Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 109: "Ba tên gian xảo này!"
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Người qua đường bình luận: Tuổi trẻ thật là tốt, thật đơn thuần.Trở lại Tôn gia, xa xa đã nhìn thấy ba bóng hình, bám ở. trong tường viện nhìn ra bên ngoài, tựa hồ như đã chờ mong cái gì đó rất lâu rồi."Ba tên gian xảo này!"Lục Vân lầm bầm một câu, thả Tôn Tiểu Sở xuống xe đạp, sau khi tạm biệt cô liền nhàn nhã đạp xe rời đi.“Hắc hắc, cái kia...... Tiểu Sở à, con chơi với Lục tiên sinh thế nào rồi?”Lục Vân vừa rời đi, ba người liền vội vã vọt ra ngoài, vây quanh Tôn Tiểu Sở hỏi không ngừng."Trên mặt cô cười không ngậm được mồm. Tôn Tiểu Sở khó được thẹn thùng nói: " Mọi người thật đáng ghét, con mới ở cùng Lục tiên sinh một buổi chiều màthôi, có thể thế nào được cơ chứ"Thấy bộ dáng xấu hổ của cô, ba người nhất thời toát ra vẻ mặt cổ quái.Đứa nhỏ điêu ngoa này, là đang...... thẹn thùng?Hơn nữa nghe giọng nói ai oán của cô, dường như hận không thể phát triển xa hơn với Lục tiên sinh.Nguy rồi, sắp xảy ra chuyện lớn rồi.Tôn Cẩm Vinh nóng lòng hỏi: "Tiểu Sở, nói như vậy, con không ghét Lục tiên sinh sao?”“Lục tiên sinh tốt như vậy, tại sao con phải ghét anh ấy? Mọi người thật kỳ lại”“Chúng ta kỳ lạ?”Ánh mắt ba người nhìn về phía Tôn Tiểu Sở càng thêm cổ quái.Lúc ăn cơm trưa, người nào đó đâu phải thái độ này!"Tôn Tiểu Sở tựa hồ hiểu được suy nghĩ của ba người, liếc bọn họ một cái nói: "Lục tiên sinh rõ ràng là một đạo trưởnglợi hại, mọi người lại không nói trước cho con biết, hại con buổi trưa mất hết mặt mũi”“Đạo trưởng?”Ba người sửng sốt, tiếp theo liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.'Tôn Cẩm Vinh và Tôn Thiên Quý dường như đang hỏi, Lục tiên sinh không phải thần y sao, sao lại biến thành đạo. trưởng?Còn Tôn Thiên Lỗi thì đang suy nghĩ, Lục tiên sinh không phải em vợ Vân Thiên Thần Quân sao, sao lại biến thành đạo. trưởng?Mặc kệ nó, cái này không trọng yếu!Quan trọng là, Tiểu Sở có hảo cảm với Lục tiên sinh, Lục tiên sinh lại không phản cảm với Tiểu Sở, vậy là đủ rồi.'Tôn Cẩm Vinh vỗ một cái vào gáy Tôn Thiên Lỗi, cả giận nói: "Anh hỏi trực tiếp như vậy làm gì, không biết cháu gái tôi xấu hổ à!"Sau khi ông ta trừng Tôn Thiên Lỗi một cái liên quay đầu cười ha hả hỏi Tôn Tiểu Sở: "Cháu gái ngoan, cháu và Lục tiên sinh... nắm tay chưa?"Cha già thân yêu ơi, cha hỏi cũng không trọng tâm lắm đâu nha.'Tôn Tiểu Sở gật căm nghiêm túc suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nhớ tới cảnh Lục Vân giúp cô đuổi quỷ đồng, vì thế nói: "Lục tiên sinh có sờ con.”
Người qua đường bình luận: Tuổi trẻ thật là tốt, thật đơn thuần.
Trở lại Tôn gia, xa xa đã nhìn thấy ba bóng hình, bám ở. trong tường viện nhìn ra bên ngoài, tựa hồ như đã chờ mong cái gì đó rất lâu rồi.
"Ba tên gian xảo này!"
Lục Vân lầm bầm một câu, thả Tôn Tiểu Sở xuống xe đạp, sau khi tạm biệt cô liền nhàn nhã đạp xe rời đi.
“Hắc hắc, cái kia...... Tiểu Sở à, con chơi với Lục tiên sinh thế nào rồi?”
Lục Vân vừa rời đi, ba người liền vội vã vọt ra ngoài, vây quanh Tôn Tiểu Sở hỏi không ngừng.
"Trên mặt cô cười không ngậm được mồm. Tôn Tiểu Sở khó được thẹn thùng nói: " Mọi người thật đáng ghét, con mới ở cùng Lục tiên sinh một buổi chiều mà
thôi, có thể thế nào được cơ chứ"
Thấy bộ dáng xấu hổ của cô, ba người nhất thời toát ra vẻ mặt cổ quái.
Đứa nhỏ điêu ngoa này, là đang...... thẹn thùng?
Hơn nữa nghe giọng nói ai oán của cô, dường như hận không thể phát triển xa hơn với Lục tiên sinh.
Nguy rồi, sắp xảy ra chuyện lớn rồi.
Tôn Cẩm Vinh nóng lòng hỏi: "Tiểu Sở, nói như vậy, con không ghét Lục tiên sinh sao?”
“Lục tiên sinh tốt như vậy, tại sao con phải ghét anh ấy? Mọi người thật kỳ lại”
“Chúng ta kỳ lạ?”
Ánh mắt ba người nhìn về phía Tôn Tiểu Sở càng thêm cổ quái.
Lúc ăn cơm trưa, người nào đó đâu phải thái độ này!
"Tôn Tiểu Sở tựa hồ hiểu được suy nghĩ của ba người, liếc bọn họ một cái nói: "Lục tiên sinh rõ ràng là một đạo trưởng
lợi hại, mọi người lại không nói trước cho con biết, hại con buổi trưa mất hết mặt mũi”
“Đạo trưởng?”
Ba người sửng sốt, tiếp theo liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
'Tôn Cẩm Vinh và Tôn Thiên Quý dường như đang hỏi, Lục tiên sinh không phải thần y sao, sao lại biến thành đạo. trưởng?
Còn Tôn Thiên Lỗi thì đang suy nghĩ, Lục tiên sinh không phải em vợ Vân Thiên Thần Quân sao, sao lại biến thành đạo. trưởng?
Mặc kệ nó, cái này không trọng yếu!
Quan trọng là, Tiểu Sở có hảo cảm với Lục tiên sinh, Lục tiên sinh lại không phản cảm với Tiểu Sở, vậy là đủ rồi.
'Tôn Cẩm Vinh vỗ một cái vào gáy Tôn Thiên Lỗi, cả giận nói: "Anh hỏi trực tiếp như vậy làm gì, không biết cháu gái tôi xấu hổ à!"
Sau khi ông ta trừng Tôn Thiên Lỗi một cái liên quay đầu cười ha hả hỏi Tôn Tiểu Sở: "Cháu gái ngoan, cháu và Lục tiên sinh... nắm tay chưa?"
Cha già thân yêu ơi, cha hỏi cũng không trọng tâm lắm đâu nha.
'Tôn Tiểu Sở gật căm nghiêm túc suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nhớ tới cảnh Lục Vân giúp cô đuổi quỷ đồng, vì thế nói: "Lục tiên sinh có sờ con.”
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Người qua đường bình luận: Tuổi trẻ thật là tốt, thật đơn thuần.Trở lại Tôn gia, xa xa đã nhìn thấy ba bóng hình, bám ở. trong tường viện nhìn ra bên ngoài, tựa hồ như đã chờ mong cái gì đó rất lâu rồi."Ba tên gian xảo này!"Lục Vân lầm bầm một câu, thả Tôn Tiểu Sở xuống xe đạp, sau khi tạm biệt cô liền nhàn nhã đạp xe rời đi.“Hắc hắc, cái kia...... Tiểu Sở à, con chơi với Lục tiên sinh thế nào rồi?”Lục Vân vừa rời đi, ba người liền vội vã vọt ra ngoài, vây quanh Tôn Tiểu Sở hỏi không ngừng."Trên mặt cô cười không ngậm được mồm. Tôn Tiểu Sở khó được thẹn thùng nói: " Mọi người thật đáng ghét, con mới ở cùng Lục tiên sinh một buổi chiều màthôi, có thể thế nào được cơ chứ"Thấy bộ dáng xấu hổ của cô, ba người nhất thời toát ra vẻ mặt cổ quái.Đứa nhỏ điêu ngoa này, là đang...... thẹn thùng?Hơn nữa nghe giọng nói ai oán của cô, dường như hận không thể phát triển xa hơn với Lục tiên sinh.Nguy rồi, sắp xảy ra chuyện lớn rồi.Tôn Cẩm Vinh nóng lòng hỏi: "Tiểu Sở, nói như vậy, con không ghét Lục tiên sinh sao?”“Lục tiên sinh tốt như vậy, tại sao con phải ghét anh ấy? Mọi người thật kỳ lại”“Chúng ta kỳ lạ?”Ánh mắt ba người nhìn về phía Tôn Tiểu Sở càng thêm cổ quái.Lúc ăn cơm trưa, người nào đó đâu phải thái độ này!"Tôn Tiểu Sở tựa hồ hiểu được suy nghĩ của ba người, liếc bọn họ một cái nói: "Lục tiên sinh rõ ràng là một đạo trưởnglợi hại, mọi người lại không nói trước cho con biết, hại con buổi trưa mất hết mặt mũi”“Đạo trưởng?”Ba người sửng sốt, tiếp theo liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.'Tôn Cẩm Vinh và Tôn Thiên Quý dường như đang hỏi, Lục tiên sinh không phải thần y sao, sao lại biến thành đạo. trưởng?Còn Tôn Thiên Lỗi thì đang suy nghĩ, Lục tiên sinh không phải em vợ Vân Thiên Thần Quân sao, sao lại biến thành đạo. trưởng?Mặc kệ nó, cái này không trọng yếu!Quan trọng là, Tiểu Sở có hảo cảm với Lục tiên sinh, Lục tiên sinh lại không phản cảm với Tiểu Sở, vậy là đủ rồi.'Tôn Cẩm Vinh vỗ một cái vào gáy Tôn Thiên Lỗi, cả giận nói: "Anh hỏi trực tiếp như vậy làm gì, không biết cháu gái tôi xấu hổ à!"Sau khi ông ta trừng Tôn Thiên Lỗi một cái liên quay đầu cười ha hả hỏi Tôn Tiểu Sở: "Cháu gái ngoan, cháu và Lục tiên sinh... nắm tay chưa?"Cha già thân yêu ơi, cha hỏi cũng không trọng tâm lắm đâu nha.'Tôn Tiểu Sở gật căm nghiêm túc suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nhớ tới cảnh Lục Vân giúp cô đuổi quỷ đồng, vì thế nói: "Lục tiên sinh có sờ con.”