Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 143: Lại thở dài một tiếng.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Tôn Tiểu Sở liền giấu đi chiếc điện thoại bảo bối của mình, vẻ mặt đầy địch ý.'Tôn Cẩm Vinh bất đắc dĩ thở dài nói: "Điện thoại là mạng của cháu, vậy Lục tiên sinh kia thì sao?"Nghe thấy ba chữ Lục tiên sinh, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tôn Tiểu Sở hiện lên màu đỏ ửng, thẹn thùng nói: "Ông nội này, không phải đang nói chuyện điện thoại sao, tự nhiên lại nhắc đến Lục tiên sinh làm gì, cháu với Lục tiên sinh... Còn chưa tiến triển tới mức độ đó đâu!"Cô xấu hổ dùng mũi chân vẽ vòng tròn trên mặt đất, bộ dáng thiếu nữ xấu hổ.'Tôn Cẩm Vinh thấy như vậy, càng phiền muộn hơn, xem ra đã hãm sâu vào trong vòng giặc rồi... haizz!Lại thở dài một tiếng."Tôn Cẩm Vinh vẫn nghiêm túc hỏi: "Tiểu Sở, cháu cảm thấy Lục tiên sinh ưu tú lắm đúng không?""Đương nhiên rồi, Lục tiên sinh là người ưu tú nhất, vóc người đẹp mắt, đạo pháp còn lợi hại như vậy, hơn nữa, hẳn đạp. xe đạp còn nhanh hơn lái Audi nữa, cháu còn kể chuyện này cho mấy bạn cùng trường luyện thi nghe, nhưng mà bọn họ. không tin......"Bàn đến chuyện của Lục Vân, Tôn Tiểu Sở lại bắt đầu thao thao bất tuyệt, nhưng nhìn sắc ông nội không đúng lắm, đành phải dừng lại nói: "Được rồi, rốt cục ông muốn nói gì với cháu?"Tôn Cẩm Vinh dừng một chút nói: "Cháu đã biết Lục tiên sinh ưu tú như vậy, nếu như cháu không cố gắng thì làm sao có thể xứng với Lục tiên sinh?"Khuôn mặt Tôn Tiểu Sở cứng đờ. Ông nội có ý gì đây?Chẳng lẽ là Lục tiên sinh cảm thấy mình không đủ ưu tú, cho nên mới nhờ ông nội chuyển lời cho mình?A... A... A... Mình khổ quá mà...!Nội tâm nhỏ bé của Tôn Tiểu Sở tựa như bị tấn công mất máu hết một vạn điểm.Cô còn chưa bắt đầu yêu đương đã phải thất tình rồi, có thể nói không khổ sở sao?"Thật sao?""Thật""Ai nói dối là chó con."Gâu gâu!
Tôn Tiểu Sở liền giấu đi chiếc điện thoại bảo bối của mình, vẻ mặt đầy địch ý.
'Tôn Cẩm Vinh bất đắc dĩ thở dài nói: "Điện thoại là mạng của cháu, vậy Lục tiên sinh kia thì sao?"
Nghe thấy ba chữ Lục tiên sinh, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tôn Tiểu Sở hiện lên màu đỏ ửng, thẹn thùng nói: "Ông nội này, không phải đang nói chuyện điện thoại sao, tự nhiên lại nhắc đến Lục tiên sinh làm gì, cháu với Lục tiên sinh... Còn chưa tiến triển tới mức độ đó đâu!"
Cô xấu hổ dùng mũi chân vẽ vòng tròn trên mặt đất, bộ dáng thiếu nữ xấu hổ.
'Tôn Cẩm Vinh thấy như vậy, càng phiền muộn hơn, xem ra đã hãm sâu vào trong vòng giặc rồi... haizz!
Lại thở dài một tiếng.
"Tôn Cẩm Vinh vẫn nghiêm túc hỏi: "Tiểu Sở, cháu cảm thấy Lục tiên sinh ưu tú lắm đúng không?"
"Đương nhiên rồi, Lục tiên sinh là người ưu tú nhất, vóc người đẹp mắt, đạo pháp còn lợi hại như vậy, hơn nữa, hẳn đạp. xe đạp còn nhanh hơn lái Audi nữa, cháu còn kể chuyện này cho mấy bạn cùng trường luyện thi nghe, nhưng mà bọn họ. không tin......"
Bàn đến chuyện của Lục Vân, Tôn Tiểu Sở lại bắt đầu thao thao bất tuyệt, nhưng nhìn sắc ông nội không đúng lắm, đành phải dừng lại nói: "Được rồi, rốt cục ông muốn nói gì với cháu?"
Tôn Cẩm Vinh dừng một chút nói: "Cháu đã biết Lục tiên sinh ưu tú như vậy, nếu như cháu không cố gắng thì làm sao có thể xứng với Lục tiên sinh?"
Khuôn mặt Tôn Tiểu Sở cứng đờ. Ông nội có ý gì đây?
Chẳng lẽ là Lục tiên sinh cảm thấy mình không đủ ưu tú, cho nên mới nhờ ông nội chuyển lời cho mình?
A... A... A... Mình khổ quá mà...!
Nội tâm nhỏ bé của Tôn Tiểu Sở tựa như bị tấn công mất máu hết một vạn điểm.
Cô còn chưa bắt đầu yêu đương đã phải thất tình rồi, có thể nói không khổ sở sao?
"Thật sao?"
"Thật"
"Ai nói dối là chó con."
Gâu gâu!
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Tôn Tiểu Sở liền giấu đi chiếc điện thoại bảo bối của mình, vẻ mặt đầy địch ý.'Tôn Cẩm Vinh bất đắc dĩ thở dài nói: "Điện thoại là mạng của cháu, vậy Lục tiên sinh kia thì sao?"Nghe thấy ba chữ Lục tiên sinh, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tôn Tiểu Sở hiện lên màu đỏ ửng, thẹn thùng nói: "Ông nội này, không phải đang nói chuyện điện thoại sao, tự nhiên lại nhắc đến Lục tiên sinh làm gì, cháu với Lục tiên sinh... Còn chưa tiến triển tới mức độ đó đâu!"Cô xấu hổ dùng mũi chân vẽ vòng tròn trên mặt đất, bộ dáng thiếu nữ xấu hổ.'Tôn Cẩm Vinh thấy như vậy, càng phiền muộn hơn, xem ra đã hãm sâu vào trong vòng giặc rồi... haizz!Lại thở dài một tiếng."Tôn Cẩm Vinh vẫn nghiêm túc hỏi: "Tiểu Sở, cháu cảm thấy Lục tiên sinh ưu tú lắm đúng không?""Đương nhiên rồi, Lục tiên sinh là người ưu tú nhất, vóc người đẹp mắt, đạo pháp còn lợi hại như vậy, hơn nữa, hẳn đạp. xe đạp còn nhanh hơn lái Audi nữa, cháu còn kể chuyện này cho mấy bạn cùng trường luyện thi nghe, nhưng mà bọn họ. không tin......"Bàn đến chuyện của Lục Vân, Tôn Tiểu Sở lại bắt đầu thao thao bất tuyệt, nhưng nhìn sắc ông nội không đúng lắm, đành phải dừng lại nói: "Được rồi, rốt cục ông muốn nói gì với cháu?"Tôn Cẩm Vinh dừng một chút nói: "Cháu đã biết Lục tiên sinh ưu tú như vậy, nếu như cháu không cố gắng thì làm sao có thể xứng với Lục tiên sinh?"Khuôn mặt Tôn Tiểu Sở cứng đờ. Ông nội có ý gì đây?Chẳng lẽ là Lục tiên sinh cảm thấy mình không đủ ưu tú, cho nên mới nhờ ông nội chuyển lời cho mình?A... A... A... Mình khổ quá mà...!Nội tâm nhỏ bé của Tôn Tiểu Sở tựa như bị tấn công mất máu hết một vạn điểm.Cô còn chưa bắt đầu yêu đương đã phải thất tình rồi, có thể nói không khổ sở sao?"Thật sao?""Thật""Ai nói dối là chó con."Gâu gâu!