"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 380: Bàn riêng

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên bầu trời, giọng nói của nữ nhân kia lại vang lên lần nữa: “Kiến Hậu, ngươiám toán ta!”Tiếng nói đắc ý của Kiến Hậu cũng vang lên theo: “Ai kêu ngươi kiêu ngạo nhưvậy, đừng chạy!”“Hừ, lần sau gặp lại.”Hai giọng nói đinh tai nhức óc phá không mà đi.Thời gian trôi đi.Thế giới dần dần trở nên yên tĩnh lại.Hòn đá nhỏ nằm sâu dưới lòng đất, vẫn luôn không nhúc nhích.Hai con quái vật này lại dùng ‘Ngu Giả’ để tiến hành giao lưu.Chẳng lẽ chúng nó có liên hệ nào đó với ma quỷ Luyện Ngục hay sao?Xem ra chính là như vậy.Dù sao thì Rắn Ác Độc vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài ‘Ngu Giả’, có lẽ khôngchỉ do thèm khát linh hồn.Thật ra bản thân nó cũng có dây mơ rễ má gì đấy với Luyện Ngục.“Liễu Bình, hai con quái vật kia đã đi rồi.” Lilith nói.“Ngươi biết gốc gác của chúng nó không?” Hòn đá nhỏ nói.“Ta chỉ biết trong tay con rắn kia có một quyển sách thẻ tên là ‘Trái Cây ÁcĐộc’, còn về con Kiến Hậu, quyển sách trong tay nó là tử địch của ta.”“Thì ra là thế...”“Liễu Bình, bên cạnh chúng ta có một khối hài cốt ma quỷ, không bằng ta điềukhiển nó đào ra một con đường, mang chúng ta đi ra ngoài.” Lilith nhảy nhótnói.“Không, đừng cử động.” Hòn đá nhỏ nói.“Ngươi còn lo lắng cái gì?” Lilith hiếu kỳ hỏi.“Chờ một chút, tin tưởng ta, ta tương đối có kinh nghiệm ở phương diện này.”“Ngươi đang ám chỉ phương diện nào?”“Săn thú.”“... Được rồi.”Một ngày một đêm sau.Toàn bộ thành thị Ma Qủy không ngừng bị nước sông xâm lấn.Cuối cùng, nó bị con sông rộng lớn kia bao phủ.ấ ầ ầBùn đất rạn nứt trên hòn đá nhỏ dần dần bị nước sông tách ra.Lại qua nửa ngày.Các loại sinh vật thủy sinh hình thù kỳ quái xuất hiện trong mảnh thuỷ vực mớiđược khai phá này.Một sinh vật giáp xác có ba đôi mắt đang đào bùn cát ra, phát hiện hòn đá nhỏmàu đen kia.Nó dùng cái kìm kẹp lấy hòn đá, nhẹ nhàng ném về phía sau.Nơi này là chỗ nó xây tổ, chỉ cần bùn cát mềm mại, đá sẽ làm giảm độ thoải máicủa cái hang.Hòn đá màu đen nhẹ nhàng lơ lửng trong dòng nước, sau đó dừng lại trên mộtđống đá lần nữa.Nó phát hiện thi hài ma quỷ chôn trong bùn đất kia cũng nằm bên đống đá đó,thi hài đang theo dòng nước, nhẹ nhàng trôi nổi qua lại.Mãi đến lúc này, hòn đá nhỏ rốt cuộc cũng lên tiếng: “Lilith.”“Cái gì?” Lilith tức giận nói.“Ta nhớ ngươi có thể khống chế cá?”“Đúng vậy.”“Tìm một con cá tới, phải là loại cá vốn thích phun ra nuốt vào hòn đá nhỏ đểchơi đùa, có loại cá như vậy không?”“Không có, nhưng có một loại cá Thực Hủ cái gì cũng ăn.”“Được, chính là nó.”Mấy phút sau.Một con cá lớn dài mấy thước uyển chuyển bơi tới, táp mấy cái đã ăn luôn thihài ma quỷ kia.Lúc ăn, nó không cẩn thận đã cuốn những thứ không liên quan chung quanh vàotrong miệng.Hòn đá nhỏ màu đen cũng bị nó nuốt vào.Chỉ chốc lát sau, cá lớn ăn xong thi hài, cảm thấy mỹ mãn rồi bơi đi.Nó đã ăn no, bắt đầu tùy ý bơi lội trong nước.Chừng ba mươi phút sau.Cá lớn chậm rãi nổi lên mặt nước.Nó bỗng phát hiện một chuyện rất kỳ quái.Ở ngay phía trên của nó, một cái đầu lâu đang thò qua cẩn thận quan sát.Khi nhìn thấy thứ nổi lên là một con cá Thực Hủ, cái đầu lâu kia mới chậm rãirụt trở lại.Đây là một bộ xương khô.Nó lơ lửng phía trên nước sông.Trên dòng nước chảy xiết vẩn đục, có vô số nhngn bộ xương khô đang lơ lửnggiữa không trung.Đám xương khô này cúi đầu nhìn chăm chú vào con sông phía dưới, cứ nhưđang theo dõi cái gì.Đưa mắt nhìn khắp chung quanh.Không chỉ phía trên con sông có số lượng bộ xương dày đặc không đếm được,ngay cả trên mảnh đất phương xa cũng tràn đầy bộ xương đang tuần tra và đilại.Mảnh sông và đất liền chung quanh đều nằm dưới sự theo dõi của đàn xươngkhô.Lúc cá lớn di động, trong dòng nước cũng có các loại cá khác cũng chìm nổi bơilội trong con sông.Trong thuỷ vực nơi này có vô số hài cốt, bởi vậy có thể thấy được cá Thực Hủ ởkhắp nơi.Những bộ xương khô đó như đã sớm biết tình hình như vậy, chỉ nhìn thoáng quarồi không hề chú ý đến nó.Vì thế cá lớn lại lẻn vào trong nước lần nữa, bơi sâu vào bên trong con sông.“Liễu Bình.” Cảm ứng tâm linh của Lilith lại vang lên lần nữa.“Cái gì?” Hòn đá nhỏ đáp lại nói.“Lần này phải cảm ơn ngươi.” Lilith nói.“Không cần khách sáo, đúng rồi, chỗ tránh nạn là cái gì?” Hòn đá nhỏ hỏi.“Ngươi không biết chỗ tránh nạn sao? Ngươi sống sót trong Vĩnh Dạ bằng cáchnào?” Lilith giật mình nói.Hòn đá nhỏ im lặng.Nhưng mà chỗ tránh nạn cũng bị hai con quái vật kia phát hiện.Chỉ sợ toàn bộ linh hồn trong đó đã bị chúng nó ăn sạch sẽ.“... Thôi bỏ đi, chờ sau này chúng ta lại bàn về vấn đề đó, hiện tại ngươi cẩnthận điều khiển con cá này, để nó hoạt động dựa theo thói quen tự nhiên của bảnthân, không cần vội vã chạy trốn khỏi mảnh thuỷ vực này.” Hòn đá nhỏ nói.“Được.” Lilith vui vẻ nói.Hai ngày sau.Con cá lớn bơi ra khỏi mảnh thuỷ vực này, đi vào một con sông không có bộxương khô giám sát.…Đây là một con sông trong vắt có thể nhìn thấy đáy.Sâu bên dưới con sông, các loại đá đủ mọi màu sắc đang lẳng lặng nằm đó.ỗMột cục đá màu đen hòa mình trong mớ hỗn độn đó, phát ra cảm ứng tâm linh:“Con sông này chảy đến nơi nào?”Lilith trả lời: “Ta cũng không biết, ta không quen thuộc nơi này lắm.”“... Chúng ta đã lạc đường.” Hòn đá nhỏ nói.“Ban đầu ngươi chuẩn bị đi chỗ nào?”“Phía bên kia con sông, lướt qua thành thị Ma Qủy, cứ đi mãi về hướng Bắc.”“Vậy thì thật sự lệch khỏi hướng quỹ đạo ban đầu rồi, nhưng hiện tại chúng tađã quay cuồng không biết bao nhiêu lần trong con sông, lướt qua rất nhiềunhánh sông, vừa không dám quay đầu lại, cũng không tìm thấy con đườngmới.”“Ta phải trở về.”“Vì sao?”“Có người đang đợi ta.”“Ngươi đã cứu ta, dựa theo khế ước Vĩnh Dạ thì ta nên toàn lực báo đáp ngươimột lần, như vậy ta sẽ giúp ngươi đến nơi đó, ngươi xem thế nào?”“Đương nhiên là được.”“Được, vậy bảo sách thẻ của ngươi ra cho ta thấy mặt, ta cho nó một thẻ bài.”“Ta không có sách thẻ.”“... Rốt cục là thế nào vậy? Ngươi rõ ràng là bậc thầy Thẻ Bài, lại chưa từng điqua bất cứ sách tị nạn nào, hơn nữa cũng không có sách thẻ, rốt cuộc ngươisống sót bằng cách nào?” Lilith điên tiết la lên.Liễu Bình cũng thở dài.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên bầu trời, giọng nói của nữ nhân kia lại vang lên lần nữa: “Kiến Hậu, ngươiám toán ta!”Tiếng nói đắc ý của Kiến Hậu cũng vang lên theo: “Ai kêu ngươi kiêu ngạo nhưvậy, đừng chạy!”“Hừ, lần sau gặp lại.”Hai giọng nói đinh tai nhức óc phá không mà đi.Thời gian trôi đi.Thế giới dần dần trở nên yên tĩnh lại.Hòn đá nhỏ nằm sâu dưới lòng đất, vẫn luôn không nhúc nhích.Hai con quái vật này lại dùng ‘Ngu Giả’ để tiến hành giao lưu.Chẳng lẽ chúng nó có liên hệ nào đó với ma quỷ Luyện Ngục hay sao?Xem ra chính là như vậy.Dù sao thì Rắn Ác Độc vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài ‘Ngu Giả’, có lẽ khôngchỉ do thèm khát linh hồn.Thật ra bản thân nó cũng có dây mơ rễ má gì đấy với Luyện Ngục.“Liễu Bình, hai con quái vật kia đã đi rồi.” Lilith nói.“Ngươi biết gốc gác của chúng nó không?” Hòn đá nhỏ nói.“Ta chỉ biết trong tay con rắn kia có một quyển sách thẻ tên là ‘Trái Cây ÁcĐộc’, còn về con Kiến Hậu, quyển sách trong tay nó là tử địch của ta.”“Thì ra là thế...”“Liễu Bình, bên cạnh chúng ta có một khối hài cốt ma quỷ, không bằng ta điềukhiển nó đào ra một con đường, mang chúng ta đi ra ngoài.” Lilith nhảy nhótnói.“Không, đừng cử động.” Hòn đá nhỏ nói.“Ngươi còn lo lắng cái gì?” Lilith hiếu kỳ hỏi.“Chờ một chút, tin tưởng ta, ta tương đối có kinh nghiệm ở phương diện này.”“Ngươi đang ám chỉ phương diện nào?”“Săn thú.”“... Được rồi.”Một ngày một đêm sau.Toàn bộ thành thị Ma Qủy không ngừng bị nước sông xâm lấn.Cuối cùng, nó bị con sông rộng lớn kia bao phủ.ấ ầ ầBùn đất rạn nứt trên hòn đá nhỏ dần dần bị nước sông tách ra.Lại qua nửa ngày.Các loại sinh vật thủy sinh hình thù kỳ quái xuất hiện trong mảnh thuỷ vực mớiđược khai phá này.Một sinh vật giáp xác có ba đôi mắt đang đào bùn cát ra, phát hiện hòn đá nhỏmàu đen kia.Nó dùng cái kìm kẹp lấy hòn đá, nhẹ nhàng ném về phía sau.Nơi này là chỗ nó xây tổ, chỉ cần bùn cát mềm mại, đá sẽ làm giảm độ thoải máicủa cái hang.Hòn đá màu đen nhẹ nhàng lơ lửng trong dòng nước, sau đó dừng lại trên mộtđống đá lần nữa.Nó phát hiện thi hài ma quỷ chôn trong bùn đất kia cũng nằm bên đống đá đó,thi hài đang theo dòng nước, nhẹ nhàng trôi nổi qua lại.Mãi đến lúc này, hòn đá nhỏ rốt cuộc cũng lên tiếng: “Lilith.”“Cái gì?” Lilith tức giận nói.“Ta nhớ ngươi có thể khống chế cá?”“Đúng vậy.”“Tìm một con cá tới, phải là loại cá vốn thích phun ra nuốt vào hòn đá nhỏ đểchơi đùa, có loại cá như vậy không?”“Không có, nhưng có một loại cá Thực Hủ cái gì cũng ăn.”“Được, chính là nó.”Mấy phút sau.Một con cá lớn dài mấy thước uyển chuyển bơi tới, táp mấy cái đã ăn luôn thihài ma quỷ kia.Lúc ăn, nó không cẩn thận đã cuốn những thứ không liên quan chung quanh vàotrong miệng.Hòn đá nhỏ màu đen cũng bị nó nuốt vào.Chỉ chốc lát sau, cá lớn ăn xong thi hài, cảm thấy mỹ mãn rồi bơi đi.Nó đã ăn no, bắt đầu tùy ý bơi lội trong nước.Chừng ba mươi phút sau.Cá lớn chậm rãi nổi lên mặt nước.Nó bỗng phát hiện một chuyện rất kỳ quái.Ở ngay phía trên của nó, một cái đầu lâu đang thò qua cẩn thận quan sát.Khi nhìn thấy thứ nổi lên là một con cá Thực Hủ, cái đầu lâu kia mới chậm rãirụt trở lại.Đây là một bộ xương khô.Nó lơ lửng phía trên nước sông.Trên dòng nước chảy xiết vẩn đục, có vô số nhngn bộ xương khô đang lơ lửnggiữa không trung.Đám xương khô này cúi đầu nhìn chăm chú vào con sông phía dưới, cứ nhưđang theo dõi cái gì.Đưa mắt nhìn khắp chung quanh.Không chỉ phía trên con sông có số lượng bộ xương dày đặc không đếm được,ngay cả trên mảnh đất phương xa cũng tràn đầy bộ xương đang tuần tra và đilại.Mảnh sông và đất liền chung quanh đều nằm dưới sự theo dõi của đàn xươngkhô.Lúc cá lớn di động, trong dòng nước cũng có các loại cá khác cũng chìm nổi bơilội trong con sông.Trong thuỷ vực nơi này có vô số hài cốt, bởi vậy có thể thấy được cá Thực Hủ ởkhắp nơi.Những bộ xương khô đó như đã sớm biết tình hình như vậy, chỉ nhìn thoáng quarồi không hề chú ý đến nó.Vì thế cá lớn lại lẻn vào trong nước lần nữa, bơi sâu vào bên trong con sông.“Liễu Bình.” Cảm ứng tâm linh của Lilith lại vang lên lần nữa.“Cái gì?” Hòn đá nhỏ đáp lại nói.“Lần này phải cảm ơn ngươi.” Lilith nói.“Không cần khách sáo, đúng rồi, chỗ tránh nạn là cái gì?” Hòn đá nhỏ hỏi.“Ngươi không biết chỗ tránh nạn sao? Ngươi sống sót trong Vĩnh Dạ bằng cáchnào?” Lilith giật mình nói.Hòn đá nhỏ im lặng.Nhưng mà chỗ tránh nạn cũng bị hai con quái vật kia phát hiện.Chỉ sợ toàn bộ linh hồn trong đó đã bị chúng nó ăn sạch sẽ.“... Thôi bỏ đi, chờ sau này chúng ta lại bàn về vấn đề đó, hiện tại ngươi cẩnthận điều khiển con cá này, để nó hoạt động dựa theo thói quen tự nhiên của bảnthân, không cần vội vã chạy trốn khỏi mảnh thuỷ vực này.” Hòn đá nhỏ nói.“Được.” Lilith vui vẻ nói.Hai ngày sau.Con cá lớn bơi ra khỏi mảnh thuỷ vực này, đi vào một con sông không có bộxương khô giám sát.…Đây là một con sông trong vắt có thể nhìn thấy đáy.Sâu bên dưới con sông, các loại đá đủ mọi màu sắc đang lẳng lặng nằm đó.ỗMột cục đá màu đen hòa mình trong mớ hỗn độn đó, phát ra cảm ứng tâm linh:“Con sông này chảy đến nơi nào?”Lilith trả lời: “Ta cũng không biết, ta không quen thuộc nơi này lắm.”“... Chúng ta đã lạc đường.” Hòn đá nhỏ nói.“Ban đầu ngươi chuẩn bị đi chỗ nào?”“Phía bên kia con sông, lướt qua thành thị Ma Qủy, cứ đi mãi về hướng Bắc.”“Vậy thì thật sự lệch khỏi hướng quỹ đạo ban đầu rồi, nhưng hiện tại chúng tađã quay cuồng không biết bao nhiêu lần trong con sông, lướt qua rất nhiềunhánh sông, vừa không dám quay đầu lại, cũng không tìm thấy con đườngmới.”“Ta phải trở về.”“Vì sao?”“Có người đang đợi ta.”“Ngươi đã cứu ta, dựa theo khế ước Vĩnh Dạ thì ta nên toàn lực báo đáp ngươimột lần, như vậy ta sẽ giúp ngươi đến nơi đó, ngươi xem thế nào?”“Đương nhiên là được.”“Được, vậy bảo sách thẻ của ngươi ra cho ta thấy mặt, ta cho nó một thẻ bài.”“Ta không có sách thẻ.”“... Rốt cục là thế nào vậy? Ngươi rõ ràng là bậc thầy Thẻ Bài, lại chưa từng điqua bất cứ sách tị nạn nào, hơn nữa cũng không có sách thẻ, rốt cuộc ngươisống sót bằng cách nào?” Lilith điên tiết la lên.Liễu Bình cũng thở dài.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên bầu trời, giọng nói của nữ nhân kia lại vang lên lần nữa: “Kiến Hậu, ngươiám toán ta!”Tiếng nói đắc ý của Kiến Hậu cũng vang lên theo: “Ai kêu ngươi kiêu ngạo nhưvậy, đừng chạy!”“Hừ, lần sau gặp lại.”Hai giọng nói đinh tai nhức óc phá không mà đi.Thời gian trôi đi.Thế giới dần dần trở nên yên tĩnh lại.Hòn đá nhỏ nằm sâu dưới lòng đất, vẫn luôn không nhúc nhích.Hai con quái vật này lại dùng ‘Ngu Giả’ để tiến hành giao lưu.Chẳng lẽ chúng nó có liên hệ nào đó với ma quỷ Luyện Ngục hay sao?Xem ra chính là như vậy.Dù sao thì Rắn Ác Độc vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài ‘Ngu Giả’, có lẽ khôngchỉ do thèm khát linh hồn.Thật ra bản thân nó cũng có dây mơ rễ má gì đấy với Luyện Ngục.“Liễu Bình, hai con quái vật kia đã đi rồi.” Lilith nói.“Ngươi biết gốc gác của chúng nó không?” Hòn đá nhỏ nói.“Ta chỉ biết trong tay con rắn kia có một quyển sách thẻ tên là ‘Trái Cây ÁcĐộc’, còn về con Kiến Hậu, quyển sách trong tay nó là tử địch của ta.”“Thì ra là thế...”“Liễu Bình, bên cạnh chúng ta có một khối hài cốt ma quỷ, không bằng ta điềukhiển nó đào ra một con đường, mang chúng ta đi ra ngoài.” Lilith nhảy nhótnói.“Không, đừng cử động.” Hòn đá nhỏ nói.“Ngươi còn lo lắng cái gì?” Lilith hiếu kỳ hỏi.“Chờ một chút, tin tưởng ta, ta tương đối có kinh nghiệm ở phương diện này.”“Ngươi đang ám chỉ phương diện nào?”“Săn thú.”“... Được rồi.”Một ngày một đêm sau.Toàn bộ thành thị Ma Qủy không ngừng bị nước sông xâm lấn.Cuối cùng, nó bị con sông rộng lớn kia bao phủ.ấ ầ ầBùn đất rạn nứt trên hòn đá nhỏ dần dần bị nước sông tách ra.Lại qua nửa ngày.Các loại sinh vật thủy sinh hình thù kỳ quái xuất hiện trong mảnh thuỷ vực mớiđược khai phá này.Một sinh vật giáp xác có ba đôi mắt đang đào bùn cát ra, phát hiện hòn đá nhỏmàu đen kia.Nó dùng cái kìm kẹp lấy hòn đá, nhẹ nhàng ném về phía sau.Nơi này là chỗ nó xây tổ, chỉ cần bùn cát mềm mại, đá sẽ làm giảm độ thoải máicủa cái hang.Hòn đá màu đen nhẹ nhàng lơ lửng trong dòng nước, sau đó dừng lại trên mộtđống đá lần nữa.Nó phát hiện thi hài ma quỷ chôn trong bùn đất kia cũng nằm bên đống đá đó,thi hài đang theo dòng nước, nhẹ nhàng trôi nổi qua lại.Mãi đến lúc này, hòn đá nhỏ rốt cuộc cũng lên tiếng: “Lilith.”“Cái gì?” Lilith tức giận nói.“Ta nhớ ngươi có thể khống chế cá?”“Đúng vậy.”“Tìm một con cá tới, phải là loại cá vốn thích phun ra nuốt vào hòn đá nhỏ đểchơi đùa, có loại cá như vậy không?”“Không có, nhưng có một loại cá Thực Hủ cái gì cũng ăn.”“Được, chính là nó.”Mấy phút sau.Một con cá lớn dài mấy thước uyển chuyển bơi tới, táp mấy cái đã ăn luôn thihài ma quỷ kia.Lúc ăn, nó không cẩn thận đã cuốn những thứ không liên quan chung quanh vàotrong miệng.Hòn đá nhỏ màu đen cũng bị nó nuốt vào.Chỉ chốc lát sau, cá lớn ăn xong thi hài, cảm thấy mỹ mãn rồi bơi đi.Nó đã ăn no, bắt đầu tùy ý bơi lội trong nước.Chừng ba mươi phút sau.Cá lớn chậm rãi nổi lên mặt nước.Nó bỗng phát hiện một chuyện rất kỳ quái.Ở ngay phía trên của nó, một cái đầu lâu đang thò qua cẩn thận quan sát.Khi nhìn thấy thứ nổi lên là một con cá Thực Hủ, cái đầu lâu kia mới chậm rãirụt trở lại.Đây là một bộ xương khô.Nó lơ lửng phía trên nước sông.Trên dòng nước chảy xiết vẩn đục, có vô số nhngn bộ xương khô đang lơ lửnggiữa không trung.Đám xương khô này cúi đầu nhìn chăm chú vào con sông phía dưới, cứ nhưđang theo dõi cái gì.Đưa mắt nhìn khắp chung quanh.Không chỉ phía trên con sông có số lượng bộ xương dày đặc không đếm được,ngay cả trên mảnh đất phương xa cũng tràn đầy bộ xương đang tuần tra và đilại.Mảnh sông và đất liền chung quanh đều nằm dưới sự theo dõi của đàn xươngkhô.Lúc cá lớn di động, trong dòng nước cũng có các loại cá khác cũng chìm nổi bơilội trong con sông.Trong thuỷ vực nơi này có vô số hài cốt, bởi vậy có thể thấy được cá Thực Hủ ởkhắp nơi.Những bộ xương khô đó như đã sớm biết tình hình như vậy, chỉ nhìn thoáng quarồi không hề chú ý đến nó.Vì thế cá lớn lại lẻn vào trong nước lần nữa, bơi sâu vào bên trong con sông.“Liễu Bình.” Cảm ứng tâm linh của Lilith lại vang lên lần nữa.“Cái gì?” Hòn đá nhỏ đáp lại nói.“Lần này phải cảm ơn ngươi.” Lilith nói.“Không cần khách sáo, đúng rồi, chỗ tránh nạn là cái gì?” Hòn đá nhỏ hỏi.“Ngươi không biết chỗ tránh nạn sao? Ngươi sống sót trong Vĩnh Dạ bằng cáchnào?” Lilith giật mình nói.Hòn đá nhỏ im lặng.Nhưng mà chỗ tránh nạn cũng bị hai con quái vật kia phát hiện.Chỉ sợ toàn bộ linh hồn trong đó đã bị chúng nó ăn sạch sẽ.“... Thôi bỏ đi, chờ sau này chúng ta lại bàn về vấn đề đó, hiện tại ngươi cẩnthận điều khiển con cá này, để nó hoạt động dựa theo thói quen tự nhiên của bảnthân, không cần vội vã chạy trốn khỏi mảnh thuỷ vực này.” Hòn đá nhỏ nói.“Được.” Lilith vui vẻ nói.Hai ngày sau.Con cá lớn bơi ra khỏi mảnh thuỷ vực này, đi vào một con sông không có bộxương khô giám sát.…Đây là một con sông trong vắt có thể nhìn thấy đáy.Sâu bên dưới con sông, các loại đá đủ mọi màu sắc đang lẳng lặng nằm đó.ỗMột cục đá màu đen hòa mình trong mớ hỗn độn đó, phát ra cảm ứng tâm linh:“Con sông này chảy đến nơi nào?”Lilith trả lời: “Ta cũng không biết, ta không quen thuộc nơi này lắm.”“... Chúng ta đã lạc đường.” Hòn đá nhỏ nói.“Ban đầu ngươi chuẩn bị đi chỗ nào?”“Phía bên kia con sông, lướt qua thành thị Ma Qủy, cứ đi mãi về hướng Bắc.”“Vậy thì thật sự lệch khỏi hướng quỹ đạo ban đầu rồi, nhưng hiện tại chúng tađã quay cuồng không biết bao nhiêu lần trong con sông, lướt qua rất nhiềunhánh sông, vừa không dám quay đầu lại, cũng không tìm thấy con đườngmới.”“Ta phải trở về.”“Vì sao?”“Có người đang đợi ta.”“Ngươi đã cứu ta, dựa theo khế ước Vĩnh Dạ thì ta nên toàn lực báo đáp ngươimột lần, như vậy ta sẽ giúp ngươi đến nơi đó, ngươi xem thế nào?”“Đương nhiên là được.”“Được, vậy bảo sách thẻ của ngươi ra cho ta thấy mặt, ta cho nó một thẻ bài.”“Ta không có sách thẻ.”“... Rốt cục là thế nào vậy? Ngươi rõ ràng là bậc thầy Thẻ Bài, lại chưa từng điqua bất cứ sách tị nạn nào, hơn nữa cũng không có sách thẻ, rốt cuộc ngươisống sót bằng cách nào?” Lilith điên tiết la lên.Liễu Bình cũng thở dài.

Chương 380: Bàn riêng