Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 909
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chỉ thoáng chốc, hơn trăm hộ vệ phòng đấu giá đều rút vũ khí ra, nhìn dáng vẻ đằng đằng sát khí kia thì biết họ hoàn toàn không đối xử đặc thù gì vì thân phận địa vị của Tần Du. Thấy vậy, khí thế của Tần Du giống như cà tím phơi sương, lập tức héo đi. Nhìn hơn trăm tên hộ vệ như hổ rình mồi quanh mình, ánh mắt hắn ta lộ ra sự kiêng kị. Nếu thật sự ra tay thì hoàn toàn không có ưu thế nào cả, nhưng bầu không khí đã trình độ này, hiện tại thu tay lại thì hắn ta sẽ mất hết mặt mũi! “Tần Du, đừng xúc động, nếu muốn trừng trị hắn thì tương lai còn dài.” Lữ Tá thản nhiên lên tiếng, lập tức cho Tần Du cái cớ để rút lui. “Nể mặt Lữ huynh, hôm nay không so đo với ngươi!” Nghe thấy lời này, Tần Du hừ lạnh một tiếng rồi linh khí toàn thân tan hết. Đối mặt với thế cục này, hắn ta còn dám đánh hay sao? Vẻ mặt Lâm Lăng vẫn rất thản nhiên, sau đó búng tay một cái, phân thân ma ảnh kia trực tiếp hóa thành một luồng sương đen rồi chui vào thân thể hắn. Tuy hắn không muốn gây chuyện thị phi, nhưng cũng không chấp nhận kẻ nào giẫm lên đầu mình. “Vừa rồi người đánh Tần Du lại là hắn!” “Rốt cục tiểu tử kia có địa vị gì?” “Rất lợi hại, chỉ một phân thân mà đã đánh bại được đối phương.” Lúc này, rốt cuộc đám người trong sân cũng nhìn ra tình hình, vô số ánh mắt đều phóng về hướng Lâm Lăng, tiếng bàn tán kinh ngạc không ngừng vang lên. Họ vốn nghĩ là Lữ Tá ra tay dạy dỗ Tần Du, không ngờ lại một người khác. Trong nhất thời, tiếng ồn ào hỗn độn tràn ngập toàn bộ phòng đấu giá. Lúc này sự chú ý của mọi người đều đặt lên người Lâm Lăng, sôi nổi suy đoán rốt cục hắn có thân phận gì. “Ta vừa tự nghĩ ra chiêu phân thân ma ảnh này thôi, sao hắn lại biết chứ?” Trong đám người, một kẻ mặc đồ đen thần bí kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng. Võ học thiên hạ muôn hình vạn trạng, những hễ là công pháp tự nghĩ ra thì đều có đặc tính độc trưng. Nhưng hiện tại, hắn phát hiện phân thân ma ảnh mà Lâm Lăng thi triển ra, cho dù hình thể hay dao động năng lượng đều không khác biệt gì với võ học mà mình tự nghiên cứu sáng tạo ra. “Thật là kỳ quái...” Người mặc đồ đen thần bí nhíu mày, cảm thấy không thể tín nổi. Mà người này chính là người bán lúc trước mang theo cái hộp sắt phong tỏa lôi phong tiến vào Đào Phách Các. “Im lặng.” Lúc này, một giọng nữ rất có khí thế khẽ kêu lên. Sau đó họ nhìn thấy, Đào Yên dẫn theo một đội hộ vệ đi vào phòng đấu giá. Nghe thủ hạ báo cáo tình hình, ánh mắt nàng nhìn thoáng qua Lâm Lăng, lại chuyển về hướng Tần Du. “Đào Phách Các có quy định, hễ là người quấy nhiễu trật tự tại đây, cho dù là ai cũng không được hoan nghênh.” Đào Yên nhíu mày liễu lại, trực tiếp hạ lệnh tiễn Tần Du về.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chỉ thoáng chốc, hơn trăm hộ vệ phòng đấu giá đều rút vũ khí ra, nhìn dáng vẻ đằng đằng sát khí kia thì biết họ hoàn toàn không đối xử đặc thù gì vì thân phận địa vị của Tần Du.
Thấy vậy, khí thế của Tần Du giống như cà tím phơi sương, lập tức héo đi. Nhìn hơn trăm tên hộ vệ như hổ rình mồi quanh mình, ánh mắt hắn ta lộ ra sự kiêng kị.
Nếu thật sự ra tay thì hoàn toàn không có ưu thế nào cả, nhưng bầu không khí đã trình độ này, hiện tại thu tay lại thì hắn ta sẽ mất hết mặt mũi!
“Tần Du, đừng xúc động, nếu muốn trừng trị hắn thì tương lai còn dài.” Lữ Tá thản nhiên lên tiếng, lập tức cho Tần Du cái cớ để rút lui.
“Nể mặt Lữ huynh, hôm nay không so đo với ngươi!” Nghe thấy lời này, Tần Du hừ lạnh một tiếng rồi linh khí toàn thân tan hết.
Đối mặt với thế cục này, hắn ta còn dám đánh hay sao?
Vẻ mặt Lâm Lăng vẫn rất thản nhiên, sau đó búng tay một cái, phân thân ma ảnh kia trực tiếp hóa thành một luồng sương đen rồi chui vào thân thể hắn. Tuy hắn không muốn gây chuyện thị phi, nhưng cũng không chấp nhận kẻ nào giẫm lên đầu mình.
“Vừa rồi người đánh Tần Du lại là hắn!”
“Rốt cục tiểu tử kia có địa vị gì?”
“Rất lợi hại, chỉ một phân thân mà đã đánh bại được đối phương.”
Lúc này, rốt cuộc đám người trong sân cũng nhìn ra tình hình, vô số ánh mắt đều phóng về hướng Lâm Lăng, tiếng bàn tán kinh ngạc không ngừng vang lên.
Họ vốn nghĩ là Lữ Tá ra tay dạy dỗ Tần Du, không ngờ lại một người khác.
Trong nhất thời, tiếng ồn ào hỗn độn tràn ngập toàn bộ phòng đấu giá. Lúc này sự chú ý của mọi người đều đặt lên người Lâm Lăng, sôi nổi suy đoán rốt cục hắn có thân phận gì.
“Ta vừa tự nghĩ ra chiêu phân thân ma ảnh này thôi, sao hắn lại biết chứ?”
Trong đám người, một kẻ mặc đồ đen thần bí kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng.
Võ học thiên hạ muôn hình vạn trạng, những hễ là công pháp tự nghĩ ra thì đều có đặc tính độc trưng.
Nhưng hiện tại, hắn phát hiện phân thân ma ảnh mà Lâm Lăng thi triển ra, cho dù hình thể hay dao động năng lượng đều không khác biệt gì với võ học mà mình tự nghiên cứu sáng tạo ra.
“Thật là kỳ quái...” Người mặc đồ đen thần bí nhíu mày, cảm thấy không thể tín nổi.
Mà người này chính là người bán lúc trước mang theo cái hộp sắt phong tỏa lôi phong tiến vào Đào Phách Các.
“Im lặng.” Lúc này, một giọng nữ rất có khí thế khẽ kêu lên.
Sau đó họ nhìn thấy, Đào Yên dẫn theo một đội hộ vệ đi vào phòng đấu giá. Nghe thủ hạ báo cáo tình hình, ánh mắt nàng nhìn thoáng qua Lâm Lăng, lại chuyển về hướng Tần Du.
“Đào Phách Các có quy định, hễ là người quấy nhiễu trật tự tại đây, cho dù là ai cũng không được hoan nghênh.” Đào Yên nhíu mày liễu lại, trực tiếp hạ lệnh tiễn Tần Du về.
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chỉ thoáng chốc, hơn trăm hộ vệ phòng đấu giá đều rút vũ khí ra, nhìn dáng vẻ đằng đằng sát khí kia thì biết họ hoàn toàn không đối xử đặc thù gì vì thân phận địa vị của Tần Du. Thấy vậy, khí thế của Tần Du giống như cà tím phơi sương, lập tức héo đi. Nhìn hơn trăm tên hộ vệ như hổ rình mồi quanh mình, ánh mắt hắn ta lộ ra sự kiêng kị. Nếu thật sự ra tay thì hoàn toàn không có ưu thế nào cả, nhưng bầu không khí đã trình độ này, hiện tại thu tay lại thì hắn ta sẽ mất hết mặt mũi! “Tần Du, đừng xúc động, nếu muốn trừng trị hắn thì tương lai còn dài.” Lữ Tá thản nhiên lên tiếng, lập tức cho Tần Du cái cớ để rút lui. “Nể mặt Lữ huynh, hôm nay không so đo với ngươi!” Nghe thấy lời này, Tần Du hừ lạnh một tiếng rồi linh khí toàn thân tan hết. Đối mặt với thế cục này, hắn ta còn dám đánh hay sao? Vẻ mặt Lâm Lăng vẫn rất thản nhiên, sau đó búng tay một cái, phân thân ma ảnh kia trực tiếp hóa thành một luồng sương đen rồi chui vào thân thể hắn. Tuy hắn không muốn gây chuyện thị phi, nhưng cũng không chấp nhận kẻ nào giẫm lên đầu mình. “Vừa rồi người đánh Tần Du lại là hắn!” “Rốt cục tiểu tử kia có địa vị gì?” “Rất lợi hại, chỉ một phân thân mà đã đánh bại được đối phương.” Lúc này, rốt cuộc đám người trong sân cũng nhìn ra tình hình, vô số ánh mắt đều phóng về hướng Lâm Lăng, tiếng bàn tán kinh ngạc không ngừng vang lên. Họ vốn nghĩ là Lữ Tá ra tay dạy dỗ Tần Du, không ngờ lại một người khác. Trong nhất thời, tiếng ồn ào hỗn độn tràn ngập toàn bộ phòng đấu giá. Lúc này sự chú ý của mọi người đều đặt lên người Lâm Lăng, sôi nổi suy đoán rốt cục hắn có thân phận gì. “Ta vừa tự nghĩ ra chiêu phân thân ma ảnh này thôi, sao hắn lại biết chứ?” Trong đám người, một kẻ mặc đồ đen thần bí kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng. Võ học thiên hạ muôn hình vạn trạng, những hễ là công pháp tự nghĩ ra thì đều có đặc tính độc trưng. Nhưng hiện tại, hắn phát hiện phân thân ma ảnh mà Lâm Lăng thi triển ra, cho dù hình thể hay dao động năng lượng đều không khác biệt gì với võ học mà mình tự nghiên cứu sáng tạo ra. “Thật là kỳ quái...” Người mặc đồ đen thần bí nhíu mày, cảm thấy không thể tín nổi. Mà người này chính là người bán lúc trước mang theo cái hộp sắt phong tỏa lôi phong tiến vào Đào Phách Các. “Im lặng.” Lúc này, một giọng nữ rất có khí thế khẽ kêu lên. Sau đó họ nhìn thấy, Đào Yên dẫn theo một đội hộ vệ đi vào phòng đấu giá. Nghe thủ hạ báo cáo tình hình, ánh mắt nàng nhìn thoáng qua Lâm Lăng, lại chuyển về hướng Tần Du. “Đào Phách Các có quy định, hễ là người quấy nhiễu trật tự tại đây, cho dù là ai cũng không được hoan nghênh.” Đào Yên nhíu mày liễu lại, trực tiếp hạ lệnh tiễn Tần Du về.