Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 778: Ai bảo hồng nhan họa thủy chứ!

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Giờ phút này, Lục Vân yên lặng nhìn đám người nhà họ Long trở mặt thì lộ ra nụ cười nghiền ngẫm và nói: "Tôi cảm thấy họ nói không sai, tôi và nhà họ Long chỉ là bạn bè mặt ngoài, Lâm Kiến là tôi giết, không liên quan gì đến kẻ nào trong nhà họ Long cả."Hả?Nghe thấy lời này của Lục Vân, tất cả mọi người đều sững sờ.Nhà họ Long họ rõ ràng là ngọn cỏ đầu tường thích gió chiều nào theo chiều đó, nhìn thấy Lục Vân gây ra đại hoạ thì vội vàng phủi sạch quan hệ với hắn, hành vi này rất ghê tởm.Đáng lẽ Lục Vân nên hận họ mới đúng, sao còn chủ động giải thích cho họ?Khó hiểu.Vậy khỏi phải hiểu.Chỉ cần có thể phủi sạch quan hệ là được.Long Tề vội vàng nói: "Lâm hộ pháp, ngài cũng nghe Lục Vân chính miệng thừa nhận chỉ là bạn bè mặt ngoài với nhà họ Long chúng tôi rồi đó, có thù oán gì ngài cứ việc trút lên người hắn, chỉ xin tha cho nhà họ Long chúng tôi."Gương mặt Lâm Chấn Nghiệp rất âm trầm, ánh mắt tràn đầy sát ý nhìn chằm chằm Lục Vân, cười lạnh một tiếng: "Mày cũng rất khí phách, đợi lát nữa tao sẽ cho mày toàn thây."Ông ta chậm rãi vặn vẹo cổ, ánh mắt rơi vào Long Thuyên."Nguyên do của chuyện này là do cháu gái cưng của ông, muốn tôi bỏ qua cho nhà họ Long cũng được, bảo cháu cưng của ông thành hôn với Kiến Nhi nhà tôi."Lâm Chấn Nghiệp biết con mình Lâm Kiến thích Long Diệc Tuyết.Lần này đặt bẫy Lục Vân tuy cũng có ý trả thù, nhưng chủ yếu là muốn bắt Lục Vân để uy hiếp Long Diệc Tuyết.Cho nên Lâm Chấn Nghiệp nói nguyên do là Long Diệc Tuyết cũng không sai.Long Thuyên, Long Xuyên và mẹ của Long Diệc Tuyết nghe thấy lời này thì sắc mặt lập tức thay đổi.Lâm Kiến đã chết rồi, Lâm Chấn Nghiệp còn bảo Long Diệc Tuyết thành hôn với gã thì chẳng phải là minh hôn?Đây là muốn huỷ hoại Long Diệc Tuyết!Mẹ Long Diệc Tuyết đương nhiên không đành lòng, vội quỳ xuống trước mặt Lâm Chấn Nghiệp khóc nức nỡ khẩn cầu.Lâm Chấn Nghiệp làm như không thấy.Sắc mặt Long Thuyên và Long Xuyên rất khó coi.Ngược lại những người khác của Long gia như Long Tề, Phương Mẫn đều mừng thầm, chỉ cần Lâm Chấn Nghiệp bỏ qua cho họ thì họ không quan tâm Long Diệc Tuyết sống hay chết.Huống chỉ tai họa này vốn là do Long Diệc Tuyết gây nên.Ai bảo hồng nhan họa thủy chứ!Long Tề như quên mất nếu không phải ông ta bày kế cho Lâm Kiến thì sẽ không đi đến tình trạng này.Trên mặt Long Thuyên tràn đầy đau đớn, nhìn những tộc nhân Long gia trước mắt mà bất đắc dĩ thở dài, lại nhìn về phía Long Diệc Tuyết, thấy cô vẫn hờ hững thì không khỏi đau hơn.Làm sao ông ta nói ra những lời này được?"Tôi cũng tiếp xúc không ít với Võ Minh, tổng kết được là một đám sâu mọt, nhất là dạng người như Lâm Chấn Nghiệp càng là suy đồi trong đám sâu mọt."Ngay khi đám người nhà họ Long khẩn cầu Long Thuyên đưa ra quyết sách thì bỗng nhiên, một giọng nói lạnh nhạt vang lên làm họ run rẩy.

Giờ phút này, Lục Vân yên lặng nhìn đám người nhà họ Long trở mặt thì lộ ra nụ cười nghiền ngẫm và nói: "Tôi cảm thấy họ nói không sai, tôi và nhà họ Long chỉ là bạn bè mặt ngoài, Lâm Kiến là tôi giết, không liên quan gì đến kẻ nào trong nhà họ Long cả."

Hả?

Nghe thấy lời này của Lục Vân, tất cả mọi người đều sững sờ.

Nhà họ Long họ rõ ràng là ngọn cỏ đầu tường thích gió chiều nào theo chiều đó, nhìn thấy Lục Vân gây ra đại hoạ thì vội vàng phủi sạch quan hệ với hắn, hành vi này rất ghê tởm.

Đáng lẽ Lục Vân nên hận họ mới đúng, sao còn chủ động giải thích cho họ?

Khó hiểu.

Vậy khỏi phải hiểu.

Chỉ cần có thể phủi sạch quan hệ là được.

Long Tề vội vàng nói: "Lâm hộ pháp, ngài cũng nghe Lục Vân chính miệng thừa nhận chỉ là bạn bè mặt ngoài với nhà họ Long chúng tôi rồi đó, có thù oán gì ngài cứ việc trút lên người hắn, chỉ xin tha cho nhà họ Long chúng tôi."

Gương mặt Lâm Chấn Nghiệp rất âm trầm, ánh mắt tràn đầy sát ý nhìn chằm chằm Lục Vân, cười lạnh một tiếng: "Mày cũng rất khí phách, đợi lát nữa tao sẽ cho mày toàn thây."

Ông ta chậm rãi vặn vẹo cổ, ánh mắt rơi vào Long Thuyên.

"Nguyên do của chuyện này là do cháu gái cưng của ông, muốn tôi bỏ qua cho nhà họ Long cũng được, bảo cháu cưng của ông thành hôn với Kiến Nhi nhà tôi."

Lâm Chấn Nghiệp biết con mình Lâm Kiến thích Long Diệc Tuyết.

Lần này đặt bẫy Lục Vân tuy cũng có ý trả thù, nhưng chủ yếu là muốn bắt Lục Vân để uy hiếp Long Diệc Tuyết.

Cho nên Lâm Chấn Nghiệp nói nguyên do là Long Diệc Tuyết cũng không sai.

Long Thuyên, Long Xuyên và mẹ của Long Diệc Tuyết nghe thấy lời này thì sắc mặt lập tức thay đổi.

Lâm Kiến đã chết rồi, Lâm Chấn Nghiệp còn bảo Long Diệc Tuyết thành hôn với gã thì chẳng phải là minh hôn?

Đây là muốn huỷ hoại Long Diệc Tuyết!

Mẹ Long Diệc Tuyết đương nhiên không đành lòng, vội quỳ xuống trước mặt Lâm Chấn Nghiệp khóc nức nỡ khẩn cầu.

Lâm Chấn Nghiệp làm như không thấy.

Sắc mặt Long Thuyên và Long Xuyên rất khó coi.

Ngược lại những người khác của Long gia như Long Tề, Phương Mẫn đều mừng thầm, chỉ cần Lâm Chấn Nghiệp bỏ qua cho họ thì họ không quan tâm Long Diệc Tuyết sống hay chết.

Huống chỉ tai họa này vốn là do Long Diệc Tuyết gây nên.

Ai bảo hồng nhan họa thủy chứ!

Long Tề như quên mất nếu không phải ông ta bày kế cho Lâm Kiến thì sẽ không đi đến tình trạng này.

Trên mặt Long Thuyên tràn đầy đau đớn, nhìn những tộc nhân Long gia trước mắt mà bất đắc dĩ thở dài, lại nhìn về phía Long Diệc Tuyết, thấy cô vẫn hờ hững thì không khỏi đau hơn.

Làm sao ông ta nói ra những lời này được?

"Tôi cũng tiếp xúc không ít với Võ Minh, tổng kết được là một đám sâu mọt, nhất là dạng người như Lâm Chấn Nghiệp càng là suy đồi trong đám sâu mọt."

Ngay khi đám người nhà họ Long khẩn cầu Long Thuyên đưa ra quyết sách thì bỗng nhiên, một giọng nói lạnh nhạt vang lên làm họ run rẩy.

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Giờ phút này, Lục Vân yên lặng nhìn đám người nhà họ Long trở mặt thì lộ ra nụ cười nghiền ngẫm và nói: "Tôi cảm thấy họ nói không sai, tôi và nhà họ Long chỉ là bạn bè mặt ngoài, Lâm Kiến là tôi giết, không liên quan gì đến kẻ nào trong nhà họ Long cả."Hả?Nghe thấy lời này của Lục Vân, tất cả mọi người đều sững sờ.Nhà họ Long họ rõ ràng là ngọn cỏ đầu tường thích gió chiều nào theo chiều đó, nhìn thấy Lục Vân gây ra đại hoạ thì vội vàng phủi sạch quan hệ với hắn, hành vi này rất ghê tởm.Đáng lẽ Lục Vân nên hận họ mới đúng, sao còn chủ động giải thích cho họ?Khó hiểu.Vậy khỏi phải hiểu.Chỉ cần có thể phủi sạch quan hệ là được.Long Tề vội vàng nói: "Lâm hộ pháp, ngài cũng nghe Lục Vân chính miệng thừa nhận chỉ là bạn bè mặt ngoài với nhà họ Long chúng tôi rồi đó, có thù oán gì ngài cứ việc trút lên người hắn, chỉ xin tha cho nhà họ Long chúng tôi."Gương mặt Lâm Chấn Nghiệp rất âm trầm, ánh mắt tràn đầy sát ý nhìn chằm chằm Lục Vân, cười lạnh một tiếng: "Mày cũng rất khí phách, đợi lát nữa tao sẽ cho mày toàn thây."Ông ta chậm rãi vặn vẹo cổ, ánh mắt rơi vào Long Thuyên."Nguyên do của chuyện này là do cháu gái cưng của ông, muốn tôi bỏ qua cho nhà họ Long cũng được, bảo cháu cưng của ông thành hôn với Kiến Nhi nhà tôi."Lâm Chấn Nghiệp biết con mình Lâm Kiến thích Long Diệc Tuyết.Lần này đặt bẫy Lục Vân tuy cũng có ý trả thù, nhưng chủ yếu là muốn bắt Lục Vân để uy hiếp Long Diệc Tuyết.Cho nên Lâm Chấn Nghiệp nói nguyên do là Long Diệc Tuyết cũng không sai.Long Thuyên, Long Xuyên và mẹ của Long Diệc Tuyết nghe thấy lời này thì sắc mặt lập tức thay đổi.Lâm Kiến đã chết rồi, Lâm Chấn Nghiệp còn bảo Long Diệc Tuyết thành hôn với gã thì chẳng phải là minh hôn?Đây là muốn huỷ hoại Long Diệc Tuyết!Mẹ Long Diệc Tuyết đương nhiên không đành lòng, vội quỳ xuống trước mặt Lâm Chấn Nghiệp khóc nức nỡ khẩn cầu.Lâm Chấn Nghiệp làm như không thấy.Sắc mặt Long Thuyên và Long Xuyên rất khó coi.Ngược lại những người khác của Long gia như Long Tề, Phương Mẫn đều mừng thầm, chỉ cần Lâm Chấn Nghiệp bỏ qua cho họ thì họ không quan tâm Long Diệc Tuyết sống hay chết.Huống chỉ tai họa này vốn là do Long Diệc Tuyết gây nên.Ai bảo hồng nhan họa thủy chứ!Long Tề như quên mất nếu không phải ông ta bày kế cho Lâm Kiến thì sẽ không đi đến tình trạng này.Trên mặt Long Thuyên tràn đầy đau đớn, nhìn những tộc nhân Long gia trước mắt mà bất đắc dĩ thở dài, lại nhìn về phía Long Diệc Tuyết, thấy cô vẫn hờ hững thì không khỏi đau hơn.Làm sao ông ta nói ra những lời này được?"Tôi cũng tiếp xúc không ít với Võ Minh, tổng kết được là một đám sâu mọt, nhất là dạng người như Lâm Chấn Nghiệp càng là suy đồi trong đám sâu mọt."Ngay khi đám người nhà họ Long khẩn cầu Long Thuyên đưa ra quyết sách thì bỗng nhiên, một giọng nói lạnh nhạt vang lên làm họ run rẩy.

Chương 778: Ai bảo hồng nhan họa thủy chứ!