"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 470: Long Sáo Giáp!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bàn tay của cô bé vừa tiếp xúc thẻ bài thì thân hình như bị thứ gì đánh bay rangoài, phát ra một tiếng hét kinh hoàng.Tất cả thẻ bài lại bị lật úp lại.Lúc này, Tà Quỷ cũng đã đón đỡ Tasha."Không được! Không thể xem bói! Nếu như nhìn trộm bí mật kia, chúng ta đềuphải chết!"Tasha vừa khóc vừa gào lên một cách cuồng loạn.Tà Quỷ rùng mình, nắm chặt hai tay của cô bé, nói: "Nghe ta đây, không xembói! Chúng ta không xem bói nữa!"Toàn bộ căn phòng đều im lặng.Mà đối diện cái bàn.Trên ghế đẩu.Một bộ xương khô mặc quần áo đang bắt chéo chân, tựa lưng vào ghế, trênmiệng còn ngậm thẻ bài, không nhúc nhích.Giới Vương.Tuổi thọ của hắn ta bị hút sạch, hóa thành một bộ xương khô....Nơi sâu trong Vĩnh Dạ.Mộng Cảnh.Cục cảnh sát.Liễu Bình ngồi tại bậc thang nơi đi xuống tầng hầm ngầm, nói:"Ta sắp thăng cấp rồi.""Ta cũng vậy." Libertas nói."Ta đã thăng cấp." Hoa Tình Không nói."Gâu!" Hỏa Nha cũng góp vui.Tất cả mọi người đều cảm thấy vui vẻ.Trong Vĩnh Dạ, thực lực là thứ quan trọng nhất."Không tính những thứ khác, chỉ là Danh Sách Mộng Cảnh này cũng là một bímật khá kinh người rồi, có thể cho nhiều kinh nghiệm tới như vậy, ngay cả tacũng sắp thăng cấp." Yana cảm thán."Như vậy, sau đó ta sẽ canh giữ tại đây."Liễu Bình nhìn chằm chằm vào cánh cửa kia, nói: "Dựa theo ý của mấy tênchấp pháp kia mà nói, chỉ cần không có quái vật chạy ra khỏi nơi đó, thì tính tađã thông qua sát hạch.""Hẳn là như vậy." Hoa Tình Không nói."Hi vọng không có quái vật tới... bọn chúng là tồn tại từ thời đại Ác Mộng, maquỷ thời đại đó mạnh hơn hiện tại rất nhiều." Yana nói."Còn có chuyện gì liên quan tới thời đại Ác Mộng nữa hay không?" Liễu Bìnhhỏi."Không, chúng ta chỉ biết được một vài trang phục, giống loài, các loại thứcăn,... mà thôi, thế nhưng bí mật chân chính liên quan tới đoạn lịch sử kia đều bịbảo vệ rất nghiêm ngặt, sẽ không để người khác thăm dò một cách dễ dàng."Hoa Tình Không nói.Bỗng nhiên...Cốc cốc cốc...Cửa tầng hầm mở ra.Đám người đều im lặng.Một tay Liễu Bình nắm chặt sách thẻ, một tay rút U Ảnh đao ra, nói:"Ai?"Một giọng nói the thé từ trong cửa truyền ra:"Mở cửa, ta phải ra ngoài."Liễu Bình nói: "Không được, ngươi bị giam tại nơi này, chờ đám người chấppháp sáng sớm ngày mai tới đây, mới có thể thẩm vấn ngươi."Giọng nói kia bỗng nhiên trở nên tàn bạo, gầm lên: "Không ai có thể thẩm vấnta... toàn bộ loài người đều phải bị hủy diệt."Ầm...Khí tức kinh khủng xuyên qua khe cửa, hóa thành gió mạnh thổi tới.Liễu Bình gần như bị thổi bay ra ngoài.Hắn nắm chặt trường đao, thở dài.Chỉ thả khí thế ra, đã có uy lực tới mức này, nếu như đánh nhau thật, nhữngngười bên mình có thể thắng sao?Hắn ho nhẹ, nói:"Chào Idol đại ca, những diễn viên quần chúng chúng ta vẫn chưa tới đủ, xinngài kiên nhẫn chờ thêm một lát."Một luồng lực lượng vô hình từ trên người Liễu Bình tản ra.Năng lực hệ biểu diễn: Long Sáo Giáp!Lần này cũng không giống với khi bay ngang qua rừng cây khi trước...Khi đó khoảng cách giữa Liễu Bình cùng tượng đá màu đen kia quá xa, cho nênkỹ năng không có hiệu lực.ầCòn lần này.Khoảng cách giữa hắn và quái vật cũng chỉ là một cánh cửa mà thôi!Ngay sau đó...Khí tức tàn bạo kia bỗng thu hồi lại, sát ý cũng biến mất hoàn toàn.Giọng nói truyền ra lại có thêm vài phần ủ rũ:"Tới khi nào thì các ngươi mới có thể thu xếp xong mọi chuyện chứ?"Liễu Bình cười nói: "Chúng ta cũng rất bất đắc dĩ, chỉ đạo ánh sáng, thư kýtrường quay bị mắc tắc đường, diễn viên quần chúng còn đang phát quần áo,ngài cứ đi nghỉ ngơi một lát đi."Giọng nói kia nói: "Một đêm nhàm chán, ban đầu ta còn tưởng có thể giết..."Liễu Bình cắt ngang lời của nó, nói: "Ngài chính là vai chính của vở kịch này,hay là thừa dịp những người khác còn chưa tới, hai chúng ta nói chuyện một vàicâu?"Giọng nói kia nói với vẻ khinh thường: "Nói chuyện với ngươi? Mặc dù haichúng ta còn cách một cánh cửa phong ấn, thế nhưng ta có thể cảm nhận đượcngươi còn chưa tới cấp 20 nữa.""Tùy ý nói một vài câu cũng được mà." Liễu Bình mỉm cười nói."Một câu nói tùy ý của ta, đối với ngươi mà nói, đều là bí mật mà nghe xonghẳn phải chết, chúng ta không có gì có thể nói cả." Giọng nói kia nói.Liễu Bình nghĩ cũng đúng.Khi trước mình nghe được bí mật về Thần trụ Hư Không và Tù phạm, đã bịđám Ma vương kia nguyền rủa tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ.Chết hơn sáu chục ngàn lần.Nếu như hiện tại còn lắng nghe bí mật của thời đại Ác Mộng, còn không biết sẽcó kết cục gì đâu.Thế nhưng hoàn toàn không trò chuyện cũng không được.Nhỡ hiệu quả của Long Sáo Giáp biến mất, quái vật kia tiến tới, vậy nên đánhthế nào?Liễu Bình ngẫm nghĩ, cười nói: "Idol đại ca, chúng ta nói chuyện về ngài đi,chuyên môn nói về biểu diễn thôi, thế nào?"Long Sáo Giáp cần liên tục đề cập tới những từ ngữ liên quan tới biểu diễn, hiệuquả mới có thể tiếp tục kích hoạt.Hơn nữa..."Ngươi muốn trò chuyện như thế nào?" Quái vật hỏi."Tâm sự cuộc sống thường ngày chẳng hạn, những thứ tương đối bình thường,một vài chuyện mà mọi người đều công nhận ấy." Liễu Bình nói."Hừ, năm đó ta được công nhận là Ma vương Kỳ Quỷ... trong thời đại của ta, cómấy kẻ có thể so sánh với ta? Nếu không phải loài người giở trò lừa bịp, nhữngnăm đó đừng mơ tưởng chiến thắng ta." Quái vật nói.Liễu Bình cứng người lại.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:[Ngươi nghe được bí mật không thể nghe nói của thời đại trong quá khứ, cơ chếtrừng phạt của ma quỷ và Nhân tộc sắp được kích hoạt.]Liễu Bình chậm rãi nhìn về phía hư không.Hư không tách sang hai bên, lộ ra vô số bóng đen, đồng thanh nói: "Đây là bímật mà ngươi không thể nghe nói, chết! Chết ngay lập tức!"Liễu Bình đưa tay nâng trán.Con rối gấu trúc bên hông hắn run rẩy liên tục như bị giật kinh phong vậy, thậmchí mắt còn trợn trắng."Còn có thể chịu đựng được sao?" Liễu Bình nhỏ giọng hỏi.Gấu trúc thở phào một hơi, nói: "Nhờ việc đã chết sáu chục ngàn lần, thu đượcmột vài kinh nghiệm cho nên miễn cưỡng cũng có thể chịu đựng nổi."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bàn tay của cô bé vừa tiếp xúc thẻ bài thì thân hình như bị thứ gì đánh bay rangoài, phát ra một tiếng hét kinh hoàng.Tất cả thẻ bài lại bị lật úp lại.Lúc này, Tà Quỷ cũng đã đón đỡ Tasha."Không được! Không thể xem bói! Nếu như nhìn trộm bí mật kia, chúng ta đềuphải chết!"Tasha vừa khóc vừa gào lên một cách cuồng loạn.Tà Quỷ rùng mình, nắm chặt hai tay của cô bé, nói: "Nghe ta đây, không xembói! Chúng ta không xem bói nữa!"Toàn bộ căn phòng đều im lặng.Mà đối diện cái bàn.Trên ghế đẩu.Một bộ xương khô mặc quần áo đang bắt chéo chân, tựa lưng vào ghế, trênmiệng còn ngậm thẻ bài, không nhúc nhích.Giới Vương.Tuổi thọ của hắn ta bị hút sạch, hóa thành một bộ xương khô....Nơi sâu trong Vĩnh Dạ.Mộng Cảnh.Cục cảnh sát.Liễu Bình ngồi tại bậc thang nơi đi xuống tầng hầm ngầm, nói:"Ta sắp thăng cấp rồi.""Ta cũng vậy." Libertas nói."Ta đã thăng cấp." Hoa Tình Không nói."Gâu!" Hỏa Nha cũng góp vui.Tất cả mọi người đều cảm thấy vui vẻ.Trong Vĩnh Dạ, thực lực là thứ quan trọng nhất."Không tính những thứ khác, chỉ là Danh Sách Mộng Cảnh này cũng là một bímật khá kinh người rồi, có thể cho nhiều kinh nghiệm tới như vậy, ngay cả tacũng sắp thăng cấp." Yana cảm thán."Như vậy, sau đó ta sẽ canh giữ tại đây."Liễu Bình nhìn chằm chằm vào cánh cửa kia, nói: "Dựa theo ý của mấy tênchấp pháp kia mà nói, chỉ cần không có quái vật chạy ra khỏi nơi đó, thì tính tađã thông qua sát hạch.""Hẳn là như vậy." Hoa Tình Không nói."Hi vọng không có quái vật tới... bọn chúng là tồn tại từ thời đại Ác Mộng, maquỷ thời đại đó mạnh hơn hiện tại rất nhiều." Yana nói."Còn có chuyện gì liên quan tới thời đại Ác Mộng nữa hay không?" Liễu Bìnhhỏi."Không, chúng ta chỉ biết được một vài trang phục, giống loài, các loại thứcăn,... mà thôi, thế nhưng bí mật chân chính liên quan tới đoạn lịch sử kia đều bịbảo vệ rất nghiêm ngặt, sẽ không để người khác thăm dò một cách dễ dàng."Hoa Tình Không nói.Bỗng nhiên...Cốc cốc cốc...Cửa tầng hầm mở ra.Đám người đều im lặng.Một tay Liễu Bình nắm chặt sách thẻ, một tay rút U Ảnh đao ra, nói:"Ai?"Một giọng nói the thé từ trong cửa truyền ra:"Mở cửa, ta phải ra ngoài."Liễu Bình nói: "Không được, ngươi bị giam tại nơi này, chờ đám người chấppháp sáng sớm ngày mai tới đây, mới có thể thẩm vấn ngươi."Giọng nói kia bỗng nhiên trở nên tàn bạo, gầm lên: "Không ai có thể thẩm vấnta... toàn bộ loài người đều phải bị hủy diệt."Ầm...Khí tức kinh khủng xuyên qua khe cửa, hóa thành gió mạnh thổi tới.Liễu Bình gần như bị thổi bay ra ngoài.Hắn nắm chặt trường đao, thở dài.Chỉ thả khí thế ra, đã có uy lực tới mức này, nếu như đánh nhau thật, nhữngngười bên mình có thể thắng sao?Hắn ho nhẹ, nói:"Chào Idol đại ca, những diễn viên quần chúng chúng ta vẫn chưa tới đủ, xinngài kiên nhẫn chờ thêm một lát."Một luồng lực lượng vô hình từ trên người Liễu Bình tản ra.Năng lực hệ biểu diễn: Long Sáo Giáp!Lần này cũng không giống với khi bay ngang qua rừng cây khi trước...Khi đó khoảng cách giữa Liễu Bình cùng tượng đá màu đen kia quá xa, cho nênkỹ năng không có hiệu lực.ầCòn lần này.Khoảng cách giữa hắn và quái vật cũng chỉ là một cánh cửa mà thôi!Ngay sau đó...Khí tức tàn bạo kia bỗng thu hồi lại, sát ý cũng biến mất hoàn toàn.Giọng nói truyền ra lại có thêm vài phần ủ rũ:"Tới khi nào thì các ngươi mới có thể thu xếp xong mọi chuyện chứ?"Liễu Bình cười nói: "Chúng ta cũng rất bất đắc dĩ, chỉ đạo ánh sáng, thư kýtrường quay bị mắc tắc đường, diễn viên quần chúng còn đang phát quần áo,ngài cứ đi nghỉ ngơi một lát đi."Giọng nói kia nói: "Một đêm nhàm chán, ban đầu ta còn tưởng có thể giết..."Liễu Bình cắt ngang lời của nó, nói: "Ngài chính là vai chính của vở kịch này,hay là thừa dịp những người khác còn chưa tới, hai chúng ta nói chuyện một vàicâu?"Giọng nói kia nói với vẻ khinh thường: "Nói chuyện với ngươi? Mặc dù haichúng ta còn cách một cánh cửa phong ấn, thế nhưng ta có thể cảm nhận đượcngươi còn chưa tới cấp 20 nữa.""Tùy ý nói một vài câu cũng được mà." Liễu Bình mỉm cười nói."Một câu nói tùy ý của ta, đối với ngươi mà nói, đều là bí mật mà nghe xonghẳn phải chết, chúng ta không có gì có thể nói cả." Giọng nói kia nói.Liễu Bình nghĩ cũng đúng.Khi trước mình nghe được bí mật về Thần trụ Hư Không và Tù phạm, đã bịđám Ma vương kia nguyền rủa tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ.Chết hơn sáu chục ngàn lần.Nếu như hiện tại còn lắng nghe bí mật của thời đại Ác Mộng, còn không biết sẽcó kết cục gì đâu.Thế nhưng hoàn toàn không trò chuyện cũng không được.Nhỡ hiệu quả của Long Sáo Giáp biến mất, quái vật kia tiến tới, vậy nên đánhthế nào?Liễu Bình ngẫm nghĩ, cười nói: "Idol đại ca, chúng ta nói chuyện về ngài đi,chuyên môn nói về biểu diễn thôi, thế nào?"Long Sáo Giáp cần liên tục đề cập tới những từ ngữ liên quan tới biểu diễn, hiệuquả mới có thể tiếp tục kích hoạt.Hơn nữa..."Ngươi muốn trò chuyện như thế nào?" Quái vật hỏi."Tâm sự cuộc sống thường ngày chẳng hạn, những thứ tương đối bình thường,một vài chuyện mà mọi người đều công nhận ấy." Liễu Bình nói."Hừ, năm đó ta được công nhận là Ma vương Kỳ Quỷ... trong thời đại của ta, cómấy kẻ có thể so sánh với ta? Nếu không phải loài người giở trò lừa bịp, nhữngnăm đó đừng mơ tưởng chiến thắng ta." Quái vật nói.Liễu Bình cứng người lại.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:[Ngươi nghe được bí mật không thể nghe nói của thời đại trong quá khứ, cơ chếtrừng phạt của ma quỷ và Nhân tộc sắp được kích hoạt.]Liễu Bình chậm rãi nhìn về phía hư không.Hư không tách sang hai bên, lộ ra vô số bóng đen, đồng thanh nói: "Đây là bímật mà ngươi không thể nghe nói, chết! Chết ngay lập tức!"Liễu Bình đưa tay nâng trán.Con rối gấu trúc bên hông hắn run rẩy liên tục như bị giật kinh phong vậy, thậmchí mắt còn trợn trắng."Còn có thể chịu đựng được sao?" Liễu Bình nhỏ giọng hỏi.Gấu trúc thở phào một hơi, nói: "Nhờ việc đã chết sáu chục ngàn lần, thu đượcmột vài kinh nghiệm cho nên miễn cưỡng cũng có thể chịu đựng nổi."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bàn tay của cô bé vừa tiếp xúc thẻ bài thì thân hình như bị thứ gì đánh bay rangoài, phát ra một tiếng hét kinh hoàng.Tất cả thẻ bài lại bị lật úp lại.Lúc này, Tà Quỷ cũng đã đón đỡ Tasha."Không được! Không thể xem bói! Nếu như nhìn trộm bí mật kia, chúng ta đềuphải chết!"Tasha vừa khóc vừa gào lên một cách cuồng loạn.Tà Quỷ rùng mình, nắm chặt hai tay của cô bé, nói: "Nghe ta đây, không xembói! Chúng ta không xem bói nữa!"Toàn bộ căn phòng đều im lặng.Mà đối diện cái bàn.Trên ghế đẩu.Một bộ xương khô mặc quần áo đang bắt chéo chân, tựa lưng vào ghế, trênmiệng còn ngậm thẻ bài, không nhúc nhích.Giới Vương.Tuổi thọ của hắn ta bị hút sạch, hóa thành một bộ xương khô....Nơi sâu trong Vĩnh Dạ.Mộng Cảnh.Cục cảnh sát.Liễu Bình ngồi tại bậc thang nơi đi xuống tầng hầm ngầm, nói:"Ta sắp thăng cấp rồi.""Ta cũng vậy." Libertas nói."Ta đã thăng cấp." Hoa Tình Không nói."Gâu!" Hỏa Nha cũng góp vui.Tất cả mọi người đều cảm thấy vui vẻ.Trong Vĩnh Dạ, thực lực là thứ quan trọng nhất."Không tính những thứ khác, chỉ là Danh Sách Mộng Cảnh này cũng là một bímật khá kinh người rồi, có thể cho nhiều kinh nghiệm tới như vậy, ngay cả tacũng sắp thăng cấp." Yana cảm thán."Như vậy, sau đó ta sẽ canh giữ tại đây."Liễu Bình nhìn chằm chằm vào cánh cửa kia, nói: "Dựa theo ý của mấy tênchấp pháp kia mà nói, chỉ cần không có quái vật chạy ra khỏi nơi đó, thì tính tađã thông qua sát hạch.""Hẳn là như vậy." Hoa Tình Không nói."Hi vọng không có quái vật tới... bọn chúng là tồn tại từ thời đại Ác Mộng, maquỷ thời đại đó mạnh hơn hiện tại rất nhiều." Yana nói."Còn có chuyện gì liên quan tới thời đại Ác Mộng nữa hay không?" Liễu Bìnhhỏi."Không, chúng ta chỉ biết được một vài trang phục, giống loài, các loại thứcăn,... mà thôi, thế nhưng bí mật chân chính liên quan tới đoạn lịch sử kia đều bịbảo vệ rất nghiêm ngặt, sẽ không để người khác thăm dò một cách dễ dàng."Hoa Tình Không nói.Bỗng nhiên...Cốc cốc cốc...Cửa tầng hầm mở ra.Đám người đều im lặng.Một tay Liễu Bình nắm chặt sách thẻ, một tay rút U Ảnh đao ra, nói:"Ai?"Một giọng nói the thé từ trong cửa truyền ra:"Mở cửa, ta phải ra ngoài."Liễu Bình nói: "Không được, ngươi bị giam tại nơi này, chờ đám người chấppháp sáng sớm ngày mai tới đây, mới có thể thẩm vấn ngươi."Giọng nói kia bỗng nhiên trở nên tàn bạo, gầm lên: "Không ai có thể thẩm vấnta... toàn bộ loài người đều phải bị hủy diệt."Ầm...Khí tức kinh khủng xuyên qua khe cửa, hóa thành gió mạnh thổi tới.Liễu Bình gần như bị thổi bay ra ngoài.Hắn nắm chặt trường đao, thở dài.Chỉ thả khí thế ra, đã có uy lực tới mức này, nếu như đánh nhau thật, nhữngngười bên mình có thể thắng sao?Hắn ho nhẹ, nói:"Chào Idol đại ca, những diễn viên quần chúng chúng ta vẫn chưa tới đủ, xinngài kiên nhẫn chờ thêm một lát."Một luồng lực lượng vô hình từ trên người Liễu Bình tản ra.Năng lực hệ biểu diễn: Long Sáo Giáp!Lần này cũng không giống với khi bay ngang qua rừng cây khi trước...Khi đó khoảng cách giữa Liễu Bình cùng tượng đá màu đen kia quá xa, cho nênkỹ năng không có hiệu lực.ầCòn lần này.Khoảng cách giữa hắn và quái vật cũng chỉ là một cánh cửa mà thôi!Ngay sau đó...Khí tức tàn bạo kia bỗng thu hồi lại, sát ý cũng biến mất hoàn toàn.Giọng nói truyền ra lại có thêm vài phần ủ rũ:"Tới khi nào thì các ngươi mới có thể thu xếp xong mọi chuyện chứ?"Liễu Bình cười nói: "Chúng ta cũng rất bất đắc dĩ, chỉ đạo ánh sáng, thư kýtrường quay bị mắc tắc đường, diễn viên quần chúng còn đang phát quần áo,ngài cứ đi nghỉ ngơi một lát đi."Giọng nói kia nói: "Một đêm nhàm chán, ban đầu ta còn tưởng có thể giết..."Liễu Bình cắt ngang lời của nó, nói: "Ngài chính là vai chính của vở kịch này,hay là thừa dịp những người khác còn chưa tới, hai chúng ta nói chuyện một vàicâu?"Giọng nói kia nói với vẻ khinh thường: "Nói chuyện với ngươi? Mặc dù haichúng ta còn cách một cánh cửa phong ấn, thế nhưng ta có thể cảm nhận đượcngươi còn chưa tới cấp 20 nữa.""Tùy ý nói một vài câu cũng được mà." Liễu Bình mỉm cười nói."Một câu nói tùy ý của ta, đối với ngươi mà nói, đều là bí mật mà nghe xonghẳn phải chết, chúng ta không có gì có thể nói cả." Giọng nói kia nói.Liễu Bình nghĩ cũng đúng.Khi trước mình nghe được bí mật về Thần trụ Hư Không và Tù phạm, đã bịđám Ma vương kia nguyền rủa tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ.Chết hơn sáu chục ngàn lần.Nếu như hiện tại còn lắng nghe bí mật của thời đại Ác Mộng, còn không biết sẽcó kết cục gì đâu.Thế nhưng hoàn toàn không trò chuyện cũng không được.Nhỡ hiệu quả của Long Sáo Giáp biến mất, quái vật kia tiến tới, vậy nên đánhthế nào?Liễu Bình ngẫm nghĩ, cười nói: "Idol đại ca, chúng ta nói chuyện về ngài đi,chuyên môn nói về biểu diễn thôi, thế nào?"Long Sáo Giáp cần liên tục đề cập tới những từ ngữ liên quan tới biểu diễn, hiệuquả mới có thể tiếp tục kích hoạt.Hơn nữa..."Ngươi muốn trò chuyện như thế nào?" Quái vật hỏi."Tâm sự cuộc sống thường ngày chẳng hạn, những thứ tương đối bình thường,một vài chuyện mà mọi người đều công nhận ấy." Liễu Bình nói."Hừ, năm đó ta được công nhận là Ma vương Kỳ Quỷ... trong thời đại của ta, cómấy kẻ có thể so sánh với ta? Nếu không phải loài người giở trò lừa bịp, nhữngnăm đó đừng mơ tưởng chiến thắng ta." Quái vật nói.Liễu Bình cứng người lại.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:[Ngươi nghe được bí mật không thể nghe nói của thời đại trong quá khứ, cơ chếtrừng phạt của ma quỷ và Nhân tộc sắp được kích hoạt.]Liễu Bình chậm rãi nhìn về phía hư không.Hư không tách sang hai bên, lộ ra vô số bóng đen, đồng thanh nói: "Đây là bímật mà ngươi không thể nghe nói, chết! Chết ngay lập tức!"Liễu Bình đưa tay nâng trán.Con rối gấu trúc bên hông hắn run rẩy liên tục như bị giật kinh phong vậy, thậmchí mắt còn trợn trắng."Còn có thể chịu đựng được sao?" Liễu Bình nhỏ giọng hỏi.Gấu trúc thở phào một hơi, nói: "Nhờ việc đã chết sáu chục ngàn lần, thu đượcmột vài kinh nghiệm cho nên miễn cưỡng cũng có thể chịu đựng nổi."