Hắn chờ bảy tám ngày cũng không có ai đi ngang qua, cuối cùng thế mà chết khát ở bên trong đó, biến thành sỉ nhục của đám người xuyên không. Sau đó, cái này hệ thống chó chết này mới xuất hiện. "Ting, kiểm tra thấy đến kí chủ vừa mới bị chết khát, hệ thống đang bố trí cách để chiến thắng. ""Kí chủ thu hoạch được Thiên Hoang Bất Diệt Thể, từ đây không còn cần ăn uống gì nữa. ""Chú thích: Thiên Hoang Bất Diệt Thể là thể chất cao cấp nhất trong tam giới, có thể tự động thu nạp linh khí xung quanh, tốc độ tu luyện vô song. Huyền diệu thông thần, thọ cùng trời đất, vượt xa mọi người trong tam giới, không bị Thiên Nhân Ngũ Suy ảnh hưởng. ""Kí chủ phục sinh!"Mười mấy giây sau! Hồn phách của Khương Thành về lại trong thân thể, toàn thân bị một đạo kim sắc quang mang từ trên trời giáng xuống bao phủ. Đắm mình trong đó, cảm giác cả người đều trở nên rực rỡ hẳn lên. Quang mang lóe lên một cái rồi biến mất. Cảm giác đói bụng không còn nữa. Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp…
Chương 2193
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu MạngTác giả: Thiên Biên Lão TứTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngHắn chờ bảy tám ngày cũng không có ai đi ngang qua, cuối cùng thế mà chết khát ở bên trong đó, biến thành sỉ nhục của đám người xuyên không. Sau đó, cái này hệ thống chó chết này mới xuất hiện. "Ting, kiểm tra thấy đến kí chủ vừa mới bị chết khát, hệ thống đang bố trí cách để chiến thắng. ""Kí chủ thu hoạch được Thiên Hoang Bất Diệt Thể, từ đây không còn cần ăn uống gì nữa. ""Chú thích: Thiên Hoang Bất Diệt Thể là thể chất cao cấp nhất trong tam giới, có thể tự động thu nạp linh khí xung quanh, tốc độ tu luyện vô song. Huyền diệu thông thần, thọ cùng trời đất, vượt xa mọi người trong tam giới, không bị Thiên Nhân Ngũ Suy ảnh hưởng. ""Kí chủ phục sinh!"Mười mấy giây sau! Hồn phách của Khương Thành về lại trong thân thể, toàn thân bị một đạo kim sắc quang mang từ trên trời giáng xuống bao phủ. Đắm mình trong đó, cảm giác cả người đều trở nên rực rỡ hẳn lên. Quang mang lóe lên một cái rồi biến mất. Cảm giác đói bụng không còn nữa. Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp… Nghe tin địa vị của Khương Thành và Thu Vũ Tuyền ở Khí tộc rất cao, mọingười cảm thấy không thể tin được.Phàm Tình đoán: “Có lẽ chỉ là trùng tên thôi nhỉ?”Vẻ mặt Quy Bình cũng đầy sự hoài nghi: “Khí tộc sao có thể thu nhận hai ngườingoài, hơn nữa còn để cho thân phận cao vậy được?”“Phải đó!”Tông Quần giống như đã tìm được sự cộng hưởng, nói the thé: “Chúng ta trongmiệng bọn họ chính là những Thiên ma ngoại vực, gặp là giết còn nhanh hơn cảmà.”“Lại còn Đại hiền giả đồ, có khả năng à?”Hai Thiên Thần khác là Cốc Tuần và Mãn Thiệu cũng gật đầu tỏ vẻ tán đồng.“Có lẽ chỉ là trùng tên thôi.”“Huyền Thánh cửu trọng mạnh nhường nào chứ người và ta cũng đâu phải chưatừng thấy được.”“Hai người kia dù có mạnh hơn nữa thì cũng không thể có được chiến tích huyhoàng vậy đâu.”“Hầy.”Trong sáu người bọn họ, Sở Đình sau khi yên lặng thật lâu mới phát ra tiếng thởdài.“Có lẽ bọn họ chính là Khương Thành và Thu Vũ Tuyền mà chúng ta biết.”Một người trùng tên thì cũng thôi đi, hai người cùng trùng tên, tính khả năngquá nhỏ.Càng huống hồ gì bên ngoài giờ đây đều đã nói hai người đó là “Thiên mangoại vực” cả rồi.Những chi tiết này mấy người Tông Quần và Cốc Tuần, Mãn Thiệu không thểkhông nhìn thấy được.Trong lòng bọn họ chỉ từ chối không muốn tin mà thôi.Suy cho cùng thì mấy nắm nay đều sống thật bấp bênh, dùng từ như sống trongnhà có tang cũng không hình dung được nỗi.Khương Thành và Thu Vũ Tuyền cùng vào Huyền giới lại trở thành khách,hưởng thụ đãi ngộ cao như vậy, thậm chí địa vị còn cao hơn cả.Chuyện này nếu đổi thành ai đi nữa thì trong lòng cũng rất khó để cân bằng.Quả nhiên, Tông Quần và Cốc Tuần lập tức phản bác lại.“Không thể nào!”“Mấy năm nay Khương Thành và Thu Vũ Tuyền bặt vô âm tín, không chừngđều đã chết cả rồi, hai người kia sao có thể là bọn họ được?”“Ngươi nói chắc như vậy có gì chứng minh không?”“Ta có.”Sở Đình lại lần nữa lắc đầu thở dài.“Ta tận mắt thấy bọn họ đến Khí tộc.”“Cái gì?”“Tận mắt nhìn thấy ư?”Toàn bộ mấy người trong động đều cảm thấy thật khó tưởng tượng được.“Sao ngươi lại nhìn thấy được chứ?”“Sao các ngươi không ở cùng nhau?”Nhắc đến chuyện này, Sở Đình cũng rất buồn bực, buồn bực đến mức muốn thổhuyết.Sớm biết Khương Thành thật sự có địa vị cao như vậy ở Khí tộc thì ban đầu cónói thế nào hắn cũng sẽ không rời đi.Nghĩ đến những ngày tháng khổ cực mấy năm nay ở Đại Huyền giới, rồi lạinghĩ đến Đông Phàm Thánh Chủ đi theo Khương Thành sống an nhàn vô kểnhư vậy, hắn hận đến nỗi xanh cả ruột.Hắn lượt bỏ đi trận khảo nghiệm tham gia vào Khí tộc ban đầu đi rồi kể lại mọichuyện đã xảy ra một lượt.“Hiện nay chúng ta ở Huyền giới ai ai cũng đòi dánh, sớm muộn gì cũng lại lầnnữa bị tìm ra.”“So với việc ở đây lo lắng sợ hãi, chi bằng đi đầu quân cho Khương Thành.”“Đầu quân cho Khương Thành?”Ánh mắt Phạm Tình và Quy Bình sáng lên.Đường đường là Thiên Thần mà lại như trông gà hóa cuốc, những ngày thángnày bọn họ sớm đã chịu đựng đủ rồi.Sở Đình gật đầu thật mạnh: “Sau khi đến nương nhờ, chúng ta chi ít cũng khôngcần phải trốn tránh nữa, có thể nhìn thấy ánh sáng rồi.”“Nhưng mà, bọn họ sẽ tiếp nhận chúng ta sao?”Sở Đình có phần do dự.“Chúng ta chẳng có giao tình gì với hắn cả.”“Phải đó.”Quy Bình cũng mang theo sự hoài nghi: “Thu Vũ Tuyền cũng đâu phải ngườiquen của chúng ta, thậm chí còn có phần mâu thuẫn.”“Bọn họ sẽ chịu.”Sở Đình lại rất có lòng tin.“Thu Vũ Tuyền từng là Thần Quân của Thiên cung, với chúng ta cũng có chúttình hương hỏa. Khương Thành cũng không có gì vướng mắc với chúng ta, hơnnữa người này…”Hắn nói đến đây thì vẻ mặt liền trở nên kì lạ.“Khụ, chỉ cần nói mấy lời dễ nghe thì có lẽ hắn sẽ đồng ý ngay.”Đây là chuyện tâm đắc nhất mà trong lúc mấy ngay đi cùng Khương Thành vàĐông Phàm hắn đã nhận ra được.Phạm Tình và Quy Bình ngơ ngác nhìn nhau.“Đơn giản như vậy sao?”“Chuyện này không được chậm trễ, chúng ta lập tức đến Thiên Dung bộ để tụhọp đi.”“Nói thật lòng thì ta sớm đã chướng mắt với mấy tà ma của Đại Huyền giới lắmrồi, ngày nào cũng đuổi theo chúng ta không ngưng.”Phạm Tình hung hăng nói: “Hiện nay Khương Thành đánh với bọn họ, chúng tatheo hắn cũng là để trút cái cục tức này.”Quy Bình phấn chấn nói: “Đúng, chúng ta xuất phát thôi.”Lúc bọn họ vừa định hành động thì Tông Quần và Cốc Tuần, Mãn Thiệu lạichặn trước cửa.“Ba vị xin hãy từ từ.”“Tuyệt đối không được manh động.”“Không thể đi.”“Hoặc có lẽ bây giờ Khương Thành bằng lòng tiếp nạp chúng ta, nhưng theohắn thì sẽ là vạn kiếp bất phục đấy.”Sở Đình chau mày: “Sao có thể biết được chứ?”Tông Quần lăn tăn nói: “Sở đạo hữu hà tất đã biết rồi mà còn cố hỏi?”“Mục tiêu cuối cùng của Khí tộc là cái gì, là Thái Di Diệu cảnh, Khương Thànhbọn họ sẽ chọi với Di.”“Ngươi cảm thấy bọn họ có thể thắng Di không?”Gương mặt Sở Đình như nghẽn lại, Phạm Tình và Quy Bình vốn còn định bayra khỏi động phủ bất giác ngừng bước chân lại.Di mạnh bao nhiêu bọn họ không rõ, suy cho cùng thì cũng chưa từng giáp mặtqua.Nhưng từ việc hắn có thể là chúa tể của cả Huyền giới, hơn nữa Vô ThượngĐạo Cấp còn không có cách gì với hắn mà tháy thì thực lực của người này chắcchắn còn mạnh hơn tất cả các Chính Thần.Vấn đề là mạnh hơn bao nhiêu mà thôi.Nhân vật ở Nguyên Tiên giới có thể chọi với Di không phải là 27 Chính Thầnmà là Thần chủ của Vô Thượng Đạo Cấp kia.Loại người này bọn họ chẳng thể nghĩ ra được dáng vẻ bị hắn đánh bại ra sao.Chắc đó là thần chân chính nhỉ?“Nhưng mà, Thu Vũ Tuyền có Vô Đạo kiếm mà.”Huyền giới bên này chưa có ai nghe qua Vô Đạo kiếm, bọn họ từ Nguyên Tiêngiới sang đây thì lại sớm nghe quen tai rồi.Sau khi biết được Thiên Dung bộ trải qua trận chiến đó, mấy người lập tức đãđoán ra được.“Vô Đạo kiếm kiên cố vững chắc, là vật có thể cắt được tất cả mọi thứ vô hìnhtrên thế gian, Di có lẽ cũng khó may mắn tránh được…”“Sở huynh sai quá sai rồi.”Tông Quần cao giọng cắt ngang hắn.“Vô Đạo kiếm chỉ là một trong số mười bốn Thiên Đạo chí bảo thôi, nó có thểcắt được mười ba chí bảo khác à?”Còn chưa đợi năm người còn lại mở miệng thì hắn đã tự hỏi tự trả lời rồi: “Nếunhư Vô Đạo kiếm có thể làm được chuyện như vậy thì nó đã không liệt vàotrong hàng ngũ cùng với mười ba chí bảo khác rồi.”“Nói trắng ra thì uy năng kinh khủng của nó đến từ Thiên Đạo, chẳng có gì khácvới những chí bảo khác cả.”“Còn Di thì mạnh đến đâu chứ?”“Hắn là nhân vật có thể phân tách đi một phần Thiên Đạo, hơn nữa còn có thểtấn công vào biển Thiên Đạo đấy.”“Loại người này, ngươi cảm thấy Vô Đạo kiếm có thể làm tổn hại được hắn à?”Toàn bộ đám người Sở Đình và Phạm Tình đều trầm mặc.Bởi vì bọn họ không còn tìm được lí do nào để phản bác lại.Tông Quần tiếp tục đĩnh đạc nói: “Bây giờ nếu như chúng ta đi nương nhờKhương Thành, đến lúc đó sẽ chết theo hắn mất.”“Đừng có thấy Khương Thành và Thu Vũ Tuyền bây giờ ngầu vậy, thật ra đó làmột con đường không lối thoát.”“Tại sao chúng ta lại đi nương nhờ vào một trận doanh đã định sẵn là sẽ thất bạichứ?”“Mà ngược lại, nếu như chúng ta đến nương nhờ Thái Di Diệu cảnh, tương laicó thể thật sự sẽ có chỗ cắm rễ ở Huyền giới này rồi…”Sở Đình và Phạm Tình, Quy Bình vốn còn cảm thấy hắn nói rất có lí.Nghe đến đây lại dần thấy có gì đó không đúng.“Chờ chút, Tông Quần, ý của ngươi là gì chứ?”“Chúng ta không đi đầu quân cho Khương Thành thì thôi đi, lại muốn ngược lạiđi nương nhờ vào kẻ địch Huyền giới à?”“Ngươi nghĩ cái gì vậy? Điên rồi chắc?”“Khương Thành và Thu Vũ Tuyền tốt xấu gì cũng thuộc dạng như chúng ta, đềuđến từ Nguyên Tiên giới. Ngược lại là Đại Huyền giới mới có thâm thù đại hậnvới chúng ta, đề nghị này của ngươi thật quá hoang đường rồi!”Nếu như Tông Quần đề nghị mọi người yên lặng quan sát, ở đây chờ đợi xemthế cục phát triển thì bọn họ còn có thể hiểu được.Còn chuyện quay góc 180 độ thế này, chuyển sang đầu quân cho kẻ địch thì bọnhọ thật sự không chấp nhận được
Nghe tin địa vị của Khương Thành và Thu Vũ Tuyền ở Khí tộc rất cao, mọi
người cảm thấy không thể tin được.
Phàm Tình đoán: “Có lẽ chỉ là trùng tên thôi nhỉ?”
Vẻ mặt Quy Bình cũng đầy sự hoài nghi: “Khí tộc sao có thể thu nhận hai người
ngoài, hơn nữa còn để cho thân phận cao vậy được?”
“Phải đó!”
Tông Quần giống như đã tìm được sự cộng hưởng, nói the thé: “Chúng ta trong
miệng bọn họ chính là những Thiên ma ngoại vực, gặp là giết còn nhanh hơn cả
mà.”
“Lại còn Đại hiền giả đồ, có khả năng à?”
Hai Thiên Thần khác là Cốc Tuần và Mãn Thiệu cũng gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
“Có lẽ chỉ là trùng tên thôi.”
“Huyền Thánh cửu trọng mạnh nhường nào chứ người và ta cũng đâu phải chưa
từng thấy được.”
“Hai người kia dù có mạnh hơn nữa thì cũng không thể có được chiến tích huy
hoàng vậy đâu.”
“Hầy.”
Trong sáu người bọn họ, Sở Đình sau khi yên lặng thật lâu mới phát ra tiếng thở
dài.
“Có lẽ bọn họ chính là Khương Thành và Thu Vũ Tuyền mà chúng ta biết.”
Một người trùng tên thì cũng thôi đi, hai người cùng trùng tên, tính khả năng
quá nhỏ.
Càng huống hồ gì bên ngoài giờ đây đều đã nói hai người đó là “Thiên ma
ngoại vực” cả rồi.
Những chi tiết này mấy người Tông Quần và Cốc Tuần, Mãn Thiệu không thể
không nhìn thấy được.
Trong lòng bọn họ chỉ từ chối không muốn tin mà thôi.
Suy cho cùng thì mấy nắm nay đều sống thật bấp bênh, dùng từ như sống trong
nhà có tang cũng không hình dung được nỗi.
Khương Thành và Thu Vũ Tuyền cùng vào Huyền giới lại trở thành khách,
hưởng thụ đãi ngộ cao như vậy, thậm chí địa vị còn cao hơn cả.
Chuyện này nếu đổi thành ai đi nữa thì trong lòng cũng rất khó để cân bằng.
Quả nhiên, Tông Quần và Cốc Tuần lập tức phản bác lại.
“Không thể nào!”
“Mấy năm nay Khương Thành và Thu Vũ Tuyền bặt vô âm tín, không chừng
đều đã chết cả rồi, hai người kia sao có thể là bọn họ được?”
“Ngươi nói chắc như vậy có gì chứng minh không?”
“Ta có.”
Sở Đình lại lần nữa lắc đầu thở dài.
“Ta tận mắt thấy bọn họ đến Khí tộc.”
“Cái gì?”
“Tận mắt nhìn thấy ư?”
Toàn bộ mấy người trong động đều cảm thấy thật khó tưởng tượng được.
“Sao ngươi lại nhìn thấy được chứ?”
“Sao các ngươi không ở cùng nhau?”
Nhắc đến chuyện này, Sở Đình cũng rất buồn bực, buồn bực đến mức muốn thổ
huyết.
Sớm biết Khương Thành thật sự có địa vị cao như vậy ở Khí tộc thì ban đầu có
nói thế nào hắn cũng sẽ không rời đi.
Nghĩ đến những ngày tháng khổ cực mấy năm nay ở Đại Huyền giới, rồi lại
nghĩ đến Đông Phàm Thánh Chủ đi theo Khương Thành sống an nhàn vô kể
như vậy, hắn hận đến nỗi xanh cả ruột.
Hắn lượt bỏ đi trận khảo nghiệm tham gia vào Khí tộc ban đầu đi rồi kể lại mọi
chuyện đã xảy ra một lượt.
“Hiện nay chúng ta ở Huyền giới ai ai cũng đòi dánh, sớm muộn gì cũng lại lần
nữa bị tìm ra.”
“So với việc ở đây lo lắng sợ hãi, chi bằng đi đầu quân cho Khương Thành.”
“Đầu quân cho Khương Thành?”
Ánh mắt Phạm Tình và Quy Bình sáng lên.
Đường đường là Thiên Thần mà lại như trông gà hóa cuốc, những ngày tháng
này bọn họ sớm đã chịu đựng đủ rồi.
Sở Đình gật đầu thật mạnh: “Sau khi đến nương nhờ, chúng ta chi ít cũng không
cần phải trốn tránh nữa, có thể nhìn thấy ánh sáng rồi.”
“Nhưng mà, bọn họ sẽ tiếp nhận chúng ta sao?”
Sở Đình có phần do dự.
“Chúng ta chẳng có giao tình gì với hắn cả.”
“Phải đó.”
Quy Bình cũng mang theo sự hoài nghi: “Thu Vũ Tuyền cũng đâu phải người
quen của chúng ta, thậm chí còn có phần mâu thuẫn.”
“Bọn họ sẽ chịu.”
Sở Đình lại rất có lòng tin.
“Thu Vũ Tuyền từng là Thần Quân của Thiên cung, với chúng ta cũng có chút
tình hương hỏa. Khương Thành cũng không có gì vướng mắc với chúng ta, hơn
nữa người này…”
Hắn nói đến đây thì vẻ mặt liền trở nên kì lạ.
“Khụ, chỉ cần nói mấy lời dễ nghe thì có lẽ hắn sẽ đồng ý ngay.”
Đây là chuyện tâm đắc nhất mà trong lúc mấy ngay đi cùng Khương Thành và
Đông Phàm hắn đã nhận ra được.
Phạm Tình và Quy Bình ngơ ngác nhìn nhau.
“Đơn giản như vậy sao?”
“Chuyện này không được chậm trễ, chúng ta lập tức đến Thiên Dung bộ để tụ
họp đi.”
“Nói thật lòng thì ta sớm đã chướng mắt với mấy tà ma của Đại Huyền giới lắm
rồi, ngày nào cũng đuổi theo chúng ta không ngưng.”
Phạm Tình hung hăng nói: “Hiện nay Khương Thành đánh với bọn họ, chúng ta
theo hắn cũng là để trút cái cục tức này.”
Quy Bình phấn chấn nói: “Đúng, chúng ta xuất phát thôi.”
Lúc bọn họ vừa định hành động thì Tông Quần và Cốc Tuần, Mãn Thiệu lại
chặn trước cửa.
“Ba vị xin hãy từ từ.”
“Tuyệt đối không được manh động.”
“Không thể đi.”
“Hoặc có lẽ bây giờ Khương Thành bằng lòng tiếp nạp chúng ta, nhưng theo
hắn thì sẽ là vạn kiếp bất phục đấy.”
Sở Đình chau mày: “Sao có thể biết được chứ?”
Tông Quần lăn tăn nói: “Sở đạo hữu hà tất đã biết rồi mà còn cố hỏi?”
“Mục tiêu cuối cùng của Khí tộc là cái gì, là Thái Di Diệu cảnh, Khương Thành
bọn họ sẽ chọi với Di.”
“Ngươi cảm thấy bọn họ có thể thắng Di không?”
Gương mặt Sở Đình như nghẽn lại, Phạm Tình và Quy Bình vốn còn định bay
ra khỏi động phủ bất giác ngừng bước chân lại.
Di mạnh bao nhiêu bọn họ không rõ, suy cho cùng thì cũng chưa từng giáp mặt
qua.
Nhưng từ việc hắn có thể là chúa tể của cả Huyền giới, hơn nữa Vô Thượng
Đạo Cấp còn không có cách gì với hắn mà tháy thì thực lực của người này chắc
chắn còn mạnh hơn tất cả các Chính Thần.
Vấn đề là mạnh hơn bao nhiêu mà thôi.
Nhân vật ở Nguyên Tiên giới có thể chọi với Di không phải là 27 Chính Thần
mà là Thần chủ của Vô Thượng Đạo Cấp kia.
Loại người này bọn họ chẳng thể nghĩ ra được dáng vẻ bị hắn đánh bại ra sao.
Chắc đó là thần chân chính nhỉ?
“Nhưng mà, Thu Vũ Tuyền có Vô Đạo kiếm mà.”
Huyền giới bên này chưa có ai nghe qua Vô Đạo kiếm, bọn họ từ Nguyên Tiên
giới sang đây thì lại sớm nghe quen tai rồi.
Sau khi biết được Thiên Dung bộ trải qua trận chiến đó, mấy người lập tức đã
đoán ra được.
“Vô Đạo kiếm kiên cố vững chắc, là vật có thể cắt được tất cả mọi thứ vô hình
trên thế gian, Di có lẽ cũng khó may mắn tránh được…”
“Sở huynh sai quá sai rồi.”
Tông Quần cao giọng cắt ngang hắn.
“Vô Đạo kiếm chỉ là một trong số mười bốn Thiên Đạo chí bảo thôi, nó có thể
cắt được mười ba chí bảo khác à?”
Còn chưa đợi năm người còn lại mở miệng thì hắn đã tự hỏi tự trả lời rồi: “Nếu
như Vô Đạo kiếm có thể làm được chuyện như vậy thì nó đã không liệt vào
trong hàng ngũ cùng với mười ba chí bảo khác rồi.”
“Nói trắng ra thì uy năng kinh khủng của nó đến từ Thiên Đạo, chẳng có gì khác
với những chí bảo khác cả.”
“Còn Di thì mạnh đến đâu chứ?”
“Hắn là nhân vật có thể phân tách đi một phần Thiên Đạo, hơn nữa còn có thể
tấn công vào biển Thiên Đạo đấy.”
“Loại người này, ngươi cảm thấy Vô Đạo kiếm có thể làm tổn hại được hắn à?”
Toàn bộ đám người Sở Đình và Phạm Tình đều trầm mặc.
Bởi vì bọn họ không còn tìm được lí do nào để phản bác lại.
Tông Quần tiếp tục đĩnh đạc nói: “Bây giờ nếu như chúng ta đi nương nhờ
Khương Thành, đến lúc đó sẽ chết theo hắn mất.”
“Đừng có thấy Khương Thành và Thu Vũ Tuyền bây giờ ngầu vậy, thật ra đó là
một con đường không lối thoát.”
“Tại sao chúng ta lại đi nương nhờ vào một trận doanh đã định sẵn là sẽ thất bại
chứ?”
“Mà ngược lại, nếu như chúng ta đến nương nhờ Thái Di Diệu cảnh, tương lai
có thể thật sự sẽ có chỗ cắm rễ ở Huyền giới này rồi…”
Sở Đình và Phạm Tình, Quy Bình vốn còn cảm thấy hắn nói rất có lí.
Nghe đến đây lại dần thấy có gì đó không đúng.
“Chờ chút, Tông Quần, ý của ngươi là gì chứ?”
“Chúng ta không đi đầu quân cho Khương Thành thì thôi đi, lại muốn ngược lại
đi nương nhờ vào kẻ địch Huyền giới à?”
“Ngươi nghĩ cái gì vậy? Điên rồi chắc?”
“Khương Thành và Thu Vũ Tuyền tốt xấu gì cũng thuộc dạng như chúng ta, đều
đến từ Nguyên Tiên giới. Ngược lại là Đại Huyền giới mới có thâm thù đại hận
với chúng ta, đề nghị này của ngươi thật quá hoang đường rồi!”
Nếu như Tông Quần đề nghị mọi người yên lặng quan sát, ở đây chờ đợi xem
thế cục phát triển thì bọn họ còn có thể hiểu được.
Còn chuyện quay góc 180 độ thế này, chuyển sang đầu quân cho kẻ địch thì bọn
họ thật sự không chấp nhận được
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu MạngTác giả: Thiên Biên Lão TứTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngHắn chờ bảy tám ngày cũng không có ai đi ngang qua, cuối cùng thế mà chết khát ở bên trong đó, biến thành sỉ nhục của đám người xuyên không. Sau đó, cái này hệ thống chó chết này mới xuất hiện. "Ting, kiểm tra thấy đến kí chủ vừa mới bị chết khát, hệ thống đang bố trí cách để chiến thắng. ""Kí chủ thu hoạch được Thiên Hoang Bất Diệt Thể, từ đây không còn cần ăn uống gì nữa. ""Chú thích: Thiên Hoang Bất Diệt Thể là thể chất cao cấp nhất trong tam giới, có thể tự động thu nạp linh khí xung quanh, tốc độ tu luyện vô song. Huyền diệu thông thần, thọ cùng trời đất, vượt xa mọi người trong tam giới, không bị Thiên Nhân Ngũ Suy ảnh hưởng. ""Kí chủ phục sinh!"Mười mấy giây sau! Hồn phách của Khương Thành về lại trong thân thể, toàn thân bị một đạo kim sắc quang mang từ trên trời giáng xuống bao phủ. Đắm mình trong đó, cảm giác cả người đều trở nên rực rỡ hẳn lên. Quang mang lóe lên một cái rồi biến mất. Cảm giác đói bụng không còn nữa. Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp… Nghe tin địa vị của Khương Thành và Thu Vũ Tuyền ở Khí tộc rất cao, mọingười cảm thấy không thể tin được.Phàm Tình đoán: “Có lẽ chỉ là trùng tên thôi nhỉ?”Vẻ mặt Quy Bình cũng đầy sự hoài nghi: “Khí tộc sao có thể thu nhận hai ngườingoài, hơn nữa còn để cho thân phận cao vậy được?”“Phải đó!”Tông Quần giống như đã tìm được sự cộng hưởng, nói the thé: “Chúng ta trongmiệng bọn họ chính là những Thiên ma ngoại vực, gặp là giết còn nhanh hơn cảmà.”“Lại còn Đại hiền giả đồ, có khả năng à?”Hai Thiên Thần khác là Cốc Tuần và Mãn Thiệu cũng gật đầu tỏ vẻ tán đồng.“Có lẽ chỉ là trùng tên thôi.”“Huyền Thánh cửu trọng mạnh nhường nào chứ người và ta cũng đâu phải chưatừng thấy được.”“Hai người kia dù có mạnh hơn nữa thì cũng không thể có được chiến tích huyhoàng vậy đâu.”“Hầy.”Trong sáu người bọn họ, Sở Đình sau khi yên lặng thật lâu mới phát ra tiếng thởdài.“Có lẽ bọn họ chính là Khương Thành và Thu Vũ Tuyền mà chúng ta biết.”Một người trùng tên thì cũng thôi đi, hai người cùng trùng tên, tính khả năngquá nhỏ.Càng huống hồ gì bên ngoài giờ đây đều đã nói hai người đó là “Thiên mangoại vực” cả rồi.Những chi tiết này mấy người Tông Quần và Cốc Tuần, Mãn Thiệu không thểkhông nhìn thấy được.Trong lòng bọn họ chỉ từ chối không muốn tin mà thôi.Suy cho cùng thì mấy nắm nay đều sống thật bấp bênh, dùng từ như sống trongnhà có tang cũng không hình dung được nỗi.Khương Thành và Thu Vũ Tuyền cùng vào Huyền giới lại trở thành khách,hưởng thụ đãi ngộ cao như vậy, thậm chí địa vị còn cao hơn cả.Chuyện này nếu đổi thành ai đi nữa thì trong lòng cũng rất khó để cân bằng.Quả nhiên, Tông Quần và Cốc Tuần lập tức phản bác lại.“Không thể nào!”“Mấy năm nay Khương Thành và Thu Vũ Tuyền bặt vô âm tín, không chừngđều đã chết cả rồi, hai người kia sao có thể là bọn họ được?”“Ngươi nói chắc như vậy có gì chứng minh không?”“Ta có.”Sở Đình lại lần nữa lắc đầu thở dài.“Ta tận mắt thấy bọn họ đến Khí tộc.”“Cái gì?”“Tận mắt nhìn thấy ư?”Toàn bộ mấy người trong động đều cảm thấy thật khó tưởng tượng được.“Sao ngươi lại nhìn thấy được chứ?”“Sao các ngươi không ở cùng nhau?”Nhắc đến chuyện này, Sở Đình cũng rất buồn bực, buồn bực đến mức muốn thổhuyết.Sớm biết Khương Thành thật sự có địa vị cao như vậy ở Khí tộc thì ban đầu cónói thế nào hắn cũng sẽ không rời đi.Nghĩ đến những ngày tháng khổ cực mấy năm nay ở Đại Huyền giới, rồi lạinghĩ đến Đông Phàm Thánh Chủ đi theo Khương Thành sống an nhàn vô kểnhư vậy, hắn hận đến nỗi xanh cả ruột.Hắn lượt bỏ đi trận khảo nghiệm tham gia vào Khí tộc ban đầu đi rồi kể lại mọichuyện đã xảy ra một lượt.“Hiện nay chúng ta ở Huyền giới ai ai cũng đòi dánh, sớm muộn gì cũng lại lầnnữa bị tìm ra.”“So với việc ở đây lo lắng sợ hãi, chi bằng đi đầu quân cho Khương Thành.”“Đầu quân cho Khương Thành?”Ánh mắt Phạm Tình và Quy Bình sáng lên.Đường đường là Thiên Thần mà lại như trông gà hóa cuốc, những ngày thángnày bọn họ sớm đã chịu đựng đủ rồi.Sở Đình gật đầu thật mạnh: “Sau khi đến nương nhờ, chúng ta chi ít cũng khôngcần phải trốn tránh nữa, có thể nhìn thấy ánh sáng rồi.”“Nhưng mà, bọn họ sẽ tiếp nhận chúng ta sao?”Sở Đình có phần do dự.“Chúng ta chẳng có giao tình gì với hắn cả.”“Phải đó.”Quy Bình cũng mang theo sự hoài nghi: “Thu Vũ Tuyền cũng đâu phải ngườiquen của chúng ta, thậm chí còn có phần mâu thuẫn.”“Bọn họ sẽ chịu.”Sở Đình lại rất có lòng tin.“Thu Vũ Tuyền từng là Thần Quân của Thiên cung, với chúng ta cũng có chúttình hương hỏa. Khương Thành cũng không có gì vướng mắc với chúng ta, hơnnữa người này…”Hắn nói đến đây thì vẻ mặt liền trở nên kì lạ.“Khụ, chỉ cần nói mấy lời dễ nghe thì có lẽ hắn sẽ đồng ý ngay.”Đây là chuyện tâm đắc nhất mà trong lúc mấy ngay đi cùng Khương Thành vàĐông Phàm hắn đã nhận ra được.Phạm Tình và Quy Bình ngơ ngác nhìn nhau.“Đơn giản như vậy sao?”“Chuyện này không được chậm trễ, chúng ta lập tức đến Thiên Dung bộ để tụhọp đi.”“Nói thật lòng thì ta sớm đã chướng mắt với mấy tà ma của Đại Huyền giới lắmrồi, ngày nào cũng đuổi theo chúng ta không ngưng.”Phạm Tình hung hăng nói: “Hiện nay Khương Thành đánh với bọn họ, chúng tatheo hắn cũng là để trút cái cục tức này.”Quy Bình phấn chấn nói: “Đúng, chúng ta xuất phát thôi.”Lúc bọn họ vừa định hành động thì Tông Quần và Cốc Tuần, Mãn Thiệu lạichặn trước cửa.“Ba vị xin hãy từ từ.”“Tuyệt đối không được manh động.”“Không thể đi.”“Hoặc có lẽ bây giờ Khương Thành bằng lòng tiếp nạp chúng ta, nhưng theohắn thì sẽ là vạn kiếp bất phục đấy.”Sở Đình chau mày: “Sao có thể biết được chứ?”Tông Quần lăn tăn nói: “Sở đạo hữu hà tất đã biết rồi mà còn cố hỏi?”“Mục tiêu cuối cùng của Khí tộc là cái gì, là Thái Di Diệu cảnh, Khương Thànhbọn họ sẽ chọi với Di.”“Ngươi cảm thấy bọn họ có thể thắng Di không?”Gương mặt Sở Đình như nghẽn lại, Phạm Tình và Quy Bình vốn còn định bayra khỏi động phủ bất giác ngừng bước chân lại.Di mạnh bao nhiêu bọn họ không rõ, suy cho cùng thì cũng chưa từng giáp mặtqua.Nhưng từ việc hắn có thể là chúa tể của cả Huyền giới, hơn nữa Vô ThượngĐạo Cấp còn không có cách gì với hắn mà tháy thì thực lực của người này chắcchắn còn mạnh hơn tất cả các Chính Thần.Vấn đề là mạnh hơn bao nhiêu mà thôi.Nhân vật ở Nguyên Tiên giới có thể chọi với Di không phải là 27 Chính Thầnmà là Thần chủ của Vô Thượng Đạo Cấp kia.Loại người này bọn họ chẳng thể nghĩ ra được dáng vẻ bị hắn đánh bại ra sao.Chắc đó là thần chân chính nhỉ?“Nhưng mà, Thu Vũ Tuyền có Vô Đạo kiếm mà.”Huyền giới bên này chưa có ai nghe qua Vô Đạo kiếm, bọn họ từ Nguyên Tiêngiới sang đây thì lại sớm nghe quen tai rồi.Sau khi biết được Thiên Dung bộ trải qua trận chiến đó, mấy người lập tức đãđoán ra được.“Vô Đạo kiếm kiên cố vững chắc, là vật có thể cắt được tất cả mọi thứ vô hìnhtrên thế gian, Di có lẽ cũng khó may mắn tránh được…”“Sở huynh sai quá sai rồi.”Tông Quần cao giọng cắt ngang hắn.“Vô Đạo kiếm chỉ là một trong số mười bốn Thiên Đạo chí bảo thôi, nó có thểcắt được mười ba chí bảo khác à?”Còn chưa đợi năm người còn lại mở miệng thì hắn đã tự hỏi tự trả lời rồi: “Nếunhư Vô Đạo kiếm có thể làm được chuyện như vậy thì nó đã không liệt vàotrong hàng ngũ cùng với mười ba chí bảo khác rồi.”“Nói trắng ra thì uy năng kinh khủng của nó đến từ Thiên Đạo, chẳng có gì khácvới những chí bảo khác cả.”“Còn Di thì mạnh đến đâu chứ?”“Hắn là nhân vật có thể phân tách đi một phần Thiên Đạo, hơn nữa còn có thểtấn công vào biển Thiên Đạo đấy.”“Loại người này, ngươi cảm thấy Vô Đạo kiếm có thể làm tổn hại được hắn à?”Toàn bộ đám người Sở Đình và Phạm Tình đều trầm mặc.Bởi vì bọn họ không còn tìm được lí do nào để phản bác lại.Tông Quần tiếp tục đĩnh đạc nói: “Bây giờ nếu như chúng ta đi nương nhờKhương Thành, đến lúc đó sẽ chết theo hắn mất.”“Đừng có thấy Khương Thành và Thu Vũ Tuyền bây giờ ngầu vậy, thật ra đó làmột con đường không lối thoát.”“Tại sao chúng ta lại đi nương nhờ vào một trận doanh đã định sẵn là sẽ thất bạichứ?”“Mà ngược lại, nếu như chúng ta đến nương nhờ Thái Di Diệu cảnh, tương laicó thể thật sự sẽ có chỗ cắm rễ ở Huyền giới này rồi…”Sở Đình và Phạm Tình, Quy Bình vốn còn cảm thấy hắn nói rất có lí.Nghe đến đây lại dần thấy có gì đó không đúng.“Chờ chút, Tông Quần, ý của ngươi là gì chứ?”“Chúng ta không đi đầu quân cho Khương Thành thì thôi đi, lại muốn ngược lạiđi nương nhờ vào kẻ địch Huyền giới à?”“Ngươi nghĩ cái gì vậy? Điên rồi chắc?”“Khương Thành và Thu Vũ Tuyền tốt xấu gì cũng thuộc dạng như chúng ta, đềuđến từ Nguyên Tiên giới. Ngược lại là Đại Huyền giới mới có thâm thù đại hậnvới chúng ta, đề nghị này của ngươi thật quá hoang đường rồi!”Nếu như Tông Quần đề nghị mọi người yên lặng quan sát, ở đây chờ đợi xemthế cục phát triển thì bọn họ còn có thể hiểu được.Còn chuyện quay góc 180 độ thế này, chuyển sang đầu quân cho kẻ địch thì bọnhọ thật sự không chấp nhận được