Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 842: Thật là đáng chết!

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Lâm Thanh Đàn thì đi đến bên cạnh Lục Vân rồi ngồi xuống, nói: "Em trai, chị quyết định gia nhập Đan Dương Tông, chúng ta dành thời gian đi đến Côn Luân đi!"Lục Vân nhìn Diệp Khuynh Thành một cái, đã đoán được nhất định là Diệp Khuynh Thành làm công tác tâm lý cho cô, vì thế gật đầu nói: "Em sẽ đi đi theo chị cả hành trình."Kỳ thật hắn cũng ủng hộ quyết định này của Lâm Thanh Đàn, dù sao đây là một cơ duyên to lớn."Vậy chỉ có thể tạm thời để chuyện của Tiêu gia ra sau." Lục Vân thầm nghĩ.Hắn vốn nghĩ sau khi giải quyết liên minh Thí Thần Giả thì sẽ đi đến Võ Minh kinh thành tìm Tiêu gia một chuyến, xem có thể lấy được tin tức gì liên quan tới Liễu Kình Thiên hay không.Ai ngờ chuyện này đột nhiên xảy ra.Hiện tại tình hình của Lâm Thanh Đàn càng khẩn cấp hơn nên chỉ có thể †ạm thời đẩy chuyện tìm kiếm thân thế của Liễu Yên Nhi ra sau.Dù sao đã qua nhiều năm rồi, cũng không vội trong nhất thời. Lục Vân quyết định vì không để Lâm Thanh Đàn phải chịu càng nhiều đaukhổ do Thanh Đỉnh mang tới, hắn quyết định dẫn cô đến Đan Dương Tông trên núi Côn Luân một chuyến ngay trong ngày.Võ Minh kinh thành.Trong văn phòng minh chủ, Tiêu Sách nhìn văn kiện trong tay với sắc mặt hết sức khó coi.Đứng đối diện ông ta là hai bóng người.Một người trong đó thân thẳng như tùng, gương mặt nghiêm trang, đó là một trong ba mươi sáu vị thủ hộ giả của Thiên Sáp Điện trước đó tới tìm Tiêu Sách —— Thiên Cô.Một người khác chính là Khâu Ngọc Đường.Mặc dù hơn hai mươi năm trước minh chủ của tổng minh kinh thành không phải Tiêu Sách, Các chủ Ám Ảnh Các cũng không phải Khâu Ngọc Đường, nhưng hai người bọn họ cũng đã từng quen biết.Khi thấy tội phạm truy nã cấp SSS Khâu Ngọc Đường nhanh chân tiến vào, ông ta còn hơi kinh ngạc, ai biết theo sát phía sau lại là thủ hộ giả Thiên Cô.Tiêu Sách theo bản năng ý thức được không ổn.Quả nhiên, một phần văn kiện do Thiên Sáp Điện định ra, thủ lĩnh số một Long Quốc ký tên đóng mộc đã được đưa tới trước mặt Tiêu Sách.Nội dung văn kiện liên quan tới thành lập Tài Quyết Viện của Võ Minh, mà người phụ trách tạm thời của Tài Quyết Viện chính là tội phạm truy nã cấp SSS ngày trước - Khâu Ngọc Đường.Chiêu này đánh cho Tiêu Sách trở tay không kịp.Tài Quyết Viện Võ Minh trực thuộc Thiên Sáp Điện, có quyền giám sát đối với tất cả các thành viên Võ Minh Long Quốc, bao gồm minh chủ năm phânkhu lớn và tổng minh kinh thành.Nói cách khác, quyền lực lúc này của cựu tội phạm truy nã Khâu Ngọc Đường còn lớn hơn Tiêu Sách một phần.Đương nhiên trong lòng Tiêu Sách rất khó chịu.Nhưng không thoải mái đến mấy thì ông ta cũng chỉ có thể nuốt cục tức này xuống.Thành lập Tài Quyết Viện Võ Minh là quyết định của Thiên Sáp Điện, lần này Thiên Cô tới đây không phải là trưng cầu ý kiến của Tiêu Sách, mà là tuyên bố chuyện này thôi.Đương nhiên Tiêu Sách không dám phản bác.Chờ Thiên Cô và Khâu Ngọc Đường rời đi thì Tiêu Sách mới không nhịn được mà âm trầm nện một quyền lên bàn làm việc, giận mắng một tiếng:Âm!Một con sư tử đá ngậm châu cách xa mấy mét cao cỡ nửa người nổ tung một cách quỷ dị, trong chớp mắt đã hóa thành bột đá.Cách không phá vật!Mái tóc trắng phơ của Tiêu Vô Hải rung động, đôi mắt thâm thuý còn bắn ra tia sáng lạnh lẽo, cười lạnh và nói: "Ha ha, hay cho Tài Quyết Viện Võ Minh, hay cho Thiên Sáp Điện, dám đè lên đầu Tiêu gia tao, thật sự cho rằng Thiên Sáp Vương là vua của Long Quốc sao?"

Lâm Thanh Đàn thì đi đến bên cạnh Lục Vân rồi ngồi xuống, nói: "Em trai, chị quyết định gia nhập Đan Dương Tông, chúng ta dành thời gian đi đến Côn Luân đi!"

Lục Vân nhìn Diệp Khuynh Thành một cái, đã đoán được nhất định là Diệp Khuynh Thành làm công tác tâm lý cho cô, vì thế gật đầu nói: "Em sẽ đi đi theo chị cả hành trình."

Kỳ thật hắn cũng ủng hộ quyết định này của Lâm Thanh Đàn, dù sao đây là một cơ duyên to lớn.

"Vậy chỉ có thể tạm thời để chuyện của Tiêu gia ra sau." Lục Vân thầm nghĩ.

Hắn vốn nghĩ sau khi giải quyết liên minh Thí Thần Giả thì sẽ đi đến Võ Minh kinh thành tìm Tiêu gia một chuyến, xem có thể lấy được tin tức gì liên quan tới Liễu Kình Thiên hay không.

Ai ngờ chuyện này đột nhiên xảy ra.

Hiện tại tình hình của Lâm Thanh Đàn càng khẩn cấp hơn nên chỉ có thể †ạm thời đẩy chuyện tìm kiếm thân thế của Liễu Yên Nhi ra sau.

Dù sao đã qua nhiều năm rồi, cũng không vội trong nhất thời. Lục Vân quyết định vì không để Lâm Thanh Đàn phải chịu càng nhiều đau

khổ do Thanh Đỉnh mang tới, hắn quyết định dẫn cô đến Đan Dương Tông trên núi Côn Luân một chuyến ngay trong ngày.

Võ Minh kinh thành.

Trong văn phòng minh chủ, Tiêu Sách nhìn văn kiện trong tay với sắc mặt hết sức khó coi.

Đứng đối diện ông ta là hai bóng người.

Một người trong đó thân thẳng như tùng, gương mặt nghiêm trang, đó là một trong ba mươi sáu vị thủ hộ giả của Thiên Sáp Điện trước đó tới tìm Tiêu Sách —— Thiên Cô.

Một người khác chính là Khâu Ngọc Đường.

Mặc dù hơn hai mươi năm trước minh chủ của tổng minh kinh thành không phải Tiêu Sách, Các chủ Ám Ảnh Các cũng không phải Khâu Ngọc Đường, nhưng hai người bọn họ cũng đã từng quen biết.

Khi thấy tội phạm truy nã cấp SSS Khâu Ngọc Đường nhanh chân tiến vào, ông ta còn hơi kinh ngạc, ai biết theo sát phía sau lại là thủ hộ giả Thiên Cô.

Tiêu Sách theo bản năng ý thức được không ổn.

Quả nhiên, một phần văn kiện do Thiên Sáp Điện định ra, thủ lĩnh số một Long Quốc ký tên đóng mộc đã được đưa tới trước mặt Tiêu Sách.

Nội dung văn kiện liên quan tới thành lập Tài Quyết Viện của Võ Minh, mà người phụ trách tạm thời của Tài Quyết Viện chính là tội phạm truy nã cấp SSS ngày trước - Khâu Ngọc Đường.

Chiêu này đánh cho Tiêu Sách trở tay không kịp.

Tài Quyết Viện Võ Minh trực thuộc Thiên Sáp Điện, có quyền giám sát đối với tất cả các thành viên Võ Minh Long Quốc, bao gồm minh chủ năm phân

khu lớn và tổng minh kinh thành.

Nói cách khác, quyền lực lúc này của cựu tội phạm truy nã Khâu Ngọc Đường còn lớn hơn Tiêu Sách một phần.

Đương nhiên trong lòng Tiêu Sách rất khó chịu.

Nhưng không thoải mái đến mấy thì ông ta cũng chỉ có thể nuốt cục tức này xuống.

Thành lập Tài Quyết Viện Võ Minh là quyết định của Thiên Sáp Điện, lần này Thiên Cô tới đây không phải là trưng cầu ý kiến của Tiêu Sách, mà là tuyên bố chuyện này thôi.

Đương nhiên Tiêu Sách không dám phản bác.

Chờ Thiên Cô và Khâu Ngọc Đường rời đi thì Tiêu Sách mới không nhịn được mà âm trầm nện một quyền lên bàn làm việc, giận mắng một tiếng:

Âm!

Một con sư tử đá ngậm châu cách xa mấy mét cao cỡ nửa người nổ tung một cách quỷ dị, trong chớp mắt đã hóa thành bột đá.

Cách không phá vật!

Mái tóc trắng phơ của Tiêu Vô Hải rung động, đôi mắt thâm thuý còn bắn ra tia sáng lạnh lẽo, cười lạnh và nói: "Ha ha, hay cho Tài Quyết Viện Võ Minh, hay cho Thiên Sáp Điện, dám đè lên đầu Tiêu gia tao, thật sự cho rằng Thiên Sáp Vương là vua của Long Quốc sao?"

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Lâm Thanh Đàn thì đi đến bên cạnh Lục Vân rồi ngồi xuống, nói: "Em trai, chị quyết định gia nhập Đan Dương Tông, chúng ta dành thời gian đi đến Côn Luân đi!"Lục Vân nhìn Diệp Khuynh Thành một cái, đã đoán được nhất định là Diệp Khuynh Thành làm công tác tâm lý cho cô, vì thế gật đầu nói: "Em sẽ đi đi theo chị cả hành trình."Kỳ thật hắn cũng ủng hộ quyết định này của Lâm Thanh Đàn, dù sao đây là một cơ duyên to lớn."Vậy chỉ có thể tạm thời để chuyện của Tiêu gia ra sau." Lục Vân thầm nghĩ.Hắn vốn nghĩ sau khi giải quyết liên minh Thí Thần Giả thì sẽ đi đến Võ Minh kinh thành tìm Tiêu gia một chuyến, xem có thể lấy được tin tức gì liên quan tới Liễu Kình Thiên hay không.Ai ngờ chuyện này đột nhiên xảy ra.Hiện tại tình hình của Lâm Thanh Đàn càng khẩn cấp hơn nên chỉ có thể †ạm thời đẩy chuyện tìm kiếm thân thế của Liễu Yên Nhi ra sau.Dù sao đã qua nhiều năm rồi, cũng không vội trong nhất thời. Lục Vân quyết định vì không để Lâm Thanh Đàn phải chịu càng nhiều đaukhổ do Thanh Đỉnh mang tới, hắn quyết định dẫn cô đến Đan Dương Tông trên núi Côn Luân một chuyến ngay trong ngày.Võ Minh kinh thành.Trong văn phòng minh chủ, Tiêu Sách nhìn văn kiện trong tay với sắc mặt hết sức khó coi.Đứng đối diện ông ta là hai bóng người.Một người trong đó thân thẳng như tùng, gương mặt nghiêm trang, đó là một trong ba mươi sáu vị thủ hộ giả của Thiên Sáp Điện trước đó tới tìm Tiêu Sách —— Thiên Cô.Một người khác chính là Khâu Ngọc Đường.Mặc dù hơn hai mươi năm trước minh chủ của tổng minh kinh thành không phải Tiêu Sách, Các chủ Ám Ảnh Các cũng không phải Khâu Ngọc Đường, nhưng hai người bọn họ cũng đã từng quen biết.Khi thấy tội phạm truy nã cấp SSS Khâu Ngọc Đường nhanh chân tiến vào, ông ta còn hơi kinh ngạc, ai biết theo sát phía sau lại là thủ hộ giả Thiên Cô.Tiêu Sách theo bản năng ý thức được không ổn.Quả nhiên, một phần văn kiện do Thiên Sáp Điện định ra, thủ lĩnh số một Long Quốc ký tên đóng mộc đã được đưa tới trước mặt Tiêu Sách.Nội dung văn kiện liên quan tới thành lập Tài Quyết Viện của Võ Minh, mà người phụ trách tạm thời của Tài Quyết Viện chính là tội phạm truy nã cấp SSS ngày trước - Khâu Ngọc Đường.Chiêu này đánh cho Tiêu Sách trở tay không kịp.Tài Quyết Viện Võ Minh trực thuộc Thiên Sáp Điện, có quyền giám sát đối với tất cả các thành viên Võ Minh Long Quốc, bao gồm minh chủ năm phânkhu lớn và tổng minh kinh thành.Nói cách khác, quyền lực lúc này của cựu tội phạm truy nã Khâu Ngọc Đường còn lớn hơn Tiêu Sách một phần.Đương nhiên trong lòng Tiêu Sách rất khó chịu.Nhưng không thoải mái đến mấy thì ông ta cũng chỉ có thể nuốt cục tức này xuống.Thành lập Tài Quyết Viện Võ Minh là quyết định của Thiên Sáp Điện, lần này Thiên Cô tới đây không phải là trưng cầu ý kiến của Tiêu Sách, mà là tuyên bố chuyện này thôi.Đương nhiên Tiêu Sách không dám phản bác.Chờ Thiên Cô và Khâu Ngọc Đường rời đi thì Tiêu Sách mới không nhịn được mà âm trầm nện một quyền lên bàn làm việc, giận mắng một tiếng:Âm!Một con sư tử đá ngậm châu cách xa mấy mét cao cỡ nửa người nổ tung một cách quỷ dị, trong chớp mắt đã hóa thành bột đá.Cách không phá vật!Mái tóc trắng phơ của Tiêu Vô Hải rung động, đôi mắt thâm thuý còn bắn ra tia sáng lạnh lẽo, cười lạnh và nói: "Ha ha, hay cho Tài Quyết Viện Võ Minh, hay cho Thiên Sáp Điện, dám đè lên đầu Tiêu gia tao, thật sự cho rằng Thiên Sáp Vương là vua của Long Quốc sao?"

Chương 842: Thật là đáng chết!