"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 231: Kích hoạt!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Các thiếu niên nhìn nhau, lại nghĩ tới hiện tại cũng không có những cách kháccó thể lựa chọn, đành phải lần lượt bước tới trước cửa.Liễu Bình xen lẫn trong đám người, bước từng bước đi về phía cánh cửa kia.Hắn vừa đi, vừa nhớ lại trận chiến vừa xảy ra.Cuối cùng, đã đưa tất cả mọi người trở về, chỉ có mình vẫn còn ở lại.Cũng không biết, hiện tại là thời đại nào?Sau khi mình tỉnh lại từ trong quân doanh, là mười chín tuổi, thế nhưng bây giờ,lại là mười bốn tuổi.Chẳng lẽ đã trở về tới năm năm trước?Hắn nghĩ đi nghĩ lại, bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện, nửa đùa nửa thật hỏi:"Danh Sách, khi trước ngươi lại không thu nhận linh thạch, hiện tại lại nuốt củata ba thẻ bài chức nghiệp, dù gì thì lần này cũng nên mở ra chứ?"Trong khoảnh khắc đó...Từng hàng chữ nhỏ hiện lên giữa hư không:[Đang dò xét tình huống hiện tại.][Đã thu hoạch được tin tức tình báo cơ bản nhất về Vĩnh Dạ.][Đã tiến vào dòng thời gian càng xa xôi hơn.][Đã thoát khỏi thế giới Lục đạo Luân hồi, chuyển sinh trở thành Vĩnh Dạ giả,cũng thu hoạch được thân phận trong sạch là thẻ bài sơ cấp.][Đã nuốt ba tấm thẻ chức nghiệp, thu hoạch được lực lượng chức nghiệp cầnthiết.][Tổng kết: Hoàn cảnh hiện tại là an toàn, cũng đã đạt thành toàn bộ điều kiệntiên quyết.][Bản Danh Sách bắt đầu kích hoạt.][Kích hoạt thành công, Giao diện Anh Linh đã mở ra!]…Các thiếu niên được đưa tới một căn phòng lớn, đầy đủ bàn ghế.Trên mỗi một cái bàn lớn đều có lượng lớn thức ăn.Người trung niên đứng ở một bên, nói:"Các ngươi đã trải qua nhiều lượt sàng chọn, đã tiêu hao quá nhiều thể lực, hiệntại ăn cơm trước đi.""Thời gian ăn cơm là năm phút.""Năm phút sau, ta sẽ dẫn các ngươi đi học."Nói xong, ông ta cũng rời đi.Liễu Bình nhìn những người khác, không để ý nhiều lắm, tìm một cái bàn rồingồi xuống.Hắn đúng là cảm thấy đói bụng.Mà thức ăn trước mắt, đơn giản cũng là trái cây rau quả, còn có cả thịt cá trứngsữa, chỉ là hình thái của bọn chúng hơi khác thường mà thôi.Ví dụ như quả trứng này...Liễu Bình cầm một quả trứng có vỏ màu đen, thiên nhiên điêu khắc từng đóamây trên đó, trong hư không xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:[Trứng của một giống loài nào đó.][Có thể ăn.][Tác dụng: Bổ sung dinh dưỡng.]Liễu Bình dùng tay đập tới, vỏ trứng lập tức vỡ vụn, một quả trứng trắng noãnlăn ra từ bên trong.Ăn một miếng, còn hơi ngọt nữa.Lúc này, những thiếu niên kia cũng không chịu nổi cơn đói cồn cào, vội vàngngồi xuống, bắt đầu ăn uống.Liễu Bình vừa ăn vừa âm thầm hỏi:"Danh Sách, ngươi thật có thể sử dụng sao?"Từng hàng chữ nhỏ hiện lên: [Đương nhiên.][Xét thấy ngươi đã chân chính dung nhập thế giới Vĩnh Dạ, trở thành một phầntử trong đó, Bản Danh Sách đã mở ra.][Bởi vì thực lực của ngươi quá thấp kém, chỉ là một tấm thẻ bài màu xám, bảnDanh Sách đã mở ra một công năng đặc biệt chuyên dành cho ngươi.]"Cái gì?" Liễu Bình hỏi.[Anh linh che chở.] Danh Sách nói."Đó là thứ gì?" Liễu Bình tò mò hỏi.Từng hàng chữ nhỏ liên tiếp xuất hiện:[Hạng năng lực thứ nhất của Giao diện Anh Linh:][Anh linh che chở.][Thuyết minh: Những Anh linh mà ngươi đã sở hữu, có thể phóng ra một loạinăng lực biến chủng của họ lên người ngươi, điều kiện tiên quyết là ngươi hoànthành điều kiện đặc biệt tương ứng với Anh linh đó.][Mỗi mười hai giờ, có thể kích hoạt một lần.]Liễu Bình trầm ngâm nói: "Ví dụ đâu? Hay là kích hoạt một lần để ta xemxem?"ấLại có từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:[Ngẫu nhiên lựa chọn Anh linh, người được chọn là: Cửu mệnh Miêu yêu(Đang ngủ say).][Sau khi thỏa mãn những điều kiện đặc biệt dưới đây, ngươi có thể rút ra mộtloại năng lực hệ thần bí biến chủng trên người Cửu mệnh Miêu yêu, có thể sửdụng một lần.][Điều kiện rút ra: Ăn một con cá.]Cá...Điều kiện đơn giản như vậy.Liễu Bình quan sát xung quanh, trên bàn của hắn không có cá, chỉ có một concá nóng hôi hổi đang được đặt trên một cái bàn cách hắn khoảng bảy, tám chiếcbàn khác.Hắn đứng dậy, đi qua nơi đó, bưng con cá lên trước mặt mấy thiếu niên đangngồi nơi đó rồi rời đi."Chờ đã, đây là thức ăn trên bàn chúng ta." Một thiếu niên quát."Ngươi cũng có thể tới ăn đồ ăn trên bàn của ta, ta sẽ không để ý." Liễu Bìnhmỉm cười, nói.Cũng không để ý tới đối phương có nói thêm gì hay không, hắn đi trở về, đặtcon cá trước mặt, bắt đầu ăn say sưa ngon lành.Con cá này là loại cá hắn chưa từng gặp qua, khi ăn lại có hương vị rất độc đáo.Một lát sau...Một con cá đã bị ăn sạch.Liễu Bình buông bộ đồ ăn xuống.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Ngươi đã hoàn thành điều kiện đặc biệt có liên quan tới Cửu mệnh Miêu yêu.][Bản Danh Sách đang rút ngẫu nhiên một loại năng lực từ trên người Cửu mệnhMiêu yêu...][Năm,][Bốn,][Ba,][Hai,][Một.][Hoàn thành.][Ngươi thu được năng lực biến chủng: Chuyên môn thu thập tình báo.][Số lần có thể dùng: 1 lần.][Khi kích hoạt năng lực này, ngươi sẽ đạt được tin tức tình báo có tác dụng từtrên người một người nào đó.]Liễu Bình đọc xong cũng phải âm thầm gật đầu.Miêu yêu am hiểu nhất là thu thập tình báo.Trên người Triệu Thiền Y, loại thiên phú đặc trưng này càng thể hiện rõ rànghơn.Ví dụ như tìm kiếm tình báo về sư phụ, là do Triệu Thiền Y tìm tới giúp mình.Thế nhưng, chỉ có thể sử dụng một lần."Nhỡ may sử dụng hết làm sao bây giờ?" Liễu Bình hỏi.Danh Sách nói: [Sau mười hai giờ, ngươi cần phải thỏa mãn một điều kiện đặcbiệt nào đó, mới có thể thu hoạch được một loại năng lực biến chủng một lầnnữa.]"Nói cách khác, lần rút tiếp theo chưa chắc đã là Triệu Thiền Y, coi như là rúttrúng nàng, cũng chưa chắc đã rút được năng lực này?" Liễu Bình hỏi.[Chính xác.] Danh Sách nói.Lúc này, người trung niên kia lại xuất hiện trước mặt các thiếu niên."Được rồi, thời gian ăn cơm đã kết thúc, tất cả đi theo ta, môn học đầu tiên củacác ngươi sắp bắt đầu rồi." Ông ta trầm giọng nói.Các thiếu niên đứng dậy, đi theo ông ta xuyên qua hành lang dài dằng dặc, đivào trong một căn phòng.Đây là một phòng học rất rộng rãi.Khi người trung niên thấy bọn họ đều ngồi xuống, lập tức rời đi.Một lát sau...Một ông lão tóc xám đi vào trong phòng học, đứng trên bục giảng, đặt mạnhmột quyển sách to lớn lại nặng nề xuống bàn, gây nên tiếng vang không nhỏ.Ông ta thở hổn hển vài hơi, lại xoa mồ hôi trán, mới nhìn về phía đám thiếuniên bên dưới."Các vị.""Hôm nay là ngày các ngươi gia nhập Vĩnh Dạ, ta rất vui vẻ khi gặp mặt cácngươi, bởi vì điều này có ý nghĩa đế quốc lại có thêm nhân tài, dòng máu trànngập sức sống.""Xin hãy tự giới thiệu bản thân đi, dù sao trong tương lai, các ngươi đều trởthành đồng đội lẫn chiến hữu của nhau cả.""Bắt đầu từ hàng đầu tiên đi."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Các thiếu niên nhìn nhau, lại nghĩ tới hiện tại cũng không có những cách kháccó thể lựa chọn, đành phải lần lượt bước tới trước cửa.Liễu Bình xen lẫn trong đám người, bước từng bước đi về phía cánh cửa kia.Hắn vừa đi, vừa nhớ lại trận chiến vừa xảy ra.Cuối cùng, đã đưa tất cả mọi người trở về, chỉ có mình vẫn còn ở lại.Cũng không biết, hiện tại là thời đại nào?Sau khi mình tỉnh lại từ trong quân doanh, là mười chín tuổi, thế nhưng bây giờ,lại là mười bốn tuổi.Chẳng lẽ đã trở về tới năm năm trước?Hắn nghĩ đi nghĩ lại, bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện, nửa đùa nửa thật hỏi:"Danh Sách, khi trước ngươi lại không thu nhận linh thạch, hiện tại lại nuốt củata ba thẻ bài chức nghiệp, dù gì thì lần này cũng nên mở ra chứ?"Trong khoảnh khắc đó...Từng hàng chữ nhỏ hiện lên giữa hư không:[Đang dò xét tình huống hiện tại.][Đã thu hoạch được tin tức tình báo cơ bản nhất về Vĩnh Dạ.][Đã tiến vào dòng thời gian càng xa xôi hơn.][Đã thoát khỏi thế giới Lục đạo Luân hồi, chuyển sinh trở thành Vĩnh Dạ giả,cũng thu hoạch được thân phận trong sạch là thẻ bài sơ cấp.][Đã nuốt ba tấm thẻ chức nghiệp, thu hoạch được lực lượng chức nghiệp cầnthiết.][Tổng kết: Hoàn cảnh hiện tại là an toàn, cũng đã đạt thành toàn bộ điều kiệntiên quyết.][Bản Danh Sách bắt đầu kích hoạt.][Kích hoạt thành công, Giao diện Anh Linh đã mở ra!]…Các thiếu niên được đưa tới một căn phòng lớn, đầy đủ bàn ghế.Trên mỗi một cái bàn lớn đều có lượng lớn thức ăn.Người trung niên đứng ở một bên, nói:"Các ngươi đã trải qua nhiều lượt sàng chọn, đã tiêu hao quá nhiều thể lực, hiệntại ăn cơm trước đi.""Thời gian ăn cơm là năm phút.""Năm phút sau, ta sẽ dẫn các ngươi đi học."Nói xong, ông ta cũng rời đi.Liễu Bình nhìn những người khác, không để ý nhiều lắm, tìm một cái bàn rồingồi xuống.Hắn đúng là cảm thấy đói bụng.Mà thức ăn trước mắt, đơn giản cũng là trái cây rau quả, còn có cả thịt cá trứngsữa, chỉ là hình thái của bọn chúng hơi khác thường mà thôi.Ví dụ như quả trứng này...Liễu Bình cầm một quả trứng có vỏ màu đen, thiên nhiên điêu khắc từng đóamây trên đó, trong hư không xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:[Trứng của một giống loài nào đó.][Có thể ăn.][Tác dụng: Bổ sung dinh dưỡng.]Liễu Bình dùng tay đập tới, vỏ trứng lập tức vỡ vụn, một quả trứng trắng noãnlăn ra từ bên trong.Ăn một miếng, còn hơi ngọt nữa.Lúc này, những thiếu niên kia cũng không chịu nổi cơn đói cồn cào, vội vàngngồi xuống, bắt đầu ăn uống.Liễu Bình vừa ăn vừa âm thầm hỏi:"Danh Sách, ngươi thật có thể sử dụng sao?"Từng hàng chữ nhỏ hiện lên: [Đương nhiên.][Xét thấy ngươi đã chân chính dung nhập thế giới Vĩnh Dạ, trở thành một phầntử trong đó, Bản Danh Sách đã mở ra.][Bởi vì thực lực của ngươi quá thấp kém, chỉ là một tấm thẻ bài màu xám, bảnDanh Sách đã mở ra một công năng đặc biệt chuyên dành cho ngươi.]"Cái gì?" Liễu Bình hỏi.[Anh linh che chở.] Danh Sách nói."Đó là thứ gì?" Liễu Bình tò mò hỏi.Từng hàng chữ nhỏ liên tiếp xuất hiện:[Hạng năng lực thứ nhất của Giao diện Anh Linh:][Anh linh che chở.][Thuyết minh: Những Anh linh mà ngươi đã sở hữu, có thể phóng ra một loạinăng lực biến chủng của họ lên người ngươi, điều kiện tiên quyết là ngươi hoànthành điều kiện đặc biệt tương ứng với Anh linh đó.][Mỗi mười hai giờ, có thể kích hoạt một lần.]Liễu Bình trầm ngâm nói: "Ví dụ đâu? Hay là kích hoạt một lần để ta xemxem?"ấLại có từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:[Ngẫu nhiên lựa chọn Anh linh, người được chọn là: Cửu mệnh Miêu yêu(Đang ngủ say).][Sau khi thỏa mãn những điều kiện đặc biệt dưới đây, ngươi có thể rút ra mộtloại năng lực hệ thần bí biến chủng trên người Cửu mệnh Miêu yêu, có thể sửdụng một lần.][Điều kiện rút ra: Ăn một con cá.]Cá...Điều kiện đơn giản như vậy.Liễu Bình quan sát xung quanh, trên bàn của hắn không có cá, chỉ có một concá nóng hôi hổi đang được đặt trên một cái bàn cách hắn khoảng bảy, tám chiếcbàn khác.Hắn đứng dậy, đi qua nơi đó, bưng con cá lên trước mặt mấy thiếu niên đangngồi nơi đó rồi rời đi."Chờ đã, đây là thức ăn trên bàn chúng ta." Một thiếu niên quát."Ngươi cũng có thể tới ăn đồ ăn trên bàn của ta, ta sẽ không để ý." Liễu Bìnhmỉm cười, nói.Cũng không để ý tới đối phương có nói thêm gì hay không, hắn đi trở về, đặtcon cá trước mặt, bắt đầu ăn say sưa ngon lành.Con cá này là loại cá hắn chưa từng gặp qua, khi ăn lại có hương vị rất độc đáo.Một lát sau...Một con cá đã bị ăn sạch.Liễu Bình buông bộ đồ ăn xuống.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Ngươi đã hoàn thành điều kiện đặc biệt có liên quan tới Cửu mệnh Miêu yêu.][Bản Danh Sách đang rút ngẫu nhiên một loại năng lực từ trên người Cửu mệnhMiêu yêu...][Năm,][Bốn,][Ba,][Hai,][Một.][Hoàn thành.][Ngươi thu được năng lực biến chủng: Chuyên môn thu thập tình báo.][Số lần có thể dùng: 1 lần.][Khi kích hoạt năng lực này, ngươi sẽ đạt được tin tức tình báo có tác dụng từtrên người một người nào đó.]Liễu Bình đọc xong cũng phải âm thầm gật đầu.Miêu yêu am hiểu nhất là thu thập tình báo.Trên người Triệu Thiền Y, loại thiên phú đặc trưng này càng thể hiện rõ rànghơn.Ví dụ như tìm kiếm tình báo về sư phụ, là do Triệu Thiền Y tìm tới giúp mình.Thế nhưng, chỉ có thể sử dụng một lần."Nhỡ may sử dụng hết làm sao bây giờ?" Liễu Bình hỏi.Danh Sách nói: [Sau mười hai giờ, ngươi cần phải thỏa mãn một điều kiện đặcbiệt nào đó, mới có thể thu hoạch được một loại năng lực biến chủng một lầnnữa.]"Nói cách khác, lần rút tiếp theo chưa chắc đã là Triệu Thiền Y, coi như là rúttrúng nàng, cũng chưa chắc đã rút được năng lực này?" Liễu Bình hỏi.[Chính xác.] Danh Sách nói.Lúc này, người trung niên kia lại xuất hiện trước mặt các thiếu niên."Được rồi, thời gian ăn cơm đã kết thúc, tất cả đi theo ta, môn học đầu tiên củacác ngươi sắp bắt đầu rồi." Ông ta trầm giọng nói.Các thiếu niên đứng dậy, đi theo ông ta xuyên qua hành lang dài dằng dặc, đivào trong một căn phòng.Đây là một phòng học rất rộng rãi.Khi người trung niên thấy bọn họ đều ngồi xuống, lập tức rời đi.Một lát sau...Một ông lão tóc xám đi vào trong phòng học, đứng trên bục giảng, đặt mạnhmột quyển sách to lớn lại nặng nề xuống bàn, gây nên tiếng vang không nhỏ.Ông ta thở hổn hển vài hơi, lại xoa mồ hôi trán, mới nhìn về phía đám thiếuniên bên dưới."Các vị.""Hôm nay là ngày các ngươi gia nhập Vĩnh Dạ, ta rất vui vẻ khi gặp mặt cácngươi, bởi vì điều này có ý nghĩa đế quốc lại có thêm nhân tài, dòng máu trànngập sức sống.""Xin hãy tự giới thiệu bản thân đi, dù sao trong tương lai, các ngươi đều trởthành đồng đội lẫn chiến hữu của nhau cả.""Bắt đầu từ hàng đầu tiên đi."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Các thiếu niên nhìn nhau, lại nghĩ tới hiện tại cũng không có những cách kháccó thể lựa chọn, đành phải lần lượt bước tới trước cửa.Liễu Bình xen lẫn trong đám người, bước từng bước đi về phía cánh cửa kia.Hắn vừa đi, vừa nhớ lại trận chiến vừa xảy ra.Cuối cùng, đã đưa tất cả mọi người trở về, chỉ có mình vẫn còn ở lại.Cũng không biết, hiện tại là thời đại nào?Sau khi mình tỉnh lại từ trong quân doanh, là mười chín tuổi, thế nhưng bây giờ,lại là mười bốn tuổi.Chẳng lẽ đã trở về tới năm năm trước?Hắn nghĩ đi nghĩ lại, bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện, nửa đùa nửa thật hỏi:"Danh Sách, khi trước ngươi lại không thu nhận linh thạch, hiện tại lại nuốt củata ba thẻ bài chức nghiệp, dù gì thì lần này cũng nên mở ra chứ?"Trong khoảnh khắc đó...Từng hàng chữ nhỏ hiện lên giữa hư không:[Đang dò xét tình huống hiện tại.][Đã thu hoạch được tin tức tình báo cơ bản nhất về Vĩnh Dạ.][Đã tiến vào dòng thời gian càng xa xôi hơn.][Đã thoát khỏi thế giới Lục đạo Luân hồi, chuyển sinh trở thành Vĩnh Dạ giả,cũng thu hoạch được thân phận trong sạch là thẻ bài sơ cấp.][Đã nuốt ba tấm thẻ chức nghiệp, thu hoạch được lực lượng chức nghiệp cầnthiết.][Tổng kết: Hoàn cảnh hiện tại là an toàn, cũng đã đạt thành toàn bộ điều kiệntiên quyết.][Bản Danh Sách bắt đầu kích hoạt.][Kích hoạt thành công, Giao diện Anh Linh đã mở ra!]…Các thiếu niên được đưa tới một căn phòng lớn, đầy đủ bàn ghế.Trên mỗi một cái bàn lớn đều có lượng lớn thức ăn.Người trung niên đứng ở một bên, nói:"Các ngươi đã trải qua nhiều lượt sàng chọn, đã tiêu hao quá nhiều thể lực, hiệntại ăn cơm trước đi.""Thời gian ăn cơm là năm phút.""Năm phút sau, ta sẽ dẫn các ngươi đi học."Nói xong, ông ta cũng rời đi.Liễu Bình nhìn những người khác, không để ý nhiều lắm, tìm một cái bàn rồingồi xuống.Hắn đúng là cảm thấy đói bụng.Mà thức ăn trước mắt, đơn giản cũng là trái cây rau quả, còn có cả thịt cá trứngsữa, chỉ là hình thái của bọn chúng hơi khác thường mà thôi.Ví dụ như quả trứng này...Liễu Bình cầm một quả trứng có vỏ màu đen, thiên nhiên điêu khắc từng đóamây trên đó, trong hư không xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:[Trứng của một giống loài nào đó.][Có thể ăn.][Tác dụng: Bổ sung dinh dưỡng.]Liễu Bình dùng tay đập tới, vỏ trứng lập tức vỡ vụn, một quả trứng trắng noãnlăn ra từ bên trong.Ăn một miếng, còn hơi ngọt nữa.Lúc này, những thiếu niên kia cũng không chịu nổi cơn đói cồn cào, vội vàngngồi xuống, bắt đầu ăn uống.Liễu Bình vừa ăn vừa âm thầm hỏi:"Danh Sách, ngươi thật có thể sử dụng sao?"Từng hàng chữ nhỏ hiện lên: [Đương nhiên.][Xét thấy ngươi đã chân chính dung nhập thế giới Vĩnh Dạ, trở thành một phầntử trong đó, Bản Danh Sách đã mở ra.][Bởi vì thực lực của ngươi quá thấp kém, chỉ là một tấm thẻ bài màu xám, bảnDanh Sách đã mở ra một công năng đặc biệt chuyên dành cho ngươi.]"Cái gì?" Liễu Bình hỏi.[Anh linh che chở.] Danh Sách nói."Đó là thứ gì?" Liễu Bình tò mò hỏi.Từng hàng chữ nhỏ liên tiếp xuất hiện:[Hạng năng lực thứ nhất của Giao diện Anh Linh:][Anh linh che chở.][Thuyết minh: Những Anh linh mà ngươi đã sở hữu, có thể phóng ra một loạinăng lực biến chủng của họ lên người ngươi, điều kiện tiên quyết là ngươi hoànthành điều kiện đặc biệt tương ứng với Anh linh đó.][Mỗi mười hai giờ, có thể kích hoạt một lần.]Liễu Bình trầm ngâm nói: "Ví dụ đâu? Hay là kích hoạt một lần để ta xemxem?"ấLại có từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:[Ngẫu nhiên lựa chọn Anh linh, người được chọn là: Cửu mệnh Miêu yêu(Đang ngủ say).][Sau khi thỏa mãn những điều kiện đặc biệt dưới đây, ngươi có thể rút ra mộtloại năng lực hệ thần bí biến chủng trên người Cửu mệnh Miêu yêu, có thể sửdụng một lần.][Điều kiện rút ra: Ăn một con cá.]Cá...Điều kiện đơn giản như vậy.Liễu Bình quan sát xung quanh, trên bàn của hắn không có cá, chỉ có một concá nóng hôi hổi đang được đặt trên một cái bàn cách hắn khoảng bảy, tám chiếcbàn khác.Hắn đứng dậy, đi qua nơi đó, bưng con cá lên trước mặt mấy thiếu niên đangngồi nơi đó rồi rời đi."Chờ đã, đây là thức ăn trên bàn chúng ta." Một thiếu niên quát."Ngươi cũng có thể tới ăn đồ ăn trên bàn của ta, ta sẽ không để ý." Liễu Bìnhmỉm cười, nói.Cũng không để ý tới đối phương có nói thêm gì hay không, hắn đi trở về, đặtcon cá trước mặt, bắt đầu ăn say sưa ngon lành.Con cá này là loại cá hắn chưa từng gặp qua, khi ăn lại có hương vị rất độc đáo.Một lát sau...Một con cá đã bị ăn sạch.Liễu Bình buông bộ đồ ăn xuống.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Ngươi đã hoàn thành điều kiện đặc biệt có liên quan tới Cửu mệnh Miêu yêu.][Bản Danh Sách đang rút ngẫu nhiên một loại năng lực từ trên người Cửu mệnhMiêu yêu...][Năm,][Bốn,][Ba,][Hai,][Một.][Hoàn thành.][Ngươi thu được năng lực biến chủng: Chuyên môn thu thập tình báo.][Số lần có thể dùng: 1 lần.][Khi kích hoạt năng lực này, ngươi sẽ đạt được tin tức tình báo có tác dụng từtrên người một người nào đó.]Liễu Bình đọc xong cũng phải âm thầm gật đầu.Miêu yêu am hiểu nhất là thu thập tình báo.Trên người Triệu Thiền Y, loại thiên phú đặc trưng này càng thể hiện rõ rànghơn.Ví dụ như tìm kiếm tình báo về sư phụ, là do Triệu Thiền Y tìm tới giúp mình.Thế nhưng, chỉ có thể sử dụng một lần."Nhỡ may sử dụng hết làm sao bây giờ?" Liễu Bình hỏi.Danh Sách nói: [Sau mười hai giờ, ngươi cần phải thỏa mãn một điều kiện đặcbiệt nào đó, mới có thể thu hoạch được một loại năng lực biến chủng một lầnnữa.]"Nói cách khác, lần rút tiếp theo chưa chắc đã là Triệu Thiền Y, coi như là rúttrúng nàng, cũng chưa chắc đã rút được năng lực này?" Liễu Bình hỏi.[Chính xác.] Danh Sách nói.Lúc này, người trung niên kia lại xuất hiện trước mặt các thiếu niên."Được rồi, thời gian ăn cơm đã kết thúc, tất cả đi theo ta, môn học đầu tiên củacác ngươi sắp bắt đầu rồi." Ông ta trầm giọng nói.Các thiếu niên đứng dậy, đi theo ông ta xuyên qua hành lang dài dằng dặc, đivào trong một căn phòng.Đây là một phòng học rất rộng rãi.Khi người trung niên thấy bọn họ đều ngồi xuống, lập tức rời đi.Một lát sau...Một ông lão tóc xám đi vào trong phòng học, đứng trên bục giảng, đặt mạnhmột quyển sách to lớn lại nặng nề xuống bàn, gây nên tiếng vang không nhỏ.Ông ta thở hổn hển vài hơi, lại xoa mồ hôi trán, mới nhìn về phía đám thiếuniên bên dưới."Các vị.""Hôm nay là ngày các ngươi gia nhập Vĩnh Dạ, ta rất vui vẻ khi gặp mặt cácngươi, bởi vì điều này có ý nghĩa đế quốc lại có thêm nhân tài, dòng máu trànngập sức sống.""Xin hãy tự giới thiệu bản thân đi, dù sao trong tương lai, các ngươi đều trởthành đồng đội lẫn chiến hữu của nhau cả.""Bắt đầu từ hàng đầu tiên đi."