Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 958: Rốt cuộc là do đâu?
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Cẩn thận suy nghĩ, cô ấy luôn có chút linh cảm như tia sáng nhỏ nhoi, có thể cảm giác được nhưng không thể bắt được.Rốt cuộc là do đâu?Mạc Thanh Uyển rơi vào trầm tư.Hiển nhiên Lữ Khinh Nga không để ý đến thay đổi của cô ấy, bản thân đang đảm chìm trong niềm vui tìm lại được con gái.“Băng Ngưng, mẹ nói cho con về thư viện Vân Sơn, con đừng thấy ngạc nhiên gì...”Lữ Khinh Nga không biết Vương Băng Ngưng đã biết về thư viện Vân Sơn từ miệng lv, hẳn còn tri kỷ giới thiệu tình hình bên đó cho cô, chủ yếu là muốn Vương Băng Ngưng nhanh chóng chấp nhận sự thật mình sinh ra trong một thế gia tu luyện.Dựa theo lẽ thường, đứa trẻ lớn lên bên ngoài Côn Lôn chắc chắn không biết nhiều vẽ người tu luyện, đột nhiên nói cho cô biết thực ra cô đến từ một thế gia trong giới tu luyện, còn nói mình là người tu luyện, có lẽ ai cũng cảm thấy khó mà tin được. Lữ Khinh Nga chỉ có thể từ từ giới thiệu, nhưng điều khiến Lữ Khinh Nga không ngờ là Vương Băng Ngưng bình tĩnh hơn nhiều so với tưởng tượng của bà.Nghe tới mấy chữ người tu luyện cô cũng không quá kinh ngạc.Kỳ lạ.Đối với người thường mà nói, người tu luyện chẳng khác nào thần tiên, sao có thể bình tĩnh như thế được?“Mẹ, thực ra những gì mẹ nói con cũng biết rồi.”“Con cũng biết?” Lữ Khinh Nga kinh ngạc.“Vâng, một người đàn ông con rất thương yêu nói cho con biết, hơn nữa hiện tại con cũng là người tu luyện” Vương Băng Ngưng cười hạnh phúc nói.Lữ Khinh Nga nghiêm túc lên, nói: "Băng Ngưng, con có đàn ông rồi sao, bây giờ đang ở đâu, có thể cho mẹ gặp một lần không?”Bà muốn xem xem người đàn ông to gan đó là ai.Nghe con gái nói thì hình như đó cũng là một người tu luyện, nhưng dù thế cũng chưa chắc đã xứng đôi với con gái mình.Lữ Khinh Nga nghĩ như vậy nhưng sẽ không nói ra.Dù sao cũng mới làm quen lại với con gái, nhiều chuyện phải từ từ giải quyết.Cho nên Lữ Khinh Nga chỉ nói muốn gặp người kia chứ không nói thêm gì khác.Vương Bằng Ngưng lắc đầu nói: “Cậu ấy ra ngoài làm việc, có lẽ phải một thời gian nữa mới về nhà”Từ khi nhìn thấy Vương Băng Ngưng, bà không cảm nhận được khí tức của người tu luyện."À... mới Luyện Khí kỳ tầng một.”Vương Băng Ngưng gãi gãi đầu, rất thẹn thùng Luyện Khí kỳ...Hơn nữa mới tầng một?
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Cẩn thận suy nghĩ, cô ấy luôn có chút linh cảm như tia sáng nhỏ nhoi, có thể cảm giác được nhưng không thể bắt được.Rốt cuộc là do đâu?Mạc Thanh Uyển rơi vào trầm tư.Hiển nhiên Lữ Khinh Nga không để ý đến thay đổi của cô ấy, bản thân đang đảm chìm trong niềm vui tìm lại được con gái.“Băng Ngưng, mẹ nói cho con về thư viện Vân Sơn, con đừng thấy ngạc nhiên gì...”Lữ Khinh Nga không biết Vương Băng Ngưng đã biết về thư viện Vân Sơn từ miệng lv, hẳn còn tri kỷ giới thiệu tình hình bên đó cho cô, chủ yếu là muốn Vương Băng Ngưng nhanh chóng chấp nhận sự thật mình sinh ra trong một thế gia tu luyện.Dựa theo lẽ thường, đứa trẻ lớn lên bên ngoài Côn Lôn chắc chắn không biết nhiều vẽ người tu luyện, đột nhiên nói cho cô biết thực ra cô đến từ một thế gia trong giới tu luyện, còn nói mình là người tu luyện, có lẽ ai cũng cảm thấy khó mà tin được. Lữ Khinh Nga chỉ có thể từ từ giới thiệu, nhưng điều khiến Lữ Khinh Nga không ngờ là Vương Băng Ngưng bình tĩnh hơn nhiều so với tưởng tượng của bà.Nghe tới mấy chữ người tu luyện cô cũng không quá kinh ngạc.Kỳ lạ.Đối với người thường mà nói, người tu luyện chẳng khác nào thần tiên, sao có thể bình tĩnh như thế được?“Mẹ, thực ra những gì mẹ nói con cũng biết rồi.”“Con cũng biết?” Lữ Khinh Nga kinh ngạc.“Vâng, một người đàn ông con rất thương yêu nói cho con biết, hơn nữa hiện tại con cũng là người tu luyện” Vương Băng Ngưng cười hạnh phúc nói.Lữ Khinh Nga nghiêm túc lên, nói: "Băng Ngưng, con có đàn ông rồi sao, bây giờ đang ở đâu, có thể cho mẹ gặp một lần không?”Bà muốn xem xem người đàn ông to gan đó là ai.Nghe con gái nói thì hình như đó cũng là một người tu luyện, nhưng dù thế cũng chưa chắc đã xứng đôi với con gái mình.Lữ Khinh Nga nghĩ như vậy nhưng sẽ không nói ra.Dù sao cũng mới làm quen lại với con gái, nhiều chuyện phải từ từ giải quyết.Cho nên Lữ Khinh Nga chỉ nói muốn gặp người kia chứ không nói thêm gì khác.Vương Bằng Ngưng lắc đầu nói: “Cậu ấy ra ngoài làm việc, có lẽ phải một thời gian nữa mới về nhà”Từ khi nhìn thấy Vương Băng Ngưng, bà không cảm nhận được khí tức của người tu luyện."À... mới Luyện Khí kỳ tầng một.”Vương Băng Ngưng gãi gãi đầu, rất thẹn thùng Luyện Khí kỳ...Hơn nữa mới tầng một?
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Cẩn thận suy nghĩ, cô ấy luôn có chút linh cảm như tia sáng nhỏ nhoi, có thể cảm giác được nhưng không thể bắt được.Rốt cuộc là do đâu?Mạc Thanh Uyển rơi vào trầm tư.Hiển nhiên Lữ Khinh Nga không để ý đến thay đổi của cô ấy, bản thân đang đảm chìm trong niềm vui tìm lại được con gái.“Băng Ngưng, mẹ nói cho con về thư viện Vân Sơn, con đừng thấy ngạc nhiên gì...”Lữ Khinh Nga không biết Vương Băng Ngưng đã biết về thư viện Vân Sơn từ miệng lv, hẳn còn tri kỷ giới thiệu tình hình bên đó cho cô, chủ yếu là muốn Vương Băng Ngưng nhanh chóng chấp nhận sự thật mình sinh ra trong một thế gia tu luyện.Dựa theo lẽ thường, đứa trẻ lớn lên bên ngoài Côn Lôn chắc chắn không biết nhiều vẽ người tu luyện, đột nhiên nói cho cô biết thực ra cô đến từ một thế gia trong giới tu luyện, còn nói mình là người tu luyện, có lẽ ai cũng cảm thấy khó mà tin được. Lữ Khinh Nga chỉ có thể từ từ giới thiệu, nhưng điều khiến Lữ Khinh Nga không ngờ là Vương Băng Ngưng bình tĩnh hơn nhiều so với tưởng tượng của bà.Nghe tới mấy chữ người tu luyện cô cũng không quá kinh ngạc.Kỳ lạ.Đối với người thường mà nói, người tu luyện chẳng khác nào thần tiên, sao có thể bình tĩnh như thế được?“Mẹ, thực ra những gì mẹ nói con cũng biết rồi.”“Con cũng biết?” Lữ Khinh Nga kinh ngạc.“Vâng, một người đàn ông con rất thương yêu nói cho con biết, hơn nữa hiện tại con cũng là người tu luyện” Vương Băng Ngưng cười hạnh phúc nói.Lữ Khinh Nga nghiêm túc lên, nói: "Băng Ngưng, con có đàn ông rồi sao, bây giờ đang ở đâu, có thể cho mẹ gặp một lần không?”Bà muốn xem xem người đàn ông to gan đó là ai.Nghe con gái nói thì hình như đó cũng là một người tu luyện, nhưng dù thế cũng chưa chắc đã xứng đôi với con gái mình.Lữ Khinh Nga nghĩ như vậy nhưng sẽ không nói ra.Dù sao cũng mới làm quen lại với con gái, nhiều chuyện phải từ từ giải quyết.Cho nên Lữ Khinh Nga chỉ nói muốn gặp người kia chứ không nói thêm gì khác.Vương Bằng Ngưng lắc đầu nói: “Cậu ấy ra ngoài làm việc, có lẽ phải một thời gian nữa mới về nhà”Từ khi nhìn thấy Vương Băng Ngưng, bà không cảm nhận được khí tức của người tu luyện."À... mới Luyện Khí kỳ tầng một.”Vương Băng Ngưng gãi gãi đầu, rất thẹn thùng Luyện Khí kỳ...Hơn nữa mới tầng một?