"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 579: Thoát đi
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Vật thể không rõ to lớn lại năng chi trước dày đặc phù văn quỷ dị lên lần nữa.Tên cái chi trước, tất cả phù văn quỷ dị sáng lên.Oanh! !!Ánh hào quang xuyên qua toàn bộ thế giới, vẽ ra một khe rãnh thật lớn sâukhông thấy đáy, rộng vài trăm thước trên mặt đất, sau đó nó phá tan hư không,bay về một nơi không biết."Không chết..."Vật thể không rõ chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời.Chỉ thấy một nữ tử mặc váy đen đang ôm Liễu Bình, lơ lửng cao cao ở giữakhông trung.Hắc ám vô biên lượn lờ trên người nàng, lại tỏa ra kim quang lạnh nhạt và khítức uy nghiêm giống như thần linh.Là Yana! Trong nháy mắt nghìn cân treo sợi tóc vừa rồi, nàng đã đưa Liễu Bìnhlên trời cao!"Tốc độ còn nhanh hơn trước kia nữa, nữ thần."Liễu Bình buông lời trêu ghẹo."Ta học được rất nhiều thứ ở chỗ này, tạm thời đừng vội ôn chuyện, ta dẫnngười thoát khỏi nó."Yana nói xong thì cả người hóa thành một vệt kim quang, bọc lấy Liễu Bình rồilập tức biến mất khỏi không trung.Cách đó mấy trăm vạn dặm.Thân thể Yana hiện ra, sau đó đưa một quyển sách thẻ cho Liễu Bình."Đã lâu không gặp!"Giọng nói tràn ngập vui mừng của Lilith lập tức vang lên từ sách thẻ.Liễu Bình mở sách thẻ ra.Chỉ thấy Libertas đứng trên một thẻ bài, ôm hai tay mở miệng nói: “Tên kia rấtlợi hại, phải nghĩ cách đối phó nó sao? Liễu Bình, ngươi không biết hiện giờthực lực của ta mạnh đến mức nào đâu."Liễu Bình nhìn nhìn đánh dấu cấp bậc “45"nằm ở bên trái phía trên thẻ bài, cười nói: “Đừng có mạnh miệng, tên kia là tồntại mà chúng ta không thể đối phó."Trong một thẻ bài khác, một thiếu nữ xinh đẹp có đôi tai mèo vui cười và nói:“Liễu Bình à, từ biệt mấy năm, sao người lại học cách tâng bốc uy phong củaấ ề ếngười khác, chúng ta đã tu tập rất nhiều kỹ năng lợi hại trong thế giới chân thật,hiện tại đã hoàn toàn không giống trước rồi."Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng.Không đúng.Trong lịch sử chân thật, thậm chí cả thẻ bài cũng là do hắn chế tạo ra.Thực lực của nhân loại hoàn toàn không mạnh được như ở thế giới song song.Giữa thế giới song song và thế giới chân thật tồn tại lệch lạc nào đó.Rốt cục đã xảy ra vấn đề ở nơi nào? Liễu Bình suy tư không ngừng, chợt thấytrên trời cao có một điểm đen bay tới.Hắn không khỏi lẩm bẩm: “Để lại cho chúng một biểu hiện giả dối, hy vọng cóthể lựa được chúng...""Tất cả thuật pháp chế tạo giả dối đều không thể lừa gạt quái vật cấp bậc này."Trên đầu hắn truyền đến một tiếng nói.Là Vua Yêu Tinh.Nó đang trốn ở ngọn tóc của Liễu Bình, khẩn trương nhìn lại sách thẻ.Lilith chỉ vào đầu Liễu Bình mà quát: “Đi xuống, đó là vị trí của ta!""Đương nhiên sẽ không dùng thuật pháp giả dối, làm thế nhất định không lừađược chúng."Liễu Bình đáp.Vua Yêu Tinh lập tức phản ứng kịp, nhanh chóng nói: “Ý ngươi là...""Lại trốn một lần, Yana."Liễu Bình nói."Đi."Yana ôm lấy Liễu Bình, lại hóa thành một ánh kim quang lần nữa, trong nháymắt đã bay đi không thấy bóng dáng đâu.Cách đó ngàn vạn km.Liễu Bình hiện thân, thu đao đồng thau trở vào vỏ, ngược lại nắm lấy vỏ đao màquát khẽ: “Hư Thần!"Hư không chấn động.Chỉ thấy một bóng mờ hình người đầy hư không ra hai bên, nhẹ nhàng rơixuống rồi đứng ở bên cạnh Liễu Bình.Nó giống Liễu Bình như đúc.Đây là Liễu Bình của thế giới song song!"Trấn Ngục, người này không cần đánh dấu bằng bóng mờ, để hắn bày ra dángvẻ của ta đi."ễLiễu Bình nói."Được."Trường đao phát ra một tiếng vù vù.Bóng mờ như bị ánh hào quang chiếu tại, hiện ra dáng vẻ của Liễu Bình, hắnmở miệng nói: “Ta đánh với nó.""Vậy ta trốn đi trước."Liễu Bình nói.Hắn duỗi tay nhẹ nhàng kéo một cái, rút ra một thẻ bài đã lâu không sử dụng.Vô Tôn Chi Nham! Liễu Bình rơi xuống một thành phố rộn ràng nhốn nháo.Hắn quẹo qua góc đường rồi tung thẻ bài ra, Chỉ trong nháy mắt.Cả người Liễu Bình hóa thành một cây đèn đường, đứng sừng sững ở bênđường.Hắn tiến vào trạng thái lặng im.Tên không trung.Mấy phút sau, con quái vật kia lại xuất hiện lần nữa! Liễu Bình của thế giớisong song cầm Hư Vô chi Nhận trong tay, ra tay đã phóng ra Chân Không Trảmthổi quét cả thiên địa vô tận.Hiện giờ hắn đã là cấp 50!"Có giỏi thì đuổi theo đi..."Liễu Bình nói, sau đó bay lên trời cao.Nhưng nằm ngoài dự đoán chính là, vật thể không rõ kia không đuổi theo nữa,ngược lại còn lui về phía sau."Hả? Là không dám so chiêu với ta sao?"Liễu Bình của thế giới song song cười nhạo và nói.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Vật thể không rõ đột nhiên xông lên trời cao.Chỉ thấy các vật thể không rõ khác nhanh chóng lao tới từ bốn phương támhướng, dung hợp lại với nhau, hóa thành một ngón tay màu đen thật lớn.Ngón tay màu đen nhẹ nhàng chỉ một cái nhắm vào Liễu Bình của thời khôngsong song.Một cục máu thịt nổ tung.Thi thể của Liễu Bình tạm dừng ở giữa không trung, sau đó rơi xuống mặt đấtphía dưới.Ngón tay màu đen thấy thế, lúc này mới nhẹ nhàng chỉ một cái xuống mặt đất.Toàn bộ thế giới theo đó mà chấn động.Thái dương lập tức lụi tàn.Mặt đất hóa thành bột mịn trong im lìm.Tất cả mọi thứ bắt đầu dập nát."Kết thúc.”.Giây tiếp theo.Ngón tay màu đen nhẹ nhàng chọc phá hư không, chui vào trong đó rồi biếnmất tăm hơi.Nó đi trở về.Đèn đường ầm ầm ngã xuống mặt đất, lẳng lặng chờ đợi.Mấy phút sau.Không có kẻ nào xuất hiện.Đoàn trưởng đâu? Lạc Tinh Thần và Bạch Lang nữa, bọn họ đâu rồi? Mặt đấtnứt nẻ, để lộ ra dung nham không ngừng dâng lên sâu bên dưới nền đất.Từ trong tới ngoài toàn bộ thế giới đã bị hoàn toàn hủy diệt.Đột nhiên.Không trung vang lên một tiếng gầm: “Liễu Bình ngươi có ở đó không!"Phanh.Đèn đường bỗng hóa thành Liễu Bình, hắn xông lên trời cao, nói với người đànông đầy thương tích đang lao tới kia: “Đoàn trưởng! Ngươi thế nào?"Máu thịt toàn thân của đoàn trưởng gần như bong ra từng màng, chỉ còn lại nửangười xương trắng."Sơ suất, không ngờ ngón tay của nó sẽ trực tiếp theo đến đây, hiện giờ ta sẽ rơivào ngủ say lần nữa, nhưng Lạc Tinh Thần và Bạch Lang không may mắn nhưvậy."Đoàn trưởng vung mạnh bàn tay xương đầy máu loãng lên.Hai thi thể xuất hiện ở trước mặt Liễu Bình.Hắn bỗng nhào đến, lớn tiếng quát: “Yana!"Hư không mở ra.Một quyển sách thể tự động mở ra, Yana bay ra từ trong đó, quát khẽ nói:“Thánh hỏa chi mệnh!"Hai luồng ánh sáng bay ra từ trong tay nàng, hoàn toàn đi vào hai thi thể kia."Thế nào?"Liễu Bình hỏi."Còn có thể duy trì nửa phút cuối cùng!"Yana lớn tiếng quát lên."Lilith!"Liễu Bình hô lớn."Ta ở đây."Sách thẻ mở ra, Lilith dừng lại trên đó, nàng ta khép đôi tay lại rồi nhẹ giọngniệm tụng chú ngữ cầu nguyện."Bắt đầu đi, Yana."Liễu Bình nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Vật thể không rõ to lớn lại năng chi trước dày đặc phù văn quỷ dị lên lần nữa.Tên cái chi trước, tất cả phù văn quỷ dị sáng lên.Oanh! !!Ánh hào quang xuyên qua toàn bộ thế giới, vẽ ra một khe rãnh thật lớn sâukhông thấy đáy, rộng vài trăm thước trên mặt đất, sau đó nó phá tan hư không,bay về một nơi không biết."Không chết..."Vật thể không rõ chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời.Chỉ thấy một nữ tử mặc váy đen đang ôm Liễu Bình, lơ lửng cao cao ở giữakhông trung.Hắc ám vô biên lượn lờ trên người nàng, lại tỏa ra kim quang lạnh nhạt và khítức uy nghiêm giống như thần linh.Là Yana! Trong nháy mắt nghìn cân treo sợi tóc vừa rồi, nàng đã đưa Liễu Bìnhlên trời cao!"Tốc độ còn nhanh hơn trước kia nữa, nữ thần."Liễu Bình buông lời trêu ghẹo."Ta học được rất nhiều thứ ở chỗ này, tạm thời đừng vội ôn chuyện, ta dẫnngười thoát khỏi nó."Yana nói xong thì cả người hóa thành một vệt kim quang, bọc lấy Liễu Bình rồilập tức biến mất khỏi không trung.Cách đó mấy trăm vạn dặm.Thân thể Yana hiện ra, sau đó đưa một quyển sách thẻ cho Liễu Bình."Đã lâu không gặp!"Giọng nói tràn ngập vui mừng của Lilith lập tức vang lên từ sách thẻ.Liễu Bình mở sách thẻ ra.Chỉ thấy Libertas đứng trên một thẻ bài, ôm hai tay mở miệng nói: “Tên kia rấtlợi hại, phải nghĩ cách đối phó nó sao? Liễu Bình, ngươi không biết hiện giờthực lực của ta mạnh đến mức nào đâu."Liễu Bình nhìn nhìn đánh dấu cấp bậc “45"nằm ở bên trái phía trên thẻ bài, cười nói: “Đừng có mạnh miệng, tên kia là tồntại mà chúng ta không thể đối phó."Trong một thẻ bài khác, một thiếu nữ xinh đẹp có đôi tai mèo vui cười và nói:“Liễu Bình à, từ biệt mấy năm, sao người lại học cách tâng bốc uy phong củaấ ề ếngười khác, chúng ta đã tu tập rất nhiều kỹ năng lợi hại trong thế giới chân thật,hiện tại đã hoàn toàn không giống trước rồi."Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng.Không đúng.Trong lịch sử chân thật, thậm chí cả thẻ bài cũng là do hắn chế tạo ra.Thực lực của nhân loại hoàn toàn không mạnh được như ở thế giới song song.Giữa thế giới song song và thế giới chân thật tồn tại lệch lạc nào đó.Rốt cục đã xảy ra vấn đề ở nơi nào? Liễu Bình suy tư không ngừng, chợt thấytrên trời cao có một điểm đen bay tới.Hắn không khỏi lẩm bẩm: “Để lại cho chúng một biểu hiện giả dối, hy vọng cóthể lựa được chúng...""Tất cả thuật pháp chế tạo giả dối đều không thể lừa gạt quái vật cấp bậc này."Trên đầu hắn truyền đến một tiếng nói.Là Vua Yêu Tinh.Nó đang trốn ở ngọn tóc của Liễu Bình, khẩn trương nhìn lại sách thẻ.Lilith chỉ vào đầu Liễu Bình mà quát: “Đi xuống, đó là vị trí của ta!""Đương nhiên sẽ không dùng thuật pháp giả dối, làm thế nhất định không lừađược chúng."Liễu Bình đáp.Vua Yêu Tinh lập tức phản ứng kịp, nhanh chóng nói: “Ý ngươi là...""Lại trốn một lần, Yana."Liễu Bình nói."Đi."Yana ôm lấy Liễu Bình, lại hóa thành một ánh kim quang lần nữa, trong nháymắt đã bay đi không thấy bóng dáng đâu.Cách đó ngàn vạn km.Liễu Bình hiện thân, thu đao đồng thau trở vào vỏ, ngược lại nắm lấy vỏ đao màquát khẽ: “Hư Thần!"Hư không chấn động.Chỉ thấy một bóng mờ hình người đầy hư không ra hai bên, nhẹ nhàng rơixuống rồi đứng ở bên cạnh Liễu Bình.Nó giống Liễu Bình như đúc.Đây là Liễu Bình của thế giới song song!"Trấn Ngục, người này không cần đánh dấu bằng bóng mờ, để hắn bày ra dángvẻ của ta đi."ễLiễu Bình nói."Được."Trường đao phát ra một tiếng vù vù.Bóng mờ như bị ánh hào quang chiếu tại, hiện ra dáng vẻ của Liễu Bình, hắnmở miệng nói: “Ta đánh với nó.""Vậy ta trốn đi trước."Liễu Bình nói.Hắn duỗi tay nhẹ nhàng kéo một cái, rút ra một thẻ bài đã lâu không sử dụng.Vô Tôn Chi Nham! Liễu Bình rơi xuống một thành phố rộn ràng nhốn nháo.Hắn quẹo qua góc đường rồi tung thẻ bài ra, Chỉ trong nháy mắt.Cả người Liễu Bình hóa thành một cây đèn đường, đứng sừng sững ở bênđường.Hắn tiến vào trạng thái lặng im.Tên không trung.Mấy phút sau, con quái vật kia lại xuất hiện lần nữa! Liễu Bình của thế giớisong song cầm Hư Vô chi Nhận trong tay, ra tay đã phóng ra Chân Không Trảmthổi quét cả thiên địa vô tận.Hiện giờ hắn đã là cấp 50!"Có giỏi thì đuổi theo đi..."Liễu Bình nói, sau đó bay lên trời cao.Nhưng nằm ngoài dự đoán chính là, vật thể không rõ kia không đuổi theo nữa,ngược lại còn lui về phía sau."Hả? Là không dám so chiêu với ta sao?"Liễu Bình của thế giới song song cười nhạo và nói.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Vật thể không rõ đột nhiên xông lên trời cao.Chỉ thấy các vật thể không rõ khác nhanh chóng lao tới từ bốn phương támhướng, dung hợp lại với nhau, hóa thành một ngón tay màu đen thật lớn.Ngón tay màu đen nhẹ nhàng chỉ một cái nhắm vào Liễu Bình của thời khôngsong song.Một cục máu thịt nổ tung.Thi thể của Liễu Bình tạm dừng ở giữa không trung, sau đó rơi xuống mặt đấtphía dưới.Ngón tay màu đen thấy thế, lúc này mới nhẹ nhàng chỉ một cái xuống mặt đất.Toàn bộ thế giới theo đó mà chấn động.Thái dương lập tức lụi tàn.Mặt đất hóa thành bột mịn trong im lìm.Tất cả mọi thứ bắt đầu dập nát."Kết thúc.”.Giây tiếp theo.Ngón tay màu đen nhẹ nhàng chọc phá hư không, chui vào trong đó rồi biếnmất tăm hơi.Nó đi trở về.Đèn đường ầm ầm ngã xuống mặt đất, lẳng lặng chờ đợi.Mấy phút sau.Không có kẻ nào xuất hiện.Đoàn trưởng đâu? Lạc Tinh Thần và Bạch Lang nữa, bọn họ đâu rồi? Mặt đấtnứt nẻ, để lộ ra dung nham không ngừng dâng lên sâu bên dưới nền đất.Từ trong tới ngoài toàn bộ thế giới đã bị hoàn toàn hủy diệt.Đột nhiên.Không trung vang lên một tiếng gầm: “Liễu Bình ngươi có ở đó không!"Phanh.Đèn đường bỗng hóa thành Liễu Bình, hắn xông lên trời cao, nói với người đànông đầy thương tích đang lao tới kia: “Đoàn trưởng! Ngươi thế nào?"Máu thịt toàn thân của đoàn trưởng gần như bong ra từng màng, chỉ còn lại nửangười xương trắng."Sơ suất, không ngờ ngón tay của nó sẽ trực tiếp theo đến đây, hiện giờ ta sẽ rơivào ngủ say lần nữa, nhưng Lạc Tinh Thần và Bạch Lang không may mắn nhưvậy."Đoàn trưởng vung mạnh bàn tay xương đầy máu loãng lên.Hai thi thể xuất hiện ở trước mặt Liễu Bình.Hắn bỗng nhào đến, lớn tiếng quát: “Yana!"Hư không mở ra.Một quyển sách thể tự động mở ra, Yana bay ra từ trong đó, quát khẽ nói:“Thánh hỏa chi mệnh!"Hai luồng ánh sáng bay ra từ trong tay nàng, hoàn toàn đi vào hai thi thể kia."Thế nào?"Liễu Bình hỏi."Còn có thể duy trì nửa phút cuối cùng!"Yana lớn tiếng quát lên."Lilith!"Liễu Bình hô lớn."Ta ở đây."Sách thẻ mở ra, Lilith dừng lại trên đó, nàng ta khép đôi tay lại rồi nhẹ giọngniệm tụng chú ngữ cầu nguyện."Bắt đầu đi, Yana."Liễu Bình nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Vật thể không rõ to lớn lại năng chi trước dày đặc phù văn quỷ dị lên lần nữa.Tên cái chi trước, tất cả phù văn quỷ dị sáng lên.Oanh! !!Ánh hào quang xuyên qua toàn bộ thế giới, vẽ ra một khe rãnh thật lớn sâukhông thấy đáy, rộng vài trăm thước trên mặt đất, sau đó nó phá tan hư không,bay về một nơi không biết."Không chết..."Vật thể không rõ chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời.Chỉ thấy một nữ tử mặc váy đen đang ôm Liễu Bình, lơ lửng cao cao ở giữakhông trung.Hắc ám vô biên lượn lờ trên người nàng, lại tỏa ra kim quang lạnh nhạt và khítức uy nghiêm giống như thần linh.Là Yana! Trong nháy mắt nghìn cân treo sợi tóc vừa rồi, nàng đã đưa Liễu Bìnhlên trời cao!"Tốc độ còn nhanh hơn trước kia nữa, nữ thần."Liễu Bình buông lời trêu ghẹo."Ta học được rất nhiều thứ ở chỗ này, tạm thời đừng vội ôn chuyện, ta dẫnngười thoát khỏi nó."Yana nói xong thì cả người hóa thành một vệt kim quang, bọc lấy Liễu Bình rồilập tức biến mất khỏi không trung.Cách đó mấy trăm vạn dặm.Thân thể Yana hiện ra, sau đó đưa một quyển sách thẻ cho Liễu Bình."Đã lâu không gặp!"Giọng nói tràn ngập vui mừng của Lilith lập tức vang lên từ sách thẻ.Liễu Bình mở sách thẻ ra.Chỉ thấy Libertas đứng trên một thẻ bài, ôm hai tay mở miệng nói: “Tên kia rấtlợi hại, phải nghĩ cách đối phó nó sao? Liễu Bình, ngươi không biết hiện giờthực lực của ta mạnh đến mức nào đâu."Liễu Bình nhìn nhìn đánh dấu cấp bậc “45"nằm ở bên trái phía trên thẻ bài, cười nói: “Đừng có mạnh miệng, tên kia là tồntại mà chúng ta không thể đối phó."Trong một thẻ bài khác, một thiếu nữ xinh đẹp có đôi tai mèo vui cười và nói:“Liễu Bình à, từ biệt mấy năm, sao người lại học cách tâng bốc uy phong củaấ ề ếngười khác, chúng ta đã tu tập rất nhiều kỹ năng lợi hại trong thế giới chân thật,hiện tại đã hoàn toàn không giống trước rồi."Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng.Không đúng.Trong lịch sử chân thật, thậm chí cả thẻ bài cũng là do hắn chế tạo ra.Thực lực của nhân loại hoàn toàn không mạnh được như ở thế giới song song.Giữa thế giới song song và thế giới chân thật tồn tại lệch lạc nào đó.Rốt cục đã xảy ra vấn đề ở nơi nào? Liễu Bình suy tư không ngừng, chợt thấytrên trời cao có một điểm đen bay tới.Hắn không khỏi lẩm bẩm: “Để lại cho chúng một biểu hiện giả dối, hy vọng cóthể lựa được chúng...""Tất cả thuật pháp chế tạo giả dối đều không thể lừa gạt quái vật cấp bậc này."Trên đầu hắn truyền đến một tiếng nói.Là Vua Yêu Tinh.Nó đang trốn ở ngọn tóc của Liễu Bình, khẩn trương nhìn lại sách thẻ.Lilith chỉ vào đầu Liễu Bình mà quát: “Đi xuống, đó là vị trí của ta!""Đương nhiên sẽ không dùng thuật pháp giả dối, làm thế nhất định không lừađược chúng."Liễu Bình đáp.Vua Yêu Tinh lập tức phản ứng kịp, nhanh chóng nói: “Ý ngươi là...""Lại trốn một lần, Yana."Liễu Bình nói."Đi."Yana ôm lấy Liễu Bình, lại hóa thành một ánh kim quang lần nữa, trong nháymắt đã bay đi không thấy bóng dáng đâu.Cách đó ngàn vạn km.Liễu Bình hiện thân, thu đao đồng thau trở vào vỏ, ngược lại nắm lấy vỏ đao màquát khẽ: “Hư Thần!"Hư không chấn động.Chỉ thấy một bóng mờ hình người đầy hư không ra hai bên, nhẹ nhàng rơixuống rồi đứng ở bên cạnh Liễu Bình.Nó giống Liễu Bình như đúc.Đây là Liễu Bình của thế giới song song!"Trấn Ngục, người này không cần đánh dấu bằng bóng mờ, để hắn bày ra dángvẻ của ta đi."ễLiễu Bình nói."Được."Trường đao phát ra một tiếng vù vù.Bóng mờ như bị ánh hào quang chiếu tại, hiện ra dáng vẻ của Liễu Bình, hắnmở miệng nói: “Ta đánh với nó.""Vậy ta trốn đi trước."Liễu Bình nói.Hắn duỗi tay nhẹ nhàng kéo một cái, rút ra một thẻ bài đã lâu không sử dụng.Vô Tôn Chi Nham! Liễu Bình rơi xuống một thành phố rộn ràng nhốn nháo.Hắn quẹo qua góc đường rồi tung thẻ bài ra, Chỉ trong nháy mắt.Cả người Liễu Bình hóa thành một cây đèn đường, đứng sừng sững ở bênđường.Hắn tiến vào trạng thái lặng im.Tên không trung.Mấy phút sau, con quái vật kia lại xuất hiện lần nữa! Liễu Bình của thế giớisong song cầm Hư Vô chi Nhận trong tay, ra tay đã phóng ra Chân Không Trảmthổi quét cả thiên địa vô tận.Hiện giờ hắn đã là cấp 50!"Có giỏi thì đuổi theo đi..."Liễu Bình nói, sau đó bay lên trời cao.Nhưng nằm ngoài dự đoán chính là, vật thể không rõ kia không đuổi theo nữa,ngược lại còn lui về phía sau."Hả? Là không dám so chiêu với ta sao?"Liễu Bình của thế giới song song cười nhạo và nói.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Vật thể không rõ đột nhiên xông lên trời cao.Chỉ thấy các vật thể không rõ khác nhanh chóng lao tới từ bốn phương támhướng, dung hợp lại với nhau, hóa thành một ngón tay màu đen thật lớn.Ngón tay màu đen nhẹ nhàng chỉ một cái nhắm vào Liễu Bình của thời khôngsong song.Một cục máu thịt nổ tung.Thi thể của Liễu Bình tạm dừng ở giữa không trung, sau đó rơi xuống mặt đấtphía dưới.Ngón tay màu đen thấy thế, lúc này mới nhẹ nhàng chỉ một cái xuống mặt đất.Toàn bộ thế giới theo đó mà chấn động.Thái dương lập tức lụi tàn.Mặt đất hóa thành bột mịn trong im lìm.Tất cả mọi thứ bắt đầu dập nát."Kết thúc.”.Giây tiếp theo.Ngón tay màu đen nhẹ nhàng chọc phá hư không, chui vào trong đó rồi biếnmất tăm hơi.Nó đi trở về.Đèn đường ầm ầm ngã xuống mặt đất, lẳng lặng chờ đợi.Mấy phút sau.Không có kẻ nào xuất hiện.Đoàn trưởng đâu? Lạc Tinh Thần và Bạch Lang nữa, bọn họ đâu rồi? Mặt đấtnứt nẻ, để lộ ra dung nham không ngừng dâng lên sâu bên dưới nền đất.Từ trong tới ngoài toàn bộ thế giới đã bị hoàn toàn hủy diệt.Đột nhiên.Không trung vang lên một tiếng gầm: “Liễu Bình ngươi có ở đó không!"Phanh.Đèn đường bỗng hóa thành Liễu Bình, hắn xông lên trời cao, nói với người đànông đầy thương tích đang lao tới kia: “Đoàn trưởng! Ngươi thế nào?"Máu thịt toàn thân của đoàn trưởng gần như bong ra từng màng, chỉ còn lại nửangười xương trắng."Sơ suất, không ngờ ngón tay của nó sẽ trực tiếp theo đến đây, hiện giờ ta sẽ rơivào ngủ say lần nữa, nhưng Lạc Tinh Thần và Bạch Lang không may mắn nhưvậy."Đoàn trưởng vung mạnh bàn tay xương đầy máu loãng lên.Hai thi thể xuất hiện ở trước mặt Liễu Bình.Hắn bỗng nhào đến, lớn tiếng quát: “Yana!"Hư không mở ra.Một quyển sách thể tự động mở ra, Yana bay ra từ trong đó, quát khẽ nói:“Thánh hỏa chi mệnh!"Hai luồng ánh sáng bay ra từ trong tay nàng, hoàn toàn đi vào hai thi thể kia."Thế nào?"Liễu Bình hỏi."Còn có thể duy trì nửa phút cuối cùng!"Yana lớn tiếng quát lên."Lilith!"Liễu Bình hô lớn."Ta ở đây."Sách thẻ mở ra, Lilith dừng lại trên đó, nàng ta khép đôi tay lại rồi nhẹ giọngniệm tụng chú ngữ cầu nguyện."Bắt đầu đi, Yana."Liễu Bình nói.