Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 889: Cậu quen Thẩm Quân Văn phải không
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hai người nhìn nhau.Phương Kiển Nám khẽ nhíu mày, dời mắt sang chỗ khác.Trần Khiêm cũng không nhìn tiếp."Anh Trần, em không biết anh có phát hiện ra không?""Gì cơ?""Hai nữ thần nhìn trộm anh suốt, đặc biệt là Phương Di. Hai ngày trước ở trên lớp, mặc dù cậu ta đang lén nói chuyện riêng với Phương Kiển Nám, nhưng em thấy chốc chốc Phương Di lại liếc nhìn anhl""Còn nữa, chẳng phải hai hôm nay Từ Dương Dương cứ tìm anh gây sự sao? Lúc em tìm cậu ta tranh luận, Phương Kiển Nám và Phương Di cũng nhìn anh! Kể cả lúc nãy em cũng thấy Phương Kiển Nám và Phương Di nhìn anh. Anh Trần, lẽ nào hai nữ thần đều thích anh?"Tiểu Béo phân tích. Bạn đang đọc tr𝑢𝘆ện tại ⩵ 𝘛R𝑢𝑀𝘛R𝐔Y 𝓮𝐍.vn ⩵"Vớ vẩn, sao có thể chứ!"Trần Khiêm lắc đầu cười bất lực.Mà lúc này Tiểu Béo cũng im lặng.Bởi vì trên sân khấu, Tân Noãn đã ra sân, bắt đầu thi đấu.Tiểu Béo chăm chú nhìn cô ta.Tuy rằng thoạt nhìn thì sáng nay Béo đối xử lạnh lùng với Tân Noãn.Nhưng nói thật là Béo vẫn còn tình cảm với cô ta.Giống như mình và Dương Hạ, mặc dù trước đây mình rất hận Dương Hạ, nhưng khi cô ta gặp. nguy hiểm, mình không thể khoanh tay đứng nhìn.Rầm!Sau khi trận đấu bắt đầu khoảng bảy tám phút.Tân Noãn không cẩn thận thua trận, bị đá ra ngoài sân, vừa khéo cách chỗ Trần Khiêm và Béo không xa.Cô ta che ngực, khẽ cắn môi nhìn Vương Tiểu Hoa, thấy anh ấy không nhìn lại mình thì trên mặt lộ vẻ thất vọng.Tựa như đã đánh mất thứ gì đó.Thời gian trôi qua từng phút từng giây.Cuộc thi cũng tới hồi kết.Nhưng càng tới lúc này càng có nhiều sinh viên xúm lại khu vực sân thi đấu, hiển nhiên trận đấu giữa Lương Phi và Thẩm Quân Văn sắp bắt đầu, rất nhiều người hâm mộ đến xem.Không lâu sau, dùng từ "biển người" để miêu tả hội trường cũng không ngoa.Trong khi đó, Thẩm Quân Văn và Lương Phi bắt đầu làm nóng người."Cả Thẩm Quân Văn và Lương Phi đều rất giỏi. Lương Phi thì khỏi cần nói, là á quân tỉnh chúng ta. Nghe nói Thẩm Quân Văn là quán quân tỉnh Giang Nam, quá đỉnh!""Đệch, cừ thế, nhưng tớ vẫn ủng hộ Lương Phi! Mong rẵng Lương Phi có thể giành vinh quang cho Thục Xuyên chúng ta!""Thật ra tớ đánh giá cao Thẩm Quân Văn hơn, dù sao cậu ta cũng mang lại cảm giác vô cùng điêu luyện."Xung quanh thảo luận ầm ï.Ngay cả đám bạn cùng lớp Trần Khiêm cũng bàn tán sôi nổi."Trần Khiêm, cậu đánh giá ai cao hơn?"Chẳng biết mấy cô gái xúm lại gần Trần Khiêm từ bao giờ, tò mò hỏi."Tôi thấy cả hai đều giỏi, còn đánh giá ai cao hơn thì khó nói!""Nói đi mà, hình như cậu cũng quen Thẩm Quân Văn phải không?"Cô gái lắc cánh tay Trần Khiêm.Thật ra Trần Khiêm biết thân phận của Thẩm Quân Văn và trình độ lợi hại của anh ta, chắc chắn anh ta không chỉ là tuyển thủ Taekwondo đơn giản như vậy.Cũng không nghĩ thử xem anh ta làm gì.Nếu nói thật thì Thẩm Quân Văn chắc chắn giỏi hơn.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hai người nhìn nhau.Phương Kiển Nám khẽ nhíu mày, dời mắt sang chỗ khác.Trần Khiêm cũng không nhìn tiếp."Anh Trần, em không biết anh có phát hiện ra không?""Gì cơ?""Hai nữ thần nhìn trộm anh suốt, đặc biệt là Phương Di. Hai ngày trước ở trên lớp, mặc dù cậu ta đang lén nói chuyện riêng với Phương Kiển Nám, nhưng em thấy chốc chốc Phương Di lại liếc nhìn anhl""Còn nữa, chẳng phải hai hôm nay Từ Dương Dương cứ tìm anh gây sự sao? Lúc em tìm cậu ta tranh luận, Phương Kiển Nám và Phương Di cũng nhìn anh! Kể cả lúc nãy em cũng thấy Phương Kiển Nám và Phương Di nhìn anh. Anh Trần, lẽ nào hai nữ thần đều thích anh?"Tiểu Béo phân tích. Bạn đang đọc tr𝑢𝘆ện tại ⩵ 𝘛R𝑢𝑀𝘛R𝐔Y 𝓮𝐍.vn ⩵"Vớ vẩn, sao có thể chứ!"Trần Khiêm lắc đầu cười bất lực.Mà lúc này Tiểu Béo cũng im lặng.Bởi vì trên sân khấu, Tân Noãn đã ra sân, bắt đầu thi đấu.Tiểu Béo chăm chú nhìn cô ta.Tuy rằng thoạt nhìn thì sáng nay Béo đối xử lạnh lùng với Tân Noãn.Nhưng nói thật là Béo vẫn còn tình cảm với cô ta.Giống như mình và Dương Hạ, mặc dù trước đây mình rất hận Dương Hạ, nhưng khi cô ta gặp. nguy hiểm, mình không thể khoanh tay đứng nhìn.Rầm!Sau khi trận đấu bắt đầu khoảng bảy tám phút.Tân Noãn không cẩn thận thua trận, bị đá ra ngoài sân, vừa khéo cách chỗ Trần Khiêm và Béo không xa.Cô ta che ngực, khẽ cắn môi nhìn Vương Tiểu Hoa, thấy anh ấy không nhìn lại mình thì trên mặt lộ vẻ thất vọng.Tựa như đã đánh mất thứ gì đó.Thời gian trôi qua từng phút từng giây.Cuộc thi cũng tới hồi kết.Nhưng càng tới lúc này càng có nhiều sinh viên xúm lại khu vực sân thi đấu, hiển nhiên trận đấu giữa Lương Phi và Thẩm Quân Văn sắp bắt đầu, rất nhiều người hâm mộ đến xem.Không lâu sau, dùng từ "biển người" để miêu tả hội trường cũng không ngoa.Trong khi đó, Thẩm Quân Văn và Lương Phi bắt đầu làm nóng người."Cả Thẩm Quân Văn và Lương Phi đều rất giỏi. Lương Phi thì khỏi cần nói, là á quân tỉnh chúng ta. Nghe nói Thẩm Quân Văn là quán quân tỉnh Giang Nam, quá đỉnh!""Đệch, cừ thế, nhưng tớ vẫn ủng hộ Lương Phi! Mong rẵng Lương Phi có thể giành vinh quang cho Thục Xuyên chúng ta!""Thật ra tớ đánh giá cao Thẩm Quân Văn hơn, dù sao cậu ta cũng mang lại cảm giác vô cùng điêu luyện."Xung quanh thảo luận ầm ï.Ngay cả đám bạn cùng lớp Trần Khiêm cũng bàn tán sôi nổi."Trần Khiêm, cậu đánh giá ai cao hơn?"Chẳng biết mấy cô gái xúm lại gần Trần Khiêm từ bao giờ, tò mò hỏi."Tôi thấy cả hai đều giỏi, còn đánh giá ai cao hơn thì khó nói!""Nói đi mà, hình như cậu cũng quen Thẩm Quân Văn phải không?"Cô gái lắc cánh tay Trần Khiêm.Thật ra Trần Khiêm biết thân phận của Thẩm Quân Văn và trình độ lợi hại của anh ta, chắc chắn anh ta không chỉ là tuyển thủ Taekwondo đơn giản như vậy.Cũng không nghĩ thử xem anh ta làm gì.Nếu nói thật thì Thẩm Quân Văn chắc chắn giỏi hơn.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hai người nhìn nhau.Phương Kiển Nám khẽ nhíu mày, dời mắt sang chỗ khác.Trần Khiêm cũng không nhìn tiếp."Anh Trần, em không biết anh có phát hiện ra không?""Gì cơ?""Hai nữ thần nhìn trộm anh suốt, đặc biệt là Phương Di. Hai ngày trước ở trên lớp, mặc dù cậu ta đang lén nói chuyện riêng với Phương Kiển Nám, nhưng em thấy chốc chốc Phương Di lại liếc nhìn anhl""Còn nữa, chẳng phải hai hôm nay Từ Dương Dương cứ tìm anh gây sự sao? Lúc em tìm cậu ta tranh luận, Phương Kiển Nám và Phương Di cũng nhìn anh! Kể cả lúc nãy em cũng thấy Phương Kiển Nám và Phương Di nhìn anh. Anh Trần, lẽ nào hai nữ thần đều thích anh?"Tiểu Béo phân tích. Bạn đang đọc tr𝑢𝘆ện tại ⩵ 𝘛R𝑢𝑀𝘛R𝐔Y 𝓮𝐍.vn ⩵"Vớ vẩn, sao có thể chứ!"Trần Khiêm lắc đầu cười bất lực.Mà lúc này Tiểu Béo cũng im lặng.Bởi vì trên sân khấu, Tân Noãn đã ra sân, bắt đầu thi đấu.Tiểu Béo chăm chú nhìn cô ta.Tuy rằng thoạt nhìn thì sáng nay Béo đối xử lạnh lùng với Tân Noãn.Nhưng nói thật là Béo vẫn còn tình cảm với cô ta.Giống như mình và Dương Hạ, mặc dù trước đây mình rất hận Dương Hạ, nhưng khi cô ta gặp. nguy hiểm, mình không thể khoanh tay đứng nhìn.Rầm!Sau khi trận đấu bắt đầu khoảng bảy tám phút.Tân Noãn không cẩn thận thua trận, bị đá ra ngoài sân, vừa khéo cách chỗ Trần Khiêm và Béo không xa.Cô ta che ngực, khẽ cắn môi nhìn Vương Tiểu Hoa, thấy anh ấy không nhìn lại mình thì trên mặt lộ vẻ thất vọng.Tựa như đã đánh mất thứ gì đó.Thời gian trôi qua từng phút từng giây.Cuộc thi cũng tới hồi kết.Nhưng càng tới lúc này càng có nhiều sinh viên xúm lại khu vực sân thi đấu, hiển nhiên trận đấu giữa Lương Phi và Thẩm Quân Văn sắp bắt đầu, rất nhiều người hâm mộ đến xem.Không lâu sau, dùng từ "biển người" để miêu tả hội trường cũng không ngoa.Trong khi đó, Thẩm Quân Văn và Lương Phi bắt đầu làm nóng người."Cả Thẩm Quân Văn và Lương Phi đều rất giỏi. Lương Phi thì khỏi cần nói, là á quân tỉnh chúng ta. Nghe nói Thẩm Quân Văn là quán quân tỉnh Giang Nam, quá đỉnh!""Đệch, cừ thế, nhưng tớ vẫn ủng hộ Lương Phi! Mong rẵng Lương Phi có thể giành vinh quang cho Thục Xuyên chúng ta!""Thật ra tớ đánh giá cao Thẩm Quân Văn hơn, dù sao cậu ta cũng mang lại cảm giác vô cùng điêu luyện."Xung quanh thảo luận ầm ï.Ngay cả đám bạn cùng lớp Trần Khiêm cũng bàn tán sôi nổi."Trần Khiêm, cậu đánh giá ai cao hơn?"Chẳng biết mấy cô gái xúm lại gần Trần Khiêm từ bao giờ, tò mò hỏi."Tôi thấy cả hai đều giỏi, còn đánh giá ai cao hơn thì khó nói!""Nói đi mà, hình như cậu cũng quen Thẩm Quân Văn phải không?"Cô gái lắc cánh tay Trần Khiêm.Thật ra Trần Khiêm biết thân phận của Thẩm Quân Văn và trình độ lợi hại của anh ta, chắc chắn anh ta không chỉ là tuyển thủ Taekwondo đơn giản như vậy.Cũng không nghĩ thử xem anh ta làm gì.Nếu nói thật thì Thẩm Quân Văn chắc chắn giỏi hơn.