Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười…
Chương 807: Tiêu Thiên Sách trở lại
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… “Quốc chủ!”Lữ Tứ Hải và bốn vị trưởng lão Nội Các nhìn thấy người đàn ông mặc áo tím này thì đều biến sắc, cùng kêu lên.Đúng vậy, người này chính là quốc chủ Long quốc.“Bái kiến quốc chủ!”Các quyền quý và người chiến bộ đều cung kính kêu to.Nhưng Diệp Phàm lại không hành lễ, chỉ liếc nhìn vị quốc chủ này với ánh mắt lạnh nhạt.“Quốc chủ, sao ngài lại đến đây?”Long Chiến Thiên lên tiếng.“Trầm không đến thì Long quốc sắp xảy ra chuyện.”Quốc chủ Long Quốc lắc đầu cảm thán, sau đó nhìn về phía Diệp Phàm: “Ngươi là Diệp Phàm!”“Đúng vậy.”Diệp Phàm lạnh nhạt nói.“Ngươi suất lĩnh quân Thiên Sách chống lại đại quân bảy nước, chém bảy nguyên soái, trẫm thay mặt cho muôn vàn người dân Long quốc cảm ơn ngươi.”Quốc chủ Long quốc nói.Diệp Phàm nở nụ cười châm chọc: “Hiện tại lại biết cảm ơn tôi? Lúc trước hắn dành nhận công lao của tôi, sao ông không nói gì? Lúc bọn họ hại chết mười mấy vạn chiến sĩ quân Thiên Sách, ông lại ở đâu? Bây giờ chạy đến giả mù mưa sa cho ai xem!”“Diệp Phàm, không được vô lễ với quốc chủ!”Long Chiến Thiên vội vàng nói.“Không sao!”“Chuyện của quân Thiên Sách là lỗi của trẫm, trẫm không ngờ bọn họ lại tàn nhẫn như vậy.”Quốc chủ Long quốc thở dài, nói: “Ngươi yên tâm, ta sẽ đòi lại công bằng cho các chiến sĩ anh hùng đã hy sinh đó.”“Thiên Tôn!”Quốc chủ Long quốc hét lớn.Một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt năm người Mộ vấn Thiên, tung ra một chưởng.Năm vị Hộ Quốc chí Tôn còn chưa kịp phản ứng đã bị một chưởng của người này đánh nát thân thể!”Hình ảnh này làm mọi người hít sâu một hơi.Bọn họ không ngờ năm vị Hộ Quốc Chí Tôn lại chết dề dàng như vậy.Sau đó bọn họ cùng nhìn về phía người ra tay.Người này mặc bộ vest đen, sắc mặt lạnh lùng, tản ra hơi thở cực kỳ bá đạo, làm người không rét mà run.“Thiên Tôn!”Long Chiến Thiên, Lữ Tứ Hải và bốn vị trưởng lão Nội Các đều nhìn người này với ánh mắt kính nể.Có lẽ người khác không biết người này là ai, nhưng bọn họ lại biết rõ sự đáng sợ của người này.Thiên Tôn là người đứng đầu Thiên Bảng, chiếm giữ vị trí đầu Thiên Bảng suốt 20 năm.Ông ta còn có một thân phận khác, đó là thủ lĩnh cấm quân Long quốc.
“Quốc chủ!”
Lữ Tứ Hải và bốn vị trưởng lão Nội Các nhìn thấy người đàn ông mặc áo tím này thì đều biến sắc, cùng kêu lên.
Đúng vậy, người này chính là quốc chủ Long quốc.
“Bái kiến quốc chủ!”
Các quyền quý và người chiến bộ đều cung kính kêu to.
Nhưng Diệp Phàm lại không hành lễ, chỉ liếc nhìn vị quốc chủ này với ánh mắt lạnh nhạt.
“Quốc chủ, sao ngài lại đến đây?”
Long Chiến Thiên lên tiếng.
“Trầm không đến thì Long quốc sắp xảy ra chuyện.”
Quốc chủ Long Quốc lắc đầu cảm thán, sau đó nhìn về phía Diệp Phàm: “Ngươi là Diệp Phàm!”
“Đúng vậy.”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Ngươi suất lĩnh quân Thiên Sách chống lại đại quân bảy nước, chém bảy nguyên soái, trẫm thay mặt cho muôn vàn người dân Long quốc cảm ơn ngươi.”
Quốc chủ Long quốc nói.
Diệp Phàm nở nụ cười châm chọc: “Hiện tại lại biết cảm ơn tôi? Lúc trước hắn dành nhận công lao của tôi, sao ông không nói gì? Lúc bọn họ hại chết mười mấy vạn chiến sĩ quân Thiên Sách, ông lại ở đâu? Bây giờ chạy đến giả mù mưa sa cho ai xem!”
“Diệp Phàm, không được vô lễ với quốc chủ!”
Long Chiến Thiên vội vàng nói.
“Không sao!”
“Chuyện của quân Thiên Sách là lỗi của trẫm, trẫm không ngờ bọn họ lại tàn nhẫn như vậy.”
Quốc chủ Long quốc thở dài, nói: “Ngươi yên tâm, ta sẽ đòi lại công bằng cho các chiến sĩ anh hùng đã hy sinh đó.”
“Thiên Tôn!”
Quốc chủ Long quốc hét lớn.
Một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt năm người Mộ vấn Thiên, tung ra một chưởng.
Năm vị Hộ Quốc chí Tôn còn chưa kịp phản ứng đã bị một chưởng của người này đánh nát thân thể!”
Hình ảnh này làm mọi người hít sâu một hơi.
Bọn họ không ngờ năm vị Hộ Quốc Chí Tôn lại chết dề dàng như vậy.
Sau đó bọn họ cùng nhìn về phía người ra tay.
Người này mặc bộ vest đen, sắc mặt lạnh lùng, tản ra hơi thở cực kỳ bá đạo, làm người không rét mà run.
“Thiên Tôn!”
Long Chiến Thiên, Lữ Tứ Hải và bốn vị trưởng lão Nội Các đều nhìn người này với ánh mắt kính nể.
Có lẽ người khác không biết người này là ai, nhưng bọn họ lại biết rõ sự đáng sợ của người này.
Thiên Tôn là người đứng đầu Thiên Bảng, chiếm giữ vị trí đầu Thiên Bảng suốt 20 năm.
Ông ta còn có một thân phận khác, đó là thủ lĩnh cấm quân Long quốc.
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… “Quốc chủ!”Lữ Tứ Hải và bốn vị trưởng lão Nội Các nhìn thấy người đàn ông mặc áo tím này thì đều biến sắc, cùng kêu lên.Đúng vậy, người này chính là quốc chủ Long quốc.“Bái kiến quốc chủ!”Các quyền quý và người chiến bộ đều cung kính kêu to.Nhưng Diệp Phàm lại không hành lễ, chỉ liếc nhìn vị quốc chủ này với ánh mắt lạnh nhạt.“Quốc chủ, sao ngài lại đến đây?”Long Chiến Thiên lên tiếng.“Trầm không đến thì Long quốc sắp xảy ra chuyện.”Quốc chủ Long Quốc lắc đầu cảm thán, sau đó nhìn về phía Diệp Phàm: “Ngươi là Diệp Phàm!”“Đúng vậy.”Diệp Phàm lạnh nhạt nói.“Ngươi suất lĩnh quân Thiên Sách chống lại đại quân bảy nước, chém bảy nguyên soái, trẫm thay mặt cho muôn vàn người dân Long quốc cảm ơn ngươi.”Quốc chủ Long quốc nói.Diệp Phàm nở nụ cười châm chọc: “Hiện tại lại biết cảm ơn tôi? Lúc trước hắn dành nhận công lao của tôi, sao ông không nói gì? Lúc bọn họ hại chết mười mấy vạn chiến sĩ quân Thiên Sách, ông lại ở đâu? Bây giờ chạy đến giả mù mưa sa cho ai xem!”“Diệp Phàm, không được vô lễ với quốc chủ!”Long Chiến Thiên vội vàng nói.“Không sao!”“Chuyện của quân Thiên Sách là lỗi của trẫm, trẫm không ngờ bọn họ lại tàn nhẫn như vậy.”Quốc chủ Long quốc thở dài, nói: “Ngươi yên tâm, ta sẽ đòi lại công bằng cho các chiến sĩ anh hùng đã hy sinh đó.”“Thiên Tôn!”Quốc chủ Long quốc hét lớn.Một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt năm người Mộ vấn Thiên, tung ra một chưởng.Năm vị Hộ Quốc chí Tôn còn chưa kịp phản ứng đã bị một chưởng của người này đánh nát thân thể!”Hình ảnh này làm mọi người hít sâu một hơi.Bọn họ không ngờ năm vị Hộ Quốc Chí Tôn lại chết dề dàng như vậy.Sau đó bọn họ cùng nhìn về phía người ra tay.Người này mặc bộ vest đen, sắc mặt lạnh lùng, tản ra hơi thở cực kỳ bá đạo, làm người không rét mà run.“Thiên Tôn!”Long Chiến Thiên, Lữ Tứ Hải và bốn vị trưởng lão Nội Các đều nhìn người này với ánh mắt kính nể.Có lẽ người khác không biết người này là ai, nhưng bọn họ lại biết rõ sự đáng sợ của người này.Thiên Tôn là người đứng đầu Thiên Bảng, chiếm giữ vị trí đầu Thiên Bảng suốt 20 năm.Ông ta còn có một thân phận khác, đó là thủ lĩnh cấm quân Long quốc.