"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 606: Bí mật của giao diện thao tác anh linh!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Tất cả chữ nhỏ nhanh chóng biến mất.Trong bóng đêm, có ba ánh hào quang theo đó mà dần sáng lên, quay chungquanh ngọn lửa trong tay Liễu Bình.Đó là một làn hơi nước dày đặc, một ánh diều quang kim sắc, một vật phongảnh màu xanh lá.Lại thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên: “Nguyên tố Tứ Thánh bắt đầuxao động.""Nghi thức thức tỉnh Kỳ Quỷ của ngươi đã đi vào quỹ đạo.""Bí mật sắp thức tỉnh.""Kẻ duy trì nghi thức đã hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn, có thể bắtđầu nghỉ ngơi."Câu này là ám chỉ Thủy Thụ sao? -- Xem ra nàng ta luôn âm thầm duy trì toànbộ nghi thức."Kẻ duy trì nghi thức phải lập tức đưa ra lựa chọn, hoặc là xuống sân khấu, hoặclà ở lại và trở thành kẻ chứng kiến bí mật, cũng chuẩn bị sẵn sàng gánh chịunguy hiểm vĩnh diệt mà bí mật mang đến vào bất cứ lúc nào ——""Ngươi phải nói rõ chuyện này với nàng ta."Liễu Bình bỗng ngẩng đầu nhìn lại.Chỉ thấy Thủy Thụ đang lơ lửng ở giữa không trung cũng đang nhìn xuống.Nàng ta đáp xuống bên cạnh Liễu Bình, nhìn chăm chú vào ba ánh hào quangkia rồi mở miệng nói: “Không ngờ pháp tắc của thế giới các ngươi nguyên thủynhư thế, chỉ có Địa, Thủy, Hỏa, Phong căn bản nhất, thật là làm người ta khôngnghĩ ra được...""Không nghĩ ra được cái gì?"Liễu Bình hỏi."Với một thế giới Nhân tộc nguyên thủy như thế, vì sao lại khiến loại sinh mệnhKỳ Quỷ phiền phức nhất này đánh tới? Đáng lẽ chúng phải khinh thường chinhphục thế giới như vậy."Thủy Thụ nói.Nàng ta mang đầy vẻ nghi ngờ mà nói tiếp: “Rõ ràng chúng mạnh như vậy, lạichỉ thả ra sức mạnh cơ bản nhất để chinh phục thế giới này... Chẳng lẽ là sợ làmnhững tồn tại khác chú ý?"Thủy Thụ bỗng nhìn về phía Liễu Bình.Mặt Liễu Bình không có biểu cảm gì, chỉ trực diện nhìn vào ánh mắt của nàngta và nói: “Cho nên nơi này nhất định có bí mật, người phải quyết định nhanhlên đi.""Ta? Quyết định gì?"Thủy Thụ cười nói."Nếu người muốn nhìn trộm loại bí mật này, vậy phải chuẩn bị sẵn sàng sẽ bịxóa sạch vào bất cứ lúc nào, bởi vì bí mật luôn đi cùng với nguy hiểm, đặc biệtlà chuyện này liên quan đến loại tồn tại Kỳ Quỷ cường đại kia."Liễu Bình nói.Nụ cười của Thủy Thụ dần tắt, nàng ta rơi vào trầm mặc.Thời gian dần dần trôi đi.Rốt cuộc nàng ta cũng mở miệng hỏi: “Liễu Bình, rốt cục ngươi là ai?""Ta là một người tu hành, bởi vì đủ loại nguyên nhân nên tỉnh lại trong VĩnhDạ, sau đó luôn đi thăm dò bí mật trong thời đại quá khứ mãi đến giờ phút này."Liễu Bình nói."Không, đây chỉ là đời này của ngươi, ta muốn biết người đã từng là gì trong KỳQuỷ ấy?""Ta cũng không biết."Liễu Bình thở dài, nói: “Những chuyện sau đó đều là việc tự của ta, nếu ngườichỉ muốn nhìn ta chết, vậy để an toàn, ngươi nên rời đi đi."Thủy Thụ nói: “Ta phải nói cho ngươi, trước khi Hóa chi Pháp Tắc thừa nhậnngươi, ta luôn phải dùng hết sức lực để chống đỡ toàn bộ nghi thức Kỳ Quỷ,không rảnh giúp người làm bất cứ chuyện gì.""Ta hoàn toàn biết, cho nên?"Liễu Bình hỏi."Có lẽ ngươi không tin, nhưng ban đầu sở dĩ ta vội vã rời đi, là sợ chuyện tasống lại khiến cho tử địch chú ý, mà ta nói muốn nhìn người chết, là vì bị khếước trói buộc, chỉ có thể lưu lại, cho nên muốn trả lại ân tình cho người vào thờigian cuối cùng...."Thủy Thụ có vẻ thật nôn nóng.Liễu Bình lại nhẹ nhàng gật đầu.Lúc ấy sau khi cứu nàng ta, nàng ta không ra tay với hắn, mà là lập tức muốnrời đi.Chỉ nghe Thủy Thụ tiếp tục nói: “Hiện tại toàn bộ nghi thức đi vững vàng, lẽ rata đã hoàn thành khế ước, quả thật có thể rời đi.""Đúng vậy."Liễu Bình nói."Nhưng mà nếu ta rời khỏi thân trụ nơi này, trở lại giới hạn trên của Kỳ Quỷ,vẫn sẽ bị tử địch đuổi giết, ta đánh không lại bọn chúng."Thủy Thụ nói."Nơi này cũng rất nguy hiểm."Liễu Bình nói."Đúng vậy, ta đã thấy được những con sâu đó, cho dù là trong Kỳ Quỷ, cũngkhông có tồn tại nào dám trêu chọc chúng nó."Thủy Thụ nói.Liễu Bình nhắm lại miệng, chỉ nhìn nàng ta.Hiện tại là thời khắc nàng ta đưa ra lựa chọn cuối cùng."Ta -- Bên trong Kỳ Quỷ, chưa từng có ai giúp ta, ta vốn đã sẵn sàng chiến đấuđến chết, nhưng người giúp ta --"Thủy Thụ đi qua đi lại trong phòng một vòng, sau đó dứt khoát nói: “Ta trở vềcũng không có đường sống, chi bằng đánh cược một phen!"Thân thể nàng ta bắt đầu tản ra một vầng hào quang mơ hồ, những ánh sáng đótụ thành hình tròn, mang theo vô số phù văn Kỳ Quỷ vây quanh người nàng.Phong quang và thủy quang bên trong vô biên, nàng ta nhẹ nhàng nói: “Làngười phát động nghi thức, ta không có cách nào tham dự vào thế giới này,nhưng ta có một cách khả thi, chỉ cần người nguyện ý thì ta có thể làm chiếnhữu của ngươi!""Điều kiện của ngươi."Liễu Bình hỏi."Sóng vai chiến đấu với ta, khi có thể cứu thì tận lực cứu ta một mạng."Thủy Thụ nói."Không thành vấn đề."Liễu Bình nói.Thủy Thụ họp đôi tay lại với nhau, than nhẹ rằng: “Pháp tắc Vận Mệnh tối cao,ta thần phục dưới chân ngài, dâng lên tất cả sức mạnh Kỳ Quỷ, xin hãy nối lạimột sợi dây vận mệnh đã đứt gãy của ta, để ta cư trú trong thế giới này."Trong hư không rơi xuống tầng tầng lớp lóp quang ảnh như những bức bìnhphong, lần lượt hiện ra trước mặt nàng ta."Làm gì vậy?"Liễu Bình hỏi."Ta phải vứt bỏ quá khứ, trở thành người của thế giới này."Thủy Thụ nhìn Liễu Bình, hít sâu một hơi và nói: “Làm như vậy, kẻ địch của tasẽ không tìm thấy được ta của quá khứ, nhưng ta cũng trở thành nhân loại vôcùng yếu ớt.""Tựa như ta."Liễu Bình nói."Tựa như ngươi.""Như vậy, hy vọng chúng ta gặp may đi."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Tất cả chữ nhỏ nhanh chóng biến mất.Trong bóng đêm, có ba ánh hào quang theo đó mà dần sáng lên, quay chungquanh ngọn lửa trong tay Liễu Bình.Đó là một làn hơi nước dày đặc, một ánh diều quang kim sắc, một vật phongảnh màu xanh lá.Lại thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên: “Nguyên tố Tứ Thánh bắt đầuxao động.""Nghi thức thức tỉnh Kỳ Quỷ của ngươi đã đi vào quỹ đạo.""Bí mật sắp thức tỉnh.""Kẻ duy trì nghi thức đã hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn, có thể bắtđầu nghỉ ngơi."Câu này là ám chỉ Thủy Thụ sao? -- Xem ra nàng ta luôn âm thầm duy trì toànbộ nghi thức."Kẻ duy trì nghi thức phải lập tức đưa ra lựa chọn, hoặc là xuống sân khấu, hoặclà ở lại và trở thành kẻ chứng kiến bí mật, cũng chuẩn bị sẵn sàng gánh chịunguy hiểm vĩnh diệt mà bí mật mang đến vào bất cứ lúc nào ——""Ngươi phải nói rõ chuyện này với nàng ta."Liễu Bình bỗng ngẩng đầu nhìn lại.Chỉ thấy Thủy Thụ đang lơ lửng ở giữa không trung cũng đang nhìn xuống.Nàng ta đáp xuống bên cạnh Liễu Bình, nhìn chăm chú vào ba ánh hào quangkia rồi mở miệng nói: “Không ngờ pháp tắc của thế giới các ngươi nguyên thủynhư thế, chỉ có Địa, Thủy, Hỏa, Phong căn bản nhất, thật là làm người ta khôngnghĩ ra được...""Không nghĩ ra được cái gì?"Liễu Bình hỏi."Với một thế giới Nhân tộc nguyên thủy như thế, vì sao lại khiến loại sinh mệnhKỳ Quỷ phiền phức nhất này đánh tới? Đáng lẽ chúng phải khinh thường chinhphục thế giới như vậy."Thủy Thụ nói.Nàng ta mang đầy vẻ nghi ngờ mà nói tiếp: “Rõ ràng chúng mạnh như vậy, lạichỉ thả ra sức mạnh cơ bản nhất để chinh phục thế giới này... Chẳng lẽ là sợ làmnhững tồn tại khác chú ý?"Thủy Thụ bỗng nhìn về phía Liễu Bình.Mặt Liễu Bình không có biểu cảm gì, chỉ trực diện nhìn vào ánh mắt của nàngta và nói: “Cho nên nơi này nhất định có bí mật, người phải quyết định nhanhlên đi.""Ta? Quyết định gì?"Thủy Thụ cười nói."Nếu người muốn nhìn trộm loại bí mật này, vậy phải chuẩn bị sẵn sàng sẽ bịxóa sạch vào bất cứ lúc nào, bởi vì bí mật luôn đi cùng với nguy hiểm, đặc biệtlà chuyện này liên quan đến loại tồn tại Kỳ Quỷ cường đại kia."Liễu Bình nói.Nụ cười của Thủy Thụ dần tắt, nàng ta rơi vào trầm mặc.Thời gian dần dần trôi đi.Rốt cuộc nàng ta cũng mở miệng hỏi: “Liễu Bình, rốt cục ngươi là ai?""Ta là một người tu hành, bởi vì đủ loại nguyên nhân nên tỉnh lại trong VĩnhDạ, sau đó luôn đi thăm dò bí mật trong thời đại quá khứ mãi đến giờ phút này."Liễu Bình nói."Không, đây chỉ là đời này của ngươi, ta muốn biết người đã từng là gì trong KỳQuỷ ấy?""Ta cũng không biết."Liễu Bình thở dài, nói: “Những chuyện sau đó đều là việc tự của ta, nếu ngườichỉ muốn nhìn ta chết, vậy để an toàn, ngươi nên rời đi đi."Thủy Thụ nói: “Ta phải nói cho ngươi, trước khi Hóa chi Pháp Tắc thừa nhậnngươi, ta luôn phải dùng hết sức lực để chống đỡ toàn bộ nghi thức Kỳ Quỷ,không rảnh giúp người làm bất cứ chuyện gì.""Ta hoàn toàn biết, cho nên?"Liễu Bình hỏi."Có lẽ ngươi không tin, nhưng ban đầu sở dĩ ta vội vã rời đi, là sợ chuyện tasống lại khiến cho tử địch chú ý, mà ta nói muốn nhìn người chết, là vì bị khếước trói buộc, chỉ có thể lưu lại, cho nên muốn trả lại ân tình cho người vào thờigian cuối cùng...."Thủy Thụ có vẻ thật nôn nóng.Liễu Bình lại nhẹ nhàng gật đầu.Lúc ấy sau khi cứu nàng ta, nàng ta không ra tay với hắn, mà là lập tức muốnrời đi.Chỉ nghe Thủy Thụ tiếp tục nói: “Hiện tại toàn bộ nghi thức đi vững vàng, lẽ rata đã hoàn thành khế ước, quả thật có thể rời đi.""Đúng vậy."Liễu Bình nói."Nhưng mà nếu ta rời khỏi thân trụ nơi này, trở lại giới hạn trên của Kỳ Quỷ,vẫn sẽ bị tử địch đuổi giết, ta đánh không lại bọn chúng."Thủy Thụ nói."Nơi này cũng rất nguy hiểm."Liễu Bình nói."Đúng vậy, ta đã thấy được những con sâu đó, cho dù là trong Kỳ Quỷ, cũngkhông có tồn tại nào dám trêu chọc chúng nó."Thủy Thụ nói.Liễu Bình nhắm lại miệng, chỉ nhìn nàng ta.Hiện tại là thời khắc nàng ta đưa ra lựa chọn cuối cùng."Ta -- Bên trong Kỳ Quỷ, chưa từng có ai giúp ta, ta vốn đã sẵn sàng chiến đấuđến chết, nhưng người giúp ta --"Thủy Thụ đi qua đi lại trong phòng một vòng, sau đó dứt khoát nói: “Ta trở vềcũng không có đường sống, chi bằng đánh cược một phen!"Thân thể nàng ta bắt đầu tản ra một vầng hào quang mơ hồ, những ánh sáng đótụ thành hình tròn, mang theo vô số phù văn Kỳ Quỷ vây quanh người nàng.Phong quang và thủy quang bên trong vô biên, nàng ta nhẹ nhàng nói: “Làngười phát động nghi thức, ta không có cách nào tham dự vào thế giới này,nhưng ta có một cách khả thi, chỉ cần người nguyện ý thì ta có thể làm chiếnhữu của ngươi!""Điều kiện của ngươi."Liễu Bình hỏi."Sóng vai chiến đấu với ta, khi có thể cứu thì tận lực cứu ta một mạng."Thủy Thụ nói."Không thành vấn đề."Liễu Bình nói.Thủy Thụ họp đôi tay lại với nhau, than nhẹ rằng: “Pháp tắc Vận Mệnh tối cao,ta thần phục dưới chân ngài, dâng lên tất cả sức mạnh Kỳ Quỷ, xin hãy nối lạimột sợi dây vận mệnh đã đứt gãy của ta, để ta cư trú trong thế giới này."Trong hư không rơi xuống tầng tầng lớp lóp quang ảnh như những bức bìnhphong, lần lượt hiện ra trước mặt nàng ta."Làm gì vậy?"Liễu Bình hỏi."Ta phải vứt bỏ quá khứ, trở thành người của thế giới này."Thủy Thụ nhìn Liễu Bình, hít sâu một hơi và nói: “Làm như vậy, kẻ địch của tasẽ không tìm thấy được ta của quá khứ, nhưng ta cũng trở thành nhân loại vôcùng yếu ớt.""Tựa như ta."Liễu Bình nói."Tựa như ngươi.""Như vậy, hy vọng chúng ta gặp may đi."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Tất cả chữ nhỏ nhanh chóng biến mất.Trong bóng đêm, có ba ánh hào quang theo đó mà dần sáng lên, quay chungquanh ngọn lửa trong tay Liễu Bình.Đó là một làn hơi nước dày đặc, một ánh diều quang kim sắc, một vật phongảnh màu xanh lá.Lại thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên: “Nguyên tố Tứ Thánh bắt đầuxao động.""Nghi thức thức tỉnh Kỳ Quỷ của ngươi đã đi vào quỹ đạo.""Bí mật sắp thức tỉnh.""Kẻ duy trì nghi thức đã hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn, có thể bắtđầu nghỉ ngơi."Câu này là ám chỉ Thủy Thụ sao? -- Xem ra nàng ta luôn âm thầm duy trì toànbộ nghi thức."Kẻ duy trì nghi thức phải lập tức đưa ra lựa chọn, hoặc là xuống sân khấu, hoặclà ở lại và trở thành kẻ chứng kiến bí mật, cũng chuẩn bị sẵn sàng gánh chịunguy hiểm vĩnh diệt mà bí mật mang đến vào bất cứ lúc nào ——""Ngươi phải nói rõ chuyện này với nàng ta."Liễu Bình bỗng ngẩng đầu nhìn lại.Chỉ thấy Thủy Thụ đang lơ lửng ở giữa không trung cũng đang nhìn xuống.Nàng ta đáp xuống bên cạnh Liễu Bình, nhìn chăm chú vào ba ánh hào quangkia rồi mở miệng nói: “Không ngờ pháp tắc của thế giới các ngươi nguyên thủynhư thế, chỉ có Địa, Thủy, Hỏa, Phong căn bản nhất, thật là làm người ta khôngnghĩ ra được...""Không nghĩ ra được cái gì?"Liễu Bình hỏi."Với một thế giới Nhân tộc nguyên thủy như thế, vì sao lại khiến loại sinh mệnhKỳ Quỷ phiền phức nhất này đánh tới? Đáng lẽ chúng phải khinh thường chinhphục thế giới như vậy."Thủy Thụ nói.Nàng ta mang đầy vẻ nghi ngờ mà nói tiếp: “Rõ ràng chúng mạnh như vậy, lạichỉ thả ra sức mạnh cơ bản nhất để chinh phục thế giới này... Chẳng lẽ là sợ làmnhững tồn tại khác chú ý?"Thủy Thụ bỗng nhìn về phía Liễu Bình.Mặt Liễu Bình không có biểu cảm gì, chỉ trực diện nhìn vào ánh mắt của nàngta và nói: “Cho nên nơi này nhất định có bí mật, người phải quyết định nhanhlên đi.""Ta? Quyết định gì?"Thủy Thụ cười nói."Nếu người muốn nhìn trộm loại bí mật này, vậy phải chuẩn bị sẵn sàng sẽ bịxóa sạch vào bất cứ lúc nào, bởi vì bí mật luôn đi cùng với nguy hiểm, đặc biệtlà chuyện này liên quan đến loại tồn tại Kỳ Quỷ cường đại kia."Liễu Bình nói.Nụ cười của Thủy Thụ dần tắt, nàng ta rơi vào trầm mặc.Thời gian dần dần trôi đi.Rốt cuộc nàng ta cũng mở miệng hỏi: “Liễu Bình, rốt cục ngươi là ai?""Ta là một người tu hành, bởi vì đủ loại nguyên nhân nên tỉnh lại trong VĩnhDạ, sau đó luôn đi thăm dò bí mật trong thời đại quá khứ mãi đến giờ phút này."Liễu Bình nói."Không, đây chỉ là đời này của ngươi, ta muốn biết người đã từng là gì trong KỳQuỷ ấy?""Ta cũng không biết."Liễu Bình thở dài, nói: “Những chuyện sau đó đều là việc tự của ta, nếu ngườichỉ muốn nhìn ta chết, vậy để an toàn, ngươi nên rời đi đi."Thủy Thụ nói: “Ta phải nói cho ngươi, trước khi Hóa chi Pháp Tắc thừa nhậnngươi, ta luôn phải dùng hết sức lực để chống đỡ toàn bộ nghi thức Kỳ Quỷ,không rảnh giúp người làm bất cứ chuyện gì.""Ta hoàn toàn biết, cho nên?"Liễu Bình hỏi."Có lẽ ngươi không tin, nhưng ban đầu sở dĩ ta vội vã rời đi, là sợ chuyện tasống lại khiến cho tử địch chú ý, mà ta nói muốn nhìn người chết, là vì bị khếước trói buộc, chỉ có thể lưu lại, cho nên muốn trả lại ân tình cho người vào thờigian cuối cùng...."Thủy Thụ có vẻ thật nôn nóng.Liễu Bình lại nhẹ nhàng gật đầu.Lúc ấy sau khi cứu nàng ta, nàng ta không ra tay với hắn, mà là lập tức muốnrời đi.Chỉ nghe Thủy Thụ tiếp tục nói: “Hiện tại toàn bộ nghi thức đi vững vàng, lẽ rata đã hoàn thành khế ước, quả thật có thể rời đi.""Đúng vậy."Liễu Bình nói."Nhưng mà nếu ta rời khỏi thân trụ nơi này, trở lại giới hạn trên của Kỳ Quỷ,vẫn sẽ bị tử địch đuổi giết, ta đánh không lại bọn chúng."Thủy Thụ nói."Nơi này cũng rất nguy hiểm."Liễu Bình nói."Đúng vậy, ta đã thấy được những con sâu đó, cho dù là trong Kỳ Quỷ, cũngkhông có tồn tại nào dám trêu chọc chúng nó."Thủy Thụ nói.Liễu Bình nhắm lại miệng, chỉ nhìn nàng ta.Hiện tại là thời khắc nàng ta đưa ra lựa chọn cuối cùng."Ta -- Bên trong Kỳ Quỷ, chưa từng có ai giúp ta, ta vốn đã sẵn sàng chiến đấuđến chết, nhưng người giúp ta --"Thủy Thụ đi qua đi lại trong phòng một vòng, sau đó dứt khoát nói: “Ta trở vềcũng không có đường sống, chi bằng đánh cược một phen!"Thân thể nàng ta bắt đầu tản ra một vầng hào quang mơ hồ, những ánh sáng đótụ thành hình tròn, mang theo vô số phù văn Kỳ Quỷ vây quanh người nàng.Phong quang và thủy quang bên trong vô biên, nàng ta nhẹ nhàng nói: “Làngười phát động nghi thức, ta không có cách nào tham dự vào thế giới này,nhưng ta có một cách khả thi, chỉ cần người nguyện ý thì ta có thể làm chiếnhữu của ngươi!""Điều kiện của ngươi."Liễu Bình hỏi."Sóng vai chiến đấu với ta, khi có thể cứu thì tận lực cứu ta một mạng."Thủy Thụ nói."Không thành vấn đề."Liễu Bình nói.Thủy Thụ họp đôi tay lại với nhau, than nhẹ rằng: “Pháp tắc Vận Mệnh tối cao,ta thần phục dưới chân ngài, dâng lên tất cả sức mạnh Kỳ Quỷ, xin hãy nối lạimột sợi dây vận mệnh đã đứt gãy của ta, để ta cư trú trong thế giới này."Trong hư không rơi xuống tầng tầng lớp lóp quang ảnh như những bức bìnhphong, lần lượt hiện ra trước mặt nàng ta."Làm gì vậy?"Liễu Bình hỏi."Ta phải vứt bỏ quá khứ, trở thành người của thế giới này."Thủy Thụ nhìn Liễu Bình, hít sâu một hơi và nói: “Làm như vậy, kẻ địch của tasẽ không tìm thấy được ta của quá khứ, nhưng ta cũng trở thành nhân loại vôcùng yếu ớt.""Tựa như ta."Liễu Bình nói."Tựa như ngươi.""Như vậy, hy vọng chúng ta gặp may đi."