"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 276: Thuật quyết - hoàn thành!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mười phút trôi qua.Mèo trắng ăn no tới mức bụng tròn vo, uể oải nằm trên giường Liễu Bình, duỗimóng ra, nói:"Về sau cái giường này thuộc về ta, Liễu Bình, ngươi tự tìm chỗ ngủ khác đi.""Ăn rồi ngủ? Đứng dậy cho ta, chúng ta có việc cần phải làm." Liễu Bình nói."Việc gì?" Mèo trắng hỏi.Liễu Bình đang định nói chuyện, mèo trắng bỗng trợn mắt lên.Nó đứng dậy, quan sát Hỏa Nha nói: "Liễu Bình, khi nào ngươi lại thu nuôi mộtcon chó như vậy?""Khi các ngươi ngủ say á." Liễu Bình nói."Nó có vấn đề." Mèo trắng nói.Hỏa Nha nhếch miệng, gầm gừ: "Nơi nào của ta có vấn đề? Mèo trắng, ta nghĩngươi còn không biết rõ vị trí của mình là ở đâu chứ."Khí tức của nó triển khai toàn bộ...Khung chữ nhật hư ảo xuất hiện xung quanh người nó, mà tại góc trái trên cùng,xuất hiện một con số: 8.Huyết Nhục Thú Khuyển cấp 8!Mèo trắng híp mắt, ngồi xổm tại mép giường, không thèm đếm xỉa chút nào màliếm liếm móng vuốt mình.Xung quanh người nó, cũng có một khung hình chữ nhật hư ảo xuất hiện, mà tạigóc trái phía trên của nó, có một con số: 30.Yêu vương cảnh giới Thần Chiếu cấp 30, Cửu mệnh Miêu yêu!Liễu Bình cũng đã tính qua, dựa vào bản thân cố gắng thăng cấp, còn khôngbằng đánh thức Triệu Thiền Y có lời hơn.Mình đã trở thành Thủ Ngục kỵ sĩ.Trong chiến đấu, toàn bộ lực lượng đều phải cống hiến ra, cho vật nuôi, Anhlinh cùng chiến hữu của mình sử dụng.Coi như mình liều mạng tăng cấp, trong nửa năm cũng không vượt qua được haimươi cấp.Kỵ sĩ cấp hai mươi, cống hiến toàn bộ lực lượng của mình cho Huyết Nhục ThúKhuyển cấp tám, để nó phụ trách chiến đấu...Đó cũng không phải là một ý kiến hay.Mặc dù Huyết Nhục Thú Khuyển cũng có thể tăng cấp.ế ế ốThế nhưng mình chỉ là một học viên của Học viện Hoàng gia Đế quốc, làm gìcó nhiều tài nguyên dành cho nó tăng cấp chứ?Như vậy...Trong thời gian ngắn, có thể đánh thức một vị Anh linh mạnh mẽ, còn quantrọng hơn việc thăng cấp của bản thân mình!Mèo trắng liếm xong móng vuốt, liếc mắt, quan sát Hỏa Nha bên dưới, hỏi:"Chó con, ngươi mới nói cái gì cơ?"Móng vuốt sắc bén nhô ra từ đệm thịt của mèo trắng.Thân hình Hỏa Nha cứng lại, cái đuôi kẹp xuống dưới mông."Chị gái à, ta mới hai tuổi thôi, còn không hiểu chuyện, ngài đừng so đo với ta.""À đúng rồi, ngài thấy ta có vấn đề gì sao, ta sẽ đổi.""Chị gái à, ngài bớt giận!"Hỏa Nha cười bồi, chậm rãi nằm trên mặt đất.…Mèo trắng nhảy xuống khỏi giường, xoay quanh Hỏa Nha vài vòng, thỉnhthoảng còn ngửi ngửi không khí xung quanh nó nữa."Ngươi đã chiến đấu với kẻ nào?" Nàng hỏi."Không có." Hỏa Nha đáp."Nói chính xác hơn thì nó suýt nữa bị giết chết, tới khoảnh khắc nguy hiểm là tatriệu hồi nó trở về." Liễu Bình nói.Liễu Bình ngẫm nghĩ, lại nói: "Ta chắc chắn rằng nó không phải chịu bất cứ vếtthương nào cả, ngươi có phát hiện gì sao?"Mèo trắng duỗi móng vuốt ra, xoa đầu Hỏa Nha, nói: "Nó bị người khác pháthiện.""Phát hiện?" Liễu Bình hỏi."Đúng, nó bị người khác phát hiện lẫn ghi nhớ." Mèo trắng nói.Hỏa Nha khó hiểu hỏi: "Tại sao mà ngươi lại biết được?""Bản năng của Miêu yêu chúng ta, chính là quan sát đồng đội trở về từ bênngoài, xem bọn họ có dị dạng nào hay không..."Mèo trắng tiếp tục giải thích: "Đối với yêu tộc thích ẩn nấp như chúng ta mànói, đây là một loại trực giác, có thể biết nó có gặp phải nguy hiểm hay không,hoặc là bị người khác phát hiện.""Ý của ngươi là, Tiền Võ Chu đã phát hiện ra nó, cũng biết nó ở bên người củata?" Liễu Bình hỏi."Chính xác." Mèo trắng nói."Làm sao mà hắn ta lại biết được?" Liễu Bình hỏi.ế ế ồ"Không biết... hiện tại chúng ta đã rời khỏi thế giới Tu Hành rồi sao? Chúng taở đâu vậy?" Mèo trắng hỏi."Thế giới Vĩnh Dạ." Liễu Bình nói.Hắn bỗng im lặng một lúc.Đúng vậy.Nơi này là Vĩnh Dạ, là nơi ngủ say của vô số tồn tại không rõ.Ngay cả Danh Sách khi thấy được một vài thứ, đều đưa ra những ký tự như"???", làm sao mà mình có thể biết mọi thủ đoạn của bọn nó được chứ?Mèo trắng lo lắng nói: "Liễu Bình, sào huyệt hiện tại đã không an toàn, chúng tacần phải dọn nhà rời đi.""Dọn nhà?" Liễu Bình lắc đầu nói: "Không, nơi này đã không phải là thế giớitrước kia của chúng ta, trốn cũng vô dụng, để ta nghĩ lại một lát..."Tiền Võ Chu đã biến thành quái vật kỳ lạ.Hắn ta biết mình có một con Huyết Nhục Thú Khuyển.Huyết Nhục Thú Khuyển là vật còn sống, tới từ Luyện Ngục, tới từ một gia tộcthần bí lại mạnh mẽ, là một con chó bên người Aldrich.Mà mình lại ở trong Vĩnh Dạ.Trong Vĩnh Dạ, là một học sinh Học viện Hoàng gia, lại có được Liệt Khuyểntới từ Luyện Ngục, chuyện này đúng là một chuyện rất kỳ lạ.Tiền Võ Chu có thể bố trí rất nhiều thủ đoạn xung quanh chuyện này.Dù sao tại buổi sáng, hắn ta đã nói với quân đội, những người mình có vấn đề.Từ vừa mới bắt đầu, Hoa Tình Không, Libertas và Tiêu Mộng La đều không cómâu thuẫn gì với hắn ta cả.Như vậy...Mục tiêu của hắn ta là mình."Xem ra, chúng ta cần giải quyết vấn đề của Hỏa Nha." Liễu Bình trầm tư nói."Giết nó, chấm dứt hậu hoạn." Mèo trắng gật đầu nói.Hỏa Nha run rẩy nằm dưới đất, lật cái bụng lên, không dám nói lời nào, chỉdùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía Liễu Bình.Mèo trắng là yêu vật cấp 30.Trước mặt nàng ta, mình còn không kịp kêu một tiếng, cũng đã bị xử lý sạchrồi.Liễu Bình nhìn Hỏa Nha, nói: "Không được, chúng ta cần nghĩ cách khác... tanhớ rằng trong số yêu thuật, có một vài cách có thể biến đổi thân thể yêu machứ.""Đực chuyển cái sao? Ta biết yêu thuật này, còn rất thông thạo là đằng khác."ắ ằ ằ ắMèo trắng nhìn chằm chằm vào bộ phận nào đó trên người Hỏa Nha, híp mắtnói.Ngay lập tức Hỏa Nha kẹp chân lại."Không, chúng ta cần biến đổi chủng tộc cho nó, khi chủng tộc của nó biến đổi,cũng đã chứng minh ta không liên quan gì tưới Luyện Ngục cả, giải quyết taihọa ngầm từ căn bản." Liễu Bình lắc đầu nói."Biến đổi chủng tộc? Thú vị, nó là chủng tộc mà ta chưa từng thấy qua bao giờ,muốn biến nó thành loại Yêu khuyển nào?" Mèo trắng hỏi."Không thể biến thành Yêu khuyển được, nếu không ta còn phải giải thích nữa.""Vậy...""Biến nó thành một con chó bình thường nhất đi.""Độ khó của việc này là nhỏ nhất, thế nhưng sau khi nó biến thành loài chó bìnhthường, một vài lực lượng cũng sẽ biến mất theo.""Không sao, sau khi vượt qua lần kiểm tra này, chúng ta lại nghĩ cách... ta đọctrong những quyển sách có liên quan tới chủng tộc sinh vật tại thư viện, cho nêncó một vài ý tưởng mới.""Tri thức của thế giới này có thú vị không?""Thú vị.""Vậy thì quyết định như vậy đi."Mèo trắng đi tới trước mặt Hỏa Nha, thân hình biến đổi, hóa thành một cô gáicó tai mèo.Triệu Thiền Y.Nàng dùng một tay xoa đầu Hỏa Nha, một tay khác thì sử dụng pháp quyết, nói:"Đối với Ma đạo chúng ta mà nói, tăng tiến huyết mạch và thoát thai hoán cốtmới có độ khó, thế nhưng nếu muốn biến một yêu quái trở lại xác phàm, để nótrở nên tầm thường trong đám chó, thì là một chuyện cực kỳ đơn giản."Thuật quyết - hoàn thành!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mười phút trôi qua.Mèo trắng ăn no tới mức bụng tròn vo, uể oải nằm trên giường Liễu Bình, duỗimóng ra, nói:"Về sau cái giường này thuộc về ta, Liễu Bình, ngươi tự tìm chỗ ngủ khác đi.""Ăn rồi ngủ? Đứng dậy cho ta, chúng ta có việc cần phải làm." Liễu Bình nói."Việc gì?" Mèo trắng hỏi.Liễu Bình đang định nói chuyện, mèo trắng bỗng trợn mắt lên.Nó đứng dậy, quan sát Hỏa Nha nói: "Liễu Bình, khi nào ngươi lại thu nuôi mộtcon chó như vậy?""Khi các ngươi ngủ say á." Liễu Bình nói."Nó có vấn đề." Mèo trắng nói.Hỏa Nha nhếch miệng, gầm gừ: "Nơi nào của ta có vấn đề? Mèo trắng, ta nghĩngươi còn không biết rõ vị trí của mình là ở đâu chứ."Khí tức của nó triển khai toàn bộ...Khung chữ nhật hư ảo xuất hiện xung quanh người nó, mà tại góc trái trên cùng,xuất hiện một con số: 8.Huyết Nhục Thú Khuyển cấp 8!Mèo trắng híp mắt, ngồi xổm tại mép giường, không thèm đếm xỉa chút nào màliếm liếm móng vuốt mình.Xung quanh người nó, cũng có một khung hình chữ nhật hư ảo xuất hiện, mà tạigóc trái phía trên của nó, có một con số: 30.Yêu vương cảnh giới Thần Chiếu cấp 30, Cửu mệnh Miêu yêu!Liễu Bình cũng đã tính qua, dựa vào bản thân cố gắng thăng cấp, còn khôngbằng đánh thức Triệu Thiền Y có lời hơn.Mình đã trở thành Thủ Ngục kỵ sĩ.Trong chiến đấu, toàn bộ lực lượng đều phải cống hiến ra, cho vật nuôi, Anhlinh cùng chiến hữu của mình sử dụng.Coi như mình liều mạng tăng cấp, trong nửa năm cũng không vượt qua được haimươi cấp.Kỵ sĩ cấp hai mươi, cống hiến toàn bộ lực lượng của mình cho Huyết Nhục ThúKhuyển cấp tám, để nó phụ trách chiến đấu...Đó cũng không phải là một ý kiến hay.Mặc dù Huyết Nhục Thú Khuyển cũng có thể tăng cấp.ế ế ốThế nhưng mình chỉ là một học viên của Học viện Hoàng gia Đế quốc, làm gìcó nhiều tài nguyên dành cho nó tăng cấp chứ?Như vậy...Trong thời gian ngắn, có thể đánh thức một vị Anh linh mạnh mẽ, còn quantrọng hơn việc thăng cấp của bản thân mình!Mèo trắng liếm xong móng vuốt, liếc mắt, quan sát Hỏa Nha bên dưới, hỏi:"Chó con, ngươi mới nói cái gì cơ?"Móng vuốt sắc bén nhô ra từ đệm thịt của mèo trắng.Thân hình Hỏa Nha cứng lại, cái đuôi kẹp xuống dưới mông."Chị gái à, ta mới hai tuổi thôi, còn không hiểu chuyện, ngài đừng so đo với ta.""À đúng rồi, ngài thấy ta có vấn đề gì sao, ta sẽ đổi.""Chị gái à, ngài bớt giận!"Hỏa Nha cười bồi, chậm rãi nằm trên mặt đất.…Mèo trắng nhảy xuống khỏi giường, xoay quanh Hỏa Nha vài vòng, thỉnhthoảng còn ngửi ngửi không khí xung quanh nó nữa."Ngươi đã chiến đấu với kẻ nào?" Nàng hỏi."Không có." Hỏa Nha đáp."Nói chính xác hơn thì nó suýt nữa bị giết chết, tới khoảnh khắc nguy hiểm là tatriệu hồi nó trở về." Liễu Bình nói.Liễu Bình ngẫm nghĩ, lại nói: "Ta chắc chắn rằng nó không phải chịu bất cứ vếtthương nào cả, ngươi có phát hiện gì sao?"Mèo trắng duỗi móng vuốt ra, xoa đầu Hỏa Nha, nói: "Nó bị người khác pháthiện.""Phát hiện?" Liễu Bình hỏi."Đúng, nó bị người khác phát hiện lẫn ghi nhớ." Mèo trắng nói.Hỏa Nha khó hiểu hỏi: "Tại sao mà ngươi lại biết được?""Bản năng của Miêu yêu chúng ta, chính là quan sát đồng đội trở về từ bênngoài, xem bọn họ có dị dạng nào hay không..."Mèo trắng tiếp tục giải thích: "Đối với yêu tộc thích ẩn nấp như chúng ta mànói, đây là một loại trực giác, có thể biết nó có gặp phải nguy hiểm hay không,hoặc là bị người khác phát hiện.""Ý của ngươi là, Tiền Võ Chu đã phát hiện ra nó, cũng biết nó ở bên người củata?" Liễu Bình hỏi."Chính xác." Mèo trắng nói."Làm sao mà hắn ta lại biết được?" Liễu Bình hỏi.ế ế ồ"Không biết... hiện tại chúng ta đã rời khỏi thế giới Tu Hành rồi sao? Chúng taở đâu vậy?" Mèo trắng hỏi."Thế giới Vĩnh Dạ." Liễu Bình nói.Hắn bỗng im lặng một lúc.Đúng vậy.Nơi này là Vĩnh Dạ, là nơi ngủ say của vô số tồn tại không rõ.Ngay cả Danh Sách khi thấy được một vài thứ, đều đưa ra những ký tự như"???", làm sao mà mình có thể biết mọi thủ đoạn của bọn nó được chứ?Mèo trắng lo lắng nói: "Liễu Bình, sào huyệt hiện tại đã không an toàn, chúng tacần phải dọn nhà rời đi.""Dọn nhà?" Liễu Bình lắc đầu nói: "Không, nơi này đã không phải là thế giớitrước kia của chúng ta, trốn cũng vô dụng, để ta nghĩ lại một lát..."Tiền Võ Chu đã biến thành quái vật kỳ lạ.Hắn ta biết mình có một con Huyết Nhục Thú Khuyển.Huyết Nhục Thú Khuyển là vật còn sống, tới từ Luyện Ngục, tới từ một gia tộcthần bí lại mạnh mẽ, là một con chó bên người Aldrich.Mà mình lại ở trong Vĩnh Dạ.Trong Vĩnh Dạ, là một học sinh Học viện Hoàng gia, lại có được Liệt Khuyểntới từ Luyện Ngục, chuyện này đúng là một chuyện rất kỳ lạ.Tiền Võ Chu có thể bố trí rất nhiều thủ đoạn xung quanh chuyện này.Dù sao tại buổi sáng, hắn ta đã nói với quân đội, những người mình có vấn đề.Từ vừa mới bắt đầu, Hoa Tình Không, Libertas và Tiêu Mộng La đều không cómâu thuẫn gì với hắn ta cả.Như vậy...Mục tiêu của hắn ta là mình."Xem ra, chúng ta cần giải quyết vấn đề của Hỏa Nha." Liễu Bình trầm tư nói."Giết nó, chấm dứt hậu hoạn." Mèo trắng gật đầu nói.Hỏa Nha run rẩy nằm dưới đất, lật cái bụng lên, không dám nói lời nào, chỉdùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía Liễu Bình.Mèo trắng là yêu vật cấp 30.Trước mặt nàng ta, mình còn không kịp kêu một tiếng, cũng đã bị xử lý sạchrồi.Liễu Bình nhìn Hỏa Nha, nói: "Không được, chúng ta cần nghĩ cách khác... tanhớ rằng trong số yêu thuật, có một vài cách có thể biến đổi thân thể yêu machứ.""Đực chuyển cái sao? Ta biết yêu thuật này, còn rất thông thạo là đằng khác."ắ ằ ằ ắMèo trắng nhìn chằm chằm vào bộ phận nào đó trên người Hỏa Nha, híp mắtnói.Ngay lập tức Hỏa Nha kẹp chân lại."Không, chúng ta cần biến đổi chủng tộc cho nó, khi chủng tộc của nó biến đổi,cũng đã chứng minh ta không liên quan gì tưới Luyện Ngục cả, giải quyết taihọa ngầm từ căn bản." Liễu Bình lắc đầu nói."Biến đổi chủng tộc? Thú vị, nó là chủng tộc mà ta chưa từng thấy qua bao giờ,muốn biến nó thành loại Yêu khuyển nào?" Mèo trắng hỏi."Không thể biến thành Yêu khuyển được, nếu không ta còn phải giải thích nữa.""Vậy...""Biến nó thành một con chó bình thường nhất đi.""Độ khó của việc này là nhỏ nhất, thế nhưng sau khi nó biến thành loài chó bìnhthường, một vài lực lượng cũng sẽ biến mất theo.""Không sao, sau khi vượt qua lần kiểm tra này, chúng ta lại nghĩ cách... ta đọctrong những quyển sách có liên quan tới chủng tộc sinh vật tại thư viện, cho nêncó một vài ý tưởng mới.""Tri thức của thế giới này có thú vị không?""Thú vị.""Vậy thì quyết định như vậy đi."Mèo trắng đi tới trước mặt Hỏa Nha, thân hình biến đổi, hóa thành một cô gáicó tai mèo.Triệu Thiền Y.Nàng dùng một tay xoa đầu Hỏa Nha, một tay khác thì sử dụng pháp quyết, nói:"Đối với Ma đạo chúng ta mà nói, tăng tiến huyết mạch và thoát thai hoán cốtmới có độ khó, thế nhưng nếu muốn biến một yêu quái trở lại xác phàm, để nótrở nên tầm thường trong đám chó, thì là một chuyện cực kỳ đơn giản."Thuật quyết - hoàn thành!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mười phút trôi qua.Mèo trắng ăn no tới mức bụng tròn vo, uể oải nằm trên giường Liễu Bình, duỗimóng ra, nói:"Về sau cái giường này thuộc về ta, Liễu Bình, ngươi tự tìm chỗ ngủ khác đi.""Ăn rồi ngủ? Đứng dậy cho ta, chúng ta có việc cần phải làm." Liễu Bình nói."Việc gì?" Mèo trắng hỏi.Liễu Bình đang định nói chuyện, mèo trắng bỗng trợn mắt lên.Nó đứng dậy, quan sát Hỏa Nha nói: "Liễu Bình, khi nào ngươi lại thu nuôi mộtcon chó như vậy?""Khi các ngươi ngủ say á." Liễu Bình nói."Nó có vấn đề." Mèo trắng nói.Hỏa Nha nhếch miệng, gầm gừ: "Nơi nào của ta có vấn đề? Mèo trắng, ta nghĩngươi còn không biết rõ vị trí của mình là ở đâu chứ."Khí tức của nó triển khai toàn bộ...Khung chữ nhật hư ảo xuất hiện xung quanh người nó, mà tại góc trái trên cùng,xuất hiện một con số: 8.Huyết Nhục Thú Khuyển cấp 8!Mèo trắng híp mắt, ngồi xổm tại mép giường, không thèm đếm xỉa chút nào màliếm liếm móng vuốt mình.Xung quanh người nó, cũng có một khung hình chữ nhật hư ảo xuất hiện, mà tạigóc trái phía trên của nó, có một con số: 30.Yêu vương cảnh giới Thần Chiếu cấp 30, Cửu mệnh Miêu yêu!Liễu Bình cũng đã tính qua, dựa vào bản thân cố gắng thăng cấp, còn khôngbằng đánh thức Triệu Thiền Y có lời hơn.Mình đã trở thành Thủ Ngục kỵ sĩ.Trong chiến đấu, toàn bộ lực lượng đều phải cống hiến ra, cho vật nuôi, Anhlinh cùng chiến hữu của mình sử dụng.Coi như mình liều mạng tăng cấp, trong nửa năm cũng không vượt qua được haimươi cấp.Kỵ sĩ cấp hai mươi, cống hiến toàn bộ lực lượng của mình cho Huyết Nhục ThúKhuyển cấp tám, để nó phụ trách chiến đấu...Đó cũng không phải là một ý kiến hay.Mặc dù Huyết Nhục Thú Khuyển cũng có thể tăng cấp.ế ế ốThế nhưng mình chỉ là một học viên của Học viện Hoàng gia Đế quốc, làm gìcó nhiều tài nguyên dành cho nó tăng cấp chứ?Như vậy...Trong thời gian ngắn, có thể đánh thức một vị Anh linh mạnh mẽ, còn quantrọng hơn việc thăng cấp của bản thân mình!Mèo trắng liếm xong móng vuốt, liếc mắt, quan sát Hỏa Nha bên dưới, hỏi:"Chó con, ngươi mới nói cái gì cơ?"Móng vuốt sắc bén nhô ra từ đệm thịt của mèo trắng.Thân hình Hỏa Nha cứng lại, cái đuôi kẹp xuống dưới mông."Chị gái à, ta mới hai tuổi thôi, còn không hiểu chuyện, ngài đừng so đo với ta.""À đúng rồi, ngài thấy ta có vấn đề gì sao, ta sẽ đổi.""Chị gái à, ngài bớt giận!"Hỏa Nha cười bồi, chậm rãi nằm trên mặt đất.…Mèo trắng nhảy xuống khỏi giường, xoay quanh Hỏa Nha vài vòng, thỉnhthoảng còn ngửi ngửi không khí xung quanh nó nữa."Ngươi đã chiến đấu với kẻ nào?" Nàng hỏi."Không có." Hỏa Nha đáp."Nói chính xác hơn thì nó suýt nữa bị giết chết, tới khoảnh khắc nguy hiểm là tatriệu hồi nó trở về." Liễu Bình nói.Liễu Bình ngẫm nghĩ, lại nói: "Ta chắc chắn rằng nó không phải chịu bất cứ vếtthương nào cả, ngươi có phát hiện gì sao?"Mèo trắng duỗi móng vuốt ra, xoa đầu Hỏa Nha, nói: "Nó bị người khác pháthiện.""Phát hiện?" Liễu Bình hỏi."Đúng, nó bị người khác phát hiện lẫn ghi nhớ." Mèo trắng nói.Hỏa Nha khó hiểu hỏi: "Tại sao mà ngươi lại biết được?""Bản năng của Miêu yêu chúng ta, chính là quan sát đồng đội trở về từ bênngoài, xem bọn họ có dị dạng nào hay không..."Mèo trắng tiếp tục giải thích: "Đối với yêu tộc thích ẩn nấp như chúng ta mànói, đây là một loại trực giác, có thể biết nó có gặp phải nguy hiểm hay không,hoặc là bị người khác phát hiện.""Ý của ngươi là, Tiền Võ Chu đã phát hiện ra nó, cũng biết nó ở bên người củata?" Liễu Bình hỏi."Chính xác." Mèo trắng nói."Làm sao mà hắn ta lại biết được?" Liễu Bình hỏi.ế ế ồ"Không biết... hiện tại chúng ta đã rời khỏi thế giới Tu Hành rồi sao? Chúng taở đâu vậy?" Mèo trắng hỏi."Thế giới Vĩnh Dạ." Liễu Bình nói.Hắn bỗng im lặng một lúc.Đúng vậy.Nơi này là Vĩnh Dạ, là nơi ngủ say của vô số tồn tại không rõ.Ngay cả Danh Sách khi thấy được một vài thứ, đều đưa ra những ký tự như"???", làm sao mà mình có thể biết mọi thủ đoạn của bọn nó được chứ?Mèo trắng lo lắng nói: "Liễu Bình, sào huyệt hiện tại đã không an toàn, chúng tacần phải dọn nhà rời đi.""Dọn nhà?" Liễu Bình lắc đầu nói: "Không, nơi này đã không phải là thế giớitrước kia của chúng ta, trốn cũng vô dụng, để ta nghĩ lại một lát..."Tiền Võ Chu đã biến thành quái vật kỳ lạ.Hắn ta biết mình có một con Huyết Nhục Thú Khuyển.Huyết Nhục Thú Khuyển là vật còn sống, tới từ Luyện Ngục, tới từ một gia tộcthần bí lại mạnh mẽ, là một con chó bên người Aldrich.Mà mình lại ở trong Vĩnh Dạ.Trong Vĩnh Dạ, là một học sinh Học viện Hoàng gia, lại có được Liệt Khuyểntới từ Luyện Ngục, chuyện này đúng là một chuyện rất kỳ lạ.Tiền Võ Chu có thể bố trí rất nhiều thủ đoạn xung quanh chuyện này.Dù sao tại buổi sáng, hắn ta đã nói với quân đội, những người mình có vấn đề.Từ vừa mới bắt đầu, Hoa Tình Không, Libertas và Tiêu Mộng La đều không cómâu thuẫn gì với hắn ta cả.Như vậy...Mục tiêu của hắn ta là mình."Xem ra, chúng ta cần giải quyết vấn đề của Hỏa Nha." Liễu Bình trầm tư nói."Giết nó, chấm dứt hậu hoạn." Mèo trắng gật đầu nói.Hỏa Nha run rẩy nằm dưới đất, lật cái bụng lên, không dám nói lời nào, chỉdùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía Liễu Bình.Mèo trắng là yêu vật cấp 30.Trước mặt nàng ta, mình còn không kịp kêu một tiếng, cũng đã bị xử lý sạchrồi.Liễu Bình nhìn Hỏa Nha, nói: "Không được, chúng ta cần nghĩ cách khác... tanhớ rằng trong số yêu thuật, có một vài cách có thể biến đổi thân thể yêu machứ.""Đực chuyển cái sao? Ta biết yêu thuật này, còn rất thông thạo là đằng khác."ắ ằ ằ ắMèo trắng nhìn chằm chằm vào bộ phận nào đó trên người Hỏa Nha, híp mắtnói.Ngay lập tức Hỏa Nha kẹp chân lại."Không, chúng ta cần biến đổi chủng tộc cho nó, khi chủng tộc của nó biến đổi,cũng đã chứng minh ta không liên quan gì tưới Luyện Ngục cả, giải quyết taihọa ngầm từ căn bản." Liễu Bình lắc đầu nói."Biến đổi chủng tộc? Thú vị, nó là chủng tộc mà ta chưa từng thấy qua bao giờ,muốn biến nó thành loại Yêu khuyển nào?" Mèo trắng hỏi."Không thể biến thành Yêu khuyển được, nếu không ta còn phải giải thích nữa.""Vậy...""Biến nó thành một con chó bình thường nhất đi.""Độ khó của việc này là nhỏ nhất, thế nhưng sau khi nó biến thành loài chó bìnhthường, một vài lực lượng cũng sẽ biến mất theo.""Không sao, sau khi vượt qua lần kiểm tra này, chúng ta lại nghĩ cách... ta đọctrong những quyển sách có liên quan tới chủng tộc sinh vật tại thư viện, cho nêncó một vài ý tưởng mới.""Tri thức của thế giới này có thú vị không?""Thú vị.""Vậy thì quyết định như vậy đi."Mèo trắng đi tới trước mặt Hỏa Nha, thân hình biến đổi, hóa thành một cô gáicó tai mèo.Triệu Thiền Y.Nàng dùng một tay xoa đầu Hỏa Nha, một tay khác thì sử dụng pháp quyết, nói:"Đối với Ma đạo chúng ta mà nói, tăng tiến huyết mạch và thoát thai hoán cốtmới có độ khó, thế nhưng nếu muốn biến một yêu quái trở lại xác phàm, để nótrở nên tầm thường trong đám chó, thì là một chuyện cực kỳ đơn giản."Thuật quyết - hoàn thành!

Chương 276: Thuật quyết - hoàn thành!