Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười…
Chương 808: Hắn không thể chết được
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Cấm quân là một lực lượng vực kỳ thần bí bảo vệ quốc chủ, vẫn luôn ấn giấu trong hoàng cung, chưa bao giờ ra mặt, nghe đồn thực lực thấp nhất là Thiên cảnh, mà Thiên Tôn lại là thủ lĩnh cấm quân.“Thiên Tôn, không ngờ ông cũng xuất hiện.”Long Ngạo nhìn Thiên Tôn, cười nói.“Không biết như vậy cậu đã vừa lòng chưa?”Quốc chủ Long quốc nhìn Diệp Phàm, nói.“Ông giết năm người kia vì muốn tôi buông tha hắn ta?”Diệp Phàm chỉ vào Quân Lăng Thiên, lạnh nhạt nói.“Hắn không thể chết được.”Quốc chủ Long quốc gật đầu.“Nếu tôi muốn giết hắn thì sao?”Diệp Phàm nói.“Đệ tử nhà họ Quân chúng ta là người ngươi muốn giết là giết?”Đột nhiên một âm thanh lạnh băng vang lên, phía xa hơn một ngàn người xuất hiện.Cầm đầu là một người đàn ông cầm kiếm, tản ra hơi thở đáng sợ, thực lực của ông ta đã đạt đến Bán Bộ Vương cảnh.Bán Bộ Vương cảnh, chỉ kém nửa bước thì có thế bước vào Vương cảnh.Đạt đến cảnh giới này, trừ khi cao thủ Vương cảnh chân chính ra tay, nếu không không ai có thể làm gì được.“Người nhà họ Quân đến, mày chết chắc rồi.”Quân Lăng Thiên lạnh nhạt nói.“Hôm nay không ai có thể cứu được mày.”Diệp Phàm lạnh lùng nói.“Dám động đến đệ tử nhà họ Quân, thật to gan.”Người đàn ông cầm đầu kia chỉ kiếm vào Diệp Phàm, quát lớn, hơn ngàn người sau ông ta cùng rút kiếm ra, tản ra khí thế lạnh băng quyết đoán.“Dám động đến đệ tử của Tiêu Thiên Sách này, lá gan không nhỏ.”Giây tiếp theo, một tiếng nố to lớn vang dội vang lên trong căn cứ chiến bộ.Lúc này ngoài căn cứ, vô số tiếng bước chân dày nặng truyền đến.Chỉ trong nháy mắt, hàng ngàn hàng vạn chiến sĩ xuất hiện, liếc mắt một cái nhìn không thấy cuối.Dẩn đầu đám chiến sĩ này là một người đàn ông mặc chiến giáp trắng, tay cầm trường kiếm, cả người tản ra chiến ý ngập trời, giống như một chiến thần.Người này chính là chiến thần Thiên Sách, Lục sư phụ của Diệp Phàm, Tiêu Thiên Sách.Thấy Tiêu Thiên Sách xuất hiện, đa số những người ở đây đều biến sắc, vẻ mặt khiếp sợ.Bọn họ không ngờ chiến thần Tiêu Thiên Sách mất tích mười mấy năm lại cường thế trở về.“Lục sư phụ!”Diệp Phàm kêu lên.Đặc biệt khi hắn nhìn thấy các quân đoàn trưởng quân Thiên Sách đứng sau đối phương thì càng thêm kích động.
Cấm quân là một lực lượng vực kỳ thần bí bảo vệ quốc chủ, vẫn luôn ấn giấu trong hoàng cung, chưa bao giờ ra mặt, nghe đồn thực lực thấp nhất là Thiên cảnh, mà Thiên Tôn lại là thủ lĩnh cấm quân.
“Thiên Tôn, không ngờ ông cũng xuất hiện.”
Long Ngạo nhìn Thiên Tôn, cười nói.
“Không biết như vậy cậu đã vừa lòng chưa?”
Quốc chủ Long quốc nhìn Diệp Phàm, nói.
“Ông giết năm người kia vì muốn tôi buông tha hắn ta?”
Diệp Phàm chỉ vào Quân Lăng Thiên, lạnh nhạt nói.
“Hắn không thể chết được.”
Quốc chủ Long quốc gật đầu.
“Nếu tôi muốn giết hắn thì sao?”
Diệp Phàm nói.
“Đệ tử nhà họ Quân chúng ta là người ngươi muốn giết là giết?”
Đột nhiên một âm thanh lạnh băng vang lên, phía xa hơn một ngàn người xuất hiện.
Cầm đầu là một người đàn ông cầm kiếm, tản ra hơi thở đáng sợ, thực lực của ông ta đã đạt đến Bán Bộ Vương cảnh.
Bán Bộ Vương cảnh, chỉ kém nửa bước thì có thế bước vào Vương cảnh.
Đạt đến cảnh giới này, trừ khi cao thủ Vương cảnh chân chính ra tay, nếu không không ai có thể làm gì được.
“Người nhà họ Quân đến, mày chết chắc rồi.”
Quân Lăng Thiên lạnh nhạt nói.
“Hôm nay không ai có thể cứu được mày.”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Dám động đến đệ tử nhà họ Quân, thật to gan.”
Người đàn ông cầm đầu kia chỉ kiếm vào Diệp Phàm, quát lớn, hơn ngàn người sau ông ta cùng rút kiếm ra, tản ra khí thế lạnh băng quyết đoán.
“Dám động đến đệ tử của Tiêu Thiên Sách này, lá gan không nhỏ.”
Giây tiếp theo, một tiếng nố to lớn vang dội vang lên trong căn cứ chiến bộ.
Lúc này ngoài căn cứ, vô số tiếng bước chân dày nặng truyền đến.
Chỉ trong nháy mắt, hàng ngàn hàng vạn chiến sĩ xuất hiện, liếc mắt một cái nhìn không thấy cuối.
Dẩn đầu đám chiến sĩ này là một người đàn ông mặc chiến giáp trắng, tay cầm trường kiếm, cả người tản ra chiến ý ngập trời, giống như một chiến thần.
Người này chính là chiến thần Thiên Sách, Lục sư phụ của Diệp Phàm, Tiêu Thiên Sách.
Thấy Tiêu Thiên Sách xuất hiện, đa số những người ở đây đều biến sắc, vẻ mặt khiếp sợ.
Bọn họ không ngờ chiến thần Tiêu Thiên Sách mất tích mười mấy năm lại cường thế trở về.
“Lục sư phụ!”
Diệp Phàm kêu lên.
Đặc biệt khi hắn nhìn thấy các quân đoàn trưởng quân Thiên Sách đứng sau đối phương thì càng thêm kích động.
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Cấm quân là một lực lượng vực kỳ thần bí bảo vệ quốc chủ, vẫn luôn ấn giấu trong hoàng cung, chưa bao giờ ra mặt, nghe đồn thực lực thấp nhất là Thiên cảnh, mà Thiên Tôn lại là thủ lĩnh cấm quân.“Thiên Tôn, không ngờ ông cũng xuất hiện.”Long Ngạo nhìn Thiên Tôn, cười nói.“Không biết như vậy cậu đã vừa lòng chưa?”Quốc chủ Long quốc nhìn Diệp Phàm, nói.“Ông giết năm người kia vì muốn tôi buông tha hắn ta?”Diệp Phàm chỉ vào Quân Lăng Thiên, lạnh nhạt nói.“Hắn không thể chết được.”Quốc chủ Long quốc gật đầu.“Nếu tôi muốn giết hắn thì sao?”Diệp Phàm nói.“Đệ tử nhà họ Quân chúng ta là người ngươi muốn giết là giết?”Đột nhiên một âm thanh lạnh băng vang lên, phía xa hơn một ngàn người xuất hiện.Cầm đầu là một người đàn ông cầm kiếm, tản ra hơi thở đáng sợ, thực lực của ông ta đã đạt đến Bán Bộ Vương cảnh.Bán Bộ Vương cảnh, chỉ kém nửa bước thì có thế bước vào Vương cảnh.Đạt đến cảnh giới này, trừ khi cao thủ Vương cảnh chân chính ra tay, nếu không không ai có thể làm gì được.“Người nhà họ Quân đến, mày chết chắc rồi.”Quân Lăng Thiên lạnh nhạt nói.“Hôm nay không ai có thể cứu được mày.”Diệp Phàm lạnh lùng nói.“Dám động đến đệ tử nhà họ Quân, thật to gan.”Người đàn ông cầm đầu kia chỉ kiếm vào Diệp Phàm, quát lớn, hơn ngàn người sau ông ta cùng rút kiếm ra, tản ra khí thế lạnh băng quyết đoán.“Dám động đến đệ tử của Tiêu Thiên Sách này, lá gan không nhỏ.”Giây tiếp theo, một tiếng nố to lớn vang dội vang lên trong căn cứ chiến bộ.Lúc này ngoài căn cứ, vô số tiếng bước chân dày nặng truyền đến.Chỉ trong nháy mắt, hàng ngàn hàng vạn chiến sĩ xuất hiện, liếc mắt một cái nhìn không thấy cuối.Dẩn đầu đám chiến sĩ này là một người đàn ông mặc chiến giáp trắng, tay cầm trường kiếm, cả người tản ra chiến ý ngập trời, giống như một chiến thần.Người này chính là chiến thần Thiên Sách, Lục sư phụ của Diệp Phàm, Tiêu Thiên Sách.Thấy Tiêu Thiên Sách xuất hiện, đa số những người ở đây đều biến sắc, vẻ mặt khiếp sợ.Bọn họ không ngờ chiến thần Tiêu Thiên Sách mất tích mười mấy năm lại cường thế trở về.“Lục sư phụ!”Diệp Phàm kêu lên.Đặc biệt khi hắn nhìn thấy các quân đoàn trưởng quân Thiên Sách đứng sau đối phương thì càng thêm kích động.