"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 471: Bí mật của Ác Mộng
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nó còn chưa dứt lại, lại bắt đầu giật giật tiếp.Một giây...Hai giây...Ba giây.Hư không dần dần khép lại.Toàn bộ dị tượng đều biến mất hầu như không còn.Chỉ còn một hàng chữ lưu lại tại hư không:[Số lần tử vong: 80.000 lần.]Liễu Bình thở dài, nói về phía cánh cửa kia: "Idol đại ca, chúng ta không tâm sựvề cuộc đời của ngài nữa, chúng ta tâm sự về diễn kịch đi.""Diễn kịch?" Quái vật đối diện hơi kinh ngạc, hỏi lại."Đúng vậy..." Liễu Bình chuẩn bị một lát, nói: "Ta vẫn cảm thấy kỹ năng diễnxuất của ngài rất xuất sắc, là loại xuất sắc có thể bao quát non sông sơn hà, bấtcứ kẻ nào đều không thể sánh bằng.""Thật tinh mắt!" Quái vật nói.Một hàng chữ nhỏ nổi lên:[Lời cổ vũ của ngươi làm cho nó phấn chấn và kiêu ngạo.][Ngươi thu hoạch 0.1% Hồn lực của nó.][Hồn lực thu được: 10.000 điểm.][Ngươi đã có thể thăng cấp, xin hỏi muốn thăng cấp hay không?]Liễu Bình liếc mắt qua, cảm thấy quá vui sướng.Không hề nghi ngờ, lần này tuyệt đối có thể thăng cấp liên tục!Hắn đang định nói hai chữ "thăng cấp" ra, lại nghe được lời nói của quái vậttruyền ra từ cánh cửa:"Ồ? Chẳng biết tại sao khi nói về biểu diễn, ta lại nhớ tới một sự kiện.""Chuyện gì?" Liễu Bình cũng lên tiếng."Nói tới biểu diễn, ta cũng có một tấm thẻ bài Kỳ Quỷ chủng loại lừa gạt, thếnhưng đã bị kẻ khác trộm đi mất." Quái vật phía sau cửa nói.Liễu Bình cảm thấy không ổn lắm, đang định ngăn cản, cũng không còn kịp nữarồi.Con quái vật kia nhớ lại, nói: "Tấm thẻ bài đó, có vẻ như tên là Nham ThạchKhông Tồn Tại."ế ấ ể ế ấ"Nếu như năm đó ta còn tấm thẻ bài này, như vậy có thể kết hợp nó với một tấmthẻ bài Kỳ Quỷ khác, có lẽ chúng ta sẽ chưa chắc thua Nhân tộc."Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Ngươi nghe nói bí mật Ác Mộng không thể nghe nói.][Xin hãy để gấu trúc chuẩn bị nhận lấy cái chết.]…Không thể nói chuyện được nữa.Liễu Bình nhìn gấu trúc bên hông liên tục co giật, không khỏi thở dài.Thế nhưng nếu không nói chuyện, cũng không được.Bởi vì không đánh lại đối phương.Thực sự là...Vĩnh Dạ là một nơi không nói đạo lý.Rõ ràng ta chỉ là một Thẻ bài sư mười mấy cấp mà thôi, tại sao lại phải đối mặtloại Ma Vương Kỳ Quỷ tại thời đại Ác Mộng này chứ?Giọng nói từ sau cánh cửa kia truyền tới bỗng thay đổi, nói:"Thật sự là khó tin mà, rõ ràng ngươi chỉ là một con giun dế, lại có thể ngheđược nhiều chuyện của thời đại chúng ta mà không chết, chẳng lẽ ngươi đã từnglà tồn tại thuộc thời đại chúng ta?"Liễu Bình liếc nhìn gấu trúc.Gấu trúc vẫn đang run rẩy cùng sùi bọt mép.Tuy rằng gấu trúc khoe khoang bản thân có vô số tính mạng, thế nhưng nhỡmay nó không có nhiều như vậy, tới khi sử dụng hết thì chẳng phải mình cũngsẽ chết sao?Thôi được rồi.Vẫn nên dẫn chủ đề tới trên người của mình mới an toàn.Hơn nữa, mình cũng cảm thấy khó hiểu trên một vài một vấn đề."Ta cũng không biết có phải vậy hay không, ta chỉ biết đôi khi sẽ sinh ra ảo giácthính giác, có vẻ như thấy được chuyện của kiếp trước vậy." Liễu Bình nói.Giọng nói kia trở nên hứng thú, hỏi: "Trong ảo giác đó, có thứ gì chỉ dẫn ngươihay không?""Có người để ta đi tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ." Liễu Bình nói.Sau khi cân nhắc liên tục, Liễu Bình cảm thấy nói chuyện này ra cũng không cóvấn đề gì.Vĩnh Dạ rộng lớn vô biên, mình không nói rõ ràng, ai biết được giọng nói kiađang nói tới cái gì?Giọng nói từ cánh cửa truyền ra cũng im lặng.ồMột hồi lâu sau...Nó mới trầm ngâm nói: "Kiếp trước của ngươi không phải Nhân tộc.""Làm sao mà biết?" Liễu Bình hỏi."Trong thời đại của chúng ta, sau khi Nhân tộc tử vong cũng không tiến nhậpVĩnh Dạ; sau khi thời đại của chúng ta kết thúc, Nhân tộc tử vong thì sẽ tiếnnhập Vĩnh Dạ, thế nhưng tuyệt đối sẽ không được chỉ dẫn đi về nơi sâu trongVĩnh Dạ, bởi vì khu vực đó quá nguy hiểm, linh hồn có nguy cơ bị nuốt sạch bấtcứ khi nào.""Đúng vậy, đó là sự thật không thể cãi lại."Liễu Bình biết đối phương nói đúng sự thật, không nhịn được mà nói: "Takhông phải Nhân tộc sao? Vậy thì ta là thứ gì?""Không biết, thế nhưng ta có một phán đoán."Cái giọng nói kia chậm rãi nói: "Có một khả năng... kiếp trước của ngươi là mộttồn tại mà ta nhận biết, ngươi là đồng loại của chúng ta.""Ồ? Là vậy sao? Thực ra ta không có chút dự cảm nào về phương diện này cả."Liễu Bình kinh ngạc nói.Giọng nói kia lại nhiều hơn sự thân thiết, mỉm cười nói: "Ta có thể cảm nhậnđược, những lời vừa rồi ngươi cũng không lừa ta, ngươi đích thật có được lờicăn dặn của kiếp trước...""Ngươi đã tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ, đồng thời cũng không chết."Liễu Bình cố gắng duy trì gương mặt bình tĩnh.Mình không chết là bởi vì phong ấn một con quái vật không thể nhắc tới, làmcho nó liên tục chết thay bản thân mình.Dựa theo chú giải của Danh Sách, đây là lần đầu tiên có người chiến thắng nó.Về phần mình tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ, là bởi vì mình nghe được một bí mậtrất quan trọng, bị ép dịch chuyển tới.Những chuyện này đều rất hiếm gặp.Đương nhiên, những chuyện này không cần giải thích cho tồn tại phía sau cánhcửa.Dù sao cứ kéo mọi chuyện lên người mình, sẽ không phát động bí mật mới nàocả.Cứ để nó đoán bừa đi.Giọng nói kia nói tiếp:"Như vậy ngươi tới nơi này, là muốn làm cái gì?""Ta cũng không biết, ta chỉ biết cần phải tiếp tục tiến tới nơi sâu trong VĩnhDạ." Liễu Bình nói."Thì ra là thế, ta đã hiểu." Giọng nói kia nói.ểĐã hiểu?Nó biết cái gì rồi?Liễu Bình hơi kinh ngạc, lại nghe được giọng nói kia nói tiếp: "Bắt đầu từ thờiđại quá khứ, trải qua dòng thời gian dài vô tận tới ngày hôm nay, ta cũng quansát cẩn thận sự biến đổi của thế giới.""Tới tận ngày nay, tất cả thẻ bài chức nghiệp chuyên môn thời đại Ác Mộng,đều nằm yên tại nơi sâu trong Vĩnh Dạ, chưa từng hiện thế.""Nếu như ngươi là người của chúng ta...""Như vậy tại kiếp trước, ít nhất ngươi cũng sở hữu thẻ bài chức nghiệp của thờiđại Ác Mộng, ngươi đã từng chuyển chức chức nghiệp Ác Mộng."Một tấm thẻ bài từ dưới khe cửa bay tới.Trên thẻ bài có vẽ một lỗ khảm kim loại, xung quanh lỗ khảm có vẽ vô số quáivật, bọn chúng đều cùng nhìn về phía lỗ khảm.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Thẻ bài Ác Mộng: Dò Xét Toàn Bộ Tuyến Thời Gian.][Sử dụng tấm thẻ bài này, sẽ nhảy ra khỏi tuyến thời gian hiên tại, tìm kiếm thẻbài Ác Mộng trong những tuyến thời gian khác mà ngươi đã từng trải qua.]
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nó còn chưa dứt lại, lại bắt đầu giật giật tiếp.Một giây...Hai giây...Ba giây.Hư không dần dần khép lại.Toàn bộ dị tượng đều biến mất hầu như không còn.Chỉ còn một hàng chữ lưu lại tại hư không:[Số lần tử vong: 80.000 lần.]Liễu Bình thở dài, nói về phía cánh cửa kia: "Idol đại ca, chúng ta không tâm sựvề cuộc đời của ngài nữa, chúng ta tâm sự về diễn kịch đi.""Diễn kịch?" Quái vật đối diện hơi kinh ngạc, hỏi lại."Đúng vậy..." Liễu Bình chuẩn bị một lát, nói: "Ta vẫn cảm thấy kỹ năng diễnxuất của ngài rất xuất sắc, là loại xuất sắc có thể bao quát non sông sơn hà, bấtcứ kẻ nào đều không thể sánh bằng.""Thật tinh mắt!" Quái vật nói.Một hàng chữ nhỏ nổi lên:[Lời cổ vũ của ngươi làm cho nó phấn chấn và kiêu ngạo.][Ngươi thu hoạch 0.1% Hồn lực của nó.][Hồn lực thu được: 10.000 điểm.][Ngươi đã có thể thăng cấp, xin hỏi muốn thăng cấp hay không?]Liễu Bình liếc mắt qua, cảm thấy quá vui sướng.Không hề nghi ngờ, lần này tuyệt đối có thể thăng cấp liên tục!Hắn đang định nói hai chữ "thăng cấp" ra, lại nghe được lời nói của quái vậttruyền ra từ cánh cửa:"Ồ? Chẳng biết tại sao khi nói về biểu diễn, ta lại nhớ tới một sự kiện.""Chuyện gì?" Liễu Bình cũng lên tiếng."Nói tới biểu diễn, ta cũng có một tấm thẻ bài Kỳ Quỷ chủng loại lừa gạt, thếnhưng đã bị kẻ khác trộm đi mất." Quái vật phía sau cửa nói.Liễu Bình cảm thấy không ổn lắm, đang định ngăn cản, cũng không còn kịp nữarồi.Con quái vật kia nhớ lại, nói: "Tấm thẻ bài đó, có vẻ như tên là Nham ThạchKhông Tồn Tại."ế ấ ể ế ấ"Nếu như năm đó ta còn tấm thẻ bài này, như vậy có thể kết hợp nó với một tấmthẻ bài Kỳ Quỷ khác, có lẽ chúng ta sẽ chưa chắc thua Nhân tộc."Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Ngươi nghe nói bí mật Ác Mộng không thể nghe nói.][Xin hãy để gấu trúc chuẩn bị nhận lấy cái chết.]…Không thể nói chuyện được nữa.Liễu Bình nhìn gấu trúc bên hông liên tục co giật, không khỏi thở dài.Thế nhưng nếu không nói chuyện, cũng không được.Bởi vì không đánh lại đối phương.Thực sự là...Vĩnh Dạ là một nơi không nói đạo lý.Rõ ràng ta chỉ là một Thẻ bài sư mười mấy cấp mà thôi, tại sao lại phải đối mặtloại Ma Vương Kỳ Quỷ tại thời đại Ác Mộng này chứ?Giọng nói từ sau cánh cửa kia truyền tới bỗng thay đổi, nói:"Thật sự là khó tin mà, rõ ràng ngươi chỉ là một con giun dế, lại có thể ngheđược nhiều chuyện của thời đại chúng ta mà không chết, chẳng lẽ ngươi đã từnglà tồn tại thuộc thời đại chúng ta?"Liễu Bình liếc nhìn gấu trúc.Gấu trúc vẫn đang run rẩy cùng sùi bọt mép.Tuy rằng gấu trúc khoe khoang bản thân có vô số tính mạng, thế nhưng nhỡmay nó không có nhiều như vậy, tới khi sử dụng hết thì chẳng phải mình cũngsẽ chết sao?Thôi được rồi.Vẫn nên dẫn chủ đề tới trên người của mình mới an toàn.Hơn nữa, mình cũng cảm thấy khó hiểu trên một vài một vấn đề."Ta cũng không biết có phải vậy hay không, ta chỉ biết đôi khi sẽ sinh ra ảo giácthính giác, có vẻ như thấy được chuyện của kiếp trước vậy." Liễu Bình nói.Giọng nói kia trở nên hứng thú, hỏi: "Trong ảo giác đó, có thứ gì chỉ dẫn ngươihay không?""Có người để ta đi tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ." Liễu Bình nói.Sau khi cân nhắc liên tục, Liễu Bình cảm thấy nói chuyện này ra cũng không cóvấn đề gì.Vĩnh Dạ rộng lớn vô biên, mình không nói rõ ràng, ai biết được giọng nói kiađang nói tới cái gì?Giọng nói từ cánh cửa truyền ra cũng im lặng.ồMột hồi lâu sau...Nó mới trầm ngâm nói: "Kiếp trước của ngươi không phải Nhân tộc.""Làm sao mà biết?" Liễu Bình hỏi."Trong thời đại của chúng ta, sau khi Nhân tộc tử vong cũng không tiến nhậpVĩnh Dạ; sau khi thời đại của chúng ta kết thúc, Nhân tộc tử vong thì sẽ tiếnnhập Vĩnh Dạ, thế nhưng tuyệt đối sẽ không được chỉ dẫn đi về nơi sâu trongVĩnh Dạ, bởi vì khu vực đó quá nguy hiểm, linh hồn có nguy cơ bị nuốt sạch bấtcứ khi nào.""Đúng vậy, đó là sự thật không thể cãi lại."Liễu Bình biết đối phương nói đúng sự thật, không nhịn được mà nói: "Takhông phải Nhân tộc sao? Vậy thì ta là thứ gì?""Không biết, thế nhưng ta có một phán đoán."Cái giọng nói kia chậm rãi nói: "Có một khả năng... kiếp trước của ngươi là mộttồn tại mà ta nhận biết, ngươi là đồng loại của chúng ta.""Ồ? Là vậy sao? Thực ra ta không có chút dự cảm nào về phương diện này cả."Liễu Bình kinh ngạc nói.Giọng nói kia lại nhiều hơn sự thân thiết, mỉm cười nói: "Ta có thể cảm nhậnđược, những lời vừa rồi ngươi cũng không lừa ta, ngươi đích thật có được lờicăn dặn của kiếp trước...""Ngươi đã tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ, đồng thời cũng không chết."Liễu Bình cố gắng duy trì gương mặt bình tĩnh.Mình không chết là bởi vì phong ấn một con quái vật không thể nhắc tới, làmcho nó liên tục chết thay bản thân mình.Dựa theo chú giải của Danh Sách, đây là lần đầu tiên có người chiến thắng nó.Về phần mình tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ, là bởi vì mình nghe được một bí mậtrất quan trọng, bị ép dịch chuyển tới.Những chuyện này đều rất hiếm gặp.Đương nhiên, những chuyện này không cần giải thích cho tồn tại phía sau cánhcửa.Dù sao cứ kéo mọi chuyện lên người mình, sẽ không phát động bí mật mới nàocả.Cứ để nó đoán bừa đi.Giọng nói kia nói tiếp:"Như vậy ngươi tới nơi này, là muốn làm cái gì?""Ta cũng không biết, ta chỉ biết cần phải tiếp tục tiến tới nơi sâu trong VĩnhDạ." Liễu Bình nói."Thì ra là thế, ta đã hiểu." Giọng nói kia nói.ểĐã hiểu?Nó biết cái gì rồi?Liễu Bình hơi kinh ngạc, lại nghe được giọng nói kia nói tiếp: "Bắt đầu từ thờiđại quá khứ, trải qua dòng thời gian dài vô tận tới ngày hôm nay, ta cũng quansát cẩn thận sự biến đổi của thế giới.""Tới tận ngày nay, tất cả thẻ bài chức nghiệp chuyên môn thời đại Ác Mộng,đều nằm yên tại nơi sâu trong Vĩnh Dạ, chưa từng hiện thế.""Nếu như ngươi là người của chúng ta...""Như vậy tại kiếp trước, ít nhất ngươi cũng sở hữu thẻ bài chức nghiệp của thờiđại Ác Mộng, ngươi đã từng chuyển chức chức nghiệp Ác Mộng."Một tấm thẻ bài từ dưới khe cửa bay tới.Trên thẻ bài có vẽ một lỗ khảm kim loại, xung quanh lỗ khảm có vẽ vô số quáivật, bọn chúng đều cùng nhìn về phía lỗ khảm.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Thẻ bài Ác Mộng: Dò Xét Toàn Bộ Tuyến Thời Gian.][Sử dụng tấm thẻ bài này, sẽ nhảy ra khỏi tuyến thời gian hiên tại, tìm kiếm thẻbài Ác Mộng trong những tuyến thời gian khác mà ngươi đã từng trải qua.]
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nó còn chưa dứt lại, lại bắt đầu giật giật tiếp.Một giây...Hai giây...Ba giây.Hư không dần dần khép lại.Toàn bộ dị tượng đều biến mất hầu như không còn.Chỉ còn một hàng chữ lưu lại tại hư không:[Số lần tử vong: 80.000 lần.]Liễu Bình thở dài, nói về phía cánh cửa kia: "Idol đại ca, chúng ta không tâm sựvề cuộc đời của ngài nữa, chúng ta tâm sự về diễn kịch đi.""Diễn kịch?" Quái vật đối diện hơi kinh ngạc, hỏi lại."Đúng vậy..." Liễu Bình chuẩn bị một lát, nói: "Ta vẫn cảm thấy kỹ năng diễnxuất của ngài rất xuất sắc, là loại xuất sắc có thể bao quát non sông sơn hà, bấtcứ kẻ nào đều không thể sánh bằng.""Thật tinh mắt!" Quái vật nói.Một hàng chữ nhỏ nổi lên:[Lời cổ vũ của ngươi làm cho nó phấn chấn và kiêu ngạo.][Ngươi thu hoạch 0.1% Hồn lực của nó.][Hồn lực thu được: 10.000 điểm.][Ngươi đã có thể thăng cấp, xin hỏi muốn thăng cấp hay không?]Liễu Bình liếc mắt qua, cảm thấy quá vui sướng.Không hề nghi ngờ, lần này tuyệt đối có thể thăng cấp liên tục!Hắn đang định nói hai chữ "thăng cấp" ra, lại nghe được lời nói của quái vậttruyền ra từ cánh cửa:"Ồ? Chẳng biết tại sao khi nói về biểu diễn, ta lại nhớ tới một sự kiện.""Chuyện gì?" Liễu Bình cũng lên tiếng."Nói tới biểu diễn, ta cũng có một tấm thẻ bài Kỳ Quỷ chủng loại lừa gạt, thếnhưng đã bị kẻ khác trộm đi mất." Quái vật phía sau cửa nói.Liễu Bình cảm thấy không ổn lắm, đang định ngăn cản, cũng không còn kịp nữarồi.Con quái vật kia nhớ lại, nói: "Tấm thẻ bài đó, có vẻ như tên là Nham ThạchKhông Tồn Tại."ế ấ ể ế ấ"Nếu như năm đó ta còn tấm thẻ bài này, như vậy có thể kết hợp nó với một tấmthẻ bài Kỳ Quỷ khác, có lẽ chúng ta sẽ chưa chắc thua Nhân tộc."Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Ngươi nghe nói bí mật Ác Mộng không thể nghe nói.][Xin hãy để gấu trúc chuẩn bị nhận lấy cái chết.]…Không thể nói chuyện được nữa.Liễu Bình nhìn gấu trúc bên hông liên tục co giật, không khỏi thở dài.Thế nhưng nếu không nói chuyện, cũng không được.Bởi vì không đánh lại đối phương.Thực sự là...Vĩnh Dạ là một nơi không nói đạo lý.Rõ ràng ta chỉ là một Thẻ bài sư mười mấy cấp mà thôi, tại sao lại phải đối mặtloại Ma Vương Kỳ Quỷ tại thời đại Ác Mộng này chứ?Giọng nói từ sau cánh cửa kia truyền tới bỗng thay đổi, nói:"Thật sự là khó tin mà, rõ ràng ngươi chỉ là một con giun dế, lại có thể ngheđược nhiều chuyện của thời đại chúng ta mà không chết, chẳng lẽ ngươi đã từnglà tồn tại thuộc thời đại chúng ta?"Liễu Bình liếc nhìn gấu trúc.Gấu trúc vẫn đang run rẩy cùng sùi bọt mép.Tuy rằng gấu trúc khoe khoang bản thân có vô số tính mạng, thế nhưng nhỡmay nó không có nhiều như vậy, tới khi sử dụng hết thì chẳng phải mình cũngsẽ chết sao?Thôi được rồi.Vẫn nên dẫn chủ đề tới trên người của mình mới an toàn.Hơn nữa, mình cũng cảm thấy khó hiểu trên một vài một vấn đề."Ta cũng không biết có phải vậy hay không, ta chỉ biết đôi khi sẽ sinh ra ảo giácthính giác, có vẻ như thấy được chuyện của kiếp trước vậy." Liễu Bình nói.Giọng nói kia trở nên hứng thú, hỏi: "Trong ảo giác đó, có thứ gì chỉ dẫn ngươihay không?""Có người để ta đi tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ." Liễu Bình nói.Sau khi cân nhắc liên tục, Liễu Bình cảm thấy nói chuyện này ra cũng không cóvấn đề gì.Vĩnh Dạ rộng lớn vô biên, mình không nói rõ ràng, ai biết được giọng nói kiađang nói tới cái gì?Giọng nói từ cánh cửa truyền ra cũng im lặng.ồMột hồi lâu sau...Nó mới trầm ngâm nói: "Kiếp trước của ngươi không phải Nhân tộc.""Làm sao mà biết?" Liễu Bình hỏi."Trong thời đại của chúng ta, sau khi Nhân tộc tử vong cũng không tiến nhậpVĩnh Dạ; sau khi thời đại của chúng ta kết thúc, Nhân tộc tử vong thì sẽ tiếnnhập Vĩnh Dạ, thế nhưng tuyệt đối sẽ không được chỉ dẫn đi về nơi sâu trongVĩnh Dạ, bởi vì khu vực đó quá nguy hiểm, linh hồn có nguy cơ bị nuốt sạch bấtcứ khi nào.""Đúng vậy, đó là sự thật không thể cãi lại."Liễu Bình biết đối phương nói đúng sự thật, không nhịn được mà nói: "Takhông phải Nhân tộc sao? Vậy thì ta là thứ gì?""Không biết, thế nhưng ta có một phán đoán."Cái giọng nói kia chậm rãi nói: "Có một khả năng... kiếp trước của ngươi là mộttồn tại mà ta nhận biết, ngươi là đồng loại của chúng ta.""Ồ? Là vậy sao? Thực ra ta không có chút dự cảm nào về phương diện này cả."Liễu Bình kinh ngạc nói.Giọng nói kia lại nhiều hơn sự thân thiết, mỉm cười nói: "Ta có thể cảm nhậnđược, những lời vừa rồi ngươi cũng không lừa ta, ngươi đích thật có được lờicăn dặn của kiếp trước...""Ngươi đã tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ, đồng thời cũng không chết."Liễu Bình cố gắng duy trì gương mặt bình tĩnh.Mình không chết là bởi vì phong ấn một con quái vật không thể nhắc tới, làmcho nó liên tục chết thay bản thân mình.Dựa theo chú giải của Danh Sách, đây là lần đầu tiên có người chiến thắng nó.Về phần mình tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ, là bởi vì mình nghe được một bí mậtrất quan trọng, bị ép dịch chuyển tới.Những chuyện này đều rất hiếm gặp.Đương nhiên, những chuyện này không cần giải thích cho tồn tại phía sau cánhcửa.Dù sao cứ kéo mọi chuyện lên người mình, sẽ không phát động bí mật mới nàocả.Cứ để nó đoán bừa đi.Giọng nói kia nói tiếp:"Như vậy ngươi tới nơi này, là muốn làm cái gì?""Ta cũng không biết, ta chỉ biết cần phải tiếp tục tiến tới nơi sâu trong VĩnhDạ." Liễu Bình nói."Thì ra là thế, ta đã hiểu." Giọng nói kia nói.ểĐã hiểu?Nó biết cái gì rồi?Liễu Bình hơi kinh ngạc, lại nghe được giọng nói kia nói tiếp: "Bắt đầu từ thờiđại quá khứ, trải qua dòng thời gian dài vô tận tới ngày hôm nay, ta cũng quansát cẩn thận sự biến đổi của thế giới.""Tới tận ngày nay, tất cả thẻ bài chức nghiệp chuyên môn thời đại Ác Mộng,đều nằm yên tại nơi sâu trong Vĩnh Dạ, chưa từng hiện thế.""Nếu như ngươi là người của chúng ta...""Như vậy tại kiếp trước, ít nhất ngươi cũng sở hữu thẻ bài chức nghiệp của thờiđại Ác Mộng, ngươi đã từng chuyển chức chức nghiệp Ác Mộng."Một tấm thẻ bài từ dưới khe cửa bay tới.Trên thẻ bài có vẽ một lỗ khảm kim loại, xung quanh lỗ khảm có vẽ vô số quáivật, bọn chúng đều cùng nhìn về phía lỗ khảm.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Thẻ bài Ác Mộng: Dò Xét Toàn Bộ Tuyến Thời Gian.][Sử dụng tấm thẻ bài này, sẽ nhảy ra khỏi tuyến thời gian hiên tại, tìm kiếm thẻbài Ác Mộng trong những tuyến thời gian khác mà ngươi đã từng trải qua.]