Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 118: Chương 118
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Ngày hôm đó, khi biết có người định nhảy lầu ở toà nhà Lực Bảo , ông ta đi qua để xem náo nhiệt. Nhìn thấy lính cứu hoả lên lầu, đã có thể tiếp cận thiếu niên kia , chuẩn bị đưa cậu ấy xuống , hơn nữa thiếu niên kia , lúc áp lực bùng nổ nghĩ muốn nhảy lầu kết thúc tất cả leo lên đây thì không thấy sợ hãi , lúc tỉnh táo lại rốt cuộc đã tìm về ý chí cầu sinh , cũng không phản kháng hành động của lính cứu hoả . Ông ta thấy thiếu niên không có ý định nhảy nữa , cảm thấy nhàm chán , muốn kích thích một chút cho nên ở bên dưới đổ thêm dầu vào lửa.""Thiếu niên đó đúng vào lúc tâm trạng đang ở bên bờ vực , vừa mới khó khăn tìm về một chút ý chí cầu sinh , lại bởi vì ông ta vẫn luôn kích thích , rốt cuộc thật sự từ bỏ cơ hội sống của mình , nhảy lâu . Có điều , thiếu niên kia đã chết, nhưng linh hồn bởi vì hận, không siêu thoát , bám vào người ông ta . Lại vì bát tự của ông ta quá cứng rắn , dương khí nồng đậm , nên linh hồn đó không thể làm gì ông ta .""Cuối cùng chỉ có thể nhắm vào con trai ông ta.”Lời của Kỷ Dao Quang như sét đánh ngang tai. Từ Minh Lượng sững sờ đứng tại chỗ, ánh mắt hoảng loạn, toàn thân run rẩy.Hoá ra , thật là do ông ta !“A! A! Con trai ! Đừng mà ! Cầu xin con ! Chúng ta về nhà . Về nhà nhé ! Về nhà với mẹ đi con ơi ! Con ơi !”Triệu Tư Tư gần như muốn phát điên, nhìn con trai mình chao đảo bên mép tầng cao nhất của toà nhà , chỉ cần tiến thêm một bước nữa , một bước nữa thôi , con trai bà sẽ rơi xuống thành thịt nát. Bà không dám tưởng tượng . Không dám tưởng tượng đến về sau .Tiếng hét xé lòng của bà ấy làm những người xung quanh cũng cảm thấy thương cảm.Lúc này , từ nơi xa mọi người nghe thấy tiếng còi xe cửu hoả đang vội vàng chạy đến . Tiếp theo đó là một giọng nói vang lên từ trong đám đông :“Lính cứu hỏa đến rồi!”Một đội lính cứu hỏa phi thường nhanh chóng triển khai thiết bị cứu hộ, chuẩn bị lên tầng để cứu đứa trẻ.Nhưng trong khi những người khác đã rời đi, lại có một người vẫn đứng bất động tại chỗ.“Tiểu tử, mau đi cứu người a, còn đứng ở chỗ này làm gì?”Có người thúc giục.Có người nhận ra: "Đây không phải là anh lính cứu hoả lần trước tham gia nhiệm vụ giải cứu cậu học sinh trung học kia nhưng lại bị thất bại ở phút chót sao? Có vẻ là đã bị bóng ma tâm lý rồi . Nếu vậy thì nên từ bỏ nhiệm vụ lần này đi , kẻo một lúc nữa lên đến đó rồi lại có chuyện gì đó xảy ra ."
"Ngày hôm đó, khi biết có người định nhảy lầu ở toà nhà Lực Bảo , ông ta đi qua để xem náo nhiệt. Nhìn thấy lính cứu hoả lên lầu, đã có thể tiếp cận thiếu niên kia , chuẩn bị đưa cậu ấy xuống , hơn nữa thiếu niên kia , lúc áp lực bùng nổ nghĩ muốn nhảy lầu kết thúc tất cả leo lên đây thì không thấy sợ hãi , lúc tỉnh táo lại rốt cuộc đã tìm về ý chí cầu sinh , cũng không phản kháng hành động của lính cứu hoả . Ông ta thấy thiếu niên không có ý định nhảy nữa , cảm thấy nhàm chán , muốn kích thích một chút cho nên ở bên dưới đổ thêm dầu vào lửa."
"Thiếu niên đó đúng vào lúc tâm trạng đang ở bên bờ vực , vừa mới khó khăn tìm về một chút ý chí cầu sinh , lại bởi vì ông ta vẫn luôn kích thích , rốt cuộc thật sự từ bỏ cơ hội sống của mình , nhảy lâu . Có điều , thiếu niên kia đã chết, nhưng linh hồn bởi vì hận, không siêu thoát , bám vào người ông ta . Lại vì bát tự của ông ta quá cứng rắn , dương khí nồng đậm , nên linh hồn đó không thể làm gì ông ta ."
"Cuối cùng chỉ có thể nhắm vào con trai ông ta.”
Lời của Kỷ Dao Quang như sét đánh ngang tai. Từ Minh Lượng sững sờ đứng tại chỗ, ánh mắt hoảng loạn, toàn thân run rẩy.
Hoá ra , thật là do ông ta !
“A! A! Con trai ! Đừng mà ! Cầu xin con ! Chúng ta về nhà . Về nhà nhé ! Về nhà với mẹ đi con ơi ! Con ơi !”
Triệu Tư Tư gần như muốn phát điên, nhìn con trai mình chao đảo bên mép tầng cao nhất của toà nhà , chỉ cần tiến thêm một bước nữa , một bước nữa thôi , con trai bà sẽ rơi xuống thành thịt nát. Bà không dám tưởng tượng . Không dám tưởng tượng đến về sau .
Tiếng hét xé lòng của bà ấy làm những người xung quanh cũng cảm thấy thương cảm.
Lúc này , từ nơi xa mọi người nghe thấy tiếng còi xe cửu hoả đang vội vàng chạy đến . Tiếp theo đó là một giọng nói vang lên từ trong đám đông :
“Lính cứu hỏa đến rồi!”
Một đội lính cứu hỏa phi thường nhanh chóng triển khai thiết bị cứu hộ, chuẩn bị lên tầng để cứu đứa trẻ.
Nhưng trong khi những người khác đã rời đi, lại có một người vẫn đứng bất động tại chỗ.
“Tiểu tử, mau đi cứu người a, còn đứng ở chỗ này làm gì?”
Có người thúc giục.
Có người nhận ra: "Đây không phải là anh lính cứu hoả lần trước tham gia nhiệm vụ giải cứu cậu học sinh trung học kia nhưng lại bị thất bại ở phút chót sao? Có vẻ là đã bị bóng ma tâm lý rồi . Nếu vậy thì nên từ bỏ nhiệm vụ lần này đi , kẻo một lúc nữa lên đến đó rồi lại có chuyện gì đó xảy ra ."
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Ngày hôm đó, khi biết có người định nhảy lầu ở toà nhà Lực Bảo , ông ta đi qua để xem náo nhiệt. Nhìn thấy lính cứu hoả lên lầu, đã có thể tiếp cận thiếu niên kia , chuẩn bị đưa cậu ấy xuống , hơn nữa thiếu niên kia , lúc áp lực bùng nổ nghĩ muốn nhảy lầu kết thúc tất cả leo lên đây thì không thấy sợ hãi , lúc tỉnh táo lại rốt cuộc đã tìm về ý chí cầu sinh , cũng không phản kháng hành động của lính cứu hoả . Ông ta thấy thiếu niên không có ý định nhảy nữa , cảm thấy nhàm chán , muốn kích thích một chút cho nên ở bên dưới đổ thêm dầu vào lửa.""Thiếu niên đó đúng vào lúc tâm trạng đang ở bên bờ vực , vừa mới khó khăn tìm về một chút ý chí cầu sinh , lại bởi vì ông ta vẫn luôn kích thích , rốt cuộc thật sự từ bỏ cơ hội sống của mình , nhảy lâu . Có điều , thiếu niên kia đã chết, nhưng linh hồn bởi vì hận, không siêu thoát , bám vào người ông ta . Lại vì bát tự của ông ta quá cứng rắn , dương khí nồng đậm , nên linh hồn đó không thể làm gì ông ta .""Cuối cùng chỉ có thể nhắm vào con trai ông ta.”Lời của Kỷ Dao Quang như sét đánh ngang tai. Từ Minh Lượng sững sờ đứng tại chỗ, ánh mắt hoảng loạn, toàn thân run rẩy.Hoá ra , thật là do ông ta !“A! A! Con trai ! Đừng mà ! Cầu xin con ! Chúng ta về nhà . Về nhà nhé ! Về nhà với mẹ đi con ơi ! Con ơi !”Triệu Tư Tư gần như muốn phát điên, nhìn con trai mình chao đảo bên mép tầng cao nhất của toà nhà , chỉ cần tiến thêm một bước nữa , một bước nữa thôi , con trai bà sẽ rơi xuống thành thịt nát. Bà không dám tưởng tượng . Không dám tưởng tượng đến về sau .Tiếng hét xé lòng của bà ấy làm những người xung quanh cũng cảm thấy thương cảm.Lúc này , từ nơi xa mọi người nghe thấy tiếng còi xe cửu hoả đang vội vàng chạy đến . Tiếp theo đó là một giọng nói vang lên từ trong đám đông :“Lính cứu hỏa đến rồi!”Một đội lính cứu hỏa phi thường nhanh chóng triển khai thiết bị cứu hộ, chuẩn bị lên tầng để cứu đứa trẻ.Nhưng trong khi những người khác đã rời đi, lại có một người vẫn đứng bất động tại chỗ.“Tiểu tử, mau đi cứu người a, còn đứng ở chỗ này làm gì?”Có người thúc giục.Có người nhận ra: "Đây không phải là anh lính cứu hoả lần trước tham gia nhiệm vụ giải cứu cậu học sinh trung học kia nhưng lại bị thất bại ở phút chót sao? Có vẻ là đã bị bóng ma tâm lý rồi . Nếu vậy thì nên từ bỏ nhiệm vụ lần này đi , kẻo một lúc nữa lên đến đó rồi lại có chuyện gì đó xảy ra ."