"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 472: Phán đoán của Ma Vương

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình nhanh chóng đọc xong.Con quái vật này, chẳng lẽ thật sự coi mình làm đồng loại của nó?Hắn đang ngẫm nghĩ, lại nghe được giọng nói kia nói:"Có thể lắng nghe bí mật thời đại Ác Mộng mà không chết;""Có thể nghe được giọng nói của kiếp trước, để ngươi tiến về nơi sâu trongVĩnh Dạ;""Có thể tiến vào nơi sâu trong Vĩnh Dạ mà không chết;""Rất ít có người có thể làm được ba điểm này, hầu như có thể xác định, ngươichính là đồng loại của chúng ta, thế nhưng vì xác định chắc chắn điều này, còncần trải qua sự chứng minh nghiêm ngặt nhất.""Cái gì?" Liễu Bình hỏi."Cầm lấy tấm thẻ bài này, để chúng ta cùng nhìn xem, ngoài tuyến thời gian nàyra, ngươi đã từng chuyển chức thành chức nghiệp giả thời đại Ác Mộng haykhông." Giọng nói kia nói.Chức nghiệp... Ác Mộng...Liễu Bình lắng nghe, rồi lại nghĩ tới một sự kiện."Thằng hề, phương thức chiến đấu sở trường của ngươi là gì?""Rất nhiều." Khi đó mình nói như vậy."Rất nhiều? Thế nhưng ngươi quá yếu." Cựu Nhật Thần Linh nói."Ta... chưa từng nghe qua Thẻ bài sư còn có chức nghiệp thú vị như vậy." LiễuBình nói."Ta có thể cảm nhận được lời nói của ngươi là thật, người như ngươi lại làngười đầu tiên chấp nhận thời đại Ác Mộng... cũng coi như không tệ."Trong Vở kịch Hắc Ám, tên Cựu nhật Thần linh kia...Dị Hành Giả trong Ác Mộng!Nó duỗi một cánh tay dài nhỏ ra, vồ nhẹ vào trong màn đêm đen kịt, lấy xuốngmột ngôi sao sáng ngời trên bầu trời.Ngôi sao này khảm trên bầu trời đêm đen kịt, rồi hóa thành mặt sau của một thẻbài.Ác Mộng Hành Giả!Đúng vậy, mình đã từng chiến thắng mọi kẻ khiêu chiến, thu hoạch được thẻ bàiÁc Mộng Hành Giả từ trong Vở kịch Hắc Ám!Đó là chuyện phát sinh vào năm năm sau.Chính là ngoài tuyến thời gian hiện tại!ếNếu như mình thành công lừa gạt vị Ma Vương Kỳ Quỷ phía sau cánh cửa kia,không biết nó sẽ có phản ứng như thế nào.Liễu Bình nhặt tấm thẻ bài kia lên, đặt trong lòng bàn tay, nói:"Như vậy là được rồi sao?""Được rồi." Giọng nói kia nói.Trên thẻ bài, vô số quái vật cùng tập trung nhìn về phía Liễu Bình.Ngay sau đó...Trên lỗ khảm có một thẻ bài xuất hiện.Trên thẻ bài có vẽ một người đàn ông mặc áo giáp màu xám, tay cầm trườngđao, đỉnh đầu có một vòng sáng u ám.Sương mù âm u hóa thành một chiếc áo choàng khoác lên người hắn, mà saulưng của hắn lại có vô số bóng ma."Ác Mộng Hành Giả, ngươi tại một tuyến thời gian khác, đã từng chuyển chứcthành Ác Mộng Hành Giả." Giọng nói phía sau cửa nói."Điều này đại biểu cái gì?" Liễu Bình hỏi.Giọng nói kia hơi cảm thán: "Ngươi là đồng loại của chúng ta, chỉ là bởi vì mộtvài nguyên nhân nào đó, ngươi nghĩ ra một biện pháp mà ta không biết, chuyểnthế thành Nhân tộc... chắc hẳn là có tính toán của chính ngươi ở trong đó.""Thế nhưng ta lại không biết kiếp trước của mình lại là thứ gì." Liễu Bình nóithật."Đương nhiên là ngươi không biết... chuyển thế là một chuyện rất khó khăn, sẽquên đi hết mọi thứ, đây là pháp tắc sinh tử của Nhân tộc, có thể thoát khỏi dấuấn bị phong ấn trong linh hồn, từ đó thoát thân... thật sự làm cho người ta hâmmộ, tới tận hiện tại ta cũng không thể thoát khỏi nơi này." Giọng nói kia nói vớivẻ hâm mộ.Liễu Bình không nói chuyện.Hiện tại, hắn đã không đề cập tới những từ liên quan tới diễn kịch rất lâu rồi,hiệu quả của Long Sáo Giáp cũng đã biến mất.Nếu như con quái vật này công nhận kiếp trước của mình...Như vậy nó phát hiện vừa rồi mình tiến vào một trạng thái của một kỹ năngthần bí nào đó, chẳng phải là càng có sức thuyết phục hơn rồi?Mấy giây sau..."Thì ra là thế, ngươi có một loại kỹ năng thần bí kỳ quái, cho nên ngay cả tacũng không phát động công kích ngươi." Giọng nói kia nói."Đó là vì đi tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ." Liễu Bình nói."Hoàn toàn có thể hiểu... kỹ năng thần bí mạnh mẽ tới vậy, căn bản không thểtới từ một vài Danh Sách tầm thường có thể có được, thân phận kiếp trước củangươi cũng không bình thường." Giọng nói kia nói.ầKỹ năng thần bí tới từ Giao diện Anh Linh.Kiếp trước của mình, có một đồng đội làm cho toàn bộ ma quỷ đều phải sợ hãirơi xuống nơi sâu trong Vĩnh Dạ.Có loại đồng đội này, kiếp trước mình sẽ rất bình thường sao?Liễu Bình âm thầm suy tư.Giọng nói kia tuyên bố: "Ta đã xác định, ngươi chính là tồn tại trong thời đạichúng ta, thậm chí còn quen biết ta nữa.""Ta không có bất cứ ấn tượng nào cả." Liễu Bình chân thành nói."Đương nhiên, ngươi chuyển thế." Giọng nói kia cười nói.Từ dưới khe cửa, lại có một tấm thẻ bài được đưa ra.Trên thẻ bài có vẽ bản đồ, phía trên vẽ chi tiết cấu tạo của toàn bộ Chấp Phápcục.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên đó:[? ? ?][Đây là một vật phẩm Ác Mộng chưa được ghi chép lại, ngươi cần phải đượcchủ nhân trước giải thích, mới có thể biết được bí mật của nó.]Lại nghe được giọng nói kia nói:"Thực lực của ngươi quá kém, nhất định phải dùng thứ này mới có hi vọngthoát thân.""Nó là cái gì?" Liễu Bình hỏi."Tên của nó là Động Tất Chi Đồ, nó giúp ngươi thấy rõ tình hình bốn phía, ta đãtừng dùng nó giết sạch toàn bộ kẻ địch trong bản đồ, thế nhưng bị trúng phongấn linh hồn nên không thể chạy trốn.""Hiện tại, ta đưa nó cho ngươi.""Linh hồn của ngươi không bị phong ấn, chắc hẳn có thể rời khỏi nơi này."…Thẻ bài này rất hữu dụng.Liễu Bình thầm nghĩ trong lòng, sau đó nói: “Cảm ơn, ta không biết mình có thểgiúp ngươi bằng cách nào.”Gióng nói kia đáp: “Thực lực của ngươi quá yếu, thẻ bài này có thể giúp ngươithoát khỏi nơi này, sau đó đi sâu vào bên trong Vĩnh Dạ, có lẽ kiếp trước ngươiđã an bài cái gì đó, nó sẽ giúp ngươi mạnh lên ở nơi đó.”“Ngươi thì sao? Sẽ luôn bị phong ấn tại nơi này sao?” Liễu Bình hỏi.“Có lẽ một ngày nào đó sau khi ngươi mạnh lên, biết được và nắm giữ sứcmạnh giải trừ phong ấn linh hồn, như vậy xin hãy trở lại đây lần nữa, giúp tathoát thân khỏi chốn này.” Gióng nói kia nói.ế ể ấ ề ễ“Nếu ta có thể đạt được thực lực như vậy thì nhất định sẽ trở về.” Liễu Bìnhđáp.Gióng nói kia cười một tiếng, nói: “Đi đi, gần đây ta sẽ không làm ầm ĩ trongdanh sách Mộng Cảnh này, như vậy sẽ tiện cho ngươi hành động.”Giọng nói kia vừa dứt thì trong cánh cửa đã truyền đến một loạt tiếng bước chânnặng nề, dần dần đi xa.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình nhanh chóng đọc xong.Con quái vật này, chẳng lẽ thật sự coi mình làm đồng loại của nó?Hắn đang ngẫm nghĩ, lại nghe được giọng nói kia nói:"Có thể lắng nghe bí mật thời đại Ác Mộng mà không chết;""Có thể nghe được giọng nói của kiếp trước, để ngươi tiến về nơi sâu trongVĩnh Dạ;""Có thể tiến vào nơi sâu trong Vĩnh Dạ mà không chết;""Rất ít có người có thể làm được ba điểm này, hầu như có thể xác định, ngươichính là đồng loại của chúng ta, thế nhưng vì xác định chắc chắn điều này, còncần trải qua sự chứng minh nghiêm ngặt nhất.""Cái gì?" Liễu Bình hỏi."Cầm lấy tấm thẻ bài này, để chúng ta cùng nhìn xem, ngoài tuyến thời gian nàyra, ngươi đã từng chuyển chức thành chức nghiệp giả thời đại Ác Mộng haykhông." Giọng nói kia nói.Chức nghiệp... Ác Mộng...Liễu Bình lắng nghe, rồi lại nghĩ tới một sự kiện."Thằng hề, phương thức chiến đấu sở trường của ngươi là gì?""Rất nhiều." Khi đó mình nói như vậy."Rất nhiều? Thế nhưng ngươi quá yếu." Cựu Nhật Thần Linh nói."Ta... chưa từng nghe qua Thẻ bài sư còn có chức nghiệp thú vị như vậy." LiễuBình nói."Ta có thể cảm nhận được lời nói của ngươi là thật, người như ngươi lại làngười đầu tiên chấp nhận thời đại Ác Mộng... cũng coi như không tệ."Trong Vở kịch Hắc Ám, tên Cựu nhật Thần linh kia...Dị Hành Giả trong Ác Mộng!Nó duỗi một cánh tay dài nhỏ ra, vồ nhẹ vào trong màn đêm đen kịt, lấy xuốngmột ngôi sao sáng ngời trên bầu trời.Ngôi sao này khảm trên bầu trời đêm đen kịt, rồi hóa thành mặt sau của một thẻbài.Ác Mộng Hành Giả!Đúng vậy, mình đã từng chiến thắng mọi kẻ khiêu chiến, thu hoạch được thẻ bàiÁc Mộng Hành Giả từ trong Vở kịch Hắc Ám!Đó là chuyện phát sinh vào năm năm sau.Chính là ngoài tuyến thời gian hiện tại!ếNếu như mình thành công lừa gạt vị Ma Vương Kỳ Quỷ phía sau cánh cửa kia,không biết nó sẽ có phản ứng như thế nào.Liễu Bình nhặt tấm thẻ bài kia lên, đặt trong lòng bàn tay, nói:"Như vậy là được rồi sao?""Được rồi." Giọng nói kia nói.Trên thẻ bài, vô số quái vật cùng tập trung nhìn về phía Liễu Bình.Ngay sau đó...Trên lỗ khảm có một thẻ bài xuất hiện.Trên thẻ bài có vẽ một người đàn ông mặc áo giáp màu xám, tay cầm trườngđao, đỉnh đầu có một vòng sáng u ám.Sương mù âm u hóa thành một chiếc áo choàng khoác lên người hắn, mà saulưng của hắn lại có vô số bóng ma."Ác Mộng Hành Giả, ngươi tại một tuyến thời gian khác, đã từng chuyển chứcthành Ác Mộng Hành Giả." Giọng nói phía sau cửa nói."Điều này đại biểu cái gì?" Liễu Bình hỏi.Giọng nói kia hơi cảm thán: "Ngươi là đồng loại của chúng ta, chỉ là bởi vì mộtvài nguyên nhân nào đó, ngươi nghĩ ra một biện pháp mà ta không biết, chuyểnthế thành Nhân tộc... chắc hẳn là có tính toán của chính ngươi ở trong đó.""Thế nhưng ta lại không biết kiếp trước của mình lại là thứ gì." Liễu Bình nóithật."Đương nhiên là ngươi không biết... chuyển thế là một chuyện rất khó khăn, sẽquên đi hết mọi thứ, đây là pháp tắc sinh tử của Nhân tộc, có thể thoát khỏi dấuấn bị phong ấn trong linh hồn, từ đó thoát thân... thật sự làm cho người ta hâmmộ, tới tận hiện tại ta cũng không thể thoát khỏi nơi này." Giọng nói kia nói vớivẻ hâm mộ.Liễu Bình không nói chuyện.Hiện tại, hắn đã không đề cập tới những từ liên quan tới diễn kịch rất lâu rồi,hiệu quả của Long Sáo Giáp cũng đã biến mất.Nếu như con quái vật này công nhận kiếp trước của mình...Như vậy nó phát hiện vừa rồi mình tiến vào một trạng thái của một kỹ năngthần bí nào đó, chẳng phải là càng có sức thuyết phục hơn rồi?Mấy giây sau..."Thì ra là thế, ngươi có một loại kỹ năng thần bí kỳ quái, cho nên ngay cả tacũng không phát động công kích ngươi." Giọng nói kia nói."Đó là vì đi tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ." Liễu Bình nói."Hoàn toàn có thể hiểu... kỹ năng thần bí mạnh mẽ tới vậy, căn bản không thểtới từ một vài Danh Sách tầm thường có thể có được, thân phận kiếp trước củangươi cũng không bình thường." Giọng nói kia nói.ầKỹ năng thần bí tới từ Giao diện Anh Linh.Kiếp trước của mình, có một đồng đội làm cho toàn bộ ma quỷ đều phải sợ hãirơi xuống nơi sâu trong Vĩnh Dạ.Có loại đồng đội này, kiếp trước mình sẽ rất bình thường sao?Liễu Bình âm thầm suy tư.Giọng nói kia tuyên bố: "Ta đã xác định, ngươi chính là tồn tại trong thời đạichúng ta, thậm chí còn quen biết ta nữa.""Ta không có bất cứ ấn tượng nào cả." Liễu Bình chân thành nói."Đương nhiên, ngươi chuyển thế." Giọng nói kia cười nói.Từ dưới khe cửa, lại có một tấm thẻ bài được đưa ra.Trên thẻ bài có vẽ bản đồ, phía trên vẽ chi tiết cấu tạo của toàn bộ Chấp Phápcục.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên đó:[? ? ?][Đây là một vật phẩm Ác Mộng chưa được ghi chép lại, ngươi cần phải đượcchủ nhân trước giải thích, mới có thể biết được bí mật của nó.]Lại nghe được giọng nói kia nói:"Thực lực của ngươi quá kém, nhất định phải dùng thứ này mới có hi vọngthoát thân.""Nó là cái gì?" Liễu Bình hỏi."Tên của nó là Động Tất Chi Đồ, nó giúp ngươi thấy rõ tình hình bốn phía, ta đãtừng dùng nó giết sạch toàn bộ kẻ địch trong bản đồ, thế nhưng bị trúng phongấn linh hồn nên không thể chạy trốn.""Hiện tại, ta đưa nó cho ngươi.""Linh hồn của ngươi không bị phong ấn, chắc hẳn có thể rời khỏi nơi này."…Thẻ bài này rất hữu dụng.Liễu Bình thầm nghĩ trong lòng, sau đó nói: “Cảm ơn, ta không biết mình có thểgiúp ngươi bằng cách nào.”Gióng nói kia đáp: “Thực lực của ngươi quá yếu, thẻ bài này có thể giúp ngươithoát khỏi nơi này, sau đó đi sâu vào bên trong Vĩnh Dạ, có lẽ kiếp trước ngươiđã an bài cái gì đó, nó sẽ giúp ngươi mạnh lên ở nơi đó.”“Ngươi thì sao? Sẽ luôn bị phong ấn tại nơi này sao?” Liễu Bình hỏi.“Có lẽ một ngày nào đó sau khi ngươi mạnh lên, biết được và nắm giữ sứcmạnh giải trừ phong ấn linh hồn, như vậy xin hãy trở lại đây lần nữa, giúp tathoát thân khỏi chốn này.” Gióng nói kia nói.ế ể ấ ề ễ“Nếu ta có thể đạt được thực lực như vậy thì nhất định sẽ trở về.” Liễu Bìnhđáp.Gióng nói kia cười một tiếng, nói: “Đi đi, gần đây ta sẽ không làm ầm ĩ trongdanh sách Mộng Cảnh này, như vậy sẽ tiện cho ngươi hành động.”Giọng nói kia vừa dứt thì trong cánh cửa đã truyền đến một loạt tiếng bước chânnặng nề, dần dần đi xa.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình nhanh chóng đọc xong.Con quái vật này, chẳng lẽ thật sự coi mình làm đồng loại của nó?Hắn đang ngẫm nghĩ, lại nghe được giọng nói kia nói:"Có thể lắng nghe bí mật thời đại Ác Mộng mà không chết;""Có thể nghe được giọng nói của kiếp trước, để ngươi tiến về nơi sâu trongVĩnh Dạ;""Có thể tiến vào nơi sâu trong Vĩnh Dạ mà không chết;""Rất ít có người có thể làm được ba điểm này, hầu như có thể xác định, ngươichính là đồng loại của chúng ta, thế nhưng vì xác định chắc chắn điều này, còncần trải qua sự chứng minh nghiêm ngặt nhất.""Cái gì?" Liễu Bình hỏi."Cầm lấy tấm thẻ bài này, để chúng ta cùng nhìn xem, ngoài tuyến thời gian nàyra, ngươi đã từng chuyển chức thành chức nghiệp giả thời đại Ác Mộng haykhông." Giọng nói kia nói.Chức nghiệp... Ác Mộng...Liễu Bình lắng nghe, rồi lại nghĩ tới một sự kiện."Thằng hề, phương thức chiến đấu sở trường của ngươi là gì?""Rất nhiều." Khi đó mình nói như vậy."Rất nhiều? Thế nhưng ngươi quá yếu." Cựu Nhật Thần Linh nói."Ta... chưa từng nghe qua Thẻ bài sư còn có chức nghiệp thú vị như vậy." LiễuBình nói."Ta có thể cảm nhận được lời nói của ngươi là thật, người như ngươi lại làngười đầu tiên chấp nhận thời đại Ác Mộng... cũng coi như không tệ."Trong Vở kịch Hắc Ám, tên Cựu nhật Thần linh kia...Dị Hành Giả trong Ác Mộng!Nó duỗi một cánh tay dài nhỏ ra, vồ nhẹ vào trong màn đêm đen kịt, lấy xuốngmột ngôi sao sáng ngời trên bầu trời.Ngôi sao này khảm trên bầu trời đêm đen kịt, rồi hóa thành mặt sau của một thẻbài.Ác Mộng Hành Giả!Đúng vậy, mình đã từng chiến thắng mọi kẻ khiêu chiến, thu hoạch được thẻ bàiÁc Mộng Hành Giả từ trong Vở kịch Hắc Ám!Đó là chuyện phát sinh vào năm năm sau.Chính là ngoài tuyến thời gian hiện tại!ếNếu như mình thành công lừa gạt vị Ma Vương Kỳ Quỷ phía sau cánh cửa kia,không biết nó sẽ có phản ứng như thế nào.Liễu Bình nhặt tấm thẻ bài kia lên, đặt trong lòng bàn tay, nói:"Như vậy là được rồi sao?""Được rồi." Giọng nói kia nói.Trên thẻ bài, vô số quái vật cùng tập trung nhìn về phía Liễu Bình.Ngay sau đó...Trên lỗ khảm có một thẻ bài xuất hiện.Trên thẻ bài có vẽ một người đàn ông mặc áo giáp màu xám, tay cầm trườngđao, đỉnh đầu có một vòng sáng u ám.Sương mù âm u hóa thành một chiếc áo choàng khoác lên người hắn, mà saulưng của hắn lại có vô số bóng ma."Ác Mộng Hành Giả, ngươi tại một tuyến thời gian khác, đã từng chuyển chứcthành Ác Mộng Hành Giả." Giọng nói phía sau cửa nói."Điều này đại biểu cái gì?" Liễu Bình hỏi.Giọng nói kia hơi cảm thán: "Ngươi là đồng loại của chúng ta, chỉ là bởi vì mộtvài nguyên nhân nào đó, ngươi nghĩ ra một biện pháp mà ta không biết, chuyểnthế thành Nhân tộc... chắc hẳn là có tính toán của chính ngươi ở trong đó.""Thế nhưng ta lại không biết kiếp trước của mình lại là thứ gì." Liễu Bình nóithật."Đương nhiên là ngươi không biết... chuyển thế là một chuyện rất khó khăn, sẽquên đi hết mọi thứ, đây là pháp tắc sinh tử của Nhân tộc, có thể thoát khỏi dấuấn bị phong ấn trong linh hồn, từ đó thoát thân... thật sự làm cho người ta hâmmộ, tới tận hiện tại ta cũng không thể thoát khỏi nơi này." Giọng nói kia nói vớivẻ hâm mộ.Liễu Bình không nói chuyện.Hiện tại, hắn đã không đề cập tới những từ liên quan tới diễn kịch rất lâu rồi,hiệu quả của Long Sáo Giáp cũng đã biến mất.Nếu như con quái vật này công nhận kiếp trước của mình...Như vậy nó phát hiện vừa rồi mình tiến vào một trạng thái của một kỹ năngthần bí nào đó, chẳng phải là càng có sức thuyết phục hơn rồi?Mấy giây sau..."Thì ra là thế, ngươi có một loại kỹ năng thần bí kỳ quái, cho nên ngay cả tacũng không phát động công kích ngươi." Giọng nói kia nói."Đó là vì đi tới nơi sâu trong Vĩnh Dạ." Liễu Bình nói."Hoàn toàn có thể hiểu... kỹ năng thần bí mạnh mẽ tới vậy, căn bản không thểtới từ một vài Danh Sách tầm thường có thể có được, thân phận kiếp trước củangươi cũng không bình thường." Giọng nói kia nói.ầKỹ năng thần bí tới từ Giao diện Anh Linh.Kiếp trước của mình, có một đồng đội làm cho toàn bộ ma quỷ đều phải sợ hãirơi xuống nơi sâu trong Vĩnh Dạ.Có loại đồng đội này, kiếp trước mình sẽ rất bình thường sao?Liễu Bình âm thầm suy tư.Giọng nói kia tuyên bố: "Ta đã xác định, ngươi chính là tồn tại trong thời đạichúng ta, thậm chí còn quen biết ta nữa.""Ta không có bất cứ ấn tượng nào cả." Liễu Bình chân thành nói."Đương nhiên, ngươi chuyển thế." Giọng nói kia cười nói.Từ dưới khe cửa, lại có một tấm thẻ bài được đưa ra.Trên thẻ bài có vẽ bản đồ, phía trên vẽ chi tiết cấu tạo của toàn bộ Chấp Phápcục.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên đó:[? ? ?][Đây là một vật phẩm Ác Mộng chưa được ghi chép lại, ngươi cần phải đượcchủ nhân trước giải thích, mới có thể biết được bí mật của nó.]Lại nghe được giọng nói kia nói:"Thực lực của ngươi quá kém, nhất định phải dùng thứ này mới có hi vọngthoát thân.""Nó là cái gì?" Liễu Bình hỏi."Tên của nó là Động Tất Chi Đồ, nó giúp ngươi thấy rõ tình hình bốn phía, ta đãtừng dùng nó giết sạch toàn bộ kẻ địch trong bản đồ, thế nhưng bị trúng phongấn linh hồn nên không thể chạy trốn.""Hiện tại, ta đưa nó cho ngươi.""Linh hồn của ngươi không bị phong ấn, chắc hẳn có thể rời khỏi nơi này."…Thẻ bài này rất hữu dụng.Liễu Bình thầm nghĩ trong lòng, sau đó nói: “Cảm ơn, ta không biết mình có thểgiúp ngươi bằng cách nào.”Gióng nói kia đáp: “Thực lực của ngươi quá yếu, thẻ bài này có thể giúp ngươithoát khỏi nơi này, sau đó đi sâu vào bên trong Vĩnh Dạ, có lẽ kiếp trước ngươiđã an bài cái gì đó, nó sẽ giúp ngươi mạnh lên ở nơi đó.”“Ngươi thì sao? Sẽ luôn bị phong ấn tại nơi này sao?” Liễu Bình hỏi.“Có lẽ một ngày nào đó sau khi ngươi mạnh lên, biết được và nắm giữ sứcmạnh giải trừ phong ấn linh hồn, như vậy xin hãy trở lại đây lần nữa, giúp tathoát thân khỏi chốn này.” Gióng nói kia nói.ế ể ấ ề ễ“Nếu ta có thể đạt được thực lực như vậy thì nhất định sẽ trở về.” Liễu Bìnhđáp.Gióng nói kia cười một tiếng, nói: “Đi đi, gần đây ta sẽ không làm ầm ĩ trongdanh sách Mộng Cảnh này, như vậy sẽ tiện cho ngươi hành động.”Giọng nói kia vừa dứt thì trong cánh cửa đã truyền đến một loạt tiếng bước chânnặng nề, dần dần đi xa.

Chương 472: Phán đoán của Ma Vương