Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 959: Đây là một thay đổi rất ấm áp.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Lữ Khinh Nga vô cùng đau lòng, lấy gen tốt của bà và chồng, con gái sinh ra chắc chẵn sẽ có tư chất không tệ.Nếu như Vương Băng Ngưng không bị người trộm đi, bình thường lớn lên ở thư viện Vân sơn thì chắc chân không chỉ mới Luyện Khí kỳ ở độ tuổi này.Tên trộm thiếu đạo đức quả thực không thể chết tử tế!Lữ Khinh Nga lại chửi bới!Thực ra bà không biết thời gian Vương Băng Ngưng trở thành người tu luyện quá ngắn, có thể tới Luyện Khí kỳ tầng một đã là thiên phú dị bẩm rồi.Đổi lại những người khác, trong thời gian ngắn như vậy có khi còn chưa ngưng tụ được chân kí“Băng Ngưng, quay về thư viện Vân Sơn, mẹ sẽ dùng hết sức bồi dưỡng cho con, mau mau bù đắp lại phần tụ vi trước kia không thể tu luyện, sau đó nhận tổ quy tông thôi! Con là người nhà họ Mạc, cũng phải sửa lại họ”Vương Băng Ngưng mới Luyện Khí kỳ tầng một, đến thư viện Vân Sơn thì chẳng tính là gì, thậm chí còn bị người khác khinh thường.Nhưng Lữ Khinh Nga không quan tâm, con gái của mình không ngu hơn người khác.Lữ Khinh Nga tin rằng mình có thể bồi dưỡng được cho Vương Băng Ngưng, không chắc có thể theo kịp những người khác nhưng chí ít có thể giúp cô đạt được Trúc Cơ kỳ trước ba mươi tuổi.Lữ Khinh Nga rất tự tin.Vương Băng Ngưng trầm ngâm nói: "Mẹ, con nhất định sẽ theo mẹ về thư viện Vân Sơn xem thế nào, nhưng đổi họ thì không cần, hiện tại con dùng cái họ này rất tiện."Làm một Vương Băng Ngưng hơn hai mươi năm, đột nhiên bị sửa thành Mạc Băng Ngưng, không được quen cho lắm.Hơn nữa cái họ Vương này cô nhận từ viện mồ côi, cũng là nhà của cô, hoàn toàn không cần đổi.Trước kia ở viện mồ côi, trên cơ bản họ của bọn trẻ tương đối giống nhau, đại bộ phận đều lấy chữ “Phúc” làm họ, bình thường thì không sao, nhưng có đôi khi cũng khó xử. Ví dụ như khi đám trẻ này đã trưởng thành, tham gia vào xã hội, có một đám người vừa nghe thấy họ này đã dễ dàng đoán ra chúng đến từ viện mồ côi, sẽ hơi khinh thường.Đối với đám trẻ mệnh khổ mà nói, chẳng khác nào lại bị tổn thương.Cho nên viện mö côi cải cách, quyết định đổi họ cố định thành một cái họ có tính đại trà hơn.Nhưng sau này phải xem tình hình.Lúc trò chuyện thì Diệp Khuynh Thành quay về, thấy trong phòng khách ấm áp, lập tức hiểu có chuyện gì.Vương Băng Ngưng vội vàng đứng dậy giới thiệu.Lữ Khinh Nga cẩn thận đánh giá Diệp Khuynh Thành, trong đôi mắt xếch không khỏi sợ hãi.
Lữ Khinh Nga vô cùng đau lòng, lấy gen tốt của bà và chồng, con gái sinh ra chắc chẵn sẽ có tư chất không tệ.
Nếu như Vương Băng Ngưng không bị người trộm đi, bình thường lớn lên ở thư viện Vân sơn thì chắc chân không chỉ mới Luyện Khí kỳ ở độ tuổi này.
Tên trộm thiếu đạo đức quả thực không thể chết tử tế!
Lữ Khinh Nga lại chửi bới!
Thực ra bà không biết thời gian Vương Băng Ngưng trở thành người tu luyện quá ngắn, có thể tới Luyện Khí kỳ tầng một đã là thiên phú dị bẩm rồi.
Đổi lại những người khác, trong thời gian ngắn như vậy có khi còn chưa ngưng tụ được chân kí
“Băng Ngưng, quay về thư viện Vân Sơn, mẹ sẽ dùng hết sức bồi dưỡng cho con, mau mau bù đắp lại phần tụ vi trước kia không thể tu luyện, sau đó nhận tổ quy tông thôi! Con là người nhà họ Mạc, cũng phải sửa lại họ”
Vương Băng Ngưng mới Luyện Khí kỳ tầng một, đến thư viện Vân Sơn thì chẳng tính là gì, thậm chí còn bị người khác khinh thường.
Nhưng Lữ Khinh Nga không quan tâm, con gái của mình không ngu hơn người khác.
Lữ Khinh Nga tin rằng mình có thể bồi dưỡng được cho Vương Băng Ngưng, không chắc có thể theo kịp những người khác nhưng chí ít có thể giúp cô đạt được Trúc Cơ kỳ trước ba mươi tuổi.
Lữ Khinh Nga rất tự tin.
Vương Băng Ngưng trầm ngâm nói: "Mẹ, con nhất định sẽ theo mẹ về thư viện Vân Sơn xem thế nào, nhưng đổi họ thì không cần, hiện tại con dùng cái họ này rất tiện."
Làm một Vương Băng Ngưng hơn hai mươi năm, đột nhiên bị sửa thành Mạc Băng Ngưng, không được quen cho lắm.
Hơn nữa cái họ Vương này cô nhận từ viện mồ côi, cũng là nhà của cô, hoàn toàn không cần đổi.
Trước kia ở viện mồ côi, trên cơ bản họ của bọn trẻ tương đối giống nhau, đại bộ phận đều lấy chữ “Phúc” làm họ, bình thường thì không sao, nhưng có đôi khi cũng khó xử.
Ví dụ như khi đám trẻ này đã trưởng thành, tham gia vào xã hội, có một đám người vừa nghe thấy họ này đã dễ dàng đoán ra chúng đến từ viện mồ côi, sẽ hơi khinh thường.
Đối với đám trẻ mệnh khổ mà nói, chẳng khác nào lại bị tổn thương.
Cho nên viện mö côi cải cách, quyết định đổi họ cố định thành một cái họ có tính đại trà hơn.
Nhưng sau này phải xem tình hình.
Lúc trò chuyện thì Diệp Khuynh Thành quay về, thấy trong phòng khách ấm áp, lập tức hiểu có chuyện gì.
Vương Băng Ngưng vội vàng đứng dậy giới thiệu.
Lữ Khinh Nga cẩn thận đánh giá Diệp Khuynh Thành, trong đôi mắt xếch không khỏi sợ hãi.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Lữ Khinh Nga vô cùng đau lòng, lấy gen tốt của bà và chồng, con gái sinh ra chắc chẵn sẽ có tư chất không tệ.Nếu như Vương Băng Ngưng không bị người trộm đi, bình thường lớn lên ở thư viện Vân sơn thì chắc chân không chỉ mới Luyện Khí kỳ ở độ tuổi này.Tên trộm thiếu đạo đức quả thực không thể chết tử tế!Lữ Khinh Nga lại chửi bới!Thực ra bà không biết thời gian Vương Băng Ngưng trở thành người tu luyện quá ngắn, có thể tới Luyện Khí kỳ tầng một đã là thiên phú dị bẩm rồi.Đổi lại những người khác, trong thời gian ngắn như vậy có khi còn chưa ngưng tụ được chân kí“Băng Ngưng, quay về thư viện Vân Sơn, mẹ sẽ dùng hết sức bồi dưỡng cho con, mau mau bù đắp lại phần tụ vi trước kia không thể tu luyện, sau đó nhận tổ quy tông thôi! Con là người nhà họ Mạc, cũng phải sửa lại họ”Vương Băng Ngưng mới Luyện Khí kỳ tầng một, đến thư viện Vân Sơn thì chẳng tính là gì, thậm chí còn bị người khác khinh thường.Nhưng Lữ Khinh Nga không quan tâm, con gái của mình không ngu hơn người khác.Lữ Khinh Nga tin rằng mình có thể bồi dưỡng được cho Vương Băng Ngưng, không chắc có thể theo kịp những người khác nhưng chí ít có thể giúp cô đạt được Trúc Cơ kỳ trước ba mươi tuổi.Lữ Khinh Nga rất tự tin.Vương Băng Ngưng trầm ngâm nói: "Mẹ, con nhất định sẽ theo mẹ về thư viện Vân Sơn xem thế nào, nhưng đổi họ thì không cần, hiện tại con dùng cái họ này rất tiện."Làm một Vương Băng Ngưng hơn hai mươi năm, đột nhiên bị sửa thành Mạc Băng Ngưng, không được quen cho lắm.Hơn nữa cái họ Vương này cô nhận từ viện mồ côi, cũng là nhà của cô, hoàn toàn không cần đổi.Trước kia ở viện mồ côi, trên cơ bản họ của bọn trẻ tương đối giống nhau, đại bộ phận đều lấy chữ “Phúc” làm họ, bình thường thì không sao, nhưng có đôi khi cũng khó xử. Ví dụ như khi đám trẻ này đã trưởng thành, tham gia vào xã hội, có một đám người vừa nghe thấy họ này đã dễ dàng đoán ra chúng đến từ viện mồ côi, sẽ hơi khinh thường.Đối với đám trẻ mệnh khổ mà nói, chẳng khác nào lại bị tổn thương.Cho nên viện mö côi cải cách, quyết định đổi họ cố định thành một cái họ có tính đại trà hơn.Nhưng sau này phải xem tình hình.Lúc trò chuyện thì Diệp Khuynh Thành quay về, thấy trong phòng khách ấm áp, lập tức hiểu có chuyện gì.Vương Băng Ngưng vội vàng đứng dậy giới thiệu.Lữ Khinh Nga cẩn thận đánh giá Diệp Khuynh Thành, trong đôi mắt xếch không khỏi sợ hãi.