"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 96: Kiếm đạo chân chủng

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lão K không nhịn được mà hét lên:"Gặp quỷ, đó là thiên trụy sao? Ta chưa bao giờ thấy được thiên trụy có quy môlớn như vậy!"Mấy người khác cũng nghiêm túc."Thế giới chuẩn bị giao thoa này là cấp bậc nào?" Liễu Bình hỏi.Mọi người đều lắc đầu, đều cảm thấy ngỡ ngàng.Chưa ai từng gặp cảnh tượng như vậy cả.Người bán rượu trầm giọng nói: "Đáng tiếc phần lớn thiết bị của chúng ta đã bịphá hủy, nếu không mỗi người chúng ta đều được phân phát một bộ thiết bị liênlạc cùng với robot chiến đấu rồi, vào thời điểm mấu chốt còn có trợ giúp đôichút."Karadu nói: "Nghe kỹ, sau khi thế giới hoàn thành giao thoa, chúng ta khôngnên tách ra, tốt nhất là cùng một chỗ cố thủ, hiểu chưa?""Rõ." Đám người đáp.Trong thời gian ngắn, thế giới hoàn thành giao thoa...Mặt đất lay động, từng đợt đất rung núi chuyển.Mấy người Liễu Bình đều cảm thấy lạnh cả người, ngẩng đầu nhìn tới.Trong màn đêm, một cung điện đã vỡ vụn rơi về phía Ám Vụ trấn, đã sắp đậpxuống nơi đây rồi."Cẩn thận." Karadu quát lớn.Đám người cùng nhau nhảy ra tường thành, khi còn ở không trung đã nghetiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.Ầm!Sóng xung kích khủng bố hóa thành từng đợt gió mãnh liệt thổi về phía bốnphương tám hướng.Dưới sóng xung kích không thể chống lại này, mấy người bị thổi tung bay rangoài, như là lá rụng vậy, bị ép tách nhóm trong đầy trời gió và bụi đất.Liễu Bình dựa theo sức gió thổi bay vài giây rồi rút đao trảm liên tiếp mấy lần.Đá rơi bị gió cuốn theo đã bị hắn chém bay ra ngoài.Trên lưng hắn xuất hiện sự lạnh lẽo thấu xương, lập tức biết rằng không ổn, đưatay vỗ túi trữ vật, lấy bộ chiến giáp kiếm tu kia ra mặc lên người.Vào thời điểm này, không cần để ý tới việc lai lịch bị lộ hay không nữa rồi.Hơn nữa, những người khác chắc hẳn cũng có át chủ bài mang ra sử dụng chứ.ẳ ế ễ ỗ ấChẳng biết tại sao, Liễu Bình bỗng cảm thấy một trận tim đập nhanh, khôngnhịn được mà ngẩng đầu nhìn về phía bụi đất bốc lên đầy trời.Trong bụi mù, có một bóng dáng khổng lồ đang giãy dụa muốn đứng dậy.Nó có làn da xám tro, toàn thân bốc lên sương mù.Mặc dù có được cơ thể khổng lồ như một thị trấn nhỏ, lại đập mạnh vào mặtđất, thế nhưng bóng dáng khổng lồ này có vẻ như cũng không bị thương.Nó vươn tay đã tóm lấy một thứ gì đó...Là Người bán rượu!Liễu Bình đang định tới cứu thì đã thấy Người bán rượu lấy một tấm thẻ bài ra,giận dữ hét:"Ánh sáng thánh hiền, ta ca ngợi lực lượng của người, xin hãy..."Còn chưa nói xong, bóng người khổng lồ kia đã đút hắn ta vào trong miệng, bắtđầu nhai nuốt.Máu tươi bắn ra.Giọng nói của Người bán rượu im bặt đi.Liễu Bình thấy được cảnh tượng này, cảm thấy cổ họng bản thân như bị thứ gìđó bóp chặt vậy.Quái vật này, hoàn toàn không thể chống lại!Hắn cắn răng, bay ngược về phía sau, vừa ép bản thân không nhìn về phía bónghình khổng lồ kia nữa.Trên đỉnh đầu bóng hình kia, có một hàng chữ nhỏ đang hiển hiện:[Danh hiệu 1: Thẩm Phán giả.][Danh hiệu của Vĩnh Dạ.][Người hầu của thần linh, dựa theo yêu cầu của thần linh, hoàn thành mọi yêucầu của thần linh trên mặt đất.][Danh hiệu 2: Chúa tể Ba Hành trong ác mộng, thực lực: ? ?? ??][Thuyết minh: Người có danh hiệu này, là chúa tể chú ngữ vạn hỏa, bản thân sẽkhông bị ma pháp lẫn vật lý làm tổn thương, thích nuốt vạn vật cùng chúng sinhẩn chứa lực lượng kỳ lạ.][Pháp tắc Hỏa cùng Hủy diệt đều phủ phục dưới chân nó, nó là cựu thần thời đạiÁc mộng.]Liễu Bình chỉ liếc nhìn đã lập tức quay đầu đi, không còn dám nhìn lại.Tử vong!Trong não hắn đã trống rỗng, chỉ có báo hiệu của tử vong vẫn liên tục nhắc nhởhắn, liên tục xuất hiện trong linh giác của hắn.Hóa ra, đây mới thật sự là Thẩm Phán giả.ắPháp tắc phủ phục dưới chân nó.Nó có hai loại danh hiệu hầu như không thể chống lại!Liễu Bình đáp gió, điều khiển bản thân bay xuống mặt đất.Hắn xuyên thẳng qua đầy trời bụi mù, đá vụn, ánh lửa, thậm chí là những mảnhvỡ của kiến trúc đang rơi xuống đất, cố gắng ẩn nấp bản thân mình.Chạy đi!Đồ đần mới đánh với quái vật này!Thế nhưng nơi đây có một vấn đề cực kỳ quan trọng.Khi thế giới giao thoa với nhau, "Tử Vong Lan Tràn" sẽ bắt đầu có hiệu lực.Khi rời khỏi Ám Vụ trấn, chẳng khác nào tiến vào trong thế giới Tử Vong, nếunhư lạc đường không thể trở lại...Đúng rồi!Liễu Bình nhớ tới một thứ, đưa tay vỗ túi trữ vật, lấy một tấm thẻ bài ra và cầmtrên tay.Trên thẻ bài, có một người mặc bộ đồ du hành vũ trụ đứng trên một ngôi saotĩnh lặng, trên tay cầm một biển chỉ đường, chỉ về phía Ám Vụ trấn."Thẻ biển báo giao thông khẩn cấp"!Tấm thẻ này là do Người bán rượu đưa tặng, là phần thưởng do mình đã ngăncơn sóng dữ trong lần giao thoa thế giới lần trước.Rất tốt, có tấm thẻ bài này, mình có thể tạm thời tránh né quái vật lẫn thiên trụynơi này rồi.Chờ tới khi kết thúc ba giờ chờ đợi, mình sẽ trở lại!Liễu Bình nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất, một tay ấn xuống đấu lạp, một tay đặtlên trên trận bàn, cũng kích hoạt Liễm Tức quyết, dùng toàn lực ẩn nấp khí tứcbản thân.Hắn dùng toàn lực chạy về phía bóng đêm hoang dã bên ngoài Ám Vụ trấn.Một lát sau...Có một giọng nói vang vọng khắp nơi truyền tới từ phía sau:"Lửa, thỏa thích nhảy múa đi, ta lệnh cho ngươi thiêu đốt mọi thứ."Bóng đêm bao phủ mọi nơi bị ánh sáng hủy diệt phá vỡ.Ngọn lửa xuất hiện.Toàn bộ Ám Vụ trấn bị ánh lửa hừng hực bao phủ, ánh lửa kia xông thẳng trờicao, không có dấu hiệu sẽ dập tắt.Quái vật khổng lồ như thần lại như ma đứng trong ngọn lửa, toàn thân tản ratừng đợt sương mù, làm cho không ai có thể phát hiện hình dáng thật sự của nó.Ánh mắt của nó nhìn chăm chú về một phương hướng nào đó.ồ ắ ắ ắHai luồng lửa từ trong ánh mắt của nó bắn ra ngoài, bắn trúng vào người đạipháp sư Karadu.Karadu hét thảm, hóa thành ngọn lửa hình người vẫn cố gắng giãy giụa, mấygiây sau, hóa thành tro tàn.Giọng nói của quái vật truyền tới:"Chúng sinh nhỏ bé mà yếu đuối, các ngươi nên hưởng thụ sự đau đớn do ngọnlửa vĩnh hằng mang tới, dùng điều đó để làm ta vui lòng."Liễu Bình không cần quay đầu lại nhìn cũng đã biết Ám Vụ trấn xong đời rồi

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lão K không nhịn được mà hét lên:"Gặp quỷ, đó là thiên trụy sao? Ta chưa bao giờ thấy được thiên trụy có quy môlớn như vậy!"Mấy người khác cũng nghiêm túc."Thế giới chuẩn bị giao thoa này là cấp bậc nào?" Liễu Bình hỏi.Mọi người đều lắc đầu, đều cảm thấy ngỡ ngàng.Chưa ai từng gặp cảnh tượng như vậy cả.Người bán rượu trầm giọng nói: "Đáng tiếc phần lớn thiết bị của chúng ta đã bịphá hủy, nếu không mỗi người chúng ta đều được phân phát một bộ thiết bị liênlạc cùng với robot chiến đấu rồi, vào thời điểm mấu chốt còn có trợ giúp đôichút."Karadu nói: "Nghe kỹ, sau khi thế giới hoàn thành giao thoa, chúng ta khôngnên tách ra, tốt nhất là cùng một chỗ cố thủ, hiểu chưa?""Rõ." Đám người đáp.Trong thời gian ngắn, thế giới hoàn thành giao thoa...Mặt đất lay động, từng đợt đất rung núi chuyển.Mấy người Liễu Bình đều cảm thấy lạnh cả người, ngẩng đầu nhìn tới.Trong màn đêm, một cung điện đã vỡ vụn rơi về phía Ám Vụ trấn, đã sắp đậpxuống nơi đây rồi."Cẩn thận." Karadu quát lớn.Đám người cùng nhau nhảy ra tường thành, khi còn ở không trung đã nghetiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.Ầm!Sóng xung kích khủng bố hóa thành từng đợt gió mãnh liệt thổi về phía bốnphương tám hướng.Dưới sóng xung kích không thể chống lại này, mấy người bị thổi tung bay rangoài, như là lá rụng vậy, bị ép tách nhóm trong đầy trời gió và bụi đất.Liễu Bình dựa theo sức gió thổi bay vài giây rồi rút đao trảm liên tiếp mấy lần.Đá rơi bị gió cuốn theo đã bị hắn chém bay ra ngoài.Trên lưng hắn xuất hiện sự lạnh lẽo thấu xương, lập tức biết rằng không ổn, đưatay vỗ túi trữ vật, lấy bộ chiến giáp kiếm tu kia ra mặc lên người.Vào thời điểm này, không cần để ý tới việc lai lịch bị lộ hay không nữa rồi.Hơn nữa, những người khác chắc hẳn cũng có át chủ bài mang ra sử dụng chứ.ẳ ế ễ ỗ ấChẳng biết tại sao, Liễu Bình bỗng cảm thấy một trận tim đập nhanh, khôngnhịn được mà ngẩng đầu nhìn về phía bụi đất bốc lên đầy trời.Trong bụi mù, có một bóng dáng khổng lồ đang giãy dụa muốn đứng dậy.Nó có làn da xám tro, toàn thân bốc lên sương mù.Mặc dù có được cơ thể khổng lồ như một thị trấn nhỏ, lại đập mạnh vào mặtđất, thế nhưng bóng dáng khổng lồ này có vẻ như cũng không bị thương.Nó vươn tay đã tóm lấy một thứ gì đó...Là Người bán rượu!Liễu Bình đang định tới cứu thì đã thấy Người bán rượu lấy một tấm thẻ bài ra,giận dữ hét:"Ánh sáng thánh hiền, ta ca ngợi lực lượng của người, xin hãy..."Còn chưa nói xong, bóng người khổng lồ kia đã đút hắn ta vào trong miệng, bắtđầu nhai nuốt.Máu tươi bắn ra.Giọng nói của Người bán rượu im bặt đi.Liễu Bình thấy được cảnh tượng này, cảm thấy cổ họng bản thân như bị thứ gìđó bóp chặt vậy.Quái vật này, hoàn toàn không thể chống lại!Hắn cắn răng, bay ngược về phía sau, vừa ép bản thân không nhìn về phía bónghình khổng lồ kia nữa.Trên đỉnh đầu bóng hình kia, có một hàng chữ nhỏ đang hiển hiện:[Danh hiệu 1: Thẩm Phán giả.][Danh hiệu của Vĩnh Dạ.][Người hầu của thần linh, dựa theo yêu cầu của thần linh, hoàn thành mọi yêucầu của thần linh trên mặt đất.][Danh hiệu 2: Chúa tể Ba Hành trong ác mộng, thực lực: ? ?? ??][Thuyết minh: Người có danh hiệu này, là chúa tể chú ngữ vạn hỏa, bản thân sẽkhông bị ma pháp lẫn vật lý làm tổn thương, thích nuốt vạn vật cùng chúng sinhẩn chứa lực lượng kỳ lạ.][Pháp tắc Hỏa cùng Hủy diệt đều phủ phục dưới chân nó, nó là cựu thần thời đạiÁc mộng.]Liễu Bình chỉ liếc nhìn đã lập tức quay đầu đi, không còn dám nhìn lại.Tử vong!Trong não hắn đã trống rỗng, chỉ có báo hiệu của tử vong vẫn liên tục nhắc nhởhắn, liên tục xuất hiện trong linh giác của hắn.Hóa ra, đây mới thật sự là Thẩm Phán giả.ắPháp tắc phủ phục dưới chân nó.Nó có hai loại danh hiệu hầu như không thể chống lại!Liễu Bình đáp gió, điều khiển bản thân bay xuống mặt đất.Hắn xuyên thẳng qua đầy trời bụi mù, đá vụn, ánh lửa, thậm chí là những mảnhvỡ của kiến trúc đang rơi xuống đất, cố gắng ẩn nấp bản thân mình.Chạy đi!Đồ đần mới đánh với quái vật này!Thế nhưng nơi đây có một vấn đề cực kỳ quan trọng.Khi thế giới giao thoa với nhau, "Tử Vong Lan Tràn" sẽ bắt đầu có hiệu lực.Khi rời khỏi Ám Vụ trấn, chẳng khác nào tiến vào trong thế giới Tử Vong, nếunhư lạc đường không thể trở lại...Đúng rồi!Liễu Bình nhớ tới một thứ, đưa tay vỗ túi trữ vật, lấy một tấm thẻ bài ra và cầmtrên tay.Trên thẻ bài, có một người mặc bộ đồ du hành vũ trụ đứng trên một ngôi saotĩnh lặng, trên tay cầm một biển chỉ đường, chỉ về phía Ám Vụ trấn."Thẻ biển báo giao thông khẩn cấp"!Tấm thẻ này là do Người bán rượu đưa tặng, là phần thưởng do mình đã ngăncơn sóng dữ trong lần giao thoa thế giới lần trước.Rất tốt, có tấm thẻ bài này, mình có thể tạm thời tránh né quái vật lẫn thiên trụynơi này rồi.Chờ tới khi kết thúc ba giờ chờ đợi, mình sẽ trở lại!Liễu Bình nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất, một tay ấn xuống đấu lạp, một tay đặtlên trên trận bàn, cũng kích hoạt Liễm Tức quyết, dùng toàn lực ẩn nấp khí tứcbản thân.Hắn dùng toàn lực chạy về phía bóng đêm hoang dã bên ngoài Ám Vụ trấn.Một lát sau...Có một giọng nói vang vọng khắp nơi truyền tới từ phía sau:"Lửa, thỏa thích nhảy múa đi, ta lệnh cho ngươi thiêu đốt mọi thứ."Bóng đêm bao phủ mọi nơi bị ánh sáng hủy diệt phá vỡ.Ngọn lửa xuất hiện.Toàn bộ Ám Vụ trấn bị ánh lửa hừng hực bao phủ, ánh lửa kia xông thẳng trờicao, không có dấu hiệu sẽ dập tắt.Quái vật khổng lồ như thần lại như ma đứng trong ngọn lửa, toàn thân tản ratừng đợt sương mù, làm cho không ai có thể phát hiện hình dáng thật sự của nó.Ánh mắt của nó nhìn chăm chú về một phương hướng nào đó.ồ ắ ắ ắHai luồng lửa từ trong ánh mắt của nó bắn ra ngoài, bắn trúng vào người đạipháp sư Karadu.Karadu hét thảm, hóa thành ngọn lửa hình người vẫn cố gắng giãy giụa, mấygiây sau, hóa thành tro tàn.Giọng nói của quái vật truyền tới:"Chúng sinh nhỏ bé mà yếu đuối, các ngươi nên hưởng thụ sự đau đớn do ngọnlửa vĩnh hằng mang tới, dùng điều đó để làm ta vui lòng."Liễu Bình không cần quay đầu lại nhìn cũng đã biết Ám Vụ trấn xong đời rồi

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lão K không nhịn được mà hét lên:"Gặp quỷ, đó là thiên trụy sao? Ta chưa bao giờ thấy được thiên trụy có quy môlớn như vậy!"Mấy người khác cũng nghiêm túc."Thế giới chuẩn bị giao thoa này là cấp bậc nào?" Liễu Bình hỏi.Mọi người đều lắc đầu, đều cảm thấy ngỡ ngàng.Chưa ai từng gặp cảnh tượng như vậy cả.Người bán rượu trầm giọng nói: "Đáng tiếc phần lớn thiết bị của chúng ta đã bịphá hủy, nếu không mỗi người chúng ta đều được phân phát một bộ thiết bị liênlạc cùng với robot chiến đấu rồi, vào thời điểm mấu chốt còn có trợ giúp đôichút."Karadu nói: "Nghe kỹ, sau khi thế giới hoàn thành giao thoa, chúng ta khôngnên tách ra, tốt nhất là cùng một chỗ cố thủ, hiểu chưa?""Rõ." Đám người đáp.Trong thời gian ngắn, thế giới hoàn thành giao thoa...Mặt đất lay động, từng đợt đất rung núi chuyển.Mấy người Liễu Bình đều cảm thấy lạnh cả người, ngẩng đầu nhìn tới.Trong màn đêm, một cung điện đã vỡ vụn rơi về phía Ám Vụ trấn, đã sắp đậpxuống nơi đây rồi."Cẩn thận." Karadu quát lớn.Đám người cùng nhau nhảy ra tường thành, khi còn ở không trung đã nghetiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.Ầm!Sóng xung kích khủng bố hóa thành từng đợt gió mãnh liệt thổi về phía bốnphương tám hướng.Dưới sóng xung kích không thể chống lại này, mấy người bị thổi tung bay rangoài, như là lá rụng vậy, bị ép tách nhóm trong đầy trời gió và bụi đất.Liễu Bình dựa theo sức gió thổi bay vài giây rồi rút đao trảm liên tiếp mấy lần.Đá rơi bị gió cuốn theo đã bị hắn chém bay ra ngoài.Trên lưng hắn xuất hiện sự lạnh lẽo thấu xương, lập tức biết rằng không ổn, đưatay vỗ túi trữ vật, lấy bộ chiến giáp kiếm tu kia ra mặc lên người.Vào thời điểm này, không cần để ý tới việc lai lịch bị lộ hay không nữa rồi.Hơn nữa, những người khác chắc hẳn cũng có át chủ bài mang ra sử dụng chứ.ẳ ế ễ ỗ ấChẳng biết tại sao, Liễu Bình bỗng cảm thấy một trận tim đập nhanh, khôngnhịn được mà ngẩng đầu nhìn về phía bụi đất bốc lên đầy trời.Trong bụi mù, có một bóng dáng khổng lồ đang giãy dụa muốn đứng dậy.Nó có làn da xám tro, toàn thân bốc lên sương mù.Mặc dù có được cơ thể khổng lồ như một thị trấn nhỏ, lại đập mạnh vào mặtđất, thế nhưng bóng dáng khổng lồ này có vẻ như cũng không bị thương.Nó vươn tay đã tóm lấy một thứ gì đó...Là Người bán rượu!Liễu Bình đang định tới cứu thì đã thấy Người bán rượu lấy một tấm thẻ bài ra,giận dữ hét:"Ánh sáng thánh hiền, ta ca ngợi lực lượng của người, xin hãy..."Còn chưa nói xong, bóng người khổng lồ kia đã đút hắn ta vào trong miệng, bắtđầu nhai nuốt.Máu tươi bắn ra.Giọng nói của Người bán rượu im bặt đi.Liễu Bình thấy được cảnh tượng này, cảm thấy cổ họng bản thân như bị thứ gìđó bóp chặt vậy.Quái vật này, hoàn toàn không thể chống lại!Hắn cắn răng, bay ngược về phía sau, vừa ép bản thân không nhìn về phía bónghình khổng lồ kia nữa.Trên đỉnh đầu bóng hình kia, có một hàng chữ nhỏ đang hiển hiện:[Danh hiệu 1: Thẩm Phán giả.][Danh hiệu của Vĩnh Dạ.][Người hầu của thần linh, dựa theo yêu cầu của thần linh, hoàn thành mọi yêucầu của thần linh trên mặt đất.][Danh hiệu 2: Chúa tể Ba Hành trong ác mộng, thực lực: ? ?? ??][Thuyết minh: Người có danh hiệu này, là chúa tể chú ngữ vạn hỏa, bản thân sẽkhông bị ma pháp lẫn vật lý làm tổn thương, thích nuốt vạn vật cùng chúng sinhẩn chứa lực lượng kỳ lạ.][Pháp tắc Hỏa cùng Hủy diệt đều phủ phục dưới chân nó, nó là cựu thần thời đạiÁc mộng.]Liễu Bình chỉ liếc nhìn đã lập tức quay đầu đi, không còn dám nhìn lại.Tử vong!Trong não hắn đã trống rỗng, chỉ có báo hiệu của tử vong vẫn liên tục nhắc nhởhắn, liên tục xuất hiện trong linh giác của hắn.Hóa ra, đây mới thật sự là Thẩm Phán giả.ắPháp tắc phủ phục dưới chân nó.Nó có hai loại danh hiệu hầu như không thể chống lại!Liễu Bình đáp gió, điều khiển bản thân bay xuống mặt đất.Hắn xuyên thẳng qua đầy trời bụi mù, đá vụn, ánh lửa, thậm chí là những mảnhvỡ của kiến trúc đang rơi xuống đất, cố gắng ẩn nấp bản thân mình.Chạy đi!Đồ đần mới đánh với quái vật này!Thế nhưng nơi đây có một vấn đề cực kỳ quan trọng.Khi thế giới giao thoa với nhau, "Tử Vong Lan Tràn" sẽ bắt đầu có hiệu lực.Khi rời khỏi Ám Vụ trấn, chẳng khác nào tiến vào trong thế giới Tử Vong, nếunhư lạc đường không thể trở lại...Đúng rồi!Liễu Bình nhớ tới một thứ, đưa tay vỗ túi trữ vật, lấy một tấm thẻ bài ra và cầmtrên tay.Trên thẻ bài, có một người mặc bộ đồ du hành vũ trụ đứng trên một ngôi saotĩnh lặng, trên tay cầm một biển chỉ đường, chỉ về phía Ám Vụ trấn."Thẻ biển báo giao thông khẩn cấp"!Tấm thẻ này là do Người bán rượu đưa tặng, là phần thưởng do mình đã ngăncơn sóng dữ trong lần giao thoa thế giới lần trước.Rất tốt, có tấm thẻ bài này, mình có thể tạm thời tránh né quái vật lẫn thiên trụynơi này rồi.Chờ tới khi kết thúc ba giờ chờ đợi, mình sẽ trở lại!Liễu Bình nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất, một tay ấn xuống đấu lạp, một tay đặtlên trên trận bàn, cũng kích hoạt Liễm Tức quyết, dùng toàn lực ẩn nấp khí tứcbản thân.Hắn dùng toàn lực chạy về phía bóng đêm hoang dã bên ngoài Ám Vụ trấn.Một lát sau...Có một giọng nói vang vọng khắp nơi truyền tới từ phía sau:"Lửa, thỏa thích nhảy múa đi, ta lệnh cho ngươi thiêu đốt mọi thứ."Bóng đêm bao phủ mọi nơi bị ánh sáng hủy diệt phá vỡ.Ngọn lửa xuất hiện.Toàn bộ Ám Vụ trấn bị ánh lửa hừng hực bao phủ, ánh lửa kia xông thẳng trờicao, không có dấu hiệu sẽ dập tắt.Quái vật khổng lồ như thần lại như ma đứng trong ngọn lửa, toàn thân tản ratừng đợt sương mù, làm cho không ai có thể phát hiện hình dáng thật sự của nó.Ánh mắt của nó nhìn chăm chú về một phương hướng nào đó.ồ ắ ắ ắHai luồng lửa từ trong ánh mắt của nó bắn ra ngoài, bắn trúng vào người đạipháp sư Karadu.Karadu hét thảm, hóa thành ngọn lửa hình người vẫn cố gắng giãy giụa, mấygiây sau, hóa thành tro tàn.Giọng nói của quái vật truyền tới:"Chúng sinh nhỏ bé mà yếu đuối, các ngươi nên hưởng thụ sự đau đớn do ngọnlửa vĩnh hằng mang tới, dùng điều đó để làm ta vui lòng."Liễu Bình không cần quay đầu lại nhìn cũng đã biết Ám Vụ trấn xong đời rồi

Chương 96: Kiếm đạo chân chủng