Lúc này là giữa tháng chín, là lúc cuối thu nắng gắt nhất, phơi nắng dưới ánh mặt trời, độ nóng tảng đá này cũng tới mức nấu chín trứng gà. Thiếu niên khôi ngô kia tuy rằng mày luôn nhíu chặt, nhưng mà thủy chung không đứng lên, mồ hôi nhễ nhại cả hai bên thái dương. Hắn tên Chu Hằng, đang tu luyện công pháp bí truyền của Chu gia – Liệt Dương Quyết. Võ giả tu luyện là luyện hóa thức ăn trong bụng, chiết xuất ra năng lượng có thể hấp thu trong đó, luyện hóa ra nguyên lực của bản thân, chứa đựng ở trong tế bào con người. Liệt Dương Quyết này lại có thể mượn dùng lực lượng ánh mặt trời, tăng tốc hấp thu thức ăn, đề cao hiệu suất chuyển hóa. Ánh mặt trời càng mãnh liệt, hiệu suất chuyển hóa cũng càng cao, nhưng mà lại có mấy người có thể phơi nắng được dưới ánh mặt trời này chứ, nhiều nhất là tu luyện được mười mấy phút, nửa tiếng liền phải chạy tới bóng râm hóng mát.
Chương 101: Ra Ám Chiêu
Cửu Thiên KiếmTác giả: SS Hà ThầnTruyện Converter, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpLúc này là giữa tháng chín, là lúc cuối thu nắng gắt nhất, phơi nắng dưới ánh mặt trời, độ nóng tảng đá này cũng tới mức nấu chín trứng gà. Thiếu niên khôi ngô kia tuy rằng mày luôn nhíu chặt, nhưng mà thủy chung không đứng lên, mồ hôi nhễ nhại cả hai bên thái dương. Hắn tên Chu Hằng, đang tu luyện công pháp bí truyền của Chu gia – Liệt Dương Quyết. Võ giả tu luyện là luyện hóa thức ăn trong bụng, chiết xuất ra năng lượng có thể hấp thu trong đó, luyện hóa ra nguyên lực của bản thân, chứa đựng ở trong tế bào con người. Liệt Dương Quyết này lại có thể mượn dùng lực lượng ánh mặt trời, tăng tốc hấp thu thức ăn, đề cao hiệu suất chuyển hóa. Ánh mặt trời càng mãnh liệt, hiệu suất chuyển hóa cũng càng cao, nhưng mà lại có mấy người có thể phơi nắng được dưới ánh mặt trời này chứ, nhiều nhất là tu luyện được mười mấy phút, nửa tiếng liền phải chạy tới bóng râm hóng mát. Cổ Tư ăn món mà Chu Hằng gắp cho ngay trước mặt mọi người, điều này có ý nghĩa gì?Thân mật, rất là thân mật!Sao thế này! Tại sao lại thế này!Liễu Thánh Kiệt rốt cục mắt phun ra lửa, hắn không thể nhịn được, rõ ràng là nữ nhân mà hắn đang theo đuổi sao lại ngã vào trong lòng Chu Hằng? Tiểu tử này là nhất định là đối đầu với ta hay sao, đầu tiên là An Ngọc Mị, hiện tại lại là Cổ Tư, hắn nhìn trúng ai liền cướp đi kẻ đó!Chết! Nhất định phải làm chết hắn!– Cổ cô nương, trước kia cô đã quen biết với Chu Hằng?Hắn lại đè xuống lửa giận, không cam lòng thất bại như thế, ít nhất cũng muốn biết thua như thế nào.– Quen biết!Trước nay Cổ Tư luôn trực tiếp đơn giản, càng là những người nàng không thích, lại càng tiếc chữ như vàng.Quá lạnh nhạt!Liễu Thánh Kiệt như bị chùy vạn cân hung hăng nện xuống, nụ cười trên mặt ngày càng gượng gạo. Hiện tại hắn cũng không còn ý hỏi cho kỹ càng, thật muốn kiếm cớ bỏ chạy.– Hình như Liễu huynh có chuyện gấp, vậy cứ đi nhanh đi!Chu Hằng cười nói, kỳ thật người như hắn cũng rất trực tiếp, thích sát phạt quyết đoán. Mà trước mắt hắn còn chưa có thực lực chém giết Liễu Thánh Kiệt, tự nhiên không muốn nhìn thấy người này ở trước mặt mà ảnh hưởng tâm tình.– Hắc, ta bỗng đột nhiên nhớ ra, quả thật còn có một chuyện quan trọng!Liễu Thánh Kiệt thừa dịp đứng lên, nói với Cổ Tư:– Cổ cô nương, hôm nào lại mời cô ra nói chuyện riêng!Hắn vẫn không cam lòng chịu thua, nhất là bị thua không rõ ràng.– Miễn đi, lén hẹn gặp bạn gái người khác là rất không có giáo dưỡng!Chu Hằng nhàn nhạt nói.– Ngươi nói cái gì!Liễu Thánh Kiệt thừa dịp đứng lên, nói với Cổ Tư:– Cổ cô nương, hôm nào lại mời cô ra nói chuyện riêng!Hắn vẫn không cam lòng chịu thua, nhất là bị thua không rõ ràng.– Miễn đi, lén hẹn gặp bạn gái người khác là rất không có giáo dưỡng!Chu Hằng nhàn nhạt nói.– Ngươi nói cái gì!Liễu Thánh Kiệt thừa dịp đứng lên, nói với Cổ Tư:– Cổ cô nương, hôm nào lại mời cô ra nói chuyện riêng!Hắn vẫn không cam lòng chịu thua, nhất là bị thua không rõ ràng.– Miễn đi, lén hẹn gặp bạn gái người khác là rất không có giáo dưỡng!Chu Hằng nhàn nhạt nói.– Ngươi nói cái gì!
Cổ Tư ăn món mà Chu Hằng gắp cho ngay trước mặt mọi người, điều này có ý nghĩa gì?
Thân mật, rất là thân mật!
Sao thế này! Tại sao lại thế này!
Liễu Thánh Kiệt rốt cục mắt phun ra lửa, hắn không thể nhịn được, rõ ràng là nữ nhân mà hắn đang theo đuổi sao lại ngã vào trong lòng Chu Hằng? Tiểu tử này là nhất định là đối đầu với ta hay sao, đầu tiên là An Ngọc Mị, hiện tại lại là Cổ Tư, hắn nhìn trúng ai liền cướp đi kẻ đó!
Chết! Nhất định phải làm chết hắn!
– Cổ cô nương, trước kia cô đã quen biết với Chu Hằng?
Hắn lại đè xuống lửa giận, không cam lòng thất bại như thế, ít nhất cũng muốn biết thua như thế nào.
– Quen biết!
Trước nay Cổ Tư luôn trực tiếp đơn giản, càng là những người nàng không thích, lại càng tiếc chữ như vàng.
Quá lạnh nhạt!
Liễu Thánh Kiệt như bị chùy vạn cân hung hăng nện xuống, nụ cười trên mặt ngày càng gượng gạo. Hiện tại hắn cũng không còn ý hỏi cho kỹ càng, thật muốn kiếm cớ bỏ chạy.
– Hình như Liễu huynh có chuyện gấp, vậy cứ đi nhanh đi!
Chu Hằng cười nói, kỳ thật người như hắn cũng rất trực tiếp, thích sát phạt quyết đoán. Mà trước mắt hắn còn chưa có thực lực chém giết Liễu Thánh Kiệt, tự nhiên không muốn nhìn thấy người này ở trước mặt mà ảnh hưởng tâm tình.
– Hắc, ta bỗng đột nhiên nhớ ra, quả thật còn có một chuyện quan trọng!
Liễu Thánh Kiệt thừa dịp đứng lên, nói với Cổ Tư:
– Cổ cô nương, hôm nào lại mời cô ra nói chuyện riêng!
Hắn vẫn không cam lòng chịu thua, nhất là bị thua không rõ ràng.
– Miễn đi, lén hẹn gặp bạn gái người khác là rất không có giáo dưỡng!
Chu Hằng nhàn nhạt nói.
– Ngươi nói cái gì!
Liễu Thánh Kiệt thừa dịp đứng lên, nói với Cổ Tư:
– Cổ cô nương, hôm nào lại mời cô ra nói chuyện riêng!
Hắn vẫn không cam lòng chịu thua, nhất là bị thua không rõ ràng.
– Miễn đi, lén hẹn gặp bạn gái người khác là rất không có giáo dưỡng!
Chu Hằng nhàn nhạt nói.
– Ngươi nói cái gì!
Liễu Thánh Kiệt thừa dịp đứng lên, nói với Cổ Tư:
– Cổ cô nương, hôm nào lại mời cô ra nói chuyện riêng!
Hắn vẫn không cam lòng chịu thua, nhất là bị thua không rõ ràng.
– Miễn đi, lén hẹn gặp bạn gái người khác là rất không có giáo dưỡng!
Chu Hằng nhàn nhạt nói.
– Ngươi nói cái gì!
Cửu Thiên KiếmTác giả: SS Hà ThầnTruyện Converter, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpLúc này là giữa tháng chín, là lúc cuối thu nắng gắt nhất, phơi nắng dưới ánh mặt trời, độ nóng tảng đá này cũng tới mức nấu chín trứng gà. Thiếu niên khôi ngô kia tuy rằng mày luôn nhíu chặt, nhưng mà thủy chung không đứng lên, mồ hôi nhễ nhại cả hai bên thái dương. Hắn tên Chu Hằng, đang tu luyện công pháp bí truyền của Chu gia – Liệt Dương Quyết. Võ giả tu luyện là luyện hóa thức ăn trong bụng, chiết xuất ra năng lượng có thể hấp thu trong đó, luyện hóa ra nguyên lực của bản thân, chứa đựng ở trong tế bào con người. Liệt Dương Quyết này lại có thể mượn dùng lực lượng ánh mặt trời, tăng tốc hấp thu thức ăn, đề cao hiệu suất chuyển hóa. Ánh mặt trời càng mãnh liệt, hiệu suất chuyển hóa cũng càng cao, nhưng mà lại có mấy người có thể phơi nắng được dưới ánh mặt trời này chứ, nhiều nhất là tu luyện được mười mấy phút, nửa tiếng liền phải chạy tới bóng râm hóng mát. Cổ Tư ăn món mà Chu Hằng gắp cho ngay trước mặt mọi người, điều này có ý nghĩa gì?Thân mật, rất là thân mật!Sao thế này! Tại sao lại thế này!Liễu Thánh Kiệt rốt cục mắt phun ra lửa, hắn không thể nhịn được, rõ ràng là nữ nhân mà hắn đang theo đuổi sao lại ngã vào trong lòng Chu Hằng? Tiểu tử này là nhất định là đối đầu với ta hay sao, đầu tiên là An Ngọc Mị, hiện tại lại là Cổ Tư, hắn nhìn trúng ai liền cướp đi kẻ đó!Chết! Nhất định phải làm chết hắn!– Cổ cô nương, trước kia cô đã quen biết với Chu Hằng?Hắn lại đè xuống lửa giận, không cam lòng thất bại như thế, ít nhất cũng muốn biết thua như thế nào.– Quen biết!Trước nay Cổ Tư luôn trực tiếp đơn giản, càng là những người nàng không thích, lại càng tiếc chữ như vàng.Quá lạnh nhạt!Liễu Thánh Kiệt như bị chùy vạn cân hung hăng nện xuống, nụ cười trên mặt ngày càng gượng gạo. Hiện tại hắn cũng không còn ý hỏi cho kỹ càng, thật muốn kiếm cớ bỏ chạy.– Hình như Liễu huynh có chuyện gấp, vậy cứ đi nhanh đi!Chu Hằng cười nói, kỳ thật người như hắn cũng rất trực tiếp, thích sát phạt quyết đoán. Mà trước mắt hắn còn chưa có thực lực chém giết Liễu Thánh Kiệt, tự nhiên không muốn nhìn thấy người này ở trước mặt mà ảnh hưởng tâm tình.– Hắc, ta bỗng đột nhiên nhớ ra, quả thật còn có một chuyện quan trọng!Liễu Thánh Kiệt thừa dịp đứng lên, nói với Cổ Tư:– Cổ cô nương, hôm nào lại mời cô ra nói chuyện riêng!Hắn vẫn không cam lòng chịu thua, nhất là bị thua không rõ ràng.– Miễn đi, lén hẹn gặp bạn gái người khác là rất không có giáo dưỡng!Chu Hằng nhàn nhạt nói.– Ngươi nói cái gì!Liễu Thánh Kiệt thừa dịp đứng lên, nói với Cổ Tư:– Cổ cô nương, hôm nào lại mời cô ra nói chuyện riêng!Hắn vẫn không cam lòng chịu thua, nhất là bị thua không rõ ràng.– Miễn đi, lén hẹn gặp bạn gái người khác là rất không có giáo dưỡng!Chu Hằng nhàn nhạt nói.– Ngươi nói cái gì!Liễu Thánh Kiệt thừa dịp đứng lên, nói với Cổ Tư:– Cổ cô nương, hôm nào lại mời cô ra nói chuyện riêng!Hắn vẫn không cam lòng chịu thua, nhất là bị thua không rõ ràng.– Miễn đi, lén hẹn gặp bạn gái người khác là rất không có giáo dưỡng!Chu Hằng nhàn nhạt nói.– Ngươi nói cái gì!