"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 381: An toàn!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Vào năm năm sau, rõ ràng hắn có được một mớ tiền trong ngân hàng DiễmNgục, có thể đi mua sách thẻ, kết quả lại trời xui đất khiến lập tức về tới nămnăm trước.Được rồi, chuyện này còn chưa tính.Hắn đi về năm năm trước, ai ngờ gần đây bị đế quốc do ‘Ngu Giả’ thống trị bắtđược, trở thành linh hồn bị nuôi nhốt, chưa từng chính thức tiếp xúc với thế giớiVĩnh Dạ, càng đừng nói đến chỗ tránh nạn gì đấy.“Ta mới tiến vào Vĩnh Dạ, cũng vừa trở thành bậc thầy Thẻ Bài không lâu.”Liễu Bình giải thích.“Thì ra là thế, chúng ta cần tìm được một chỗ tránh nạn trước, nghĩ cách tìm ramột tấm bản đồ địa hình lân cận, sau đó mới có thể tìm kiếm con đường tươngứng để họp mặt với đồng bạn của ngươi.” Lilith nói.“... Rốt cục chỗ tránh nạn là nơi như thế nào?”“Nói không rõ được, ta có biện pháp trực tiếp đi đến chỗ tránh nạn gần nhất,không thì chúng ta khởi hành ngay bây giờ đi?”“Tuyệt đối không được đi!” Liễu Bình buột miệng thốt ra.“Hả? Không đi thì không đi, ngươi cần gì phải phản ứng lớn như vậy?” Lilithkhó hiểu nên hỏi lại.Đương nhiên Liễu Bình khó mà nói nơi đó đang bị hai con quái vật chia cắt, hắnthoáng do dự rồi mở miệng nói: “Ta hoài nghi hai con quái vật kia còn ở gần đó,nói không chừng cũng đang tìm kiếm chỗ tránh nạn.”“Vậy đổi nơi khác đi,” Lilith nói: “Trên tay ta còn có một thẻ bài liên lạc, có thểgiúp chúng ta tìm được một chỗ tránh nạn đặc biệt xa, nhưng nếu làm như vậy,chỉ sợ ngươi tạm thời không thể tìm được bạn của mình rồi.”“Đây là biện pháp duy nhất.” Lilith bổ sung.Liễu Bình thở dài.Nếu Hoa Tình Không làm theo lời hắn nói, đã rời khỏi biên cảnh đế quốc, vậyhiện tại cô đã đến gần núi tuyết, đang lo lắng đề phòng chờ đợi hắn và Libertas.Chẳng lẽ phải để cô ấy lại một mình trong băng thiên tuyết địa kia sao?Lúc trước khi cấp bậc của hắn không tăng lên được, người ta đã lấy ra dược tềhồn lực cực kỳ hi hữu để giúp mình gia tăng thực lực.Trong đường hầm, Linh của cô không cho cô cứu hắn, cô trực tiếp từ bỏ Linhkia.Một cô gái như vậy….Chẳng lẽ hắn phải bỏ lại cô không lo sao?ế ễ“Ta quyết định quay lại.” Liễu Bình nói.“Liễu Bình, đầu óc ngươi rõ ràng rất thông minh, đưa ra quyết định như vậy làđiên rồi đúng không?” Lilith nói.“Người bạn kia đang đợi ta, ta phải đi gặp mặt cô ấy.” Liễu Bình nói.Lilith phát ra một tiếng ai thán tuyệt vọng, nàng hỏi: “Là người thế nào mà đángđể ngươi đi cứu như vậy.”“Một người bạn.”“Nam hay nữ?”“Nữ.”“Bao lớn?”“À, cũng cỡ như ta.”Liễu Bình tiếp tục nói: “Không có gì, ngươi ở lại nơi này đi, nếu ta có thể tồn tạitrở về, ngươi lại nghĩ cách báo đáp ta sau.”Lilith lắc đầu nói: “Liễu Bình ngu ngốc, chúng ta đã ký kết khế ước Vĩnh Dạrồi, ta phải toàn lực báo đáp ngươi một lần, nếu ngươi muốn đi tìm đồng bạn,vậy ta chỉ có đi theo ngươi, dốc hết sức trợ giúp ngươi!”“Vậy...” Liễu Bình nhún vai nói.“Đi thôi đi thôi, thật không có cách nào, dù sao mạng ta cũng là do ngươi cứu,giúp ngươi đi cứu một người khác cũng là điều đương nhiên.” Lilith nói.Liễu Bình nhìn về phía hư không.Chỉ thấy nơi đó hiện ra từng hàng chữ nhỏ:“Chú ý.”“Khế ước Vĩnh Dạ quy định nàng cần toàn lực trợ giúp ngươi một lần, nhưngkhông phải chỉ giới hạn trong lần này, thật ra nàng có thể lựa chọn hoàn thànhvào bất cứ lúc nào.”Nói cách khác, Lilith vốn không cần nhất định phải giúp mình đi tìm Hoa TìnhKhông.Nàng hoàn toàn có thể chờ mình ở chỗ này.Nhưng nàng vẫn quyết định đi với mình.Chậc…Lúc ấy khi nàng khống chế con cá lớn vận chuyển ma quỷ và Nhân tộc đến tấncông ma kiến, cũng từng rộng lượng để Hỏa Nha nhảy lên lưng cá.Xem ra đây là một Thư Linh lương thiện.“Lilith, tử địch của ngươi là ai?” Liễu Bình hỏi.“Thư Linh của Liệt Hồn Chi Thư.” Lilith nói.“Liệt Hồn Chi Thư?” Liễu Bình hỏi.ể ồ ế“Không sai, quyển sách kia là sách thẻ của Đồ Linh Kiến Hậu, ngày xưa nó cóchút thù hận với ta.” Lilith nói.Lúc này có một con cá bơi ngang qua, há mồm ngậm lấy cục đá, mang theo nóbơi về hướng con đường từng đi qua.“Vì sao bọn người kia đều có sách thẻ? Rốt cục sách thẻ có tác dụng gì?” LiễuBình cảm thấy hứng thú mà hỏi.“Sách thẻ giao cho bộ bài sức mạnh hệ thần bí kỳ lạ nào đó, ví dụ như nữ nhânmà ngươi nhìn thấy kia, sách thẻ trên tay ả tên là ‘Trái Cây Ác Độc’, có thể biếntất cả thẻ bài thành trái cây, nếu nữ nhân kia ăn vào thì sẽ hấp thu được sứcmạnh của thẻ bài.” Lilith nói.“Vậy ‘Liệt Hồn Chi Thư’ thì sao?” Liễu Bình hỏi.“Nó phân liệt thẻ bài thành vô số ma kiến chi chít, tưởng tượng đến chuyện nàythôi ta đã nổi hết cả da gà.” Lilith nói.“Nói như vậy, ta phải tìm kiếm một quyển sách thẻ.” Liễu Bình nói.Lilith không biết nghĩ đến cái gì, ảm đạm nói: “Tay mơ như ngươi thì tìm sáchthẻ bình thường để dùng đi, nếu ngươi dùng sách thẻ quá tốt, người khác sẽkhiêu chiến ngươi, ngươi lại đánh không lại, chỉ có thể thua trận rồi đưa sáchthẻ cho người khác.”Con cá bỗng lặn xuống đáy nước, núp vào một đám cá nhỏ đang bơi chungquanh.“Làm sao vậy?” Liễu Bình không rõ nguyên do.“Hình như ta cảm ứng được cái gì... Ngươi chờ một chút.” Lilith nói.Qua mấy phút.Lilith vui vẻ nói: “Hốc cây! Ở gần đây có ẩn giấu một hốc cây!”“Hốc cây?” Liễu Bình khó hiểu lặp lại.“Không sai, hốc cây là nơi do một vị tồn tại vĩ đại bố trí, cung cấp cho nhữngngười hành tẩu bên ngoài liên lạc và giao dịch với ngài, dù sao thì Vĩnh Dạ thậtsự rộng lớn vô biên, có một vài người sau khi rời đi chỗ tránh nạn thì không dễdàng trở về được.” Lilith nói.Con cá tăng nhanh tốc độ ra sức bơi lội, nó nhanh chóng đến được bên bờ, phunmột viên đá màu đen ra ngoài.Đá quay cuồng một hồi rồi dừng lại trong rừng.Phanh!Một con chó đột nhiên xuất hiện.“Vì sao muốn để chó con ra tới lần nữa?” Lilith khó hiểu hỏi.“Nữ nhân kia có loại cảm ứng đặc biệt đối với kẻ có cấp bậc từ 15 trở lên, conchó cỏ này của ta mới có cấp 3, hơn nữa lại xa như vậy, tương đối an toàn hơnrất nhiều.” Liễu Bình nói.ế ề ổ ể“Thì ra là thế, chạy về hướng bên trái, nơi đó có một cây cổ thụ thật lớn, để chócon chui vào đó đi, bên trong có sức mạnh che chắn khí tức.” Lilith nói.Hỏa Nha khẽ gật đầu, bắt đầu nhanh chóng chạy vội.Chỉ chốc lát sau.Nó phát hiện cây cổ thụ già kia, sau đó chui vào trong hốc cây.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên:“Ngươi đã được gia trì bởi thuật ngăn cách khí tức, đây là một loại thuật phápcủa Thần Bí Trắc.”An toàn!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Vào năm năm sau, rõ ràng hắn có được một mớ tiền trong ngân hàng DiễmNgục, có thể đi mua sách thẻ, kết quả lại trời xui đất khiến lập tức về tới nămnăm trước.Được rồi, chuyện này còn chưa tính.Hắn đi về năm năm trước, ai ngờ gần đây bị đế quốc do ‘Ngu Giả’ thống trị bắtđược, trở thành linh hồn bị nuôi nhốt, chưa từng chính thức tiếp xúc với thế giớiVĩnh Dạ, càng đừng nói đến chỗ tránh nạn gì đấy.“Ta mới tiến vào Vĩnh Dạ, cũng vừa trở thành bậc thầy Thẻ Bài không lâu.”Liễu Bình giải thích.“Thì ra là thế, chúng ta cần tìm được một chỗ tránh nạn trước, nghĩ cách tìm ramột tấm bản đồ địa hình lân cận, sau đó mới có thể tìm kiếm con đường tươngứng để họp mặt với đồng bạn của ngươi.” Lilith nói.“... Rốt cục chỗ tránh nạn là nơi như thế nào?”“Nói không rõ được, ta có biện pháp trực tiếp đi đến chỗ tránh nạn gần nhất,không thì chúng ta khởi hành ngay bây giờ đi?”“Tuyệt đối không được đi!” Liễu Bình buột miệng thốt ra.“Hả? Không đi thì không đi, ngươi cần gì phải phản ứng lớn như vậy?” Lilithkhó hiểu nên hỏi lại.Đương nhiên Liễu Bình khó mà nói nơi đó đang bị hai con quái vật chia cắt, hắnthoáng do dự rồi mở miệng nói: “Ta hoài nghi hai con quái vật kia còn ở gần đó,nói không chừng cũng đang tìm kiếm chỗ tránh nạn.”“Vậy đổi nơi khác đi,” Lilith nói: “Trên tay ta còn có một thẻ bài liên lạc, có thểgiúp chúng ta tìm được một chỗ tránh nạn đặc biệt xa, nhưng nếu làm như vậy,chỉ sợ ngươi tạm thời không thể tìm được bạn của mình rồi.”“Đây là biện pháp duy nhất.” Lilith bổ sung.Liễu Bình thở dài.Nếu Hoa Tình Không làm theo lời hắn nói, đã rời khỏi biên cảnh đế quốc, vậyhiện tại cô đã đến gần núi tuyết, đang lo lắng đề phòng chờ đợi hắn và Libertas.Chẳng lẽ phải để cô ấy lại một mình trong băng thiên tuyết địa kia sao?Lúc trước khi cấp bậc của hắn không tăng lên được, người ta đã lấy ra dược tềhồn lực cực kỳ hi hữu để giúp mình gia tăng thực lực.Trong đường hầm, Linh của cô không cho cô cứu hắn, cô trực tiếp từ bỏ Linhkia.Một cô gái như vậy….Chẳng lẽ hắn phải bỏ lại cô không lo sao?ế ễ“Ta quyết định quay lại.” Liễu Bình nói.“Liễu Bình, đầu óc ngươi rõ ràng rất thông minh, đưa ra quyết định như vậy làđiên rồi đúng không?” Lilith nói.“Người bạn kia đang đợi ta, ta phải đi gặp mặt cô ấy.” Liễu Bình nói.Lilith phát ra một tiếng ai thán tuyệt vọng, nàng hỏi: “Là người thế nào mà đángđể ngươi đi cứu như vậy.”“Một người bạn.”“Nam hay nữ?”“Nữ.”“Bao lớn?”“À, cũng cỡ như ta.”Liễu Bình tiếp tục nói: “Không có gì, ngươi ở lại nơi này đi, nếu ta có thể tồn tạitrở về, ngươi lại nghĩ cách báo đáp ta sau.”Lilith lắc đầu nói: “Liễu Bình ngu ngốc, chúng ta đã ký kết khế ước Vĩnh Dạrồi, ta phải toàn lực báo đáp ngươi một lần, nếu ngươi muốn đi tìm đồng bạn,vậy ta chỉ có đi theo ngươi, dốc hết sức trợ giúp ngươi!”“Vậy...” Liễu Bình nhún vai nói.“Đi thôi đi thôi, thật không có cách nào, dù sao mạng ta cũng là do ngươi cứu,giúp ngươi đi cứu một người khác cũng là điều đương nhiên.” Lilith nói.Liễu Bình nhìn về phía hư không.Chỉ thấy nơi đó hiện ra từng hàng chữ nhỏ:“Chú ý.”“Khế ước Vĩnh Dạ quy định nàng cần toàn lực trợ giúp ngươi một lần, nhưngkhông phải chỉ giới hạn trong lần này, thật ra nàng có thể lựa chọn hoàn thànhvào bất cứ lúc nào.”Nói cách khác, Lilith vốn không cần nhất định phải giúp mình đi tìm Hoa TìnhKhông.Nàng hoàn toàn có thể chờ mình ở chỗ này.Nhưng nàng vẫn quyết định đi với mình.Chậc…Lúc ấy khi nàng khống chế con cá lớn vận chuyển ma quỷ và Nhân tộc đến tấncông ma kiến, cũng từng rộng lượng để Hỏa Nha nhảy lên lưng cá.Xem ra đây là một Thư Linh lương thiện.“Lilith, tử địch của ngươi là ai?” Liễu Bình hỏi.“Thư Linh của Liệt Hồn Chi Thư.” Lilith nói.“Liệt Hồn Chi Thư?” Liễu Bình hỏi.ể ồ ế“Không sai, quyển sách kia là sách thẻ của Đồ Linh Kiến Hậu, ngày xưa nó cóchút thù hận với ta.” Lilith nói.Lúc này có một con cá bơi ngang qua, há mồm ngậm lấy cục đá, mang theo nóbơi về hướng con đường từng đi qua.“Vì sao bọn người kia đều có sách thẻ? Rốt cục sách thẻ có tác dụng gì?” LiễuBình cảm thấy hứng thú mà hỏi.“Sách thẻ giao cho bộ bài sức mạnh hệ thần bí kỳ lạ nào đó, ví dụ như nữ nhânmà ngươi nhìn thấy kia, sách thẻ trên tay ả tên là ‘Trái Cây Ác Độc’, có thể biếntất cả thẻ bài thành trái cây, nếu nữ nhân kia ăn vào thì sẽ hấp thu được sứcmạnh của thẻ bài.” Lilith nói.“Vậy ‘Liệt Hồn Chi Thư’ thì sao?” Liễu Bình hỏi.“Nó phân liệt thẻ bài thành vô số ma kiến chi chít, tưởng tượng đến chuyện nàythôi ta đã nổi hết cả da gà.” Lilith nói.“Nói như vậy, ta phải tìm kiếm một quyển sách thẻ.” Liễu Bình nói.Lilith không biết nghĩ đến cái gì, ảm đạm nói: “Tay mơ như ngươi thì tìm sáchthẻ bình thường để dùng đi, nếu ngươi dùng sách thẻ quá tốt, người khác sẽkhiêu chiến ngươi, ngươi lại đánh không lại, chỉ có thể thua trận rồi đưa sáchthẻ cho người khác.”Con cá bỗng lặn xuống đáy nước, núp vào một đám cá nhỏ đang bơi chungquanh.“Làm sao vậy?” Liễu Bình không rõ nguyên do.“Hình như ta cảm ứng được cái gì... Ngươi chờ một chút.” Lilith nói.Qua mấy phút.Lilith vui vẻ nói: “Hốc cây! Ở gần đây có ẩn giấu một hốc cây!”“Hốc cây?” Liễu Bình khó hiểu lặp lại.“Không sai, hốc cây là nơi do một vị tồn tại vĩ đại bố trí, cung cấp cho nhữngngười hành tẩu bên ngoài liên lạc và giao dịch với ngài, dù sao thì Vĩnh Dạ thậtsự rộng lớn vô biên, có một vài người sau khi rời đi chỗ tránh nạn thì không dễdàng trở về được.” Lilith nói.Con cá tăng nhanh tốc độ ra sức bơi lội, nó nhanh chóng đến được bên bờ, phunmột viên đá màu đen ra ngoài.Đá quay cuồng một hồi rồi dừng lại trong rừng.Phanh!Một con chó đột nhiên xuất hiện.“Vì sao muốn để chó con ra tới lần nữa?” Lilith khó hiểu hỏi.“Nữ nhân kia có loại cảm ứng đặc biệt đối với kẻ có cấp bậc từ 15 trở lên, conchó cỏ này của ta mới có cấp 3, hơn nữa lại xa như vậy, tương đối an toàn hơnrất nhiều.” Liễu Bình nói.ế ề ổ ể“Thì ra là thế, chạy về hướng bên trái, nơi đó có một cây cổ thụ thật lớn, để chócon chui vào đó đi, bên trong có sức mạnh che chắn khí tức.” Lilith nói.Hỏa Nha khẽ gật đầu, bắt đầu nhanh chóng chạy vội.Chỉ chốc lát sau.Nó phát hiện cây cổ thụ già kia, sau đó chui vào trong hốc cây.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên:“Ngươi đã được gia trì bởi thuật ngăn cách khí tức, đây là một loại thuật phápcủa Thần Bí Trắc.”An toàn!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Vào năm năm sau, rõ ràng hắn có được một mớ tiền trong ngân hàng DiễmNgục, có thể đi mua sách thẻ, kết quả lại trời xui đất khiến lập tức về tới nămnăm trước.Được rồi, chuyện này còn chưa tính.Hắn đi về năm năm trước, ai ngờ gần đây bị đế quốc do ‘Ngu Giả’ thống trị bắtđược, trở thành linh hồn bị nuôi nhốt, chưa từng chính thức tiếp xúc với thế giớiVĩnh Dạ, càng đừng nói đến chỗ tránh nạn gì đấy.“Ta mới tiến vào Vĩnh Dạ, cũng vừa trở thành bậc thầy Thẻ Bài không lâu.”Liễu Bình giải thích.“Thì ra là thế, chúng ta cần tìm được một chỗ tránh nạn trước, nghĩ cách tìm ramột tấm bản đồ địa hình lân cận, sau đó mới có thể tìm kiếm con đường tươngứng để họp mặt với đồng bạn của ngươi.” Lilith nói.“... Rốt cục chỗ tránh nạn là nơi như thế nào?”“Nói không rõ được, ta có biện pháp trực tiếp đi đến chỗ tránh nạn gần nhất,không thì chúng ta khởi hành ngay bây giờ đi?”“Tuyệt đối không được đi!” Liễu Bình buột miệng thốt ra.“Hả? Không đi thì không đi, ngươi cần gì phải phản ứng lớn như vậy?” Lilithkhó hiểu nên hỏi lại.Đương nhiên Liễu Bình khó mà nói nơi đó đang bị hai con quái vật chia cắt, hắnthoáng do dự rồi mở miệng nói: “Ta hoài nghi hai con quái vật kia còn ở gần đó,nói không chừng cũng đang tìm kiếm chỗ tránh nạn.”“Vậy đổi nơi khác đi,” Lilith nói: “Trên tay ta còn có một thẻ bài liên lạc, có thểgiúp chúng ta tìm được một chỗ tránh nạn đặc biệt xa, nhưng nếu làm như vậy,chỉ sợ ngươi tạm thời không thể tìm được bạn của mình rồi.”“Đây là biện pháp duy nhất.” Lilith bổ sung.Liễu Bình thở dài.Nếu Hoa Tình Không làm theo lời hắn nói, đã rời khỏi biên cảnh đế quốc, vậyhiện tại cô đã đến gần núi tuyết, đang lo lắng đề phòng chờ đợi hắn và Libertas.Chẳng lẽ phải để cô ấy lại một mình trong băng thiên tuyết địa kia sao?Lúc trước khi cấp bậc của hắn không tăng lên được, người ta đã lấy ra dược tềhồn lực cực kỳ hi hữu để giúp mình gia tăng thực lực.Trong đường hầm, Linh của cô không cho cô cứu hắn, cô trực tiếp từ bỏ Linhkia.Một cô gái như vậy….Chẳng lẽ hắn phải bỏ lại cô không lo sao?ế ễ“Ta quyết định quay lại.” Liễu Bình nói.“Liễu Bình, đầu óc ngươi rõ ràng rất thông minh, đưa ra quyết định như vậy làđiên rồi đúng không?” Lilith nói.“Người bạn kia đang đợi ta, ta phải đi gặp mặt cô ấy.” Liễu Bình nói.Lilith phát ra một tiếng ai thán tuyệt vọng, nàng hỏi: “Là người thế nào mà đángđể ngươi đi cứu như vậy.”“Một người bạn.”“Nam hay nữ?”“Nữ.”“Bao lớn?”“À, cũng cỡ như ta.”Liễu Bình tiếp tục nói: “Không có gì, ngươi ở lại nơi này đi, nếu ta có thể tồn tạitrở về, ngươi lại nghĩ cách báo đáp ta sau.”Lilith lắc đầu nói: “Liễu Bình ngu ngốc, chúng ta đã ký kết khế ước Vĩnh Dạrồi, ta phải toàn lực báo đáp ngươi một lần, nếu ngươi muốn đi tìm đồng bạn,vậy ta chỉ có đi theo ngươi, dốc hết sức trợ giúp ngươi!”“Vậy...” Liễu Bình nhún vai nói.“Đi thôi đi thôi, thật không có cách nào, dù sao mạng ta cũng là do ngươi cứu,giúp ngươi đi cứu một người khác cũng là điều đương nhiên.” Lilith nói.Liễu Bình nhìn về phía hư không.Chỉ thấy nơi đó hiện ra từng hàng chữ nhỏ:“Chú ý.”“Khế ước Vĩnh Dạ quy định nàng cần toàn lực trợ giúp ngươi một lần, nhưngkhông phải chỉ giới hạn trong lần này, thật ra nàng có thể lựa chọn hoàn thànhvào bất cứ lúc nào.”Nói cách khác, Lilith vốn không cần nhất định phải giúp mình đi tìm Hoa TìnhKhông.Nàng hoàn toàn có thể chờ mình ở chỗ này.Nhưng nàng vẫn quyết định đi với mình.Chậc…Lúc ấy khi nàng khống chế con cá lớn vận chuyển ma quỷ và Nhân tộc đến tấncông ma kiến, cũng từng rộng lượng để Hỏa Nha nhảy lên lưng cá.Xem ra đây là một Thư Linh lương thiện.“Lilith, tử địch của ngươi là ai?” Liễu Bình hỏi.“Thư Linh của Liệt Hồn Chi Thư.” Lilith nói.“Liệt Hồn Chi Thư?” Liễu Bình hỏi.ể ồ ế“Không sai, quyển sách kia là sách thẻ của Đồ Linh Kiến Hậu, ngày xưa nó cóchút thù hận với ta.” Lilith nói.Lúc này có một con cá bơi ngang qua, há mồm ngậm lấy cục đá, mang theo nóbơi về hướng con đường từng đi qua.“Vì sao bọn người kia đều có sách thẻ? Rốt cục sách thẻ có tác dụng gì?” LiễuBình cảm thấy hứng thú mà hỏi.“Sách thẻ giao cho bộ bài sức mạnh hệ thần bí kỳ lạ nào đó, ví dụ như nữ nhânmà ngươi nhìn thấy kia, sách thẻ trên tay ả tên là ‘Trái Cây Ác Độc’, có thể biếntất cả thẻ bài thành trái cây, nếu nữ nhân kia ăn vào thì sẽ hấp thu được sứcmạnh của thẻ bài.” Lilith nói.“Vậy ‘Liệt Hồn Chi Thư’ thì sao?” Liễu Bình hỏi.“Nó phân liệt thẻ bài thành vô số ma kiến chi chít, tưởng tượng đến chuyện nàythôi ta đã nổi hết cả da gà.” Lilith nói.“Nói như vậy, ta phải tìm kiếm một quyển sách thẻ.” Liễu Bình nói.Lilith không biết nghĩ đến cái gì, ảm đạm nói: “Tay mơ như ngươi thì tìm sáchthẻ bình thường để dùng đi, nếu ngươi dùng sách thẻ quá tốt, người khác sẽkhiêu chiến ngươi, ngươi lại đánh không lại, chỉ có thể thua trận rồi đưa sáchthẻ cho người khác.”Con cá bỗng lặn xuống đáy nước, núp vào một đám cá nhỏ đang bơi chungquanh.“Làm sao vậy?” Liễu Bình không rõ nguyên do.“Hình như ta cảm ứng được cái gì... Ngươi chờ một chút.” Lilith nói.Qua mấy phút.Lilith vui vẻ nói: “Hốc cây! Ở gần đây có ẩn giấu một hốc cây!”“Hốc cây?” Liễu Bình khó hiểu lặp lại.“Không sai, hốc cây là nơi do một vị tồn tại vĩ đại bố trí, cung cấp cho nhữngngười hành tẩu bên ngoài liên lạc và giao dịch với ngài, dù sao thì Vĩnh Dạ thậtsự rộng lớn vô biên, có một vài người sau khi rời đi chỗ tránh nạn thì không dễdàng trở về được.” Lilith nói.Con cá tăng nhanh tốc độ ra sức bơi lội, nó nhanh chóng đến được bên bờ, phunmột viên đá màu đen ra ngoài.Đá quay cuồng một hồi rồi dừng lại trong rừng.Phanh!Một con chó đột nhiên xuất hiện.“Vì sao muốn để chó con ra tới lần nữa?” Lilith khó hiểu hỏi.“Nữ nhân kia có loại cảm ứng đặc biệt đối với kẻ có cấp bậc từ 15 trở lên, conchó cỏ này của ta mới có cấp 3, hơn nữa lại xa như vậy, tương đối an toàn hơnrất nhiều.” Liễu Bình nói.ế ề ổ ể“Thì ra là thế, chạy về hướng bên trái, nơi đó có một cây cổ thụ thật lớn, để chócon chui vào đó đi, bên trong có sức mạnh che chắn khí tức.” Lilith nói.Hỏa Nha khẽ gật đầu, bắt đầu nhanh chóng chạy vội.Chỉ chốc lát sau.Nó phát hiện cây cổ thụ già kia, sau đó chui vào trong hốc cây.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên:“Ngươi đã được gia trì bởi thuật ngăn cách khí tức, đây là một loại thuật phápcủa Thần Bí Trắc.”An toàn!

Chương 381: An toàn!