"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 375: Răng giả...

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Người đàn ông vạm vỡ kia viết đoạn chữ này trên vảy cá, lại lột một mảnh vảycá nữa, dùng chữ của ma quỷ viết thêm một lần.Hỏa Nha nhìn hai mảnh vảy cá mà ngẩn người.Ta chỉ là một con chó cỏ cấp 3 mà thôi, ta có thể giúp ngươi cái gì chứ?Chẳng lẽ ngươi vừa ý chiếc răng giả kia của ta?Vẻ mặt của nó hơi hoang mang.Người đàn ông vạm vỡ kia vẫn ngồi xổm quan sát nó, lúc này thì phát ra giọngnói ẩn chứa sự thất vọng:"Hóa ra thật sự là một con chó bình thường, ta còn tưởng rằng có vị đại lão nàotới đây giúp ta nữa chứ."Hắn ta vừa nói xong.Toàn bộ ma quỷ cùng loài người trên lưng cá đều phát ra tiếng thở dài:"Thật sự là đáng tiếc, không nghĩ tới tới giúp ta chỉ là một con chó."Sau đó...Tất cả Tử linh hồn đều im lặng.Trên lưng cá không phát sinh bất cứ tiếng động nào nữa.Trong dòng nước đục ngầu, thỉnh thoảng có thể thấy được cái bóng có thể tíchkhổng lồ lóe lên rồi biến mất, thế nhưng không có bất cứ quái vật nào ngăn cảnhành động của bầy cá cả.Tốc độ của bầy cá càng lúc càng nhanh, rất nhanh đã đi ngang qua con sống lớnnày, tới bên bờ khác của con sông.Trên bờ...Có thể thấy chân gãy tay đứt ở khắp mọi nơi.Các loại thi thể hình thù kỳ quái đều chồng chất cùng một chỗ, giống như từngtòa núi thây vậy.Mà trên những ngọn núi này, có vô số côn trùng đang hoạt động.Bọn chúng khác với Thi trùng của tù phạm, nửa người trên cũng không phảiloài người, mà hình thể hoàn toàn là côn trùng.Thân thể bọn chúng chia làm ba bộ phận đầu, ngực, bụng; có sáu chân, hình tháikhá giống con kiến.Mà phần đầu của những con quái vật này, có hoa văn thiên nhiên đủ loại màusắc, mỗi khi bọn chúng chạm nhau thì những hoa văn đó đều tản ra ánh sángnhạt, có vẻ giống với phương thức trao đổi trong nội bộ một chủng tộc.Phóng tầm mắt nhìn tới.ấ ầ ế ấMặt đất rộng lớn vô ngần, thế nhưng trên vùng đất này, có vô tận núi thây, có vôtận côn trùng hình kiến.Mà lờ mờ thấy được ban đầu ở khu vực này có đủ loại kiến trúc.Thế nhưng hiện tại, hầu như bọn chúng đã bị thi thể bao phủ.Chỉ có khu kiến trúc hùng vĩ ở phương xa, mới không bị thi thể che phủ mất.Hỏa Nha nhìn về những kiến trúc kia, trong ánh mắt xuất hiện sự kỳ quái."Grừ... Grừ... Gâu...."Nó gầm gừ một trận.Liễu Bình nghe xong thì hỏi lại với vẻ kinh ngạc: "Cái gì? Ngươi nói là tháp caokia tượng trưng cho vương quyền trong tộc ma quỷ sao?""Gâu!" Hỏa Nha nói.Nó lại nhe răng, để cho chiếc răng giả có thể thấy được vô số quái vật hình kiến,rồi lại nhe răng về phía tháp cao cùng khu vực kiến trúc hùng vĩ phương xa.Răng giả...Không.Liễu Bình nhìn lướt qua, đã thấy được trên đỉnh đầu những con quái vật này đềucó một hàng chữ nhỏ xuất hiện:[Kiến Ma Dạ Phệ.][Thuyết minh: Đây là một loại ma vật nguyên sinh quần cư tại Vĩnh Dạ.]Thực ra nói tới chuyện này cũng rất kỳ quái.Khi trước Nữ vương quốc gia ma quỷ biết được Tù phạm cùng Vạn Nhãn MaVương xuất hiện, đã quyết định di dời cả quốc gia.Nếu như bọn chúng là kẻ thu hoạch tới từ Luyện Ngục thì bọn chúng chỉ cần trởvề Luyện Ngục là được rồi, tại sao lại phải di dời cả quốc gia cơ chứ?Liễu Bình nhìn về phía khu vực kiến trúc của ma quỷ kia, bỗng nhiên một ýnghĩ xuất hiện trong đầu.Lúc ấy, Nữ vương ma quỷ đã nói:"Ta biết các ngươi không nỡ mảnh cơ nghiệp này, thực ra ta lại càng không nỡ...Thế nhưng ở trong mắt đám tồn tại vô cùng khủng bố kia... chúng ta cũng chỉ làlương thực mà thôi."Có lẽ...Quốc gia ma quỷ này không liên quan gì tới Luyện Ngục cả, nó chỉ là một quốcgia do đám ma quỷ lưu lạc trong Vĩnh Dạ thành lập mà thôi.Như vậy...Tại sao bọn chúng vừa rời đi, nơi này đã bị những con quái vật có hình dạngkiến kia chiếm lĩnh?ắ ầHắn trở nên trầm tư.Lúc này, ma quỷ cùng loài người âm thầm nhảy xuống khỏi lưng cá, rồi đi lênbờ.Vừa lên bờ, tất cả ma quỷ lẫn loài người đều dùng toàn lực để chạy, đồng thờiphát động các loại công kích từ xa.Chiến đấu sắp bắt đầu!Hỏa Nha xem xét thời cơ đã tới, lập tức nhảy khỏi lưng cá, chạy về phía rìa củachiến trường.Trước khi những quái vật kia kịp phản kích, nó đã xuyên qua chiến tuyến rấtdài, lao về phía một đống xác chết ở một góc vắng vẻ.Ầm ầm ầm ầm.Tiếng nổ vang vọng tứ phương, mặt đất liên tục chấn động.Chiến tranh, bắt đầu!Hỏa Nha núp trong một đống xác chết, kêu lên với vẻ buồn khổ: "Ô ô gâu?"Liễu Bình nói: "Chúng ta chạy xa chút, rời khỏi chiến trường, tìm một conđường khác, nghĩ cách đi ngang qua thành phố này.""Gâu?""Không cần sợ, ta sẽ nghĩ cách để cho những con quái vật kia không công kíchngươi."Liễu Bình nói.Lúc này, những con ma quỷ cùng loài người đã xuyên qua bãi sông, tấn côngmạnh vào thành phố, triển khai một cuộc chiến tranh với Kiến Ma.Trên bờ cát trở nên yên tĩnh.Hỏa Nha bò ra từ trong đống xác chết, quan sát một lát, tìm đúng thời cơ, dùngtoàn lực để chạy thoát khỏi chiến trường này.Nó dùng toàn lực để chạy, cuối cùng cũng rời khỏi khu giao chiến, từ trên mộtbức tường cao nhảy vào trong đống xác chết, tìm tới một cửa hang rồi chui vàotrong.Hầu như nó chỉ vừa mới chui vào, một vài con Kiến ma trong hang động đãphát hiện Hỏa Nha.Bọn chúng cùng lao tới.Hỏa Nha nhe răng, phát ra tiếng người:"Ngừng! Ngươi hãy nghe ta nói!"Đám Kiến ma ngừng lại."Ta cũng không biết các ngươi là thứ gì, tại sao lại phải tới chiếm lĩnh tòa thànhthị này, thế nhưng ta chỉ là một người qua đường, hai chúng ta nước giếngkhông phạm nước sông..."ếMột chiếc răng giả nào đó kêu lên.Đám Kiến ma đứng tại chỗ, yên lặng lắng nghe.Thừa dịp này, Hỏa Nha đi xuyên qua bên người đám Kiến ma, chạy trốn vào nơisâu trong hang động."Được rồi, hiện tại chúng ta nói tới sự nhận thức của ta về con kiến, thực ra tachỉ đọc qua một vài quyển sách có liên quan mà thôi, nếu như các ngươi thích,ta có thể nói lại cho các ngươi nghe."Răng giả tiếp tục nói.Đám kiến ma đang lao tới cũng liên tục dừng lại, yên lặng lắng nghe.Mặc dù rất khó tin, thế nhưng Hỏa Nha không suy nghĩ nhiều, vẫn cắm đầuchạy trốn.Nó vẫn nhe răng ra, mặc cho tiếng người liên tục phát ra, mình lại giống nhưmột tia chớp vàng, nhanh chóng xuyên qua hang động, đi tới trên đường phốcủa tòa thành thị này.Nơi này lại không có bao nhiêu Kiến ma.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Người đàn ông vạm vỡ kia viết đoạn chữ này trên vảy cá, lại lột một mảnh vảycá nữa, dùng chữ của ma quỷ viết thêm một lần.Hỏa Nha nhìn hai mảnh vảy cá mà ngẩn người.Ta chỉ là một con chó cỏ cấp 3 mà thôi, ta có thể giúp ngươi cái gì chứ?Chẳng lẽ ngươi vừa ý chiếc răng giả kia của ta?Vẻ mặt của nó hơi hoang mang.Người đàn ông vạm vỡ kia vẫn ngồi xổm quan sát nó, lúc này thì phát ra giọngnói ẩn chứa sự thất vọng:"Hóa ra thật sự là một con chó bình thường, ta còn tưởng rằng có vị đại lão nàotới đây giúp ta nữa chứ."Hắn ta vừa nói xong.Toàn bộ ma quỷ cùng loài người trên lưng cá đều phát ra tiếng thở dài:"Thật sự là đáng tiếc, không nghĩ tới tới giúp ta chỉ là một con chó."Sau đó...Tất cả Tử linh hồn đều im lặng.Trên lưng cá không phát sinh bất cứ tiếng động nào nữa.Trong dòng nước đục ngầu, thỉnh thoảng có thể thấy được cái bóng có thể tíchkhổng lồ lóe lên rồi biến mất, thế nhưng không có bất cứ quái vật nào ngăn cảnhành động của bầy cá cả.Tốc độ của bầy cá càng lúc càng nhanh, rất nhanh đã đi ngang qua con sống lớnnày, tới bên bờ khác của con sông.Trên bờ...Có thể thấy chân gãy tay đứt ở khắp mọi nơi.Các loại thi thể hình thù kỳ quái đều chồng chất cùng một chỗ, giống như từngtòa núi thây vậy.Mà trên những ngọn núi này, có vô số côn trùng đang hoạt động.Bọn chúng khác với Thi trùng của tù phạm, nửa người trên cũng không phảiloài người, mà hình thể hoàn toàn là côn trùng.Thân thể bọn chúng chia làm ba bộ phận đầu, ngực, bụng; có sáu chân, hình tháikhá giống con kiến.Mà phần đầu của những con quái vật này, có hoa văn thiên nhiên đủ loại màusắc, mỗi khi bọn chúng chạm nhau thì những hoa văn đó đều tản ra ánh sángnhạt, có vẻ giống với phương thức trao đổi trong nội bộ một chủng tộc.Phóng tầm mắt nhìn tới.ấ ầ ế ấMặt đất rộng lớn vô ngần, thế nhưng trên vùng đất này, có vô tận núi thây, có vôtận côn trùng hình kiến.Mà lờ mờ thấy được ban đầu ở khu vực này có đủ loại kiến trúc.Thế nhưng hiện tại, hầu như bọn chúng đã bị thi thể bao phủ.Chỉ có khu kiến trúc hùng vĩ ở phương xa, mới không bị thi thể che phủ mất.Hỏa Nha nhìn về những kiến trúc kia, trong ánh mắt xuất hiện sự kỳ quái."Grừ... Grừ... Gâu...."Nó gầm gừ một trận.Liễu Bình nghe xong thì hỏi lại với vẻ kinh ngạc: "Cái gì? Ngươi nói là tháp caokia tượng trưng cho vương quyền trong tộc ma quỷ sao?""Gâu!" Hỏa Nha nói.Nó lại nhe răng, để cho chiếc răng giả có thể thấy được vô số quái vật hình kiến,rồi lại nhe răng về phía tháp cao cùng khu vực kiến trúc hùng vĩ phương xa.Răng giả...Không.Liễu Bình nhìn lướt qua, đã thấy được trên đỉnh đầu những con quái vật này đềucó một hàng chữ nhỏ xuất hiện:[Kiến Ma Dạ Phệ.][Thuyết minh: Đây là một loại ma vật nguyên sinh quần cư tại Vĩnh Dạ.]Thực ra nói tới chuyện này cũng rất kỳ quái.Khi trước Nữ vương quốc gia ma quỷ biết được Tù phạm cùng Vạn Nhãn MaVương xuất hiện, đã quyết định di dời cả quốc gia.Nếu như bọn chúng là kẻ thu hoạch tới từ Luyện Ngục thì bọn chúng chỉ cần trởvề Luyện Ngục là được rồi, tại sao lại phải di dời cả quốc gia cơ chứ?Liễu Bình nhìn về phía khu vực kiến trúc của ma quỷ kia, bỗng nhiên một ýnghĩ xuất hiện trong đầu.Lúc ấy, Nữ vương ma quỷ đã nói:"Ta biết các ngươi không nỡ mảnh cơ nghiệp này, thực ra ta lại càng không nỡ...Thế nhưng ở trong mắt đám tồn tại vô cùng khủng bố kia... chúng ta cũng chỉ làlương thực mà thôi."Có lẽ...Quốc gia ma quỷ này không liên quan gì tới Luyện Ngục cả, nó chỉ là một quốcgia do đám ma quỷ lưu lạc trong Vĩnh Dạ thành lập mà thôi.Như vậy...Tại sao bọn chúng vừa rời đi, nơi này đã bị những con quái vật có hình dạngkiến kia chiếm lĩnh?ắ ầHắn trở nên trầm tư.Lúc này, ma quỷ cùng loài người âm thầm nhảy xuống khỏi lưng cá, rồi đi lênbờ.Vừa lên bờ, tất cả ma quỷ lẫn loài người đều dùng toàn lực để chạy, đồng thờiphát động các loại công kích từ xa.Chiến đấu sắp bắt đầu!Hỏa Nha xem xét thời cơ đã tới, lập tức nhảy khỏi lưng cá, chạy về phía rìa củachiến trường.Trước khi những quái vật kia kịp phản kích, nó đã xuyên qua chiến tuyến rấtdài, lao về phía một đống xác chết ở một góc vắng vẻ.Ầm ầm ầm ầm.Tiếng nổ vang vọng tứ phương, mặt đất liên tục chấn động.Chiến tranh, bắt đầu!Hỏa Nha núp trong một đống xác chết, kêu lên với vẻ buồn khổ: "Ô ô gâu?"Liễu Bình nói: "Chúng ta chạy xa chút, rời khỏi chiến trường, tìm một conđường khác, nghĩ cách đi ngang qua thành phố này.""Gâu?""Không cần sợ, ta sẽ nghĩ cách để cho những con quái vật kia không công kíchngươi."Liễu Bình nói.Lúc này, những con ma quỷ cùng loài người đã xuyên qua bãi sông, tấn côngmạnh vào thành phố, triển khai một cuộc chiến tranh với Kiến Ma.Trên bờ cát trở nên yên tĩnh.Hỏa Nha bò ra từ trong đống xác chết, quan sát một lát, tìm đúng thời cơ, dùngtoàn lực để chạy thoát khỏi chiến trường này.Nó dùng toàn lực để chạy, cuối cùng cũng rời khỏi khu giao chiến, từ trên mộtbức tường cao nhảy vào trong đống xác chết, tìm tới một cửa hang rồi chui vàotrong.Hầu như nó chỉ vừa mới chui vào, một vài con Kiến ma trong hang động đãphát hiện Hỏa Nha.Bọn chúng cùng lao tới.Hỏa Nha nhe răng, phát ra tiếng người:"Ngừng! Ngươi hãy nghe ta nói!"Đám Kiến ma ngừng lại."Ta cũng không biết các ngươi là thứ gì, tại sao lại phải tới chiếm lĩnh tòa thànhthị này, thế nhưng ta chỉ là một người qua đường, hai chúng ta nước giếngkhông phạm nước sông..."ếMột chiếc răng giả nào đó kêu lên.Đám Kiến ma đứng tại chỗ, yên lặng lắng nghe.Thừa dịp này, Hỏa Nha đi xuyên qua bên người đám Kiến ma, chạy trốn vào nơisâu trong hang động."Được rồi, hiện tại chúng ta nói tới sự nhận thức của ta về con kiến, thực ra tachỉ đọc qua một vài quyển sách có liên quan mà thôi, nếu như các ngươi thích,ta có thể nói lại cho các ngươi nghe."Răng giả tiếp tục nói.Đám kiến ma đang lao tới cũng liên tục dừng lại, yên lặng lắng nghe.Mặc dù rất khó tin, thế nhưng Hỏa Nha không suy nghĩ nhiều, vẫn cắm đầuchạy trốn.Nó vẫn nhe răng ra, mặc cho tiếng người liên tục phát ra, mình lại giống nhưmột tia chớp vàng, nhanh chóng xuyên qua hang động, đi tới trên đường phốcủa tòa thành thị này.Nơi này lại không có bao nhiêu Kiến ma.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Người đàn ông vạm vỡ kia viết đoạn chữ này trên vảy cá, lại lột một mảnh vảycá nữa, dùng chữ của ma quỷ viết thêm một lần.Hỏa Nha nhìn hai mảnh vảy cá mà ngẩn người.Ta chỉ là một con chó cỏ cấp 3 mà thôi, ta có thể giúp ngươi cái gì chứ?Chẳng lẽ ngươi vừa ý chiếc răng giả kia của ta?Vẻ mặt của nó hơi hoang mang.Người đàn ông vạm vỡ kia vẫn ngồi xổm quan sát nó, lúc này thì phát ra giọngnói ẩn chứa sự thất vọng:"Hóa ra thật sự là một con chó bình thường, ta còn tưởng rằng có vị đại lão nàotới đây giúp ta nữa chứ."Hắn ta vừa nói xong.Toàn bộ ma quỷ cùng loài người trên lưng cá đều phát ra tiếng thở dài:"Thật sự là đáng tiếc, không nghĩ tới tới giúp ta chỉ là một con chó."Sau đó...Tất cả Tử linh hồn đều im lặng.Trên lưng cá không phát sinh bất cứ tiếng động nào nữa.Trong dòng nước đục ngầu, thỉnh thoảng có thể thấy được cái bóng có thể tíchkhổng lồ lóe lên rồi biến mất, thế nhưng không có bất cứ quái vật nào ngăn cảnhành động của bầy cá cả.Tốc độ của bầy cá càng lúc càng nhanh, rất nhanh đã đi ngang qua con sống lớnnày, tới bên bờ khác của con sông.Trên bờ...Có thể thấy chân gãy tay đứt ở khắp mọi nơi.Các loại thi thể hình thù kỳ quái đều chồng chất cùng một chỗ, giống như từngtòa núi thây vậy.Mà trên những ngọn núi này, có vô số côn trùng đang hoạt động.Bọn chúng khác với Thi trùng của tù phạm, nửa người trên cũng không phảiloài người, mà hình thể hoàn toàn là côn trùng.Thân thể bọn chúng chia làm ba bộ phận đầu, ngực, bụng; có sáu chân, hình tháikhá giống con kiến.Mà phần đầu của những con quái vật này, có hoa văn thiên nhiên đủ loại màusắc, mỗi khi bọn chúng chạm nhau thì những hoa văn đó đều tản ra ánh sángnhạt, có vẻ giống với phương thức trao đổi trong nội bộ một chủng tộc.Phóng tầm mắt nhìn tới.ấ ầ ế ấMặt đất rộng lớn vô ngần, thế nhưng trên vùng đất này, có vô tận núi thây, có vôtận côn trùng hình kiến.Mà lờ mờ thấy được ban đầu ở khu vực này có đủ loại kiến trúc.Thế nhưng hiện tại, hầu như bọn chúng đã bị thi thể bao phủ.Chỉ có khu kiến trúc hùng vĩ ở phương xa, mới không bị thi thể che phủ mất.Hỏa Nha nhìn về những kiến trúc kia, trong ánh mắt xuất hiện sự kỳ quái."Grừ... Grừ... Gâu...."Nó gầm gừ một trận.Liễu Bình nghe xong thì hỏi lại với vẻ kinh ngạc: "Cái gì? Ngươi nói là tháp caokia tượng trưng cho vương quyền trong tộc ma quỷ sao?""Gâu!" Hỏa Nha nói.Nó lại nhe răng, để cho chiếc răng giả có thể thấy được vô số quái vật hình kiến,rồi lại nhe răng về phía tháp cao cùng khu vực kiến trúc hùng vĩ phương xa.Răng giả...Không.Liễu Bình nhìn lướt qua, đã thấy được trên đỉnh đầu những con quái vật này đềucó một hàng chữ nhỏ xuất hiện:[Kiến Ma Dạ Phệ.][Thuyết minh: Đây là một loại ma vật nguyên sinh quần cư tại Vĩnh Dạ.]Thực ra nói tới chuyện này cũng rất kỳ quái.Khi trước Nữ vương quốc gia ma quỷ biết được Tù phạm cùng Vạn Nhãn MaVương xuất hiện, đã quyết định di dời cả quốc gia.Nếu như bọn chúng là kẻ thu hoạch tới từ Luyện Ngục thì bọn chúng chỉ cần trởvề Luyện Ngục là được rồi, tại sao lại phải di dời cả quốc gia cơ chứ?Liễu Bình nhìn về phía khu vực kiến trúc của ma quỷ kia, bỗng nhiên một ýnghĩ xuất hiện trong đầu.Lúc ấy, Nữ vương ma quỷ đã nói:"Ta biết các ngươi không nỡ mảnh cơ nghiệp này, thực ra ta lại càng không nỡ...Thế nhưng ở trong mắt đám tồn tại vô cùng khủng bố kia... chúng ta cũng chỉ làlương thực mà thôi."Có lẽ...Quốc gia ma quỷ này không liên quan gì tới Luyện Ngục cả, nó chỉ là một quốcgia do đám ma quỷ lưu lạc trong Vĩnh Dạ thành lập mà thôi.Như vậy...Tại sao bọn chúng vừa rời đi, nơi này đã bị những con quái vật có hình dạngkiến kia chiếm lĩnh?ắ ầHắn trở nên trầm tư.Lúc này, ma quỷ cùng loài người âm thầm nhảy xuống khỏi lưng cá, rồi đi lênbờ.Vừa lên bờ, tất cả ma quỷ lẫn loài người đều dùng toàn lực để chạy, đồng thờiphát động các loại công kích từ xa.Chiến đấu sắp bắt đầu!Hỏa Nha xem xét thời cơ đã tới, lập tức nhảy khỏi lưng cá, chạy về phía rìa củachiến trường.Trước khi những quái vật kia kịp phản kích, nó đã xuyên qua chiến tuyến rấtdài, lao về phía một đống xác chết ở một góc vắng vẻ.Ầm ầm ầm ầm.Tiếng nổ vang vọng tứ phương, mặt đất liên tục chấn động.Chiến tranh, bắt đầu!Hỏa Nha núp trong một đống xác chết, kêu lên với vẻ buồn khổ: "Ô ô gâu?"Liễu Bình nói: "Chúng ta chạy xa chút, rời khỏi chiến trường, tìm một conđường khác, nghĩ cách đi ngang qua thành phố này.""Gâu?""Không cần sợ, ta sẽ nghĩ cách để cho những con quái vật kia không công kíchngươi."Liễu Bình nói.Lúc này, những con ma quỷ cùng loài người đã xuyên qua bãi sông, tấn côngmạnh vào thành phố, triển khai một cuộc chiến tranh với Kiến Ma.Trên bờ cát trở nên yên tĩnh.Hỏa Nha bò ra từ trong đống xác chết, quan sát một lát, tìm đúng thời cơ, dùngtoàn lực để chạy thoát khỏi chiến trường này.Nó dùng toàn lực để chạy, cuối cùng cũng rời khỏi khu giao chiến, từ trên mộtbức tường cao nhảy vào trong đống xác chết, tìm tới một cửa hang rồi chui vàotrong.Hầu như nó chỉ vừa mới chui vào, một vài con Kiến ma trong hang động đãphát hiện Hỏa Nha.Bọn chúng cùng lao tới.Hỏa Nha nhe răng, phát ra tiếng người:"Ngừng! Ngươi hãy nghe ta nói!"Đám Kiến ma ngừng lại."Ta cũng không biết các ngươi là thứ gì, tại sao lại phải tới chiếm lĩnh tòa thànhthị này, thế nhưng ta chỉ là một người qua đường, hai chúng ta nước giếngkhông phạm nước sông..."ếMột chiếc răng giả nào đó kêu lên.Đám Kiến ma đứng tại chỗ, yên lặng lắng nghe.Thừa dịp này, Hỏa Nha đi xuyên qua bên người đám Kiến ma, chạy trốn vào nơisâu trong hang động."Được rồi, hiện tại chúng ta nói tới sự nhận thức của ta về con kiến, thực ra tachỉ đọc qua một vài quyển sách có liên quan mà thôi, nếu như các ngươi thích,ta có thể nói lại cho các ngươi nghe."Răng giả tiếp tục nói.Đám kiến ma đang lao tới cũng liên tục dừng lại, yên lặng lắng nghe.Mặc dù rất khó tin, thế nhưng Hỏa Nha không suy nghĩ nhiều, vẫn cắm đầuchạy trốn.Nó vẫn nhe răng ra, mặc cho tiếng người liên tục phát ra, mình lại giống nhưmột tia chớp vàng, nhanh chóng xuyên qua hang động, đi tới trên đường phốcủa tòa thành thị này.Nơi này lại không có bao nhiêu Kiến ma.

Chương 375: Răng giả...