"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 95: Giáng lâm

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Sau khi nuốt một viên đan dược, Liễu Bình yên lặng hội tụ linh lực tại đan điền,bắt đầu vận chuyển chu thiên, tẩm bổ kinh mạch toàn thân.Thân thể sau khi cải mệnh này thực sự là hạt giống trời sinh tu đạo, chỉ dùngmột giờ đồng hồ, trong cơ thể hắn đã truyền tới từng đợt âm thanh chấn động.Đó là âm thanh cộng minh do linh lực hóa khí trong kinh mạch tạo nên.Trúc Cơ trung kỳ, hoàn thành!Liễu Bình mở mắt ra, phun ra một luồng sương mù thật dài, đứng dậy.Bên ngoài tường thành.Có lẽ là do cô bé kia đã tới đây hai lần, hoặc có lẽ thi thể của quái vật kia có tácdụng.Tóm lại, từ khi đó tới nay, vẫn chưa có con quái vật nào khác đi tới đoạn tườngthành này cả.Nhưng mà nghĩ kỹ lại, khi mình mới xuất hiện không lâu, cũng đã gặp được côbé kia rồi.Dựa theo nội dung trò chuyện mà những người kia vừa nói thì...Bọn họ từng thử tìm kiếm người sống lại, thế nhưng vẫn thất bại.Nói cách khác...Trước kia cũng từng có người giống như mình, thế nhưng kết cục lại không tốtchút nào cả.Lần này, cô bé kia lại kiên trì thử một lần nữa.Cô bé này, muốn làm cái gì chứ?Liễu Bình trở nên trầm tư.Màn đêm im ắng.Thời gian âm thầm chậm rãi trôi qua.Keng... keng... keng!Một đợt tiếng chuông truyền tới từ trong thị trấn.Thời điểm đầu đêm đã kết thúc.Thời điểm nửa đêm về sáng, thuộc về thời không bí ẩn sắp bắt đầu.Từ đằng xa truyền tới tiếng nói của Karadu:"Tất cả mọi người tập trung tới nơi này, chúng ta cần bàn bạc một lần!"...Có mấy bộ quần áo đặt trên mặt đất.ẫ ầ ầThuẫn kỵ sĩ Alger cầm một bộ quần áo dự định mặc lên người.Karadu lại nói: "Lần này không được, chúng ta không thể đóng giả phàm nhânnữa rồi."Mọi người giật mình."Đúng là như vậy, nếu như một thị trấn chỉ có năm người, thấy thế nào cũngkhông thích hợp." Lão K nói."Hơn nữa, thế giới Tu Hành đang phát sinh hiện tượng thiên trụy quy mô lớn,trong thời điểm hỗn loạn như vậy, nếu như chúng ta không thể hiện ra lực lượngcủa bản thân, có lẽ sẽ trở nên rất bị động." Liễu Bình nói."Vậy làm sao bây giờ?" Alger hỏi."Hay là chúng ta đóng giả thành tán tu qua đường? Cứ như vậy, chúng ta cũngcó thể tiến hành phòng vệ hợp lý." Liễu Bình đề nghị.Ánh mắt mọi người đều sáng lên."Cũng đúng, ngươi cảm thấy thế nào?" Karadu nhìn về phía Người bán rượu.Người bán rượu cũng đã khôi phục tinh thần kha khá rồi."Cứ như vậy đi." Người bán rượu quyết định."Liễu Bình vẫn chưa có máy chuyển đổi bảo toàn năng lượng, cho hắn một cái."Karadu nói.Lão K đưa ra một cái máy nho nhỏ cho Liễu Bình, nói: "Ngươi xem, chỉ cần mởchốt mở này ra, lực lượng của ngươi sẽ được chuyển hóa thành linh lực.""Nếu như ta dùng súng để tấn công thì sao?" Liễu Bình vỗ vỗ shotgun, hỏi."Đừng coi thường người tu hành, thế giới Tu Hành thường xuyên có hiện tượngthiên trụy, người tu hành cũng đã thấy qua rất nhiều đồ vật kỳ lạ, cũng biết dùngmột bộ phận trong số đó, cho nên chúng ta dùng súng cũng rất bình thường."Lão K giải thích."À rõ rồi." Liễu Bình nói.Hắn nhấn vào chốt mở, gật đầu nói: "Lực lượng của ta cũng đã chuyển hóathành linh lực rồi."Mấy người còn lại cũng không quan tâm chuyện này nữa.Lúc này, trong bầu trời tăm tối, xuất hiện từng đợt gợn sóng vặn vẹo.Đó là dấu hiệu không gian bắt đầu giao thoa.Karadu nhanh chóng lấy mấy bộ quần áo tán tu đưa cho mọi người.Mấy người bắt đầu mặc quần áo.Sau khi mặc xong, Người bán rượu lấy từng tờ thẻ bài trống ra, đưa tới tay từngngười."Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Phong Thánh, ThầnChiếu, đây là bảy tầng cảnh giới trong thế giới Tu Hành."ế ấ ố"Các vị, nhớ kỹ sức chiến đấu của bản thân đối ứng với cảnh giới tu hành, đừngsai lầm."Người bán rượu nói.Liễu Bình nhìn lại, đã thấy sau khi tấm thẻ tới tay đám người, lập tức hiện lêntừng chữ lớn như rồng bay phượng múa.Karadu giơ tấm thẻ trên tay bản thân ra cho mọi người thấy, trên đó viết mấychữ to:"Nguyên Anh trung kỳ."Tấm thẻ trên tay Người bán rượu thì là "Nguyên Anh hậu kỳ".Tấm thẻ trên tay Alger hiện lên mấy chữ "Kim Đan hậu kỳ".Trên thẻ bài Lão K chính là "Trúc Cơ hậu kỳ".Mà tấm thẻ trên tay Liễu Bình thì là "Trúc Cơ trung kỳ".Trong mọi người, cảnh giới cao nhất chính là Người bán rượu, cảnh giới thấpnhất là Liễu Bình."Chú ý, tuyệt đối không thể phán đoán thực lực của một người tu sĩ dựa trêncảnh giới tu hành." Karadu nói với giọng nghiêm túc."Tại sao?" Liễu Bình hỏi với vẻ hào hứng."Cảnh giới chỉ thể hiện hạn mức cao nhất của linh lực và tuổi thọ của tu sĩ màthôi, cũng không thể đại biểu sức chiến đấu của tu sĩ đó." Người bán rượu giảithích.Karadu bổ sung: "Có một vài tu sĩ dù thấp hơn một cảnh giới, thế nhưng có thầnthông, có kinh nghiệm chém giết thì sức chiến đấu và độ nguy hiểm còn caohơn nhiều tu sĩ chỉ có cảnh giới cao.""Trừ khi cảnh giới giữa hai bên chênh lệch quá lớn, cách rất nhiều tầng cảnhgiới, mới thật sự không thể chiến thắng." Người bán rượu tổng kết."Đều là kẻ lão luyện mà." Liễu Bình cảm thán.Xem ra bọn họ đã nghiên cứu về thế giới Tu Hành rất nhiều."Nghe kỹ, chúng ta đều là tán tu, lưu lạc tới nơi này, cũng không biết nơi này đãxảy ra cái gì, chỉ ở đây nghỉ ngơi một lát rồi rời đi mà thôi." Karadu nói.Mọi người cùng gật đầu.Keng... keng... keng...Tiếng chuông lại vang lên lần nữa.Trước mắt Liễu Bình, từng hàng chữ lớn đỏ như máu bỗng xuất hiện:[Đã hoàn thành việc kết nối thời không.][Ám Vụ trấn sắp tiến vào thời không bí ẩn nào đó, trở thành một bộ phận trongđó.][Thời gian tới hửng đông: Ba giờ.][Thời gian ở lại dự tính: Ba giờ.]Ba giờ?Còn dài hơn cả lần trước nữa.Liễu Bình liếc nhìn những dòng chữ này, lại nhìn về phía thị trấn.Khác với lần trước, ánh đèn trong thị trấn cũng không sáng lên, các kiến trúctrong thị trấn cũng không mở cửa, cũng không có đám người bối rối phân chiaquần áo, chạy đi chạy lại khắp nơi.Toàn bộ Ám Vụ trấn tĩnh mịch im ắng, giống như đã bị bóng đêm nuốt trọn vậy."Tới."Người bán rượu nhắc nhở.Liễu Bình ngẩng đầu nhìn tới, trên bầu trời có một màn ảnh ánh sáng xuất hiệnvới tốc độ cực nhanh.Trong màn ánh sáng đó, lít nha lít nhít luồng sáng đang bay xuống mặt đất.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Sau khi nuốt một viên đan dược, Liễu Bình yên lặng hội tụ linh lực tại đan điền,bắt đầu vận chuyển chu thiên, tẩm bổ kinh mạch toàn thân.Thân thể sau khi cải mệnh này thực sự là hạt giống trời sinh tu đạo, chỉ dùngmột giờ đồng hồ, trong cơ thể hắn đã truyền tới từng đợt âm thanh chấn động.Đó là âm thanh cộng minh do linh lực hóa khí trong kinh mạch tạo nên.Trúc Cơ trung kỳ, hoàn thành!Liễu Bình mở mắt ra, phun ra một luồng sương mù thật dài, đứng dậy.Bên ngoài tường thành.Có lẽ là do cô bé kia đã tới đây hai lần, hoặc có lẽ thi thể của quái vật kia có tácdụng.Tóm lại, từ khi đó tới nay, vẫn chưa có con quái vật nào khác đi tới đoạn tườngthành này cả.Nhưng mà nghĩ kỹ lại, khi mình mới xuất hiện không lâu, cũng đã gặp được côbé kia rồi.Dựa theo nội dung trò chuyện mà những người kia vừa nói thì...Bọn họ từng thử tìm kiếm người sống lại, thế nhưng vẫn thất bại.Nói cách khác...Trước kia cũng từng có người giống như mình, thế nhưng kết cục lại không tốtchút nào cả.Lần này, cô bé kia lại kiên trì thử một lần nữa.Cô bé này, muốn làm cái gì chứ?Liễu Bình trở nên trầm tư.Màn đêm im ắng.Thời gian âm thầm chậm rãi trôi qua.Keng... keng... keng!Một đợt tiếng chuông truyền tới từ trong thị trấn.Thời điểm đầu đêm đã kết thúc.Thời điểm nửa đêm về sáng, thuộc về thời không bí ẩn sắp bắt đầu.Từ đằng xa truyền tới tiếng nói của Karadu:"Tất cả mọi người tập trung tới nơi này, chúng ta cần bàn bạc một lần!"...Có mấy bộ quần áo đặt trên mặt đất.ẫ ầ ầThuẫn kỵ sĩ Alger cầm một bộ quần áo dự định mặc lên người.Karadu lại nói: "Lần này không được, chúng ta không thể đóng giả phàm nhânnữa rồi."Mọi người giật mình."Đúng là như vậy, nếu như một thị trấn chỉ có năm người, thấy thế nào cũngkhông thích hợp." Lão K nói."Hơn nữa, thế giới Tu Hành đang phát sinh hiện tượng thiên trụy quy mô lớn,trong thời điểm hỗn loạn như vậy, nếu như chúng ta không thể hiện ra lực lượngcủa bản thân, có lẽ sẽ trở nên rất bị động." Liễu Bình nói."Vậy làm sao bây giờ?" Alger hỏi."Hay là chúng ta đóng giả thành tán tu qua đường? Cứ như vậy, chúng ta cũngcó thể tiến hành phòng vệ hợp lý." Liễu Bình đề nghị.Ánh mắt mọi người đều sáng lên."Cũng đúng, ngươi cảm thấy thế nào?" Karadu nhìn về phía Người bán rượu.Người bán rượu cũng đã khôi phục tinh thần kha khá rồi."Cứ như vậy đi." Người bán rượu quyết định."Liễu Bình vẫn chưa có máy chuyển đổi bảo toàn năng lượng, cho hắn một cái."Karadu nói.Lão K đưa ra một cái máy nho nhỏ cho Liễu Bình, nói: "Ngươi xem, chỉ cần mởchốt mở này ra, lực lượng của ngươi sẽ được chuyển hóa thành linh lực.""Nếu như ta dùng súng để tấn công thì sao?" Liễu Bình vỗ vỗ shotgun, hỏi."Đừng coi thường người tu hành, thế giới Tu Hành thường xuyên có hiện tượngthiên trụy, người tu hành cũng đã thấy qua rất nhiều đồ vật kỳ lạ, cũng biết dùngmột bộ phận trong số đó, cho nên chúng ta dùng súng cũng rất bình thường."Lão K giải thích."À rõ rồi." Liễu Bình nói.Hắn nhấn vào chốt mở, gật đầu nói: "Lực lượng của ta cũng đã chuyển hóathành linh lực rồi."Mấy người còn lại cũng không quan tâm chuyện này nữa.Lúc này, trong bầu trời tăm tối, xuất hiện từng đợt gợn sóng vặn vẹo.Đó là dấu hiệu không gian bắt đầu giao thoa.Karadu nhanh chóng lấy mấy bộ quần áo tán tu đưa cho mọi người.Mấy người bắt đầu mặc quần áo.Sau khi mặc xong, Người bán rượu lấy từng tờ thẻ bài trống ra, đưa tới tay từngngười."Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Phong Thánh, ThầnChiếu, đây là bảy tầng cảnh giới trong thế giới Tu Hành."ế ấ ố"Các vị, nhớ kỹ sức chiến đấu của bản thân đối ứng với cảnh giới tu hành, đừngsai lầm."Người bán rượu nói.Liễu Bình nhìn lại, đã thấy sau khi tấm thẻ tới tay đám người, lập tức hiện lêntừng chữ lớn như rồng bay phượng múa.Karadu giơ tấm thẻ trên tay bản thân ra cho mọi người thấy, trên đó viết mấychữ to:"Nguyên Anh trung kỳ."Tấm thẻ trên tay Người bán rượu thì là "Nguyên Anh hậu kỳ".Tấm thẻ trên tay Alger hiện lên mấy chữ "Kim Đan hậu kỳ".Trên thẻ bài Lão K chính là "Trúc Cơ hậu kỳ".Mà tấm thẻ trên tay Liễu Bình thì là "Trúc Cơ trung kỳ".Trong mọi người, cảnh giới cao nhất chính là Người bán rượu, cảnh giới thấpnhất là Liễu Bình."Chú ý, tuyệt đối không thể phán đoán thực lực của một người tu sĩ dựa trêncảnh giới tu hành." Karadu nói với giọng nghiêm túc."Tại sao?" Liễu Bình hỏi với vẻ hào hứng."Cảnh giới chỉ thể hiện hạn mức cao nhất của linh lực và tuổi thọ của tu sĩ màthôi, cũng không thể đại biểu sức chiến đấu của tu sĩ đó." Người bán rượu giảithích.Karadu bổ sung: "Có một vài tu sĩ dù thấp hơn một cảnh giới, thế nhưng có thầnthông, có kinh nghiệm chém giết thì sức chiến đấu và độ nguy hiểm còn caohơn nhiều tu sĩ chỉ có cảnh giới cao.""Trừ khi cảnh giới giữa hai bên chênh lệch quá lớn, cách rất nhiều tầng cảnhgiới, mới thật sự không thể chiến thắng." Người bán rượu tổng kết."Đều là kẻ lão luyện mà." Liễu Bình cảm thán.Xem ra bọn họ đã nghiên cứu về thế giới Tu Hành rất nhiều."Nghe kỹ, chúng ta đều là tán tu, lưu lạc tới nơi này, cũng không biết nơi này đãxảy ra cái gì, chỉ ở đây nghỉ ngơi một lát rồi rời đi mà thôi." Karadu nói.Mọi người cùng gật đầu.Keng... keng... keng...Tiếng chuông lại vang lên lần nữa.Trước mắt Liễu Bình, từng hàng chữ lớn đỏ như máu bỗng xuất hiện:[Đã hoàn thành việc kết nối thời không.][Ám Vụ trấn sắp tiến vào thời không bí ẩn nào đó, trở thành một bộ phận trongđó.][Thời gian tới hửng đông: Ba giờ.][Thời gian ở lại dự tính: Ba giờ.]Ba giờ?Còn dài hơn cả lần trước nữa.Liễu Bình liếc nhìn những dòng chữ này, lại nhìn về phía thị trấn.Khác với lần trước, ánh đèn trong thị trấn cũng không sáng lên, các kiến trúctrong thị trấn cũng không mở cửa, cũng không có đám người bối rối phân chiaquần áo, chạy đi chạy lại khắp nơi.Toàn bộ Ám Vụ trấn tĩnh mịch im ắng, giống như đã bị bóng đêm nuốt trọn vậy."Tới."Người bán rượu nhắc nhở.Liễu Bình ngẩng đầu nhìn tới, trên bầu trời có một màn ảnh ánh sáng xuất hiệnvới tốc độ cực nhanh.Trong màn ánh sáng đó, lít nha lít nhít luồng sáng đang bay xuống mặt đất.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Sau khi nuốt một viên đan dược, Liễu Bình yên lặng hội tụ linh lực tại đan điền,bắt đầu vận chuyển chu thiên, tẩm bổ kinh mạch toàn thân.Thân thể sau khi cải mệnh này thực sự là hạt giống trời sinh tu đạo, chỉ dùngmột giờ đồng hồ, trong cơ thể hắn đã truyền tới từng đợt âm thanh chấn động.Đó là âm thanh cộng minh do linh lực hóa khí trong kinh mạch tạo nên.Trúc Cơ trung kỳ, hoàn thành!Liễu Bình mở mắt ra, phun ra một luồng sương mù thật dài, đứng dậy.Bên ngoài tường thành.Có lẽ là do cô bé kia đã tới đây hai lần, hoặc có lẽ thi thể của quái vật kia có tácdụng.Tóm lại, từ khi đó tới nay, vẫn chưa có con quái vật nào khác đi tới đoạn tườngthành này cả.Nhưng mà nghĩ kỹ lại, khi mình mới xuất hiện không lâu, cũng đã gặp được côbé kia rồi.Dựa theo nội dung trò chuyện mà những người kia vừa nói thì...Bọn họ từng thử tìm kiếm người sống lại, thế nhưng vẫn thất bại.Nói cách khác...Trước kia cũng từng có người giống như mình, thế nhưng kết cục lại không tốtchút nào cả.Lần này, cô bé kia lại kiên trì thử một lần nữa.Cô bé này, muốn làm cái gì chứ?Liễu Bình trở nên trầm tư.Màn đêm im ắng.Thời gian âm thầm chậm rãi trôi qua.Keng... keng... keng!Một đợt tiếng chuông truyền tới từ trong thị trấn.Thời điểm đầu đêm đã kết thúc.Thời điểm nửa đêm về sáng, thuộc về thời không bí ẩn sắp bắt đầu.Từ đằng xa truyền tới tiếng nói của Karadu:"Tất cả mọi người tập trung tới nơi này, chúng ta cần bàn bạc một lần!"...Có mấy bộ quần áo đặt trên mặt đất.ẫ ầ ầThuẫn kỵ sĩ Alger cầm một bộ quần áo dự định mặc lên người.Karadu lại nói: "Lần này không được, chúng ta không thể đóng giả phàm nhânnữa rồi."Mọi người giật mình."Đúng là như vậy, nếu như một thị trấn chỉ có năm người, thấy thế nào cũngkhông thích hợp." Lão K nói."Hơn nữa, thế giới Tu Hành đang phát sinh hiện tượng thiên trụy quy mô lớn,trong thời điểm hỗn loạn như vậy, nếu như chúng ta không thể hiện ra lực lượngcủa bản thân, có lẽ sẽ trở nên rất bị động." Liễu Bình nói."Vậy làm sao bây giờ?" Alger hỏi."Hay là chúng ta đóng giả thành tán tu qua đường? Cứ như vậy, chúng ta cũngcó thể tiến hành phòng vệ hợp lý." Liễu Bình đề nghị.Ánh mắt mọi người đều sáng lên."Cũng đúng, ngươi cảm thấy thế nào?" Karadu nhìn về phía Người bán rượu.Người bán rượu cũng đã khôi phục tinh thần kha khá rồi."Cứ như vậy đi." Người bán rượu quyết định."Liễu Bình vẫn chưa có máy chuyển đổi bảo toàn năng lượng, cho hắn một cái."Karadu nói.Lão K đưa ra một cái máy nho nhỏ cho Liễu Bình, nói: "Ngươi xem, chỉ cần mởchốt mở này ra, lực lượng của ngươi sẽ được chuyển hóa thành linh lực.""Nếu như ta dùng súng để tấn công thì sao?" Liễu Bình vỗ vỗ shotgun, hỏi."Đừng coi thường người tu hành, thế giới Tu Hành thường xuyên có hiện tượngthiên trụy, người tu hành cũng đã thấy qua rất nhiều đồ vật kỳ lạ, cũng biết dùngmột bộ phận trong số đó, cho nên chúng ta dùng súng cũng rất bình thường."Lão K giải thích."À rõ rồi." Liễu Bình nói.Hắn nhấn vào chốt mở, gật đầu nói: "Lực lượng của ta cũng đã chuyển hóathành linh lực rồi."Mấy người còn lại cũng không quan tâm chuyện này nữa.Lúc này, trong bầu trời tăm tối, xuất hiện từng đợt gợn sóng vặn vẹo.Đó là dấu hiệu không gian bắt đầu giao thoa.Karadu nhanh chóng lấy mấy bộ quần áo tán tu đưa cho mọi người.Mấy người bắt đầu mặc quần áo.Sau khi mặc xong, Người bán rượu lấy từng tờ thẻ bài trống ra, đưa tới tay từngngười."Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Phong Thánh, ThầnChiếu, đây là bảy tầng cảnh giới trong thế giới Tu Hành."ế ấ ố"Các vị, nhớ kỹ sức chiến đấu của bản thân đối ứng với cảnh giới tu hành, đừngsai lầm."Người bán rượu nói.Liễu Bình nhìn lại, đã thấy sau khi tấm thẻ tới tay đám người, lập tức hiện lêntừng chữ lớn như rồng bay phượng múa.Karadu giơ tấm thẻ trên tay bản thân ra cho mọi người thấy, trên đó viết mấychữ to:"Nguyên Anh trung kỳ."Tấm thẻ trên tay Người bán rượu thì là "Nguyên Anh hậu kỳ".Tấm thẻ trên tay Alger hiện lên mấy chữ "Kim Đan hậu kỳ".Trên thẻ bài Lão K chính là "Trúc Cơ hậu kỳ".Mà tấm thẻ trên tay Liễu Bình thì là "Trúc Cơ trung kỳ".Trong mọi người, cảnh giới cao nhất chính là Người bán rượu, cảnh giới thấpnhất là Liễu Bình."Chú ý, tuyệt đối không thể phán đoán thực lực của một người tu sĩ dựa trêncảnh giới tu hành." Karadu nói với giọng nghiêm túc."Tại sao?" Liễu Bình hỏi với vẻ hào hứng."Cảnh giới chỉ thể hiện hạn mức cao nhất của linh lực và tuổi thọ của tu sĩ màthôi, cũng không thể đại biểu sức chiến đấu của tu sĩ đó." Người bán rượu giảithích.Karadu bổ sung: "Có một vài tu sĩ dù thấp hơn một cảnh giới, thế nhưng có thầnthông, có kinh nghiệm chém giết thì sức chiến đấu và độ nguy hiểm còn caohơn nhiều tu sĩ chỉ có cảnh giới cao.""Trừ khi cảnh giới giữa hai bên chênh lệch quá lớn, cách rất nhiều tầng cảnhgiới, mới thật sự không thể chiến thắng." Người bán rượu tổng kết."Đều là kẻ lão luyện mà." Liễu Bình cảm thán.Xem ra bọn họ đã nghiên cứu về thế giới Tu Hành rất nhiều."Nghe kỹ, chúng ta đều là tán tu, lưu lạc tới nơi này, cũng không biết nơi này đãxảy ra cái gì, chỉ ở đây nghỉ ngơi một lát rồi rời đi mà thôi." Karadu nói.Mọi người cùng gật đầu.Keng... keng... keng...Tiếng chuông lại vang lên lần nữa.Trước mắt Liễu Bình, từng hàng chữ lớn đỏ như máu bỗng xuất hiện:[Đã hoàn thành việc kết nối thời không.][Ám Vụ trấn sắp tiến vào thời không bí ẩn nào đó, trở thành một bộ phận trongđó.][Thời gian tới hửng đông: Ba giờ.][Thời gian ở lại dự tính: Ba giờ.]Ba giờ?Còn dài hơn cả lần trước nữa.Liễu Bình liếc nhìn những dòng chữ này, lại nhìn về phía thị trấn.Khác với lần trước, ánh đèn trong thị trấn cũng không sáng lên, các kiến trúctrong thị trấn cũng không mở cửa, cũng không có đám người bối rối phân chiaquần áo, chạy đi chạy lại khắp nơi.Toàn bộ Ám Vụ trấn tĩnh mịch im ắng, giống như đã bị bóng đêm nuốt trọn vậy."Tới."Người bán rượu nhắc nhở.Liễu Bình ngẩng đầu nhìn tới, trên bầu trời có một màn ảnh ánh sáng xuất hiệnvới tốc độ cực nhanh.Trong màn ánh sáng đó, lít nha lít nhít luồng sáng đang bay xuống mặt đất.

Chương 95: Giáng lâm