"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 277: Công bằng

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hỏa Nha bỗng hét thảm một tiếng.Triệu Thiền Y thu pháp quyết lại, tiện tay lấy một túi trữ vật ra, vỗ nhẹ, lấy ramột bình máu Yêu.Nàng xối máu Yêu lên người Hỏa Nha, êm tai nói:"Ngoan, nghe lời, đừng kêu lớn như vậy, ngươi kêu càng lớn, ta lại càng dùngsức, cuối cùng người chịu đau vẫn là ngươi mà thôi."Hỏa Nha không dám kêu nữa, thành thật nói: "Biết.""Ngoan." Triệu Thiền Y bật cười.Tay nàng bỗng dùng lực, từng sợi tơ máu màu đen xuất hiện từ trên người HỏaNha, ngưng kết thành một viên kết tinh màu máu trong hư không.Xương cốt trên người Hỏa Nha bong ra từng mảng, ngọn lửa cũng dập tắt.Triệu Thiền Y thu thập kết tinh màu máu, xương cốt vào trong túi trữ vật, đặttay trên đầu Hỏa Nha búng nhẹ, quát khẽ: "Kết thúc."Hỏa Nha xoay người đứng dậy.Trên người nó đã mọc đầy lông, hóa thành một con chó vàng rất bình thường.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ cũng xuất hiện:[Vật nuôi của ngươi: Huyết Nhục Thú Khuyển đã biến đổi.][Nó đã bị biến đổi chủng tộc, biến thành một con chó cỏ bình thường (đã chết).]Đã chết.Chó cỏ đã chết, là một loại cực kỳ bình thường bên trong Vĩnh Dạ.Liễu Bình quét xong, nói: "Phương pháp Bác Huyết của ngươi đã luyện tới cấpbậc cao nhất rồi, ta sẽ truyền cho ngươi một môn Tiền Trần Đoạn Tuyệt, có thểlàm cho khí tức của pháp thuật này hoàn toàn biến mất, không bị người khácphát hiện ra."Hắn còn đang định sử dụng pháp quyết thi pháp, chợt nhớ tới hiện tại mình đãkhông phải là người tu hành, bỗng ngẩn người ra.Sau đó...Hắn đành phải dùng phương thức truyền miệng, nói pháp quyết cho Triệu ThiềnY biết.Triệu Thiền Y thử một lần, có vài điểm không rõ, lại hỏi đi hỏi lại vài lượt, cuốicùng mới có thể sử dụng Tiền Trần Đoạn Tuyệt đối với Hỏa Nha."Thuật pháp này có tác dụng rất thần kỳ, về sau ta lại làm chuyện xấu, cũngkhông có mấy người có thể biết được." Triệu Thiền Y nở nụ cười. Chợt thấytrên mặt Liễu Bình toát ra vẻ mất mát, liền tiến lên ôm hắn.ế"Không có chuyện gì, Ma Chủ, ta tin tưởng dù cho ở tại thế giới nào đi chăngnữa, người đều có thể đi tới vị trí tuyệt đỉnh." Nàng nhẹ nhàng nói."Cần thời gian... aiz, ta bỏ ra một đoạn thời gian, dùng để hấp thu tri thức củathế giới này, thế nhưng từ giờ trở đi, ta cần tăng thực lực của bản thân lên nhanhhơn nữa." Liễu Bình nói.Hắn buông Triệu Thiền Y ra, ngồi trước mặt nàng, nói: "Lần này không thểdùng phương thức nói để truyền đạt được, nàng thêm chút sức, dùng bí pháp đivào trong thần hồn của ta, ta truyền cho nàng một thức đao thuật.""Đi vào trong thần hồn của ngươi? Làm vậy rất nguy hiểm đó, tới cùng là loạiđao thuật nào?" Triệu Thiền Y hỏi."Thái Thượng Trừ Ma - Hư Thần Trảm.""Đó là đao thuật ngươi tự sáng tạo, ngươi muốn truyền nó cho ta?""Chúng ta đều phải trở nên mạnh hơn, mới có thể sống sót tại thế giới này.""Được." Triệu Thiền Y hớn hở nói.Nàng đang định sử dụng bí pháp, bỗng giật mình."Làm sao vậy?" Liễu Bình hỏi."Có người tới, một đám mặc đồng phục giống nhau, có thể là cùng một mônphái... bọn họ đang đi lên đây." Triệu Thiền Y nói."Chắc hẳn là tìm ta, ngươi trốn đi, tối nay ta sẽ truyền cho ngươi đao thuật này."Liễu Bình nói.Ngay lập tức, Triệu Thiền Y hóa thành một tấm thẻ bài, nhập vào hư không biếnmất.Một giây...Hai giây...Ba giây...Ầm...Cửa bị đẩy ra, bảy tám người đàn ông mặc quân phục đi tới."Liễu Bình, ngươi đã bị bắt, đi theo chúng ta một chuyến." Một người đàn ôngtrầm giọng nói.Liễu Bình ngồi im bất động, nhẹ nhàng vươn tay ra.Hỏa Nha đưa đầu chó với bộ lông mềm mại hoàn toàn mới của mình tiến tới, đểhắn xoa."Các ngươi là ai? Vì sao lại xông vào ký túc xá của ta?"Hắn vừa nói, vừa lấy huy chương vàng của mình ra, đặt trước ngực, nói:"Trước khi làm bất cứ chuyện gì, hãy suy nghĩ cho rõ ràng."Tiền Võ Chu đi ra khỏi đám người, châm biếm: "Ta nghe nói mỗi lần xảy rachuyện gì, ngươi đều cầm tấm huy chương này ra làm lá chắn, thế nhưng lầnnày nó cũng không bảo vệ được ngươi."Liễu Bình mỉm cười, nói khẽ: "Huy chương chỉ là một loại nhắc nhở đầy thiệný, thế nhưng có vẻ như ngươi không rõ ràng về quy tắc của xã hội văn minh loàingười lắm nhỉ, như vậy thì ta muốn dùng tới nó rồi."Tiền Võ Chu bỗng híp mắt lại, lẩm bẩm: "Quy tắc xã hội à..."Mấy tên sĩ quan nhìn nhau.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:[Ngươi đang đề nghị triệu hoán.][Lần triệu hoán này tới từ khế ước với Hoàng thất, cần ít nhất ba người có huychương vàng, mới có thể hoàn thành lần triệu hoán này.][Libertas đã cảm ứng được lần triệu hoán này, cũng đã đồng ý.][Tiêu Mộng La đã cảm ứng được lần triệu hoán này, cũng đã đồng ý.]Bỗng nhiên, lại có thêm một hàng chữ nhanh chóng hiện lên:[Hoa Tình Không đã cảm ứng được lần triệu hoán này, cũng đã đồng ý.][Các ngươi đã sử dụng ân tình của Hoàng thất, đổi lấy cơ hội triệu hoán Hoàngthất đứng ra.][Ngươi có đồng ý hay không?]Liễu Bình đứng dậy, nói ra: "Nếu như ta đã bị bắt giữ, vậy thì ta đành phải mờiHoàng thất tới đây chủ trì công đạo thôi.""Ngươi muốn công đạo gì? Đây là một lần hỏi thăm được Danh sách máy mócđồng ý." Sắc mặt một sĩ quan hơi trắng bệch đi, nói."Hỏi thăm? Vừa nãy không phải là bắt giữ sao?" Liễu Bình bật cười.Hư không bỗng tách ra.Một ông lão mặc áo đuôi tôm màu đen bước ra, cúi người chào Liễu Bình, nói:"Điện hạ đang chờ ngươi, chúng ta cũng đã biết về chuyện này rồi, thế nhưng tamuốn hỏi trước, ý kiến của ngươi là gì, Liễu Bình.""Ta không có ý kiến gì nhiều, chỉ muốn công bằng mà thôi." Liễu Bình nói."Công bằng như thế nào?" Ông lão hỏi."Điều tra ta cũng không sao cả, thế nhưng ta muốn biết, Tiền Võ Chu đã đi tớinhững nơi nào, đang làm gì trong ngày hôm qua, ta nhớ được có một vài thẻpháp thuật có thể phục hồi quỹ tích hành động của hắn ta chứ." Liễu Bình nói."Cái đó thì không thành vấn đề, chỉ có mỗi yêu cầu này thôi sao?" Ông lão hỏilaaij."Đương nhiên." Liễu Bình nói."Vậy thì như ngươi mong muốn." Ông lão mỉm cười gật đầu.Đối diện hai người, sắc mặt Tiền Võ Chu bỗng biến đổi.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hỏa Nha bỗng hét thảm một tiếng.Triệu Thiền Y thu pháp quyết lại, tiện tay lấy một túi trữ vật ra, vỗ nhẹ, lấy ramột bình máu Yêu.Nàng xối máu Yêu lên người Hỏa Nha, êm tai nói:"Ngoan, nghe lời, đừng kêu lớn như vậy, ngươi kêu càng lớn, ta lại càng dùngsức, cuối cùng người chịu đau vẫn là ngươi mà thôi."Hỏa Nha không dám kêu nữa, thành thật nói: "Biết.""Ngoan." Triệu Thiền Y bật cười.Tay nàng bỗng dùng lực, từng sợi tơ máu màu đen xuất hiện từ trên người HỏaNha, ngưng kết thành một viên kết tinh màu máu trong hư không.Xương cốt trên người Hỏa Nha bong ra từng mảng, ngọn lửa cũng dập tắt.Triệu Thiền Y thu thập kết tinh màu máu, xương cốt vào trong túi trữ vật, đặttay trên đầu Hỏa Nha búng nhẹ, quát khẽ: "Kết thúc."Hỏa Nha xoay người đứng dậy.Trên người nó đã mọc đầy lông, hóa thành một con chó vàng rất bình thường.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ cũng xuất hiện:[Vật nuôi của ngươi: Huyết Nhục Thú Khuyển đã biến đổi.][Nó đã bị biến đổi chủng tộc, biến thành một con chó cỏ bình thường (đã chết).]Đã chết.Chó cỏ đã chết, là một loại cực kỳ bình thường bên trong Vĩnh Dạ.Liễu Bình quét xong, nói: "Phương pháp Bác Huyết của ngươi đã luyện tới cấpbậc cao nhất rồi, ta sẽ truyền cho ngươi một môn Tiền Trần Đoạn Tuyệt, có thểlàm cho khí tức của pháp thuật này hoàn toàn biến mất, không bị người khácphát hiện ra."Hắn còn đang định sử dụng pháp quyết thi pháp, chợt nhớ tới hiện tại mình đãkhông phải là người tu hành, bỗng ngẩn người ra.Sau đó...Hắn đành phải dùng phương thức truyền miệng, nói pháp quyết cho Triệu ThiềnY biết.Triệu Thiền Y thử một lần, có vài điểm không rõ, lại hỏi đi hỏi lại vài lượt, cuốicùng mới có thể sử dụng Tiền Trần Đoạn Tuyệt đối với Hỏa Nha."Thuật pháp này có tác dụng rất thần kỳ, về sau ta lại làm chuyện xấu, cũngkhông có mấy người có thể biết được." Triệu Thiền Y nở nụ cười. Chợt thấytrên mặt Liễu Bình toát ra vẻ mất mát, liền tiến lên ôm hắn.ế"Không có chuyện gì, Ma Chủ, ta tin tưởng dù cho ở tại thế giới nào đi chăngnữa, người đều có thể đi tới vị trí tuyệt đỉnh." Nàng nhẹ nhàng nói."Cần thời gian... aiz, ta bỏ ra một đoạn thời gian, dùng để hấp thu tri thức củathế giới này, thế nhưng từ giờ trở đi, ta cần tăng thực lực của bản thân lên nhanhhơn nữa." Liễu Bình nói.Hắn buông Triệu Thiền Y ra, ngồi trước mặt nàng, nói: "Lần này không thểdùng phương thức nói để truyền đạt được, nàng thêm chút sức, dùng bí pháp đivào trong thần hồn của ta, ta truyền cho nàng một thức đao thuật.""Đi vào trong thần hồn của ngươi? Làm vậy rất nguy hiểm đó, tới cùng là loạiđao thuật nào?" Triệu Thiền Y hỏi."Thái Thượng Trừ Ma - Hư Thần Trảm.""Đó là đao thuật ngươi tự sáng tạo, ngươi muốn truyền nó cho ta?""Chúng ta đều phải trở nên mạnh hơn, mới có thể sống sót tại thế giới này.""Được." Triệu Thiền Y hớn hở nói.Nàng đang định sử dụng bí pháp, bỗng giật mình."Làm sao vậy?" Liễu Bình hỏi."Có người tới, một đám mặc đồng phục giống nhau, có thể là cùng một mônphái... bọn họ đang đi lên đây." Triệu Thiền Y nói."Chắc hẳn là tìm ta, ngươi trốn đi, tối nay ta sẽ truyền cho ngươi đao thuật này."Liễu Bình nói.Ngay lập tức, Triệu Thiền Y hóa thành một tấm thẻ bài, nhập vào hư không biếnmất.Một giây...Hai giây...Ba giây...Ầm...Cửa bị đẩy ra, bảy tám người đàn ông mặc quân phục đi tới."Liễu Bình, ngươi đã bị bắt, đi theo chúng ta một chuyến." Một người đàn ôngtrầm giọng nói.Liễu Bình ngồi im bất động, nhẹ nhàng vươn tay ra.Hỏa Nha đưa đầu chó với bộ lông mềm mại hoàn toàn mới của mình tiến tới, đểhắn xoa."Các ngươi là ai? Vì sao lại xông vào ký túc xá của ta?"Hắn vừa nói, vừa lấy huy chương vàng của mình ra, đặt trước ngực, nói:"Trước khi làm bất cứ chuyện gì, hãy suy nghĩ cho rõ ràng."Tiền Võ Chu đi ra khỏi đám người, châm biếm: "Ta nghe nói mỗi lần xảy rachuyện gì, ngươi đều cầm tấm huy chương này ra làm lá chắn, thế nhưng lầnnày nó cũng không bảo vệ được ngươi."Liễu Bình mỉm cười, nói khẽ: "Huy chương chỉ là một loại nhắc nhở đầy thiệný, thế nhưng có vẻ như ngươi không rõ ràng về quy tắc của xã hội văn minh loàingười lắm nhỉ, như vậy thì ta muốn dùng tới nó rồi."Tiền Võ Chu bỗng híp mắt lại, lẩm bẩm: "Quy tắc xã hội à..."Mấy tên sĩ quan nhìn nhau.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:[Ngươi đang đề nghị triệu hoán.][Lần triệu hoán này tới từ khế ước với Hoàng thất, cần ít nhất ba người có huychương vàng, mới có thể hoàn thành lần triệu hoán này.][Libertas đã cảm ứng được lần triệu hoán này, cũng đã đồng ý.][Tiêu Mộng La đã cảm ứng được lần triệu hoán này, cũng đã đồng ý.]Bỗng nhiên, lại có thêm một hàng chữ nhanh chóng hiện lên:[Hoa Tình Không đã cảm ứng được lần triệu hoán này, cũng đã đồng ý.][Các ngươi đã sử dụng ân tình của Hoàng thất, đổi lấy cơ hội triệu hoán Hoàngthất đứng ra.][Ngươi có đồng ý hay không?]Liễu Bình đứng dậy, nói ra: "Nếu như ta đã bị bắt giữ, vậy thì ta đành phải mờiHoàng thất tới đây chủ trì công đạo thôi.""Ngươi muốn công đạo gì? Đây là một lần hỏi thăm được Danh sách máy mócđồng ý." Sắc mặt một sĩ quan hơi trắng bệch đi, nói."Hỏi thăm? Vừa nãy không phải là bắt giữ sao?" Liễu Bình bật cười.Hư không bỗng tách ra.Một ông lão mặc áo đuôi tôm màu đen bước ra, cúi người chào Liễu Bình, nói:"Điện hạ đang chờ ngươi, chúng ta cũng đã biết về chuyện này rồi, thế nhưng tamuốn hỏi trước, ý kiến của ngươi là gì, Liễu Bình.""Ta không có ý kiến gì nhiều, chỉ muốn công bằng mà thôi." Liễu Bình nói."Công bằng như thế nào?" Ông lão hỏi."Điều tra ta cũng không sao cả, thế nhưng ta muốn biết, Tiền Võ Chu đã đi tớinhững nơi nào, đang làm gì trong ngày hôm qua, ta nhớ được có một vài thẻpháp thuật có thể phục hồi quỹ tích hành động của hắn ta chứ." Liễu Bình nói."Cái đó thì không thành vấn đề, chỉ có mỗi yêu cầu này thôi sao?" Ông lão hỏilaaij."Đương nhiên." Liễu Bình nói."Vậy thì như ngươi mong muốn." Ông lão mỉm cười gật đầu.Đối diện hai người, sắc mặt Tiền Võ Chu bỗng biến đổi.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hỏa Nha bỗng hét thảm một tiếng.Triệu Thiền Y thu pháp quyết lại, tiện tay lấy một túi trữ vật ra, vỗ nhẹ, lấy ramột bình máu Yêu.Nàng xối máu Yêu lên người Hỏa Nha, êm tai nói:"Ngoan, nghe lời, đừng kêu lớn như vậy, ngươi kêu càng lớn, ta lại càng dùngsức, cuối cùng người chịu đau vẫn là ngươi mà thôi."Hỏa Nha không dám kêu nữa, thành thật nói: "Biết.""Ngoan." Triệu Thiền Y bật cười.Tay nàng bỗng dùng lực, từng sợi tơ máu màu đen xuất hiện từ trên người HỏaNha, ngưng kết thành một viên kết tinh màu máu trong hư không.Xương cốt trên người Hỏa Nha bong ra từng mảng, ngọn lửa cũng dập tắt.Triệu Thiền Y thu thập kết tinh màu máu, xương cốt vào trong túi trữ vật, đặttay trên đầu Hỏa Nha búng nhẹ, quát khẽ: "Kết thúc."Hỏa Nha xoay người đứng dậy.Trên người nó đã mọc đầy lông, hóa thành một con chó vàng rất bình thường.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ cũng xuất hiện:[Vật nuôi của ngươi: Huyết Nhục Thú Khuyển đã biến đổi.][Nó đã bị biến đổi chủng tộc, biến thành một con chó cỏ bình thường (đã chết).]Đã chết.Chó cỏ đã chết, là một loại cực kỳ bình thường bên trong Vĩnh Dạ.Liễu Bình quét xong, nói: "Phương pháp Bác Huyết của ngươi đã luyện tới cấpbậc cao nhất rồi, ta sẽ truyền cho ngươi một môn Tiền Trần Đoạn Tuyệt, có thểlàm cho khí tức của pháp thuật này hoàn toàn biến mất, không bị người khácphát hiện ra."Hắn còn đang định sử dụng pháp quyết thi pháp, chợt nhớ tới hiện tại mình đãkhông phải là người tu hành, bỗng ngẩn người ra.Sau đó...Hắn đành phải dùng phương thức truyền miệng, nói pháp quyết cho Triệu ThiềnY biết.Triệu Thiền Y thử một lần, có vài điểm không rõ, lại hỏi đi hỏi lại vài lượt, cuốicùng mới có thể sử dụng Tiền Trần Đoạn Tuyệt đối với Hỏa Nha."Thuật pháp này có tác dụng rất thần kỳ, về sau ta lại làm chuyện xấu, cũngkhông có mấy người có thể biết được." Triệu Thiền Y nở nụ cười. Chợt thấytrên mặt Liễu Bình toát ra vẻ mất mát, liền tiến lên ôm hắn.ế"Không có chuyện gì, Ma Chủ, ta tin tưởng dù cho ở tại thế giới nào đi chăngnữa, người đều có thể đi tới vị trí tuyệt đỉnh." Nàng nhẹ nhàng nói."Cần thời gian... aiz, ta bỏ ra một đoạn thời gian, dùng để hấp thu tri thức củathế giới này, thế nhưng từ giờ trở đi, ta cần tăng thực lực của bản thân lên nhanhhơn nữa." Liễu Bình nói.Hắn buông Triệu Thiền Y ra, ngồi trước mặt nàng, nói: "Lần này không thểdùng phương thức nói để truyền đạt được, nàng thêm chút sức, dùng bí pháp đivào trong thần hồn của ta, ta truyền cho nàng một thức đao thuật.""Đi vào trong thần hồn của ngươi? Làm vậy rất nguy hiểm đó, tới cùng là loạiđao thuật nào?" Triệu Thiền Y hỏi."Thái Thượng Trừ Ma - Hư Thần Trảm.""Đó là đao thuật ngươi tự sáng tạo, ngươi muốn truyền nó cho ta?""Chúng ta đều phải trở nên mạnh hơn, mới có thể sống sót tại thế giới này.""Được." Triệu Thiền Y hớn hở nói.Nàng đang định sử dụng bí pháp, bỗng giật mình."Làm sao vậy?" Liễu Bình hỏi."Có người tới, một đám mặc đồng phục giống nhau, có thể là cùng một mônphái... bọn họ đang đi lên đây." Triệu Thiền Y nói."Chắc hẳn là tìm ta, ngươi trốn đi, tối nay ta sẽ truyền cho ngươi đao thuật này."Liễu Bình nói.Ngay lập tức, Triệu Thiền Y hóa thành một tấm thẻ bài, nhập vào hư không biếnmất.Một giây...Hai giây...Ba giây...Ầm...Cửa bị đẩy ra, bảy tám người đàn ông mặc quân phục đi tới."Liễu Bình, ngươi đã bị bắt, đi theo chúng ta một chuyến." Một người đàn ôngtrầm giọng nói.Liễu Bình ngồi im bất động, nhẹ nhàng vươn tay ra.Hỏa Nha đưa đầu chó với bộ lông mềm mại hoàn toàn mới của mình tiến tới, đểhắn xoa."Các ngươi là ai? Vì sao lại xông vào ký túc xá của ta?"Hắn vừa nói, vừa lấy huy chương vàng của mình ra, đặt trước ngực, nói:"Trước khi làm bất cứ chuyện gì, hãy suy nghĩ cho rõ ràng."Tiền Võ Chu đi ra khỏi đám người, châm biếm: "Ta nghe nói mỗi lần xảy rachuyện gì, ngươi đều cầm tấm huy chương này ra làm lá chắn, thế nhưng lầnnày nó cũng không bảo vệ được ngươi."Liễu Bình mỉm cười, nói khẽ: "Huy chương chỉ là một loại nhắc nhở đầy thiệný, thế nhưng có vẻ như ngươi không rõ ràng về quy tắc của xã hội văn minh loàingười lắm nhỉ, như vậy thì ta muốn dùng tới nó rồi."Tiền Võ Chu bỗng híp mắt lại, lẩm bẩm: "Quy tắc xã hội à..."Mấy tên sĩ quan nhìn nhau.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:[Ngươi đang đề nghị triệu hoán.][Lần triệu hoán này tới từ khế ước với Hoàng thất, cần ít nhất ba người có huychương vàng, mới có thể hoàn thành lần triệu hoán này.][Libertas đã cảm ứng được lần triệu hoán này, cũng đã đồng ý.][Tiêu Mộng La đã cảm ứng được lần triệu hoán này, cũng đã đồng ý.]Bỗng nhiên, lại có thêm một hàng chữ nhanh chóng hiện lên:[Hoa Tình Không đã cảm ứng được lần triệu hoán này, cũng đã đồng ý.][Các ngươi đã sử dụng ân tình của Hoàng thất, đổi lấy cơ hội triệu hoán Hoàngthất đứng ra.][Ngươi có đồng ý hay không?]Liễu Bình đứng dậy, nói ra: "Nếu như ta đã bị bắt giữ, vậy thì ta đành phải mờiHoàng thất tới đây chủ trì công đạo thôi.""Ngươi muốn công đạo gì? Đây là một lần hỏi thăm được Danh sách máy mócđồng ý." Sắc mặt một sĩ quan hơi trắng bệch đi, nói."Hỏi thăm? Vừa nãy không phải là bắt giữ sao?" Liễu Bình bật cười.Hư không bỗng tách ra.Một ông lão mặc áo đuôi tôm màu đen bước ra, cúi người chào Liễu Bình, nói:"Điện hạ đang chờ ngươi, chúng ta cũng đã biết về chuyện này rồi, thế nhưng tamuốn hỏi trước, ý kiến của ngươi là gì, Liễu Bình.""Ta không có ý kiến gì nhiều, chỉ muốn công bằng mà thôi." Liễu Bình nói."Công bằng như thế nào?" Ông lão hỏi."Điều tra ta cũng không sao cả, thế nhưng ta muốn biết, Tiền Võ Chu đã đi tớinhững nơi nào, đang làm gì trong ngày hôm qua, ta nhớ được có một vài thẻpháp thuật có thể phục hồi quỹ tích hành động của hắn ta chứ." Liễu Bình nói."Cái đó thì không thành vấn đề, chỉ có mỗi yêu cầu này thôi sao?" Ông lão hỏilaaij."Đương nhiên." Liễu Bình nói."Vậy thì như ngươi mong muốn." Ông lão mỉm cười gật đầu.Đối diện hai người, sắc mặt Tiền Võ Chu bỗng biến đổi.

Chương 277: Công bằng