- Sở Nam ca ca, người đã đồng ý bắt cho ta một con tiểu mãng xà rồi mà? Một tiểu nữ hài chừng bảy tám tuổi, tóc để hai chỏm như sừng dê, khuôn mặt tinh xảo như búp bê, đối mặt với một thiếu niên mười sáu tuổi mặt mày sáng sủa nói. - Tiểu Nhược Tuyết! Chuyện này…. Sở Nam ngồi chồm hổm xuống, cười xấu hổ, vuốt đầu nàng nói: - Nhưng ta cũng đã nói với ngươi, đợi đến khi ta luyện thành cao cấp Võ Sư mới có thể giúp ngươi bắt tiểu mãng xà mà! - Nhưng mà…. Sở Nam ca ca, người đến lúc nào mới có thể luyện thành cao cấp Võ Sư chứ? Bạch Nhược Tuyết ánh mắt có chút ngầng ngậng nước, âm thanh nức nở nói: - Bạch Hạo ca ca cũng là trung cấp Võ Sĩ rồi, người tại sao vẫn còn là sơ cấp Võ Sĩ chứ? Nghe vậy, Sở Nam quả thật có chút xấu hổ, hắn năm nay đã mười sáu tuổi, tại đại lục Thiên Vũ cũng đã gần đến tuổi trưởng thành, thế nhưng vẫn là sơ cấp Võ Sĩ, quả thật là quá kém. Mà Bạch Hạo trong lời nói của Bạch Nhược Tuyết thì mới chỉ là một tiểu hài nhi mười hai tuổi, nhỏ hơn hắn buốn tuổi đã là trung…
Chương 2176: Âm Dương Xa Cách Hơn Sáu Tháng
Vũ Nghịch Càn KhônTác giả: Chúc Long NgữTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp- Sở Nam ca ca, người đã đồng ý bắt cho ta một con tiểu mãng xà rồi mà? Một tiểu nữ hài chừng bảy tám tuổi, tóc để hai chỏm như sừng dê, khuôn mặt tinh xảo như búp bê, đối mặt với một thiếu niên mười sáu tuổi mặt mày sáng sủa nói. - Tiểu Nhược Tuyết! Chuyện này…. Sở Nam ngồi chồm hổm xuống, cười xấu hổ, vuốt đầu nàng nói: - Nhưng ta cũng đã nói với ngươi, đợi đến khi ta luyện thành cao cấp Võ Sư mới có thể giúp ngươi bắt tiểu mãng xà mà! - Nhưng mà…. Sở Nam ca ca, người đến lúc nào mới có thể luyện thành cao cấp Võ Sư chứ? Bạch Nhược Tuyết ánh mắt có chút ngầng ngậng nước, âm thanh nức nở nói: - Bạch Hạo ca ca cũng là trung cấp Võ Sĩ rồi, người tại sao vẫn còn là sơ cấp Võ Sĩ chứ? Nghe vậy, Sở Nam quả thật có chút xấu hổ, hắn năm nay đã mười sáu tuổi, tại đại lục Thiên Vũ cũng đã gần đến tuổi trưởng thành, thế nhưng vẫn là sơ cấp Võ Sĩ, quả thật là quá kém. Mà Bạch Hạo trong lời nói của Bạch Nhược Tuyết thì mới chỉ là một tiểu hài nhi mười hai tuổi, nhỏ hơn hắn buốn tuổi đã là trung… Một đám người kia ngăn cản lại, hán tử kia kinh ngạc mà quát hỏi:- Các ngươi biết hắn.- Biết.Chưa đợi thái cổ cường giả cảnh nói, hán tử lại hỏi.- Là bằng hữu của hắn.- Không phải.- Có giao tình lớn?- Không có.- Cái gì cũng không phải, sao lại phá hư tâm tình của lão tử.Hán tử hùng hùng hổ hổ lắc mình tới trước mặt Sở Nam.- Âm dương điểm.Đúng lúc này đại lục cũng biến mất đêm tối hư hkoong xuất hiện, hán tử kia thấy thế mừng rỡ chụp về phía đầu Sở Nam nhưng vẫn bị cách ba tấc.- Hắn rốt cuộc là ai?- Sở Nam.- Sở Nam là aiHán tử bê quan nhiều năm, tin tức ngoại giới không biết nhiều dĩ nhiên không biết Sở Nam, thái cổ cường giả đem chuyện Sở Nam nói qua một lần, hán tử nghe xong trực tiếp phun ra một ngum máu.Ngươi không nói sớm hại lão tử một phen.Âm dương điểm.Lúc này hán tử cả người run rẩy, huyết nhục xương năng lượng tất cả đều chấn động.Một mảng huyết tuyến xuất hiện, kéo dài từ trán của hán tử.- Trật tự của lão tử không còn nữa rồi.- Ngươi quá yếu.- Ngươi còn muốn sống không?- Đương nhiên là có.- Vậy thì nói.Hán tử nhớ tới yêu cầu lúc trước của Sở Nam cuối cùng cũng nói ra.Sở Nam vừa nghe thì hiểu được hóa ra phiến vũ đại lục biến mất, huyền thiên đại lục ngày đêm biến hóa, Sở Nam còn không ngờ có thể tạo ra một cường giả Hoang chi cảnh.Đây thật sự là trùng hợp.- Thiên tử quan hệ với các ngươi thế nào? Đối với thiên tử các ngươi biết được bao nhiêu?- Cái chúng ta biết không nhiều chẳng qua từ khi khai phái vẫn truyền xuống, chỉ cần thiên tử yêu cầu gì thì đều phải làm theo.- Các ngươi làm sao biết có phải là thiên tử hay không?- Chúng ta cũng không biết chỉ là thiên tử chân chính đứng trước mặt chúng ta sẽ biết.Sở Nam nhíu mày thấy đám người kia không nói dối lại hỏi:- Ngươi gặp qua mấy lần mỗi lần nhìn thấy đều là gì?- Vốn gặp qua một lần nhưng lần đó ta bế quan nên không gặp.- Ai gặp qua thì nói.Lập tức có một gã võ tổ miêu tả lại hình ảnh thiên tử một lần nữa.Đột nhiên Sở Nam cười to,đám cường giả kia liền kinh hãi:- Ngươi làm gì?- Các ngươi cùng nhau thi triển một chiêu dùng toàn lực, chỉ có một hơi thời gian.Sáu mươi ba thanh kiếm bắn về phía Sở Nam, trong đầu của Sở Nam liền đáp lại mười ba tinh thần.- Trời không chỉ có sao.Sở Nam nghĩ rồi bay qua một bên tốc độ không hề dừng lại ngón tay nhẹ nhàng gõ xuống.Đúng lúc Sở Nam muốn giết tên cường giả thái cổ hắn liền nói:- Ngươi đừng giết ta ta nói cho ngươi biết một chuyện.- Nói.- Đất bá âm dương điểm bị bắt, ngươi sẽ có hung man.- Đất Bá bị bắt?Sở Nam liền kinh dị.Theo bản năng Sở Nam nghĩ tới thiên tử.- Các ngươi nhận tin này từ ki nào?- Sáu tháng trước.Sở Nam rùng mình biến mất ở nơi này, không sai vấn đề chính là ở chỗ này.Nghĩ tới đây Sở Nam vô cùng kích động, quát hỏi:- Hung man ở đâu?Cường giả thái cổ liền chỉ vị trí, Sở Nam lóe thân ảnh lên, để cho tiểu Hắc thi triển toàn lực mà chạy đi.
Một đám người kia ngăn cản lại, hán tử kia kinh ngạc mà quát hỏi:
- Các ngươi biết hắn.
- Biết.
Chưa đợi thái cổ cường giả cảnh nói, hán tử lại hỏi.
- Là bằng hữu của hắn.
- Không phải.
- Có giao tình lớn?
- Không có.
- Cái gì cũng không phải, sao lại phá hư tâm tình của lão tử.
Hán tử hùng hùng hổ hổ lắc mình tới trước mặt Sở Nam.
- Âm dương điểm.
Đúng lúc này đại lục cũng biến mất đêm tối hư hkoong xuất hiện, hán tử kia thấy thế mừng rỡ chụp về phía đầu Sở Nam nhưng vẫn bị cách ba tấc.
- Hắn rốt cuộc là ai?
- Sở Nam.
- Sở Nam là ai
Hán tử bê quan nhiều năm, tin tức ngoại giới không biết nhiều dĩ nhiên không biết Sở Nam, thái cổ cường giả đem chuyện Sở Nam nói qua một lần, hán tử nghe xong trực tiếp phun ra một ngum máu.
Ngươi không nói sớm hại lão tử một phen.
Âm dương điểm.
Lúc này hán tử cả người run rẩy, huyết nhục xương năng lượng tất cả đều chấn động.
Một mảng huyết tuyến xuất hiện, kéo dài từ trán của hán tử.
- Trật tự của lão tử không còn nữa rồi.
- Ngươi quá yếu.
- Ngươi còn muốn sống không?
- Đương nhiên là có.
- Vậy thì nói.
Hán tử nhớ tới yêu cầu lúc trước của Sở Nam cuối cùng cũng nói ra.
Sở Nam vừa nghe thì hiểu được hóa ra phiến vũ đại lục biến mất, huyền thiên đại lục ngày đêm biến hóa, Sở Nam còn không ngờ có thể tạo ra một cường giả Hoang chi cảnh.
Đây thật sự là trùng hợp.
- Thiên tử quan hệ với các ngươi thế nào? Đối với thiên tử các ngươi biết được bao nhiêu?
- Cái chúng ta biết không nhiều chẳng qua từ khi khai phái vẫn truyền xuống, chỉ cần thiên tử yêu cầu gì thì đều phải làm theo.
- Các ngươi làm sao biết có phải là thiên tử hay không?
- Chúng ta cũng không biết chỉ là thiên tử chân chính đứng trước mặt chúng ta sẽ biết.
Sở Nam nhíu mày thấy đám người kia không nói dối lại hỏi:
- Ngươi gặp qua mấy lần mỗi lần nhìn thấy đều là gì?
- Vốn gặp qua một lần nhưng lần đó ta bế quan nên không gặp.
- Ai gặp qua thì nói.
Lập tức có một gã võ tổ miêu tả lại hình ảnh thiên tử một lần nữa.
Đột nhiên Sở Nam cười to,đám cường giả kia liền kinh hãi:
- Ngươi làm gì?
- Các ngươi cùng nhau thi triển một chiêu dùng toàn lực, chỉ có một hơi thời gian.
Sáu mươi ba thanh kiếm bắn về phía Sở Nam, trong đầu của Sở Nam liền đáp lại mười ba tinh thần.
- Trời không chỉ có sao.
Sở Nam nghĩ rồi bay qua một bên tốc độ không hề dừng lại ngón tay nhẹ nhàng gõ xuống.
Đúng lúc Sở Nam muốn giết tên cường giả thái cổ hắn liền nói:
- Ngươi đừng giết ta ta nói cho ngươi biết một chuyện.
- Nói.
- Đất bá âm dương điểm bị bắt, ngươi sẽ có hung man.
- Đất Bá bị bắt?
Sở Nam liền kinh dị.
Theo bản năng Sở Nam nghĩ tới thiên tử.
- Các ngươi nhận tin này từ ki nào?
- Sáu tháng trước.
Sở Nam rùng mình biến mất ở nơi này, không sai vấn đề chính là ở chỗ này.
Nghĩ tới đây Sở Nam vô cùng kích động, quát hỏi:
- Hung man ở đâu?
Cường giả thái cổ liền chỉ vị trí, Sở Nam lóe thân ảnh lên, để cho tiểu Hắc thi triển toàn lực mà chạy đi.
Vũ Nghịch Càn KhônTác giả: Chúc Long NgữTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp- Sở Nam ca ca, người đã đồng ý bắt cho ta một con tiểu mãng xà rồi mà? Một tiểu nữ hài chừng bảy tám tuổi, tóc để hai chỏm như sừng dê, khuôn mặt tinh xảo như búp bê, đối mặt với một thiếu niên mười sáu tuổi mặt mày sáng sủa nói. - Tiểu Nhược Tuyết! Chuyện này…. Sở Nam ngồi chồm hổm xuống, cười xấu hổ, vuốt đầu nàng nói: - Nhưng ta cũng đã nói với ngươi, đợi đến khi ta luyện thành cao cấp Võ Sư mới có thể giúp ngươi bắt tiểu mãng xà mà! - Nhưng mà…. Sở Nam ca ca, người đến lúc nào mới có thể luyện thành cao cấp Võ Sư chứ? Bạch Nhược Tuyết ánh mắt có chút ngầng ngậng nước, âm thanh nức nở nói: - Bạch Hạo ca ca cũng là trung cấp Võ Sĩ rồi, người tại sao vẫn còn là sơ cấp Võ Sĩ chứ? Nghe vậy, Sở Nam quả thật có chút xấu hổ, hắn năm nay đã mười sáu tuổi, tại đại lục Thiên Vũ cũng đã gần đến tuổi trưởng thành, thế nhưng vẫn là sơ cấp Võ Sĩ, quả thật là quá kém. Mà Bạch Hạo trong lời nói của Bạch Nhược Tuyết thì mới chỉ là một tiểu hài nhi mười hai tuổi, nhỏ hơn hắn buốn tuổi đã là trung… Một đám người kia ngăn cản lại, hán tử kia kinh ngạc mà quát hỏi:- Các ngươi biết hắn.- Biết.Chưa đợi thái cổ cường giả cảnh nói, hán tử lại hỏi.- Là bằng hữu của hắn.- Không phải.- Có giao tình lớn?- Không có.- Cái gì cũng không phải, sao lại phá hư tâm tình của lão tử.Hán tử hùng hùng hổ hổ lắc mình tới trước mặt Sở Nam.- Âm dương điểm.Đúng lúc này đại lục cũng biến mất đêm tối hư hkoong xuất hiện, hán tử kia thấy thế mừng rỡ chụp về phía đầu Sở Nam nhưng vẫn bị cách ba tấc.- Hắn rốt cuộc là ai?- Sở Nam.- Sở Nam là aiHán tử bê quan nhiều năm, tin tức ngoại giới không biết nhiều dĩ nhiên không biết Sở Nam, thái cổ cường giả đem chuyện Sở Nam nói qua một lần, hán tử nghe xong trực tiếp phun ra một ngum máu.Ngươi không nói sớm hại lão tử một phen.Âm dương điểm.Lúc này hán tử cả người run rẩy, huyết nhục xương năng lượng tất cả đều chấn động.Một mảng huyết tuyến xuất hiện, kéo dài từ trán của hán tử.- Trật tự của lão tử không còn nữa rồi.- Ngươi quá yếu.- Ngươi còn muốn sống không?- Đương nhiên là có.- Vậy thì nói.Hán tử nhớ tới yêu cầu lúc trước của Sở Nam cuối cùng cũng nói ra.Sở Nam vừa nghe thì hiểu được hóa ra phiến vũ đại lục biến mất, huyền thiên đại lục ngày đêm biến hóa, Sở Nam còn không ngờ có thể tạo ra một cường giả Hoang chi cảnh.Đây thật sự là trùng hợp.- Thiên tử quan hệ với các ngươi thế nào? Đối với thiên tử các ngươi biết được bao nhiêu?- Cái chúng ta biết không nhiều chẳng qua từ khi khai phái vẫn truyền xuống, chỉ cần thiên tử yêu cầu gì thì đều phải làm theo.- Các ngươi làm sao biết có phải là thiên tử hay không?- Chúng ta cũng không biết chỉ là thiên tử chân chính đứng trước mặt chúng ta sẽ biết.Sở Nam nhíu mày thấy đám người kia không nói dối lại hỏi:- Ngươi gặp qua mấy lần mỗi lần nhìn thấy đều là gì?- Vốn gặp qua một lần nhưng lần đó ta bế quan nên không gặp.- Ai gặp qua thì nói.Lập tức có một gã võ tổ miêu tả lại hình ảnh thiên tử một lần nữa.Đột nhiên Sở Nam cười to,đám cường giả kia liền kinh hãi:- Ngươi làm gì?- Các ngươi cùng nhau thi triển một chiêu dùng toàn lực, chỉ có một hơi thời gian.Sáu mươi ba thanh kiếm bắn về phía Sở Nam, trong đầu của Sở Nam liền đáp lại mười ba tinh thần.- Trời không chỉ có sao.Sở Nam nghĩ rồi bay qua một bên tốc độ không hề dừng lại ngón tay nhẹ nhàng gõ xuống.Đúng lúc Sở Nam muốn giết tên cường giả thái cổ hắn liền nói:- Ngươi đừng giết ta ta nói cho ngươi biết một chuyện.- Nói.- Đất bá âm dương điểm bị bắt, ngươi sẽ có hung man.- Đất Bá bị bắt?Sở Nam liền kinh dị.Theo bản năng Sở Nam nghĩ tới thiên tử.- Các ngươi nhận tin này từ ki nào?- Sáu tháng trước.Sở Nam rùng mình biến mất ở nơi này, không sai vấn đề chính là ở chỗ này.Nghĩ tới đây Sở Nam vô cùng kích động, quát hỏi:- Hung man ở đâu?Cường giả thái cổ liền chỉ vị trí, Sở Nam lóe thân ảnh lên, để cho tiểu Hắc thi triển toàn lực mà chạy đi.