Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 334: "Cháu cũng không chắc?”

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  “Dì Khương, dì cũng gấp quá rồi đó, không thể đợi cháu nói xong trước sao?”Lục Vân không khỏi bật cười, nhưng Khương Lam đã nhảy xuống rồi, hẳn còn có thể làm gì được nữa, lập tức thả người nhảy theo. Trước khi Khương Lam rơi xuống nước, hắn đã đỡ được bà ta."Dì Khương, dì thật hư."Lục Vân bước đi trên mặt nước, khi bước tới bờ, hẳn không nhịn được mà tát vào mông Khương Lam một cái, y như hình phạt lần đó hẳn phạt Liễu Yên Nhi.Nhất thời.Thiếu phụ xinh đẹp nhất tỉnh Giang Nam, bất ngờ trợn to. đôi mắt xinh đẹp...Đã hơn mười năm bà không ân ái với chồng!Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhấtCái tát này suýt chút nữa đã gây ra tai họa lớn rồi, đến mức khi Lục Vân đặt bà xuống bờ, Khương Lam giả vờ lảo đảo một chút rồi ngồi xuống vùng nước nông, đè lại làn váy dài như muốn che đậy điều gì đó.Lục Vân này quá to gan, bà ta có thể là mẹ chồng tương lai của cậu đấtNhưng nói ra cũng kỳ quái, sau khi cái tát của Lục Vân vừa dứt, Khương Lam ngược lại cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, oán khí tích tụ hơn mười năm tựa như cũng bị quét sạch vào giây phút này.Đây giống như một cái giếng cổ sâu thẳm, chỉ đợi khi nước giếng đại diện cho những oán niệm bên trong tràn ra ngoài, tự nhiên oán khí cũng yếu đi nhiều.Toàn thân Khương Lam run lên vài cái.Mặt bà ta cũng đỏ bừng.Nhưng dù sao bà ta cũng là người từng thấy sóng to gió lớn, nhanh chóng đứng dậy khỏi bãi nước cạn, như không có chuyện gì xảy ra đứng lên nói: “Bất cẩn quá, rõ ràng gần lên tới bờ rồi mà còn quăng dì ngã ở đây.”Lục Vân gật đầu và nói: "Vâng, vâng, là cháu quá bất cẩn. Cháu nên đưa dì Khương ra khỏi vùng nước nông này mới đúng."Khương Lam cảm thấy áy náy một chút, sau lại vội vàng chuyển chủ đề: 'Lục Vân, dì biết cháu là một võ giả. Hơn nữa thực lực còn mạnh tới mức Hóa Cảnh Tông Sư, thành thật mà nói, tôi thực sự rất sốc."Động tác Lục Vân đi trên mặt nước vừa rồi chỉ có nội lục. cấp Hóa Cảnh Tông Sư mới đảm đương nổi.Vì vậy, Khương Lam càng thêm chắc chắn về thân phận võ giả của Lục Vân.Lục Vân suy nghĩ một lúc, nói: "Nếu dì Khương đã tin vậy, vậy thì cứ như vậy đi!"Thấy hắn nói vậy, Khương Lam nghĩ răng chuyện bà tiết lộ danh tính của hản đã làm hẳn không vui, vì vậy bà xin lỗi, nói: "Lục Vân, thật xin lỗi, sở dĩ dì dùng biện pháp này để ép cháu bại lộ thân phận là bởi vì chuyện này đối rất quan trọng với dì.""Dì muốn cháu giúp Khương gia đúng không?"Làm sao Lục Vân không biết suy nghĩ của Khương Lam được, từ khi bà ta chủ động hỏi hẳn có phải võ giả hay, Lục Vân đã đoán được suy nghĩ của bà ta.Khương Lam chờ mong hỏi: “Có thể không?”Lục Vân cười gật đầu: “Dì Khương, dì đừng khách sao như vậy, dì là mẹ của chị Khuynh Thành, nếu dì gặp khó khăn, cháu nhất định sẽ giúp đỡ không chút do dự, có chuyện gì dì cứ việc nói thẳng đi, không cần vòng vo nữa đâu ạ."Khương Lam lại đỏ mặt, trông bà có nét quyến rũ riêng biệt.Xem ra suy nghĩ của bà đã sớm bị Lục Vân nhìn thấu rồi.Sau đó Khương Lam nói: "Đối thủ của Khương gia lần này là Hầu Dũng, người đứng thứ 38 trong danh sách cao thủ. Dì lo..."Bà ta đang thăm dò thực lực của Lục Vân."Cháu cũng không chắc?”Là sao?Khương Lam không hiểu.Lục Vân cười cười không giải thích.

“Dì Khương, dì cũng gấp quá rồi đó, không thể đợi cháu nói xong trước sao?”

Lục Vân không khỏi bật cười, nhưng Khương Lam đã nhảy xuống rồi, hẳn còn có thể làm gì được nữa, lập tức thả người nhảy theo. Trước khi Khương Lam rơi xuống nước, hắn đã đỡ được bà ta.

"Dì Khương, dì thật hư."

Lục Vân bước đi trên mặt nước, khi bước tới bờ, hẳn không nhịn được mà tát vào mông Khương Lam một cái, y như hình phạt lần đó hẳn phạt Liễu Yên Nhi.

Nhất thời.

Thiếu phụ xinh đẹp nhất tỉnh Giang Nam, bất ngờ trợn to. đôi mắt xinh đẹp...

Đã hơn mười năm bà không ân ái với chồng!

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Cái tát này suýt chút nữa đã gây ra tai họa lớn rồi, đến mức khi Lục Vân đặt bà xuống bờ, Khương Lam giả vờ lảo đảo một chút rồi ngồi xuống vùng nước nông, đè lại làn váy dài như muốn che đậy điều gì đó.

Lục Vân này quá to gan, bà ta có thể là mẹ chồng tương lai của cậu đất

Nhưng nói ra cũng kỳ quái, sau khi cái tát của Lục Vân vừa dứt, Khương Lam ngược lại cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, oán khí tích tụ hơn mười năm tựa như cũng bị quét sạch vào giây phút này.

Đây giống như một cái giếng cổ sâu thẳm, chỉ đợi khi nước giếng đại diện cho những oán niệm bên trong tràn ra ngoài, tự nhiên oán khí cũng yếu đi nhiều.

Toàn thân Khương Lam run lên vài cái.

Mặt bà ta cũng đỏ bừng.

Nhưng dù sao bà ta cũng là người từng thấy sóng to gió lớn, nhanh chóng đứng dậy khỏi bãi nước cạn, như không có chuyện gì xảy ra đứng lên nói: “Bất cẩn quá, rõ ràng gần lên tới bờ rồi mà còn quăng dì ngã ở đây.”

Lục Vân gật đầu và nói: "Vâng, vâng, là cháu quá bất cẩn. Cháu nên đưa dì Khương ra khỏi vùng nước nông này mới đúng."

Khương Lam cảm thấy áy náy một chút, sau lại vội vàng chuyển chủ đề: 'Lục Vân, dì biết cháu là một võ giả. Hơn nữa thực lực còn mạnh tới mức Hóa Cảnh Tông Sư, thành thật mà nói, tôi thực sự rất sốc."

Động tác Lục Vân đi trên mặt nước vừa rồi chỉ có nội lục. cấp Hóa Cảnh Tông Sư mới đảm đương nổi.

Vì vậy, Khương Lam càng thêm chắc chắn về thân phận võ giả của Lục Vân.

Lục Vân suy nghĩ một lúc, nói: "Nếu dì Khương đã tin vậy, vậy thì cứ như vậy đi!"

Thấy hắn nói vậy, Khương Lam nghĩ răng chuyện bà tiết lộ danh tính của hản đã làm hẳn không vui, vì vậy bà xin lỗi, nói: "Lục Vân, thật xin lỗi, sở dĩ dì dùng biện pháp này để ép cháu bại lộ thân phận là bởi vì chuyện này đối rất quan trọng với dì."

"Dì muốn cháu giúp Khương gia đúng không?"

Làm sao Lục Vân không biết suy nghĩ của Khương Lam được, từ khi bà ta chủ động hỏi hẳn có phải võ giả hay, Lục Vân đã đoán được suy nghĩ của bà ta.

Khương Lam chờ mong hỏi: “Có thể không?”

Lục Vân cười gật đầu: “Dì Khương, dì đừng khách sao như vậy, dì là mẹ của chị Khuynh Thành, nếu dì gặp khó khăn, cháu nhất định sẽ giúp đỡ không chút do dự, có chuyện gì dì cứ việc nói thẳng đi, không cần vòng vo nữa đâu ạ."

Khương Lam lại đỏ mặt, trông bà có nét quyến rũ riêng biệt.

Xem ra suy nghĩ của bà đã sớm bị Lục Vân nhìn thấu rồi.

Sau đó Khương Lam nói: "Đối thủ của Khương gia lần này là Hầu Dũng, người đứng thứ 38 trong danh sách cao thủ. Dì lo..."

Bà ta đang thăm dò thực lực của Lục Vân.

"Cháu cũng không chắc?”

Là sao?

Khương Lam không hiểu.

Lục Vân cười cười không giải thích.

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  “Dì Khương, dì cũng gấp quá rồi đó, không thể đợi cháu nói xong trước sao?”Lục Vân không khỏi bật cười, nhưng Khương Lam đã nhảy xuống rồi, hẳn còn có thể làm gì được nữa, lập tức thả người nhảy theo. Trước khi Khương Lam rơi xuống nước, hắn đã đỡ được bà ta."Dì Khương, dì thật hư."Lục Vân bước đi trên mặt nước, khi bước tới bờ, hẳn không nhịn được mà tát vào mông Khương Lam một cái, y như hình phạt lần đó hẳn phạt Liễu Yên Nhi.Nhất thời.Thiếu phụ xinh đẹp nhất tỉnh Giang Nam, bất ngờ trợn to. đôi mắt xinh đẹp...Đã hơn mười năm bà không ân ái với chồng!Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhấtCái tát này suýt chút nữa đã gây ra tai họa lớn rồi, đến mức khi Lục Vân đặt bà xuống bờ, Khương Lam giả vờ lảo đảo một chút rồi ngồi xuống vùng nước nông, đè lại làn váy dài như muốn che đậy điều gì đó.Lục Vân này quá to gan, bà ta có thể là mẹ chồng tương lai của cậu đấtNhưng nói ra cũng kỳ quái, sau khi cái tát của Lục Vân vừa dứt, Khương Lam ngược lại cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, oán khí tích tụ hơn mười năm tựa như cũng bị quét sạch vào giây phút này.Đây giống như một cái giếng cổ sâu thẳm, chỉ đợi khi nước giếng đại diện cho những oán niệm bên trong tràn ra ngoài, tự nhiên oán khí cũng yếu đi nhiều.Toàn thân Khương Lam run lên vài cái.Mặt bà ta cũng đỏ bừng.Nhưng dù sao bà ta cũng là người từng thấy sóng to gió lớn, nhanh chóng đứng dậy khỏi bãi nước cạn, như không có chuyện gì xảy ra đứng lên nói: “Bất cẩn quá, rõ ràng gần lên tới bờ rồi mà còn quăng dì ngã ở đây.”Lục Vân gật đầu và nói: "Vâng, vâng, là cháu quá bất cẩn. Cháu nên đưa dì Khương ra khỏi vùng nước nông này mới đúng."Khương Lam cảm thấy áy náy một chút, sau lại vội vàng chuyển chủ đề: 'Lục Vân, dì biết cháu là một võ giả. Hơn nữa thực lực còn mạnh tới mức Hóa Cảnh Tông Sư, thành thật mà nói, tôi thực sự rất sốc."Động tác Lục Vân đi trên mặt nước vừa rồi chỉ có nội lục. cấp Hóa Cảnh Tông Sư mới đảm đương nổi.Vì vậy, Khương Lam càng thêm chắc chắn về thân phận võ giả của Lục Vân.Lục Vân suy nghĩ một lúc, nói: "Nếu dì Khương đã tin vậy, vậy thì cứ như vậy đi!"Thấy hắn nói vậy, Khương Lam nghĩ răng chuyện bà tiết lộ danh tính của hản đã làm hẳn không vui, vì vậy bà xin lỗi, nói: "Lục Vân, thật xin lỗi, sở dĩ dì dùng biện pháp này để ép cháu bại lộ thân phận là bởi vì chuyện này đối rất quan trọng với dì.""Dì muốn cháu giúp Khương gia đúng không?"Làm sao Lục Vân không biết suy nghĩ của Khương Lam được, từ khi bà ta chủ động hỏi hẳn có phải võ giả hay, Lục Vân đã đoán được suy nghĩ của bà ta.Khương Lam chờ mong hỏi: “Có thể không?”Lục Vân cười gật đầu: “Dì Khương, dì đừng khách sao như vậy, dì là mẹ của chị Khuynh Thành, nếu dì gặp khó khăn, cháu nhất định sẽ giúp đỡ không chút do dự, có chuyện gì dì cứ việc nói thẳng đi, không cần vòng vo nữa đâu ạ."Khương Lam lại đỏ mặt, trông bà có nét quyến rũ riêng biệt.Xem ra suy nghĩ của bà đã sớm bị Lục Vân nhìn thấu rồi.Sau đó Khương Lam nói: "Đối thủ của Khương gia lần này là Hầu Dũng, người đứng thứ 38 trong danh sách cao thủ. Dì lo..."Bà ta đang thăm dò thực lực của Lục Vân."Cháu cũng không chắc?”Là sao?Khương Lam không hiểu.Lục Vân cười cười không giải thích.

Chương 334: "Cháu cũng không chắc?”