"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 373: Tiền đồ quang minh

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Gâu gâu gâu!”Hỏa Nha sủa vang dội vài tiếng, sau đó chạy vội theo hướng mà Liễu Bình đãchỉ.Nó chạy nhanh trên sườn núi tràn đầy đá vụn, chừng hai mươi phút sau, nó dầntrở nên mệt mỏi đến mức thở hồng hộc.Bỗng nhiên.Hỏa Nha phát hiện một chuyện rất kỳ quái.Trong vô số những mảnh đá vụn, một đóa hoa tỏa ra mùi thơm đang theo giólay động, phía trên nó lơ lửng hai hàng chữ nhỏ:“Nhận dạng: Vật không có chủ.”“Đóa hoa ẩn chứa sức mạnh Thần Bí Trắc rất nhỏ, có thể thu thập.”Thu thập thẻ bài?Hỏa Nha lộ ra vẻ mặt hoang mang.Trong miệng nó bỗng vang lên tiếng nói của Liễu Bình: “Không sao, đi thu thậpđóa hoa kia đi.”“Gâu!”Hỏa Nha lên tiếng, chạy chậm tiến lên, vươn móng vuốt nhẹ nhàng chạm mộtcái lên đóa hoa.Phanh..Đóa hoa hóa thành một thẻ bài rồi rơi xuống mặt đất.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mặt Hỏa Nha:“Loạn Thạch Cốt Tâm Hoa.”“Nuốt nó vào sẽ khiến ngươi tạm thời thạch hóa, liên tục mười giây.”“Chúc mừng, ngươi đạt được một thẻ bài Thần Bí Trắc, tiến độ ngươi thăng cấpđạt tới 100%.”“Ngươi thăng cấp!”“Ngươi trở thành Chó cỏ cấp 2!”“Bởi vì ngươi thăng cấp, chủ nhân của ngươi cũng đạt được tiến độ thăng cấp5%.”Lớp lông trên người Hỏa Nha trở nên càng dài, thân hình cũng rắn chắc hơnnữa.Ở bên trái phía trên nó, con số 1 biến mất, thay vào đó là con số 2.Hỏa Nha hoạt động thân thể, chỉ cảm thấy mình thật sự trở nên càng mạnh.ẩ ầ ố ắ ầNó ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào con số 2 kia, trong mắt dần chảy ra giọt nướcmắt to tướng.Trời nhìn cũng thấy đáng thương!Ta vốn là Huyết Nhục Thú Khuyển uy phong lẫm lẫm trong Luyện Ngục, sachân rơi vào Vĩnh Dạ rồi biến thành chó cỏ, hiện giờ rốt cuộc cũng đạt đượcphương pháp thăng cấp, tương lai có được tiền đồ quang minh!“Ấu ấu.”Hỏa Nha phát ra một tiếng tru hưng phấn.Nó phấn chấn tinh thần, chạy vội hướng vào sâu trong bóng đêm.…Trong rừng cây u ám.Một con chó màu vàng đất đang nhanh chóng chạy vội.Ở phía bên phải cách đó không xa là một thế giới đóng băng màu xanh biển.Liễu Bình đã từng nói, nhất định không thể rời khỏi thế giới đóng băng quá xa,nếu không có nguy cơ gặp phải quái vật nào đó.Hỏa Nha yên lặng ghi tạc trong lòng, qua mỗi một đoạn thời gian, nó phải quansát khoảng cách giữa mình và thế giới đóng băng.Nó xuyên qua rừng cây, trước mắt bỗng hiện ra một hàng chữ nhỏ:“Ngươi phát hiện một khu rừng rậm.”“Thông qua lần thăm dò này, giá trị kinh nghiệm của ngươi gia tăng 1%.”Hỏa Nha lộ ra vẻ mặt khó hiểu.Chỉ thăm dò phát hiện ra khu rừng rậm thôi mà cũng tăng kinh nghiệm sao?Tuy rằng chỉ có 1%, nhưng muỗi nhỏ mấy cũng là thịt.Chỉ cần nó không ngừng chạy tiếp thì sớm muộn gì cũng có thể thăng cấp sao?Nhưng điều này lại xung đột với lời dặn dò của Liễu Bình.“Ô... Ô...”Hỏa Nha ngồi xổm xuống tại chỗ, phát ra tiếng ư ử rất nhỏ.Tiếng nói của Liễu Bình cũng theo đó mà vang lên: “Không sao, chẳng qua là1% thôi, hiện giờ ngươi chỉ có cấp 2, không thể lên đến cấp 5 nhanh như vậyđược.”“Gâu!” Hỏa Nha sủa lại một tiếng.Nó chạy được một đoạn về phía trước thì lại chậm rãi dừng lại, nhìn vào mộtthân cây cách đó không xa.Bên cạnh cái cây hiện ra một hàng chữ nhỏ:“Nhận dạng: Vật không có chủ.”ẩ ấ ố ố“Cây này ẩn chứa thuộc tính ‘Cất chứa ’, là chủng loại cây cối tương đối hi hữu,có thể thu thập.”Hỏa Nha vui sướng chạy đến, nhẹ nhàng đặt móng vuốt lên trên cây.PhanhCái cây đó chợt biến mất, hóa thành một thẻ bài dừng ở trước mặt Hỏa Nha.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:“Ma thụ: Mê Ngạn.”“Cây này có một không gian thứ cấp rộng chừng ba mươi mét vuông.”“Chúc mừng, ngươi đạt được một thẻ bài, giá trị kinh nghiệm của ngươi đạt tới105%.”“Ngươi thăng cấp.”“Ngươi trở thành chó cỏ cấp 3!”Hình thể của Hỏa Nha lại bành trướng lần nữa, trở nên càng thêm rắn chắcmạnh mẽ.Nó đã cao chừng nửa người.“Gâu!”Hỏa Nha hưng phấn sủa vang một tiếng.Tiếng nói của Liễu Bình lại vang lên lần nữa: “Cái kia... Hỏa Nha à, tạm thờichúng ta đừng thu thẻ bài, như vậy mãi thì sẽ xảy ra vấn đề đấy.”“Ô ô...” Hỏa Nha phát ra một tiếng rên cầu xin.“Ta biết, sao ta lại không muốn để cấp bậc của ngươi trở nên càng cao? Nhưngtình cảnh hiện tại của chúng ta quá khó khăn, cần thoát khỏi con quái vật kiatrước cái đã.” Liễu Bình nói.“Gâu...”Hỏa Nha thương tâm khẽ gật đầu.Nó là Huyết Nhục Thú Khuyển đến từ Luyện Ngục nên cũng biết thiệt hơn thếnào, nó nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc rồi tiếp tục lên đường.Đi không được bao xa.Rừng cây đã tới điểm cuối.Phía trước xuất hiện một cái hố sâu khổng lồ.Một thẻ bài dựng ở bên cạnh cái hố, trên đó có viết ba chữ:“Tử linh hồn.”Hỏa Nha như cảm ứng được cái gì, trong mắt lộ ra vẻ cảnh giác, nức nở tại chỗkhông dám tiến lên.Vừa nhìn thấy nơi này là cảm nhận được quỷ dị.ấ ấMạng chó rất quan trọng, ta chỉ là một con chó cỏ cấp 3, trước khi chủ nhân lêntiếng thì ta cũng không dám hỏi, ta chỉ rống hai tiếng, chờ chủ nhân nói rồi bàntiếp.“Không có gì, nơi này chồng chất những nhân loại và ma quỷ bị giết chết tronglúc chiến đấu, linh hồn của bọn họ đã tiêu tán, chỉ còn lại một cái vỏ rỗng, bị đặtở nơi này, sẽ không có nguy hiểm gì.” Liễu Bình cất tiếng nói.Lúc này Hỏa Nha mới thật cẩn thận mà tiến lên, muốn đi vòng qua men theomép cái hố khổng lồ kia.Một bên là thế giới đóng băng.Bên kia là hố sâu.Nếu vòng qua thì nhất định phải rời xa thế giới đóng băng một khoảng cách.Nhưng cũng không có cách nào khác.Nếu đi vào trong cái hố, lấy sức mạnh của Hỏa Nha cũng chưa chắc có thể bòlên khỏi đó.Men theo bên cạnh cái hố, Hỏa Nha nhanh chóng chạy vội.Bỗng nhiên.Nó lại dừng lại lần nữa, lông trên người đều dựng lên, trong cổ phát ra tiếng gừgừ trầm thấp.Ở phía trước nó, một hàng dấu chân xuất hiện bên cạnh cái hố sâu.Cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện, hàng dấu chân này đến từ bên trong hố sâu,nó bò lên khỏi hố sâu, cứ kéo dài mãi vào trong sương mù lạnh lẽo mênh mangở phương xa, chẳng biết đi đến nơi đâu.Mà hướng kia đi thẳng đến Đế quốc Ma Quỷ.“Không có việc gì, có lẽ có một vài ma quỷ giả chết, chờ mọi người đi rồi thì nólại trốn trở về quốc gia của mình thôi.” Liễu Bình nói.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Gâu gâu gâu!”Hỏa Nha sủa vang dội vài tiếng, sau đó chạy vội theo hướng mà Liễu Bình đãchỉ.Nó chạy nhanh trên sườn núi tràn đầy đá vụn, chừng hai mươi phút sau, nó dầntrở nên mệt mỏi đến mức thở hồng hộc.Bỗng nhiên.Hỏa Nha phát hiện một chuyện rất kỳ quái.Trong vô số những mảnh đá vụn, một đóa hoa tỏa ra mùi thơm đang theo giólay động, phía trên nó lơ lửng hai hàng chữ nhỏ:“Nhận dạng: Vật không có chủ.”“Đóa hoa ẩn chứa sức mạnh Thần Bí Trắc rất nhỏ, có thể thu thập.”Thu thập thẻ bài?Hỏa Nha lộ ra vẻ mặt hoang mang.Trong miệng nó bỗng vang lên tiếng nói của Liễu Bình: “Không sao, đi thu thậpđóa hoa kia đi.”“Gâu!”Hỏa Nha lên tiếng, chạy chậm tiến lên, vươn móng vuốt nhẹ nhàng chạm mộtcái lên đóa hoa.Phanh..Đóa hoa hóa thành một thẻ bài rồi rơi xuống mặt đất.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mặt Hỏa Nha:“Loạn Thạch Cốt Tâm Hoa.”“Nuốt nó vào sẽ khiến ngươi tạm thời thạch hóa, liên tục mười giây.”“Chúc mừng, ngươi đạt được một thẻ bài Thần Bí Trắc, tiến độ ngươi thăng cấpđạt tới 100%.”“Ngươi thăng cấp!”“Ngươi trở thành Chó cỏ cấp 2!”“Bởi vì ngươi thăng cấp, chủ nhân của ngươi cũng đạt được tiến độ thăng cấp5%.”Lớp lông trên người Hỏa Nha trở nên càng dài, thân hình cũng rắn chắc hơnnữa.Ở bên trái phía trên nó, con số 1 biến mất, thay vào đó là con số 2.Hỏa Nha hoạt động thân thể, chỉ cảm thấy mình thật sự trở nên càng mạnh.ẩ ầ ố ắ ầNó ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào con số 2 kia, trong mắt dần chảy ra giọt nướcmắt to tướng.Trời nhìn cũng thấy đáng thương!Ta vốn là Huyết Nhục Thú Khuyển uy phong lẫm lẫm trong Luyện Ngục, sachân rơi vào Vĩnh Dạ rồi biến thành chó cỏ, hiện giờ rốt cuộc cũng đạt đượcphương pháp thăng cấp, tương lai có được tiền đồ quang minh!“Ấu ấu.”Hỏa Nha phát ra một tiếng tru hưng phấn.Nó phấn chấn tinh thần, chạy vội hướng vào sâu trong bóng đêm.…Trong rừng cây u ám.Một con chó màu vàng đất đang nhanh chóng chạy vội.Ở phía bên phải cách đó không xa là một thế giới đóng băng màu xanh biển.Liễu Bình đã từng nói, nhất định không thể rời khỏi thế giới đóng băng quá xa,nếu không có nguy cơ gặp phải quái vật nào đó.Hỏa Nha yên lặng ghi tạc trong lòng, qua mỗi một đoạn thời gian, nó phải quansát khoảng cách giữa mình và thế giới đóng băng.Nó xuyên qua rừng cây, trước mắt bỗng hiện ra một hàng chữ nhỏ:“Ngươi phát hiện một khu rừng rậm.”“Thông qua lần thăm dò này, giá trị kinh nghiệm của ngươi gia tăng 1%.”Hỏa Nha lộ ra vẻ mặt khó hiểu.Chỉ thăm dò phát hiện ra khu rừng rậm thôi mà cũng tăng kinh nghiệm sao?Tuy rằng chỉ có 1%, nhưng muỗi nhỏ mấy cũng là thịt.Chỉ cần nó không ngừng chạy tiếp thì sớm muộn gì cũng có thể thăng cấp sao?Nhưng điều này lại xung đột với lời dặn dò của Liễu Bình.“Ô... Ô...”Hỏa Nha ngồi xổm xuống tại chỗ, phát ra tiếng ư ử rất nhỏ.Tiếng nói của Liễu Bình cũng theo đó mà vang lên: “Không sao, chẳng qua là1% thôi, hiện giờ ngươi chỉ có cấp 2, không thể lên đến cấp 5 nhanh như vậyđược.”“Gâu!” Hỏa Nha sủa lại một tiếng.Nó chạy được một đoạn về phía trước thì lại chậm rãi dừng lại, nhìn vào mộtthân cây cách đó không xa.Bên cạnh cái cây hiện ra một hàng chữ nhỏ:“Nhận dạng: Vật không có chủ.”ẩ ấ ố ố“Cây này ẩn chứa thuộc tính ‘Cất chứa ’, là chủng loại cây cối tương đối hi hữu,có thể thu thập.”Hỏa Nha vui sướng chạy đến, nhẹ nhàng đặt móng vuốt lên trên cây.PhanhCái cây đó chợt biến mất, hóa thành một thẻ bài dừng ở trước mặt Hỏa Nha.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:“Ma thụ: Mê Ngạn.”“Cây này có một không gian thứ cấp rộng chừng ba mươi mét vuông.”“Chúc mừng, ngươi đạt được một thẻ bài, giá trị kinh nghiệm của ngươi đạt tới105%.”“Ngươi thăng cấp.”“Ngươi trở thành chó cỏ cấp 3!”Hình thể của Hỏa Nha lại bành trướng lần nữa, trở nên càng thêm rắn chắcmạnh mẽ.Nó đã cao chừng nửa người.“Gâu!”Hỏa Nha hưng phấn sủa vang một tiếng.Tiếng nói của Liễu Bình lại vang lên lần nữa: “Cái kia... Hỏa Nha à, tạm thờichúng ta đừng thu thẻ bài, như vậy mãi thì sẽ xảy ra vấn đề đấy.”“Ô ô...” Hỏa Nha phát ra một tiếng rên cầu xin.“Ta biết, sao ta lại không muốn để cấp bậc của ngươi trở nên càng cao? Nhưngtình cảnh hiện tại của chúng ta quá khó khăn, cần thoát khỏi con quái vật kiatrước cái đã.” Liễu Bình nói.“Gâu...”Hỏa Nha thương tâm khẽ gật đầu.Nó là Huyết Nhục Thú Khuyển đến từ Luyện Ngục nên cũng biết thiệt hơn thếnào, nó nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc rồi tiếp tục lên đường.Đi không được bao xa.Rừng cây đã tới điểm cuối.Phía trước xuất hiện một cái hố sâu khổng lồ.Một thẻ bài dựng ở bên cạnh cái hố, trên đó có viết ba chữ:“Tử linh hồn.”Hỏa Nha như cảm ứng được cái gì, trong mắt lộ ra vẻ cảnh giác, nức nở tại chỗkhông dám tiến lên.Vừa nhìn thấy nơi này là cảm nhận được quỷ dị.ấ ấMạng chó rất quan trọng, ta chỉ là một con chó cỏ cấp 3, trước khi chủ nhân lêntiếng thì ta cũng không dám hỏi, ta chỉ rống hai tiếng, chờ chủ nhân nói rồi bàntiếp.“Không có gì, nơi này chồng chất những nhân loại và ma quỷ bị giết chết tronglúc chiến đấu, linh hồn của bọn họ đã tiêu tán, chỉ còn lại một cái vỏ rỗng, bị đặtở nơi này, sẽ không có nguy hiểm gì.” Liễu Bình cất tiếng nói.Lúc này Hỏa Nha mới thật cẩn thận mà tiến lên, muốn đi vòng qua men theomép cái hố khổng lồ kia.Một bên là thế giới đóng băng.Bên kia là hố sâu.Nếu vòng qua thì nhất định phải rời xa thế giới đóng băng một khoảng cách.Nhưng cũng không có cách nào khác.Nếu đi vào trong cái hố, lấy sức mạnh của Hỏa Nha cũng chưa chắc có thể bòlên khỏi đó.Men theo bên cạnh cái hố, Hỏa Nha nhanh chóng chạy vội.Bỗng nhiên.Nó lại dừng lại lần nữa, lông trên người đều dựng lên, trong cổ phát ra tiếng gừgừ trầm thấp.Ở phía trước nó, một hàng dấu chân xuất hiện bên cạnh cái hố sâu.Cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện, hàng dấu chân này đến từ bên trong hố sâu,nó bò lên khỏi hố sâu, cứ kéo dài mãi vào trong sương mù lạnh lẽo mênh mangở phương xa, chẳng biết đi đến nơi đâu.Mà hướng kia đi thẳng đến Đế quốc Ma Quỷ.“Không có việc gì, có lẽ có một vài ma quỷ giả chết, chờ mọi người đi rồi thì nólại trốn trở về quốc gia của mình thôi.” Liễu Bình nói.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Gâu gâu gâu!”Hỏa Nha sủa vang dội vài tiếng, sau đó chạy vội theo hướng mà Liễu Bình đãchỉ.Nó chạy nhanh trên sườn núi tràn đầy đá vụn, chừng hai mươi phút sau, nó dầntrở nên mệt mỏi đến mức thở hồng hộc.Bỗng nhiên.Hỏa Nha phát hiện một chuyện rất kỳ quái.Trong vô số những mảnh đá vụn, một đóa hoa tỏa ra mùi thơm đang theo giólay động, phía trên nó lơ lửng hai hàng chữ nhỏ:“Nhận dạng: Vật không có chủ.”“Đóa hoa ẩn chứa sức mạnh Thần Bí Trắc rất nhỏ, có thể thu thập.”Thu thập thẻ bài?Hỏa Nha lộ ra vẻ mặt hoang mang.Trong miệng nó bỗng vang lên tiếng nói của Liễu Bình: “Không sao, đi thu thậpđóa hoa kia đi.”“Gâu!”Hỏa Nha lên tiếng, chạy chậm tiến lên, vươn móng vuốt nhẹ nhàng chạm mộtcái lên đóa hoa.Phanh..Đóa hoa hóa thành một thẻ bài rồi rơi xuống mặt đất.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mặt Hỏa Nha:“Loạn Thạch Cốt Tâm Hoa.”“Nuốt nó vào sẽ khiến ngươi tạm thời thạch hóa, liên tục mười giây.”“Chúc mừng, ngươi đạt được một thẻ bài Thần Bí Trắc, tiến độ ngươi thăng cấpđạt tới 100%.”“Ngươi thăng cấp!”“Ngươi trở thành Chó cỏ cấp 2!”“Bởi vì ngươi thăng cấp, chủ nhân của ngươi cũng đạt được tiến độ thăng cấp5%.”Lớp lông trên người Hỏa Nha trở nên càng dài, thân hình cũng rắn chắc hơnnữa.Ở bên trái phía trên nó, con số 1 biến mất, thay vào đó là con số 2.Hỏa Nha hoạt động thân thể, chỉ cảm thấy mình thật sự trở nên càng mạnh.ẩ ầ ố ắ ầNó ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào con số 2 kia, trong mắt dần chảy ra giọt nướcmắt to tướng.Trời nhìn cũng thấy đáng thương!Ta vốn là Huyết Nhục Thú Khuyển uy phong lẫm lẫm trong Luyện Ngục, sachân rơi vào Vĩnh Dạ rồi biến thành chó cỏ, hiện giờ rốt cuộc cũng đạt đượcphương pháp thăng cấp, tương lai có được tiền đồ quang minh!“Ấu ấu.”Hỏa Nha phát ra một tiếng tru hưng phấn.Nó phấn chấn tinh thần, chạy vội hướng vào sâu trong bóng đêm.…Trong rừng cây u ám.Một con chó màu vàng đất đang nhanh chóng chạy vội.Ở phía bên phải cách đó không xa là một thế giới đóng băng màu xanh biển.Liễu Bình đã từng nói, nhất định không thể rời khỏi thế giới đóng băng quá xa,nếu không có nguy cơ gặp phải quái vật nào đó.Hỏa Nha yên lặng ghi tạc trong lòng, qua mỗi một đoạn thời gian, nó phải quansát khoảng cách giữa mình và thế giới đóng băng.Nó xuyên qua rừng cây, trước mắt bỗng hiện ra một hàng chữ nhỏ:“Ngươi phát hiện một khu rừng rậm.”“Thông qua lần thăm dò này, giá trị kinh nghiệm của ngươi gia tăng 1%.”Hỏa Nha lộ ra vẻ mặt khó hiểu.Chỉ thăm dò phát hiện ra khu rừng rậm thôi mà cũng tăng kinh nghiệm sao?Tuy rằng chỉ có 1%, nhưng muỗi nhỏ mấy cũng là thịt.Chỉ cần nó không ngừng chạy tiếp thì sớm muộn gì cũng có thể thăng cấp sao?Nhưng điều này lại xung đột với lời dặn dò của Liễu Bình.“Ô... Ô...”Hỏa Nha ngồi xổm xuống tại chỗ, phát ra tiếng ư ử rất nhỏ.Tiếng nói của Liễu Bình cũng theo đó mà vang lên: “Không sao, chẳng qua là1% thôi, hiện giờ ngươi chỉ có cấp 2, không thể lên đến cấp 5 nhanh như vậyđược.”“Gâu!” Hỏa Nha sủa lại một tiếng.Nó chạy được một đoạn về phía trước thì lại chậm rãi dừng lại, nhìn vào mộtthân cây cách đó không xa.Bên cạnh cái cây hiện ra một hàng chữ nhỏ:“Nhận dạng: Vật không có chủ.”ẩ ấ ố ố“Cây này ẩn chứa thuộc tính ‘Cất chứa ’, là chủng loại cây cối tương đối hi hữu,có thể thu thập.”Hỏa Nha vui sướng chạy đến, nhẹ nhàng đặt móng vuốt lên trên cây.PhanhCái cây đó chợt biến mất, hóa thành một thẻ bài dừng ở trước mặt Hỏa Nha.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:“Ma thụ: Mê Ngạn.”“Cây này có một không gian thứ cấp rộng chừng ba mươi mét vuông.”“Chúc mừng, ngươi đạt được một thẻ bài, giá trị kinh nghiệm của ngươi đạt tới105%.”“Ngươi thăng cấp.”“Ngươi trở thành chó cỏ cấp 3!”Hình thể của Hỏa Nha lại bành trướng lần nữa, trở nên càng thêm rắn chắcmạnh mẽ.Nó đã cao chừng nửa người.“Gâu!”Hỏa Nha hưng phấn sủa vang một tiếng.Tiếng nói của Liễu Bình lại vang lên lần nữa: “Cái kia... Hỏa Nha à, tạm thờichúng ta đừng thu thẻ bài, như vậy mãi thì sẽ xảy ra vấn đề đấy.”“Ô ô...” Hỏa Nha phát ra một tiếng rên cầu xin.“Ta biết, sao ta lại không muốn để cấp bậc của ngươi trở nên càng cao? Nhưngtình cảnh hiện tại của chúng ta quá khó khăn, cần thoát khỏi con quái vật kiatrước cái đã.” Liễu Bình nói.“Gâu...”Hỏa Nha thương tâm khẽ gật đầu.Nó là Huyết Nhục Thú Khuyển đến từ Luyện Ngục nên cũng biết thiệt hơn thếnào, nó nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc rồi tiếp tục lên đường.Đi không được bao xa.Rừng cây đã tới điểm cuối.Phía trước xuất hiện một cái hố sâu khổng lồ.Một thẻ bài dựng ở bên cạnh cái hố, trên đó có viết ba chữ:“Tử linh hồn.”Hỏa Nha như cảm ứng được cái gì, trong mắt lộ ra vẻ cảnh giác, nức nở tại chỗkhông dám tiến lên.Vừa nhìn thấy nơi này là cảm nhận được quỷ dị.ấ ấMạng chó rất quan trọng, ta chỉ là một con chó cỏ cấp 3, trước khi chủ nhân lêntiếng thì ta cũng không dám hỏi, ta chỉ rống hai tiếng, chờ chủ nhân nói rồi bàntiếp.“Không có gì, nơi này chồng chất những nhân loại và ma quỷ bị giết chết tronglúc chiến đấu, linh hồn của bọn họ đã tiêu tán, chỉ còn lại một cái vỏ rỗng, bị đặtở nơi này, sẽ không có nguy hiểm gì.” Liễu Bình cất tiếng nói.Lúc này Hỏa Nha mới thật cẩn thận mà tiến lên, muốn đi vòng qua men theomép cái hố khổng lồ kia.Một bên là thế giới đóng băng.Bên kia là hố sâu.Nếu vòng qua thì nhất định phải rời xa thế giới đóng băng một khoảng cách.Nhưng cũng không có cách nào khác.Nếu đi vào trong cái hố, lấy sức mạnh của Hỏa Nha cũng chưa chắc có thể bòlên khỏi đó.Men theo bên cạnh cái hố, Hỏa Nha nhanh chóng chạy vội.Bỗng nhiên.Nó lại dừng lại lần nữa, lông trên người đều dựng lên, trong cổ phát ra tiếng gừgừ trầm thấp.Ở phía trước nó, một hàng dấu chân xuất hiện bên cạnh cái hố sâu.Cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện, hàng dấu chân này đến từ bên trong hố sâu,nó bò lên khỏi hố sâu, cứ kéo dài mãi vào trong sương mù lạnh lẽo mênh mangở phương xa, chẳng biết đi đến nơi đâu.Mà hướng kia đi thẳng đến Đế quốc Ma Quỷ.“Không có việc gì, có lẽ có một vài ma quỷ giả chết, chờ mọi người đi rồi thì nólại trốn trở về quốc gia của mình thôi.” Liễu Bình nói.

Chương 373: Tiền đồ quang minh