"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 358: Ma vương và Thụ tinh linh
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình giơ dao găm lên, đặt tại xiềng xích trên cây cột màu đen kia."Cho nên, ta muốn giao dịch với ngươi một lần." Liễu Bình nhỏ giọng nói."Ngươi nói đi." Hắn ta đáp."Ta thả ngươi đi, đồng thời chân thành xin lỗi ngươi, về sau nếu có cơ hội, ta sẽđền bù cho ngươi." Liễu Bình nói."Ngươi cần thứ gì từ ta?" Hắn ta hỏi lại."Nếu ngươi là một đại nhân vật của Giám Sát hội, lại còn có chí hướng muốncứu vớt các loại sinh mệnh, ta đoán ngươi hẳn cũng có cách, cứu được ngườidân trong toàn bộ quốc gia này đi." Liễu Bình nói."Giết ta, ngươi sẽ có thời gian để chuẩn bị." Người kia nói."Vậy thì không có ý nghĩa gì, chỉ là kéo dài thời gian tạm thời mà thôi, cuốicùng cũng không thể tránh khỏi việc bị nuốt lấy linh hồn, ta muốn là một loạiphương pháp khác." Liễu Bình lắc đầu nói.Người kia mỉm cười, nói: "Để ta tới xem xem sao."Trong hai mắt của hắn ta bỗng có vô số hình ảnh xuất hiện, có ánh lửa tận trời,quái vật có thân hình khổng lồ, đám người kêu rên tránh né, kiến trúc sụp đổ.Một lát sau...Hắn ta nhắm mắt lại, khi mở ra lần nữa thì lắc đầu cảm khái: "Loài người mà,trong Vĩnh Dạ thì các ngươi chỉ là linh hồn thể tầng dưới chót nhất, chỉ có thểlàm lương thực cho những tồn tại khác mà thôi.""Không còn cách nào khác sao? Giám Sát hội cũng không thể ứng đối tên tùphạm kia sao?" Liễu Bình hỏi."Để ta nói rõ cho ngươi biết đi, hiện tại Giám Sát hội đang bị cuốn vào một trậnchiến tranh, đối thủ là ba vị tù phạm, chúng ta cũng không thể để ý tới chuyệncủa bên này được." Hắn ta giải thích.Liễu Bình trở nên im lặng."Cơ hội duy nhất, chính là hậu thuẫn kiên cường nhất mà các ngươi có thể dựavào." Hắn ta nói thêm."Cái gì?" Liễu Bình ngẩng đầu hỏi."Danh Sách... mỗi một Danh Sách, đều là tồn tại ngưng tụ pháp tắc của LuyệnNgục cùng Vĩnh Dạ, nó có thể trợ giúp các ngươi." Người kia nói."Ta phải làm thế nào?" Liễu Bình hỏi.Vẻ mặt người kia bỗng trở nên nghiêm túc.Hắn ta nói: "Có một phương pháp, có thể để ngươi có được lực lượng cực mạnhtrong thời gian ngắn ngủi, thậm chí có thể chiến đấu một trận... nếu như ngươiấ ầ ố ắ ắxuất hiện sai lầm, quốc gia này chắc chắn sẽ bị hủy diệt."Liễu Bình nói: "Hiện tại ta mới cấp 7, thực lực như vậy cũng có thể sao?""Ngươi có khả năng thành công, thế nhưng nếu như ngươi thất bại, linh hồn củangươi sẽ bị tên tù phạm kia bắt được... ngươi sẽ hoàn toàn diệt vong." Hắn tanói.Ầm...Trên bầu trời, tiếng sấm sét lẫn tiếng đánh nhau càng thêm kịch liệt.Gió bão gào thét, từ trên trời hạ xuống, quét sạch toàn bộ quốc gia trong mànđêm.Khi cơn gió lướt qua người Liễu Bình, cái bóng của hắn dần dần bị thổi hơi mơhồ.Hắn ngẩng đầu, liếc nhìn bầu trời rồi nói: "Ta đã thấy qua vô số thế giới, đã trảinghiệm vô số cuộc đời khác nhau, cuối cùng có thể chiến một trận, cũng khôngcòn bất cứ tiếc nuối nào cả...""Để ta thử một lần đi."…"Ngươi nguyện ý thử một lần sao?" Thụ tinh linh hỏi."Đúng thế." Liễu Bình nói."Thực ra ta vẫn muốn giúp loài người, thế nhưng luôn không tìm thấy cơ hội,cho nên khi ngươi nói lên giao dịch này, ta đáp ứng."Thụ tinh linh nói, nét mặt thể hiện sự thương hại."Nên làm như thế nào?" Liễu Bình hỏi."Xin hãy chặt đứt dây chuyền phong ấn trên cổ ta, như vậy ta mới có thể sửdụng năng lực kết nối tâm hồn với ngươi được." Thụ tinh linh nói.Liễu Bình cầm dao găm, lướt qua toàn thân Thụ tinh linh.Lách cách!Xiềng xích trói buộc Thụ tinh linh đều bị chém đứt, rơi xuống.Thụ tinh linh dần dần đứng dậy.Hắn ta hoạt động tay chân, nhỏ giọng nói: "Ngươi loại bỏ toàn bộ phong ấn trênngười của ta... không sợ ta ra tay giết ngươi sao?""Một chút thành ý mà thôi." Liễu Bình nói.Thụ tinh linh mỉm cười, tiện tay vung lên.Ở cạnh hắn ta, một cánh cửa do dây leo tạo thành hiện lên."Ta cần phải đi." Thụ tinh linh nói."Vậy giao dịch của chúng ta thì sao?" Liễu Bình hỏi.ế ấ ầ ếThụ tinh linh nói: "Khi ta rời đi, chiến đấu trên bầu trời cũng sẽ kết thúc nhanhthôi, ngươi cần phải tranh thủ đoạn thời gian này mà rời khỏi nơi đây.""Sau đó thì?" Liễu Bình hỏi.Thụ tinh linh đọc ra một đoạn chú ngữ tối nghĩa, nâng hai tay lên.Một lá cây màu đen nhánh xuất hiện trong tay hắn ta.Thụ tinh linh đưa lá cây này cho Liễu Bình, dùng năng lực tâm linh cảm ứngtruyền âm: "Nghe đây, ta cũng không biết đưa nó cho ngươi có phải là lựa chọnchính xác hay không, nếu như ngươi thất bại thì linh hồn ngươi sẽ tiêu tán, coinhư ngươi may mắn thành công, thì con đường phía trước của ngươi cũng vẫnlà một con đường ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm."Liễu Bình vuốt nhẹ lá cây màu đen.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:[Một chiếc lá của Cây Huyền Bí.][? ? ? ? ? ? ?][Đặc biệt thuyết minh: Khi ngươi cầm chiếc lá này, Giao diện sẽ cảm ứng đượcgợn sóng của pháp tắc Vận Mệnh.]Liễu Bình không khỏi cảm thấy lo lắng.Thụ tinh linh nhìn hắn, nói: "Đi tới vị trí Danh Sách, chiếc lá cây này sẽ hiện ranhững dòng chữ tương ứng, ngươi cần đọc cho Danh Sách nghe.""Rõ ràng." Liễu Bình nói.Thụ tinh linh gật đầu, lại nói: "Nhớ kỹ, chúng ta chưa từng có bất cứ giao dịchnào, cũng chưa từng trò chuyện bao giờ."Nói xong, hắn ta quay người đi vào cánh cửa do dây leo tạo thành kia.Cánh cửa biến mất.Tại chỗ chỉ còn lại Liễu Bình.Hắn ngẩng đầu nhìn trời, thân hình nhẹ nhàng nhảy lên, nhảy tới tường vây củavườn hoa, lặng lẽ hạ xuống bên kia.Đi qua một cái cầu thang thật dài, chờ đợi trong một góc âm u, chờ tới khi có thịvệ đi ngang qua thì hắn mới đi theo.An toàn rời khỏi Hoàng cung từ một cánh cửa nhỏ, bước chân của Liễu Bìnhcàng ngày càng nhanh.Tiếng nổ trên bầu trời càng ngày càng thưa thớt.Phải tranh thủ thời gian!Liễu Bình bắt đầu chạy nhanh trên đường.Mười lăm phút sau...Hắn đi tới cửa phòng một căn nhà lớn, nhấn chuông cửa.Cửa mở ra.Ted ngạc nhiên nhìn Liễu Bình, nói: "Trò tới hơi sớm, ta nói thời gian tụ họp làtại ban đêm mà.""Dạ chào thầy, trò có việc khác muốn nhờ ngài." Liễu Bình nói."Chuyện gì?""Khi trò trở thành nhà tự nhiên học, đã tới gặp mặt Danh Sách, đạt được sự thừanhận của Danh Sách, hiện tại trò muốn tới đó một chuyến nữa.""Ồ? Có chuyện quan trọng gì sao?""Trò phát hiện một vài bí mật, cần nói trước mặt của Danh Sách.""Có thể nói ta nghe hay không?""Tạm thời không thể."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình giơ dao găm lên, đặt tại xiềng xích trên cây cột màu đen kia."Cho nên, ta muốn giao dịch với ngươi một lần." Liễu Bình nhỏ giọng nói."Ngươi nói đi." Hắn ta đáp."Ta thả ngươi đi, đồng thời chân thành xin lỗi ngươi, về sau nếu có cơ hội, ta sẽđền bù cho ngươi." Liễu Bình nói."Ngươi cần thứ gì từ ta?" Hắn ta hỏi lại."Nếu ngươi là một đại nhân vật của Giám Sát hội, lại còn có chí hướng muốncứu vớt các loại sinh mệnh, ta đoán ngươi hẳn cũng có cách, cứu được ngườidân trong toàn bộ quốc gia này đi." Liễu Bình nói."Giết ta, ngươi sẽ có thời gian để chuẩn bị." Người kia nói."Vậy thì không có ý nghĩa gì, chỉ là kéo dài thời gian tạm thời mà thôi, cuốicùng cũng không thể tránh khỏi việc bị nuốt lấy linh hồn, ta muốn là một loạiphương pháp khác." Liễu Bình lắc đầu nói.Người kia mỉm cười, nói: "Để ta tới xem xem sao."Trong hai mắt của hắn ta bỗng có vô số hình ảnh xuất hiện, có ánh lửa tận trời,quái vật có thân hình khổng lồ, đám người kêu rên tránh né, kiến trúc sụp đổ.Một lát sau...Hắn ta nhắm mắt lại, khi mở ra lần nữa thì lắc đầu cảm khái: "Loài người mà,trong Vĩnh Dạ thì các ngươi chỉ là linh hồn thể tầng dưới chót nhất, chỉ có thểlàm lương thực cho những tồn tại khác mà thôi.""Không còn cách nào khác sao? Giám Sát hội cũng không thể ứng đối tên tùphạm kia sao?" Liễu Bình hỏi."Để ta nói rõ cho ngươi biết đi, hiện tại Giám Sát hội đang bị cuốn vào một trậnchiến tranh, đối thủ là ba vị tù phạm, chúng ta cũng không thể để ý tới chuyệncủa bên này được." Hắn ta giải thích.Liễu Bình trở nên im lặng."Cơ hội duy nhất, chính là hậu thuẫn kiên cường nhất mà các ngươi có thể dựavào." Hắn ta nói thêm."Cái gì?" Liễu Bình ngẩng đầu hỏi."Danh Sách... mỗi một Danh Sách, đều là tồn tại ngưng tụ pháp tắc của LuyệnNgục cùng Vĩnh Dạ, nó có thể trợ giúp các ngươi." Người kia nói."Ta phải làm thế nào?" Liễu Bình hỏi.Vẻ mặt người kia bỗng trở nên nghiêm túc.Hắn ta nói: "Có một phương pháp, có thể để ngươi có được lực lượng cực mạnhtrong thời gian ngắn ngủi, thậm chí có thể chiến đấu một trận... nếu như ngươiấ ầ ố ắ ắxuất hiện sai lầm, quốc gia này chắc chắn sẽ bị hủy diệt."Liễu Bình nói: "Hiện tại ta mới cấp 7, thực lực như vậy cũng có thể sao?""Ngươi có khả năng thành công, thế nhưng nếu như ngươi thất bại, linh hồn củangươi sẽ bị tên tù phạm kia bắt được... ngươi sẽ hoàn toàn diệt vong." Hắn tanói.Ầm...Trên bầu trời, tiếng sấm sét lẫn tiếng đánh nhau càng thêm kịch liệt.Gió bão gào thét, từ trên trời hạ xuống, quét sạch toàn bộ quốc gia trong mànđêm.Khi cơn gió lướt qua người Liễu Bình, cái bóng của hắn dần dần bị thổi hơi mơhồ.Hắn ngẩng đầu, liếc nhìn bầu trời rồi nói: "Ta đã thấy qua vô số thế giới, đã trảinghiệm vô số cuộc đời khác nhau, cuối cùng có thể chiến một trận, cũng khôngcòn bất cứ tiếc nuối nào cả...""Để ta thử một lần đi."…"Ngươi nguyện ý thử một lần sao?" Thụ tinh linh hỏi."Đúng thế." Liễu Bình nói."Thực ra ta vẫn muốn giúp loài người, thế nhưng luôn không tìm thấy cơ hội,cho nên khi ngươi nói lên giao dịch này, ta đáp ứng."Thụ tinh linh nói, nét mặt thể hiện sự thương hại."Nên làm như thế nào?" Liễu Bình hỏi."Xin hãy chặt đứt dây chuyền phong ấn trên cổ ta, như vậy ta mới có thể sửdụng năng lực kết nối tâm hồn với ngươi được." Thụ tinh linh nói.Liễu Bình cầm dao găm, lướt qua toàn thân Thụ tinh linh.Lách cách!Xiềng xích trói buộc Thụ tinh linh đều bị chém đứt, rơi xuống.Thụ tinh linh dần dần đứng dậy.Hắn ta hoạt động tay chân, nhỏ giọng nói: "Ngươi loại bỏ toàn bộ phong ấn trênngười của ta... không sợ ta ra tay giết ngươi sao?""Một chút thành ý mà thôi." Liễu Bình nói.Thụ tinh linh mỉm cười, tiện tay vung lên.Ở cạnh hắn ta, một cánh cửa do dây leo tạo thành hiện lên."Ta cần phải đi." Thụ tinh linh nói."Vậy giao dịch của chúng ta thì sao?" Liễu Bình hỏi.ế ấ ầ ếThụ tinh linh nói: "Khi ta rời đi, chiến đấu trên bầu trời cũng sẽ kết thúc nhanhthôi, ngươi cần phải tranh thủ đoạn thời gian này mà rời khỏi nơi đây.""Sau đó thì?" Liễu Bình hỏi.Thụ tinh linh đọc ra một đoạn chú ngữ tối nghĩa, nâng hai tay lên.Một lá cây màu đen nhánh xuất hiện trong tay hắn ta.Thụ tinh linh đưa lá cây này cho Liễu Bình, dùng năng lực tâm linh cảm ứngtruyền âm: "Nghe đây, ta cũng không biết đưa nó cho ngươi có phải là lựa chọnchính xác hay không, nếu như ngươi thất bại thì linh hồn ngươi sẽ tiêu tán, coinhư ngươi may mắn thành công, thì con đường phía trước của ngươi cũng vẫnlà một con đường ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm."Liễu Bình vuốt nhẹ lá cây màu đen.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:[Một chiếc lá của Cây Huyền Bí.][? ? ? ? ? ? ?][Đặc biệt thuyết minh: Khi ngươi cầm chiếc lá này, Giao diện sẽ cảm ứng đượcgợn sóng của pháp tắc Vận Mệnh.]Liễu Bình không khỏi cảm thấy lo lắng.Thụ tinh linh nhìn hắn, nói: "Đi tới vị trí Danh Sách, chiếc lá cây này sẽ hiện ranhững dòng chữ tương ứng, ngươi cần đọc cho Danh Sách nghe.""Rõ ràng." Liễu Bình nói.Thụ tinh linh gật đầu, lại nói: "Nhớ kỹ, chúng ta chưa từng có bất cứ giao dịchnào, cũng chưa từng trò chuyện bao giờ."Nói xong, hắn ta quay người đi vào cánh cửa do dây leo tạo thành kia.Cánh cửa biến mất.Tại chỗ chỉ còn lại Liễu Bình.Hắn ngẩng đầu nhìn trời, thân hình nhẹ nhàng nhảy lên, nhảy tới tường vây củavườn hoa, lặng lẽ hạ xuống bên kia.Đi qua một cái cầu thang thật dài, chờ đợi trong một góc âm u, chờ tới khi có thịvệ đi ngang qua thì hắn mới đi theo.An toàn rời khỏi Hoàng cung từ một cánh cửa nhỏ, bước chân của Liễu Bìnhcàng ngày càng nhanh.Tiếng nổ trên bầu trời càng ngày càng thưa thớt.Phải tranh thủ thời gian!Liễu Bình bắt đầu chạy nhanh trên đường.Mười lăm phút sau...Hắn đi tới cửa phòng một căn nhà lớn, nhấn chuông cửa.Cửa mở ra.Ted ngạc nhiên nhìn Liễu Bình, nói: "Trò tới hơi sớm, ta nói thời gian tụ họp làtại ban đêm mà.""Dạ chào thầy, trò có việc khác muốn nhờ ngài." Liễu Bình nói."Chuyện gì?""Khi trò trở thành nhà tự nhiên học, đã tới gặp mặt Danh Sách, đạt được sự thừanhận của Danh Sách, hiện tại trò muốn tới đó một chuyến nữa.""Ồ? Có chuyện quan trọng gì sao?""Trò phát hiện một vài bí mật, cần nói trước mặt của Danh Sách.""Có thể nói ta nghe hay không?""Tạm thời không thể."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình giơ dao găm lên, đặt tại xiềng xích trên cây cột màu đen kia."Cho nên, ta muốn giao dịch với ngươi một lần." Liễu Bình nhỏ giọng nói."Ngươi nói đi." Hắn ta đáp."Ta thả ngươi đi, đồng thời chân thành xin lỗi ngươi, về sau nếu có cơ hội, ta sẽđền bù cho ngươi." Liễu Bình nói."Ngươi cần thứ gì từ ta?" Hắn ta hỏi lại."Nếu ngươi là một đại nhân vật của Giám Sát hội, lại còn có chí hướng muốncứu vớt các loại sinh mệnh, ta đoán ngươi hẳn cũng có cách, cứu được ngườidân trong toàn bộ quốc gia này đi." Liễu Bình nói."Giết ta, ngươi sẽ có thời gian để chuẩn bị." Người kia nói."Vậy thì không có ý nghĩa gì, chỉ là kéo dài thời gian tạm thời mà thôi, cuốicùng cũng không thể tránh khỏi việc bị nuốt lấy linh hồn, ta muốn là một loạiphương pháp khác." Liễu Bình lắc đầu nói.Người kia mỉm cười, nói: "Để ta tới xem xem sao."Trong hai mắt của hắn ta bỗng có vô số hình ảnh xuất hiện, có ánh lửa tận trời,quái vật có thân hình khổng lồ, đám người kêu rên tránh né, kiến trúc sụp đổ.Một lát sau...Hắn ta nhắm mắt lại, khi mở ra lần nữa thì lắc đầu cảm khái: "Loài người mà,trong Vĩnh Dạ thì các ngươi chỉ là linh hồn thể tầng dưới chót nhất, chỉ có thểlàm lương thực cho những tồn tại khác mà thôi.""Không còn cách nào khác sao? Giám Sát hội cũng không thể ứng đối tên tùphạm kia sao?" Liễu Bình hỏi."Để ta nói rõ cho ngươi biết đi, hiện tại Giám Sát hội đang bị cuốn vào một trậnchiến tranh, đối thủ là ba vị tù phạm, chúng ta cũng không thể để ý tới chuyệncủa bên này được." Hắn ta giải thích.Liễu Bình trở nên im lặng."Cơ hội duy nhất, chính là hậu thuẫn kiên cường nhất mà các ngươi có thể dựavào." Hắn ta nói thêm."Cái gì?" Liễu Bình ngẩng đầu hỏi."Danh Sách... mỗi một Danh Sách, đều là tồn tại ngưng tụ pháp tắc của LuyệnNgục cùng Vĩnh Dạ, nó có thể trợ giúp các ngươi." Người kia nói."Ta phải làm thế nào?" Liễu Bình hỏi.Vẻ mặt người kia bỗng trở nên nghiêm túc.Hắn ta nói: "Có một phương pháp, có thể để ngươi có được lực lượng cực mạnhtrong thời gian ngắn ngủi, thậm chí có thể chiến đấu một trận... nếu như ngươiấ ầ ố ắ ắxuất hiện sai lầm, quốc gia này chắc chắn sẽ bị hủy diệt."Liễu Bình nói: "Hiện tại ta mới cấp 7, thực lực như vậy cũng có thể sao?""Ngươi có khả năng thành công, thế nhưng nếu như ngươi thất bại, linh hồn củangươi sẽ bị tên tù phạm kia bắt được... ngươi sẽ hoàn toàn diệt vong." Hắn tanói.Ầm...Trên bầu trời, tiếng sấm sét lẫn tiếng đánh nhau càng thêm kịch liệt.Gió bão gào thét, từ trên trời hạ xuống, quét sạch toàn bộ quốc gia trong mànđêm.Khi cơn gió lướt qua người Liễu Bình, cái bóng của hắn dần dần bị thổi hơi mơhồ.Hắn ngẩng đầu, liếc nhìn bầu trời rồi nói: "Ta đã thấy qua vô số thế giới, đã trảinghiệm vô số cuộc đời khác nhau, cuối cùng có thể chiến một trận, cũng khôngcòn bất cứ tiếc nuối nào cả...""Để ta thử một lần đi."…"Ngươi nguyện ý thử một lần sao?" Thụ tinh linh hỏi."Đúng thế." Liễu Bình nói."Thực ra ta vẫn muốn giúp loài người, thế nhưng luôn không tìm thấy cơ hội,cho nên khi ngươi nói lên giao dịch này, ta đáp ứng."Thụ tinh linh nói, nét mặt thể hiện sự thương hại."Nên làm như thế nào?" Liễu Bình hỏi."Xin hãy chặt đứt dây chuyền phong ấn trên cổ ta, như vậy ta mới có thể sửdụng năng lực kết nối tâm hồn với ngươi được." Thụ tinh linh nói.Liễu Bình cầm dao găm, lướt qua toàn thân Thụ tinh linh.Lách cách!Xiềng xích trói buộc Thụ tinh linh đều bị chém đứt, rơi xuống.Thụ tinh linh dần dần đứng dậy.Hắn ta hoạt động tay chân, nhỏ giọng nói: "Ngươi loại bỏ toàn bộ phong ấn trênngười của ta... không sợ ta ra tay giết ngươi sao?""Một chút thành ý mà thôi." Liễu Bình nói.Thụ tinh linh mỉm cười, tiện tay vung lên.Ở cạnh hắn ta, một cánh cửa do dây leo tạo thành hiện lên."Ta cần phải đi." Thụ tinh linh nói."Vậy giao dịch của chúng ta thì sao?" Liễu Bình hỏi.ế ấ ầ ếThụ tinh linh nói: "Khi ta rời đi, chiến đấu trên bầu trời cũng sẽ kết thúc nhanhthôi, ngươi cần phải tranh thủ đoạn thời gian này mà rời khỏi nơi đây.""Sau đó thì?" Liễu Bình hỏi.Thụ tinh linh đọc ra một đoạn chú ngữ tối nghĩa, nâng hai tay lên.Một lá cây màu đen nhánh xuất hiện trong tay hắn ta.Thụ tinh linh đưa lá cây này cho Liễu Bình, dùng năng lực tâm linh cảm ứngtruyền âm: "Nghe đây, ta cũng không biết đưa nó cho ngươi có phải là lựa chọnchính xác hay không, nếu như ngươi thất bại thì linh hồn ngươi sẽ tiêu tán, coinhư ngươi may mắn thành công, thì con đường phía trước của ngươi cũng vẫnlà một con đường ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm."Liễu Bình vuốt nhẹ lá cây màu đen.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:[Một chiếc lá của Cây Huyền Bí.][? ? ? ? ? ? ?][Đặc biệt thuyết minh: Khi ngươi cầm chiếc lá này, Giao diện sẽ cảm ứng đượcgợn sóng của pháp tắc Vận Mệnh.]Liễu Bình không khỏi cảm thấy lo lắng.Thụ tinh linh nhìn hắn, nói: "Đi tới vị trí Danh Sách, chiếc lá cây này sẽ hiện ranhững dòng chữ tương ứng, ngươi cần đọc cho Danh Sách nghe.""Rõ ràng." Liễu Bình nói.Thụ tinh linh gật đầu, lại nói: "Nhớ kỹ, chúng ta chưa từng có bất cứ giao dịchnào, cũng chưa từng trò chuyện bao giờ."Nói xong, hắn ta quay người đi vào cánh cửa do dây leo tạo thành kia.Cánh cửa biến mất.Tại chỗ chỉ còn lại Liễu Bình.Hắn ngẩng đầu nhìn trời, thân hình nhẹ nhàng nhảy lên, nhảy tới tường vây củavườn hoa, lặng lẽ hạ xuống bên kia.Đi qua một cái cầu thang thật dài, chờ đợi trong một góc âm u, chờ tới khi có thịvệ đi ngang qua thì hắn mới đi theo.An toàn rời khỏi Hoàng cung từ một cánh cửa nhỏ, bước chân của Liễu Bìnhcàng ngày càng nhanh.Tiếng nổ trên bầu trời càng ngày càng thưa thớt.Phải tranh thủ thời gian!Liễu Bình bắt đầu chạy nhanh trên đường.Mười lăm phút sau...Hắn đi tới cửa phòng một căn nhà lớn, nhấn chuông cửa.Cửa mở ra.Ted ngạc nhiên nhìn Liễu Bình, nói: "Trò tới hơi sớm, ta nói thời gian tụ họp làtại ban đêm mà.""Dạ chào thầy, trò có việc khác muốn nhờ ngài." Liễu Bình nói."Chuyện gì?""Khi trò trở thành nhà tự nhiên học, đã tới gặp mặt Danh Sách, đạt được sự thừanhận của Danh Sách, hiện tại trò muốn tới đó một chuyến nữa.""Ồ? Có chuyện quan trọng gì sao?""Trò phát hiện một vài bí mật, cần nói trước mặt của Danh Sách.""Có thể nói ta nghe hay không?""Tạm thời không thể."