Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 110: Có thể buông râu của ông ra không?

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  “Cái gì?"Căm của ba người thiếu chút nữa đều rớt xuống đất. Mới một buổi chiều, đã phát triển đến nước này rồi sao? Lục tiên sinh nhìn cũng là một người rất đứng đắn mài! Tôn Cẩm Vinh sau khi kịp phản ứng, vuốt râu cười to nói: "Sờ tốt lắm, sờ tốt lắm, ha ha, Tiểu Sở à, cháu gái ngoan của †a, sau này cháu phải giả bộ thục nữ một chút, ngàn vạn lần đừng để Lục tiên sinh nhìn ra cháu điêu ngoa tùy hứng, có biết hay không?"“Ông nội! Có ai nói cháu gái mình như vậy không? Người ta vốn là thục nữ mà, đâu cần giả bộ."“Khụ khụ...... Đúng đúng đúng, con vốn là rất thục nữ...... Có thể buông râu của ông ra không?”Lục Vân vừa về tới phòng mình, liền đem cửa phòng khóa trái lại vội vàng móc Huyền Dương Thạch ra."Thật không ngờ có thể nhặt được một khối bảo bối như vậy ở Tôn gia, thật sự là quá kinh hỉ.Lục Vân nắm Huyền Dương Thạch trong tay, điên cuồng. hấp thu năng lượng bên trong.XI xì xì!Huyền Dương thạch mặt ngoài sáng bóng nhanh chóng ảm đạm xuống, mà chân khí trong cơ thể Lục Vân đã tăng thêm vài phần.Lúc cơ thể Lục Vân đã bão hòa không thể hấp thu thêm nữa, hắn lại dùng chân khí, đem Huyền Dương thạch cắt thànhbảy phiến đá hình tròn có đường kính mười cm.Sau đó, hẳn cần cho bảy khối đá hình tròn khắc lên ý niệm pháp trận.Bất tri bất giác, nửa giờ trôi qua.Diệp Khuynh Thành tan làm về nhà sớm nhất, thấy cửa phòng Lục Vân khóa trái, nhịn không được tò mò hỏi: "Tiểu Lục Vân, em ở bên trong làm gì vậy?"Chị Khuynh Thành đã về.Lục Vân thở hồng hộc mở cửa phòng.Diệp Khuynh Thành hồ nghỉ nhìn hẳn nói: "Ở nhà thôi mà sao lại mệt mỏi như vậy?"“Làm chút công việc thủ công.”“Công việc thủ công?”Diệp Khuynh Thành sửng sốt, ngay sau đó liền nhớ tới trước kia Vương Băng Ngưng từng nói qua, công việc thủ công của nam sinh với công việc thủ công trên thực tế hoàn toàn không giống nhau.Khuôn mặt cô lập tức đỏ lên, ánh mắt nhìn về phía Lục Vân càng thêm cổ quái.Lúc ăn cơm, Lục Vân cảm giác ánh mắt của ba chị gái xinh đẹp nhìn mình có hơi là lạLâm Thanh Đàn múc một chén canh cho Lục Vân nói: "Em trai, nồi củ cải trắng hầm thịt dê là chị chuẩn bị cho em đấy, bên trong có cẩu kỷ rất bổ cho cơ thể”Liễu Yên Nhi cũng vô cùng nhiệt tình nói: "Tiểu Lục Vân, sau này em có nhu cầu gì, có thể nói với chị ba, chị ba có thể giúp nhất định sẽ giúp cậu.”Bữa cơm này Lục Vân như ngồi trên đống lửa. 

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  “Cái gì?"Căm của ba người thiếu chút nữa đều rớt xuống đất. Mới một buổi chiều, đã phát triển đến nước này rồi sao? Lục tiên sinh nhìn cũng là một người rất đứng đắn mài! Tôn Cẩm Vinh sau khi kịp phản ứng, vuốt râu cười to nói: "Sờ tốt lắm, sờ tốt lắm, ha ha, Tiểu Sở à, cháu gái ngoan của †a, sau này cháu phải giả bộ thục nữ một chút, ngàn vạn lần đừng để Lục tiên sinh nhìn ra cháu điêu ngoa tùy hứng, có biết hay không?"“Ông nội! Có ai nói cháu gái mình như vậy không? Người ta vốn là thục nữ mà, đâu cần giả bộ."“Khụ khụ...... Đúng đúng đúng, con vốn là rất thục nữ...... Có thể buông râu của ông ra không?”Lục Vân vừa về tới phòng mình, liền đem cửa phòng khóa trái lại vội vàng móc Huyền Dương Thạch ra."Thật không ngờ có thể nhặt được một khối bảo bối như vậy ở Tôn gia, thật sự là quá kinh hỉ.Lục Vân nắm Huyền Dương Thạch trong tay, điên cuồng. hấp thu năng lượng bên trong.XI xì xì!Huyền Dương thạch mặt ngoài sáng bóng nhanh chóng ảm đạm xuống, mà chân khí trong cơ thể Lục Vân đã tăng thêm vài phần.Lúc cơ thể Lục Vân đã bão hòa không thể hấp thu thêm nữa, hắn lại dùng chân khí, đem Huyền Dương thạch cắt thànhbảy phiến đá hình tròn có đường kính mười cm.Sau đó, hẳn cần cho bảy khối đá hình tròn khắc lên ý niệm pháp trận.Bất tri bất giác, nửa giờ trôi qua.Diệp Khuynh Thành tan làm về nhà sớm nhất, thấy cửa phòng Lục Vân khóa trái, nhịn không được tò mò hỏi: "Tiểu Lục Vân, em ở bên trong làm gì vậy?"Chị Khuynh Thành đã về.Lục Vân thở hồng hộc mở cửa phòng.Diệp Khuynh Thành hồ nghỉ nhìn hẳn nói: "Ở nhà thôi mà sao lại mệt mỏi như vậy?"“Làm chút công việc thủ công.”“Công việc thủ công?”Diệp Khuynh Thành sửng sốt, ngay sau đó liền nhớ tới trước kia Vương Băng Ngưng từng nói qua, công việc thủ công của nam sinh với công việc thủ công trên thực tế hoàn toàn không giống nhau.Khuôn mặt cô lập tức đỏ lên, ánh mắt nhìn về phía Lục Vân càng thêm cổ quái.Lúc ăn cơm, Lục Vân cảm giác ánh mắt của ba chị gái xinh đẹp nhìn mình có hơi là lạLâm Thanh Đàn múc một chén canh cho Lục Vân nói: "Em trai, nồi củ cải trắng hầm thịt dê là chị chuẩn bị cho em đấy, bên trong có cẩu kỷ rất bổ cho cơ thể”Liễu Yên Nhi cũng vô cùng nhiệt tình nói: "Tiểu Lục Vân, sau này em có nhu cầu gì, có thể nói với chị ba, chị ba có thể giúp nhất định sẽ giúp cậu.”Bữa cơm này Lục Vân như ngồi trên đống lửa. 

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  “Cái gì?"Căm của ba người thiếu chút nữa đều rớt xuống đất. Mới một buổi chiều, đã phát triển đến nước này rồi sao? Lục tiên sinh nhìn cũng là một người rất đứng đắn mài! Tôn Cẩm Vinh sau khi kịp phản ứng, vuốt râu cười to nói: "Sờ tốt lắm, sờ tốt lắm, ha ha, Tiểu Sở à, cháu gái ngoan của †a, sau này cháu phải giả bộ thục nữ một chút, ngàn vạn lần đừng để Lục tiên sinh nhìn ra cháu điêu ngoa tùy hứng, có biết hay không?"“Ông nội! Có ai nói cháu gái mình như vậy không? Người ta vốn là thục nữ mà, đâu cần giả bộ."“Khụ khụ...... Đúng đúng đúng, con vốn là rất thục nữ...... Có thể buông râu của ông ra không?”Lục Vân vừa về tới phòng mình, liền đem cửa phòng khóa trái lại vội vàng móc Huyền Dương Thạch ra."Thật không ngờ có thể nhặt được một khối bảo bối như vậy ở Tôn gia, thật sự là quá kinh hỉ.Lục Vân nắm Huyền Dương Thạch trong tay, điên cuồng. hấp thu năng lượng bên trong.XI xì xì!Huyền Dương thạch mặt ngoài sáng bóng nhanh chóng ảm đạm xuống, mà chân khí trong cơ thể Lục Vân đã tăng thêm vài phần.Lúc cơ thể Lục Vân đã bão hòa không thể hấp thu thêm nữa, hắn lại dùng chân khí, đem Huyền Dương thạch cắt thànhbảy phiến đá hình tròn có đường kính mười cm.Sau đó, hẳn cần cho bảy khối đá hình tròn khắc lên ý niệm pháp trận.Bất tri bất giác, nửa giờ trôi qua.Diệp Khuynh Thành tan làm về nhà sớm nhất, thấy cửa phòng Lục Vân khóa trái, nhịn không được tò mò hỏi: "Tiểu Lục Vân, em ở bên trong làm gì vậy?"Chị Khuynh Thành đã về.Lục Vân thở hồng hộc mở cửa phòng.Diệp Khuynh Thành hồ nghỉ nhìn hẳn nói: "Ở nhà thôi mà sao lại mệt mỏi như vậy?"“Làm chút công việc thủ công.”“Công việc thủ công?”Diệp Khuynh Thành sửng sốt, ngay sau đó liền nhớ tới trước kia Vương Băng Ngưng từng nói qua, công việc thủ công của nam sinh với công việc thủ công trên thực tế hoàn toàn không giống nhau.Khuôn mặt cô lập tức đỏ lên, ánh mắt nhìn về phía Lục Vân càng thêm cổ quái.Lúc ăn cơm, Lục Vân cảm giác ánh mắt của ba chị gái xinh đẹp nhìn mình có hơi là lạLâm Thanh Đàn múc một chén canh cho Lục Vân nói: "Em trai, nồi củ cải trắng hầm thịt dê là chị chuẩn bị cho em đấy, bên trong có cẩu kỷ rất bổ cho cơ thể”Liễu Yên Nhi cũng vô cùng nhiệt tình nói: "Tiểu Lục Vân, sau này em có nhu cầu gì, có thể nói với chị ba, chị ba có thể giúp nhất định sẽ giúp cậu.”Bữa cơm này Lục Vân như ngồi trên đống lửa. 

Chương 110: Có thể buông râu của ông ra không?