"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 389: Ngươi hứa đi
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Sân thi đấu."Liễu Bình đâu?" Lilith hỏi."Không biết, mới vừa rồi còn ở nơi này mà." Andrea nói."Quyển sổ kia không có vấn đề gì chứ?" Lilith lo lắng nói.Andrea nghe vậy cũng thấp thỏm không yên, nói: "Chắc hẳn là không chứ,quyển sổ kia đã đi theo ta rất nhiều năm, ta vẫn nhớ nó là để dùng giúp đỡ ta, sẽkhông có nguy hiểm gì cả..."Ngay sau đó...Liễu Bình bỗng xuất hiện."Ngươi trở về rồi!" Cả hai cô gái đều nói."Đúng vậy..." Liễu Bình cười nói: "Đi kết bạn với một người, Andrea, ngươi đợita một lát, ta xử lý một vài chuyện..."Hắn tiện tay rút một tấm thẻ bài rồi ném ra.Bụp!Libertas hiện thân."y? Gọi ta ra làm gì? Ta đang ngủ." Hắn ta xoa mắt, nói."Ngươi nhìn cảnh tượng xung quanh xem." Liễu Bình nói.Libertas đi vòng một vòng, giật mình nói: "Đây là nơi nào? Tại sao lại có mộtcon khỉ hai đầu nằm trên mặt đất? Nó ăn cơm chùa của ngươi rồi sao?""Nơi này là Đăng Thần chiến, Libertas." Liễu Bình nói."Đăng Thần chiến?""Đúng."Liễu Bình nói mọi chuyện từ đầu tới cuối, sau đó yên lặng quan sát Libertas.Ánh mắt Libertas nhìn về hư không."Nó nói ta thông qua thăm dò, phát hiện một chiến trường Đăng Thần chiến,cho nên điểm kinh nghiệm đã đủ để thăng cấp."Libertas lẩm bẩm nói."Vậy thì thăng cấp đi." Liễu Bình nói.Libertas gật đầu, ánh mắt bỗng ngưng kết lại.Hắn ta nhìn chằm chằm hư không, hét lên: "Vừa thăng cấp đã học được kỹ năngmới? Quả nhiên nên rời khỏi thế giới Danh Sách 'Ngu Giả' từ sớm mới đúng."Liễu Bình nhìn vẻ mặt ngẩn ngơ của hắn ta thì không quan tâm nữa, lại đưa tayrút một tấm thẻ bài khác rồi ném ra bên ngoài.Bụp!Chó cỏ Hỏa Nha xuất hiện.Liễu Bình ngồi xổm xuống, thở dài nói: "Hỏa Nha, cũng may mà có ngươi,chúng ta mới có thể tiến nhập tòa thành trì ma quỷ này, thậm chí tiến vào Hoàngcung tìm được Lilith nữa."Một ống nghiệm chứa đầy máu đang sôi sùng sục xuất hiện trên tay Liễu Bình.Hắn mở nắp ống nghiệm, đưa tới trước mặt Hỏa Nha."Gâu?" Hỏa Nha nghi ngờ hỏi.Liễu Bình nói: "Đây là một loại ma huyết dược mà ta lấy được từ một ngườibạn, thích hợp thay thế huyết mạch loài chó, sau khi uống nó sẽ rất đau đớn, nếunhư ngươi..."Còn chưa dứt lời, Hỏa Nha bỗng cắn ống nghiệm, ngửa cổ lên.Ừng ực ừng ực...Nó uống một hơi cạn sạch ma huyết dược bên trong ống nghiệm."Grừ grừ gâu..."Hỏa Nha nói với vẻ chua xót.Liễu Bình xoa đầu của nó, an ủi: "Đúng vậy, ta biết khi ngươi từ Huyết NhụcThú Khuyển biến thành một con chó cỏ thì tâm lý chênh lệch quá lớn, thếnhưng hãy yên tâm đi, chai thuốc này là do một cao thủ tuyệt đỉnh điều chế,chắc hẳn sẽ giúp ngươi thay đổi huyết mạch, ta nghe nói đây là một loại huyếtmạch ma khuyển rất mạnh."Hỏa Nha bỗng ngã xuống đất, liên tục quay cuồng, phát ra những tiếng gào thétđau đớn.Thay đổi huyết mạch đã bắt đầu!Liễu Bình liếc nhìn, đứng dậy nói: "Cố gắng chịu đựng, ngươi sẽ dần dần mạnhlên."Hắn vẫy vẫy tay với Andrea.Andrea hiểu ý, đi theo hắn đi tới một bên khác của sân thi đấu."Đưa ta thanh Phẫu Long đao đi." Liễu Bình nói."Này." Andrea nói.Liễu Bình cầm thanh đao quan sát một lát, nói nhỏ: "Thanh đao này khôngđược.""Ơ? Nhưng từ khi ta có ý thức tới nay, cũng đã nhớ được thanh đao này là mộtthanh đao phẫu thuật rồng mà." Andrea nói."Ngươi nhìn xem, trên thanh đao này có mấy phù văn đặc biệt, ta đã từng traođổi với một người bạn của ta, chúng ta nhất trí cho rằng, vào một thời điểm nàođó thì thanh đao này sẽ xuất hiện vấn đề." Liễu Bình nói.ắ ế ể ổ ẫKhông đợi Andrea nói chuyện, hắn lại nói tiếp: "Quyển 'Sổ tay giải phẫu và cảitạo chúng sinh' trên tay ngươi cũng có vấn đề, nó là tang vật của một vụ trộm,cũng may ta và chủ nhân quyển sách coi như hợp nhau, đã giải thích rõ ràngmọi chuyện rồi."Andrea ngây người, gương mặt dần dần lộ rõ vẻ tuyệt vọng."Liễu Bình..." Cô bé nhỏ giọng nói: "Khi ta có tri giác là khoảng hai tuổi, khi đóta đã tới Vĩnh Dạ, thực sự không nhớ rõ lúc còn sống đã xảy ra chuyện gì."Liễu Bình im lặng gật đầu."Chẳng lẽ ta có tội tình gì sao? Tại sao ngay cả ký ức khi còn sống cũng khôngcó?" Andrea nói.Liễu Bình xoa đầu cô bé, an ủi:"Đừng suy nghĩ lung tung, ngươi còn nhỏ như vậy đã tới Vĩnh Dạ, làm sao cóthể có tội nghiệt gì cơ chứ?"Andrea khàn giọng nói: "Thế nhưng xương sống lưng của ta đã bị đổi mất,thanh đao và sổ tay mà ta mang theo còn tưởng sẽ có thể thay đổi vận mệnh củabản thân, ai ngờ bọn chúng lại là công cụ đòi mạng ta, ta cũng không biết thânnhân của mình là ai, cũng không có bất cứ người nào quan tâm ta cả...""Cảnh tượng đầu tiên khi ta mở mắt ra, chính là bóng đêm vĩnh hằng.""Tại sao lại như vậy?"Liễu Bình lau nước mắt của cô bé đi, nói nhỏ: "Ta vẫn ở cạnh ngươi, Andrea, tavẫn luôn quan tâm tới ngươi mà."Andrea ngẩng đầu, nói với vẻ khó hiểu: "Rõ ràng ta chẳng hề làm cái gì, tại saolại có người muốn giết ta? Tại sao bọn chúng lại muốn ta vĩnh viễn không thểtrở mình?""Nghe ta nói này..." Liễu Bình nhếch môi, lộ ra một nụ cười ấm áp: "Thực ra tacũng không khác ngươi là bao, khi ta ra đời đã bị ném vào trong sông, suýt chútnữa bị chết đuối.""Tại sao?" Andrea hỏi."Bởi vì cơ thể ta có khiếm khuyết, bọn họ không cần ta." Liễu Bình nói."Thế giới này... tại sao lại cay đắng như vậy..." Andrea cúi gầm mặt xuống, từnggiọt nước mắt rơi trên mặt đất.Liễu Bình ngồi xổm xuống, ôm cô bé vào trong ngực, ấm áp nói: "Thế nhưngngươi nhìn xem, hiện tại ta vẫn khỏe mạnh đứng trước mặt ngươi, ta có thểquan tâm ngươi, mà ngươi cũng có thể quan tâm ta, hai người chúng ta cùngthoát khỏi vở kịch hắc ám, lại thoát khỏi Danh Sách Ngu Giả, về sau không cònbất cứ thứ gì có thể trói buộc vận mệnh của chúng ta nữa, đó mới là chuyệnquan trọng nhất."Andrea tựa đầu lên vai hắn, nhỏ giọng nói: "Ngươi nói đúng."Liễu Bình nói: "Trái tim con người giống như một con cá đang bơi, bơi hướngvực sâu thì thân ở trong vực sâu; cho nên đừng quan tâm về quá khứ, đừng nghĩlại nữa, từ giờ trở đi, ta sẽ mãi ở cạnh ngươi."Andrea đưa tay lau nước mắt, nói với giọng khàn khàn: "Xin đừng... bỏ rơi ta.""Ừ." Liễu Bình nói."Ngươi hứa đi.""Ta hứa."Liễu Bình tiện tay rút một tấm thẻ bài ra, rồi ném nó ra ngoài.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Sân thi đấu."Liễu Bình đâu?" Lilith hỏi."Không biết, mới vừa rồi còn ở nơi này mà." Andrea nói."Quyển sổ kia không có vấn đề gì chứ?" Lilith lo lắng nói.Andrea nghe vậy cũng thấp thỏm không yên, nói: "Chắc hẳn là không chứ,quyển sổ kia đã đi theo ta rất nhiều năm, ta vẫn nhớ nó là để dùng giúp đỡ ta, sẽkhông có nguy hiểm gì cả..."Ngay sau đó...Liễu Bình bỗng xuất hiện."Ngươi trở về rồi!" Cả hai cô gái đều nói."Đúng vậy..." Liễu Bình cười nói: "Đi kết bạn với một người, Andrea, ngươi đợita một lát, ta xử lý một vài chuyện..."Hắn tiện tay rút một tấm thẻ bài rồi ném ra.Bụp!Libertas hiện thân."y? Gọi ta ra làm gì? Ta đang ngủ." Hắn ta xoa mắt, nói."Ngươi nhìn cảnh tượng xung quanh xem." Liễu Bình nói.Libertas đi vòng một vòng, giật mình nói: "Đây là nơi nào? Tại sao lại có mộtcon khỉ hai đầu nằm trên mặt đất? Nó ăn cơm chùa của ngươi rồi sao?""Nơi này là Đăng Thần chiến, Libertas." Liễu Bình nói."Đăng Thần chiến?""Đúng."Liễu Bình nói mọi chuyện từ đầu tới cuối, sau đó yên lặng quan sát Libertas.Ánh mắt Libertas nhìn về hư không."Nó nói ta thông qua thăm dò, phát hiện một chiến trường Đăng Thần chiến,cho nên điểm kinh nghiệm đã đủ để thăng cấp."Libertas lẩm bẩm nói."Vậy thì thăng cấp đi." Liễu Bình nói.Libertas gật đầu, ánh mắt bỗng ngưng kết lại.Hắn ta nhìn chằm chằm hư không, hét lên: "Vừa thăng cấp đã học được kỹ năngmới? Quả nhiên nên rời khỏi thế giới Danh Sách 'Ngu Giả' từ sớm mới đúng."Liễu Bình nhìn vẻ mặt ngẩn ngơ của hắn ta thì không quan tâm nữa, lại đưa tayrút một tấm thẻ bài khác rồi ném ra bên ngoài.Bụp!Chó cỏ Hỏa Nha xuất hiện.Liễu Bình ngồi xổm xuống, thở dài nói: "Hỏa Nha, cũng may mà có ngươi,chúng ta mới có thể tiến nhập tòa thành trì ma quỷ này, thậm chí tiến vào Hoàngcung tìm được Lilith nữa."Một ống nghiệm chứa đầy máu đang sôi sùng sục xuất hiện trên tay Liễu Bình.Hắn mở nắp ống nghiệm, đưa tới trước mặt Hỏa Nha."Gâu?" Hỏa Nha nghi ngờ hỏi.Liễu Bình nói: "Đây là một loại ma huyết dược mà ta lấy được từ một ngườibạn, thích hợp thay thế huyết mạch loài chó, sau khi uống nó sẽ rất đau đớn, nếunhư ngươi..."Còn chưa dứt lời, Hỏa Nha bỗng cắn ống nghiệm, ngửa cổ lên.Ừng ực ừng ực...Nó uống một hơi cạn sạch ma huyết dược bên trong ống nghiệm."Grừ grừ gâu..."Hỏa Nha nói với vẻ chua xót.Liễu Bình xoa đầu của nó, an ủi: "Đúng vậy, ta biết khi ngươi từ Huyết NhụcThú Khuyển biến thành một con chó cỏ thì tâm lý chênh lệch quá lớn, thếnhưng hãy yên tâm đi, chai thuốc này là do một cao thủ tuyệt đỉnh điều chế,chắc hẳn sẽ giúp ngươi thay đổi huyết mạch, ta nghe nói đây là một loại huyếtmạch ma khuyển rất mạnh."Hỏa Nha bỗng ngã xuống đất, liên tục quay cuồng, phát ra những tiếng gào thétđau đớn.Thay đổi huyết mạch đã bắt đầu!Liễu Bình liếc nhìn, đứng dậy nói: "Cố gắng chịu đựng, ngươi sẽ dần dần mạnhlên."Hắn vẫy vẫy tay với Andrea.Andrea hiểu ý, đi theo hắn đi tới một bên khác của sân thi đấu."Đưa ta thanh Phẫu Long đao đi." Liễu Bình nói."Này." Andrea nói.Liễu Bình cầm thanh đao quan sát một lát, nói nhỏ: "Thanh đao này khôngđược.""Ơ? Nhưng từ khi ta có ý thức tới nay, cũng đã nhớ được thanh đao này là mộtthanh đao phẫu thuật rồng mà." Andrea nói."Ngươi nhìn xem, trên thanh đao này có mấy phù văn đặc biệt, ta đã từng traođổi với một người bạn của ta, chúng ta nhất trí cho rằng, vào một thời điểm nàođó thì thanh đao này sẽ xuất hiện vấn đề." Liễu Bình nói.ắ ế ể ổ ẫKhông đợi Andrea nói chuyện, hắn lại nói tiếp: "Quyển 'Sổ tay giải phẫu và cảitạo chúng sinh' trên tay ngươi cũng có vấn đề, nó là tang vật của một vụ trộm,cũng may ta và chủ nhân quyển sách coi như hợp nhau, đã giải thích rõ ràngmọi chuyện rồi."Andrea ngây người, gương mặt dần dần lộ rõ vẻ tuyệt vọng."Liễu Bình..." Cô bé nhỏ giọng nói: "Khi ta có tri giác là khoảng hai tuổi, khi đóta đã tới Vĩnh Dạ, thực sự không nhớ rõ lúc còn sống đã xảy ra chuyện gì."Liễu Bình im lặng gật đầu."Chẳng lẽ ta có tội tình gì sao? Tại sao ngay cả ký ức khi còn sống cũng khôngcó?" Andrea nói.Liễu Bình xoa đầu cô bé, an ủi:"Đừng suy nghĩ lung tung, ngươi còn nhỏ như vậy đã tới Vĩnh Dạ, làm sao cóthể có tội nghiệt gì cơ chứ?"Andrea khàn giọng nói: "Thế nhưng xương sống lưng của ta đã bị đổi mất,thanh đao và sổ tay mà ta mang theo còn tưởng sẽ có thể thay đổi vận mệnh củabản thân, ai ngờ bọn chúng lại là công cụ đòi mạng ta, ta cũng không biết thânnhân của mình là ai, cũng không có bất cứ người nào quan tâm ta cả...""Cảnh tượng đầu tiên khi ta mở mắt ra, chính là bóng đêm vĩnh hằng.""Tại sao lại như vậy?"Liễu Bình lau nước mắt của cô bé đi, nói nhỏ: "Ta vẫn ở cạnh ngươi, Andrea, tavẫn luôn quan tâm tới ngươi mà."Andrea ngẩng đầu, nói với vẻ khó hiểu: "Rõ ràng ta chẳng hề làm cái gì, tại saolại có người muốn giết ta? Tại sao bọn chúng lại muốn ta vĩnh viễn không thểtrở mình?""Nghe ta nói này..." Liễu Bình nhếch môi, lộ ra một nụ cười ấm áp: "Thực ra tacũng không khác ngươi là bao, khi ta ra đời đã bị ném vào trong sông, suýt chútnữa bị chết đuối.""Tại sao?" Andrea hỏi."Bởi vì cơ thể ta có khiếm khuyết, bọn họ không cần ta." Liễu Bình nói."Thế giới này... tại sao lại cay đắng như vậy..." Andrea cúi gầm mặt xuống, từnggiọt nước mắt rơi trên mặt đất.Liễu Bình ngồi xổm xuống, ôm cô bé vào trong ngực, ấm áp nói: "Thế nhưngngươi nhìn xem, hiện tại ta vẫn khỏe mạnh đứng trước mặt ngươi, ta có thểquan tâm ngươi, mà ngươi cũng có thể quan tâm ta, hai người chúng ta cùngthoát khỏi vở kịch hắc ám, lại thoát khỏi Danh Sách Ngu Giả, về sau không cònbất cứ thứ gì có thể trói buộc vận mệnh của chúng ta nữa, đó mới là chuyệnquan trọng nhất."Andrea tựa đầu lên vai hắn, nhỏ giọng nói: "Ngươi nói đúng."Liễu Bình nói: "Trái tim con người giống như một con cá đang bơi, bơi hướngvực sâu thì thân ở trong vực sâu; cho nên đừng quan tâm về quá khứ, đừng nghĩlại nữa, từ giờ trở đi, ta sẽ mãi ở cạnh ngươi."Andrea đưa tay lau nước mắt, nói với giọng khàn khàn: "Xin đừng... bỏ rơi ta.""Ừ." Liễu Bình nói."Ngươi hứa đi.""Ta hứa."Liễu Bình tiện tay rút một tấm thẻ bài ra, rồi ném nó ra ngoài.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Sân thi đấu."Liễu Bình đâu?" Lilith hỏi."Không biết, mới vừa rồi còn ở nơi này mà." Andrea nói."Quyển sổ kia không có vấn đề gì chứ?" Lilith lo lắng nói.Andrea nghe vậy cũng thấp thỏm không yên, nói: "Chắc hẳn là không chứ,quyển sổ kia đã đi theo ta rất nhiều năm, ta vẫn nhớ nó là để dùng giúp đỡ ta, sẽkhông có nguy hiểm gì cả..."Ngay sau đó...Liễu Bình bỗng xuất hiện."Ngươi trở về rồi!" Cả hai cô gái đều nói."Đúng vậy..." Liễu Bình cười nói: "Đi kết bạn với một người, Andrea, ngươi đợita một lát, ta xử lý một vài chuyện..."Hắn tiện tay rút một tấm thẻ bài rồi ném ra.Bụp!Libertas hiện thân."y? Gọi ta ra làm gì? Ta đang ngủ." Hắn ta xoa mắt, nói."Ngươi nhìn cảnh tượng xung quanh xem." Liễu Bình nói.Libertas đi vòng một vòng, giật mình nói: "Đây là nơi nào? Tại sao lại có mộtcon khỉ hai đầu nằm trên mặt đất? Nó ăn cơm chùa của ngươi rồi sao?""Nơi này là Đăng Thần chiến, Libertas." Liễu Bình nói."Đăng Thần chiến?""Đúng."Liễu Bình nói mọi chuyện từ đầu tới cuối, sau đó yên lặng quan sát Libertas.Ánh mắt Libertas nhìn về hư không."Nó nói ta thông qua thăm dò, phát hiện một chiến trường Đăng Thần chiến,cho nên điểm kinh nghiệm đã đủ để thăng cấp."Libertas lẩm bẩm nói."Vậy thì thăng cấp đi." Liễu Bình nói.Libertas gật đầu, ánh mắt bỗng ngưng kết lại.Hắn ta nhìn chằm chằm hư không, hét lên: "Vừa thăng cấp đã học được kỹ năngmới? Quả nhiên nên rời khỏi thế giới Danh Sách 'Ngu Giả' từ sớm mới đúng."Liễu Bình nhìn vẻ mặt ngẩn ngơ của hắn ta thì không quan tâm nữa, lại đưa tayrút một tấm thẻ bài khác rồi ném ra bên ngoài.Bụp!Chó cỏ Hỏa Nha xuất hiện.Liễu Bình ngồi xổm xuống, thở dài nói: "Hỏa Nha, cũng may mà có ngươi,chúng ta mới có thể tiến nhập tòa thành trì ma quỷ này, thậm chí tiến vào Hoàngcung tìm được Lilith nữa."Một ống nghiệm chứa đầy máu đang sôi sùng sục xuất hiện trên tay Liễu Bình.Hắn mở nắp ống nghiệm, đưa tới trước mặt Hỏa Nha."Gâu?" Hỏa Nha nghi ngờ hỏi.Liễu Bình nói: "Đây là một loại ma huyết dược mà ta lấy được từ một ngườibạn, thích hợp thay thế huyết mạch loài chó, sau khi uống nó sẽ rất đau đớn, nếunhư ngươi..."Còn chưa dứt lời, Hỏa Nha bỗng cắn ống nghiệm, ngửa cổ lên.Ừng ực ừng ực...Nó uống một hơi cạn sạch ma huyết dược bên trong ống nghiệm."Grừ grừ gâu..."Hỏa Nha nói với vẻ chua xót.Liễu Bình xoa đầu của nó, an ủi: "Đúng vậy, ta biết khi ngươi từ Huyết NhụcThú Khuyển biến thành một con chó cỏ thì tâm lý chênh lệch quá lớn, thếnhưng hãy yên tâm đi, chai thuốc này là do một cao thủ tuyệt đỉnh điều chế,chắc hẳn sẽ giúp ngươi thay đổi huyết mạch, ta nghe nói đây là một loại huyếtmạch ma khuyển rất mạnh."Hỏa Nha bỗng ngã xuống đất, liên tục quay cuồng, phát ra những tiếng gào thétđau đớn.Thay đổi huyết mạch đã bắt đầu!Liễu Bình liếc nhìn, đứng dậy nói: "Cố gắng chịu đựng, ngươi sẽ dần dần mạnhlên."Hắn vẫy vẫy tay với Andrea.Andrea hiểu ý, đi theo hắn đi tới một bên khác của sân thi đấu."Đưa ta thanh Phẫu Long đao đi." Liễu Bình nói."Này." Andrea nói.Liễu Bình cầm thanh đao quan sát một lát, nói nhỏ: "Thanh đao này khôngđược.""Ơ? Nhưng từ khi ta có ý thức tới nay, cũng đã nhớ được thanh đao này là mộtthanh đao phẫu thuật rồng mà." Andrea nói."Ngươi nhìn xem, trên thanh đao này có mấy phù văn đặc biệt, ta đã từng traođổi với một người bạn của ta, chúng ta nhất trí cho rằng, vào một thời điểm nàođó thì thanh đao này sẽ xuất hiện vấn đề." Liễu Bình nói.ắ ế ể ổ ẫKhông đợi Andrea nói chuyện, hắn lại nói tiếp: "Quyển 'Sổ tay giải phẫu và cảitạo chúng sinh' trên tay ngươi cũng có vấn đề, nó là tang vật của một vụ trộm,cũng may ta và chủ nhân quyển sách coi như hợp nhau, đã giải thích rõ ràngmọi chuyện rồi."Andrea ngây người, gương mặt dần dần lộ rõ vẻ tuyệt vọng."Liễu Bình..." Cô bé nhỏ giọng nói: "Khi ta có tri giác là khoảng hai tuổi, khi đóta đã tới Vĩnh Dạ, thực sự không nhớ rõ lúc còn sống đã xảy ra chuyện gì."Liễu Bình im lặng gật đầu."Chẳng lẽ ta có tội tình gì sao? Tại sao ngay cả ký ức khi còn sống cũng khôngcó?" Andrea nói.Liễu Bình xoa đầu cô bé, an ủi:"Đừng suy nghĩ lung tung, ngươi còn nhỏ như vậy đã tới Vĩnh Dạ, làm sao cóthể có tội nghiệt gì cơ chứ?"Andrea khàn giọng nói: "Thế nhưng xương sống lưng của ta đã bị đổi mất,thanh đao và sổ tay mà ta mang theo còn tưởng sẽ có thể thay đổi vận mệnh củabản thân, ai ngờ bọn chúng lại là công cụ đòi mạng ta, ta cũng không biết thânnhân của mình là ai, cũng không có bất cứ người nào quan tâm ta cả...""Cảnh tượng đầu tiên khi ta mở mắt ra, chính là bóng đêm vĩnh hằng.""Tại sao lại như vậy?"Liễu Bình lau nước mắt của cô bé đi, nói nhỏ: "Ta vẫn ở cạnh ngươi, Andrea, tavẫn luôn quan tâm tới ngươi mà."Andrea ngẩng đầu, nói với vẻ khó hiểu: "Rõ ràng ta chẳng hề làm cái gì, tại saolại có người muốn giết ta? Tại sao bọn chúng lại muốn ta vĩnh viễn không thểtrở mình?""Nghe ta nói này..." Liễu Bình nhếch môi, lộ ra một nụ cười ấm áp: "Thực ra tacũng không khác ngươi là bao, khi ta ra đời đã bị ném vào trong sông, suýt chútnữa bị chết đuối.""Tại sao?" Andrea hỏi."Bởi vì cơ thể ta có khiếm khuyết, bọn họ không cần ta." Liễu Bình nói."Thế giới này... tại sao lại cay đắng như vậy..." Andrea cúi gầm mặt xuống, từnggiọt nước mắt rơi trên mặt đất.Liễu Bình ngồi xổm xuống, ôm cô bé vào trong ngực, ấm áp nói: "Thế nhưngngươi nhìn xem, hiện tại ta vẫn khỏe mạnh đứng trước mặt ngươi, ta có thểquan tâm ngươi, mà ngươi cũng có thể quan tâm ta, hai người chúng ta cùngthoát khỏi vở kịch hắc ám, lại thoát khỏi Danh Sách Ngu Giả, về sau không cònbất cứ thứ gì có thể trói buộc vận mệnh của chúng ta nữa, đó mới là chuyệnquan trọng nhất."Andrea tựa đầu lên vai hắn, nhỏ giọng nói: "Ngươi nói đúng."Liễu Bình nói: "Trái tim con người giống như một con cá đang bơi, bơi hướngvực sâu thì thân ở trong vực sâu; cho nên đừng quan tâm về quá khứ, đừng nghĩlại nữa, từ giờ trở đi, ta sẽ mãi ở cạnh ngươi."Andrea đưa tay lau nước mắt, nói với giọng khàn khàn: "Xin đừng... bỏ rơi ta.""Ừ." Liễu Bình nói."Ngươi hứa đi.""Ta hứa."Liễu Bình tiện tay rút một tấm thẻ bài ra, rồi ném nó ra ngoài.