Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1235: Thế lực của hắn là thế lực mạnh nhất

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhóm vệ sĩ mới vừa bước ra ngoài, mọi người đã bàn tán sôi nổi.Mà những người đứng đầu lại dẫn người đi về phía bên này.Bây giờ Tần Noãn và bạn trai của cô ta sợ đến mức. không dám nói gì, cũng không dám lái xe.Còn nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt. “Cậu chủ, mời lên xe!”Những người đứng đầu bước đến trước mặt một chàng trai, đồng thanh nói.Mà cửa xe đã được mấy tên đàn em mở ra.“Cậu chủ? Cái gì? Đại ca của họ ở đây à?”“Đúng vậy, đại ca của đám người này trẻ trung quá!” Mọi người kinh ngạc nói.Mà Tần Noãn cũng ngây ngẩn cả người.Bởi vì người bọn họ chờ đợi không phải ai xa lạ, mà chính là Trần Khiêm?“Ừ, đi thôi!"Trần Khiêm gật đầu nói.Mà lúc đi ngang qua trước mặt hai người Tân Noãn. 'Trần Khiêm lạnh lùng nhìn Tân Noãn.Tần Noãn ngạc nhiên và kinh hoảng còn bạn trai cô †a thì thả tay cô ta ra.Bởi vì Tân Noãn đã từng nhắm vào Trần Khiêm hết lần này đến lần khác.Mà anh, lại là ông trùm khu này? Có nhiều đàn em như vậy?Chỉ là Trần Khiêm chẳng hề so đo với Tân Noấn. Đến bây giờ, Trần Khiêm đã khinh thường việc so đo với một cô gái yếu ớt nhu nhược.Lên xe, nổ máy, phóng như bay.Để lại Tân Noãn tâm trạng vừa phức tạp vừa kinh hoảng, giật mình đứng im tại chỗ, không biết phải làm sao!Cùng lúc đó.Bên trong trang viên của khách sạn lớn nhất thị trấn Tháp Câu.Giờ phút này đang tổ chức một buổi họp mặt quy mô lớn.Người đứng đầu của năm thế lực và tất cả đàn em của họ, khoảng chừng gần nghìn người.Làm trang viên chật như nêm cối.Tiếng người ồn ào.Phía trên trang viên là một chiếc bục cao. Trên bục cao để vài chỗ ngồi.Tất cả những người đứng đầu đều đang ngồi trên đó.“Anh Kim đây đúng là đa mưu túc trí, muốn mượn hội văn võ lần này để ra oai với Tập đoàn Thiên Long mới tới này, ha ha, một hòn đá trúng hai con nhạn!”“Đúng vậy, vốn dĩ nhà máy dược liệu là nguồn thu nhập chính của chúng ta, bây giờ đã bị Tập đoàn Thiên Long thu mua, nghe nói người đứng đầu Thiên Long là một thằng nhóc con? Chỉ với cậu ta mà đòi gầy dựng sự nghiệp ở thị trấn Tháp Câu này? Muốn chết!”“Nhưng mà theo tôi thấy, cũng chỉ là thằng ranh con thôi. Còn tưởng rằng lần này mời cậu ta sẽ không đến chứ, nói thật, nếu không đến thì tôi còn nể nang nó một chút. Bây giờ xem ra, cũng chỉ là thùng rỗng kêu to thôi!”Vài ông trùm cười to nói.Mà người được gọi là anh Kim, tên là Kim Điêu, hơn bốn mươi tuổi, có cặp răng vàng lớn, cũng là người nổi tiếng ở thị trấn Tháp Câu này.Thế lực của hắn là thế lực mạnh nhất.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhóm vệ sĩ mới vừa bước ra ngoài, mọi người đã bàn tán sôi nổi.Mà những người đứng đầu lại dẫn người đi về phía bên này.Bây giờ Tần Noãn và bạn trai của cô ta sợ đến mức. không dám nói gì, cũng không dám lái xe.Còn nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt. “Cậu chủ, mời lên xe!”Những người đứng đầu bước đến trước mặt một chàng trai, đồng thanh nói.Mà cửa xe đã được mấy tên đàn em mở ra.“Cậu chủ? Cái gì? Đại ca của họ ở đây à?”“Đúng vậy, đại ca của đám người này trẻ trung quá!” Mọi người kinh ngạc nói.Mà Tần Noãn cũng ngây ngẩn cả người.Bởi vì người bọn họ chờ đợi không phải ai xa lạ, mà chính là Trần Khiêm?“Ừ, đi thôi!"Trần Khiêm gật đầu nói.Mà lúc đi ngang qua trước mặt hai người Tân Noãn. 'Trần Khiêm lạnh lùng nhìn Tân Noãn.Tần Noãn ngạc nhiên và kinh hoảng còn bạn trai cô †a thì thả tay cô ta ra.Bởi vì Tân Noãn đã từng nhắm vào Trần Khiêm hết lần này đến lần khác.Mà anh, lại là ông trùm khu này? Có nhiều đàn em như vậy?Chỉ là Trần Khiêm chẳng hề so đo với Tân Noấn. Đến bây giờ, Trần Khiêm đã khinh thường việc so đo với một cô gái yếu ớt nhu nhược.Lên xe, nổ máy, phóng như bay.Để lại Tân Noãn tâm trạng vừa phức tạp vừa kinh hoảng, giật mình đứng im tại chỗ, không biết phải làm sao!Cùng lúc đó.Bên trong trang viên của khách sạn lớn nhất thị trấn Tháp Câu.Giờ phút này đang tổ chức một buổi họp mặt quy mô lớn.Người đứng đầu của năm thế lực và tất cả đàn em của họ, khoảng chừng gần nghìn người.Làm trang viên chật như nêm cối.Tiếng người ồn ào.Phía trên trang viên là một chiếc bục cao. Trên bục cao để vài chỗ ngồi.Tất cả những người đứng đầu đều đang ngồi trên đó.“Anh Kim đây đúng là đa mưu túc trí, muốn mượn hội văn võ lần này để ra oai với Tập đoàn Thiên Long mới tới này, ha ha, một hòn đá trúng hai con nhạn!”“Đúng vậy, vốn dĩ nhà máy dược liệu là nguồn thu nhập chính của chúng ta, bây giờ đã bị Tập đoàn Thiên Long thu mua, nghe nói người đứng đầu Thiên Long là một thằng nhóc con? Chỉ với cậu ta mà đòi gầy dựng sự nghiệp ở thị trấn Tháp Câu này? Muốn chết!”“Nhưng mà theo tôi thấy, cũng chỉ là thằng ranh con thôi. Còn tưởng rằng lần này mời cậu ta sẽ không đến chứ, nói thật, nếu không đến thì tôi còn nể nang nó một chút. Bây giờ xem ra, cũng chỉ là thùng rỗng kêu to thôi!”Vài ông trùm cười to nói.Mà người được gọi là anh Kim, tên là Kim Điêu, hơn bốn mươi tuổi, có cặp răng vàng lớn, cũng là người nổi tiếng ở thị trấn Tháp Câu này.Thế lực của hắn là thế lực mạnh nhất.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhóm vệ sĩ mới vừa bước ra ngoài, mọi người đã bàn tán sôi nổi.Mà những người đứng đầu lại dẫn người đi về phía bên này.Bây giờ Tần Noãn và bạn trai của cô ta sợ đến mức. không dám nói gì, cũng không dám lái xe.Còn nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt. “Cậu chủ, mời lên xe!”Những người đứng đầu bước đến trước mặt một chàng trai, đồng thanh nói.Mà cửa xe đã được mấy tên đàn em mở ra.“Cậu chủ? Cái gì? Đại ca của họ ở đây à?”“Đúng vậy, đại ca của đám người này trẻ trung quá!” Mọi người kinh ngạc nói.Mà Tần Noãn cũng ngây ngẩn cả người.Bởi vì người bọn họ chờ đợi không phải ai xa lạ, mà chính là Trần Khiêm?“Ừ, đi thôi!"Trần Khiêm gật đầu nói.Mà lúc đi ngang qua trước mặt hai người Tân Noãn. 'Trần Khiêm lạnh lùng nhìn Tân Noãn.Tần Noãn ngạc nhiên và kinh hoảng còn bạn trai cô †a thì thả tay cô ta ra.Bởi vì Tân Noãn đã từng nhắm vào Trần Khiêm hết lần này đến lần khác.Mà anh, lại là ông trùm khu này? Có nhiều đàn em như vậy?Chỉ là Trần Khiêm chẳng hề so đo với Tân Noấn. Đến bây giờ, Trần Khiêm đã khinh thường việc so đo với một cô gái yếu ớt nhu nhược.Lên xe, nổ máy, phóng như bay.Để lại Tân Noãn tâm trạng vừa phức tạp vừa kinh hoảng, giật mình đứng im tại chỗ, không biết phải làm sao!Cùng lúc đó.Bên trong trang viên của khách sạn lớn nhất thị trấn Tháp Câu.Giờ phút này đang tổ chức một buổi họp mặt quy mô lớn.Người đứng đầu của năm thế lực và tất cả đàn em của họ, khoảng chừng gần nghìn người.Làm trang viên chật như nêm cối.Tiếng người ồn ào.Phía trên trang viên là một chiếc bục cao. Trên bục cao để vài chỗ ngồi.Tất cả những người đứng đầu đều đang ngồi trên đó.“Anh Kim đây đúng là đa mưu túc trí, muốn mượn hội văn võ lần này để ra oai với Tập đoàn Thiên Long mới tới này, ha ha, một hòn đá trúng hai con nhạn!”“Đúng vậy, vốn dĩ nhà máy dược liệu là nguồn thu nhập chính của chúng ta, bây giờ đã bị Tập đoàn Thiên Long thu mua, nghe nói người đứng đầu Thiên Long là một thằng nhóc con? Chỉ với cậu ta mà đòi gầy dựng sự nghiệp ở thị trấn Tháp Câu này? Muốn chết!”“Nhưng mà theo tôi thấy, cũng chỉ là thằng ranh con thôi. Còn tưởng rằng lần này mời cậu ta sẽ không đến chứ, nói thật, nếu không đến thì tôi còn nể nang nó một chút. Bây giờ xem ra, cũng chỉ là thùng rỗng kêu to thôi!”Vài ông trùm cười to nói.Mà người được gọi là anh Kim, tên là Kim Điêu, hơn bốn mươi tuổi, có cặp răng vàng lớn, cũng là người nổi tiếng ở thị trấn Tháp Câu này.Thế lực của hắn là thế lực mạnh nhất.

Chương 1235: Thế lực của hắn là thế lực mạnh nhất