Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1751: Không nói thì thôi

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Hừ, mày cảm thấy tao sẽ nói cho mày biết à? Nếu như tao nói cho mày thì tao cũng khó thoát khỏi cái chết. Nếu như tao không nói..."Người kia hừ lạnh nói.Rắc!Nhưng mà tay Trần Khiêm đã hoàn toàn bẻ gãy cổ hẳn ta.Trước khi chết, hắn ta nhìn Trần Khiêm bằng ánh mắt khó tin.Chẳng lẽ mày không muốn biết là ai đã sai người đến giết mày sao?Vốn dĩ hắn ta còn muốn giãy giụa.Cũng mượn cơ hội sử dụng bí thuật Đóa Hoa Quỷ. này.Vốn dĩ bảy người bọn họ cảm thấy cũng không cần sử dụng bí thuật Đóa Hoa Quỷ với Trần Khiêm.Nhưng không ngờ anh lại ra tay ác liệt như vậy.Hắn ta còn nghĩ nếu như hắn ta không nói thì Trần Khiêm sẽ không giết hắn ta, cùng lắm là tra tấn hắn ta mà thôi.Nhưng hắn ta đã sai rồi!Trần Khiêm ném xác xuống nước."Không nói thì thôi!"Trần Khiêm nhìn thi thể đang trôi lành bềnh trên mặt sông.Rồi im lặng trầm tư.Sau ngày hôm nay đã xuất hiện ba thế lực muốn lấy mạng của mình.Anh đã biết được hai phe, theo thứ tự là Vân Tinh và Cửu La Vương gì đó.Mà bảy người đêm nay anh giết, rõ ràng nội kình của bọn họ cũng có sự thay đổi rất lớn.Thiết Hồng, Bát Quỷ, nội kình của họ cũng thay đổi nhưng cách thức lại không giống thế này.Bây giờ tình huống của bảy người này cũng vậy, bọn họ khác với Tam Thánh Giáo và Cửu La Vương.Nói cách khác là vẫn còn một thế lực nữa muốn bắt mình, đồng thời vị trí và thân phận của anh cũng đã bại lộ."Hả?"Đúng lúc này Trần Khiêm nhìn thấy trên người của thi thể mặt sông chợt có mấy đóa hoa quỷ dị bay ra.Những cánh hoa này khiến Trần Khiêm cảm thấy quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.Đó là Đóa Hoa Quỷ à? Không ngờ trên người bọn họ lại có Đóa Hoa Quỷ!Chẳng lế những người này là người của nhà họ Cổ?Trần Khiêm suy đoán.Người của nhà họ Cổ muốn bắt mình? "Khụ khụ!"Trong buồng nhỏ trên thuyền gỗ.Chợt phát ra tiếng ho khan của con gái. Làm Trần Khiêm sợ hết hồnAnh vén rèm lên nhìn, một cô gái đang năm bên trong.Rõ ràng là cô ta đang hôn mê, hơn nữa trông bộ dạng này giống như đã bị Đóa Hoa Quỷ tập kích sức mạnh tinh thần. Cô ta nhíu chặt mày không ngừng ho. khan.Đương nhiên đó cũng không phải là điều khiến Trần Khiêm kinh ngạc nhất.Điều khiến Trần Khiêm bất ngờ là.Cô gái này lại là Cổ Vũ Tiêu...

"Hừ, mày cảm thấy tao sẽ nói cho mày biết à? Nếu như tao nói cho mày thì tao cũng khó thoát khỏi cái chết. Nếu như tao không nói..."

Người kia hừ lạnh nói.

Rắc!

Nhưng mà tay Trần Khiêm đã hoàn toàn bẻ gãy cổ hẳn ta.

Trước khi chết, hắn ta nhìn Trần Khiêm bằng ánh mắt khó tin.

Chẳng lẽ mày không muốn biết là ai đã sai người đến giết mày sao?

Vốn dĩ hắn ta còn muốn giãy giụa.

Cũng mượn cơ hội sử dụng bí thuật Đóa Hoa Quỷ. này.

Vốn dĩ bảy người bọn họ cảm thấy cũng không cần sử dụng bí thuật Đóa Hoa Quỷ với Trần Khiêm.

Nhưng không ngờ anh lại ra tay ác liệt như vậy.

Hắn ta còn nghĩ nếu như hắn ta không nói thì Trần Khiêm sẽ không giết hắn ta, cùng lắm là tra tấn hắn ta mà thôi.

Nhưng hắn ta đã sai rồi!

Trần Khiêm ném xác xuống nước.

"Không nói thì thôi!"

Trần Khiêm nhìn thi thể đang trôi lành bềnh trên mặt sông.

Rồi im lặng trầm tư.

Sau ngày hôm nay đã xuất hiện ba thế lực muốn lấy mạng của mình.

Anh đã biết được hai phe, theo thứ tự là Vân Tinh và Cửu La Vương gì đó.

Mà bảy người đêm nay anh giết, rõ ràng nội kình của bọn họ cũng có sự thay đổi rất lớn.

Thiết Hồng, Bát Quỷ, nội kình của họ cũng thay đổi nhưng cách thức lại không giống thế này.

Bây giờ tình huống của bảy người này cũng vậy, bọn họ khác với Tam Thánh Giáo và Cửu La Vương.

Nói cách khác là vẫn còn một thế lực nữa muốn bắt mình, đồng thời vị trí và thân phận của anh cũng đã bại lộ.

"Hả?"

Đúng lúc này Trần Khiêm nhìn thấy trên người của thi thể mặt sông chợt có mấy đóa hoa quỷ dị bay ra.

Những cánh hoa này khiến Trần Khiêm cảm thấy quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.

Đó là Đóa Hoa Quỷ à? Không ngờ trên người bọn họ lại có Đóa Hoa Quỷ!

Chẳng lế những người này là người của nhà họ Cổ?

Trần Khiêm suy đoán.

Người của nhà họ Cổ muốn bắt mình? "Khụ khụ!"

Trong buồng nhỏ trên thuyền gỗ.

Chợt phát ra tiếng ho khan của con gái. Làm Trần Khiêm sợ hết hồn

Anh vén rèm lên nhìn, một cô gái đang năm bên trong.

Rõ ràng là cô ta đang hôn mê, hơn nữa trông bộ dạng này giống như đã bị Đóa Hoa Quỷ tập kích sức mạnh tinh thần. Cô ta nhíu chặt mày không ngừng ho. khan.

Đương nhiên đó cũng không phải là điều khiến Trần Khiêm kinh ngạc nhất.

Điều khiến Trần Khiêm bất ngờ là.

Cô gái này lại là Cổ Vũ Tiêu...

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Hừ, mày cảm thấy tao sẽ nói cho mày biết à? Nếu như tao nói cho mày thì tao cũng khó thoát khỏi cái chết. Nếu như tao không nói..."Người kia hừ lạnh nói.Rắc!Nhưng mà tay Trần Khiêm đã hoàn toàn bẻ gãy cổ hẳn ta.Trước khi chết, hắn ta nhìn Trần Khiêm bằng ánh mắt khó tin.Chẳng lẽ mày không muốn biết là ai đã sai người đến giết mày sao?Vốn dĩ hắn ta còn muốn giãy giụa.Cũng mượn cơ hội sử dụng bí thuật Đóa Hoa Quỷ. này.Vốn dĩ bảy người bọn họ cảm thấy cũng không cần sử dụng bí thuật Đóa Hoa Quỷ với Trần Khiêm.Nhưng không ngờ anh lại ra tay ác liệt như vậy.Hắn ta còn nghĩ nếu như hắn ta không nói thì Trần Khiêm sẽ không giết hắn ta, cùng lắm là tra tấn hắn ta mà thôi.Nhưng hắn ta đã sai rồi!Trần Khiêm ném xác xuống nước."Không nói thì thôi!"Trần Khiêm nhìn thi thể đang trôi lành bềnh trên mặt sông.Rồi im lặng trầm tư.Sau ngày hôm nay đã xuất hiện ba thế lực muốn lấy mạng của mình.Anh đã biết được hai phe, theo thứ tự là Vân Tinh và Cửu La Vương gì đó.Mà bảy người đêm nay anh giết, rõ ràng nội kình của bọn họ cũng có sự thay đổi rất lớn.Thiết Hồng, Bát Quỷ, nội kình của họ cũng thay đổi nhưng cách thức lại không giống thế này.Bây giờ tình huống của bảy người này cũng vậy, bọn họ khác với Tam Thánh Giáo và Cửu La Vương.Nói cách khác là vẫn còn một thế lực nữa muốn bắt mình, đồng thời vị trí và thân phận của anh cũng đã bại lộ."Hả?"Đúng lúc này Trần Khiêm nhìn thấy trên người của thi thể mặt sông chợt có mấy đóa hoa quỷ dị bay ra.Những cánh hoa này khiến Trần Khiêm cảm thấy quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.Đó là Đóa Hoa Quỷ à? Không ngờ trên người bọn họ lại có Đóa Hoa Quỷ!Chẳng lế những người này là người của nhà họ Cổ?Trần Khiêm suy đoán.Người của nhà họ Cổ muốn bắt mình? "Khụ khụ!"Trong buồng nhỏ trên thuyền gỗ.Chợt phát ra tiếng ho khan của con gái. Làm Trần Khiêm sợ hết hồnAnh vén rèm lên nhìn, một cô gái đang năm bên trong.Rõ ràng là cô ta đang hôn mê, hơn nữa trông bộ dạng này giống như đã bị Đóa Hoa Quỷ tập kích sức mạnh tinh thần. Cô ta nhíu chặt mày không ngừng ho. khan.Đương nhiên đó cũng không phải là điều khiến Trần Khiêm kinh ngạc nhất.Điều khiến Trần Khiêm bất ngờ là.Cô gái này lại là Cổ Vũ Tiêu...

Chương 1751: Không nói thì thôi