Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 708: Đoạt Thiên Tạo Hóa

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Ánh sáng trắng điên cuồng ngưng tụ, cuối cùng ngưng tụ thành ba kiếm ý kinh thiên.               Trong nháy mắt sắc mặt của Lục Vân đã tái nhợt đi.               Bất kỳ kiếm ý nào trong ba kiếm ý này đều phóng ra khí tức chết chóc đáng sợ, với tu vi hiện tại của Lục Vân, nếu bị bất kỳ một trong số chúng đánh trúng, rất có thể sẽ lập tức biến thành tro tàn.               Người có thể lưu lại kiếm ý mạnh mẽ như vậy sẽ có tu vi khủng bố đến cỡ nào đây!               Không còn thời gian để suy nghĩ đến nữa.               Lục Vân điên cuồng bỏ chạy, bởi vì hắn đã cảm giác được một trong những kiếm ý đó đang phóng ra tín hiệu nguy hiểm, cứ như ngay giây kế tiếp nó sẽ chém thẳng vào người hắn.               Lục Vân không muốn chết ở chỗ này.               Chủ yếu là bởi vì hắn không ngờ rằng trong trận pháp thần bí này ngoài một gương bảo vật ra, còn có ba kiếm ý khủng bố như vậy.               Nếu sớm biết chuyện này, hắn còn cần loại bảo vật này nữa không?               Lục Vân lập tức thi triển hết những đạo pháp đã học được ra ngoài hết, để chạy trốn khỏi thế giới dưới nước khép kín này, thế nhưng trận pháp thần bí này vô cùng quỷ dị, không gian bên trong dường như đã mọc ra vô số xúc tu cản trở không cho hắn tiến về phía trước.               Bùm!               Kiếm ý quái dị cuối cùng đã giáng xuống.               Hơi thở tử vong vô tận lập tức tràn vào cơ thể Lục Vân.               Lục Vân đau khổ cười lên một tiếng.               Tham!               Vì tham muốn cái bảo vật này mà hắn đã đánh đổi cả tính mạng của bản thân!               Thật là xui xẻo.               Ngự Linh Thần kiếm trong tay Lục Vân bị đánh bay, dưới kiếm ý áp đảo ngập trời, mọi sự kháng cự đều dường như vô nghĩa.               Ngay khi Lục Vân tưởng rằng mình sẽ phải vĩnh viễn vĩnh biệt các chị thì lòng bàn tay của hắn bỗng nhiên truyền đến một cảm giác nóng rực, sau đó một cảnh tượng kỳ quái xảy ra.               Khi đạo kiếm ý khủng bố kia giáng xuống, lòng bàn tay phải của Lục Vân đột nhiên tỏa ra một luồng ánh sáng huyền ảo, chuyện bất ngờ hơn nữa là luồng ánh sáng huyền ảo này có thể ngăn cản được kiếm ý.               Nói chính xác thì không phải là ngăn cản mà là hấp thụ.               Đúng.               Hấp thụ!               Kiếm ý kinh thiên kia đã bị cái gương hình thoi trong lòng bàn tay của Lục Vân hấp thụ.               Cùng lúc đó.               Nước biển bên ngoài trận pháp bắt đầu điên cuồng tràn vào.               Tâm trạng của Lục Vân vui mừng khôn xiết.               Đoạt Thiên Tạo Hóa kính!             

Ánh sáng trắng điên cuồng ngưng tụ, cuối cùng ngưng tụ thành ba kiếm ý kinh thiên.  

             Trong nháy mắt sắc mặt của Lục Vân đã tái nhợt đi.  

             Bất kỳ kiếm ý nào trong ba kiếm ý này đều phóng ra khí tức chết chóc đáng sợ, với tu vi hiện tại của Lục Vân, nếu bị bất kỳ một trong số chúng đánh trúng, rất có thể sẽ lập tức biến thành tro tàn.  

             Người có thể lưu lại kiếm ý mạnh mẽ như vậy sẽ có tu vi khủng bố đến cỡ nào đây!  

             Không còn thời gian để suy nghĩ đến nữa.  

             Lục Vân điên cuồng bỏ chạy, bởi vì hắn đã cảm giác được một trong những kiếm ý đó đang phóng ra tín hiệu nguy hiểm, cứ như ngay giây kế tiếp nó sẽ chém thẳng vào người hắn.  

             Lục Vân không muốn chết ở chỗ này.  

             Chủ yếu là bởi vì hắn không ngờ rằng trong trận pháp thần bí này ngoài một gương bảo vật ra, còn có ba kiếm ý khủng bố như vậy.  

             Nếu sớm biết chuyện này, hắn còn cần loại bảo vật này nữa không?  

             Lục Vân lập tức thi triển hết những đạo pháp đã học được ra ngoài hết, để chạy trốn khỏi thế giới dưới nước khép kín này, thế nhưng trận pháp thần bí này vô cùng quỷ dị, không gian bên trong dường như đã mọc ra vô số xúc tu cản trở không cho hắn tiến về phía trước.  

             Bùm!  

             Kiếm ý quái dị cuối cùng đã giáng xuống.  

             Hơi thở tử vong vô tận lập tức tràn vào cơ thể Lục Vân.  

             Lục Vân đau khổ cười lên một tiếng.  

             Tham!  

             Vì tham muốn cái bảo vật này mà hắn đã đánh đổi cả tính mạng của bản thân!  

             Thật là xui xẻo.  

             Ngự Linh Thần kiếm trong tay Lục Vân bị đánh bay, dưới kiếm ý áp đảo ngập trời, mọi sự kháng cự đều dường như vô nghĩa.  

             Ngay khi Lục Vân tưởng rằng mình sẽ phải vĩnh viễn vĩnh biệt các chị thì lòng bàn tay của hắn bỗng nhiên truyền đến một cảm giác nóng rực, sau đó một cảnh tượng kỳ quái xảy ra.  

             Khi đạo kiếm ý khủng bố kia giáng xuống, lòng bàn tay phải của Lục Vân đột nhiên tỏa ra một luồng ánh sáng huyền ảo, chuyện bất ngờ hơn nữa là luồng ánh sáng huyền ảo này có thể ngăn cản được kiếm ý.  

             Nói chính xác thì không phải là ngăn cản mà là hấp thụ.  

             Đúng.  

             Hấp thụ!  

             Kiếm ý kinh thiên kia đã bị cái gương hình thoi trong lòng bàn tay của Lục Vân hấp thụ.  

             Cùng lúc đó.  

             Nước biển bên ngoài trận pháp bắt đầu điên cuồng tràn vào.  

             Tâm trạng của Lục Vân vui mừng khôn xiết.  

             Đoạt Thiên Tạo Hóa kính!  

           

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Ánh sáng trắng điên cuồng ngưng tụ, cuối cùng ngưng tụ thành ba kiếm ý kinh thiên.               Trong nháy mắt sắc mặt của Lục Vân đã tái nhợt đi.               Bất kỳ kiếm ý nào trong ba kiếm ý này đều phóng ra khí tức chết chóc đáng sợ, với tu vi hiện tại của Lục Vân, nếu bị bất kỳ một trong số chúng đánh trúng, rất có thể sẽ lập tức biến thành tro tàn.               Người có thể lưu lại kiếm ý mạnh mẽ như vậy sẽ có tu vi khủng bố đến cỡ nào đây!               Không còn thời gian để suy nghĩ đến nữa.               Lục Vân điên cuồng bỏ chạy, bởi vì hắn đã cảm giác được một trong những kiếm ý đó đang phóng ra tín hiệu nguy hiểm, cứ như ngay giây kế tiếp nó sẽ chém thẳng vào người hắn.               Lục Vân không muốn chết ở chỗ này.               Chủ yếu là bởi vì hắn không ngờ rằng trong trận pháp thần bí này ngoài một gương bảo vật ra, còn có ba kiếm ý khủng bố như vậy.               Nếu sớm biết chuyện này, hắn còn cần loại bảo vật này nữa không?               Lục Vân lập tức thi triển hết những đạo pháp đã học được ra ngoài hết, để chạy trốn khỏi thế giới dưới nước khép kín này, thế nhưng trận pháp thần bí này vô cùng quỷ dị, không gian bên trong dường như đã mọc ra vô số xúc tu cản trở không cho hắn tiến về phía trước.               Bùm!               Kiếm ý quái dị cuối cùng đã giáng xuống.               Hơi thở tử vong vô tận lập tức tràn vào cơ thể Lục Vân.               Lục Vân đau khổ cười lên một tiếng.               Tham!               Vì tham muốn cái bảo vật này mà hắn đã đánh đổi cả tính mạng của bản thân!               Thật là xui xẻo.               Ngự Linh Thần kiếm trong tay Lục Vân bị đánh bay, dưới kiếm ý áp đảo ngập trời, mọi sự kháng cự đều dường như vô nghĩa.               Ngay khi Lục Vân tưởng rằng mình sẽ phải vĩnh viễn vĩnh biệt các chị thì lòng bàn tay của hắn bỗng nhiên truyền đến một cảm giác nóng rực, sau đó một cảnh tượng kỳ quái xảy ra.               Khi đạo kiếm ý khủng bố kia giáng xuống, lòng bàn tay phải của Lục Vân đột nhiên tỏa ra một luồng ánh sáng huyền ảo, chuyện bất ngờ hơn nữa là luồng ánh sáng huyền ảo này có thể ngăn cản được kiếm ý.               Nói chính xác thì không phải là ngăn cản mà là hấp thụ.               Đúng.               Hấp thụ!               Kiếm ý kinh thiên kia đã bị cái gương hình thoi trong lòng bàn tay của Lục Vân hấp thụ.               Cùng lúc đó.               Nước biển bên ngoài trận pháp bắt đầu điên cuồng tràn vào.               Tâm trạng của Lục Vân vui mừng khôn xiết.               Đoạt Thiên Tạo Hóa kính!             

Chương 708: Đoạt Thiên Tạo Hóa