"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 390: Xương sống của rồng
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bụp!Một chiếc hộp công cụ rất dài xuất hiện dưới chân hai người.Cùng lúc đó, một chiếc bàn dài tản ra ý lạnh xuất hiện trước mặt hai người."Đây là cái gì?" Andrea bị những thứ này hấp dẫn, hỏi."Bàn giải phẫu và công cụ giải phẫu, ta đã học được cách thay đổi xương cộtsống giúp ngươi rồi, từ hôm nay trở đi, ngươi có thể tăng thực lực của bản thânmình lên, về sau mọi thứ sẽ khác." Liễu Bình nói.Andrea nhìn các loại đao giải phẫu kia, hỏi: "Có đau không?"Rồi cô bé lại lắc đầu, nói: "Ta không sợ đau, tới đi."Liễu Bình lấy một lọ thuốc nhỏ ra, đưa cho cô bé, nói:"Uống nó đi."Andrea nhận lọ thuốc, mở nắp ra, uống một hơi cạn sạch.Ngay sau đó...Cô bé nhắm mắt lại, thân hình mềm đi, ngã xuống đất.Liễu Bình vội vàng đỡ cô bé, ôm chặt lấy rồi nhẹ nhàng đặt cô bé lên bàn giảiphẫu."Được rồi, ta chuẩn bị bắt đầu, Lilith, nhớ kỹ lưu lại lửa linh hồn của Andrea,cũng thông báo mấy tên kia một tiếng, tuyệt đối không thể tới quấy rầy ta." LiễuBình nói."A! Ta đi ngay!"Hai mắt Lilith hơi đỏ, vội vàng chạy tới một bên khác.Liễu Bình lôi hết công cụ trong hộp công cụ ra, bày lên bàn giải phẫu.Hắn nhắm mắt lại, cẩn thận nhớ lại những kiến thức mà mình vừa học."Đối với Long tộc khi linh hồn chưa dập tắt mà nói, giải phẫu có độ khó cựclớn, cần một tồn tại chân chính tinh thông giải phẫu thuật, mới có thể thànhcông.""Đương nhiên, nếu như ngươi là một trị liệu giả mà nói, tỉ lệ thành công sẽ caohơn chút, thế nhưng vẫn không thể chủ quan."Lời nói của bóng đen kia lại quanh quẩn bên tai.Liễu Bình nhớ lại toàn bộ những kiến thức mà bóng đen kia dạy bảo hắn, ôn tậpmấy lần, tới lúc xác nhận không còn bất cứ vấn đề gì, lúc này mới yên lòng lại."Được rồi, có thể bắt đầu."Hắn cầm chặt dao giải phẫu, lập tức đặt dao giải phẫu lơ lửng cách phần lưngAndrea vài centimet.ấMấy giây sau...Dao vẫn chưa rạch xuống.Giọng nói của Liễu Bình lại vang lên:"Andrea, ngươi không nên tàn lụi trong bóng đêm vĩnh hằng... về sau có cơ hội,ta sẽ dẫn ngươi tới Luyện Ngục, quan sát thế giới bên ngoài, cũng xem xét đã cóchuyện gì xảy ra trong những năm đó.""Có thù, chúng ta báo thù; có oán, chúng ta báo oán.""Đây là lời thề của Liễu Bình ta."Tay của hắn hơi động.Con dao giải phẫu kia nhẹ nhàng như một chiếc lá rụng, lại hài hòa như gióxuân, tách ra da thịt trắng nõn, như đang kêu gọi nụ hoa đã ngủ say rất lâu vậy.Cùng lúc đó, một tay khác của hắn duỗi ra, làm động tác rút bài từ trong hưkhông.Tấm thẻ bài "Xương sống rồng hoàn mỹ" bị hắn rút ra.Vận mệnh, bắt đầu biến đổi.…Sân thi đấu.Liễu Bình mệt mỏi thở dài, đi tới cạnh Libertas rồi ngồi xuống."Hút không?" Libertas hỏi."Không, ngươi cứ hút đi." Liễu Bình nói.Libertas châm một điếu thuốc, thuận tay móc một chai rượu ra: "Giải phẫu tiếnhành hai ngày hai đêm, ta đoán ngươi cần một vài thứ để nâng cao tinh thần,nếu đã không hút thuốc, hay là uống một hớp?""À, thứ này thì được, cám ơn."Liễu Bình nhận chai rượu, mở nắp, từ từ uống."Liễu Bình, cô bé thế nào rồi?" Lilith hỏi."Hết thảy đều thuận lợi, không uổng công ba tháng mà ta bỏ ra." Liễu Bình nói."Ba tháng?" Lilith giật mình hỏi lại."Không cần lo lắng, chủ nhân của quyển sổ kia cũng không ở trong Vĩnh Dạ,nơi ở của hắn ta là một nơi rất kỳ quái, ta đi theo hắn công tác ba tháng liền."Liễu Bình nói."Tại sao lại phải đi lâu như vậy?" Libertas hỏi."Quyển sổ tay trên tay ta là tang vật, chủ nhân của nó rất tức giận, ta cần phảitốn rất nhiều thời gian để trở thành bạn tốt không chuyện gì không thể nói vớihắn ta, mới có thể giải trừ chuyện này."Liễu Bình nói, trên gương mặt xuất hiện sự hồi ức.ầ ằ ể ổNgay từ đầu khi nói chuyện với nhau, bóng đen kia đã nói rằng quyển sổ taynày là một vật bị trộm đi của hắn ta.Trong vòng ba tháng, chính mình hỗ trợ bóng đen kia hoàn thành gần trăm cuộcgiải phẫu, mới có thể đổi lấy một câu tra hỏi:"Lượng tri thức của ngươi không kém hơn bất cứ người nào cả, tại sao lại trộmđi quyển sổ này chứ?""Thực ra không phải là như vậy..."Lúc ấy, mình đã kể ra mọi chuyện.Bóng đen im lặng vài giây mới nói: "Tại sao ngươi lại không nói cho ta biếtsớm hơn.""Kể cả nói cũng không có bằng chứng, ta cảm thấy vẫn nên cho ngươi biết đượcthái độ cùng bản lĩnh của ta trên lĩnh vực nghiên cứu học thuật, mới có sứcthuyết phục." Liễu Bình nói.Bóng đen bật cười, nói: "Thú vị, nếu là như vậy, ta chắc chắn sẽ không để chocái tên trộm sách đạt được ý nguyện, ta sẽ không giết ngươi, mà lại muốn giúpđỡ ngươi một lần, tốt nhất là có thể làm cho kẻ trộm sách thực sự buồn nôn mộtlần."Hắn ta lấy một bộ thiết bị giải phẫu hoàn chỉnh ra, đặt trước mặt Liễu Bình."Đi đi, ta sẽ tài trợ cho ngươi lần giải phẫu xương sống rồng này, hi vọng ngươicó thể cứu vớt con rồng kia.""Cám ơn các hạ.""Không cần khách sáo, hi vọng thực lực của ngươi tăng tiến nhanh hơn nữa, nếukhông thực lực của ngươi sẽ hạn chế thành tựu của ngươi trên lĩnh vực giảiphẫu học.""Tại sao?""Bởi vì nếu thực lực của ngươi không đủ thì ngay cả việc đứng vững trước mặtmột vài thi thể cũng không làm được, chứ đừng nói tới việc giải phẫu.""Hiểu rồi, lại cám ơn các hạ lần nữa.""Không cần khách sáo thế, ngươi giữ lại quyển sổ đi, nếu như thực lực củangươi vượt qua cấp 20, có rảnh thì hãy tới đây, ta sẽ dẫn ngươi đi quan sát mộtvài thi thể rất thú vị.""Được rồi."...Liễu Bình uống một hớp rượu, ánh mắt nhìn về phía bàn giải phẫu cách đókhông xa.Andrea lẳng lặng nằm nơi đó, nhắm mắt lại, hơi thở nhẹ nhàng mà đều đặn."Khi nào thì cô bé mới có thể tỉnh lại?" Lilith hỏi.ổ ố ẳ ổ ố"Việc thay đổi xương cột sống như này, chẳng khác nào đổi mạng sống mới chorồng, cả linh hồn lẫn cơ thể của cô bé đều cần thời gian để thích ứng, hiện tạichúng ta cũng không biết được cần bao lâu nữa." Liễu Bình nói.Lilith vội vàng nói: "Thế nhưng giải phẫu đã thành công, tình trạng cô bé đã ổnđịnh, chúng ta chỉ cần chờ đợi là được rồi, đúng không?"Liễu Bình cùng Libertas đều bật cười."Hoàn toàn chính xác."Liễu Bình nói.Lilith thở phào một hươi, nhảy lên đầu Liễu Bình, tóm lấy lọn tóc của hắn, nói:"Liễu Bình, ta đói.""Vậy thì chuẩn bị ăn cơm đi." Liễu Bình đứng dậy nói.Hắn nhẹ giọng niệm chú.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bụp!Một chiếc hộp công cụ rất dài xuất hiện dưới chân hai người.Cùng lúc đó, một chiếc bàn dài tản ra ý lạnh xuất hiện trước mặt hai người."Đây là cái gì?" Andrea bị những thứ này hấp dẫn, hỏi."Bàn giải phẫu và công cụ giải phẫu, ta đã học được cách thay đổi xương cộtsống giúp ngươi rồi, từ hôm nay trở đi, ngươi có thể tăng thực lực của bản thânmình lên, về sau mọi thứ sẽ khác." Liễu Bình nói.Andrea nhìn các loại đao giải phẫu kia, hỏi: "Có đau không?"Rồi cô bé lại lắc đầu, nói: "Ta không sợ đau, tới đi."Liễu Bình lấy một lọ thuốc nhỏ ra, đưa cho cô bé, nói:"Uống nó đi."Andrea nhận lọ thuốc, mở nắp ra, uống một hơi cạn sạch.Ngay sau đó...Cô bé nhắm mắt lại, thân hình mềm đi, ngã xuống đất.Liễu Bình vội vàng đỡ cô bé, ôm chặt lấy rồi nhẹ nhàng đặt cô bé lên bàn giảiphẫu."Được rồi, ta chuẩn bị bắt đầu, Lilith, nhớ kỹ lưu lại lửa linh hồn của Andrea,cũng thông báo mấy tên kia một tiếng, tuyệt đối không thể tới quấy rầy ta." LiễuBình nói."A! Ta đi ngay!"Hai mắt Lilith hơi đỏ, vội vàng chạy tới một bên khác.Liễu Bình lôi hết công cụ trong hộp công cụ ra, bày lên bàn giải phẫu.Hắn nhắm mắt lại, cẩn thận nhớ lại những kiến thức mà mình vừa học."Đối với Long tộc khi linh hồn chưa dập tắt mà nói, giải phẫu có độ khó cựclớn, cần một tồn tại chân chính tinh thông giải phẫu thuật, mới có thể thànhcông.""Đương nhiên, nếu như ngươi là một trị liệu giả mà nói, tỉ lệ thành công sẽ caohơn chút, thế nhưng vẫn không thể chủ quan."Lời nói của bóng đen kia lại quanh quẩn bên tai.Liễu Bình nhớ lại toàn bộ những kiến thức mà bóng đen kia dạy bảo hắn, ôn tậpmấy lần, tới lúc xác nhận không còn bất cứ vấn đề gì, lúc này mới yên lòng lại."Được rồi, có thể bắt đầu."Hắn cầm chặt dao giải phẫu, lập tức đặt dao giải phẫu lơ lửng cách phần lưngAndrea vài centimet.ấMấy giây sau...Dao vẫn chưa rạch xuống.Giọng nói của Liễu Bình lại vang lên:"Andrea, ngươi không nên tàn lụi trong bóng đêm vĩnh hằng... về sau có cơ hội,ta sẽ dẫn ngươi tới Luyện Ngục, quan sát thế giới bên ngoài, cũng xem xét đã cóchuyện gì xảy ra trong những năm đó.""Có thù, chúng ta báo thù; có oán, chúng ta báo oán.""Đây là lời thề của Liễu Bình ta."Tay của hắn hơi động.Con dao giải phẫu kia nhẹ nhàng như một chiếc lá rụng, lại hài hòa như gióxuân, tách ra da thịt trắng nõn, như đang kêu gọi nụ hoa đã ngủ say rất lâu vậy.Cùng lúc đó, một tay khác của hắn duỗi ra, làm động tác rút bài từ trong hưkhông.Tấm thẻ bài "Xương sống rồng hoàn mỹ" bị hắn rút ra.Vận mệnh, bắt đầu biến đổi.…Sân thi đấu.Liễu Bình mệt mỏi thở dài, đi tới cạnh Libertas rồi ngồi xuống."Hút không?" Libertas hỏi."Không, ngươi cứ hút đi." Liễu Bình nói.Libertas châm một điếu thuốc, thuận tay móc một chai rượu ra: "Giải phẫu tiếnhành hai ngày hai đêm, ta đoán ngươi cần một vài thứ để nâng cao tinh thần,nếu đã không hút thuốc, hay là uống một hớp?""À, thứ này thì được, cám ơn."Liễu Bình nhận chai rượu, mở nắp, từ từ uống."Liễu Bình, cô bé thế nào rồi?" Lilith hỏi."Hết thảy đều thuận lợi, không uổng công ba tháng mà ta bỏ ra." Liễu Bình nói."Ba tháng?" Lilith giật mình hỏi lại."Không cần lo lắng, chủ nhân của quyển sổ kia cũng không ở trong Vĩnh Dạ,nơi ở của hắn ta là một nơi rất kỳ quái, ta đi theo hắn công tác ba tháng liền."Liễu Bình nói."Tại sao lại phải đi lâu như vậy?" Libertas hỏi."Quyển sổ tay trên tay ta là tang vật, chủ nhân của nó rất tức giận, ta cần phảitốn rất nhiều thời gian để trở thành bạn tốt không chuyện gì không thể nói vớihắn ta, mới có thể giải trừ chuyện này."Liễu Bình nói, trên gương mặt xuất hiện sự hồi ức.ầ ằ ể ổNgay từ đầu khi nói chuyện với nhau, bóng đen kia đã nói rằng quyển sổ taynày là một vật bị trộm đi của hắn ta.Trong vòng ba tháng, chính mình hỗ trợ bóng đen kia hoàn thành gần trăm cuộcgiải phẫu, mới có thể đổi lấy một câu tra hỏi:"Lượng tri thức của ngươi không kém hơn bất cứ người nào cả, tại sao lại trộmđi quyển sổ này chứ?""Thực ra không phải là như vậy..."Lúc ấy, mình đã kể ra mọi chuyện.Bóng đen im lặng vài giây mới nói: "Tại sao ngươi lại không nói cho ta biếtsớm hơn.""Kể cả nói cũng không có bằng chứng, ta cảm thấy vẫn nên cho ngươi biết đượcthái độ cùng bản lĩnh của ta trên lĩnh vực nghiên cứu học thuật, mới có sứcthuyết phục." Liễu Bình nói.Bóng đen bật cười, nói: "Thú vị, nếu là như vậy, ta chắc chắn sẽ không để chocái tên trộm sách đạt được ý nguyện, ta sẽ không giết ngươi, mà lại muốn giúpđỡ ngươi một lần, tốt nhất là có thể làm cho kẻ trộm sách thực sự buồn nôn mộtlần."Hắn ta lấy một bộ thiết bị giải phẫu hoàn chỉnh ra, đặt trước mặt Liễu Bình."Đi đi, ta sẽ tài trợ cho ngươi lần giải phẫu xương sống rồng này, hi vọng ngươicó thể cứu vớt con rồng kia.""Cám ơn các hạ.""Không cần khách sáo, hi vọng thực lực của ngươi tăng tiến nhanh hơn nữa, nếukhông thực lực của ngươi sẽ hạn chế thành tựu của ngươi trên lĩnh vực giảiphẫu học.""Tại sao?""Bởi vì nếu thực lực của ngươi không đủ thì ngay cả việc đứng vững trước mặtmột vài thi thể cũng không làm được, chứ đừng nói tới việc giải phẫu.""Hiểu rồi, lại cám ơn các hạ lần nữa.""Không cần khách sáo thế, ngươi giữ lại quyển sổ đi, nếu như thực lực củangươi vượt qua cấp 20, có rảnh thì hãy tới đây, ta sẽ dẫn ngươi đi quan sát mộtvài thi thể rất thú vị.""Được rồi."...Liễu Bình uống một hớp rượu, ánh mắt nhìn về phía bàn giải phẫu cách đókhông xa.Andrea lẳng lặng nằm nơi đó, nhắm mắt lại, hơi thở nhẹ nhàng mà đều đặn."Khi nào thì cô bé mới có thể tỉnh lại?" Lilith hỏi.ổ ố ẳ ổ ố"Việc thay đổi xương cột sống như này, chẳng khác nào đổi mạng sống mới chorồng, cả linh hồn lẫn cơ thể của cô bé đều cần thời gian để thích ứng, hiện tạichúng ta cũng không biết được cần bao lâu nữa." Liễu Bình nói.Lilith vội vàng nói: "Thế nhưng giải phẫu đã thành công, tình trạng cô bé đã ổnđịnh, chúng ta chỉ cần chờ đợi là được rồi, đúng không?"Liễu Bình cùng Libertas đều bật cười."Hoàn toàn chính xác."Liễu Bình nói.Lilith thở phào một hươi, nhảy lên đầu Liễu Bình, tóm lấy lọn tóc của hắn, nói:"Liễu Bình, ta đói.""Vậy thì chuẩn bị ăn cơm đi." Liễu Bình đứng dậy nói.Hắn nhẹ giọng niệm chú.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bụp!Một chiếc hộp công cụ rất dài xuất hiện dưới chân hai người.Cùng lúc đó, một chiếc bàn dài tản ra ý lạnh xuất hiện trước mặt hai người."Đây là cái gì?" Andrea bị những thứ này hấp dẫn, hỏi."Bàn giải phẫu và công cụ giải phẫu, ta đã học được cách thay đổi xương cộtsống giúp ngươi rồi, từ hôm nay trở đi, ngươi có thể tăng thực lực của bản thânmình lên, về sau mọi thứ sẽ khác." Liễu Bình nói.Andrea nhìn các loại đao giải phẫu kia, hỏi: "Có đau không?"Rồi cô bé lại lắc đầu, nói: "Ta không sợ đau, tới đi."Liễu Bình lấy một lọ thuốc nhỏ ra, đưa cho cô bé, nói:"Uống nó đi."Andrea nhận lọ thuốc, mở nắp ra, uống một hơi cạn sạch.Ngay sau đó...Cô bé nhắm mắt lại, thân hình mềm đi, ngã xuống đất.Liễu Bình vội vàng đỡ cô bé, ôm chặt lấy rồi nhẹ nhàng đặt cô bé lên bàn giảiphẫu."Được rồi, ta chuẩn bị bắt đầu, Lilith, nhớ kỹ lưu lại lửa linh hồn của Andrea,cũng thông báo mấy tên kia một tiếng, tuyệt đối không thể tới quấy rầy ta." LiễuBình nói."A! Ta đi ngay!"Hai mắt Lilith hơi đỏ, vội vàng chạy tới một bên khác.Liễu Bình lôi hết công cụ trong hộp công cụ ra, bày lên bàn giải phẫu.Hắn nhắm mắt lại, cẩn thận nhớ lại những kiến thức mà mình vừa học."Đối với Long tộc khi linh hồn chưa dập tắt mà nói, giải phẫu có độ khó cựclớn, cần một tồn tại chân chính tinh thông giải phẫu thuật, mới có thể thànhcông.""Đương nhiên, nếu như ngươi là một trị liệu giả mà nói, tỉ lệ thành công sẽ caohơn chút, thế nhưng vẫn không thể chủ quan."Lời nói của bóng đen kia lại quanh quẩn bên tai.Liễu Bình nhớ lại toàn bộ những kiến thức mà bóng đen kia dạy bảo hắn, ôn tậpmấy lần, tới lúc xác nhận không còn bất cứ vấn đề gì, lúc này mới yên lòng lại."Được rồi, có thể bắt đầu."Hắn cầm chặt dao giải phẫu, lập tức đặt dao giải phẫu lơ lửng cách phần lưngAndrea vài centimet.ấMấy giây sau...Dao vẫn chưa rạch xuống.Giọng nói của Liễu Bình lại vang lên:"Andrea, ngươi không nên tàn lụi trong bóng đêm vĩnh hằng... về sau có cơ hội,ta sẽ dẫn ngươi tới Luyện Ngục, quan sát thế giới bên ngoài, cũng xem xét đã cóchuyện gì xảy ra trong những năm đó.""Có thù, chúng ta báo thù; có oán, chúng ta báo oán.""Đây là lời thề của Liễu Bình ta."Tay của hắn hơi động.Con dao giải phẫu kia nhẹ nhàng như một chiếc lá rụng, lại hài hòa như gióxuân, tách ra da thịt trắng nõn, như đang kêu gọi nụ hoa đã ngủ say rất lâu vậy.Cùng lúc đó, một tay khác của hắn duỗi ra, làm động tác rút bài từ trong hưkhông.Tấm thẻ bài "Xương sống rồng hoàn mỹ" bị hắn rút ra.Vận mệnh, bắt đầu biến đổi.…Sân thi đấu.Liễu Bình mệt mỏi thở dài, đi tới cạnh Libertas rồi ngồi xuống."Hút không?" Libertas hỏi."Không, ngươi cứ hút đi." Liễu Bình nói.Libertas châm một điếu thuốc, thuận tay móc một chai rượu ra: "Giải phẫu tiếnhành hai ngày hai đêm, ta đoán ngươi cần một vài thứ để nâng cao tinh thần,nếu đã không hút thuốc, hay là uống một hớp?""À, thứ này thì được, cám ơn."Liễu Bình nhận chai rượu, mở nắp, từ từ uống."Liễu Bình, cô bé thế nào rồi?" Lilith hỏi."Hết thảy đều thuận lợi, không uổng công ba tháng mà ta bỏ ra." Liễu Bình nói."Ba tháng?" Lilith giật mình hỏi lại."Không cần lo lắng, chủ nhân của quyển sổ kia cũng không ở trong Vĩnh Dạ,nơi ở của hắn ta là một nơi rất kỳ quái, ta đi theo hắn công tác ba tháng liền."Liễu Bình nói."Tại sao lại phải đi lâu như vậy?" Libertas hỏi."Quyển sổ tay trên tay ta là tang vật, chủ nhân của nó rất tức giận, ta cần phảitốn rất nhiều thời gian để trở thành bạn tốt không chuyện gì không thể nói vớihắn ta, mới có thể giải trừ chuyện này."Liễu Bình nói, trên gương mặt xuất hiện sự hồi ức.ầ ằ ể ổNgay từ đầu khi nói chuyện với nhau, bóng đen kia đã nói rằng quyển sổ taynày là một vật bị trộm đi của hắn ta.Trong vòng ba tháng, chính mình hỗ trợ bóng đen kia hoàn thành gần trăm cuộcgiải phẫu, mới có thể đổi lấy một câu tra hỏi:"Lượng tri thức của ngươi không kém hơn bất cứ người nào cả, tại sao lại trộmđi quyển sổ này chứ?""Thực ra không phải là như vậy..."Lúc ấy, mình đã kể ra mọi chuyện.Bóng đen im lặng vài giây mới nói: "Tại sao ngươi lại không nói cho ta biếtsớm hơn.""Kể cả nói cũng không có bằng chứng, ta cảm thấy vẫn nên cho ngươi biết đượcthái độ cùng bản lĩnh của ta trên lĩnh vực nghiên cứu học thuật, mới có sứcthuyết phục." Liễu Bình nói.Bóng đen bật cười, nói: "Thú vị, nếu là như vậy, ta chắc chắn sẽ không để chocái tên trộm sách đạt được ý nguyện, ta sẽ không giết ngươi, mà lại muốn giúpđỡ ngươi một lần, tốt nhất là có thể làm cho kẻ trộm sách thực sự buồn nôn mộtlần."Hắn ta lấy một bộ thiết bị giải phẫu hoàn chỉnh ra, đặt trước mặt Liễu Bình."Đi đi, ta sẽ tài trợ cho ngươi lần giải phẫu xương sống rồng này, hi vọng ngươicó thể cứu vớt con rồng kia.""Cám ơn các hạ.""Không cần khách sáo, hi vọng thực lực của ngươi tăng tiến nhanh hơn nữa, nếukhông thực lực của ngươi sẽ hạn chế thành tựu của ngươi trên lĩnh vực giảiphẫu học.""Tại sao?""Bởi vì nếu thực lực của ngươi không đủ thì ngay cả việc đứng vững trước mặtmột vài thi thể cũng không làm được, chứ đừng nói tới việc giải phẫu.""Hiểu rồi, lại cám ơn các hạ lần nữa.""Không cần khách sáo thế, ngươi giữ lại quyển sổ đi, nếu như thực lực củangươi vượt qua cấp 20, có rảnh thì hãy tới đây, ta sẽ dẫn ngươi đi quan sát mộtvài thi thể rất thú vị.""Được rồi."...Liễu Bình uống một hớp rượu, ánh mắt nhìn về phía bàn giải phẫu cách đókhông xa.Andrea lẳng lặng nằm nơi đó, nhắm mắt lại, hơi thở nhẹ nhàng mà đều đặn."Khi nào thì cô bé mới có thể tỉnh lại?" Lilith hỏi.ổ ố ẳ ổ ố"Việc thay đổi xương cột sống như này, chẳng khác nào đổi mạng sống mới chorồng, cả linh hồn lẫn cơ thể của cô bé đều cần thời gian để thích ứng, hiện tạichúng ta cũng không biết được cần bao lâu nữa." Liễu Bình nói.Lilith vội vàng nói: "Thế nhưng giải phẫu đã thành công, tình trạng cô bé đã ổnđịnh, chúng ta chỉ cần chờ đợi là được rồi, đúng không?"Liễu Bình cùng Libertas đều bật cười."Hoàn toàn chính xác."Liễu Bình nói.Lilith thở phào một hươi, nhảy lên đầu Liễu Bình, tóm lấy lọn tóc của hắn, nói:"Liễu Bình, ta đói.""Vậy thì chuẩn bị ăn cơm đi." Liễu Bình đứng dậy nói.Hắn nhẹ giọng niệm chú.