"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 589: Liên thủ!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình có chút tiếc nuối mà lắc đầu.Cũng không biết tên này trêu chọc phải dạng tồn tại gì, hắn chỉ có thể phong ấnmột loại sức mạnh Kỳ Quỷ thôi, hiện giờ không có cách nào giúp nó.- - Từ từ!Trong lòng Liễu Bình bỗng khẽ động, nhẹ nhàng nói: “Ra đây!"Trên Trần Ngọc Đao phát ra một tiếng vù vù.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Hư không mở ra, một bóng mờ hình người lặng lẽ hiện lên.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt theo đó mà xuất hiện: “Ngươi phóng thích uy năngcủa vỏ đao Tứ Thánh Trụ: Hư Thần”.""Ngươi của thế giới song song đã ra đời, đồng thời cũng xuất hiện trước mặtngươi."Liễu Bình tùy ý ấn quyết, phóng ra từng lưỡi dao gió rất nhỏ, sau đó chém vềhướng bóng mờ kia.Bóng mờ cầm đao ngăn cản."Ngươi cũng tiến vào trạng thái chiến đấu, xem có thể cứu hắn hay không."Liễu Bình nói.Bóng mờ quay đầu nhìn quái vật, trên người bỗng dâng lên dao động vô hình,mở miệng nói: “Sức mạnh Kỳ Quỷ có thể thực thể hóa thành chủy thủ à? Quánguy hiểm, ta thấy vẫn không nên đả thương người thì tốt hơn."-- Hắn cũng sử dụng kỹ thuật diễn Kỳ Quỷ: “Diễn viên nổi tiếng vượt bậc"! Hai người cùng nhìn lại “Nhân ngư”, chỉ thấy chuối chủy thủ hư ảo này bỗngtrở nên ảm đạm không ánh sáng, lấy tốc độ thị lực có thể thấy được hóa thànhquang ảnh mơ hồ, hoàn toàn đi vào ngực “Nhân ngư"lần nữa.Chủy thủ bị phong ấn!"Nhân ngư"xụi lơ trên mặt biển, thân thể không ngừng phập phồng, há to mồm thở phì phò."Tử vong đang rời xa ta."Nó cố hết sức để nói.Liễu Bình nói: “Thương thế của người cần bao lâu mới có thể khôi phục?""Nhân ngư"nói: “Trước đó ta không còn sức chống đỡ đòn công kích của đối phương, bịđánh trọng thương, sau đó mới trúng hai loại sức mạnh Kỳ Quỷ này, hiện tạinếu chúng bị phong ấn --”.ốNó nhỏ giọng niệm chú ngữ tối nghĩa.Chỉ thấy nửa người xương trắng của nó dần dần sinh ra máu thịt, chỉ mấy phútngắn ngủn đã mọc ra hết nội tạng, sau đó là một lớp vẩy cá màu tím lam."Chỉ cần ta khôi phục lại là có thể áp chế ngược sức mạnh của chúng, dần dầnđánh tan chúng -- Chừng hai ngàn năm cũng đủ để hoàn toàn trừ khử chúng đi.""Nhân ngư"nhìn chăm chú vào Liễu Bình giữa không trung, dao động sức mạnh trên ngườicàng ngày càng mãnh liệt.Hình như nó đang chuẩn bị cái gì."Hả? Ta vừa cứu người, hình như người muốn ra tay với ta?"Liễu Bình cười nói."Nhân ngư"trầm mặc một lát, sau đó lắc đầu.Nó vươn cánh tay lên nhẹ nhàng kéo một cái tên hư không, kéo ra một thôngđạo."Phàm nhân, trên người người có loại sức mạnh Kỳ Quỷ phong ấn cực kỳ hiếmthấy, nếu ta giết người, chỉ sợ sẽ khiến cho phép tắc Kỳ Quỷ vô tận phản ứng,khiến người ta phát hiện hành tung của ta.”."Hơn nữa người vừa cứu ta một mạng.""Ta tạm tha cho ngươi.""Nhân ngư"nói xong thì đi về hướng thông đạo hư không.Liễu Bình nói: “Này, hình như chúng ta còn ký kết một khế ước đồng minh, đãnói là ta giúp người trị liệu thì người giúp ta đối phó kẻ địch, chẳng lẽ ngươimuốn nuốt lời?""Nhân ngư"phát ra một tiếng cười trầm thấp, lắc đầu nói: “Một tên ngây thơ, ký kết khế ướcvới ngươi chính là sức mạnh Kỳ Quỷ nào đó trên người ta, nó có thể hoàn toànđại diện cho ta, cho nên khế ước không có vấn đề, nhưng mà --"Ba con mắt dựng thẳng của nó lộ ra ý châm chọc, nói ra đáp án kia: “Vừa rồi tađã hoàn toàn đánh tan nó, khi nó không tồn tại, tất nhiên khế ước cũng trở thànhphế thải.""Nhân ngư"lấy một loại ngữ điệu ưu nhã mà thong dong tiếp tục nói: “Tên ngây thơ, nhậnlấy bài học này đi, đây là bài học miễn phí mà ta – kẻ từng chứng kiến sinhmệnh Kỳ Quỷ vô tận - ban cho người trong quá trình may mắn niết bàn trọngsinh lần này.""–– Ngu muội thật là nguyên tội của đám nhân loại các ngươi, hy vọng có mộtngày ngươi có thể chiến thắng nó."Nói xong thì nó đi vào thông đạo hư không kia, dần dần đi xa.Liễu Bình lơ lửng ở giữa không trung, nhún vai nói: “Tuy người tiêu diệt loạisức mạnh Kỳ Quỷ kia, nhưng nó chỉ đại diện cho ngươi, ngươi mới là tồn tạichân chính ký kết khế ước với ta."Chỉ một thoáng.Mảnh vẩy cá tràn ngập khế ước kia đột nhiên xuất hiện.Nó hiện lên ở giữa không trung, phát ra tiếng kêu to nghiêm khắc bén nhọn, nhưđang cảnh cáo cái gì đó.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trước mắt Liễu Bình:“Ngươi có được quyền giải thích cuối cùng của khế ước này.""Lời giải thích của đối phương không thành lập.""Đối phương phải thực hiện nghĩa vụ khế ước đã quy định, nếu không thân thểvà linh hồn của nó sẽ vĩnh viễn bị tra tấn, không được trầm miên!"Tất cả chữ nhỏ vừa biến mất.Thông đạo hư không sắp khép lại kia đột nhiên mở ra lần nữa."Nhân ngư"nhảy ra từ trong thông đạo, trợn tròn tam con mặt dựng thẳng lên, nhìn chằmchằm vào Liễu Bình mà hô: “Chuyện này không có khả năng!""Thuật pháp là thuật pháp, ta là ta, ký kết khế ước với ngươi là nó, đâu cóchuyện gì liên quan tới ta!”.Tiếng kêu to trên vẩy cá biến mất, quay qua hướng Liễu Bình.- - Hình như vẩycá đang chờ đợi Liễu Bình giải thích.Liễu Bình ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: “Theo cái nhìn của ta, bên ta đãthực hiện tất cả nghĩa vụ, bên người chơi thủ đoạn gì cũng không thay đổi đượcý nghĩa ban đầu chúng ta ký kết khế ước --""Ngươi phải giúp ta.""Đây là giải thích cuối cùng, người phải thực hiện nghĩa vụ này."Vẩy cá lập tức quay qua “Nhân ngư”, lại phát ra tiếng kêu to bén nhọn, nghiêmkhắc lần nữa."Nhân ngư"cười dữ tợn nói: “Nhưng người đã quên một chuyện, vẩy cá này thuộc về ta, tamuốn xử lý nó thế nào thì xử lý thế đó, ta có thể trực tiếp huỷ hoại nó!"Nó vươn tay, bắt lấy vẩy cá rồi dùng sức bóp.Cả mảnh vẩy cá hoàn toàn vỡ vụn.ắ ễ ẩTrong nháy mắt nó rơi rụng, Liễu Bình mở miệng nói: “Tuy vẩy cá nát, nhưngkhế ước vẫn thành lập, danh sách và tùy từng trên người ta đều là nhân chứng,cho nên khế ước vẫn có hiệu lực.""Nhân ngư"điên cuồng hét lên nói: “Không! Từ nãy tới giờ chúng ta chưa nói đến nhânchứng gì cả."Liễu Bình nói: “Nhân chứng không cần kể ra trên khế ước, nhưng bọn hắn vẫnluôn tồn tại, đồng thời chứng kiến toàn bộ quá trình khế ước!""Đánh rắm! Không có điều khoản này!""Ta nói có là có.""Thì ra là thế... Hỗn đản! Ngươi cầm đi quyền giải thích cuối cùng của khế ướctừ lúc nào!""Nhân ngư"như mới tỉnh lại từ trong mộng, triệu ra một cái tam xoa kích màu đen hànquang lấp lánh, hung tợn nói: “Đi chết đi, cái tên vô sỉ nhà ngươi!"Trường kích giơ lên cao cao, trên mũi nhọn sắc bén phủ kín sức mạnh không thểmiêu tả.- - Nhưng nó lại không đâm xuống..Liễu Bình ung dung mà nói: “Quy định trên khế ước của chúng ta rất rõ ràng,hình như kết cục của kẻ động thủ với bên hợp tác còn thê thảm hơn cả cái chếtđấy."Trường kích cứng lại ở giữa không trung chừng nửa phút, rốt cuộc chán nản màbuông xuống.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình có chút tiếc nuối mà lắc đầu.Cũng không biết tên này trêu chọc phải dạng tồn tại gì, hắn chỉ có thể phong ấnmột loại sức mạnh Kỳ Quỷ thôi, hiện giờ không có cách nào giúp nó.- - Từ từ!Trong lòng Liễu Bình bỗng khẽ động, nhẹ nhàng nói: “Ra đây!"Trên Trần Ngọc Đao phát ra một tiếng vù vù.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Hư không mở ra, một bóng mờ hình người lặng lẽ hiện lên.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt theo đó mà xuất hiện: “Ngươi phóng thích uy năngcủa vỏ đao Tứ Thánh Trụ: Hư Thần”.""Ngươi của thế giới song song đã ra đời, đồng thời cũng xuất hiện trước mặtngươi."Liễu Bình tùy ý ấn quyết, phóng ra từng lưỡi dao gió rất nhỏ, sau đó chém vềhướng bóng mờ kia.Bóng mờ cầm đao ngăn cản."Ngươi cũng tiến vào trạng thái chiến đấu, xem có thể cứu hắn hay không."Liễu Bình nói.Bóng mờ quay đầu nhìn quái vật, trên người bỗng dâng lên dao động vô hình,mở miệng nói: “Sức mạnh Kỳ Quỷ có thể thực thể hóa thành chủy thủ à? Quánguy hiểm, ta thấy vẫn không nên đả thương người thì tốt hơn."-- Hắn cũng sử dụng kỹ thuật diễn Kỳ Quỷ: “Diễn viên nổi tiếng vượt bậc"! Hai người cùng nhìn lại “Nhân ngư”, chỉ thấy chuối chủy thủ hư ảo này bỗngtrở nên ảm đạm không ánh sáng, lấy tốc độ thị lực có thể thấy được hóa thànhquang ảnh mơ hồ, hoàn toàn đi vào ngực “Nhân ngư"lần nữa.Chủy thủ bị phong ấn!"Nhân ngư"xụi lơ trên mặt biển, thân thể không ngừng phập phồng, há to mồm thở phì phò."Tử vong đang rời xa ta."Nó cố hết sức để nói.Liễu Bình nói: “Thương thế của người cần bao lâu mới có thể khôi phục?""Nhân ngư"nói: “Trước đó ta không còn sức chống đỡ đòn công kích của đối phương, bịđánh trọng thương, sau đó mới trúng hai loại sức mạnh Kỳ Quỷ này, hiện tạinếu chúng bị phong ấn --”.ốNó nhỏ giọng niệm chú ngữ tối nghĩa.Chỉ thấy nửa người xương trắng của nó dần dần sinh ra máu thịt, chỉ mấy phútngắn ngủn đã mọc ra hết nội tạng, sau đó là một lớp vẩy cá màu tím lam."Chỉ cần ta khôi phục lại là có thể áp chế ngược sức mạnh của chúng, dần dầnđánh tan chúng -- Chừng hai ngàn năm cũng đủ để hoàn toàn trừ khử chúng đi.""Nhân ngư"nhìn chăm chú vào Liễu Bình giữa không trung, dao động sức mạnh trên ngườicàng ngày càng mãnh liệt.Hình như nó đang chuẩn bị cái gì."Hả? Ta vừa cứu người, hình như người muốn ra tay với ta?"Liễu Bình cười nói."Nhân ngư"trầm mặc một lát, sau đó lắc đầu.Nó vươn cánh tay lên nhẹ nhàng kéo một cái tên hư không, kéo ra một thôngđạo."Phàm nhân, trên người người có loại sức mạnh Kỳ Quỷ phong ấn cực kỳ hiếmthấy, nếu ta giết người, chỉ sợ sẽ khiến cho phép tắc Kỳ Quỷ vô tận phản ứng,khiến người ta phát hiện hành tung của ta.”."Hơn nữa người vừa cứu ta một mạng.""Ta tạm tha cho ngươi.""Nhân ngư"nói xong thì đi về hướng thông đạo hư không.Liễu Bình nói: “Này, hình như chúng ta còn ký kết một khế ước đồng minh, đãnói là ta giúp người trị liệu thì người giúp ta đối phó kẻ địch, chẳng lẽ ngươimuốn nuốt lời?""Nhân ngư"phát ra một tiếng cười trầm thấp, lắc đầu nói: “Một tên ngây thơ, ký kết khế ướcvới ngươi chính là sức mạnh Kỳ Quỷ nào đó trên người ta, nó có thể hoàn toànđại diện cho ta, cho nên khế ước không có vấn đề, nhưng mà --"Ba con mắt dựng thẳng của nó lộ ra ý châm chọc, nói ra đáp án kia: “Vừa rồi tađã hoàn toàn đánh tan nó, khi nó không tồn tại, tất nhiên khế ước cũng trở thànhphế thải.""Nhân ngư"lấy một loại ngữ điệu ưu nhã mà thong dong tiếp tục nói: “Tên ngây thơ, nhậnlấy bài học này đi, đây là bài học miễn phí mà ta – kẻ từng chứng kiến sinhmệnh Kỳ Quỷ vô tận - ban cho người trong quá trình may mắn niết bàn trọngsinh lần này.""–– Ngu muội thật là nguyên tội của đám nhân loại các ngươi, hy vọng có mộtngày ngươi có thể chiến thắng nó."Nói xong thì nó đi vào thông đạo hư không kia, dần dần đi xa.Liễu Bình lơ lửng ở giữa không trung, nhún vai nói: “Tuy người tiêu diệt loạisức mạnh Kỳ Quỷ kia, nhưng nó chỉ đại diện cho ngươi, ngươi mới là tồn tạichân chính ký kết khế ước với ta."Chỉ một thoáng.Mảnh vẩy cá tràn ngập khế ước kia đột nhiên xuất hiện.Nó hiện lên ở giữa không trung, phát ra tiếng kêu to nghiêm khắc bén nhọn, nhưđang cảnh cáo cái gì đó.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trước mắt Liễu Bình:“Ngươi có được quyền giải thích cuối cùng của khế ước này.""Lời giải thích của đối phương không thành lập.""Đối phương phải thực hiện nghĩa vụ khế ước đã quy định, nếu không thân thểvà linh hồn của nó sẽ vĩnh viễn bị tra tấn, không được trầm miên!"Tất cả chữ nhỏ vừa biến mất.Thông đạo hư không sắp khép lại kia đột nhiên mở ra lần nữa."Nhân ngư"nhảy ra từ trong thông đạo, trợn tròn tam con mặt dựng thẳng lên, nhìn chằmchằm vào Liễu Bình mà hô: “Chuyện này không có khả năng!""Thuật pháp là thuật pháp, ta là ta, ký kết khế ước với ngươi là nó, đâu cóchuyện gì liên quan tới ta!”.Tiếng kêu to trên vẩy cá biến mất, quay qua hướng Liễu Bình.- - Hình như vẩycá đang chờ đợi Liễu Bình giải thích.Liễu Bình ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: “Theo cái nhìn của ta, bên ta đãthực hiện tất cả nghĩa vụ, bên người chơi thủ đoạn gì cũng không thay đổi đượcý nghĩa ban đầu chúng ta ký kết khế ước --""Ngươi phải giúp ta.""Đây là giải thích cuối cùng, người phải thực hiện nghĩa vụ này."Vẩy cá lập tức quay qua “Nhân ngư”, lại phát ra tiếng kêu to bén nhọn, nghiêmkhắc lần nữa."Nhân ngư"cười dữ tợn nói: “Nhưng người đã quên một chuyện, vẩy cá này thuộc về ta, tamuốn xử lý nó thế nào thì xử lý thế đó, ta có thể trực tiếp huỷ hoại nó!"Nó vươn tay, bắt lấy vẩy cá rồi dùng sức bóp.Cả mảnh vẩy cá hoàn toàn vỡ vụn.ắ ễ ẩTrong nháy mắt nó rơi rụng, Liễu Bình mở miệng nói: “Tuy vẩy cá nát, nhưngkhế ước vẫn thành lập, danh sách và tùy từng trên người ta đều là nhân chứng,cho nên khế ước vẫn có hiệu lực.""Nhân ngư"điên cuồng hét lên nói: “Không! Từ nãy tới giờ chúng ta chưa nói đến nhânchứng gì cả."Liễu Bình nói: “Nhân chứng không cần kể ra trên khế ước, nhưng bọn hắn vẫnluôn tồn tại, đồng thời chứng kiến toàn bộ quá trình khế ước!""Đánh rắm! Không có điều khoản này!""Ta nói có là có.""Thì ra là thế... Hỗn đản! Ngươi cầm đi quyền giải thích cuối cùng của khế ướctừ lúc nào!""Nhân ngư"như mới tỉnh lại từ trong mộng, triệu ra một cái tam xoa kích màu đen hànquang lấp lánh, hung tợn nói: “Đi chết đi, cái tên vô sỉ nhà ngươi!"Trường kích giơ lên cao cao, trên mũi nhọn sắc bén phủ kín sức mạnh không thểmiêu tả.- - Nhưng nó lại không đâm xuống..Liễu Bình ung dung mà nói: “Quy định trên khế ước của chúng ta rất rõ ràng,hình như kết cục của kẻ động thủ với bên hợp tác còn thê thảm hơn cả cái chếtđấy."Trường kích cứng lại ở giữa không trung chừng nửa phút, rốt cuộc chán nản màbuông xuống.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình có chút tiếc nuối mà lắc đầu.Cũng không biết tên này trêu chọc phải dạng tồn tại gì, hắn chỉ có thể phong ấnmột loại sức mạnh Kỳ Quỷ thôi, hiện giờ không có cách nào giúp nó.- - Từ từ!Trong lòng Liễu Bình bỗng khẽ động, nhẹ nhàng nói: “Ra đây!"Trên Trần Ngọc Đao phát ra một tiếng vù vù.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Hư không mở ra, một bóng mờ hình người lặng lẽ hiện lên.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt theo đó mà xuất hiện: “Ngươi phóng thích uy năngcủa vỏ đao Tứ Thánh Trụ: Hư Thần”.""Ngươi của thế giới song song đã ra đời, đồng thời cũng xuất hiện trước mặtngươi."Liễu Bình tùy ý ấn quyết, phóng ra từng lưỡi dao gió rất nhỏ, sau đó chém vềhướng bóng mờ kia.Bóng mờ cầm đao ngăn cản."Ngươi cũng tiến vào trạng thái chiến đấu, xem có thể cứu hắn hay không."Liễu Bình nói.Bóng mờ quay đầu nhìn quái vật, trên người bỗng dâng lên dao động vô hình,mở miệng nói: “Sức mạnh Kỳ Quỷ có thể thực thể hóa thành chủy thủ à? Quánguy hiểm, ta thấy vẫn không nên đả thương người thì tốt hơn."-- Hắn cũng sử dụng kỹ thuật diễn Kỳ Quỷ: “Diễn viên nổi tiếng vượt bậc"! Hai người cùng nhìn lại “Nhân ngư”, chỉ thấy chuối chủy thủ hư ảo này bỗngtrở nên ảm đạm không ánh sáng, lấy tốc độ thị lực có thể thấy được hóa thànhquang ảnh mơ hồ, hoàn toàn đi vào ngực “Nhân ngư"lần nữa.Chủy thủ bị phong ấn!"Nhân ngư"xụi lơ trên mặt biển, thân thể không ngừng phập phồng, há to mồm thở phì phò."Tử vong đang rời xa ta."Nó cố hết sức để nói.Liễu Bình nói: “Thương thế của người cần bao lâu mới có thể khôi phục?""Nhân ngư"nói: “Trước đó ta không còn sức chống đỡ đòn công kích của đối phương, bịđánh trọng thương, sau đó mới trúng hai loại sức mạnh Kỳ Quỷ này, hiện tạinếu chúng bị phong ấn --”.ốNó nhỏ giọng niệm chú ngữ tối nghĩa.Chỉ thấy nửa người xương trắng của nó dần dần sinh ra máu thịt, chỉ mấy phútngắn ngủn đã mọc ra hết nội tạng, sau đó là một lớp vẩy cá màu tím lam."Chỉ cần ta khôi phục lại là có thể áp chế ngược sức mạnh của chúng, dần dầnđánh tan chúng -- Chừng hai ngàn năm cũng đủ để hoàn toàn trừ khử chúng đi.""Nhân ngư"nhìn chăm chú vào Liễu Bình giữa không trung, dao động sức mạnh trên ngườicàng ngày càng mãnh liệt.Hình như nó đang chuẩn bị cái gì."Hả? Ta vừa cứu người, hình như người muốn ra tay với ta?"Liễu Bình cười nói."Nhân ngư"trầm mặc một lát, sau đó lắc đầu.Nó vươn cánh tay lên nhẹ nhàng kéo một cái tên hư không, kéo ra một thôngđạo."Phàm nhân, trên người người có loại sức mạnh Kỳ Quỷ phong ấn cực kỳ hiếmthấy, nếu ta giết người, chỉ sợ sẽ khiến cho phép tắc Kỳ Quỷ vô tận phản ứng,khiến người ta phát hiện hành tung của ta.”."Hơn nữa người vừa cứu ta một mạng.""Ta tạm tha cho ngươi.""Nhân ngư"nói xong thì đi về hướng thông đạo hư không.Liễu Bình nói: “Này, hình như chúng ta còn ký kết một khế ước đồng minh, đãnói là ta giúp người trị liệu thì người giúp ta đối phó kẻ địch, chẳng lẽ ngươimuốn nuốt lời?""Nhân ngư"phát ra một tiếng cười trầm thấp, lắc đầu nói: “Một tên ngây thơ, ký kết khế ướcvới ngươi chính là sức mạnh Kỳ Quỷ nào đó trên người ta, nó có thể hoàn toànđại diện cho ta, cho nên khế ước không có vấn đề, nhưng mà --"Ba con mắt dựng thẳng của nó lộ ra ý châm chọc, nói ra đáp án kia: “Vừa rồi tađã hoàn toàn đánh tan nó, khi nó không tồn tại, tất nhiên khế ước cũng trở thànhphế thải.""Nhân ngư"lấy một loại ngữ điệu ưu nhã mà thong dong tiếp tục nói: “Tên ngây thơ, nhậnlấy bài học này đi, đây là bài học miễn phí mà ta – kẻ từng chứng kiến sinhmệnh Kỳ Quỷ vô tận - ban cho người trong quá trình may mắn niết bàn trọngsinh lần này.""–– Ngu muội thật là nguyên tội của đám nhân loại các ngươi, hy vọng có mộtngày ngươi có thể chiến thắng nó."Nói xong thì nó đi vào thông đạo hư không kia, dần dần đi xa.Liễu Bình lơ lửng ở giữa không trung, nhún vai nói: “Tuy người tiêu diệt loạisức mạnh Kỳ Quỷ kia, nhưng nó chỉ đại diện cho ngươi, ngươi mới là tồn tạichân chính ký kết khế ước với ta."Chỉ một thoáng.Mảnh vẩy cá tràn ngập khế ước kia đột nhiên xuất hiện.Nó hiện lên ở giữa không trung, phát ra tiếng kêu to nghiêm khắc bén nhọn, nhưđang cảnh cáo cái gì đó.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trước mắt Liễu Bình:“Ngươi có được quyền giải thích cuối cùng của khế ước này.""Lời giải thích của đối phương không thành lập.""Đối phương phải thực hiện nghĩa vụ khế ước đã quy định, nếu không thân thểvà linh hồn của nó sẽ vĩnh viễn bị tra tấn, không được trầm miên!"Tất cả chữ nhỏ vừa biến mất.Thông đạo hư không sắp khép lại kia đột nhiên mở ra lần nữa."Nhân ngư"nhảy ra từ trong thông đạo, trợn tròn tam con mặt dựng thẳng lên, nhìn chằmchằm vào Liễu Bình mà hô: “Chuyện này không có khả năng!""Thuật pháp là thuật pháp, ta là ta, ký kết khế ước với ngươi là nó, đâu cóchuyện gì liên quan tới ta!”.Tiếng kêu to trên vẩy cá biến mất, quay qua hướng Liễu Bình.- - Hình như vẩycá đang chờ đợi Liễu Bình giải thích.Liễu Bình ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: “Theo cái nhìn của ta, bên ta đãthực hiện tất cả nghĩa vụ, bên người chơi thủ đoạn gì cũng không thay đổi đượcý nghĩa ban đầu chúng ta ký kết khế ước --""Ngươi phải giúp ta.""Đây là giải thích cuối cùng, người phải thực hiện nghĩa vụ này."Vẩy cá lập tức quay qua “Nhân ngư”, lại phát ra tiếng kêu to bén nhọn, nghiêmkhắc lần nữa."Nhân ngư"cười dữ tợn nói: “Nhưng người đã quên một chuyện, vẩy cá này thuộc về ta, tamuốn xử lý nó thế nào thì xử lý thế đó, ta có thể trực tiếp huỷ hoại nó!"Nó vươn tay, bắt lấy vẩy cá rồi dùng sức bóp.Cả mảnh vẩy cá hoàn toàn vỡ vụn.ắ ễ ẩTrong nháy mắt nó rơi rụng, Liễu Bình mở miệng nói: “Tuy vẩy cá nát, nhưngkhế ước vẫn thành lập, danh sách và tùy từng trên người ta đều là nhân chứng,cho nên khế ước vẫn có hiệu lực.""Nhân ngư"điên cuồng hét lên nói: “Không! Từ nãy tới giờ chúng ta chưa nói đến nhânchứng gì cả."Liễu Bình nói: “Nhân chứng không cần kể ra trên khế ước, nhưng bọn hắn vẫnluôn tồn tại, đồng thời chứng kiến toàn bộ quá trình khế ước!""Đánh rắm! Không có điều khoản này!""Ta nói có là có.""Thì ra là thế... Hỗn đản! Ngươi cầm đi quyền giải thích cuối cùng của khế ướctừ lúc nào!""Nhân ngư"như mới tỉnh lại từ trong mộng, triệu ra một cái tam xoa kích màu đen hànquang lấp lánh, hung tợn nói: “Đi chết đi, cái tên vô sỉ nhà ngươi!"Trường kích giơ lên cao cao, trên mũi nhọn sắc bén phủ kín sức mạnh không thểmiêu tả.- - Nhưng nó lại không đâm xuống..Liễu Bình ung dung mà nói: “Quy định trên khế ước của chúng ta rất rõ ràng,hình như kết cục của kẻ động thủ với bên hợp tác còn thê thảm hơn cả cái chếtđấy."Trường kích cứng lại ở giữa không trung chừng nửa phút, rốt cuộc chán nản màbuông xuống.

Chương 589: Liên thủ!