Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 923
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn thấy thế sắc mặt của Lữ Tá biến sắc. Hắn ta vội vàng buông hộp sắt ra, học theo phương pháp lúc trước Đào Yên làm, dùng hai tay nhanh chóng đánh ra từng luồng ấn quyết phù văn, nhưng đã quá muộn. Chỉ nghe ‘rầm’ một tiếng hộp sắt nhỏ đã bị mở ra. Vù-------! Tiếp sau đó một luồng tia chớp màu tím mạnh bạo bắ n ra. Nóc nhà của phòng tài vụ trực tiếp bị luồng sắc bén bóng loáng đó xuyên qua. Ong ong ong!! Lôi đình ong mật bay ra ngoài, lại lần nữa có được sự tự do, nó nhanh chóng phấn khởi vỗ mạnh hai cánh. Thân hình chợt lóe lên ở trong đêm hóa thành một tia sấm sét màu tím bay về phía vùng ngoại ô. “Không!” Biến cố đột nhiên xuất hiện, Lữ Tá tức giận tới mức mặt xanh lè, phẫn nộ rống lên. Một nghìn vạn cứ như vậy mà bay đi. Tính cách hắn ta dù cứng cỏi đến mấy cũng không chấp nhận được chuyện này. “Cơ hội tới rồi.” Ánh mắt Lâm Lăng hơi ngưng lúc này khẽ nhúc nhích ý niệm triệu hoán Kinh Kha ra. “Mau bám theo.” Kinh Kha trong trạng thái ẩn thân nhận được lệnh của Lâm Lăng ngay lập tức trong nháy mắt di chuyển, ẩn vào trong bầu trời đêm. Sau đó truy tìm quỹ đạo đường đi của lôi đình ong mật cấp tốc bám sát theo. Nhìn thấy một màn này, con mắt xinh đẹp của Đào Yên cũng hiện lên vẻ kinh ngạc. Hiển nhiên cũng không ngờ tới sẽ xảy ra loại chuyện như vậy. Khả năng duy nhất không nghi ngờ là cái tên áo đen thần bí kia làm. Bởi vì người phong tỏa hộp sắt lôi đình ong mật chính là tên kia, đương nhiên cũng không lạ gì đối với phương pháp giải phù văn. “Đào Phách Các các ngươi phải chịu trách nhiệm!” Lữ Tá tức điên gấp bội nhìn về phía đám người Đào Yên, giận dữ nói. “Lữ thiếu gia, lời này có chút quá rồi đó.” Đào Yên mỉm cười. “Hai bên chúng ta đã hoàn thành giao dịch, ong thú cũng đã đưa vào tay ngươi rồi.” “Dựa theo quy tắc về phần ngươi gặp phải biến cố gì thì Đào Phách Các chúng ta cũng không cần phải chịu bất cứ trách nhiệm nào.” “Nếu bây giờ ngươi đuổi theo có khi sẽ bắt lại được đó.”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn thấy thế sắc mặt của Lữ Tá biến sắc.
Hắn ta vội vàng buông hộp sắt ra, học theo phương pháp lúc trước Đào Yên làm, dùng hai tay nhanh chóng đánh ra từng luồng ấn quyết phù văn, nhưng đã quá muộn.
Chỉ nghe ‘rầm’ một tiếng hộp sắt nhỏ đã bị mở ra.
Vù-------!
Tiếp sau đó một luồng tia chớp màu tím mạnh bạo bắ n ra.
Nóc nhà của phòng tài vụ trực tiếp bị luồng sắc bén bóng loáng đó xuyên qua.
Ong ong ong!!
Lôi đình ong mật bay ra ngoài, lại lần nữa có được sự tự do, nó nhanh chóng phấn khởi vỗ mạnh hai cánh.
Thân hình chợt lóe lên ở trong đêm hóa thành một tia sấm sét màu tím bay về phía vùng ngoại ô.
“Không!”
Biến cố đột nhiên xuất hiện, Lữ Tá tức giận tới mức mặt xanh lè, phẫn nộ rống lên.
Một nghìn vạn cứ như vậy mà bay đi.
Tính cách hắn ta dù cứng cỏi đến mấy cũng không chấp nhận được chuyện này.
“Cơ hội tới rồi.”
Ánh mắt Lâm Lăng hơi ngưng lúc này khẽ nhúc nhích ý niệm triệu hoán Kinh Kha ra.
“Mau bám theo.”
Kinh Kha trong trạng thái ẩn thân nhận được lệnh của Lâm Lăng ngay lập tức trong nháy mắt di chuyển, ẩn vào trong bầu trời đêm.
Sau đó truy tìm quỹ đạo đường đi của lôi đình ong mật cấp tốc bám sát theo.
Nhìn thấy một màn này, con mắt xinh đẹp của Đào Yên cũng hiện lên vẻ kinh ngạc. Hiển nhiên cũng không ngờ tới sẽ xảy ra loại chuyện như vậy.
Khả năng duy nhất không nghi ngờ là cái tên áo đen thần bí kia làm.
Bởi vì người phong tỏa hộp sắt lôi đình ong mật chính là tên kia, đương nhiên cũng không lạ gì đối với phương pháp giải phù văn.
“Đào Phách Các các ngươi phải chịu trách nhiệm!”
Lữ Tá tức điên gấp bội nhìn về phía đám người Đào Yên, giận dữ nói.
“Lữ thiếu gia, lời này có chút quá rồi đó.”
Đào Yên mỉm cười. “Hai bên chúng ta đã hoàn thành giao dịch, ong thú cũng đã đưa vào tay ngươi rồi.”
“Dựa theo quy tắc về phần ngươi gặp phải biến cố gì thì Đào Phách Các chúng ta cũng không cần phải chịu bất cứ trách nhiệm nào.”
“Nếu bây giờ ngươi đuổi theo có khi sẽ bắt lại được đó.”
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn thấy thế sắc mặt của Lữ Tá biến sắc. Hắn ta vội vàng buông hộp sắt ra, học theo phương pháp lúc trước Đào Yên làm, dùng hai tay nhanh chóng đánh ra từng luồng ấn quyết phù văn, nhưng đã quá muộn. Chỉ nghe ‘rầm’ một tiếng hộp sắt nhỏ đã bị mở ra. Vù-------! Tiếp sau đó một luồng tia chớp màu tím mạnh bạo bắ n ra. Nóc nhà của phòng tài vụ trực tiếp bị luồng sắc bén bóng loáng đó xuyên qua. Ong ong ong!! Lôi đình ong mật bay ra ngoài, lại lần nữa có được sự tự do, nó nhanh chóng phấn khởi vỗ mạnh hai cánh. Thân hình chợt lóe lên ở trong đêm hóa thành một tia sấm sét màu tím bay về phía vùng ngoại ô. “Không!” Biến cố đột nhiên xuất hiện, Lữ Tá tức giận tới mức mặt xanh lè, phẫn nộ rống lên. Một nghìn vạn cứ như vậy mà bay đi. Tính cách hắn ta dù cứng cỏi đến mấy cũng không chấp nhận được chuyện này. “Cơ hội tới rồi.” Ánh mắt Lâm Lăng hơi ngưng lúc này khẽ nhúc nhích ý niệm triệu hoán Kinh Kha ra. “Mau bám theo.” Kinh Kha trong trạng thái ẩn thân nhận được lệnh của Lâm Lăng ngay lập tức trong nháy mắt di chuyển, ẩn vào trong bầu trời đêm. Sau đó truy tìm quỹ đạo đường đi của lôi đình ong mật cấp tốc bám sát theo. Nhìn thấy một màn này, con mắt xinh đẹp của Đào Yên cũng hiện lên vẻ kinh ngạc. Hiển nhiên cũng không ngờ tới sẽ xảy ra loại chuyện như vậy. Khả năng duy nhất không nghi ngờ là cái tên áo đen thần bí kia làm. Bởi vì người phong tỏa hộp sắt lôi đình ong mật chính là tên kia, đương nhiên cũng không lạ gì đối với phương pháp giải phù văn. “Đào Phách Các các ngươi phải chịu trách nhiệm!” Lữ Tá tức điên gấp bội nhìn về phía đám người Đào Yên, giận dữ nói. “Lữ thiếu gia, lời này có chút quá rồi đó.” Đào Yên mỉm cười. “Hai bên chúng ta đã hoàn thành giao dịch, ong thú cũng đã đưa vào tay ngươi rồi.” “Dựa theo quy tắc về phần ngươi gặp phải biến cố gì thì Đào Phách Các chúng ta cũng không cần phải chịu bất cứ trách nhiệm nào.” “Nếu bây giờ ngươi đuổi theo có khi sẽ bắt lại được đó.”