Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 183: Hẳn bị điên à!
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Kỳ thật Lạc Ly đã sớm phát hiện người thanh niên khó lường này rất giống với người em trai đã chết lúc trước của cô ta.Nhưng đó không phải phải là điều quan trọng.Quan trọng là, hắn tìm mọi cách bắt được cô ta đến đây, giữ cô lại, xong rốt cuộc chỉ vì muốn ném cô xuống hồ cho cô thành chuột lột?Hẳn bị điên à!Lạc tiên tử vô cùng tức giận!"Ha ha, Lạc tiên tử, chắc hẳn chúng ta sẽ còn gặp lại, tôi tin lần sau gặp, cô nhất định sẽ có cái nhìn khác với tôi." "Lần sau gặp mặt, bổn cô nương nhất định giết anh! I"Lạc Ly vô cùng tức giận mà vuốt khuôn mặt dính đầy nướcKhông nghe ai đáp.Lúc này cô mới kịp phản ứng lại, thì ra thanh niên kia đã dẫn chiếc xe đạp của hắn rời đi."Hừ, thần kinh, anh chờ đó cho tôi, bổn cô nương sẽ báo thù!"Lạc Ly cả người ướt sũng bò lên khỏi hồ nước, quần áo bó sát vào thân thể mềm mại, nhìn không ra một chút mỡ. nào.Cô nhặt thanh hàn kiếm rơi bên bờ hồ lên, vung nó lên một cách giận dữ, xoẹt, xoẹt, cái cây vô tội bên cạnh lập tức bị đâm thành tổ ong.Phát tiết một hồi, lúc này Lạc Ly dậm chân rồi rời đi.Lục Vân đi đến Hạnh Lâm Đường.Nhìn thấy một nam một nữ trông giống như học sinh trung học đang đứng ở cửa, rụt rè, giống như muốn đi vào nhưng lại sợ.Lục Vân nghĩ răng bọn họ không có tiền khám bệnh, vì vậy hắn bước tới và hỏi: "Các em đến đây để khám bệnh hả?"Tên nam sinh kia kéo cánh tay cô và nói: "Thế còn... quên đi... Mình không nghĩ là có thể..."Nữ sinh quay đầu lại, giận dữ trừng mắt nhìn cậu ta, nam sinh lập tức không dám nói tiếp nữa.Nhìn biểu cảm của hai người, Lục Vân mơ hồ đoán được. điều gì, không khỏi thở dài trong lòng, hỏi: "Hai người là người yêu sao?"Nam sinh không nói lời nào.
Kỳ thật Lạc Ly đã sớm phát hiện người thanh niên khó lường này rất giống với người em trai đã chết lúc trước của cô ta.
Nhưng đó không phải phải là điều quan trọng.
Quan trọng là, hắn tìm mọi cách bắt được cô ta đến đây, giữ cô lại, xong rốt cuộc chỉ vì muốn ném cô xuống hồ cho cô thành chuột lột?
Hẳn bị điên à!
Lạc tiên tử vô cùng tức giận!
"Ha ha, Lạc tiên tử, chắc hẳn chúng ta sẽ còn gặp lại, tôi tin lần sau gặp, cô nhất định sẽ có cái nhìn khác với tôi." "Lần sau gặp mặt, bổn cô nương nhất định giết anh! I"
Lạc Ly vô cùng tức giận mà vuốt khuôn mặt dính đầy nước
Không nghe ai đáp.
Lúc này cô mới kịp phản ứng lại, thì ra thanh niên kia đã dẫn chiếc xe đạp của hắn rời đi.
"Hừ, thần kinh, anh chờ đó cho tôi, bổn cô nương sẽ báo thù!"
Lạc Ly cả người ướt sũng bò lên khỏi hồ nước, quần áo bó sát vào thân thể mềm mại, nhìn không ra một chút mỡ. nào.
Cô nhặt thanh hàn kiếm rơi bên bờ hồ lên, vung nó lên một cách giận dữ, xoẹt, xoẹt, cái cây vô tội bên cạnh lập tức bị đâm thành tổ ong.
Phát tiết một hồi, lúc này Lạc Ly dậm chân rồi rời đi.
Lục Vân đi đến Hạnh Lâm Đường.
Nhìn thấy một nam một nữ trông giống như học sinh trung học đang đứng ở cửa, rụt rè, giống như muốn đi vào nhưng lại sợ.
Lục Vân nghĩ răng bọn họ không có tiền khám bệnh, vì vậy hắn bước tới và hỏi: "Các em đến đây để khám bệnh hả?"
Tên nam sinh kia kéo cánh tay cô và nói: "Thế còn... quên đi... Mình không nghĩ là có thể..."
Nữ sinh quay đầu lại, giận dữ trừng mắt nhìn cậu ta, nam sinh lập tức không dám nói tiếp nữa.
Nhìn biểu cảm của hai người, Lục Vân mơ hồ đoán được. điều gì, không khỏi thở dài trong lòng, hỏi: "Hai người là người yêu sao?"
Nam sinh không nói lời nào.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Kỳ thật Lạc Ly đã sớm phát hiện người thanh niên khó lường này rất giống với người em trai đã chết lúc trước của cô ta.Nhưng đó không phải phải là điều quan trọng.Quan trọng là, hắn tìm mọi cách bắt được cô ta đến đây, giữ cô lại, xong rốt cuộc chỉ vì muốn ném cô xuống hồ cho cô thành chuột lột?Hẳn bị điên à!Lạc tiên tử vô cùng tức giận!"Ha ha, Lạc tiên tử, chắc hẳn chúng ta sẽ còn gặp lại, tôi tin lần sau gặp, cô nhất định sẽ có cái nhìn khác với tôi." "Lần sau gặp mặt, bổn cô nương nhất định giết anh! I"Lạc Ly vô cùng tức giận mà vuốt khuôn mặt dính đầy nướcKhông nghe ai đáp.Lúc này cô mới kịp phản ứng lại, thì ra thanh niên kia đã dẫn chiếc xe đạp của hắn rời đi."Hừ, thần kinh, anh chờ đó cho tôi, bổn cô nương sẽ báo thù!"Lạc Ly cả người ướt sũng bò lên khỏi hồ nước, quần áo bó sát vào thân thể mềm mại, nhìn không ra một chút mỡ. nào.Cô nhặt thanh hàn kiếm rơi bên bờ hồ lên, vung nó lên một cách giận dữ, xoẹt, xoẹt, cái cây vô tội bên cạnh lập tức bị đâm thành tổ ong.Phát tiết một hồi, lúc này Lạc Ly dậm chân rồi rời đi.Lục Vân đi đến Hạnh Lâm Đường.Nhìn thấy một nam một nữ trông giống như học sinh trung học đang đứng ở cửa, rụt rè, giống như muốn đi vào nhưng lại sợ.Lục Vân nghĩ răng bọn họ không có tiền khám bệnh, vì vậy hắn bước tới và hỏi: "Các em đến đây để khám bệnh hả?"Tên nam sinh kia kéo cánh tay cô và nói: "Thế còn... quên đi... Mình không nghĩ là có thể..."Nữ sinh quay đầu lại, giận dữ trừng mắt nhìn cậu ta, nam sinh lập tức không dám nói tiếp nữa.Nhìn biểu cảm của hai người, Lục Vân mơ hồ đoán được. điều gì, không khỏi thở dài trong lòng, hỏi: "Hai người là người yêu sao?"Nam sinh không nói lời nào.