ bên cạnh vang lên.Ngô Tông Thừa quay đầu nhìn, trên mặt lộ vẻ kiêng dè.

Chương 103