"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 588: Tâm tư quá độc ác!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nghe thấy tiếng gọi của Liễu Bình, “Nhân ngư"cố hết sức mở ba con mắt dựng thẳng ra.Liễu Bình giữ mảnh vảy bảy màu kia trên tay, mở miệng nói: “Đây là tín vậtngười cho ta, bảo ta tới gặp người một lần nữa."Bảy màu vảy bay lên tới, nhanh chóng dừng lại trước mặt con “Nhân ngư"kia.Nó nhìn chằm chằm vào mảnh vảy kia mấy phút, sau đó ồm ồm nói: “Thì ra làthế, ngươi đặc biệt xuyên qua thời gian, đi đến trước mặt ta lần nữa là khôngmuốn ta giết người của làng chài kia à?""Đúng vậy, bắt đầu từ A Hồng, đừng giết ai cả, chúng ta tâm sự chuyện củangươi đi."Liễu Bình nói."Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"Quái vật hỏi."Ta có một kẻ địch, ta không biết nó là cái gì, không biết rốt cuộc nó có nănglực gì, càng không biết nó từ đâu tới đây, ta cần sức mạnh của ngươi."Liễu Bình nói."Như vậy, ta có thể được lợi ích gì?"Quái vật hỏi."Có lẽ ta có thể giúp ngươi tạm thời thoát khỏi tử vong?"Liễu Bình đáp bằng giọng điệu không xác định lắm."Chỉ dựa vào ngươi?"Quái vật nở nụ cười.Nó cười cười, bỗng thu lại tất cả biểu cảm, lấy ba con mắt dựng thẳng nghiêmtúc nhìn Liễu Bình."Ta đã biết... Hình như người có một loại năng lực, có thể phong ấn sức mạnhKỳ Quỷ trên người người khác."Quái vật nói.Liễu Bình nói: “Người bị thương nhất định là do sức mạnh Kỳ Quỷ nào đó, đếnđây đi, nói cho ta biết nó là cái gì, ta sẽ phong bế nó.""Nhưng trước lúc đó ––”."Chúng ta cần một ước định."ấ ấ ẩQuái vật phấn chấn lên, giơ tay thả ra một mảnh vẩy cá ở giữa không trung,khiến nó dừng lại trên tay Liễu Bình.Nó vội vàng nói: “Ký phần khế ước này xong, cho dù chúng ta đạt thành quanhệ đồng minh thì ngươi cũng phải nhanh một chút, nếu không có khả năng ta sẽchảy xuống từ thế giới của các ngươi, sau đó tiến vào nơi trầm miên tử vongvĩnh hằng vào bất cứ lúc nào."Liễu Bình nhìn lại vảy cá, chỉ thấy trên vẩy cá tràn ngập các loại điều kiện vàhạn chế khắc nghiệt, đủ để tiến hành trói buộc hai bên.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt theo đó mà xuất hiện, làm ra giảithích tương ứng với phần khế ước này.Nhìn có vẻ không có vấn đề gì.- - Vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh,“Nhân ngư"cũng không dám làm ra chuyện gì khiến người ta hoài nghi, nếu không cơ hộinó sống sót sẽ hoàn toàn biến mất.Liễu Bình xem xong rất nhanh, sau đó ấn dấu tay lên vẩy cá.Vẩy cá lập tức tỏa ra từng luồng quang huy uy nghiêm và trang trọng, lộ ra dấuhiệu khế ước đã hoàn thành.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo -- Kẽ ngón tay của Liễu Bình bỗng nhảy ra mộtcon dấu màu đen, vào khoảnh khắc khế ước thành lập, nó đột nhiên in chặt lênvẩy cá.Trong chớp nhoáng, nó biến mất.Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng, ngẩng đầu nhìn lại “Nhân ngư"kia, chỉ thấy hình như nó không hề cảm nhận được gì."Khế ước đã hoàn thành, mau thử sức mạnh của ngươi một chút, xem rốt cục cóthể cứu ta không.""Nhân ngư"kia vội vã nói."Chờ một lát."Liễu Bình dời ánh mắt đi, nhìn lại cái vẩy cá nọ.Chỉ thấy ở góc của cái vảy đó có ấn một hàng chữ nhỏ xiêu xiêu vẹo vẹo: “--Quyền giải thích cuối cùng của khế ước lần này thuộc về nam nhân loại LiễuBình anh tuấn tiêu sái."Hàng chữ nhỏ này lóe lóe với Liễu Bình, sau đó lặng lẽ hoàn toàn đi vào vẩy cárồi biến mất không thấy đâu nữa.Trên mặt biển xám xịt."Nhân ngư"hô hấp dồn dập, nói: “Khế ước đã hoàn thành, mau thử sức mạnh của người mộtchút, xem rốt cục có thể cứu ta không."ế"Vì sao người lại chết?"Liễu Bình hỏi."Bị kẻ địch đánh trọng thương, sức mạnh Kỳ Quỷ của nó còn lưu lại trên ngườita, không ngừng cắn nuốt linh hồn ta, sắp hoàn toàn giết chết ta."Hư ảnh nói.Trong con mắt dựng thẳng của hư ảnh bay ra một ánh sáng, bao trùm lên mộtnửa thân thể chỉ còn lại xương trắng của nó.Chỉ thấy trên những khúc xương đó toàn là sâu đen dày đặc.Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, những con sâu màu đen đó hoàn toàn được tạo thànhtừ phù văn, là một loại phù văn sinh mệnh cực Kỳ Quỷ dị."Thấy không?""Kỳ Quỷ ra đời từ sức mạnh pháp tắc đan xen của hai mươi lăm Trắc -- Lực sátthương của nó thật sự quá mạnh, tất cả sức mạnh của ta đều không thể loại trừnó, nếu ngươi có thể ––""Ngừng."Liễu Bình nói."Nhân ngư lập tức không nói tiếp, chỉ mở to ba con mắt dựng thẳng, nhìn chằmchằm vào hắn.Liễu Bình mở miệng nói: “Loại năng lực này của ta phải được sử dụng trong lúcchiến đấu, ngươi tùy tiện giao thủ với ta đi."Đối phương hiểu ý, lập tức nói: “Rất nhiều sức mạnh Kỳ Quỷ đều có điều kiệnphát động, nếu đã như vậy thì ta sẽ dùng một chút sức mạnh băng sương."Một vệt băng sương đột nhiên ngưng tụ thành hình, hóa thành một hải xoa uốnlượn cao tới hai mét, đâm về hướng Liễu Bình."Thuẫn!"Andrea lặng lẽ lên tiếng.Một tấm chắn hình rồng dựng lên trước mặt Liễu Bình, ngăn cản cái viên hànbăng này.Cái xiên hàn băng cũng không tránh đi, chỉ không ngừng đâm mạnh vào tấmchắn, phát ra tiếng “Leng keng leng keng"dễ nghe..."Có được không?""Được."Liễu Bình cúi đầu nhìn xuống một nửa xương trắng loang lổ của con quái vậtkia, mở miệng nói: “Loại Kỳ Quỷ trên người của người nên bị phong ấn, nó sẽkhông làm người rơi vào tử vong."ốChỉ một thoáng, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi làdiễn viên nổi tiếng vượt bậc của Kỳ Quỷ Trắc, khi người quát lớn, loại Kỳ Quỷra đời từ sức mạnh pháp tắc đan xen của hai mươi lăm Trắc trên người đốiphương bị phong ấn."Chỉ thấy tất cả phù văn học trùng trên người “Nhân ngư"đều ngùng gặm cắn.Chúng có thành một cụm, hóa thành một loạt những “Điểm đen"dày đặc, không làm ra hành động nào nữa -- Tựa như rơi vào ngủ đông."Phong bế!"Quái vật phát ra một tiếng kêu kích động, lập tức muốn từ bò dậy mặt biển.Dị biến đột nhiên sinh ra -- Trong thân thể nó đột nhiên hiện ra một thanh chủythủ hư ảo tràn ngập khí tức tang thương cổ xưa, lập tức đâm vào ngực nó.Quái vật phát ra một tiếng thét tuyệt vọng điên cuồng.Thân thể cao lớn của nó điên cuồng vặn vẹo trên mặt biển, miệng thì lớn tiếnggào lên: “Ngươi phong bế sức mạnh Kỳ Quỷ kia nên chuẩn bị sau đó của đốiphương bị kích hoạt rồi, mau! Nếu còn có thể cứu ta thì lập tức ra tay, nếukhông ta sẽ bị chuối chủy thủ này hoàn toàn giết chết!”.- - Thì ra đây mới là sátchiêu thật sự! Nếu “Nhân ngư"không thể ngăn cản những phù văn học trùng trước đó, nó sẽ bị hắc trùng khôngngừng gặm cắn, từng bước chìm vào vực sâu tử vong trong sự tuyệt vọng.Nhưng nếu nó ngăn cản được loại thuật tra tấn này -- Lập tức sẽ có thuật KỳQuỷ càng hung ác bị kích hoạt, trực tiếp lấy đi mạng nó! Thủ đoạn quá tànnhẫn! Tâm tư quá độc ác!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nghe thấy tiếng gọi của Liễu Bình, “Nhân ngư"cố hết sức mở ba con mắt dựng thẳng ra.Liễu Bình giữ mảnh vảy bảy màu kia trên tay, mở miệng nói: “Đây là tín vậtngười cho ta, bảo ta tới gặp người một lần nữa."Bảy màu vảy bay lên tới, nhanh chóng dừng lại trước mặt con “Nhân ngư"kia.Nó nhìn chằm chằm vào mảnh vảy kia mấy phút, sau đó ồm ồm nói: “Thì ra làthế, ngươi đặc biệt xuyên qua thời gian, đi đến trước mặt ta lần nữa là khôngmuốn ta giết người của làng chài kia à?""Đúng vậy, bắt đầu từ A Hồng, đừng giết ai cả, chúng ta tâm sự chuyện củangươi đi."Liễu Bình nói."Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"Quái vật hỏi."Ta có một kẻ địch, ta không biết nó là cái gì, không biết rốt cuộc nó có nănglực gì, càng không biết nó từ đâu tới đây, ta cần sức mạnh của ngươi."Liễu Bình nói."Như vậy, ta có thể được lợi ích gì?"Quái vật hỏi."Có lẽ ta có thể giúp ngươi tạm thời thoát khỏi tử vong?"Liễu Bình đáp bằng giọng điệu không xác định lắm."Chỉ dựa vào ngươi?"Quái vật nở nụ cười.Nó cười cười, bỗng thu lại tất cả biểu cảm, lấy ba con mắt dựng thẳng nghiêmtúc nhìn Liễu Bình."Ta đã biết... Hình như người có một loại năng lực, có thể phong ấn sức mạnhKỳ Quỷ trên người người khác."Quái vật nói.Liễu Bình nói: “Người bị thương nhất định là do sức mạnh Kỳ Quỷ nào đó, đếnđây đi, nói cho ta biết nó là cái gì, ta sẽ phong bế nó.""Nhưng trước lúc đó ––”."Chúng ta cần một ước định."ấ ấ ẩQuái vật phấn chấn lên, giơ tay thả ra một mảnh vẩy cá ở giữa không trung,khiến nó dừng lại trên tay Liễu Bình.Nó vội vàng nói: “Ký phần khế ước này xong, cho dù chúng ta đạt thành quanhệ đồng minh thì ngươi cũng phải nhanh một chút, nếu không có khả năng ta sẽchảy xuống từ thế giới của các ngươi, sau đó tiến vào nơi trầm miên tử vongvĩnh hằng vào bất cứ lúc nào."Liễu Bình nhìn lại vảy cá, chỉ thấy trên vẩy cá tràn ngập các loại điều kiện vàhạn chế khắc nghiệt, đủ để tiến hành trói buộc hai bên.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt theo đó mà xuất hiện, làm ra giảithích tương ứng với phần khế ước này.Nhìn có vẻ không có vấn đề gì.- - Vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh,“Nhân ngư"cũng không dám làm ra chuyện gì khiến người ta hoài nghi, nếu không cơ hộinó sống sót sẽ hoàn toàn biến mất.Liễu Bình xem xong rất nhanh, sau đó ấn dấu tay lên vẩy cá.Vẩy cá lập tức tỏa ra từng luồng quang huy uy nghiêm và trang trọng, lộ ra dấuhiệu khế ước đã hoàn thành.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo -- Kẽ ngón tay của Liễu Bình bỗng nhảy ra mộtcon dấu màu đen, vào khoảnh khắc khế ước thành lập, nó đột nhiên in chặt lênvẩy cá.Trong chớp nhoáng, nó biến mất.Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng, ngẩng đầu nhìn lại “Nhân ngư"kia, chỉ thấy hình như nó không hề cảm nhận được gì."Khế ước đã hoàn thành, mau thử sức mạnh của ngươi một chút, xem rốt cục cóthể cứu ta không.""Nhân ngư"kia vội vã nói."Chờ một lát."Liễu Bình dời ánh mắt đi, nhìn lại cái vẩy cá nọ.Chỉ thấy ở góc của cái vảy đó có ấn một hàng chữ nhỏ xiêu xiêu vẹo vẹo: “--Quyền giải thích cuối cùng của khế ước lần này thuộc về nam nhân loại LiễuBình anh tuấn tiêu sái."Hàng chữ nhỏ này lóe lóe với Liễu Bình, sau đó lặng lẽ hoàn toàn đi vào vẩy cárồi biến mất không thấy đâu nữa.Trên mặt biển xám xịt."Nhân ngư"hô hấp dồn dập, nói: “Khế ước đã hoàn thành, mau thử sức mạnh của người mộtchút, xem rốt cục có thể cứu ta không."ế"Vì sao người lại chết?"Liễu Bình hỏi."Bị kẻ địch đánh trọng thương, sức mạnh Kỳ Quỷ của nó còn lưu lại trên ngườita, không ngừng cắn nuốt linh hồn ta, sắp hoàn toàn giết chết ta."Hư ảnh nói.Trong con mắt dựng thẳng của hư ảnh bay ra một ánh sáng, bao trùm lên mộtnửa thân thể chỉ còn lại xương trắng của nó.Chỉ thấy trên những khúc xương đó toàn là sâu đen dày đặc.Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, những con sâu màu đen đó hoàn toàn được tạo thànhtừ phù văn, là một loại phù văn sinh mệnh cực Kỳ Quỷ dị."Thấy không?""Kỳ Quỷ ra đời từ sức mạnh pháp tắc đan xen của hai mươi lăm Trắc -- Lực sátthương của nó thật sự quá mạnh, tất cả sức mạnh của ta đều không thể loại trừnó, nếu ngươi có thể ––""Ngừng."Liễu Bình nói."Nhân ngư lập tức không nói tiếp, chỉ mở to ba con mắt dựng thẳng, nhìn chằmchằm vào hắn.Liễu Bình mở miệng nói: “Loại năng lực này của ta phải được sử dụng trong lúcchiến đấu, ngươi tùy tiện giao thủ với ta đi."Đối phương hiểu ý, lập tức nói: “Rất nhiều sức mạnh Kỳ Quỷ đều có điều kiệnphát động, nếu đã như vậy thì ta sẽ dùng một chút sức mạnh băng sương."Một vệt băng sương đột nhiên ngưng tụ thành hình, hóa thành một hải xoa uốnlượn cao tới hai mét, đâm về hướng Liễu Bình."Thuẫn!"Andrea lặng lẽ lên tiếng.Một tấm chắn hình rồng dựng lên trước mặt Liễu Bình, ngăn cản cái viên hànbăng này.Cái xiên hàn băng cũng không tránh đi, chỉ không ngừng đâm mạnh vào tấmchắn, phát ra tiếng “Leng keng leng keng"dễ nghe..."Có được không?""Được."Liễu Bình cúi đầu nhìn xuống một nửa xương trắng loang lổ của con quái vậtkia, mở miệng nói: “Loại Kỳ Quỷ trên người của người nên bị phong ấn, nó sẽkhông làm người rơi vào tử vong."ốChỉ một thoáng, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi làdiễn viên nổi tiếng vượt bậc của Kỳ Quỷ Trắc, khi người quát lớn, loại Kỳ Quỷra đời từ sức mạnh pháp tắc đan xen của hai mươi lăm Trắc trên người đốiphương bị phong ấn."Chỉ thấy tất cả phù văn học trùng trên người “Nhân ngư"đều ngùng gặm cắn.Chúng có thành một cụm, hóa thành một loạt những “Điểm đen"dày đặc, không làm ra hành động nào nữa -- Tựa như rơi vào ngủ đông."Phong bế!"Quái vật phát ra một tiếng kêu kích động, lập tức muốn từ bò dậy mặt biển.Dị biến đột nhiên sinh ra -- Trong thân thể nó đột nhiên hiện ra một thanh chủythủ hư ảo tràn ngập khí tức tang thương cổ xưa, lập tức đâm vào ngực nó.Quái vật phát ra một tiếng thét tuyệt vọng điên cuồng.Thân thể cao lớn của nó điên cuồng vặn vẹo trên mặt biển, miệng thì lớn tiếnggào lên: “Ngươi phong bế sức mạnh Kỳ Quỷ kia nên chuẩn bị sau đó của đốiphương bị kích hoạt rồi, mau! Nếu còn có thể cứu ta thì lập tức ra tay, nếukhông ta sẽ bị chuối chủy thủ này hoàn toàn giết chết!”.- - Thì ra đây mới là sátchiêu thật sự! Nếu “Nhân ngư"không thể ngăn cản những phù văn học trùng trước đó, nó sẽ bị hắc trùng khôngngừng gặm cắn, từng bước chìm vào vực sâu tử vong trong sự tuyệt vọng.Nhưng nếu nó ngăn cản được loại thuật tra tấn này -- Lập tức sẽ có thuật KỳQuỷ càng hung ác bị kích hoạt, trực tiếp lấy đi mạng nó! Thủ đoạn quá tànnhẫn! Tâm tư quá độc ác!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nghe thấy tiếng gọi của Liễu Bình, “Nhân ngư"cố hết sức mở ba con mắt dựng thẳng ra.Liễu Bình giữ mảnh vảy bảy màu kia trên tay, mở miệng nói: “Đây là tín vậtngười cho ta, bảo ta tới gặp người một lần nữa."Bảy màu vảy bay lên tới, nhanh chóng dừng lại trước mặt con “Nhân ngư"kia.Nó nhìn chằm chằm vào mảnh vảy kia mấy phút, sau đó ồm ồm nói: “Thì ra làthế, ngươi đặc biệt xuyên qua thời gian, đi đến trước mặt ta lần nữa là khôngmuốn ta giết người của làng chài kia à?""Đúng vậy, bắt đầu từ A Hồng, đừng giết ai cả, chúng ta tâm sự chuyện củangươi đi."Liễu Bình nói."Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"Quái vật hỏi."Ta có một kẻ địch, ta không biết nó là cái gì, không biết rốt cuộc nó có nănglực gì, càng không biết nó từ đâu tới đây, ta cần sức mạnh của ngươi."Liễu Bình nói."Như vậy, ta có thể được lợi ích gì?"Quái vật hỏi."Có lẽ ta có thể giúp ngươi tạm thời thoát khỏi tử vong?"Liễu Bình đáp bằng giọng điệu không xác định lắm."Chỉ dựa vào ngươi?"Quái vật nở nụ cười.Nó cười cười, bỗng thu lại tất cả biểu cảm, lấy ba con mắt dựng thẳng nghiêmtúc nhìn Liễu Bình."Ta đã biết... Hình như người có một loại năng lực, có thể phong ấn sức mạnhKỳ Quỷ trên người người khác."Quái vật nói.Liễu Bình nói: “Người bị thương nhất định là do sức mạnh Kỳ Quỷ nào đó, đếnđây đi, nói cho ta biết nó là cái gì, ta sẽ phong bế nó.""Nhưng trước lúc đó ––”."Chúng ta cần một ước định."ấ ấ ẩQuái vật phấn chấn lên, giơ tay thả ra một mảnh vẩy cá ở giữa không trung,khiến nó dừng lại trên tay Liễu Bình.Nó vội vàng nói: “Ký phần khế ước này xong, cho dù chúng ta đạt thành quanhệ đồng minh thì ngươi cũng phải nhanh một chút, nếu không có khả năng ta sẽchảy xuống từ thế giới của các ngươi, sau đó tiến vào nơi trầm miên tử vongvĩnh hằng vào bất cứ lúc nào."Liễu Bình nhìn lại vảy cá, chỉ thấy trên vẩy cá tràn ngập các loại điều kiện vàhạn chế khắc nghiệt, đủ để tiến hành trói buộc hai bên.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt theo đó mà xuất hiện, làm ra giảithích tương ứng với phần khế ước này.Nhìn có vẻ không có vấn đề gì.- - Vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh,“Nhân ngư"cũng không dám làm ra chuyện gì khiến người ta hoài nghi, nếu không cơ hộinó sống sót sẽ hoàn toàn biến mất.Liễu Bình xem xong rất nhanh, sau đó ấn dấu tay lên vẩy cá.Vẩy cá lập tức tỏa ra từng luồng quang huy uy nghiêm và trang trọng, lộ ra dấuhiệu khế ước đã hoàn thành.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo -- Kẽ ngón tay của Liễu Bình bỗng nhảy ra mộtcon dấu màu đen, vào khoảnh khắc khế ước thành lập, nó đột nhiên in chặt lênvẩy cá.Trong chớp nhoáng, nó biến mất.Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng, ngẩng đầu nhìn lại “Nhân ngư"kia, chỉ thấy hình như nó không hề cảm nhận được gì."Khế ước đã hoàn thành, mau thử sức mạnh của ngươi một chút, xem rốt cục cóthể cứu ta không.""Nhân ngư"kia vội vã nói."Chờ một lát."Liễu Bình dời ánh mắt đi, nhìn lại cái vẩy cá nọ.Chỉ thấy ở góc của cái vảy đó có ấn một hàng chữ nhỏ xiêu xiêu vẹo vẹo: “--Quyền giải thích cuối cùng của khế ước lần này thuộc về nam nhân loại LiễuBình anh tuấn tiêu sái."Hàng chữ nhỏ này lóe lóe với Liễu Bình, sau đó lặng lẽ hoàn toàn đi vào vẩy cárồi biến mất không thấy đâu nữa.Trên mặt biển xám xịt."Nhân ngư"hô hấp dồn dập, nói: “Khế ước đã hoàn thành, mau thử sức mạnh của người mộtchút, xem rốt cục có thể cứu ta không."ế"Vì sao người lại chết?"Liễu Bình hỏi."Bị kẻ địch đánh trọng thương, sức mạnh Kỳ Quỷ của nó còn lưu lại trên ngườita, không ngừng cắn nuốt linh hồn ta, sắp hoàn toàn giết chết ta."Hư ảnh nói.Trong con mắt dựng thẳng của hư ảnh bay ra một ánh sáng, bao trùm lên mộtnửa thân thể chỉ còn lại xương trắng của nó.Chỉ thấy trên những khúc xương đó toàn là sâu đen dày đặc.Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, những con sâu màu đen đó hoàn toàn được tạo thànhtừ phù văn, là một loại phù văn sinh mệnh cực Kỳ Quỷ dị."Thấy không?""Kỳ Quỷ ra đời từ sức mạnh pháp tắc đan xen của hai mươi lăm Trắc -- Lực sátthương của nó thật sự quá mạnh, tất cả sức mạnh của ta đều không thể loại trừnó, nếu ngươi có thể ––""Ngừng."Liễu Bình nói."Nhân ngư lập tức không nói tiếp, chỉ mở to ba con mắt dựng thẳng, nhìn chằmchằm vào hắn.Liễu Bình mở miệng nói: “Loại năng lực này của ta phải được sử dụng trong lúcchiến đấu, ngươi tùy tiện giao thủ với ta đi."Đối phương hiểu ý, lập tức nói: “Rất nhiều sức mạnh Kỳ Quỷ đều có điều kiệnphát động, nếu đã như vậy thì ta sẽ dùng một chút sức mạnh băng sương."Một vệt băng sương đột nhiên ngưng tụ thành hình, hóa thành một hải xoa uốnlượn cao tới hai mét, đâm về hướng Liễu Bình."Thuẫn!"Andrea lặng lẽ lên tiếng.Một tấm chắn hình rồng dựng lên trước mặt Liễu Bình, ngăn cản cái viên hànbăng này.Cái xiên hàn băng cũng không tránh đi, chỉ không ngừng đâm mạnh vào tấmchắn, phát ra tiếng “Leng keng leng keng"dễ nghe..."Có được không?""Được."Liễu Bình cúi đầu nhìn xuống một nửa xương trắng loang lổ của con quái vậtkia, mở miệng nói: “Loại Kỳ Quỷ trên người của người nên bị phong ấn, nó sẽkhông làm người rơi vào tử vong."ốChỉ một thoáng, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi làdiễn viên nổi tiếng vượt bậc của Kỳ Quỷ Trắc, khi người quát lớn, loại Kỳ Quỷra đời từ sức mạnh pháp tắc đan xen của hai mươi lăm Trắc trên người đốiphương bị phong ấn."Chỉ thấy tất cả phù văn học trùng trên người “Nhân ngư"đều ngùng gặm cắn.Chúng có thành một cụm, hóa thành một loạt những “Điểm đen"dày đặc, không làm ra hành động nào nữa -- Tựa như rơi vào ngủ đông."Phong bế!"Quái vật phát ra một tiếng kêu kích động, lập tức muốn từ bò dậy mặt biển.Dị biến đột nhiên sinh ra -- Trong thân thể nó đột nhiên hiện ra một thanh chủythủ hư ảo tràn ngập khí tức tang thương cổ xưa, lập tức đâm vào ngực nó.Quái vật phát ra một tiếng thét tuyệt vọng điên cuồng.Thân thể cao lớn của nó điên cuồng vặn vẹo trên mặt biển, miệng thì lớn tiếnggào lên: “Ngươi phong bế sức mạnh Kỳ Quỷ kia nên chuẩn bị sau đó của đốiphương bị kích hoạt rồi, mau! Nếu còn có thể cứu ta thì lập tức ra tay, nếukhông ta sẽ bị chuối chủy thủ này hoàn toàn giết chết!”.- - Thì ra đây mới là sátchiêu thật sự! Nếu “Nhân ngư"không thể ngăn cản những phù văn học trùng trước đó, nó sẽ bị hắc trùng khôngngừng gặm cắn, từng bước chìm vào vực sâu tử vong trong sự tuyệt vọng.Nhưng nếu nó ngăn cản được loại thuật tra tấn này -- Lập tức sẽ có thuật KỳQuỷ càng hung ác bị kích hoạt, trực tiếp lấy đi mạng nó! Thủ đoạn quá tànnhẫn! Tâm tư quá độc ác!

Chương 588: Tâm tư quá độc ác!