Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 346: Chương 346

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhân lúc ông Đặng đang tập trung mắng mỏ trưởng thôn không chú ý đến mình, Phan Vĩ Minh định lén lút bỏ chạy.Tuy nhiên, ông Đặng lại túm lấy ông ta, quát lớn: "Tên súc sinh, bây giờ cậu vẫn còn có ý định chạy trốn ? Còn không mau nhận tội đi ! Nếu cậu không tự thú , tuyên cáo tội ác của mình , có tin tôi sẽ kéo cậu cùng xuống địa ngục hay không !!"Phan Vĩ Minh nghe vậy, lập tức không chịu: "Ô ô ô, chú ! Dù sao chú cũng đã c.h.ế.t rồi, chú tha cho cháu đi.""Chú yên tâm, sau này cháu nhất định sẽ đốt rất nhiều rất nhiều tiền cho chú, chú cũng biết, con cháu mới vào đại học, cháu không thể chết, cũng không thể vào tù!"Phan Vĩ Minh biện minh một hồi, cố gắng dùng tình cảm lay động ông Đặng.Tuy nhiên, ông Đặng căn bản không nghe: "Hừ, vậy lúc đó cậu đ.â.m c.h.ế.t tôi , có nghĩ đến tôi còn có con cháu hay không ? Con cháu tôi phải làm sao bây giờ ?"Đặng Đức Hải ở bên ngoài nghe vậy, nước mắt lưng tròng.Nỗi tiếc nuối lớn nhất của ông ta, chính là không được nhìn thấy bố lần cuối."Chú Đặng, vậy rốt cuộc cháu phải làm sao chú mới tha cho cháu!"Phan Vĩ Minh sốt ruột.Tuy nhiên, ông Đặng không muốn nói chuyện với ông ta nữa, trực tiếp bóp cổ ông ta."Tôi muốn cậu bồi tôi trên đường xuống hoàng tiền !" Ông Đặng nói với vẻ hung dữ.Trưởng thôn nhìn thấy cảnh này, sợ hãi vô cùng, trong lòng cũng biết rõ, Phan Vĩ Minh c.h.ế.t rồi, người tiếp theo chính là ông ta.Vì vậy, ông ta suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định báo cảnh sát! Tự thú !Vừa gọi điện xong, cảnh sát lập tức đến.Trưởng thôn không thể tin nổi. Này .... này hiệu suất này cũng quá cao đi !Nhưng đúng lúc này, ông ta lại thấy Đặng Đức Hải từ trong góc khuất xông ra."Đồng chí cảnh sát, chính là bọn họ, Phan Vĩ Minh lái xe đ.â.m c.h.ế.t bố tôi, sau đó trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn đã cùng ông ta hợp mưu che giấu nguyên nhân cái ch.ế.t thực sự của bố tôi ."Đặng Đức Hải nói với giọng lớn.Trưởng thôn thấy vậy, đến nước này, chỉ có thể nhận hết những việc mình đã làm ."Lão Đặng, đây là tôi nợ ông, tôi sẽ tự thú, ông hãy yên tâm ra đi." Trưởng thôn nói với ông Đặng.Tuy nhiên, trong mắt cảnh sát, trưởng thôn đây lài đang nói chuyện với không khí, trong nháy mắt có chút nghi ngờ, chẳng lẽ trưởng thôn vì làm việc xấu lương tâm cắn rứt không yên , trở nên hoang tưởng , nhìn thấy người xấu số .Ông Đặng thấy Phan Vĩ Minh bị mình hành hạ đến mức gần đương trường hồn lìa khỏi xác , cơn giận trong lòng cũng coi như đã nguôi ngoai. 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhân lúc ông Đặng đang tập trung mắng mỏ trưởng thôn không chú ý đến mình, Phan Vĩ Minh định lén lút bỏ chạy.Tuy nhiên, ông Đặng lại túm lấy ông ta, quát lớn: "Tên súc sinh, bây giờ cậu vẫn còn có ý định chạy trốn ? Còn không mau nhận tội đi ! Nếu cậu không tự thú , tuyên cáo tội ác của mình , có tin tôi sẽ kéo cậu cùng xuống địa ngục hay không !!"Phan Vĩ Minh nghe vậy, lập tức không chịu: "Ô ô ô, chú ! Dù sao chú cũng đã c.h.ế.t rồi, chú tha cho cháu đi.""Chú yên tâm, sau này cháu nhất định sẽ đốt rất nhiều rất nhiều tiền cho chú, chú cũng biết, con cháu mới vào đại học, cháu không thể chết, cũng không thể vào tù!"Phan Vĩ Minh biện minh một hồi, cố gắng dùng tình cảm lay động ông Đặng.Tuy nhiên, ông Đặng căn bản không nghe: "Hừ, vậy lúc đó cậu đ.â.m c.h.ế.t tôi , có nghĩ đến tôi còn có con cháu hay không ? Con cháu tôi phải làm sao bây giờ ?"Đặng Đức Hải ở bên ngoài nghe vậy, nước mắt lưng tròng.Nỗi tiếc nuối lớn nhất của ông ta, chính là không được nhìn thấy bố lần cuối."Chú Đặng, vậy rốt cuộc cháu phải làm sao chú mới tha cho cháu!"Phan Vĩ Minh sốt ruột.Tuy nhiên, ông Đặng không muốn nói chuyện với ông ta nữa, trực tiếp bóp cổ ông ta."Tôi muốn cậu bồi tôi trên đường xuống hoàng tiền !" Ông Đặng nói với vẻ hung dữ.Trưởng thôn nhìn thấy cảnh này, sợ hãi vô cùng, trong lòng cũng biết rõ, Phan Vĩ Minh c.h.ế.t rồi, người tiếp theo chính là ông ta.Vì vậy, ông ta suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định báo cảnh sát! Tự thú !Vừa gọi điện xong, cảnh sát lập tức đến.Trưởng thôn không thể tin nổi. Này .... này hiệu suất này cũng quá cao đi !Nhưng đúng lúc này, ông ta lại thấy Đặng Đức Hải từ trong góc khuất xông ra."Đồng chí cảnh sát, chính là bọn họ, Phan Vĩ Minh lái xe đ.â.m c.h.ế.t bố tôi, sau đó trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn đã cùng ông ta hợp mưu che giấu nguyên nhân cái ch.ế.t thực sự của bố tôi ."Đặng Đức Hải nói với giọng lớn.Trưởng thôn thấy vậy, đến nước này, chỉ có thể nhận hết những việc mình đã làm ."Lão Đặng, đây là tôi nợ ông, tôi sẽ tự thú, ông hãy yên tâm ra đi." Trưởng thôn nói với ông Đặng.Tuy nhiên, trong mắt cảnh sát, trưởng thôn đây lài đang nói chuyện với không khí, trong nháy mắt có chút nghi ngờ, chẳng lẽ trưởng thôn vì làm việc xấu lương tâm cắn rứt không yên , trở nên hoang tưởng , nhìn thấy người xấu số .Ông Đặng thấy Phan Vĩ Minh bị mình hành hạ đến mức gần đương trường hồn lìa khỏi xác , cơn giận trong lòng cũng coi như đã nguôi ngoai. 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhân lúc ông Đặng đang tập trung mắng mỏ trưởng thôn không chú ý đến mình, Phan Vĩ Minh định lén lút bỏ chạy.Tuy nhiên, ông Đặng lại túm lấy ông ta, quát lớn: "Tên súc sinh, bây giờ cậu vẫn còn có ý định chạy trốn ? Còn không mau nhận tội đi ! Nếu cậu không tự thú , tuyên cáo tội ác của mình , có tin tôi sẽ kéo cậu cùng xuống địa ngục hay không !!"Phan Vĩ Minh nghe vậy, lập tức không chịu: "Ô ô ô, chú ! Dù sao chú cũng đã c.h.ế.t rồi, chú tha cho cháu đi.""Chú yên tâm, sau này cháu nhất định sẽ đốt rất nhiều rất nhiều tiền cho chú, chú cũng biết, con cháu mới vào đại học, cháu không thể chết, cũng không thể vào tù!"Phan Vĩ Minh biện minh một hồi, cố gắng dùng tình cảm lay động ông Đặng.Tuy nhiên, ông Đặng căn bản không nghe: "Hừ, vậy lúc đó cậu đ.â.m c.h.ế.t tôi , có nghĩ đến tôi còn có con cháu hay không ? Con cháu tôi phải làm sao bây giờ ?"Đặng Đức Hải ở bên ngoài nghe vậy, nước mắt lưng tròng.Nỗi tiếc nuối lớn nhất của ông ta, chính là không được nhìn thấy bố lần cuối."Chú Đặng, vậy rốt cuộc cháu phải làm sao chú mới tha cho cháu!"Phan Vĩ Minh sốt ruột.Tuy nhiên, ông Đặng không muốn nói chuyện với ông ta nữa, trực tiếp bóp cổ ông ta."Tôi muốn cậu bồi tôi trên đường xuống hoàng tiền !" Ông Đặng nói với vẻ hung dữ.Trưởng thôn nhìn thấy cảnh này, sợ hãi vô cùng, trong lòng cũng biết rõ, Phan Vĩ Minh c.h.ế.t rồi, người tiếp theo chính là ông ta.Vì vậy, ông ta suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định báo cảnh sát! Tự thú !Vừa gọi điện xong, cảnh sát lập tức đến.Trưởng thôn không thể tin nổi. Này .... này hiệu suất này cũng quá cao đi !Nhưng đúng lúc này, ông ta lại thấy Đặng Đức Hải từ trong góc khuất xông ra."Đồng chí cảnh sát, chính là bọn họ, Phan Vĩ Minh lái xe đ.â.m c.h.ế.t bố tôi, sau đó trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn đã cùng ông ta hợp mưu che giấu nguyên nhân cái ch.ế.t thực sự của bố tôi ."Đặng Đức Hải nói với giọng lớn.Trưởng thôn thấy vậy, đến nước này, chỉ có thể nhận hết những việc mình đã làm ."Lão Đặng, đây là tôi nợ ông, tôi sẽ tự thú, ông hãy yên tâm ra đi." Trưởng thôn nói với ông Đặng.Tuy nhiên, trong mắt cảnh sát, trưởng thôn đây lài đang nói chuyện với không khí, trong nháy mắt có chút nghi ngờ, chẳng lẽ trưởng thôn vì làm việc xấu lương tâm cắn rứt không yên , trở nên hoang tưởng , nhìn thấy người xấu số .Ông Đặng thấy Phan Vĩ Minh bị mình hành hạ đến mức gần đương trường hồn lìa khỏi xác , cơn giận trong lòng cũng coi như đã nguôi ngoai. 

Chương 346: Chương 346