Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 347: Chương 347

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Tôi tha cho cậu một mạng để tự thú . Nếu cậu không thành thật khai báo, đến lúc thấy tôi đến tìm thì cũng đừng hỏi tại sao rồi lại khóc lóc cầu buông tha nhé . Cậu chỉ có một cơ hội này thôi , tôi còn đang chờ cậu kết bạn xuống địa ngục với tôi đấy ."Phan Vĩ Minh mặt mày tái mét.Giữa cái c.h.ế.t và ngồi tù, không cần suy nghĩ , ông ta dứt khoát chọn cái sau."Đồng chí cảnh sát, tôi tự thú ! Tôi tự thú ! Là tôi ! Là tôi đã g.i.ế.t bố của Đặng Đức Hải."Phan Vĩ Minh khóc lóc thảm thiết, thừa nhận tội danh của mình .Cứ tưởng chuyện này có thể giải quyết êm đẹp, chỉ cần phủi sạch mọi chứng cứ là ông ta có thể kê cao gối mà ngủ , không ngờ trên đời này lại có ma quỷ .Không phải chỉ là để hù doạ con nít đâu !Là thật !Là thật đấy ! Hơn nữa còn tìm đến ông ta!!Cảnh sát nghe thấy sự việc liên quan đến mạng người , lập tức coi trọng lên , đưa những người có liên quan về đồn thẩm vấn, sau đó thu thập chứng cứ.Cuối cùng, đã tìm thấy chiếc lốp xe trong một cái hố ở sau núi. Tuy đã được rửa sạch , nhưng bằng kỹ thuật và nghiệp vụ của mình , lực lượng cảnh sát đã tìm thấy vết m.á.u dính trên chiếc lốp xe đó , và vết m.á.u được xác định là của ông Đặng Đức Minh , bố Đặng Đức Hải , cùng với lời khai của trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn, tội danh của Phan Vĩ Minh coi như đã có nhân chứng , vật chứng xác thực. Người trong thôn nghe nói, đều không thể tin nổi."Phan Vĩ Minh hình như từ nhỏ vẫn là lão Đặng nhìn lớn lên . Tình nghĩa bao nhiêu năm như vậy , sao có thể nói bỏ là bỏ . Không ngờ đó chỉ là đối với người khác thôi , còn tay Phan Vĩ Minh này không những bỏ được mà còn có thể nhẫn tâm g.i.ế.t người rồi còn ngụy tạo chứng cứ. Nghe nói lão Đặng khi ch.ế.t tình trạng còn rất thảm !" "Ai nói không phải chứ, còn có trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn nữa, hai người không có lương tâm, vậy mà lại tiếp tay cho Phan Vĩ Minh làm chuyện xấu, nếu chuyện này truyền ra ngoài, thì danh tiếng của thôn chúng ta cũng mất hết."Mọi người nhìn trưởng ba người bọn họ với ánh mắt không hề thân thiện.Gia đình của bọn họ sau khi nghe nói chuyện này, không dám tiếp tục ở lại nơi này , sợ ngày sau khó sống , ngay trong đêm đó liền chuyển nhà đi .Kết án , cả ba người đều bị phán định hình phạt dựa theo khung hình của Luật Thi hành án hình sự quy định đối với những việc mình đã làm .   

"Tôi tha cho cậu một mạng để tự thú . Nếu cậu không thành thật khai báo, đến lúc thấy tôi đến tìm thì cũng đừng hỏi tại sao rồi lại khóc lóc cầu buông tha nhé . Cậu chỉ có một cơ hội này thôi , tôi còn đang chờ cậu kết bạn xuống địa ngục với tôi đấy ."

Phan Vĩ Minh mặt mày tái mét.

Giữa cái c.h.ế.t và ngồi tù, không cần suy nghĩ , ông ta dứt khoát chọn cái sau.

"Đồng chí cảnh sát, tôi tự thú ! Tôi tự thú ! Là tôi ! Là tôi đã g.i.ế.t bố của Đặng Đức Hải."

Phan Vĩ Minh khóc lóc thảm thiết, thừa nhận tội danh của mình .

Cứ tưởng chuyện này có thể giải quyết êm đẹp, chỉ cần phủi sạch mọi chứng cứ là ông ta có thể kê cao gối mà ngủ , không ngờ trên đời này lại có ma quỷ .

Không phải chỉ là để hù doạ con nít đâu !

Là thật !

Là thật đấy !

 

Hơn nữa còn tìm đến ông ta!!

Cảnh sát nghe thấy sự việc liên quan đến mạng người , lập tức coi trọng lên , đưa những người có liên quan về đồn thẩm vấn, sau đó thu thập chứng cứ.

Cuối cùng, đã tìm thấy chiếc lốp xe trong một cái hố ở sau núi. Tuy đã được rửa sạch , nhưng bằng kỹ thuật và nghiệp vụ của mình , lực lượng cảnh sát đã tìm thấy vết m.á.u dính trên chiếc lốp xe đó , và vết m.á.u được xác định là của ông Đặng Đức Minh , bố Đặng Đức Hải , cùng với lời khai của trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn, tội danh của Phan Vĩ Minh coi như đã có nhân chứng , vật chứng xác thực. 

Người trong thôn nghe nói, đều không thể tin nổi.

"Phan Vĩ Minh hình như từ nhỏ vẫn là lão Đặng nhìn lớn lên . Tình nghĩa bao nhiêu năm như vậy , sao có thể nói bỏ là bỏ . Không ngờ đó chỉ là đối với người khác thôi , còn tay Phan Vĩ Minh này không những bỏ được mà còn có thể nhẫn tâm g.i.ế.t người rồi còn ngụy tạo chứng cứ. Nghe nói lão Đặng khi ch.ế.t tình trạng còn rất thảm !"

 

"Ai nói không phải chứ, còn có trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn nữa, hai người không có lương tâm, vậy mà lại tiếp tay cho Phan Vĩ Minh làm chuyện xấu, nếu chuyện này truyền ra ngoài, thì danh tiếng của thôn chúng ta cũng mất hết."

Mọi người nhìn trưởng ba người bọn họ với ánh mắt không hề thân thiện.

Gia đình của bọn họ sau khi nghe nói chuyện này, không dám tiếp tục ở lại nơi này , sợ ngày sau khó sống , ngay trong đêm đó liền chuyển nhà đi .

Kết án , cả ba người đều bị phán định hình phạt dựa theo khung hình của Luật Thi hành án hình sự quy định đối với những việc mình đã làm . 

 

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Tôi tha cho cậu một mạng để tự thú . Nếu cậu không thành thật khai báo, đến lúc thấy tôi đến tìm thì cũng đừng hỏi tại sao rồi lại khóc lóc cầu buông tha nhé . Cậu chỉ có một cơ hội này thôi , tôi còn đang chờ cậu kết bạn xuống địa ngục với tôi đấy ."Phan Vĩ Minh mặt mày tái mét.Giữa cái c.h.ế.t và ngồi tù, không cần suy nghĩ , ông ta dứt khoát chọn cái sau."Đồng chí cảnh sát, tôi tự thú ! Tôi tự thú ! Là tôi ! Là tôi đã g.i.ế.t bố của Đặng Đức Hải."Phan Vĩ Minh khóc lóc thảm thiết, thừa nhận tội danh của mình .Cứ tưởng chuyện này có thể giải quyết êm đẹp, chỉ cần phủi sạch mọi chứng cứ là ông ta có thể kê cao gối mà ngủ , không ngờ trên đời này lại có ma quỷ .Không phải chỉ là để hù doạ con nít đâu !Là thật !Là thật đấy ! Hơn nữa còn tìm đến ông ta!!Cảnh sát nghe thấy sự việc liên quan đến mạng người , lập tức coi trọng lên , đưa những người có liên quan về đồn thẩm vấn, sau đó thu thập chứng cứ.Cuối cùng, đã tìm thấy chiếc lốp xe trong một cái hố ở sau núi. Tuy đã được rửa sạch , nhưng bằng kỹ thuật và nghiệp vụ của mình , lực lượng cảnh sát đã tìm thấy vết m.á.u dính trên chiếc lốp xe đó , và vết m.á.u được xác định là của ông Đặng Đức Minh , bố Đặng Đức Hải , cùng với lời khai của trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn, tội danh của Phan Vĩ Minh coi như đã có nhân chứng , vật chứng xác thực. Người trong thôn nghe nói, đều không thể tin nổi."Phan Vĩ Minh hình như từ nhỏ vẫn là lão Đặng nhìn lớn lên . Tình nghĩa bao nhiêu năm như vậy , sao có thể nói bỏ là bỏ . Không ngờ đó chỉ là đối với người khác thôi , còn tay Phan Vĩ Minh này không những bỏ được mà còn có thể nhẫn tâm g.i.ế.t người rồi còn ngụy tạo chứng cứ. Nghe nói lão Đặng khi ch.ế.t tình trạng còn rất thảm !" "Ai nói không phải chứ, còn có trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn nữa, hai người không có lương tâm, vậy mà lại tiếp tay cho Phan Vĩ Minh làm chuyện xấu, nếu chuyện này truyền ra ngoài, thì danh tiếng của thôn chúng ta cũng mất hết."Mọi người nhìn trưởng ba người bọn họ với ánh mắt không hề thân thiện.Gia đình của bọn họ sau khi nghe nói chuyện này, không dám tiếp tục ở lại nơi này , sợ ngày sau khó sống , ngay trong đêm đó liền chuyển nhà đi .Kết án , cả ba người đều bị phán định hình phạt dựa theo khung hình của Luật Thi hành án hình sự quy định đối với những việc mình đã làm .   

Chương 347: Chương 347