Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 843: Là tu luyện giả!
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Là tu luyện giả!Nếu như Lục Vân có ở đây thì nhất định có thể cảm giác được minh chủ cũ của Võ Minh kinh thành, Tiêu Vô Hải, lại là một tu luyện giả.Sắc mặt của Tiêu Sách rất phức tạp.Ông ta nhớ trước kia rất lâu cha mình không phải như vậy, trong ấn tượng khi còn bé thì cha luôn mang hình tượng hiền hòa.Mãi đến một ngày nọ vào hai mươi năm trước, tính tình của Tiêu Vô Hải đột nhiên thay đổi rất lớn như biến thành một người khác, thực lực cũng tăngvọt lên rất nhiều.Tiêu Sách không dám hỏi nhiều, mà hỏi thì Tiêu Vô Hải cũng không đáp, nhưng lại cảm thấy rất quỷ dị.Lúc này ở Côn Luân, Đan Dương Tông.Lục Vân đã dẫn Lâm Thanh Đàn đi đến chân núi của tông môn này.Lúc này hắn không thể không bội phục sự sáng suốt của Mộc Bình.Côn Luân thực sự quá lớn, bản đồ căn bản không có tác dụng gì, nếu không phải dựa vào ngọc bài thân phận của Mộc Bình chỉ dẫn thì muốn tìm được Đan Dương Tông không biết phải tới ngày tháng năm nào.Khi Mộc Bình trở về đã kể lại tất cả những xảy ra bên ngoài cho Tông Chủ Cốc Thanh Sơn nghe.Cho nên khi hai người Lục Vân tới Đan Dương Tông thì không chỉ không bị ngăn cản mà còn được Cốc Thanh Sơn đích thân tiếp đãi.Đó là một ông lão già nhưng vẫn rất cường tráng, ông mặc áo vải màu xanh, tinh thần sáng ngời, gương mặt hồng hào.Nhìn là biết uống rất nhiều Dưỡng Sinh đan.Dưỡng Sinh đan của Đan Dương Tông hiệu quả hơn đống thực phẩm chức năng bán bên ngoài gấp trăm lần nghìn lần.Rất nhanh Lâm Thanh Đàn liền nói ra điều kiện: "Cổ Tông Chủ, tôi tự nguyện gia nhập Đan Dương Tông, nhưng hi vọng về sau Đan Dương Tông không hạn chế tự do của tôi."Cô cũng không muốn cả đời bị nhốt trong một tông môn.Tất nhiên Cốc Thanh Sơn cũng hiểu ý cô, đây là còn có lo lắng ở thế tục, thế là ông vừa cười vừa nói: "Cái này không thành vấn đề, từ trước đến nay Đan Dương Tông chúng ta đều rất tự do."Cốc Thanh Sơn rất khéo hiểu lòng người, nhưng rất nhanh ông lại nhắc. nhở một câu: "Tuy nói cô Lâm có thể tự do ra vào Đan Dương Tông, nhưng nhớ kỹ, không được để lộ cái đỉnh này ra ngoài, nhất là ở trong Côn Luân."
Là tu luyện giả!
Nếu như Lục Vân có ở đây thì nhất định có thể cảm giác được minh chủ cũ của Võ Minh kinh thành, Tiêu Vô Hải, lại là một tu luyện giả.
Sắc mặt của Tiêu Sách rất phức tạp.
Ông ta nhớ trước kia rất lâu cha mình không phải như vậy, trong ấn tượng khi còn bé thì cha luôn mang hình tượng hiền hòa.
Mãi đến một ngày nọ vào hai mươi năm trước, tính tình của Tiêu Vô Hải đột nhiên thay đổi rất lớn như biến thành một người khác, thực lực cũng tăng
vọt lên rất nhiều.
Tiêu Sách không dám hỏi nhiều, mà hỏi thì Tiêu Vô Hải cũng không đáp, nhưng lại cảm thấy rất quỷ dị.
Lúc này ở Côn Luân, Đan Dương Tông.
Lục Vân đã dẫn Lâm Thanh Đàn đi đến chân núi của tông môn này.
Lúc này hắn không thể không bội phục sự sáng suốt của Mộc Bình.
Côn Luân thực sự quá lớn, bản đồ căn bản không có tác dụng gì, nếu không phải dựa vào ngọc bài thân phận của Mộc Bình chỉ dẫn thì muốn tìm được Đan Dương Tông không biết phải tới ngày tháng năm nào.
Khi Mộc Bình trở về đã kể lại tất cả những xảy ra bên ngoài cho Tông Chủ Cốc Thanh Sơn nghe.
Cho nên khi hai người Lục Vân tới Đan Dương Tông thì không chỉ không bị ngăn cản mà còn được Cốc Thanh Sơn đích thân tiếp đãi.
Đó là một ông lão già nhưng vẫn rất cường tráng, ông mặc áo vải màu xanh, tinh thần sáng ngời, gương mặt hồng hào.
Nhìn là biết uống rất nhiều Dưỡng Sinh đan.
Dưỡng Sinh đan của Đan Dương Tông hiệu quả hơn đống thực phẩm chức năng bán bên ngoài gấp trăm lần nghìn lần.
Rất nhanh Lâm Thanh Đàn liền nói ra điều kiện: "Cổ Tông Chủ, tôi tự nguyện gia nhập Đan Dương Tông, nhưng hi vọng về sau Đan Dương Tông không hạn chế tự do của tôi."
Cô cũng không muốn cả đời bị nhốt trong một tông môn.
Tất nhiên Cốc Thanh Sơn cũng hiểu ý cô, đây là còn có lo lắng ở thế tục, thế là ông vừa cười vừa nói: "Cái này không thành vấn đề, từ trước đến nay Đan Dương Tông chúng ta đều rất tự do."
Cốc Thanh Sơn rất khéo hiểu lòng người, nhưng rất nhanh ông lại nhắc. nhở một câu: "Tuy nói cô Lâm có thể tự do ra vào Đan Dương Tông, nhưng nhớ kỹ, không được để lộ cái đỉnh này ra ngoài, nhất là ở trong Côn Luân."
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Là tu luyện giả!Nếu như Lục Vân có ở đây thì nhất định có thể cảm giác được minh chủ cũ của Võ Minh kinh thành, Tiêu Vô Hải, lại là một tu luyện giả.Sắc mặt của Tiêu Sách rất phức tạp.Ông ta nhớ trước kia rất lâu cha mình không phải như vậy, trong ấn tượng khi còn bé thì cha luôn mang hình tượng hiền hòa.Mãi đến một ngày nọ vào hai mươi năm trước, tính tình của Tiêu Vô Hải đột nhiên thay đổi rất lớn như biến thành một người khác, thực lực cũng tăngvọt lên rất nhiều.Tiêu Sách không dám hỏi nhiều, mà hỏi thì Tiêu Vô Hải cũng không đáp, nhưng lại cảm thấy rất quỷ dị.Lúc này ở Côn Luân, Đan Dương Tông.Lục Vân đã dẫn Lâm Thanh Đàn đi đến chân núi của tông môn này.Lúc này hắn không thể không bội phục sự sáng suốt của Mộc Bình.Côn Luân thực sự quá lớn, bản đồ căn bản không có tác dụng gì, nếu không phải dựa vào ngọc bài thân phận của Mộc Bình chỉ dẫn thì muốn tìm được Đan Dương Tông không biết phải tới ngày tháng năm nào.Khi Mộc Bình trở về đã kể lại tất cả những xảy ra bên ngoài cho Tông Chủ Cốc Thanh Sơn nghe.Cho nên khi hai người Lục Vân tới Đan Dương Tông thì không chỉ không bị ngăn cản mà còn được Cốc Thanh Sơn đích thân tiếp đãi.Đó là một ông lão già nhưng vẫn rất cường tráng, ông mặc áo vải màu xanh, tinh thần sáng ngời, gương mặt hồng hào.Nhìn là biết uống rất nhiều Dưỡng Sinh đan.Dưỡng Sinh đan của Đan Dương Tông hiệu quả hơn đống thực phẩm chức năng bán bên ngoài gấp trăm lần nghìn lần.Rất nhanh Lâm Thanh Đàn liền nói ra điều kiện: "Cổ Tông Chủ, tôi tự nguyện gia nhập Đan Dương Tông, nhưng hi vọng về sau Đan Dương Tông không hạn chế tự do của tôi."Cô cũng không muốn cả đời bị nhốt trong một tông môn.Tất nhiên Cốc Thanh Sơn cũng hiểu ý cô, đây là còn có lo lắng ở thế tục, thế là ông vừa cười vừa nói: "Cái này không thành vấn đề, từ trước đến nay Đan Dương Tông chúng ta đều rất tự do."Cốc Thanh Sơn rất khéo hiểu lòng người, nhưng rất nhanh ông lại nhắc. nhở một câu: "Tuy nói cô Lâm có thể tự do ra vào Đan Dương Tông, nhưng nhớ kỹ, không được để lộ cái đỉnh này ra ngoài, nhất là ở trong Côn Luân."