Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1640: Kích động
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Sau khi Trần Khiêm bước đến. Mấy cô gái đều nói lời cảm ơn với Trần Khiêm.Bởi vì lần này được quay lại Đại học Kim Lăng, đã khơi gợi rất nhiều kí ức trong anh.Cho nên ít nhiều có hơi lơ đễnh. "Chuẩn bị xong thì tôi chụp nhé?" Trần Khiêm nói."Chẩn bị xong rồi!"Mấy cô gái đồng loạt lên tiếng, mọi người đều đã tạo dáng xong.Trần Khiêm cầm máy ảnh, tự điều chỉnh góc độ chụp."Một, hai, ba, ôi đệch!"Trần Khiêm bỗng giật mình, bởi vì kích động quá mức, sau khi lỡ chửi thề một câu liền làm rơi luôn máy ảnh xuống đất.Một tiếng bốp vang lên, đầu máy ảnh bị rơi vỡ làm hai mảnh.Bởi trong một chớp mắt vừa rồi, một giây nào đó khi anh tập trung đã cảm nhận được ngọc phù trên người, và cả trong linh hồn mình đột nhiên sinh ra một cảm giác vô cùng khác thường.Cảm giác giống như lúc trước gặp được Tô Sở Sở vậy, thật sự là giống nhau như đúc.Khi nhìn lại cô gái tóc dài đứng ở chính giữa, Trần Khiêm vui đến phát điên.Bởi vì anh đã tìm thấy người con gái có thể phách chí âm thứ hai rồi.'Thật sự giống như thầy bói Quỷ nói, người khác phái chí âm chí dương sẽ hút nhau, chỉ cần có thể đến gần, hai người sẽ sinh ra cảm ứng đồng thời.Hiện tại chính là vậy, anh đã tìm đến đúng nơi rồi.Hóa ra người còn lại ở ngay Đại học Kim Lăng!Trần Khiêm không khỏi thở dài một hơi.Nhưng mà sáu cô gái thì ngạc nhiên đến há hốc miệng, tất cả trợn trừng hai mắt.Chiếc máy ảnh này hơn năm mươi nghìn tệ đó, cứ vậy... cứ vậy mà bị anh chàng này làm rơi vỡ rồi."Ấm Người phản ứng đầu tiên là Diêu Viên Viên.Cô ấy cảm thấy như trời đất quay cuồng vậy, toàn bộ bầu trời như đã tối sầm trước mắt.Máy ảnh này là chính cô ấy đi mượn đấy! Rơi vỡ rồi, chắc chắn phải đền!"Đồ khốn nạn, anh lại vứt máy ảnh của chúng tôi như vậy"Diêu Viên Viên tức giận chạy tới, không nhịn được mà đẩy Trần Khiêm một cái.Mấy cô gái còn lại cũng rất tức tối. Nghĩ mà xem, tạo dáng xong xuôi hết rồi, vốn là một chuyện vui vẻ như vậy, kết quả làm ầm ï đến thế này, ai cũng không chịu đựng được thôi."Không làm được việc gì hết chỉ ăn hại là giỏi! Viên Viên, sao cậu lại đi nhờ vả người kiểu này chứ, thật là!"Các cô tức giận trừng mắt với Trần Khiêm. Diêu Viên Viên sắp khóc đến nơi."Không hỏng đâu, loại máy ảnh này thì mỗi linh kiện đều có thiết bị bảo vệ, để tớ xem sao nao!"
Sau khi Trần Khiêm bước đến. Mấy cô gái đều nói lời cảm ơn với Trần Khiêm.
Bởi vì lần này được quay lại Đại học Kim Lăng, đã khơi gợi rất nhiều kí ức trong anh.
Cho nên ít nhiều có hơi lơ đễnh. "Chuẩn bị xong thì tôi chụp nhé?" Trần Khiêm nói.
"Chẩn bị xong rồi!"
Mấy cô gái đồng loạt lên tiếng, mọi người đều đã tạo dáng xong.
Trần Khiêm cầm máy ảnh, tự điều chỉnh góc độ chụp.
"Một, hai, ba, ôi đệch!"
Trần Khiêm bỗng giật mình, bởi vì kích động quá mức, sau khi lỡ chửi thề một câu liền làm rơi luôn máy ảnh xuống đất.
Một tiếng bốp vang lên, đầu máy ảnh bị rơi vỡ làm hai mảnh.
Bởi trong một chớp mắt vừa rồi, một giây nào đó khi anh tập trung đã cảm nhận được ngọc phù trên người, và cả trong linh hồn mình đột nhiên sinh ra một cảm giác vô cùng khác thường.
Cảm giác giống như lúc trước gặp được Tô Sở Sở vậy, thật sự là giống nhau như đúc.
Khi nhìn lại cô gái tóc dài đứng ở chính giữa, Trần Khiêm vui đến phát điên.
Bởi vì anh đã tìm thấy người con gái có thể phách chí âm thứ hai rồi.
'Thật sự giống như thầy bói Quỷ nói, người khác phái chí âm chí dương sẽ hút nhau, chỉ cần có thể đến gần, hai người sẽ sinh ra cảm ứng đồng thời.
Hiện tại chính là vậy, anh đã tìm đến đúng nơi rồi.
Hóa ra người còn lại ở ngay Đại học Kim Lăng!
Trần Khiêm không khỏi thở dài một hơi.
Nhưng mà sáu cô gái thì ngạc nhiên đến há hốc miệng, tất cả trợn trừng hai mắt.
Chiếc máy ảnh này hơn năm mươi nghìn tệ đó, cứ vậy... cứ vậy mà bị anh chàng này làm rơi vỡ rồi.
"Ấm Người phản ứng đầu tiên là Diêu Viên Viên.
Cô ấy cảm thấy như trời đất quay cuồng vậy, toàn bộ bầu trời như đã tối sầm trước mắt.
Máy ảnh này là chính cô ấy đi mượn đấy! Rơi vỡ rồi, chắc chắn phải đền!
"Đồ khốn nạn, anh lại vứt máy ảnh của chúng tôi như vậy"
Diêu Viên Viên tức giận chạy tới, không nhịn được mà đẩy Trần Khiêm một cái.
Mấy cô gái còn lại cũng rất tức tối. Nghĩ mà xem, tạo dáng xong xuôi hết rồi, vốn là một chuyện vui vẻ như vậy, kết quả làm ầm ï đến thế này, ai cũng không chịu đựng được thôi.
"Không làm được việc gì hết chỉ ăn hại là giỏi! Viên Viên, sao cậu lại đi nhờ vả người kiểu này chứ, thật là!"
Các cô tức giận trừng mắt với Trần Khiêm. Diêu Viên Viên sắp khóc đến nơi.
"Không hỏng đâu, loại máy ảnh này thì mỗi linh kiện đều có thiết bị bảo vệ, để tớ xem sao nao!"
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Sau khi Trần Khiêm bước đến. Mấy cô gái đều nói lời cảm ơn với Trần Khiêm.Bởi vì lần này được quay lại Đại học Kim Lăng, đã khơi gợi rất nhiều kí ức trong anh.Cho nên ít nhiều có hơi lơ đễnh. "Chuẩn bị xong thì tôi chụp nhé?" Trần Khiêm nói."Chẩn bị xong rồi!"Mấy cô gái đồng loạt lên tiếng, mọi người đều đã tạo dáng xong.Trần Khiêm cầm máy ảnh, tự điều chỉnh góc độ chụp."Một, hai, ba, ôi đệch!"Trần Khiêm bỗng giật mình, bởi vì kích động quá mức, sau khi lỡ chửi thề một câu liền làm rơi luôn máy ảnh xuống đất.Một tiếng bốp vang lên, đầu máy ảnh bị rơi vỡ làm hai mảnh.Bởi trong một chớp mắt vừa rồi, một giây nào đó khi anh tập trung đã cảm nhận được ngọc phù trên người, và cả trong linh hồn mình đột nhiên sinh ra một cảm giác vô cùng khác thường.Cảm giác giống như lúc trước gặp được Tô Sở Sở vậy, thật sự là giống nhau như đúc.Khi nhìn lại cô gái tóc dài đứng ở chính giữa, Trần Khiêm vui đến phát điên.Bởi vì anh đã tìm thấy người con gái có thể phách chí âm thứ hai rồi.'Thật sự giống như thầy bói Quỷ nói, người khác phái chí âm chí dương sẽ hút nhau, chỉ cần có thể đến gần, hai người sẽ sinh ra cảm ứng đồng thời.Hiện tại chính là vậy, anh đã tìm đến đúng nơi rồi.Hóa ra người còn lại ở ngay Đại học Kim Lăng!Trần Khiêm không khỏi thở dài một hơi.Nhưng mà sáu cô gái thì ngạc nhiên đến há hốc miệng, tất cả trợn trừng hai mắt.Chiếc máy ảnh này hơn năm mươi nghìn tệ đó, cứ vậy... cứ vậy mà bị anh chàng này làm rơi vỡ rồi."Ấm Người phản ứng đầu tiên là Diêu Viên Viên.Cô ấy cảm thấy như trời đất quay cuồng vậy, toàn bộ bầu trời như đã tối sầm trước mắt.Máy ảnh này là chính cô ấy đi mượn đấy! Rơi vỡ rồi, chắc chắn phải đền!"Đồ khốn nạn, anh lại vứt máy ảnh của chúng tôi như vậy"Diêu Viên Viên tức giận chạy tới, không nhịn được mà đẩy Trần Khiêm một cái.Mấy cô gái còn lại cũng rất tức tối. Nghĩ mà xem, tạo dáng xong xuôi hết rồi, vốn là một chuyện vui vẻ như vậy, kết quả làm ầm ï đến thế này, ai cũng không chịu đựng được thôi."Không làm được việc gì hết chỉ ăn hại là giỏi! Viên Viên, sao cậu lại đi nhờ vả người kiểu này chứ, thật là!"Các cô tức giận trừng mắt với Trần Khiêm. Diêu Viên Viên sắp khóc đến nơi."Không hỏng đâu, loại máy ảnh này thì mỗi linh kiện đều có thiết bị bảo vệ, để tớ xem sao nao!"