"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 317: Trảm địch đều có thưởng!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Triệu Minh Quang không nhịn được mà nhìn về phía đỉnh đầu Liễu Bình.Nơi đó cũng không có cái gì."Hiện tại còn không phải lúc, chờ trước khi chiến tranh bắt đầu, ta sẽ cho mọingười biết điều này." Liễu Bình nói."Tốt, nếu như ngài là Thánh kỵ sĩ, vậy thì chúng ta cũng có cơ hội đánh thắngtrận này!" Triệu Minh Quang cắn răng, nói.Nói xong, hắn ta vội vàng rời đi.Liễu Bình đứng tại chỗ, âm thầm nói: "Kích hoạt 'Anh Linh che chở'."Phải chọn trúng Yana, sau đó rút ra một loại kỹ năng của Thánh kỵ sĩ mới được.Việc này có quan hệ tới sĩ khí quân đội!Liễu Bình âm thầm chờ mong.Từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện:[Đã kích hoạt 'Anh Linh che chở'.][Đang rút ra Anh linh một cách ngẫu nhiên, người được chọn là: Yana (Thịthần).][Thỏa mãn điều kiện sau đây, ngươi có thể rút ra một loại năng lực biến chủngtừ trên người Nữ sĩ Tra Tấn Yana, cũng có thể sử dụng một lần.][Điều kiện rút ra: Tra tấn một kẻ địch, làm cho hắn ta hoàn toàn phục tùng dướichân của ngươi.][Đối với Thần linh tới nói, tra tấn chúng sinh sẽ mang tới một vài niềm vui thú.]Liễu Bình lộ vẻ thất vọng.Xong đời.Dựa theo những lời cuối cùng, năng lực được rút ra sẽ không phải là năng lựccủa Thánh kỵ sĩ, mà là năng lực của Nữ thần Tra Tấn Yana!…Giáo đường.Giáo đường màu đen đứng vững tại ngọn núi cô độc, bị mây mù đen đặc chephủ, làm cho không ai có thể nhìn thấy vị trí của nó.Nơi này cách thành York mấy trăm ngàn dặm, tại một khu vực khác của vươngquốc Ceylon.Nghi thức của Thần linh đã tới bước cuối cùng.Dưới tế đàn, tiếng kêu rên của tất cả tín đồ đều đã biến mất.ồ ồ ế ế ề ồDù là tín đồ, hay là những linh hồn bị hiến tế, đều đã hóa thành từng chồngxương trắng, chồng chất thành núi dưới tế đàn.Tất cả mọi người đều đã tiêu tán, từ đây không còn tồn tại trên đời nữa.Chỉ có lực lượng linh hồn tinh khiết còn ở lại trong tay bức tượng Thần linh tạichính giữa tế đàn.Bức tượng bỗng phun ra một luồng sương mù màu xám trắng.Một giọng nói ồm ồm vang lên quanh tế đàn:"Một lá bài cuối cùng của Danh Sách bị người kích hoạt lên."Mấy giây sau...Luồng sáng ẩn chứa lực lượng linh hồn kia lơ lửng bất định, dần dần nhập vàotrong một chiếc cân thiên bình làm bằng đá.Giọng nói ồm ồm lại vang lên lần nữa:"Mọi thứ đều bắt đầu lại từ thời đại kia... cũng may... tất cả lịch sử đều đã đượccố định."Trên chiếc cân thiên bình bùng lên một luồng sáng hừng hực.Luồng sáng này xông phá bầu trời đêm tăm tối, nhanh chóng lướt ngang trờicao, bay về một nơi cực kỳ sâu xa.Trên tế đàn yên tĩnh, giọng nói kia lại vang lên lần nữa:"Bất cứ kẻ xâm lấn nào, đều chỉ có thể khuất phục trước bước tiến của lịch sử...bởi vì thời không đã bị phong tỏa, không thể bị thay đổi."...Ở một bên khác.Trước cửa thành York."Vừa rồi ta đã nói cho ngươi biết hết tất cả điểm quan trọng của Hư Thần trảm,sau đó, ngươi cần phải chú ý tới mấy điểm sau đây..."Liễu Bình nói rất nghiêm túc, Triệu Thiền Y cũng chăm chú lắng nghe, thỉnhthoảng sẽ hỏi một hai câu.Triệu Thiền Y bỗng nhiên giật mình, nhỏ giọng nói: "Bọn chúng sắp tới, ta đãngửi thấy mùi lửa cháy trên người bọn chúng."Liễu Bình cũng ngừng việc giảng giải.Hắn đứng dậy, nhìn về phía dưới tường thành.Triệu Minh Quang đã tập trung tất cả mọi người lại, bày trận tại trước cổngthành.Liễu Bình nhẹ nhàng nhảy lên cao, hạ xuống bên người Triệu Minh Quang, thấpgiọng hỏi: "Ngươi có nói tới số lượng của kẻ địch hay không?""Không có." Triệu Minh Quang cũng thấp giọng trả lời.ấ ố ế ế ắ ế ễ"Rất tốt, tiếp đó, chúng ta sẽ giành chiến thắng trong trận chiến này." Liễu Bìnhnói.Đôi mắt Triệu Minh Quang sáng lên, hỏi: "Ngài dự định công khai thân phậnThánh kỵ sĩ của ngài cho bọn họ biết sao?"Liễu Bình tạm ngừng, giải thích: "Thực ra... trong thế giới của chúng ta, mấy từThánh kỵ sĩ này đại khái là hơi khác so với nhận biết của các ngươi.""Thánh kỵ sĩ của các ngươi ý chỉ là cái gì?" Triệu Minh Quang khó hiểu hỏi.Liễu Bình tiến tối, ghé sát tai hắn ta, nói một câu.Toàn thân Triệu Minh Quang chấn động, lộ ra vẻ khó có thể tin, liên tục nhìnchằm chằm Liễu Bình.Liễu Bình gật đầu, vỗ vai hắn ta, nói: "Tin tưởng ta, ta sẽ cùng chiến đấu vớicác ngươi."Trong hoang dã, ngoài thành trì.Từng con ma quỷ liên tục xuất hiện.Bọn chúng có thân hình giống với loài người, thế nhưng làn da có màu đennhánh tới phát sáng, hai tay như hai thanh đao xương sắc bén, miệng đầy răngnanh.Phệ Quỷ.Đây là một loại binh sĩ cấp thấp trong quân đoàn ma quỷ, làn da toàn thân cóthể trung hòa một mức tổn thương nhất định của những công kích từ xa, phongcách chiến đấu hung tàn cùng ác độc.Một tên.Hai tên.Sáu bảy...Khoảng hơn năm mươi con Phệ Quỷ xuất hiện trong tầm mắt mọi ngugowfi.Khi bọn chúng phát hiện ra chức nghiệp giả loài người, lập tức tăng nhanh tốcđộ, dùng toàn lực tấn công về phía loài người.Trong đám chức nghiệp giả, có người nhỏ giọng nói:"Hình như hơi nhiều, cũng khá khó ứng đối."Liễu Bình cùng Triệu Minh Quang coi như không nghe thấy.Trên thực tế, đám ma quỷ này chỉ là quân tiên phong của quân đoàn ma quỷ màthôi.Đám ma quỷ dần dần tới gần.Tốc độ của bọn chúng càng lúc càng nhanh, tiếng xung phong cùng tiếng gàothét càng ngày càng mãnh liệt...Một trăm mét.Năm mươi mét.ốBốn mươi mét.Triệu Minh Quang rút vũ khí ra, quát lớn:"Chuẩn bị... hỏa pháo... bắn!"Ầm...Hai quả đạn pháo bay ra ngoài.Trong khoảnh khắc này, dưới chân Liễu Bình bỗng có một quầng sáng tản ra,bao phủ mọi vật trong phạm vi bán kính bốn mươi mét.Quầng sáng triệu tập bốn mươi mét!"Đánh xuyên bọn chúng." Liễu Bình thản nhiên nói.Nếu như ở trên không nhìn xuống thì có thể thấy hai viên đạn pháo lấy LiễuBình làm trung taamm, nhanh chóng gia tốc xoay tròn, cuối cùng hóa thành hailuồng lửa, lao mạnh về đám ma quỷ.Ầm!Hai viên đạn pháo dùng tốc độ cực nhanh va chạm với nhau, sinh ra vụ nổ cùngsóng xung kích cực kỳ mạnh.Tiếng kêu thảm vang lên liên miên, tay cụt chân đứt của đám Phệ Quỷ bay đầytrời.Các chức nghiệp giả loài người đều hò reo vui mừng.Sĩ khí khá cao!Liễu Bình tiện tay rút một chiếc chiến mâu ra, cao giọng nói: "Xông lên! Trảmđịch đều có thưởng!"Các chức nghiệp giả mừng rỡ, lao về phía đám Phệ Quỷ còn sống.Ngay khi trận chiến dịch này chuẩn bị bùng nổ...
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Triệu Minh Quang không nhịn được mà nhìn về phía đỉnh đầu Liễu Bình.Nơi đó cũng không có cái gì."Hiện tại còn không phải lúc, chờ trước khi chiến tranh bắt đầu, ta sẽ cho mọingười biết điều này." Liễu Bình nói."Tốt, nếu như ngài là Thánh kỵ sĩ, vậy thì chúng ta cũng có cơ hội đánh thắngtrận này!" Triệu Minh Quang cắn răng, nói.Nói xong, hắn ta vội vàng rời đi.Liễu Bình đứng tại chỗ, âm thầm nói: "Kích hoạt 'Anh Linh che chở'."Phải chọn trúng Yana, sau đó rút ra một loại kỹ năng của Thánh kỵ sĩ mới được.Việc này có quan hệ tới sĩ khí quân đội!Liễu Bình âm thầm chờ mong.Từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện:[Đã kích hoạt 'Anh Linh che chở'.][Đang rút ra Anh linh một cách ngẫu nhiên, người được chọn là: Yana (Thịthần).][Thỏa mãn điều kiện sau đây, ngươi có thể rút ra một loại năng lực biến chủngtừ trên người Nữ sĩ Tra Tấn Yana, cũng có thể sử dụng một lần.][Điều kiện rút ra: Tra tấn một kẻ địch, làm cho hắn ta hoàn toàn phục tùng dướichân của ngươi.][Đối với Thần linh tới nói, tra tấn chúng sinh sẽ mang tới một vài niềm vui thú.]Liễu Bình lộ vẻ thất vọng.Xong đời.Dựa theo những lời cuối cùng, năng lực được rút ra sẽ không phải là năng lựccủa Thánh kỵ sĩ, mà là năng lực của Nữ thần Tra Tấn Yana!…Giáo đường.Giáo đường màu đen đứng vững tại ngọn núi cô độc, bị mây mù đen đặc chephủ, làm cho không ai có thể nhìn thấy vị trí của nó.Nơi này cách thành York mấy trăm ngàn dặm, tại một khu vực khác của vươngquốc Ceylon.Nghi thức của Thần linh đã tới bước cuối cùng.Dưới tế đàn, tiếng kêu rên của tất cả tín đồ đều đã biến mất.ồ ồ ế ế ề ồDù là tín đồ, hay là những linh hồn bị hiến tế, đều đã hóa thành từng chồngxương trắng, chồng chất thành núi dưới tế đàn.Tất cả mọi người đều đã tiêu tán, từ đây không còn tồn tại trên đời nữa.Chỉ có lực lượng linh hồn tinh khiết còn ở lại trong tay bức tượng Thần linh tạichính giữa tế đàn.Bức tượng bỗng phun ra một luồng sương mù màu xám trắng.Một giọng nói ồm ồm vang lên quanh tế đàn:"Một lá bài cuối cùng của Danh Sách bị người kích hoạt lên."Mấy giây sau...Luồng sáng ẩn chứa lực lượng linh hồn kia lơ lửng bất định, dần dần nhập vàotrong một chiếc cân thiên bình làm bằng đá.Giọng nói ồm ồm lại vang lên lần nữa:"Mọi thứ đều bắt đầu lại từ thời đại kia... cũng may... tất cả lịch sử đều đã đượccố định."Trên chiếc cân thiên bình bùng lên một luồng sáng hừng hực.Luồng sáng này xông phá bầu trời đêm tăm tối, nhanh chóng lướt ngang trờicao, bay về một nơi cực kỳ sâu xa.Trên tế đàn yên tĩnh, giọng nói kia lại vang lên lần nữa:"Bất cứ kẻ xâm lấn nào, đều chỉ có thể khuất phục trước bước tiến của lịch sử...bởi vì thời không đã bị phong tỏa, không thể bị thay đổi."...Ở một bên khác.Trước cửa thành York."Vừa rồi ta đã nói cho ngươi biết hết tất cả điểm quan trọng của Hư Thần trảm,sau đó, ngươi cần phải chú ý tới mấy điểm sau đây..."Liễu Bình nói rất nghiêm túc, Triệu Thiền Y cũng chăm chú lắng nghe, thỉnhthoảng sẽ hỏi một hai câu.Triệu Thiền Y bỗng nhiên giật mình, nhỏ giọng nói: "Bọn chúng sắp tới, ta đãngửi thấy mùi lửa cháy trên người bọn chúng."Liễu Bình cũng ngừng việc giảng giải.Hắn đứng dậy, nhìn về phía dưới tường thành.Triệu Minh Quang đã tập trung tất cả mọi người lại, bày trận tại trước cổngthành.Liễu Bình nhẹ nhàng nhảy lên cao, hạ xuống bên người Triệu Minh Quang, thấpgiọng hỏi: "Ngươi có nói tới số lượng của kẻ địch hay không?""Không có." Triệu Minh Quang cũng thấp giọng trả lời.ấ ố ế ế ắ ế ễ"Rất tốt, tiếp đó, chúng ta sẽ giành chiến thắng trong trận chiến này." Liễu Bìnhnói.Đôi mắt Triệu Minh Quang sáng lên, hỏi: "Ngài dự định công khai thân phậnThánh kỵ sĩ của ngài cho bọn họ biết sao?"Liễu Bình tạm ngừng, giải thích: "Thực ra... trong thế giới của chúng ta, mấy từThánh kỵ sĩ này đại khái là hơi khác so với nhận biết của các ngươi.""Thánh kỵ sĩ của các ngươi ý chỉ là cái gì?" Triệu Minh Quang khó hiểu hỏi.Liễu Bình tiến tối, ghé sát tai hắn ta, nói một câu.Toàn thân Triệu Minh Quang chấn động, lộ ra vẻ khó có thể tin, liên tục nhìnchằm chằm Liễu Bình.Liễu Bình gật đầu, vỗ vai hắn ta, nói: "Tin tưởng ta, ta sẽ cùng chiến đấu vớicác ngươi."Trong hoang dã, ngoài thành trì.Từng con ma quỷ liên tục xuất hiện.Bọn chúng có thân hình giống với loài người, thế nhưng làn da có màu đennhánh tới phát sáng, hai tay như hai thanh đao xương sắc bén, miệng đầy răngnanh.Phệ Quỷ.Đây là một loại binh sĩ cấp thấp trong quân đoàn ma quỷ, làn da toàn thân cóthể trung hòa một mức tổn thương nhất định của những công kích từ xa, phongcách chiến đấu hung tàn cùng ác độc.Một tên.Hai tên.Sáu bảy...Khoảng hơn năm mươi con Phệ Quỷ xuất hiện trong tầm mắt mọi ngugowfi.Khi bọn chúng phát hiện ra chức nghiệp giả loài người, lập tức tăng nhanh tốcđộ, dùng toàn lực tấn công về phía loài người.Trong đám chức nghiệp giả, có người nhỏ giọng nói:"Hình như hơi nhiều, cũng khá khó ứng đối."Liễu Bình cùng Triệu Minh Quang coi như không nghe thấy.Trên thực tế, đám ma quỷ này chỉ là quân tiên phong của quân đoàn ma quỷ màthôi.Đám ma quỷ dần dần tới gần.Tốc độ của bọn chúng càng lúc càng nhanh, tiếng xung phong cùng tiếng gàothét càng ngày càng mãnh liệt...Một trăm mét.Năm mươi mét.ốBốn mươi mét.Triệu Minh Quang rút vũ khí ra, quát lớn:"Chuẩn bị... hỏa pháo... bắn!"Ầm...Hai quả đạn pháo bay ra ngoài.Trong khoảnh khắc này, dưới chân Liễu Bình bỗng có một quầng sáng tản ra,bao phủ mọi vật trong phạm vi bán kính bốn mươi mét.Quầng sáng triệu tập bốn mươi mét!"Đánh xuyên bọn chúng." Liễu Bình thản nhiên nói.Nếu như ở trên không nhìn xuống thì có thể thấy hai viên đạn pháo lấy LiễuBình làm trung taamm, nhanh chóng gia tốc xoay tròn, cuối cùng hóa thành hailuồng lửa, lao mạnh về đám ma quỷ.Ầm!Hai viên đạn pháo dùng tốc độ cực nhanh va chạm với nhau, sinh ra vụ nổ cùngsóng xung kích cực kỳ mạnh.Tiếng kêu thảm vang lên liên miên, tay cụt chân đứt của đám Phệ Quỷ bay đầytrời.Các chức nghiệp giả loài người đều hò reo vui mừng.Sĩ khí khá cao!Liễu Bình tiện tay rút một chiếc chiến mâu ra, cao giọng nói: "Xông lên! Trảmđịch đều có thưởng!"Các chức nghiệp giả mừng rỡ, lao về phía đám Phệ Quỷ còn sống.Ngay khi trận chiến dịch này chuẩn bị bùng nổ...
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Triệu Minh Quang không nhịn được mà nhìn về phía đỉnh đầu Liễu Bình.Nơi đó cũng không có cái gì."Hiện tại còn không phải lúc, chờ trước khi chiến tranh bắt đầu, ta sẽ cho mọingười biết điều này." Liễu Bình nói."Tốt, nếu như ngài là Thánh kỵ sĩ, vậy thì chúng ta cũng có cơ hội đánh thắngtrận này!" Triệu Minh Quang cắn răng, nói.Nói xong, hắn ta vội vàng rời đi.Liễu Bình đứng tại chỗ, âm thầm nói: "Kích hoạt 'Anh Linh che chở'."Phải chọn trúng Yana, sau đó rút ra một loại kỹ năng của Thánh kỵ sĩ mới được.Việc này có quan hệ tới sĩ khí quân đội!Liễu Bình âm thầm chờ mong.Từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện:[Đã kích hoạt 'Anh Linh che chở'.][Đang rút ra Anh linh một cách ngẫu nhiên, người được chọn là: Yana (Thịthần).][Thỏa mãn điều kiện sau đây, ngươi có thể rút ra một loại năng lực biến chủngtừ trên người Nữ sĩ Tra Tấn Yana, cũng có thể sử dụng một lần.][Điều kiện rút ra: Tra tấn một kẻ địch, làm cho hắn ta hoàn toàn phục tùng dướichân của ngươi.][Đối với Thần linh tới nói, tra tấn chúng sinh sẽ mang tới một vài niềm vui thú.]Liễu Bình lộ vẻ thất vọng.Xong đời.Dựa theo những lời cuối cùng, năng lực được rút ra sẽ không phải là năng lựccủa Thánh kỵ sĩ, mà là năng lực của Nữ thần Tra Tấn Yana!…Giáo đường.Giáo đường màu đen đứng vững tại ngọn núi cô độc, bị mây mù đen đặc chephủ, làm cho không ai có thể nhìn thấy vị trí của nó.Nơi này cách thành York mấy trăm ngàn dặm, tại một khu vực khác của vươngquốc Ceylon.Nghi thức của Thần linh đã tới bước cuối cùng.Dưới tế đàn, tiếng kêu rên của tất cả tín đồ đều đã biến mất.ồ ồ ế ế ề ồDù là tín đồ, hay là những linh hồn bị hiến tế, đều đã hóa thành từng chồngxương trắng, chồng chất thành núi dưới tế đàn.Tất cả mọi người đều đã tiêu tán, từ đây không còn tồn tại trên đời nữa.Chỉ có lực lượng linh hồn tinh khiết còn ở lại trong tay bức tượng Thần linh tạichính giữa tế đàn.Bức tượng bỗng phun ra một luồng sương mù màu xám trắng.Một giọng nói ồm ồm vang lên quanh tế đàn:"Một lá bài cuối cùng của Danh Sách bị người kích hoạt lên."Mấy giây sau...Luồng sáng ẩn chứa lực lượng linh hồn kia lơ lửng bất định, dần dần nhập vàotrong một chiếc cân thiên bình làm bằng đá.Giọng nói ồm ồm lại vang lên lần nữa:"Mọi thứ đều bắt đầu lại từ thời đại kia... cũng may... tất cả lịch sử đều đã đượccố định."Trên chiếc cân thiên bình bùng lên một luồng sáng hừng hực.Luồng sáng này xông phá bầu trời đêm tăm tối, nhanh chóng lướt ngang trờicao, bay về một nơi cực kỳ sâu xa.Trên tế đàn yên tĩnh, giọng nói kia lại vang lên lần nữa:"Bất cứ kẻ xâm lấn nào, đều chỉ có thể khuất phục trước bước tiến của lịch sử...bởi vì thời không đã bị phong tỏa, không thể bị thay đổi."...Ở một bên khác.Trước cửa thành York."Vừa rồi ta đã nói cho ngươi biết hết tất cả điểm quan trọng của Hư Thần trảm,sau đó, ngươi cần phải chú ý tới mấy điểm sau đây..."Liễu Bình nói rất nghiêm túc, Triệu Thiền Y cũng chăm chú lắng nghe, thỉnhthoảng sẽ hỏi một hai câu.Triệu Thiền Y bỗng nhiên giật mình, nhỏ giọng nói: "Bọn chúng sắp tới, ta đãngửi thấy mùi lửa cháy trên người bọn chúng."Liễu Bình cũng ngừng việc giảng giải.Hắn đứng dậy, nhìn về phía dưới tường thành.Triệu Minh Quang đã tập trung tất cả mọi người lại, bày trận tại trước cổngthành.Liễu Bình nhẹ nhàng nhảy lên cao, hạ xuống bên người Triệu Minh Quang, thấpgiọng hỏi: "Ngươi có nói tới số lượng của kẻ địch hay không?""Không có." Triệu Minh Quang cũng thấp giọng trả lời.ấ ố ế ế ắ ế ễ"Rất tốt, tiếp đó, chúng ta sẽ giành chiến thắng trong trận chiến này." Liễu Bìnhnói.Đôi mắt Triệu Minh Quang sáng lên, hỏi: "Ngài dự định công khai thân phậnThánh kỵ sĩ của ngài cho bọn họ biết sao?"Liễu Bình tạm ngừng, giải thích: "Thực ra... trong thế giới của chúng ta, mấy từThánh kỵ sĩ này đại khái là hơi khác so với nhận biết của các ngươi.""Thánh kỵ sĩ của các ngươi ý chỉ là cái gì?" Triệu Minh Quang khó hiểu hỏi.Liễu Bình tiến tối, ghé sát tai hắn ta, nói một câu.Toàn thân Triệu Minh Quang chấn động, lộ ra vẻ khó có thể tin, liên tục nhìnchằm chằm Liễu Bình.Liễu Bình gật đầu, vỗ vai hắn ta, nói: "Tin tưởng ta, ta sẽ cùng chiến đấu vớicác ngươi."Trong hoang dã, ngoài thành trì.Từng con ma quỷ liên tục xuất hiện.Bọn chúng có thân hình giống với loài người, thế nhưng làn da có màu đennhánh tới phát sáng, hai tay như hai thanh đao xương sắc bén, miệng đầy răngnanh.Phệ Quỷ.Đây là một loại binh sĩ cấp thấp trong quân đoàn ma quỷ, làn da toàn thân cóthể trung hòa một mức tổn thương nhất định của những công kích từ xa, phongcách chiến đấu hung tàn cùng ác độc.Một tên.Hai tên.Sáu bảy...Khoảng hơn năm mươi con Phệ Quỷ xuất hiện trong tầm mắt mọi ngugowfi.Khi bọn chúng phát hiện ra chức nghiệp giả loài người, lập tức tăng nhanh tốcđộ, dùng toàn lực tấn công về phía loài người.Trong đám chức nghiệp giả, có người nhỏ giọng nói:"Hình như hơi nhiều, cũng khá khó ứng đối."Liễu Bình cùng Triệu Minh Quang coi như không nghe thấy.Trên thực tế, đám ma quỷ này chỉ là quân tiên phong của quân đoàn ma quỷ màthôi.Đám ma quỷ dần dần tới gần.Tốc độ của bọn chúng càng lúc càng nhanh, tiếng xung phong cùng tiếng gàothét càng ngày càng mãnh liệt...Một trăm mét.Năm mươi mét.ốBốn mươi mét.Triệu Minh Quang rút vũ khí ra, quát lớn:"Chuẩn bị... hỏa pháo... bắn!"Ầm...Hai quả đạn pháo bay ra ngoài.Trong khoảnh khắc này, dưới chân Liễu Bình bỗng có một quầng sáng tản ra,bao phủ mọi vật trong phạm vi bán kính bốn mươi mét.Quầng sáng triệu tập bốn mươi mét!"Đánh xuyên bọn chúng." Liễu Bình thản nhiên nói.Nếu như ở trên không nhìn xuống thì có thể thấy hai viên đạn pháo lấy LiễuBình làm trung taamm, nhanh chóng gia tốc xoay tròn, cuối cùng hóa thành hailuồng lửa, lao mạnh về đám ma quỷ.Ầm!Hai viên đạn pháo dùng tốc độ cực nhanh va chạm với nhau, sinh ra vụ nổ cùngsóng xung kích cực kỳ mạnh.Tiếng kêu thảm vang lên liên miên, tay cụt chân đứt của đám Phệ Quỷ bay đầytrời.Các chức nghiệp giả loài người đều hò reo vui mừng.Sĩ khí khá cao!Liễu Bình tiện tay rút một chiếc chiến mâu ra, cao giọng nói: "Xông lên! Trảmđịch đều có thưởng!"Các chức nghiệp giả mừng rỡ, lao về phía đám Phệ Quỷ còn sống.Ngay khi trận chiến dịch này chuẩn bị bùng nổ...