Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1750: Ai phái anh tới

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Người cầm đầu nhìn bộ dạng biết điều của Trần Khiêm thì nhếch môi cười.Nghe nói Thiết Hồng và Bát Quỷ đều chết trên tay người này.Bây giờ gặp mặt, cảm thấy thằng nhóc này rất bình thường mà."Đừng hỏi nhiều nữa, đi cùng chúng tôi thì sẽ biết thôi."Người cầm đầu cười nhạt. "Được" Trần Khiêm ung dung gật đầu.Ánh mắt anh chợt lóe, luồng sức mạnh di chuyển khắp người.Âm!Một tiếng vang thật lớn.Dĩ nhiên là Trần Khiêm giơ chân lên đạp thẳng vào. ngực của người trước mặt. Tốc độ của Trần Khiêm quá nhanh làm hắn ta hoàn toàn chưa kịp phản ứng thì đã bay ra xa mấy chục mét.Máu tươi phun lên không trung. "Cái gì?"Mặt người đó đẫm máu, hiển nhiên là bị thương rất nghiêm trọng.Mấy người còn lại cũng nhao nhao kinh ngạc.Bọn họ cũng không ngờ Trần Khiêm nói đánh là đánh.Hơn nữa dường như năng lực của tên này còn cực kỳ không tầm thường“Thằng khốn, mày dám!"Có người giận dữ.Vung xích sắt về phía Trần Khiêm.Nhưng lại bị Trần Khiêm bắt được kéo về phía trước, sau đó anh giơ chân lên đá vào đầu của người nọ, đầu hắn ta nổ tung, lan can trên cầu cũng bị đập gãy mười cái.Tiếng kêu thảm thiết vang vọng bốn phía.Cho dù bây giờ năng lực của Trần Khiêm không phải là mạnh nhất nhưng sau khi trải qua lễ rửa tội của Thiên Đạo, tu vi của Trần Khiêm cũng thuộc dạng không thể xem thường.Mà những người này, điều làm Trần Khiêm cảm thấy khác biệt chính là rõ ràng bọn họ cũng giống như Thiết Hồng, hình như nội kình của bọn họ đã có một sự thay đổi nào đó.Nhưng nếu bàn đến sự thay đổi này thì hình như nó hơi khác với nội kình của Thiết Hồng và tám tên quỷ đã bị mình giết.Sao lại có nhiều cao thủ có nội kình đã được thay đổi vậy?Trần Khiêm giải quyết bọn họ rất nhanh. Mà tên chèo thuyền đội mũ rơm, ăn mặc kiểu thế ngoại cao nhân kia thấy nhiều người như thế mà cũngkhông phải là đối thủ của Trần Khiêm, hắn ta sợ hãi.Sau khi hắn ta tận mắt nhìn thấy thực lực của Trần Khiêm.Hắn ta kinh ngạc.Cũng không rảnh quan tâm đến mũ rơm trên đầu đã bị gió thổi bay.Chỉ vội vàng quay đầu bắt đầu chèo vềQuá mạnh, nếu không chạy, sẽ chết mất! Hắn ta khiếp sợ.Nhưng sao Trần Khiêm có thể để hắn ta chạy được chứ?Trần Khiêm lập tức nhảy lên trên thuyền gỗ. Âm!Trần Khiêm vừa lên tới thì nước xung quanh đã bắn thành những làn sóng mãnh liệt.Người đàn ông đội mũ rơm kia vừa định nhảy xuống nước thì đã bị bắn thẳng lên.Bắn đến trước mặt Trần Khiêm, bị Trần Khiêm bóp. cổ."Tôi chỉ hỏi một một vấn đề, ai phái anh tới?"Trần Khiêm lạnh lùng hỏi.

Người cầm đầu nhìn bộ dạng biết điều của Trần Khiêm thì nhếch môi cười.

Nghe nói Thiết Hồng và Bát Quỷ đều chết trên tay người này.

Bây giờ gặp mặt, cảm thấy thằng nhóc này rất bình thường mà.

"Đừng hỏi nhiều nữa, đi cùng chúng tôi thì sẽ biết thôi."

Người cầm đầu cười nhạt. "Được" Trần Khiêm ung dung gật đầu.

Ánh mắt anh chợt lóe, luồng sức mạnh di chuyển khắp người.

Âm!

Một tiếng vang thật lớn.

Dĩ nhiên là Trần Khiêm giơ chân lên đạp thẳng vào. ngực của người trước mặt. Tốc độ của Trần Khiêm quá nhanh làm hắn ta hoàn toàn chưa kịp phản ứng thì đã bay ra xa mấy chục mét.

Máu tươi phun lên không trung. "Cái gì?"

Mặt người đó đẫm máu, hiển nhiên là bị thương rất nghiêm trọng.

Mấy người còn lại cũng nhao nhao kinh ngạc.

Bọn họ cũng không ngờ Trần Khiêm nói đánh là đánh.

Hơn nữa dường như năng lực của tên này còn cực kỳ không tầm thường

“Thằng khốn, mày dám!"

Có người giận dữ.

Vung xích sắt về phía Trần Khiêm.

Nhưng lại bị Trần Khiêm bắt được kéo về phía trước, sau đó anh giơ chân lên đá vào đầu của người nọ, đầu hắn ta nổ tung, lan can trên cầu cũng bị đập gãy mười cái.

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng bốn phía.

Cho dù bây giờ năng lực của Trần Khiêm không phải là mạnh nhất nhưng sau khi trải qua lễ rửa tội của Thiên Đạo, tu vi của Trần Khiêm cũng thuộc dạng không thể xem thường.

Mà những người này, điều làm Trần Khiêm cảm thấy khác biệt chính là rõ ràng bọn họ cũng giống như Thiết Hồng, hình như nội kình của bọn họ đã có một sự thay đổi nào đó.

Nhưng nếu bàn đến sự thay đổi này thì hình như nó hơi khác với nội kình của Thiết Hồng và tám tên quỷ đã bị mình giết.

Sao lại có nhiều cao thủ có nội kình đã được thay đổi vậy?

Trần Khiêm giải quyết bọn họ rất nhanh. Mà tên chèo thuyền đội mũ rơm, ăn mặc kiểu thế ngoại cao nhân kia thấy nhiều người như thế mà cũng

không phải là đối thủ của Trần Khiêm, hắn ta sợ hãi.

Sau khi hắn ta tận mắt nhìn thấy thực lực của Trần Khiêm.

Hắn ta kinh ngạc.

Cũng không rảnh quan tâm đến mũ rơm trên đầu đã bị gió thổi bay.

Chỉ vội vàng quay đầu bắt đầu chèo về

Quá mạnh, nếu không chạy, sẽ chết mất! Hắn ta khiếp sợ.

Nhưng sao Trần Khiêm có thể để hắn ta chạy được chứ?

Trần Khiêm lập tức nhảy lên trên thuyền gỗ. Âm!

Trần Khiêm vừa lên tới thì nước xung quanh đã bắn thành những làn sóng mãnh liệt.

Người đàn ông đội mũ rơm kia vừa định nhảy xuống nước thì đã bị bắn thẳng lên.

Bắn đến trước mặt Trần Khiêm, bị Trần Khiêm bóp. cổ.

"Tôi chỉ hỏi một một vấn đề, ai phái anh tới?"

Trần Khiêm lạnh lùng hỏi.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Người cầm đầu nhìn bộ dạng biết điều của Trần Khiêm thì nhếch môi cười.Nghe nói Thiết Hồng và Bát Quỷ đều chết trên tay người này.Bây giờ gặp mặt, cảm thấy thằng nhóc này rất bình thường mà."Đừng hỏi nhiều nữa, đi cùng chúng tôi thì sẽ biết thôi."Người cầm đầu cười nhạt. "Được" Trần Khiêm ung dung gật đầu.Ánh mắt anh chợt lóe, luồng sức mạnh di chuyển khắp người.Âm!Một tiếng vang thật lớn.Dĩ nhiên là Trần Khiêm giơ chân lên đạp thẳng vào. ngực của người trước mặt. Tốc độ của Trần Khiêm quá nhanh làm hắn ta hoàn toàn chưa kịp phản ứng thì đã bay ra xa mấy chục mét.Máu tươi phun lên không trung. "Cái gì?"Mặt người đó đẫm máu, hiển nhiên là bị thương rất nghiêm trọng.Mấy người còn lại cũng nhao nhao kinh ngạc.Bọn họ cũng không ngờ Trần Khiêm nói đánh là đánh.Hơn nữa dường như năng lực của tên này còn cực kỳ không tầm thường“Thằng khốn, mày dám!"Có người giận dữ.Vung xích sắt về phía Trần Khiêm.Nhưng lại bị Trần Khiêm bắt được kéo về phía trước, sau đó anh giơ chân lên đá vào đầu của người nọ, đầu hắn ta nổ tung, lan can trên cầu cũng bị đập gãy mười cái.Tiếng kêu thảm thiết vang vọng bốn phía.Cho dù bây giờ năng lực của Trần Khiêm không phải là mạnh nhất nhưng sau khi trải qua lễ rửa tội của Thiên Đạo, tu vi của Trần Khiêm cũng thuộc dạng không thể xem thường.Mà những người này, điều làm Trần Khiêm cảm thấy khác biệt chính là rõ ràng bọn họ cũng giống như Thiết Hồng, hình như nội kình của bọn họ đã có một sự thay đổi nào đó.Nhưng nếu bàn đến sự thay đổi này thì hình như nó hơi khác với nội kình của Thiết Hồng và tám tên quỷ đã bị mình giết.Sao lại có nhiều cao thủ có nội kình đã được thay đổi vậy?Trần Khiêm giải quyết bọn họ rất nhanh. Mà tên chèo thuyền đội mũ rơm, ăn mặc kiểu thế ngoại cao nhân kia thấy nhiều người như thế mà cũngkhông phải là đối thủ của Trần Khiêm, hắn ta sợ hãi.Sau khi hắn ta tận mắt nhìn thấy thực lực của Trần Khiêm.Hắn ta kinh ngạc.Cũng không rảnh quan tâm đến mũ rơm trên đầu đã bị gió thổi bay.Chỉ vội vàng quay đầu bắt đầu chèo vềQuá mạnh, nếu không chạy, sẽ chết mất! Hắn ta khiếp sợ.Nhưng sao Trần Khiêm có thể để hắn ta chạy được chứ?Trần Khiêm lập tức nhảy lên trên thuyền gỗ. Âm!Trần Khiêm vừa lên tới thì nước xung quanh đã bắn thành những làn sóng mãnh liệt.Người đàn ông đội mũ rơm kia vừa định nhảy xuống nước thì đã bị bắn thẳng lên.Bắn đến trước mặt Trần Khiêm, bị Trần Khiêm bóp. cổ."Tôi chỉ hỏi một một vấn đề, ai phái anh tới?"Trần Khiêm lạnh lùng hỏi.

Chương 1750: Ai phái anh tới