- Sở Nam ca ca, người đã đồng ý bắt cho ta một con tiểu mãng xà rồi mà? Một tiểu nữ hài chừng bảy tám tuổi, tóc để hai chỏm như sừng dê, khuôn mặt tinh xảo như búp bê, đối mặt với một thiếu niên mười sáu tuổi mặt mày sáng sủa nói. - Tiểu Nhược Tuyết! Chuyện này…. Sở Nam ngồi chồm hổm xuống, cười xấu hổ, vuốt đầu nàng nói: - Nhưng ta cũng đã nói với ngươi, đợi đến khi ta luyện thành cao cấp Võ Sư mới có thể giúp ngươi bắt tiểu mãng xà mà! - Nhưng mà…. Sở Nam ca ca, người đến lúc nào mới có thể luyện thành cao cấp Võ Sư chứ? Bạch Nhược Tuyết ánh mắt có chút ngầng ngậng nước, âm thanh nức nở nói: - Bạch Hạo ca ca cũng là trung cấp Võ Sĩ rồi, người tại sao vẫn còn là sơ cấp Võ Sĩ chứ? Nghe vậy, Sở Nam quả thật có chút xấu hổ, hắn năm nay đã mười sáu tuổi, tại đại lục Thiên Vũ cũng đã gần đến tuổi trưởng thành, thế nhưng vẫn là sơ cấp Võ Sĩ, quả thật là quá kém. Mà Bạch Hạo trong lời nói của Bạch Nhược Tuyết thì mới chỉ là một tiểu hài nhi mười hai tuổi, nhỏ hơn hắn buốn tuổi đã là trung…
Chương 2177: Hung Man
Vũ Nghịch Càn KhônTác giả: Chúc Long NgữTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp- Sở Nam ca ca, người đã đồng ý bắt cho ta một con tiểu mãng xà rồi mà? Một tiểu nữ hài chừng bảy tám tuổi, tóc để hai chỏm như sừng dê, khuôn mặt tinh xảo như búp bê, đối mặt với một thiếu niên mười sáu tuổi mặt mày sáng sủa nói. - Tiểu Nhược Tuyết! Chuyện này…. Sở Nam ngồi chồm hổm xuống, cười xấu hổ, vuốt đầu nàng nói: - Nhưng ta cũng đã nói với ngươi, đợi đến khi ta luyện thành cao cấp Võ Sư mới có thể giúp ngươi bắt tiểu mãng xà mà! - Nhưng mà…. Sở Nam ca ca, người đến lúc nào mới có thể luyện thành cao cấp Võ Sư chứ? Bạch Nhược Tuyết ánh mắt có chút ngầng ngậng nước, âm thanh nức nở nói: - Bạch Hạo ca ca cũng là trung cấp Võ Sĩ rồi, người tại sao vẫn còn là sơ cấp Võ Sĩ chứ? Nghe vậy, Sở Nam quả thật có chút xấu hổ, hắn năm nay đã mười sáu tuổi, tại đại lục Thiên Vũ cũng đã gần đến tuổi trưởng thành, thế nhưng vẫn là sơ cấp Võ Sĩ, quả thật là quá kém. Mà Bạch Hạo trong lời nói của Bạch Nhược Tuyết thì mới chỉ là một tiểu hài nhi mười hai tuổi, nhỏ hơn hắn buốn tuổi đã là trung… Sở Nam ban đầy nói một tháng lấy đầu của Tiêu lão quái việc này vốn là việc dễ dàng vì hắn có Tiểu Hắc.Tuy nhiên hiện tại đã qua sáu tháng chỉ sợ người Sở gia lại cho rằng hắn thổi da trâu.Sở lão ma cũng huy động tất cả các lực lượng đi tìm tung tích của Sở Nam.Bên kia Âm Dương môn thả ra phong thanh nhưng sáu tháng trôi qua vẫn chưa thấy Sở nam tới, có ngườinói cho rằng Sở Nam sợ không dám tới.Mà Sở Nam lúc này lại đang thầm nghĩ:- Lần này xong chuyện cần phải trở về thiên vũ đại lục.Sở Nam vốn chuẩn bị đi Vấn Tông môn một chuyến điều tra địa phương Hiên Viên chi hồn, nhưng theolời nói của lão giả kia hắn cũng đành bỏ qua một bên.- Lấy thực lực của ta bây giờ đối đầu với cấm vụ còn không có vấn đề sao?Sở Nam hỏi lại tiến vào trong nội thể thế giới, cùng với Linh Vân bọn họ sống cùng, ở trong này Linh Vânđang thưởng thức phong cảnh nhưng sư tôn của Linh Vân và đám người Ngôn Vô Nhai thì khiếp sợkhông thôi bọn họ nhìn Sở Nam một cái mà nói:- Không trách được hắn là kiếp của Linh Vân.Sở Nam cũng không quấy rầy bọn họ mà đi tới bên cạnh Linh Vân, cùng với Linh Vân đưa tình với nhau,Linh Vân tựa vào vai của hắn, nghe Sở Nam nói chuyện.Linh Vân cũng nói kinh nghiệm của nàng, nghe kinh nghiệm của nàng, Sở Nam liền nhớ tới cửu u, tuynhiên hắn không hỏi tới hắn không muốn làm cho Linh Vân lo lắng.Thời gian nhanh chóng trôi qua, Sở Nam và Linh Vân thâm tình trò chuyện với nhau, hắn lại hỏi sư tôncủa nàng một chút vấn đề về mạng lực.Nơi này nước biển rất bình tĩnh không có chút cuộn sóng nào, phía dưới có mạch nước ngầm bắt đầu khởiđộng, từ mặt biển tới đáy biển, cũng cực kỳ bình tĩnh, bất kể bao nhiêu sóng gió cũng biến mất khôngthấy tăm hơi.Nói như vậy khu vực này vẫn có nguy hiểm lớn lao, nhưng trăm nghìn năm qua, vẫn chưa có người nàophát hiện ra vấn đề nguy hiểm của nước biển.Dĩ nhiên lúc đạp nước cũng sinh ra cuộn sóng, vô cùng quái dị.Mà Âm Dương môn sở dĩ chọn hung man cũng là đề nghị của đám người Địa Bá cũng là đề nghị của thiêntử, âm dương môn lúc đầu làm sao cũng không đồng ý muốn báo thù giết chết Sở Nam, nhưng sau khinghe người nọ nói điều gì đó họ liền đồng ý.- Sở Nam nhận được tin tức không thể không đi cứu người trừ phi.Thiên tử lắc đầu cười nói:- Đơn giản chỉ là sáu tháng mà thôi.Sở Nam không xuất hiện đám người Tư Đồ Dật Tiêu đã đem người ở thường Ca giết sạch.- Sở Nam đâu rồi không dám tới sao?- Cái rắm gặp một chuyện chút là phiền đại ca ta xuất thủ sao?
Sở Nam ban đầy nói một tháng lấy đầu của Tiêu lão quái việc này vốn là việc dễ dàng vì hắn có Tiểu Hắc.
Tuy nhiên hiện tại đã qua sáu tháng chỉ sợ người Sở gia lại cho rằng hắn thổi da trâu.
Sở lão ma cũng huy động tất cả các lực lượng đi tìm tung tích của Sở Nam.
Bên kia Âm Dương môn thả ra phong thanh nhưng sáu tháng trôi qua vẫn chưa thấy Sở nam tới, có người
nói cho rằng Sở Nam sợ không dám tới.
Mà Sở Nam lúc này lại đang thầm nghĩ:
- Lần này xong chuyện cần phải trở về thiên vũ đại lục.
Sở Nam vốn chuẩn bị đi Vấn Tông môn một chuyến điều tra địa phương Hiên Viên chi hồn, nhưng theo
lời nói của lão giả kia hắn cũng đành bỏ qua một bên.
- Lấy thực lực của ta bây giờ đối đầu với cấm vụ còn không có vấn đề sao?
Sở Nam hỏi lại tiến vào trong nội thể thế giới, cùng với Linh Vân bọn họ sống cùng, ở trong này Linh Vân
đang thưởng thức phong cảnh nhưng sư tôn của Linh Vân và đám người Ngôn Vô Nhai thì khiếp sợ
không thôi bọn họ nhìn Sở Nam một cái mà nói:
- Không trách được hắn là kiếp của Linh Vân.
Sở Nam cũng không quấy rầy bọn họ mà đi tới bên cạnh Linh Vân, cùng với Linh Vân đưa tình với nhau,
Linh Vân tựa vào vai của hắn, nghe Sở Nam nói chuyện.
Linh Vân cũng nói kinh nghiệm của nàng, nghe kinh nghiệm của nàng, Sở Nam liền nhớ tới cửu u, tuy
nhiên hắn không hỏi tới hắn không muốn làm cho Linh Vân lo lắng.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, Sở Nam và Linh Vân thâm tình trò chuyện với nhau, hắn lại hỏi sư tôn
của nàng một chút vấn đề về mạng lực.
Nơi này nước biển rất bình tĩnh không có chút cuộn sóng nào, phía dưới có mạch nước ngầm bắt đầu khởi
động, từ mặt biển tới đáy biển, cũng cực kỳ bình tĩnh, bất kể bao nhiêu sóng gió cũng biến mất không
thấy tăm hơi.
Nói như vậy khu vực này vẫn có nguy hiểm lớn lao, nhưng trăm nghìn năm qua, vẫn chưa có người nào
phát hiện ra vấn đề nguy hiểm của nước biển.
Dĩ nhiên lúc đạp nước cũng sinh ra cuộn sóng, vô cùng quái dị.
Mà Âm Dương môn sở dĩ chọn hung man cũng là đề nghị của đám người Địa Bá cũng là đề nghị của thiên
tử, âm dương môn lúc đầu làm sao cũng không đồng ý muốn báo thù giết chết Sở Nam, nhưng sau khi
nghe người nọ nói điều gì đó họ liền đồng ý.
- Sở Nam nhận được tin tức không thể không đi cứu người trừ phi.
Thiên tử lắc đầu cười nói:
- Đơn giản chỉ là sáu tháng mà thôi.
Sở Nam không xuất hiện đám người Tư Đồ Dật Tiêu đã đem người ở thường Ca giết sạch.
- Sở Nam đâu rồi không dám tới sao?
- Cái rắm gặp một chuyện chút là phiền đại ca ta xuất thủ sao?
Vũ Nghịch Càn KhônTác giả: Chúc Long NgữTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp- Sở Nam ca ca, người đã đồng ý bắt cho ta một con tiểu mãng xà rồi mà? Một tiểu nữ hài chừng bảy tám tuổi, tóc để hai chỏm như sừng dê, khuôn mặt tinh xảo như búp bê, đối mặt với một thiếu niên mười sáu tuổi mặt mày sáng sủa nói. - Tiểu Nhược Tuyết! Chuyện này…. Sở Nam ngồi chồm hổm xuống, cười xấu hổ, vuốt đầu nàng nói: - Nhưng ta cũng đã nói với ngươi, đợi đến khi ta luyện thành cao cấp Võ Sư mới có thể giúp ngươi bắt tiểu mãng xà mà! - Nhưng mà…. Sở Nam ca ca, người đến lúc nào mới có thể luyện thành cao cấp Võ Sư chứ? Bạch Nhược Tuyết ánh mắt có chút ngầng ngậng nước, âm thanh nức nở nói: - Bạch Hạo ca ca cũng là trung cấp Võ Sĩ rồi, người tại sao vẫn còn là sơ cấp Võ Sĩ chứ? Nghe vậy, Sở Nam quả thật có chút xấu hổ, hắn năm nay đã mười sáu tuổi, tại đại lục Thiên Vũ cũng đã gần đến tuổi trưởng thành, thế nhưng vẫn là sơ cấp Võ Sĩ, quả thật là quá kém. Mà Bạch Hạo trong lời nói của Bạch Nhược Tuyết thì mới chỉ là một tiểu hài nhi mười hai tuổi, nhỏ hơn hắn buốn tuổi đã là trung… Sở Nam ban đầy nói một tháng lấy đầu của Tiêu lão quái việc này vốn là việc dễ dàng vì hắn có Tiểu Hắc.Tuy nhiên hiện tại đã qua sáu tháng chỉ sợ người Sở gia lại cho rằng hắn thổi da trâu.Sở lão ma cũng huy động tất cả các lực lượng đi tìm tung tích của Sở Nam.Bên kia Âm Dương môn thả ra phong thanh nhưng sáu tháng trôi qua vẫn chưa thấy Sở nam tới, có ngườinói cho rằng Sở Nam sợ không dám tới.Mà Sở Nam lúc này lại đang thầm nghĩ:- Lần này xong chuyện cần phải trở về thiên vũ đại lục.Sở Nam vốn chuẩn bị đi Vấn Tông môn một chuyến điều tra địa phương Hiên Viên chi hồn, nhưng theolời nói của lão giả kia hắn cũng đành bỏ qua một bên.- Lấy thực lực của ta bây giờ đối đầu với cấm vụ còn không có vấn đề sao?Sở Nam hỏi lại tiến vào trong nội thể thế giới, cùng với Linh Vân bọn họ sống cùng, ở trong này Linh Vânđang thưởng thức phong cảnh nhưng sư tôn của Linh Vân và đám người Ngôn Vô Nhai thì khiếp sợkhông thôi bọn họ nhìn Sở Nam một cái mà nói:- Không trách được hắn là kiếp của Linh Vân.Sở Nam cũng không quấy rầy bọn họ mà đi tới bên cạnh Linh Vân, cùng với Linh Vân đưa tình với nhau,Linh Vân tựa vào vai của hắn, nghe Sở Nam nói chuyện.Linh Vân cũng nói kinh nghiệm của nàng, nghe kinh nghiệm của nàng, Sở Nam liền nhớ tới cửu u, tuynhiên hắn không hỏi tới hắn không muốn làm cho Linh Vân lo lắng.Thời gian nhanh chóng trôi qua, Sở Nam và Linh Vân thâm tình trò chuyện với nhau, hắn lại hỏi sư tôncủa nàng một chút vấn đề về mạng lực.Nơi này nước biển rất bình tĩnh không có chút cuộn sóng nào, phía dưới có mạch nước ngầm bắt đầu khởiđộng, từ mặt biển tới đáy biển, cũng cực kỳ bình tĩnh, bất kể bao nhiêu sóng gió cũng biến mất khôngthấy tăm hơi.Nói như vậy khu vực này vẫn có nguy hiểm lớn lao, nhưng trăm nghìn năm qua, vẫn chưa có người nàophát hiện ra vấn đề nguy hiểm của nước biển.Dĩ nhiên lúc đạp nước cũng sinh ra cuộn sóng, vô cùng quái dị.Mà Âm Dương môn sở dĩ chọn hung man cũng là đề nghị của đám người Địa Bá cũng là đề nghị của thiêntử, âm dương môn lúc đầu làm sao cũng không đồng ý muốn báo thù giết chết Sở Nam, nhưng sau khinghe người nọ nói điều gì đó họ liền đồng ý.- Sở Nam nhận được tin tức không thể không đi cứu người trừ phi.Thiên tử lắc đầu cười nói:- Đơn giản chỉ là sáu tháng mà thôi.Sở Nam không xuất hiện đám người Tư Đồ Dật Tiêu đã đem người ở thường Ca giết sạch.- Sở Nam đâu rồi không dám tới sao?- Cái rắm gặp một chuyện chút là phiền đại ca ta xuất thủ sao?